Hòa Thượng Tuyên Hóa Khai Thị

THẾ NÀO LÀ ĐỦ TƯ CÁCH THAM THIỀN

LỜI NGƯỜI ĐĂNG: Hòa Thượng giảng bài này rất ngắn, tuy vây nhưng qúi Phật tử chớ nên coi thường cho rằng quá ngắn, đọc chưa đã thèm. Chỉ một câu nói của Ngài mà quí vị chịu khó chuyên tâm suy nghĩ, quán tưởng thì hết cả cuộc đời này chắc cũng chưa học được hết những ý chỉ của Ngài muốn dạy chúng ta trên con đường tu Đạo chứ đừng nói là cả bài giảng dài.

Với tôi, trong bài này chẳng hạn, chỉ một câu "CHỊU KHỔ THÌ HẾT KHỔ, HƯỞNG PHƯỚC THÌ TIÊU PHƯỚC" mà tôi được nghe từ bao nhiêu năm nay cho đến bây giờ, mỗi lần gặp nghịch cảnh tôi thường tạ ơn Ngài đã dạy tôi câu này. Nhờ nó mà tôi bớt phiền não mỗi khi gặp nghịch cảnh, tâm tôi an lạc hơn.

Trong quá khứ, thân, miệng, ý của mình đã tạo ra biết bao nhiêu là nghiệp báo, thiện nghiệp thì ít mà ác nghiệp thì nhiều. Mà đã tạo ra nghiệp thì tất nhiên phải có ngày thọ nghiệp. Luật nhơn quả không bao giờ sai chạy một mảy may. Hòa thượng Tuyên Hóa có lần dạy: “Quí vị có thể không tin bất kỳ điều gì cũng được nhưng quí vị phải tin có luật Nhơn Quả”. Lời nói của một vị Bồ Tát lúc nào cũng hoàn toàn chân thật, không bao giờ dối gian.

Như đã nói ở trên, đã tạo ra nghiệp thì tất nhiên phải có ngày thọ nghiệp. Hãy quán tưởng rằng thiện nghiệp mình đã tạo trong quá khứ bây giờ chính là số tiền mình đang có trong ngân hàng, còn ác nghiệp mình đã tạo trong quá khứ bây giờ chính là những món nợ mà mình đã, đang, và sẽ gánh trả.

Nhà cửa, xe cộ, con cái, tiền bạc của cải, sức khỏe, trí tuệ v.v.. tượng trưng cho tài khoản thiện nghiệp. Đói khổ,bệnh tật, tù tội, nợ nần, si mê v.v… đại diện cho tài khoản ác nghiệp. Cả hai tài khoản này đều là của mình cả, mình phải chịu trách nhiệm và không thể trốn chạy được bởi nó nằm trong luật nhơn quả rồi.

Hiện tại trong tài khoản thiện nghiệp thì ít mà tài khoản bên ác nghiệp thì nhiều vô số kể. Để có một cuộc sống an lạc thì mình phải cố gắng làm thế nào cho tài khoản bên thiện nghiệp càng ngày càng nhiều lên và bên ác nghiệp càng ngày càng giảm xuống.

Lời Ngài dạy thật hết sức rõ ràng: "CHỊU KHỔ THÌ HẾT KHỔ, HƯỞNG PHƯỚC THÌ TIÊU PHƯỚC". Nếu mình không lo tích lũy phước báo mà cứ thẳng tay “hưởng phước” thì không sớm thì muộn ngân hàng phước báo của mình sẽ cạn sạch và mình sẽ lâm vào cảnh đói khổ, bệnh tật, tù tội. Ngược lại, nếu mình “chịu khổ” can đảm trả những ác nghiệp mình đã lỡ tạo thì từ từ tài khoản nợ nần sẽ giảm dần.

Do đó, mỗi khi gặp nghịch cảnh tôi luôn nhớ lời Ngài dạy, và ý thức được rằng tôi đang làm vơi đi nợ nần trong tài khoản “ác nghiệp”, xem như vừa trả được một món nợ, tuy hơi chật vật nhưng khi trả xong thấy đôi vai nhẹ đi một chút, và nhờ đó mà tôi cảm thấy bớt phiền não và tâm thấy an lạc.

Khi mọi việc lắng đọng tôi thường tự nghĩ: nhờ đâu mà bây giờ tôi ít phiền não và thường cảm thấy an lạc như vậy? Câu trả lời là trí huệ tôi sáng hơn trước kia một chút, bóng tối si mê đã tan đi một chút. Nhưng nhờ đâu mà tôi xóa tan bóng tối si mê và có chút trí tuệ đó? Đó là nhờ sự chỉ dạy của bậc thiện tri thức, những lời dạy của một vị Bồ Tát hóa thân.

Quí Phật tử, quí vị cũng như tôi thôi, chúng ta là những chúng sanh chưa có nhiều thiện duyên để xuất gia tu học nhưng cũng có chút ít thiện duyên để được nghe lời chỉ dạy của bậc thiện tri thức. May mắn lắm mới được nghe, được đọc những lời chỉ dạy của chư Phật, chư Bồ Tát. Vì thế khi gặp thiện duyên như thế này thì nên đọc, đọc đi đọc lại nhiều lần, nghiền ngẫm để tìm cho ra cái chân lý ẫn khuất sau lời nói rồi theo đó mà tu hành để từng ngày từng ngày làm cho tài khoản ngân hàng phước báo của mình càng lớn lên và tài khoản bên ác báo càng ngày càng nhỏ lại. Được như vậy là mình đã đi đúng đường, không phụ lòng xuất thân thị hiện đến cõi giới ta bà này để cứu độ chúng sanh của các ngài.

Để kết luận, bài giảng dù dài hay ngắn đều hàm chứa muôn ngàn vạn bài pháp ở trong đó. Quí vị không đọc hay đọc kiểu “đọc thoáng cho vui” thì chẳng khác gì thấy của quí mà không biết lấy để dùng . Nếu như vậy rõ ràng quí vị chẳng có chút thiện duyên nào cả.

Bài này tuy ngắn mà nay trở thành dài rồi đó, âu đó cũng là một cái duyên. Chúc quí vị thường tinh tấn và chóng thành đạo quả.

Nam Mô Thượng Sư Tuyên Hóa Bồ Tát Ma Ha Tát.

****************************************


Phàm làm bất cứ một công trình gì, cũng phải trải qua một giai đoạn tôi luyện mới tới được thành công. Pháp môn tham thiền còn khó hơn nữa. Thiền giả phải nếm đủ loại tân khổ và tôi luyện, mới tiến bước được.

Hễ tham gia thiền thất điều quan trọng nhất là phải có tâm nhẫn nại; nhẫn nại làm những công việc mình không ưa thích; nhẫn nại chịu đựng những gì không chịu đựng nổi. Phải có tinh thần như vậy mới đủ tư cách tham thiền, bằng không thì miễn bàn. Thân ở tại Thiền đường mà tâm thì ở nơi khác, dầu tham đến đâu cũng là uổng công, không thành tựu được gì hết.

Tham thiền là tôi luyện thân này thành chất kim cương, chẳng khi nào bị hoại diệt. Nếu đã nguyện ý tôi luyện thân này thì gặp khổ phải ráng hết sức chịu đựng, bởi có câu: "Chịu khổ thì hết khổ, hưởng phước thì tiêu phước".

Ðối với những gì ta hoan hỷ làm thì ta lại càng phải gắng sức hơn nữa, kẻo phụ lại tấm lòng lúc ban sơ đưa ta tới tham gia thiền thất. Về điểm này xin quý vị đặc biệt chú ý!

theo "Hòa Thượng Tuyên Hóa Ngữ Lục" fanpage