NN thấy hỏi thì hỏi để giúp thêm kiến thức cho bản thân mình thì nên hỏi, chứ không nên mỉa mai làm gì mà phải mang tội. Thật ra, những hàng đại gia không những ở VN mình, mà cả các nơi trên thế giới thì làm gì biết những câu chú về “tài bảo” mà trì tụng.
Những đại gia trên thế giới họ giàu có là nhờ vào những phước báu từ hằng hà sa số những kiếp trước họ “tích tụ” được, và cũng nhờ vào những lời hồi hướng những phước báu, công đức của những ai biết tu tập, biết trãi lòng từ bi cho chúng sanh thì họ mới được những phước báu trổ ra trong hiện kiếp. Không những vậy, có những đại gia trong cõi giới Ta Bà này cũng biết trì tụng, tu tập những chú của Phật từ vô số kiếp rồi, vì thế mà họ có được những cuộc sống thịnh vượng, tươi đẹp hơn những người khác trong hiện kiếp.
Còn những người mà quả xấu trổ nhiều trong hiện kiếp, thì những chú của Phật như thế này sẽ giúp cho họ cuộc sống càng ngày, càng tăng trưởng, tươi đẹp hơn. Cũng vì thế mà cho dù họ là những đại gia trong hiện kiếp, mà nếu họ khôn hơn, và nếu họ có duyên biết đến Phật pháp trong hiện kiếp thì tốt nhất là họ nên tu tập. Chưa chắc gì những gì họ đang có bây giờ sẽ mãi mãi vỉnh viễn ở bên họ trong hiện kiếp đâu. Vì sao? Vì họ càng giàu thì họ càng đốt phước của họ. Nếu không tạo phước thêm cho chính mình thì một khi hết phước là đi "đứt" luôn. Thiếu gì những đại gia, không những ở VN mình, mà ngay cả các nơi trên thế giới, họ “lên voi, xuống chó” như không. Thiếu gì những đại gia phải “tự tử” vì “tán gia, bại sản.”
Bạn Nhumotngaymua hỏi nhiều, nhưng không phải ai ai cũng tu tập theo pháp này. Có rất nhiều pháp về "tài bảo". Vậy thì tại sao bạn không tập thử đi. Bây giờ đã không có tiền, có nghĩa là nghèo về phước báu, cũng vì thế mà "cùi không sợ lở" nửa, thì tại sao bạn không tu tập để biết như thế nào?
NN nói nhỏ cho bạn NMNM biết nha, người tu tập theo Phật, theo chánh pháp, theo lời Đức Thế Tôn dạy, theo những câu chú như Đức Thế Tôn chỉ dạy ở trên đó, thì nếu mình tin tưởng, mình tu tập miệt mài, chẳng cần phải suy nghĩ làm gì cho mệt đó, thì họ nhất định là “họ” chẳng bao giờ biết đến chữ “đói” là gì đâu. Bạn tin không?
Khỏi nói là có người sẽ “châm biếm” rằng “đúng rồi, ở đó mà tu trì thì cơm, nước, tiền sẽ hiện ra trước mặt mình.” Nhưng thực ra, ở trong cõi Ta Bà đầy đau khổ này, muốn có miếng ăn, miếng uống, v.v… thì mình cũng phải tự mình làm chứ, đâu phải là Heo đâu mà nằm đó tự dưng có người đem miếng ăn, miếng uống đến cho mình.
Ở trên thế gian này, ngay cả ở VN cũng vậy, có biết bao nhiêu cãnh con người làm quần quật từ sáng đến tối để mong có một miếng ăn để nuối sống cho mình, nhưng vì chẳng có phước báu, vì thế mà cho dù có quần quật, đầu tắp, mặt tối đi chăng nửa cũng chẳng đủ miếng ăn để nuôi chính bản thân mình, huống chi là nuôi thêm một, hai, hay nhiều miệng ăn nửa.
Tuy vậy, nếu người nào có phước duyên, biết đến Phật, biết đến câu chú, chẳng hạn như Vũ Bảo Đà Ra Ni ở trên do Đức Thế Tôn vì tình thương muốn giúp đở cho chúng sanh trong cõi Ta Bà đầy đau khổ này, cho nên Ngài mới tuyên thuyết thần chú này. Nếu có ai mà miệt mài tu tập theo chú này của Phật rồi thì bạn sẽ thấy, thay vì người ta quần quật, đầu tắp, mặt tối mà không đủ miếng ăn. Còn mình, vì nhờ tu tập theo chú này với một lòng thành kính, tin tưởng tuyệt đối, và sự tinh tấn, sau một thời gian thôi thì bạn sẽ thấy lúc đầu thì mình cũng quần quật, đầu tắp, mặt tối như người ta, nhưng mình sẽ có đầy đủ miếng ăn, không những từ từ sẽ đủ cho mình, mà mình sẽ từ từ có “dư” miếng ăn để có thể nuôi một miệng ăn, hai miệng ăn, ba miệng ăn, và cuối cùng mình có thể giúp đở cho toàn bộ người trong gia đình mình. Rồi không những vậy, một khi phước báu tăng trưởng nhờ vào sự tu tập miệt mài của mình, mà mình có thể “rũng rỉnh” đồng ra, đồng vô để có thể giúp đở cho những người kém phước báu xung quanh mình. Rồi dần dần mình có đủ khả nẳng, và thời gian để mình có thể tu tập thêm theo giáo pháp của Đức Thế Tôn để mình có thể thoát khỏi sanh tử, luân hồi, và để mình không còn phải chịu những đau khổ trong Lục Đạo, Luân Hồi.
Cũng vì thế mà NN khuyên cho những ai không biết nhiều về Phật pháp thì không nên lên tiếng để phỉ báng để phải mang tội để có khi phải trả trong kiếp này, và phải trả cho những khẩu nghiệp của mình trong những kiếp lai sinh.
Vài hàng góp vui.
Thân
NN
p.s.: NN thấy cái anh chàng gì ở trên nói nếu thần chú mà ứng nghiệm thì UBND sao không áp dụng nó thay vì tổ chức những cái show “xóa đói.” Thật ra, những ông ở UBND thì làm gì tin Phật? Còn nếu tin mà lên tiếng khuyên phải tu tập theo Phật pháp thì nhất định là những ông đó phải ra rìa vì bị cho là “mê tín dị đoan.” Tuy nhiên, nếu ở chùa có những bữa cơm từ thiện hằng ngày đó. Nếu mấy thầy biết mà vừa phát cơm, vừa khuyên người nghèo đến xin cơm đó cứ một bữa cơm thì hứa là phải tu tập trì chú chẳng hạn như Vũ Bảo Đà La Ni ở trên. Và nếu những người nghèo mà họ có duyên với Phật, họ chịu nghe lời, mien mật tu trì coi. Chừng khoãng thời gian thôi thì những người này sẽ từ từ biến mất cho coi. Họ sẽ từ từ có đủ sức để lo cho chính bán thân mình, và họ sau này không những không còn đến xin cơm nửa, mà họ còn là những người sẽ đem đến từ bao gạo này, đến bao gạo kia để giúp đở cho chùa có miếng ăn giúp đở cho những người bất hạnh khác đó.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks