10. Ba Đề

Ba Đề người thuộc huyện An Nhơn, học trò Khách Bút. Được chân truyền về Côn và Quyền. Tánh tình hiền hậu, rất mực thương yêu học trò. Vì tấm lòng nhơn hậu đối với môn đệ nên bị lụy vì học trò.
Ông theo học thầy Khách Bút về môn Côn, chuyên vê Trung bình tiên. Học trò ông nhiều người xuất sắc như Từ Thứ là một.
Ông sống một cuộc đời bình dị, nay đây mai đó. Nơi nào vui ở lâu, rồi đến chơi nơi khác. Đến đâu dạy roi đến đấy. Vì không kén chọn học trò, nên ông bị nạn vì học trò.
Nguyên Ba Đề có hai người học trò thuộc vào hàng xuất sắc. Một hôm, theo một đám cướp đi cướp một nhà giàu tại thôn Kiến Hàng. Cuộc cướp vỡ lở, thanh niên trong thôn phần đông đều có võ nghệ nên kéo nhau vây đánh. Chống cự không lại, cả bọn kéo nhau chạy về hướng Đập Đá. Dân tráng đốt đuốc đuổi theo.
Ba Đề đang ở chơi tại nhà một môn đệ gần Kiến Hàng, nghe tin có đánh nhau bèn đến xem. Thấy trong đám cướp bị vây có mặt hai đệ tử của mình bèn tham gia trận đánh.
Vừa xông vào, Ba Đề đã bị một gậy đánh vào đầu. Lập tức bước sang một bên để né tránh thì sau lưng đã vù vù bay lại một gậy thứ hai.
Cúi mình luồn qua tên thứ nhất, khiến cho tên này lãnh trọn ngon roi của tên thứ hai. Ngay lập tức Ba Đề đoạt lấy roi và dùng ngay thế "Toàn phong tảo diệp" vung roi đánh rạp hơn chục người bao quanh. Biết gặp cao thủ, mọi người hò nhau hướng về Ba Đề. Roi, rựa quéo đều nhằm ngay Ba Đề bổ xuống. Một mặt che cho hai đệ tử, một mặt Ba Đề đánh tháo một đường trống để rút lui. Nhân dịp vòng vây sơ hở, hai tên đồ đệ vượt vòng vây cắm đầu chạy trốn, để mặc thầy ở lại chịu đòn.
Ba Đề vừa đánh vừa lui đến giữa bậc ruộng trên và ruộng dưới. Nơi đây có một con mương, bờ đắp cao ngang bụng, nên Ba Đề nương làm thế che mặt sau để chống đỡ mặt trước. Đám người ỷ thế đông lăn xả vào, nhưng vào ít thì ngã ít, vào nhiều thì ngã nhiều. Một thế roi văng ra, vài ba người văng vũ khí, ôm đầu chạy thối lui. Thấy không thể chống cự lâu dài, vì đám cướp đã chạy trốn tứ tán không người hỗ trợ, Ba Đề vụt nhảy lên bờ mương tìm phương chạy trốn. Rủi ro thay, khi định nhảy qua mương thì bị một người nương theo lòng mương lòn sau lưng Ba Đề, đánh ngay một gậy vào chân. Ba Đề dùng roi đỡ được thì bị một mũi tên đã cắm phập vào ót. Ba Đề lảo đảo và nhận thêm một vài gậy vào lưng đành ngã gục xuống mương. Gậy, đuốc, rựa quéo đồng loạt bổ xuống, Ba Đề chết ngay tức khắc. Đám đông sau khi lật mặt nhìn xem, thấy Ba Đề là người lạ mặt, nên lẳng lặng bỏ xác lại nơi mương rồi kéo nhau rút lui.
Hai tên học trò, chạy trốn và ẩn sau một cái mả vôi, chờ đám đông đi khuất mới đến hiện trường và phát hiện xác của thầy nằm chết dưới mương. Vừa thương cảm vừa sợ hãi, hai người đem vùi thây thầy tạm thời dưới lòng mương rồi chạy về làng. Khuya hôm sau rủ thêm hai người bạn nữa đến moi xác thầy lên, đem về đồng làng chôn cất một cách thầm lặng, sợ người làng hay biết, vì tin bọn cướp có người bị đánh chết bỏ thây ngoài đông lan ra khắp huyện An Nhơn.
Việc Ba Đề chết vì cứu học trò làm bậy được lấy làm một tấm gương cho các võ sư chọn lựa môn đệ. Học trò giỏi võ mà không có đức hạnh thì dù có tài cao đi nữa cũng không làm rạng danh sư phụ.
Tuy nhiên, Ba Đề cũng đã để lại cho đời một học trò danh vang khắp huyện. Đó là Từ Thứ.