
Nguyên văn bởi
TuTam
Bạn có một diễm phúc là có thể du hành ở thể tình cảm hay cõi vía, cõi âm mà vẫn có thể nhớ dc những gì đã trải qua. Như thế theo mình hiểu là bạn đã có căn cơ về tu tập đặc biệt là xuất vía mà vẫn nhớ. Bản thân nhân vật chính trong chuyện "Hành trình một linh hồn" cũng phải nhờ một loại thuốc để nhớ dc những trải nghiệm ở cõi tình cảm. Không nhiều người có khả năng đó đâu. Nhân cái duyên này bạn nên tìm hiểu thêm về Thông thiên học, bắt đầu bạn có thể đọc TTH dẫn giải có trong box TTH. Rồi sau đó nếu có thể, bạn nên tập thiền định, mình nghĩ là bạn sẽ tiến xa trong lãnh vực tâm linh.
Nếu có duyên nữa thì bạn có thể đóng góp sức mình vào việc hỗ trợ những người mới qua đời. Khi chết, bỏ xác qua cõi giới bên kia đa phần những linh hồn thường bỡ ngỡ, sợ hãi hay cô đơn, nếu có đầy đủ kiến thức về cõi tình cảm, bạn có thể giúp họ rất nhiểu, công đức đó không hề nhỏ bạn ạ. Nhưng trước mắt bạn cần phải tự nghiên cứu thêm kiến thức của Thông thiên học.
Việc tạo ra hình tư tưởng là tốt hay xấu đều phụ thuộc vào bạn. Nếu bạn vô tư, vui vẻ thì những hình tư tưởng tác động lên người khác là tích cực. Nhưng nếu bạn đang mang tâm trạng tiêu cực như là đau buồn, giận dữ, ghen ghét... Thì hình tư tưởng này dĩ nhiên là sẽ tác dộng tiêu cực và sẽ là ko tốt.
Ví dụ đơn giản, một căn phòng bị ma ám, phần âm là linh hồn với nhiều sân hận, thì hẳn sẽ tác động lên người sống trong căn phòng đó. Hậu quả sẽ là cãi vã, xung đột, thù ghét, thậm chí là đánh lộn, đâm chém...
Tất nhiên các linh hồn với nhiều tính tiêu cực thường ở tầng thấp, là những nơi tối tăm, u ám. Các linh hồn già dặn hơn với đặc tính tích cực có lòng thuơng yêu, vui vẻ thì những tầng cao hơn, đẹp đẽ, sáng sủa hơn. Bạn đọc hết cuốn Hành trình thì sẽ rõ.
Bookmarks