:rose::rose::rose::rose::rose::rose::rose::rose::r ose::rose:
Phật là vô lậu, còn hữu lậu chưa thành Phật; Đường Tăng còn tiếc bát vàng tức là còn tâm về tiền tài, còn giữ bát vàng là giữ "tình" giữa Ngài và vua Đường. Thành Phật rồi đâu chẳng là vàng kim, chỗ nào chẳng vàng kim, lưu giữ chi bát vàng? Vị Phật nhảy thoát luôn hồi đâu còn bị "tình" thế gian kéo lại?
Phật Tổ trong truyện biết Đường Tăng thiếu một nạn, tức là còn thiếu nợ nghiệp chưa trả, mà nợ đó được tính cho Đường Tăng. Bằng cách nào khiến Đường Tăng trả nghiệp nợ và vứt bỏ tâm lưu tiếc bát vàng? Khổ nạn giải quyết song hành 2 nhiệm vụ: giúp Đường Tăng trả nợ còn thiếu và giúp ông vứt bỏ tâm bám giữ bát vàng (tâm về tiền tài, của cải và "tình" với vua Đường).
Không phải vô duyên vô cớ Phật Tổ trong câu chuyện lại tạo ra khổ nạn cho Đường Tam Tạng, ấy chính là để Huyền Trang trả nợ nghiệp cuối cùng và vứt bỏ tâm cuối cùng liên quan đến bát vàng (bám giữ vật chất và "tình"). Khổ nạn để hoàn nghiệp và bỏ đi tâm bám chấp cuối cùng là cách mà Phật Tổ giúp Ngài Đường Tăng đạt vô lậu, công thành viên mãn đắc chính quả vị Phật.
Thành Kính!
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)




Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks