QUAN-NIỆM VỀ SỰ HIỆN-HỮU CỦA THƯỢNG-ĐẾ
TRONG GIÁO-LÝ CÁC TÔN GIÁO
Tất-cả các tôn-giáo đều tin-tưởng đã có một Đấng Thượng-Đế tự-hữu và hằng-hữu, nhưng Ngài đang ở đâu ? Ngự-trị nơi nào ? thì mỗi tôn-giáo tuỳ theo thời-điểm khai-sáng và trình-độ giáo-chúng mỗi nơi mà lại có những lý-giải khác nhau.
Đa số những tôn-giáo theo học-phái nhị-nguyên, tin-tưởng rằng Thượng-Đế là Đấng tạo-lâïp ra vũ-trụ và vạn-hữu chúng sanh, theo học-thuyết nầy thì tuy Thượng-Đế không có thể-xác nhưng cũng có nhân-cách đức-hạnh như con người, Ngài vô-cùng từ-bi, bác-ái và công-bình… Ngài toàn-năng và đầy quyềân-lực, con người có thể cầu-nguyện với Ngài, thương-yêu Ngài, và được Ngài đáp lại… Theo quan-niệm này thì Thượng-Đế có tính-cách con người, nhưng Ngài vô-cùng cao cả, không có những tật xấu như con người. Ngài đang ngự-trị trên Trời cao, đang cách-biệt với thiên-nhiên và con người, đa số giáo-chúng của các tôn-giáo nầy đã tin-tưởng nơi một Thượng-Đế cao-cả luôn yêu-thương họ,ï nhưng lại ở quá xa cách với họ, vì một con người bình-thường không thể suy-nghĩ đến việc gì không cụ-thể, mà tự-nhiên họ thích bám lấy cái gì mà trí-năng họ có thể hiểu được. Nên trong lúc giảng dạy về một môn-đồ chân-chính Đức Chúa Jésus đã phán với giáo-chúng trong thời-đại của Ngài rằng:
“Chẳng phải nói Lạy Chúa ! Lạy Chúa ! mà vào được nước Đức Chúa Trời , nhưng chỉ ai làm theo ý muốn của Cha Ta trên Trời thì mới vào được nước Người (Thánh-kinh Tân-ước/ Mat 7: 21).
Phần đông giáo-chúng của các tôn-giáo trên thế-giới, nhất là ở Âu châu, Tây Á đều tin-tưởng rằng Thượng-Đế ngự trên Trời, nên tuỳ theo trình-độ của giáo-chúng thời bấy giờ mà Chúa đã phán dạy như vậy.
Còn một số tôn-giáo khác nhất là phương Đông thuộc học-phái phi nhị-nguyên cũng đã tin-tưởng bản-thể và quyền-năng của Thượng-Đế đại-khái như vậy, nhưng lại dung-hoà hơn, giáo-thuyết nầy cho rằng Thượng-Đế là Đấng Tạo-hoá, nhưng chất-liệu tạo-vật cũng chính là Ngài, nói một cách khác chính Ngài cũng là nguyên-nhân của cội-nguồn vật-chất tạo ra vạn-hữu, cho nên học-thuyết này cho rằng Thượng-Đế hiện-hữu khắp mọi nơi, thấm-nhuần trong vạn hữu … từ những đại tinh-cầu trong không-gian cho đến những vầng đá nằm sâu dưới mấy tằng địa-chất đều có mặt của Ngài … Ngài hiện-hữu trong tâm-hồn của chúng-sanh, từ hạng thượng-lưu trí-thức cho đến hạng khốn-khổ cùng đinh, nên Nho gia mới có câu:
“Nhân-tâm sanh nhứt niệm thiên-địa tất giai tri (tâm con người suy-nghĩ điều gì thì trời đất đều biết).
Theo học thuyết nầy thì con người do Thượng-Đế tạo-dựng cả linh-hồn lẫn thể-chất, con người luôn luôn tiến lên theo hướng tấn-hoá, nhanh hay chậm tuỳ theo sự tinh-tấn của mỗi cá-thể, và cuối cùng mỗi linh-hồn cũng hưởng được sự cứu-rỗi của Thượng-Đế, dù là côn-trùng thảo-mộc thấp kém nhất, cho đến những thần thánh cao-cả nhất, sớm muộn gì tất-cả cũng sẽ đạt đến một thế-giới nơi đó hạnh-phúc sẽ vô-biên, và họ sẽ không còn luân-hồi sinh tử, mãi mãi sống bên cạnh Thượng-Đế.
Bookmarks