Trong cái rét cắt da cắt thịt của xứ tuyết người ta luôn nghĩ đến hình bóng của những đạo sĩ già đi khắp dãy tuyết sơn truyền bá những tư tưởng chân chính cao thượng và khuyến khích việc tu học cho những ai muốn cất bước tìm ra khỏi vòng sinh tử luôn hồi. Vùng đất tuyết sơn từ lâu đã được coi là mảnh đất tâm linh mang đầy tính bí ẩn về những huyền thuật của các đạo sĩ Tây tạng. Ở nơi đây , các vị đạo sư được tin rằng khi chết họ sẽ tái sinh trở lại tiếp tục công việc tu tập còn dang dở của kiếp sống trước chưa hoàn thành. Tu tập vững vàng trong p’howa cũng thiết lập căn bản vững chắc cho việc học các pháp môn Kim Cang Thừa khác và để đạt các dấu hiệu đặc biệt của sự thành tựu Kim Cang Thừa
Trong Phật giáo , cái chết là một điều không thể tránh khỏi , kể cả đối với các hành giả đã tu tập tới mức thượng thừa, đơn giản vì đó là định nghiệp , là nhân quả không thể tránh khỏi . Tuy vậy kim cương thừa lại có một phương pháp vô cùng đặc biệt giúp người chết có thể tái sinh " chuyển di thần thức ' giữ lại công phu tu tập của mình ngay cả ở phía bên kia của cửa tử. P'howa chính là pháp môn được chọn để thực hiện điều này .Pháp môn P'howa từng được Tổ Sư Milarepa sử dụng để chuyển di thần thức con chó đã chết ,pháp môn P'howa được coi là công cụ rất mực mãnh liệt trợ giúp hành giả mật tông trên con đường tu tập.
Thực tế ngay cả ở Tây tạng cũng ít có một tu sĩ nào hiểu thấu đáo thực sự về pháp môn " chuyển di thần thức " , pháp môn p'howa hiện nay chỉ còn là một nghi lễ mang tính thủ tục cho các tu sĩ kiếm danh tiếng và lợi nhuận .Thậm chí trong làng có người chết , vị thầy tại đó còn reo lên sung sướng vì sắp được thực hiện nghi lễ này rồi. Ở đó hiện tại chỉ là một quốc gia nghèo đói về kinh tế và sự suy đồi về tâm linh và sự lệ thuộc vào Trung Quốc một pháp môn tái sinh của mật pháp bỗng trở thành pháp môn dùng để làm nghi lễ , coi đó là siêu sanh tịnh độ ( chỉ có ở Trung Hoa , Việt Nam.. ), chính vì vậy một pháp môn huyền thuật cao thượng của mật giáo , một bí thuật mà không nhiều đạo sư có thể biết được do sự truyền lại giữa sư phụ và vị đệ tử là tâm truyền và khẩu truyền , âm truyền. Tuy vật chuyển di thần thực vẫn được thực hiện do các đạo sĩ ẩn tu tại những nơi khắc nghiệt trong dãy Tuyết sơn , hay được ghi lại trong những cuốn kinh điển từ nửa thế kỉ trước của mật giáo tây tạng .
Nếu chú ý chúng ta sẽ thấy người tu học pháp môn p'howa thường có cắm trên đỉnh đầu một cọng rơm vàng, để có thể cắm được cọng rơm trên đỉnh đầu như vậy cũng là cả một quá trình khổ luyện của cả học trò lẫn các vị thầy . Người tu học pháp môn p'howa phải đọc thật chính xác âm điệu của câu chú " Hri " và sau đó là chữ " p'howa " để đưa linh hồn thoát ra rời khỏi cơ thể một cách "an toàn" không hề đau đớn cũng như không quên đi tiền kiếp hiện tại của mình, đi đến đầu thai nơi đã được chọn. Khi phát âm một cách chính xác chứ " hri " đã được truyền đạt từ vị thầy, hành giả sẽ khai mở ra một chiếc lỗ trên đỉnh đầu , đủ để cắm 1 cọm rơm vàng vào đỉnh đầu . Tùy theo cường độ phát ra mà cái lỗ đó lớn hay nhỏ, và cọng rơm vàng cắm vào đó như một thuốc thử để xem người tu học p'howa đã đạt được mục đích của mình chưa bằng cách xem xét sự rung động của nó. Nói như vậy nghe thật lạ lùng ,nghe thoáng qua có ve vô lý , tuy nhiên chúng ta cũng thấy 1 nghệ sĩ opera có thể điều chỉnh âm lượng của giọng nói làm vỡ một chiếc ly thủy tinh thì ở đây dùng âm thanh khai mở chiếc lỗ hổng trên sọ người cũng hoàn toàn là điều có thể . Sử dụng âm thanh trong p'howa là một bí thuật quan trọng trong mật pháp . Bạn không thể tự thực hành nó mà không có hành giả đã chứng đạo chỉ dạy việc phát âm sai có thể làm bạn tự đưa mình ra khỏi cơ thể hoặc dẫn vô hình vào bên trong tiếp sức cho bản ngã. Phowa là thực hành đặc biệt được sử dụng vào lúc chết. Nhưng bạn không thể thực hiện phowa cho những người khác .Có lẽ bạn có thể trợ giúp chút ít, nhưng sẽ không có lợi lạc nhiều , đặc biệt không thể siêu sanh tịnh độ cho người khác. Chúng ta không biết người chết đang nghĩ gì, vì thế việc thực hành của ta có thể khiến cho họ giận dữ. ( phản tác dụng )
Tu tập pháp môn P’howa, tức là pháp môn chuyển di thần thức vào giây phút từ trần, sẽ làm người tu tự tin vào đời sống của mình, vào sự tu tập tâm linh của mình, và vào lúc hấp hối của mình. Trong đời sống thường ngày, ngay cả những sinh hoạt bình thường nhất cũng mang ý nghĩa mới, khi được nhìn xuyên qua lăng kính của vô thường và sự chết. Pháp tu p’howa đi thẳng vào sự kiện rằng chết là điều tất yếu, và rằng với mỗi giây phút thì chúng ta tới gần cái chết hơn. Bám víu vào những sự ổn định hư giả sẽ không ngăn cản hay làm chậm hướng đi về cõi chết. Sự tự tin có được là nhờ dùng lấy bất kỳ những gì sinh khởi trong vở kịch của vô thường như là cơ hội để làm thanh tịnh tâm mình, và sinh khởi phước đức. Tự tin cũng đến từ sự trực nhận về cái bất động, chơn thực, và tuyệt đối, và có thể kinh nghiệm điều này liên tục. Giáo pháp và tu tập pháp môn p’howa dẫn tới lòng tin xác thật vào hướng đi trong cõi thực tại tương đối, và lòng tin xác thật khởi lên từ sự chứng ngộ cái bản tánh tuyệt đối của thực tại. Cắt xuyên vào sự vượt qua cái chết sẽ cho phép hành giả thấy rõ ràng tầm mức quan trọng của thân người.hả năng thực hiện pháp môn p’howa bảo đảm rằng ngay cả nếu cái chết can thiệp và cắt ngắn cơ hội tu tập trong kiếp này, người ta vẫn có thể tiếp tục đường tu trong các điều kiện thù thắng. Ngay cả khi với nghiệp lực chưa thanh tịnh, học nhân cũng không bị kéo lùi vào cõi luân hồi quanh co và bất trắc. Thêm nữa, pháp môn p’howa giúp tu tập tốt đẹp trong các giai đoạn phát triển và hoàn tất Phật Giáo Kim Cang Thừa, kết hợp các phương diện của pháp môn cao nhất_ vô thượng bồ đề.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks