Trang 1 trong 2 12 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 23

Ðề tài: Ai là thiên hạ đệ nhất võ Việt?

  1. #1

    Thumbs up Ai là thiên hạ đệ nhất võ Việt?

    Huyền Công Đạo Trần Công khí công cự phách, ám khí kinh hồn; Thanh Hư Chân nhân Đoàn Tâm ảnh xuất quỷ nhập thần, nghiệp võ huy hoàng vài thập kỉ; lão võ sư Trần Tiến, Hà Châu tuổi đã xấp xỉ bách niên nhưng quyền thuật thì vẫn mạnh như mãnh thú, gần xa nô nức khen tài... Kế đến, “lớp trẻ” như võ sư Chu Há, Băng Sơn, Vũ Quang Tín, Văn Thắng... cũng tài danh lừng lẫy, gây dựng nghiệp võ khiến người người thán phục, ngợi ca.

    Vậy, trong số những “ngôi sao sáng chói” ấy, ai là thiên hạ đệ nhất?

    ***Hùng kê đệ nhất?

    Ông Trương Quang Trung, Phó Chủ tịch Liên đoàn Võ thuật cổ truyền Việt Nam, nguyên là Vụ trưởng Vụ Thể dục Thể thao quần chúng (đồng thời là Tổng Thư ký đầu tiên của Liên đoàn Võ thuật cổ truyền Việt Nam, từ năm 1991 tới năm 2007), đã được sống, được gắn bó với nhiều võ sư tên tuổi của làng võ Việt Nam.

    Đặc biệt hơn, ông chính là người đã tiến hành biên soạn, xuất bản cuốn sách "Đời người - Nghiệp võ", được tạm gọi là phác thảo đầu tiên về “khuôn mặt” những cao thủ của võ lâm Việt Nam suốt từ Nam chí Bắc.

    Trong cuốn sách ấy, ông đã giới thiệu 23 võ sư, họ đều là những người nổi tiếng, có đóng góp tích cực cho phong trào võ thuật nước nhà. Tuy thế, khi hỏi ông về nhân vật số một trong làng võ đương đại, quan điểm cá nhân, ông đã không ngần ngại mà trả lời, người ấy là lão võ sư Ngô Bông, truyền nhân của bài võ Hùng kê quyền, hiện đang sinh sống ở Quảng Ngãi.


    Các thế võ của bài quyền Hùng Kê do lão võ sư Ngô Bông biểu diễn
    Theo ông Trung, lão võ sư Ngô Bông là người vô cùng say mê với võ thuật. Bất cứ nơi nào có “chuyện võ” là nơi ấy có sự “góp vui” của lão võ sư ấy.

    Lão võ sư Ngô Bông sinh năm 1923, trong một gia đình nghèo ở Tư Nghĩa, Quảng Ngãi. Cha bị giặc Pháp sát hại, mẹ mất sớm nên ông phải về ở với nhà ngoại của mình. Tại đó, ông đã được hai cậu ruột của mình là Lê Chót và Lê Thuỳ dạy võ Tây Sơn. Trong số những bài võ ấy có Hùng kê quyền, tương truyền do Nguyễn Lữ sáng tác từ các thế đánh của gà chọi.

    Tiếp đến, khi đã thành một thanh niên vạm vỡ, ông đã theo học Thiếu lâm với hai người thầy nổi tiếng ở Quảng Ngãi là Bảo Truy Phong (Gấu già) và Lâm Võ. Và cũng như nhiều võ sinh lúc bấy giờ, võ sư Ngô Bông cũng đã nhiều lần thượng đài thi đấu quyền Anh và võ tự do. Ông đã từng thắng nhiều võ sĩ tên tuổi lúc bấy giờ như Đinh Hổ (võ sĩ Campuchia), Đinh Đam (võ sĩ người Huế), Trực Hùng, Trực Ninh...

    Với những đóng góp của mình cho phong trào võ thuật, khi Liên đoàn Võ thuật cổ truyền Việt Nam được thành lập, ông được mời làm cố vấn. Năm 1993, trong một hội thảo chuyên môn, bài Hùng kê quyền do ông là truyền nhân đã được bình chọn là một trong những bài võ thống nhất (nằm trong thể thức thi đấu) của Liên đoàn. Đặc biệt hơn, năm 2004, khi đã ngoài 80 tuổi, tại Liên hoan võ thuật truyền thống thế giới tổ chức tại Hàn Quốc, trước 70 môn phái Võ thuật nổi tiếng của khắp các quốc gia, với bài Hùng kê quyền do chính lão võ sư Ngô Bông thể hiện đã nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt của tất thảy mọi người.

    *****Mãnh sư Trần Tiến ở ngôi đầu?
    Võ sư Phan Dương Bình (Bình “bún”) lại có “quan điểm” khác. Luận bàn về chủ đề này, quan điểm cá nhân, võ sư Phan Dương Bình “đề cử” ngay rằng trong số những võ sư đương đại, ông thấy lão võ sư Trần Tiến xứng đáng được ngồi vào “ghế” đầu tiên.

    Võ sư Trần Tiến trong thế Mãnh hổ xuyên tâm

    Võ sư Phan Dương Bình kể, ông vừa mới đi Nam về. Chuyến đi ấy, vào Thành phố Hồ Chí Minh, ông và lão võ sư Trần Tiến đã có nhiều thời gian để trao đổi với nhau những điều tâm huyết về võ thuật. Điều ông thấy mừng là dù tuổi đã xấp xỉ bách niên nhưng lão võ sư Trần Tiến vẫn vô cùng rắn rỏi, minh mẫn. Điều ấy là minh chứng rõ ràng nhất cho sự uyên thâm của lão võ sư trên “con đường” võ học của mình.

    Lão võ sư Trần Tiến sinh năm 1911, trong một gia đình có truyền thống võ học ở Bắc Giang. Ông nội ông là cụ Hoàng Hảo, bố là Hoàng Tân, cùng chi họ và từng tham gia nghĩa quân của hùm xám Yên Thế Hoàng Hoa Thám.

    Khi nghĩa quân tan rã, để tránh sự truy sát của quân giặc, gia đình ông đã phải dạt về Đồ Sơn, Hải Phòng và đổi sang họ Trần. Ông được ông nội và cha mình truyền dạy võ công từ khi còn nhỏ. Năm 15 tuổi, cơ duyên, ông đã được lãnh hội võ công của một nhà sư người Trung Quốc sang Việt Nam lánh nạn, tên là Lý Giang Nam, quê ở Phúc Kiến, thuộc phái Thiếu Lâm.

    5 năm sau đó, ông tiếp tục thụ giáo Nhu thuật và Judo của 2 võ sĩ người Nhật tên là Tanabe và Karachi. Với tinh thần ham học hỏi, ông còn tập cả quyền Anh do võ sĩ người Pháp Lafeur chỉ dạy.

    Khi mới ngoài 20 tuổi, võ sư Trần Tiến đã danh nổi như cồn khi giành ngôi vô địch kiếm thuật ở Bắc Kỳ. Bởi bị giặc Pháp săn đuổi vì lý do “kích động kẻ xấu luyện võ gây mất an ninh trật tự” nên cuối năm 1936, võ sư Trần Tiến phải khăn gói vào Nam. Quãng thời gian này, bởi mưu sinh và cũng bởi sự sốc nổi của tuổi trẻ nên võ sư Trần Tiến đã rất nhiều lần thượng đài ở khắp các nước Đông Nam Á với nhiều đối thủ khác nhau và đều giành về mình phần thắng.

    Theo võ sư Trần Tiến thì trận thượng đài cuối cùng của ông diễn ra trên đất Singapore. Sau khi loại hàng loạt các đấu thủ, trận “chung kết” ông gặp một đối thủ là võ sĩ người bản địa có biệt hiệu là Tiểu Lâm Xung.

    Tiểu Lâm Xung là võ sĩ có thân hình cao lớn, rắn chắc. Trước đó, nhiều trận đấu, Tiểu Lâm Xung để đối thủ thoải mái tung quyền, cước vào người mà chẳng hề hấn gì. Khi đã thấm mệt, chỉ một đòn là Tiểu Lâm Xung hạ nốc ao đối thủ. Trước trận đấu căng thẳng ấy, trong lần tổ chức họp báo, Tiểu Lâm Xung đã thề sẽ đánh gục võ sĩ người Việt để “rửa hận” cho những “chiến hữu” đã bị ông triệt hạ. Thời gian ấy, võ sư Trần Tiến đang là nhân vật để một hãng giày nổi tiếng thực hiện quảng bá hình ảnh. Bởi thế, sự quan tâm của công chúng tới trận đấu “sinh tử” của ông là cơ hội tuyệt vời để hãng giày đó khuếch trương thương hiệu của mình. Do vậy, trước trận đấu, ông đã nhận được “tối hậu thư” của “đơn vị tài trợ”, buộc ông phải thắng.

    Lên đài, với “bàn tay sắt” của mình, như để thị uy, doạ nạt đối phương, Tiểu Lâm Xung đã tung những cú đấm sấm sét của mình vào những tấm gỗ dày đến 5 cm khiến chúng vỡ tan. Trước đòn phủ đầu ấy, ông vẫn không hề nao núng. Cậy sức, Tiểu Lâm Xung ra đòn tới tấp, nhưng với thân thủ nhanh nhẹn, võ sư Trần Tiến đã khéo léo tránh, né, đỡ đòn. Già nửa thời gian của trận đấu trôi qua, tuy chưa bị dính đòn nào nhưng phần thắng đã có vẻ nghiêng hẳn về võ sĩ người bản địa vì lợi thế tấn công nhiều hơn. Trong lúc say máu tấn công, Tiểu Lâm Xung đã bộc lộ nhiều sơ hở. Và, trong một tích tắc “ham công bỏ thủ” ấy, võ sư Trần Tiến đã nhanh chóng áp sát. Hạ thấp tấn, bằng một thế xà quyền, ông đã đánh thốc vào hạ bộ đối phương. Chỉ một đòn ấy, Tiểu Lâm Xung đã đổ đánh huỵch xuống sàn, không tài nào gượng dậy được. Vậy là, phần thắng đã thuộc về võ sư người Việt.

    Thế nhưng, trong phút giây vinh quang ấy, thấy Tiểu Lâm Xung nằm bất động trên sàn, ông bỗng thấy ăn năn, day dứt. Thật ra, đòn ấy, với võ đài thi đấu kiểu tự do như trên thì chẳng có gì là sai luật, nay với tinh thần võ đạo, cú đánh ấy lại là cấm kỵ bởi tính sát thủ kinh hồn. Vậy nên ông tự nhận mình là người thua cuộc. Sau trận đấu ấy, ông đã tránh xa “kiếp sống võ đài”.

    Năm 1945, ra Hà Nội, được Việt Minh giác ngộ, lão võ sư Trần Tiến tham gia cách mạng. Vào quân ngũ, với khả năng quyền thuật siêu phàm của mình, ông đã được tổ chức phân công huấn luyện bộ đội tinh nhuệ (lực lượng đặc công sau này).

    Năm 1978, ông rời quân ngũ nhưng vẫn tự nguyện tham gia dạy võ thuật cho một số sĩ quan quân đội Campuchia suốt hơn chục năm trời. “Về hưu” nhưng với nghiệp võ thì ông vẫn miệt mài theo đuổi.

    Chắt lọc, đúc kết những tinh hoa võ học mà mình cả đời tích luỹ, lão võ sư Trần Tiến đã sáng lập võ phái Thiếu lâm nội gia võ thuật đạo Việt Nam. Đến giờ, võ phái của ông đã thu hút cả ngàn môn sinh. Trong số ấy, có rất nhiều môn sinh người Âu, Mỹ, Phi... bởi nghe danh mà lặn lội tìm về theo học. Với một sự nghiệp huy hoàng như trên, theo võ sư Phan Dương Bình, trong số những võ sư Việt Nam hiện đang còn sống và tham gia hoạt động võ thuật, lão võ sư Trần Tiến xứng đáng được xếp ở ngôi đầu.

    ***Nhất Công nhì Ảnh?

    Lão võ sư Trần Hưng Quang (Quang “ốc”, Chưởng môn phái Bình Định Gia) là người vô cùng nghiêm túc trên con đường võ đạo đồng thời rất khắt khe với những nhận xét của mình. Tuy vậy, khi hỏi người đầu tiên mà ông nghĩ tới khi “lập bảng phong thần” thì ông đã trả lời ngay, người ấy là Huyền Công Đạo Trần Công, Chưởng môn phái Không Động.

    Theo lão võ sư Trần Hưng Quang thì Huyền Công Đạo là người có đóng góp rất lớn cho võ thuật cổ truyền, đặc biệt là làng võ thủ đô Hà Nội. Huyền Công Đạo được biết tới như một người có nội công, khí công siêu phàm đồng thời là “cha đẻ” của rất nhiều binh khí đặc dị. Trong số ấy, độc môn ám khí của lão võ sư đã danh trấn giang hồ, không ai bì kịp. Làng võ Việt Nam, rất nhiều những võ sư nổi tiếng đều đã tìm đến lão võ sư để nhờ người chỉ giáo.

    Nhận xét trên của lão võ sư Trần Hưng Quang cũng trùng với ý kiến của nhiều người. Bắc Phong Chân nhân Băng Sơn, Chưởng môn phái Võ lâm Phật gia cũng đồng quan điểm ấy. Có một giai thoại do võ sư Băng Sơn kể lại, năm 1991, khi Đại hội võ thuật toàn quốc được tổ chức tại Hà Nội, một số võ sư đã tiến hành “bình bầu” xem ai là đệ nhất cao thủ võ Việt. Và theo như kết quả của cuộc “bầu chọn” ấy, lão võ sư Trần Công đã ở ngôi đầu, kế đến là Thanh Hư Chân nhân Đoàn Tâm Ảnh.

    Khi chúng tôi gặp để xác minh thông tin này, thì viện lý do tuổi cao, lão võ sư Trần Công bảo ông không còn nhớ gì đến chi tiết này nữa. Và, nếu điều này thực sự... đã diễn ra thì ông cám ơn mọi người đã tỏ lòng mến mộ.

    Còn với riêng Huyền Công Đạo, vị võ sư mà ông nể phục phải là người vẹn đức vẹn tài. Theo đại sư Trần Công, võ lâm Việt Nam đương đại, người ấy chính là hai lão võ sư Trần Tiến và Thanh Hư Chân nhân Đoàn Tâm Ảnh. Theo Huyền Công Đạo, tuy chỉ gặp gỡ một vài lần hiếm hoi nhưng tính cách, khả năng chuyên môn của hai đồng đạo trên đã khiến ông cảm phục. Giống như lão võ sư Trần Công, võ sư Nguyễn Văn Thắng, Chưởng môn phái Thăng Long võ đạo cũng vô cùng hâm mộ nghiệp võ của hai lão võ sư trên, đặc biệt là với quyền sư Đoàn Tâm Ảnh. Theo võ sư Văn Thắng thì danh tiếng, khả năng siêu phàm của lão võ sư giờ đã 107 tuổi ấy (Đoàn Tâm Ảnh) không chỉ người trong nước biết tới mà nhiều môn sinh của các môn phái khác trên thế giới đều xuýt xoa, nể phục khi nhắc tới tên. Đoàn Tâm Ảnh chính là một huyền thoại của làng võ Việt Nam.

    ***Những “người kế thừa vĩ đại”
    Võ thuật có tính kế thừa và phát triển. Từ những năm đầu thập niên 80 của thế kỷ trước, khi phong trào võ thuật được khôi phục, trên bầu trời vốn đã nhiều tinh tú ấy lại xuất hiện thêm những ngôi sao sáng chói. Những “ngôi sao” ấy không những kế thừa tinh thần thượng võ - “vốn liếng”, tinh hoa của thế hệ đi trước, mà còn đưa nền võ thuật nước nhà phát dương quang đại.

    Võ sư Chu Há thuộc tuýp người khiêm tốn, rất ít khi đưa ra nhận xét về người khác. Tuy thế, khi đề cập đến vấn đề này, quan điểm cá nhân, với “thế hệ kế thừa” hiện nay, ông đã “tiến cử” hai võ sư, một của môn phái Vịnh Xuân, một của môn phái Võ lâm Phật gia.

    Môn đồ của Vịnh Xuân, theo võ sư Chu Há, là võ sư Trương Quốc định, đệ tử của cố võ sư Trần Văn Phùng (một trong 5 học trò ưu tú nhất của võ sư Tế Công). Hiện tại, võ sư Định đang dạy Vịnh Xuân ở làng Ngọc Hà (Hà Nội).

    Người thuộc môn phái Võ lâm Phật gia không ai khác là võ sư chưởng môn Băng Sơn (Bắc Phong Chân nhân). Theo võ sư Chu Há, những năm gần đây, môn phái của võ sư Băng Sơn đã “gặt hái” được nhiều thành công rực rỡ, thể hiện qua những tấm huy chương từ các lần “võ lâm đại hội”...


    võ sư băng sơn.
    ***Võ học thâm như Đông Hải...
    “Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị”, đó là quan điểm của ông Trương Quang Trung, Phó Chủ tịch Liên đoàn võ thuật cổ truyền và cũng là quan điểm chung của tất cả các võ sư khi nói về anh tài làng võ. Bởi thế, rất khó có thể tìm ra trong số rất nhiều những ngôi sao sáng trên bầu trời võ thuật Việt Nam, ngôi sao nào sáng nhất.

    Điều này, càng được khẳng định qua câu nói của sáng tổ Trương Tam Phong, Chưởng môn phái Võ Đang, một võ phái nổi tiếng ở Trung Quốc. Câu nói này đã được lão võ sư Nguyễn Tỵ, Chưởng môn phái Nam Hồng Sơn, một môn phái đang thu hút rất đông đệ tử hiện nay ghi nắn nót ngay trên... tường nhà mình: “Võ học thâm như Đông Hải - Siêu quần võ sĩ đa thi sa số hằng hà”. Nghĩa câu nói ấy, theo lão võ sư Nguyễn Tỵ thì võ học thâm sâu chẳng khác gì bể đông, anh tài thì đông đảo chẳng khác gì sao ở trên trời. Bởi thế, trong võ luôn có đạo, người học võ phải biết giữ lấy cái đạo của mình. Trong đạo ấy, thì điều đầu tiên là phải xóa bỏ cái tôi, không tự kiêu, tự phụ, coi thường người khác. Mình tài nhưng bể học bao la, ra ngoài xã hội chắc chắn có người tài giỏi hơn. Bởi thế, theo lão võ sư, viết câu đó lên tường, ngày ngày nhìn thấy thì mọi nơi, mọi lúc ông đều tự điều chỉnh tất cả những hành vi của bản thân mình.

    Võ sư Văn Thắng có một kỷ niệm mà đến giờ, ông vẫn chẳng giây phút nào quên. Kỷ niệm ấy đã nhắc nhở ông rằng, trong thiên hạ, người tài là vô số kể. Cách đây cỡ độ chục năm, bởi chưa xây dựng được võ đường qui mô như bây giờ, ông phải dạy môn đồ của mình ở một sân chùa gần nhà. Tối nào cũng vậy, hễ khi những tiếng “hây ha” của buổi tập bắt đầu thì lại có một ông già không biết từ đâu ra khoảng sân ấy thảnh thơi hóng mát.

    Một buổi, ngồi nhìn ông đi một bài quyền làm mẫu cho học trò, ông già kỳ lạ ấy đã đến bên nhẹ nhàng... góp ý. Theo ông lão thì võ sư Văn Thắng đi quyền quá chính xác, nhưng về cuối bài quyền, động tác cần mạnh và dứt khoát hơn, có vậy mới lộ rõ uy lực. Đó là những lời hoàn toàn chính xác.

    Biết ông lão cũng chẳng phải “người thường”, võ sư Văn Thắng đã mời ông chỉ giáo thêm. Ngay tối đó, trước rất đông môn sinh của Thăng Long võ đạo, ông già kỳ lạ ấy đã đi liên tiếp mấy bài quyền, côn khiến mọi người được một phen... mở mắt. Biểu diễn xong, ông lịch sự cúi chào mọi người rồi vội vã rút lui, không để lại danh tính dù võ sư Văn Thắng đã nằng nặc hỏi. Các tối sau, dù đã cố tình chờ đợi, nhưng chẳng biết bởi lí do gì, ông lão ấy đã không trở lại thêm một lần nào nữa.

    Ai là thiên hạ đệ nhất cao thủ võ Việt? “Đó người cả đời cống hiến, hi sinh cho võ thuật và hết mình với nền võ học nước nhà” (lời võ sư Trần Công). Từ quan điểm này, thì bất cứ người nào đam mê nghiệp võ, giương cao tinh thần võ đạo và xả thân vì nền võ học nước nhà thì đều xứng đáng được tôn vinh là những đệ nhất anh tài trong rừng võ Việt Nam.

  2. #2

    Mặc định

    Mình tôn kính những bậc sư phụ ngày xưa, hiện nay thì theo mình biết Cung Le mới là đệ nhất võ Việt. Cung Le thông thạo nhiều môn võ VN, Vovinam, Thai Cuc Quyen, thieu lam, Judo, v v. Mua may khó mà phân định được. Sư huynh, sư phụ nào luyện 5 năm, 10 năm, 20 năm dám lên đấu đài quốc tế như Cung Le, thắng được bao võ sĩ khét tiếng từ Mỹ, Mễ, Tàu (chỉ thua 2 trận), Mỹ đen, thì mới đáng mặt đệ nhất võ Việt Nam. Chặt gạch chặt đá, múa 5, 10 bài quyền, biểu diễn ngoạn mục, chỉ là để biểu diễn, biết là cũng khổ luyện lắm. Trên đấu đài quốc tế, bất kể võ sĩ chuyên nghiệp nào cũng có thể làm như vậy. Nhưng lạng quạng sơ hở một chút, bị người ta đánh knockout nằm bẹp xuống, đến khi khiêng xuống đài tỉnh dậy cũng vẫn chưa biết tại sao?

    Cứ xem bóng đá của Việt Nam mình thì biết, "ở nhà" thì thấy ghê gớm lắm, nhưng lần nào mới bước ra ngoài một chút là ôm cả thúng banh về. Thật buồn thay.

    Võ Việt tại VN mình hiện giờ cũng chỉ để cào cào trong VN chơi cho vui thôi, gà nhà khoe mẽ với nhau. Không dám nói là không giỏi, nhưng bước ra thì chẳng tới đâu (đánh lộn trong xóm, xóm này xóm kia, hội đồng thì giỏi thôi). Tôi chưa thấy vị nào dám tham dự vào những trận thi đấu quốc tế cả. Không qua Mỹ được, quý vị võ sư võ sĩ cũng có thể sang Thai land, Singapore, sang Lào, hay sang China thách đấu "giao hữu" võ sĩ mấy nước đó thử xem. Khi nào thắng họ, mang vài cái belt về nước chừng đó sẽ có thể xứng đáng danh hiệu đệ nhất võ Việt. Nhưng mà phải "sure" đó nhen, đừng nghe lời nói đại của tui rồi cương cương thách đấu đại mấy võ sĩ nước ngoài, không ai lượm xác cho đâu đấy nhé.

    Hiện giờ tôi không thấy ai làm được những điều đó hơn Cung Le cả. Nếu Quý Vị ở VN muốn, cũng có thể thông qua Hội võ thuật VN mời Cung Le về đấu giao hữu đi ... rồi biết võ Việt và đòn của anh ta nặng đến cỡ nào. Cung Le is number 1.

    Du lịch qua Mỹ cũng không khó mà. Không ít vị là võ sư cũng sang Mỹ chơi, cư tới lò võ của Cung Le ở San Jose, CA, thách đấu giao hữu với anh ta đi, nể tình người VN chắc anh ta cũng chỉ điểm cho vài chiêu, nương tay mà không đánh gục (knock-out) đâu. Sợ thì cứ nói với anh ta theo kiểu ngày xưa, "chạm tời thì ... làm ơn làm phước dừng lại Cung Le nhé, cám ơn trước nhiều nha. :-)" Võ thuật mà, bàn luận và nói nhiều vô ích. Muốn chứng tỏ, thì phải qua thi đấu để ấn chứng đẳng cấp và trình độ.

    Cung Le is number 1.
    Last edited by giangvietson; 06-08-2009 at 04:42 AM.

  3. #3

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi giangvietson Xem Bài Gởi
    Mình tôn kính những bậc sư phụ ngày xưa, hiện nay thì theo mình biết Cung Le mới là đệ nhất võ Việt. Cung Le thông thạo nhiều môn võ VN, Vovinam, Thai Cuc Quyen, thieu lam, Judo, v v. Mua may khó mà phân định được. Sư huynh, sư phụ nào luyện 5 năm, 10 năm, 20 năm dám lên đấu đài quốc tế như Cung Le, thắng được bao võ sĩ khét tiếng từ Mỹ, Mễ, Tàu (chỉ thua 2 trận), Mỹ đen, thì mới đáng mặt đệ nhất võ Việt Nam. Chặt gạch chặt đá, múa 5, 10 bài quyền, biểu diễn ngoạn mục, chỉ là để biểu diễn, biết là cũng khổ luyện lắm. Trên đấu đài quốc tế, bất kể võ sĩ chuyên nghiệp nào cũng có thể làm như vậy. Nhưng lạng quạng sơ hở một chút, bị người ta đánh knockout nằm bẹp xuống, đến khi khiêng xuống đài tỉnh dậy cũng vẫn chưa biết tại sao?

    Cứ xem bóng đá của Việt Nam mình thì biết, "ở nhà" thì thấy ghê gớm lắm, nhưng lần nào mới bước ra ngoài một chút là ôm cả thúng banh về. Thật buồn thay.

    Võ Việt tại VN mình hiện giờ cũng chỉ để cào cào trong VN chơi cho vui thôi, gà nhà khoe mẽ với nhau. Không dám nói là không giỏi, nhưng bước ra thì chẳng tới đâu (đánh lộn trong xóm, xóm này xóm kia, hội đồng thì giỏi thôi). Tôi chưa thấy vị nào dám tham dự vào những trận thi đấu quốc tế cả. Không qua Mỹ được, quý vị võ sư võ sĩ cũng có thể sang Thai land, Singapore, sang Lào, hay sang China thách đấu "giao hữu" võ sĩ mấy nước đó thử xem. Khi nào thắng họ, mang vài cái belt về nước chừng đó sẽ có thể xứng đáng danh hiệu đệ nhất võ Việt. Nhưng mà phải "sure" đó nhen, đừng nghe lời nói đại của tui rồi cương cương thách đấu đại mấy võ sĩ nước ngoài, không ai lượm xác cho đâu đấy nhé.

    Hiện giờ tôi không thấy ai làm được những điều đó hơn Cung Le cả. Nếu Quý Vị ở VN muốn, cũng có thể thông qua Hội võ thuật VN mời Cung Le về đấu giao hữu đi ... rồi biết võ Việt và đòn của anh ta nặng đến cỡ nào. Cung Le is number 1.

    Du lịch qua Mỹ cũng không khó mà. Không ít vị là võ sư cũng sang Mỹ chơi, cư tới lò võ của Cung Le ở San Jose, CA, thách đấu giao hữu với anh ta đi, nể tình người VN chắc anh ta cũng chỉ điểm cho vài chiêu, nương tay mà không đánh gục (knock-out) đâu. Sợ thì cứ nói với anh ta theo kiểu ngày xưa, "chạm tời thì ... làm ơn làm phước dừng lại Cung Le nhé, cám ơn trước nhiều nha. :-)" Võ thuật mà, bàn luận và nói nhiều vô ích. Muốn chứng tỏ, thì phải qua thi đấu để ấn chứng đẳng cấp và trình độ.

    Cung Le is number 1.
    Để bổ xung thêm, tôi chỉ nói là nói bây giờ thôi chứ không phải những võ sư người Việt mình trước 1975. Nghe nói bấy giờ cũng nhiều nhân tài lắm, như Giáo Sư Hàng Thanh cũng thách đấu với những võ sĩ ngoại hạng quốc tể (vị nào có biết bổ xung dùm). Còn ngày nay, tập võ ra thì hút thuốc, bia ôm, gái gọi, chit chat, web cam, web đen, kẻ thì kiếm hàng chân dài chân ngắn, người thì muốn làm đại gia, hay ngưỡng mộ đại gia, thuốc kích thích, thuốc lắc, đủ mọi trò đời mê muội, trời ơi, phân tán hết công lực ba cái kiểu đó, đi lên đài đấu, mới nhìn mấy cô mặc bikini nhỏ xíu cầm bích chương đi ba vòng là đã mê mẩn thần hồn rồi, chút xíu nữa bị nốc ao là cái chắc. Ở VN mình hiện tại, nhân tài về võ thuật chắc là không còn nữa vì cái nhịp sống cuồng nhiệt ngày nay đã quấn các bạn thanh niên và tất cả sức lực các bạn vào đó hết rồi. Đâu còn tâm trí đâu mà rèn với luyện cho đến mức tột đỉnh nữa. Điều quan trọng cũng không phải là thế giới "hiện đại" đầy vật chất, mà là cái xã hội và môi trường mà các bạn đang sống đó thôi. Ngày xưa VN mình tập luyện thiếu ăn thiêu mặc mà vẫn có nhân tài, ngày nay chắc chắn là không đến nổi như vậy nữa. Còn xã hội hiện đại thì Cung Le cũng lớn lên ở Mỹ này, vật chất và biết bao cám dỗ không thiếu, vậy mà anh chàng vẫn luyện được cho mình một thân võ thuật chân chính làm rạng danh người Việt mình khắp 5 Châu và những cộng đông quốc tế. Cung Le có rất nhiều fans từ những chủng tộc khác, và cũng biết bao học trò Mỹ, Mễ, .... Cung Le hiện nay thành công, cũng có nhiều tiền nhưng lại không vì vậy mà ăn chơi đổ đốn. Sống ở Mỹ mà lại giữ "võ đức" như anh chàng này thì thật là hiếm. Đó là giải thích tại sao Cung Le rất được nhiều người ngưỡng mộ!!!!
    Last edited by giangvietson; 07-08-2009 at 09:41 PM.

  4. #4

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi giangvietson Xem Bài Gởi
    Mình tôn kính những bậc sư phụ ngày xưa, hiện nay thì theo mình biết Cung Le mới là đệ nhất võ Việt. Cung Le thông thạo nhiều môn võ VN, Vovinam, Thai Cuc Quyen, thieu lam, Judo, v v. Mua may khó mà phân định được. Sư huynh, sư phụ nào luyện 5 năm, 10 năm, 20 năm dám lên đấu đài quốc tế như Cung Le, thắng được bao võ sĩ khét tiếng từ Mỹ, Mễ, Tàu (chỉ thua 2 trận), Mỹ đen, thì mới đáng mặt đệ nhất võ Việt Nam. Chặt gạch chặt đá, múa 5, 10 bài quyền, biểu diễn ngoạn mục, chỉ là để biểu diễn, biết là cũng khổ luyện lắm. Trên đấu đài quốc tế, bất kể võ sĩ chuyên nghiệp nào cũng có thể làm như vậy. Nhưng lạng quạng sơ hở một chút, bị người ta đánh knockout nằm bẹp xuống, đến khi khiêng xuống đài tỉnh dậy cũng vẫn chưa biết tại sao?

    Cứ xem bóng đá của Việt Nam mình thì biết, "ở nhà" thì thấy ghê gớm lắm, nhưng lần nào mới bước ra ngoài một chút là ôm cả thúng banh về. Thật buồn thay.

    Võ Việt tại VN mình hiện giờ cũng chỉ để cào cào trong VN chơi cho vui thôi, gà nhà khoe mẽ với nhau. Không dám nói là không giỏi, nhưng bước ra thì chẳng tới đâu (đánh lộn trong xóm, xóm này xóm kia, hội đồng thì giỏi thôi). Tôi chưa thấy vị nào dám tham dự vào những trận thi đấu quốc tế cả. Không qua Mỹ được, quý vị võ sư võ sĩ cũng có thể sang Thai land, Singapore, sang Lào, hay sang China thách đấu "giao hữu" võ sĩ mấy nước đó thử xem. Khi nào thắng họ, mang vài cái belt về nước chừng đó sẽ có thể xứng đáng danh hiệu đệ nhất võ Việt. Nhưng mà phải "sure" đó nhen, đừng nghe lời nói đại của tui rồi cương cương thách đấu đại mấy võ sĩ nước ngoài, không ai lượm xác cho đâu đấy nhé.

    Hiện giờ tôi không thấy ai làm được những điều đó hơn Cung Le cả. Nếu Quý Vị ở VN muốn, cũng có thể thông qua Hội võ thuật VN mời Cung Le về đấu giao hữu đi ... rồi biết võ Việt và đòn của anh ta nặng đến cỡ nào. Cung Le is number 1.

    Du lịch qua Mỹ cũng không khó mà. Không ít vị là võ sư cũng sang Mỹ chơi, cư tới lò võ của Cung Le ở San Jose, CA, thách đấu giao hữu với anh ta đi, nể tình người VN chắc anh ta cũng chỉ điểm cho vài chiêu, nương tay mà không đánh gục (knock-out) đâu. Sợ thì cứ nói với anh ta theo kiểu ngày xưa, "chạm tời thì ... làm ơn làm phước dừng lại Cung Le nhé, cám ơn trước nhiều nha. :-)" Võ thuật mà, bàn luận và nói nhiều vô ích. Muốn chứng tỏ, thì phải qua thi đấu để ấn chứng đẳng cấp và trình độ.

    Cung Le is number 1.
    Mình cũng rất hôm mộ Cung Lê, tuy nhiên bảo Cung Lê là number 1 thì đúng là bạn hơi quá.Chắc hẳn bạn đang ở nước ngoài đúng không ?
    Nếu ở nước ngoài chí ít bạn cũng phải biết đến võ sư Nam Anh chứ?Nếu biết chắc bạn không dám nói Cung Lê là number.
    Đấy là chưa kể hiện tại trong nước.Thật ra rất nhiều cao thủ võ thuật cổ truyền đều không thích khoa trương khả năng của mình.
    Xin đóng góp thêm với bạn, nhưng cuộc đấu như Cung Lê ấy chỉ là đánh đấm ở phần thực thui.Nếu các cao thủ mà đấu thì dính 1 đòn là đi rùi, đừng nghĩ đến đòn 2.Đây là phần giao đấu mang tính va chạm thực tế.
    Còn 1 phần nữa là các cao thủ có thể dùng sát khí tiêu diệt đốt phương mà không cần trực tiếp chạm vào người đối phương, họ có thể dùng kiếm khí chẳng hạn v.v...
    Hiện nay ở Việt Nam có rất nhiều Võ Phái có rất nhiều cao thủ, khó có thể biết được ai là số 1 cả.Chưa kể nhưng "Chân sư bất lộ tướng" còn kinh khủng hơn nhiều.
    Các bậc cao thủ hơn thì học có thể không cần đấu trực tiếp mà có thể xuất vía ra giao đấu v.v... Võ học hay biển học vô bờ lắm bạn ạ.
    Vẫn biết Cung Lê rất giỏi (mình cũng rất thích anh ấy) nhưng chưa tể là số 1 được , chưa kể anh ấy không biết nên xép vào tầng bao nhiêu của lớp dưới ấy chứ.
    Đóng góp vài lời

  5. #5

    Mặc định

    Cám ơn bạn cho mình thêm chút kiến thức. Xin lỗi vì nếu lời lẽ của mình có đụng chạm các vị sư phụ sư huynh đắc đạo. Nói thực nhé, mình muốn dùng lời lẽ "khiêu khích" tâng bốc Cung Le để bốc hào khí anh hùng của các bạn nhân tài võ sĩ khắp nới đó. Đừng để võ Việt mình mai một, đừng chôn dấu thực tài. Đua tài không ai nghĩ là khoe tài đâu. Các võ sĩ, võ sư, các bạn hãy nên vì non sông nước Việt của mình mà làm nên chút tiếng vang với thế giới. Hãy tham gia vào những cuộc thì đấu quốc tế, hãy giành về nhưng vinh quang cho nước nhà VN mình. Xin bày tỏ nơi đây lòng ngưỡng mộ với những thành tựu và thành tích của các bạn trong tương lai.

  6. #6

    Mặc định

    Người học võ mà sao háo danh vậy? # 1 # 2 làm chi cho mệt các bác?

  7. #7

    Mặc định

    Từ xưa cho đến nay đâu ai nói võ có đệ nhất chứ !

    Võ vô đệ nhất,
    Văn vô đệ nhị .

    Võ dù có cao đến mấy củng chưa đánh lủng hai bức tường ...:)
    Ngòi bút đánh xuyên quốc gia ....

  8. #8

    Mặc định

    theo lời bác brucclee thì cao thủ có khả năng xuất vía đánh nhau hả bác??

  9. #9

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi huype Xem Bài Gởi
    theo lời bác brucclee thì cao thủ có khả năng xuất vía đánh nhau hả bác??
    Vào trang TGVH mà không biết mấy cái này hả

  10. #10

    Lightbulb Đệ nhất cao thủ ...

    Kính chào các bác ...
    Dạo này em cũng tu tâm dưỡng tánh lắm rồi ...
    Nhưng mà đọc đến đây thì cái ... hào khí trong em nó trổi dậy ... lia lịa ... khiến không sao dừng lại được, đành phải mượng văn để trút xuống đây xả sú-pát một tí ... mong các bác thông cảm cho em ...
    Kính thưa bác @giangvietson thân mến ...
    Em có thể khẳng định với bác rằng cái chuyện võ Việt ngày nay bị mai một ư, thất truyền ư ... không hề đâu ... nó vẫn âm thầm chảy đó bác à ... có điều "bác cháu" ta đứng ngoài cuộc chơi nên mình không biết nó đang được truyền thụ như thế nào đâu ...
    Bác đề nghị thỉnh Cung Lê về Việt Nam đấu giao hữu hay mời các cao thủ Việt qua bển hữu nghị với Cung Lê ư? Bác đang làm maketing cho Cung Lê hay là cho võ Việt vậy ... Chuyện nhỏ ... Vấn đề đầu tiên và tiên quyết nhất mà bác phải giải quyết đó là: tiền đâu ...
    Bác sẵn sàng tài trợ ư ... vậy thì em vote cho bác cả 2 tay 2 chân luôn ...
    Trong trường hợp bất khả kháng không tìm được nhà tài trợ thì để làm sáng tỏ vấn đề: em đề nghị bác nên về Việt Nam đấu hữu nghị hoặc giao hữu với các cao thủ ở đây ... đảm bảo sau vài chiêu là bác ... sáng đèn liền hà ...
    Đấu kiểu nào cũng được bác ơi ...
    + Kiểu võ đài hay chiêu tầm chiêu, giao tay, so tay hay quay tay đều có đủ món cả ....
    + Kiểu nho nhã văn chương như ném phi tiêu, vận nội công cho búa đập vào đá xanh đè lên người, kê mũi giáo vào yết hầu, dùng tay không bóp nát trái cau tươi, hay cho xe hủ lô 12 tấn cán qua người ... món nào cũng xong ... cái này thì tùy thuộc vào gu của bác thích "ăn chơi" món nào đó thôi ...
    Dân luyện võ ở Việt Nam mình nghèo lắm bác à, không có nhiều tiền ăn chơi nhảy múa như bác suy nghĩ đâu ... Nếu nói về số lượng và chất lượng thì có lẽ dân võ Việt Nam cũng không nhiều lắm đâu, theo ước tính phỏng đoán của em thì hình như chỉ có không bằng bên ... Tàu thôi ...
    Vậy thì khi nào bác về ... để tụi em chuẩn bị ... băng rôn cờ phướng đón tiếp bác tưng bừng ... hug007 ... từ sân bay đến đấu trường và sau đó là từ đấu trường đến ...
    ..........
    Vài lời to gan phạm nhĩ, mong bác xí xóa bỏ qua cho ...
    ------------------
    ballon60
    Last edited by dalat04mimosa; 20-06-2010 at 09:09 PM.
    Luyện gì cũng được, miễn là có luyện ... he he he ...

  11. #11
    Nhất Đẳng Avatar của Ghost_Thai
    Gia nhập
    Apr 2009
    Nơi cư ngụ
    Về đâu khi nhà đã cháy =))
    Bài gởi
    1,360

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi brucelee Xem Bài Gởi
    Vào trang TGVH mà không biết mấy cái này hả
    chưa thấy chưa tin huynh ah ==
    :rose:

  12. #12
    Nhất Đẳng Avatar của Ghost_Thai
    Gia nhập
    Apr 2009
    Nơi cư ngụ
    Về đâu khi nhà đã cháy =))
    Bài gởi
    1,360

    Mặc định

    brucelee hay huynh xuất vía dạy đệ đi :D
    :rose:

  13. #13

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi dalat04mimosa Xem Bài Gởi
    Dân luyện võ ở Việt Nam mình nghèo lắm bác à, không có nhiều tiền ăn chơi nhảy múa như bác suy nghĩ đâu ... Nếu nói về số lượng và chất lượng thì có lẽ dân võ Việt Nam cũng không nhiều lắm đâu, theo ước tính phỏng đoán của em thì hình như chỉ có không bằng bên ... Tàu thôi ...
    Vậy thì khi nào bác về ... để tụi em chuẩn bị ... băng rôn cờ phướng đón tiếp bác tưng bừng ... hug007 ... từ sân bay đến đấu trường và sau đó là từ đấu trường đến ...
    ..........
    Vài lời to gan phạm nhĩ, mong bác xí xóa bỏ qua cho ...
    ------------------
    ballon60
    bạn nói đúng quá ,mình biết nhiều cao thủ ,như thầy mình chẳng hạn,nghèo quá ,nghiệp võ không nuôi nổi nghiệp mồm,nếu có tiền đưa những người như ông sang Mỹ thì hết tranh luận kiểu võ mồm này,cao thủ thì vô kể,đến như UPO Hà Châu còn phải làm thợ cơ khí thì thôi,võ thực sự làm gì đánh quá 2 phút,ăn 1 đòn là chết luôn,ông ôm vật là ông tự nộp mạng,nhìn Cung Lê đánh rồi,cũng hay nhưng chưa đỉnh đâu

  14. #14

    Mặc định

    Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị.

    Học võ để thách đấu nhau xem ai cao thấy thì chẳng "thằng" nào cao thủ hết. Lão có biết 1 vị võ tăng ở An Giang, ông có thể chạy trên mặt nước, nhảy 1 cái lên tới cành cây trứng cá cao hơn 3m mà có thèm thách đấu với ai đâu?
    VẠN PHÁP TÙY DUYÊN SANH.

  15. #15

    Mặc định

    cái thằng lập topic đi chôm chỉa của người ta mà không chịu ghi nguồn... tranh đệ nhất để làm gì ?
    Thương người quân tử... Hận kẻ bạc tình

  16. #16
    minhbanking
    Guest

    Mặc định

    Hiện tai thì LÊ CUNG là đệ nhất võ việt! Sau này có lẽ là Robot võ thuật của VN!

  17. #17

    Mặc định

    *_* e chỉ thì bó tay mấy pác đệ nhất mồm quyền thôi *_*

  18. #18

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hoattunhan Xem Bài Gởi
    Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị.

    Học võ để thách đấu nhau xem ai cao thấy thì chẳng "thằng" nào cao thủ hết. Lão có biết 1 vị võ tăng ở An Giang, ông có thể chạy trên mặt nước, nhảy 1 cái lên tới cành cây trứng cá cao hơn 3m mà có thèm thách đấu với ai đâu?
    huynh cho đệ địa chỉ được không? đệ mong có duyên gặp vị sư phụ ấy

  19. #19

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi dalat04mimosa Xem Bài Gởi
    Kính chào các bác ...
    Dạo này em cũng tu tâm dưỡng tánh lắm rồi ...
    Nhưng mà đọc đến đây thì cái ... hào khí trong em nó trổi dậy ... lia lịa ... khiến không sao dừng lại được, đành phải mượng văn để trút xuống đây xả sú-pát một tí ... mong các bác thông cảm cho em ...
    Kính thưa bác @giangvietson thân mến ...
    Em có thể khẳng định với bác rằng cái chuyện võ Việt ngày nay bị mai một ư, thất truyền ư ... không hề đâu ... nó vẫn âm thầm chảy đó bác à ... có điều "bác cháu" ta đứng ngoài cuộc chơi nên mình không biết nó đang được truyền thụ như thế nào đâu ...
    Bác đề nghị thỉnh Cung Lê về Việt Nam đấu giao hữu hay mời các cao thủ Việt qua bển hữu nghị với Cung Lê ư? Bác đang làm maketing cho Cung Lê hay là cho võ Việt vậy ... Chuyện nhỏ ... Vấn đề đầu tiên và tiên quyết nhất mà bác phải giải quyết đó là: tiền đâu ...
    Bác sẵn sàng tài trợ ư ... vậy thì em vote cho bác cả 2 tay 2 chân luôn ...
    Trong trường hợp bất khả kháng không tìm được nhà tài trợ thì để làm sáng tỏ vấn đề: em đề nghị bác nên về Việt Nam đấu hữu nghị hoặc giao hữu với các cao thủ ở đây ... đảm bảo sau vài chiêu là bác ... sáng đèn liền hà ...
    Đấu kiểu nào cũng được bác ơi ...
    + Kiểu võ đài hay chiêu tầm chiêu, giao tay, so tay hay quay tay đều có đủ món cả ....
    + Kiểu nho nhã văn chương như ném phi tiêu, vận nội công cho búa đập vào đá xanh đè lên người, kê mũi giáo vào yết hầu, dùng tay không bóp nát trái cau tươi, hay cho xe hủ lô 12 tấn cán qua người ... món nào cũng xong ... cái này thì tùy thuộc vào gu của bác thích "ăn chơi" món nào đó thôi ...
    Dân luyện võ ở Việt Nam mình nghèo lắm bác à, không có nhiều tiền ăn chơi nhảy múa như bác suy nghĩ đâu ... Nếu nói về số lượng và chất lượng thì có lẽ dân võ Việt Nam cũng không nhiều lắm đâu, theo ước tính phỏng đoán của em thì hình như chỉ có không bằng bên ... Tàu thôi ...
    Vậy thì khi nào bác về ... để tụi em chuẩn bị ... băng rôn cờ phướng đón tiếp bác tưng bừng ... hug007 ... từ sân bay đến đấu trường và sau đó là từ đấu trường đến ...
    ..........
    Vài lời to gan phạm nhĩ, mong bác xí xóa bỏ qua cho ...
    ------------------
    ballon60
    hay..quar nhieen laf hay

  20. #20

    Mặc định

    Mình hởình 1chút, mình có cô bạn gái học Teăwondo khá lắm,đc vào độituyển VN, nhg có vẻ con gái học võ nhiều thì khó có con phải k ah?
    Ngoài tâm không động
    Ðộng chẳng phải tâm
    Tâm chẳng phải động
    Ðộng vốn không tâm
    Tâm vốn không động
    Ðộng không lìa tâm
    Tâm chẳng lìa động
    Ðộng là dụng của tâm
    Dụng là cái tâm động

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •