Được bạc thì sang, được vàng thì độc. Thấy của người mà sinh lòng tham thì...
Số được của thì trong tử vi cũng hiện rõ, chả nên động lòng tham, tự khắc cơ hội đến.
Được bạc thì sang, được vàng thì độc. Thấy của người mà sinh lòng tham thì...
Số được của thì trong tử vi cũng hiện rõ, chả nên động lòng tham, tự khắc cơ hội đến.
Thấy bảo là trong hũ hay nồi gì đó. Bình thường thì cũng không cần đâu. Nhưng có chú em đang bị bệnh hiểm nghèo cần chữa... chắc thế nên nó cũng lăn tăn nhưng sợ ạ. Vì bao nhiều chuyện thần giữ của làm cả nhà nó ... khiếp. Và nhà nó cũng 2 lần đào được bạc rồi ạ. 1 lần đi vắng bị đào trộm, về thấy vết và rơi 1 vài đồng bạc trong sân, 1 lần đào móng sửa nhà thì bị thợ xây đào mất - đến lúc nghe hô hoán chạy ra thì chỉ còn hũ không và mấy đồng tiền trinh có lỗ thôi ạ. Nhưng túm lại là chủ nhà vẫn chưa được gì. 107 dap dau
Nhà em cũng có một kho báu chôn dưới gốc mít,nhưng gốc mít chết rồi nhiều thầy xem ai cũng bảo có kim ngân bên dưới.
Cõi trần có gì quyến luyến đâu?
Mà sao ta chưa chịu về?
Nợ tình nợ nghĩa nợ cả thế gian
hết nợ ta lại về.
Cơ duyên trời đưa, tôi có người mẹ nhận, bà quý chúng tôi như con đẻ. Mọi chuyện xa xưa bà thường tâm sự với chúng tôi, mà bà dòn chuyện lắm. Có lần bà kể về cụ thân sinh ra bà xưa buôn gạo , giàu có nổi tiếng ở Hà Nội. Khi tản cư, gia đình có chôn vội vàng một hũ tiền và vàng dưới gốc cây khế ngoài sân. Rồi chiến tranh loạn lạc trở về thì ngôi nhà đổ nát phải dựng lại, đất đai bị lấn chiếm, trong đó phần đất có cây khế cũng bị gia đình hàng xóm lấn mất. Bà nhớ lại lời dặn của các cụ khi xưa, sang thương thuyết với hàng xóm về cây khế và chỗ giấu của. Tay hàng xóm dứt khoát không cho động đến.
Sau đó nhà tay hàng xóm có lẽ đã tự đào lấy của. Gia đình y khá giả hẳn lên, sắm sửa tiện nghi đầy đủ sang trọng. Cụ tôi có lẽ tiếc của cũng dần ốm ra đi trong nuối tiếc.
Thời gian sau, chả hiểu sao gia đình nhà kia cứ tự nhiên lụn bại, con cái hư hỏng phá tán. Rồi một hôm, tay hàng xóm sang bên nhà mẹ tôi với cái nón mê rách, tay nải cũ sờn quỳ lạy trước sân nhà bà. Bà và các các không hiểu sao xúm vào đỡ dậy an ủi. Chỉ thấy ông ta khóc và cúi lạy cả nhà rồi xin được ra đi biệt tích.
Sau này mẹ tôi mới ngẫm ra chuyện và dặn con cháu, của người thì đừng có tham lam, nhất là vàng chôn.:thinking:
:star:Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử,ý chí vững vàng mà tình cảm lại mênh mang...!!!![COLOR="Navy"][/COLOR]
Bài này của bác nam viết lâu quá rồi lúc đấy mình chưa vào diễn đàn nếu mà vào thời điểm bây giờ mình sẽ chỉ cho một ông thầy hơi được bọn khựa đi lấy của toàn đến nhờ ông ấy
.
Hi bạn !
Bạn biết ông thầy nào chỉ giáo hộ mình phát. Mail của mình là tt4vn@yahoo.com
Thanks bạn
Chủ nhân thực sự của kho báu này là ai? Thường thì là thời phong kiến phương Bắc đô hộ, người phương Bắc sang cướp bóc, vơ vét của cải của người Việt ta. Đến lúc người Việt đánh đuổi, họ không mang về kịp nên phải chôn giấu. Chôn giấu thông thường thì không nói làm gì. Nhưng thường là yểm bùa và giết người để trấn yểm làm thần giữa của. Liệu đó có phải là hành vi của những kẻ có dã tâm và vô cùng độc ác không?
Gia đình này có những việc làm thật trái với đạo lý. Cô gái kia vì yêu con mình, vì bị ngăn cấm mà phải tự tử chết. Khi chết rồi, đến cái thân xác còn bị chửi rủa như vậy. Vừa tạo ác nghiệp, vừa làm cho linh hồn của cô gái chết oan kia thêm uất hận, không bị báo ứng mới là chuyện lạ
Có bác nào có cách nào hoặc thầy nào chỉ giáo giúp em để kiểm tra xem có đúng trong vườn còn món kia không ạ? Bạc thì nhà hàng xóm đã đào được và xây được nhà khi ở nhờ (nhà để không vì con cháu đi xa hết)- cái này được xác nhận vì người làng đồn ầm lên và chính gia chủ xác nhận trong lúc hơi có tí men ạ. Đi xem thì bảo còn bạc và còn cả món kia ạ. Gấp lắm rồi vì không có tiền chữa bệnh là pó tay đấy ạ. Em cảm ơn!
Vẫn có cách đấy. Bạn có thể cho mình địa chỉ nhà của bạn của bạn được không. Nhưng dễ là đã bị ông người Tàu lấy đi từ 70-80 năm trước rồi. Giờ có chăng còn lại chỉ là bộ hài cốt và những lá bùa trấn yểm thôi.
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks