Trích dẫn Nguyên văn bởi tangbang Xem Bài Gởi
" Thấy mà chẳng thấy, nghe mà chẳng nghe" .Khác chi là Ô. nói "có mắt mà như mù, có tai lại như điếc". Ông Chớ có bắt chước người mà nói leo. Bởi viết sai-trật cũng là cái thấy sai-trật mà thôi. Sao lại còn miệng lưỡi thế kia!
*Văn tự của mình chỉ có kẻ phàm phu, hồ đồ mới không biết từ đâu mà có, lại lấy đầu làm đít mà viết, lại bảo chấp hay kog chấp. Ông "té" phần Ông thì không sao ! Nay lại tính nhấn chìm...Nhìn vào Tôi đã thấy có Người té theo Ô. roài đấy!hì.hì..

*Nay Ô. lại viết thế này thì còn gì để nói với Ông.

Như Ô. nói được, diễn đạt được ý câu viết của chính Ông đây cho mọi Người nơi đây được biết. Thời mới gọi là cái Biết chân thật của Ô. Như không viết ra được, thời Ông cũng là lấy của Người làm của mình mà wen trả mà thôi! Khác gì kéo người "té" theo là thế!
Thế Tôi hỏi Ông : Bậc Thánh có mấy cái "Biết" ? Như Ông thì Tôi thấy tới 2 lận đấy! Thế Ông có thể nói cho mọi Người cùng Biết:
"dùng cái biết nhìn thấu cái biết.." là như thế nào được chăng ?
P/s: là Bậc Đạo Sư khi đối đáp , chớ để "Cục Sân" làm nghẹn cổ họng. Ông từ từ thông thả mà viết. Hy vọng văn tự nơi Ông sẽ được sáng sủa hơn lên..rose4
Bậc thánh có mấy cái biết? Nơi đây viết bài là để tất cả học hữu đều có thể tu, có thể hành..còn bạn lấy trí phàm mà luận cảnh giới thánh, tâm chưa chứng ngộ mà chẳng biết hay dở... Cái tự thân mình thực hành là sự thiền quán mà còn chẳng chịu, nói cho cao xa, để ngay bản thân còn mù mờ chẳng thấy lối vào há lại là giọng điệu của người chân chánh học Phật.

Hỏi câu bậc thánh có mấy cái biết? vậy bạn có đọc kỹ bài trên chưa? không biết người nói gì mà luận ấy là hấp tấp, dùng cái chấp lý của mình mà luận ấy là cái ngu si. Từ cái hấp tấp và ngu muội ấy, hỏi lấy lời của người. Nếu thật tu hành chân chánh, thì đã chẳng mê muội thế kia. bài viết chỉ dành cho người chịu hành..còn giả như thích nói, thì cứ nói.

Phóng dật như vậy xin đừng xưng là đệ tử Thế Tôn. sân hận? có chăng? xin hãy đọc kỹ, ngay bản thân ta có nên mới thấy người là có sân.
Ngay khi thân ta hoàn toàn kiểm soát được ý niệm thì một ý niệm khởi liền biết nó.. Kiểm soát miên mật như thế thấy ra thực tướng của nó, nên chẳng còn chấp.

Đại chúng đều có mắt có tai, có cảm nhận chỉ sợ là mình có làm, chẳng sợ người nói mình xấu...

"té" là gì thế học hữu? ồ roài đấy là gì vậy học hữu...
Khi ngay tự thân ta chẳng chân thực với bản thân mình, thì lấy gì mà đại chúng có thể tin ta. Học Phật không nên đem tâm phàm và sự lộng ngôn đem vào. bạn sẽ biến cái pháp trang trọng thành ra bông đùa.. Giỡn cợt như thế một lần nữa xin đừng nhận mình là Phật tử...

vào dòng thiển ý... Xin chẳng dám đáp lại nữa.. nếu tranh hơn sân si với người xin lỗi kẻ hèn xin thua...
.................................................. ...