kết quả từ 1 tới 4 trên 4

Ðề tài: Ba ngày không nghe Kinh mặt mũi không còn

  1. #1

    Mặc định Ba ngày không nghe Kinh mặt mũi không còn

    Nếu như có thể đem cảnh giới của chính mình nâng lên cao thêm một bậc, vậy phải làm cho được điều thứ hai của tam phước là “Thọ trì Tam quy, cụ túc chúng giới, bất phạm oai nghi”. Nội dung ba câu này sâu rộng vô tận. Thọ trì tam quy, cái gì gọi là tam quy? Đối với người với việc với vật, đối với thế gian pháp, đối với xuất thế gian pháp giác mà không mê, vậy gọi là quy y Phật, chánh mà không tà gọi là quy y pháp, tịnh là không nhiễm gọi là quy y Tăng. Hay nói cách khác, đối với người với việc với vật, đối với thế gian, đối với xuất thế gian đều phải dùng Giác-Chánh-Tịnh, quyết định không có Mê-Tà-Nhiễm, như vậy niệm Phật mới có thể sanh cõi Phương Tiện Hữu Dư.



    Lại nâng lên thêm một bậc nữa, đó là đại thừa, học Phật A Di Đà phát tâm Bồ Đề. Phát tâm Bồ Đề là như thế nào vậy? 48 nguyện trong Kinh Vô Lượng Thọ, chúng ta đọc rồi, 48 nguyện của Phật A Di Đà. Chúng ta phải phát ra đại nguyện giống như Phật A Di Đà vậy, không phải mỗi ngày tụng lời nguyện của ngài, mà phải biến nguyện của ngài thành nguyện của chính mình, như vậy mà niệm Phật vãng sanh đến thế giới tây phương Cực Lạc sẽ sanh cõi Thật Báo Trang Nghiêm, Thường Tịch Quang Tịnh Độ. Bạn xem ở trên kinh Phật rõ ràng tường tận, cẩn thận thấu đáo dạy bảo chúng ta, chúng ta phải hiểu, nhất định phải làm cho được. Mức độ thấp nhất phải làm tốt được mười thiện, phải đoạn mười ác, phải tu mười thiện thì cõi Đồng Cư Độ của thế giới Cực Lạc chúng ta mới có phần. Nếu không thì bạn sẽ sai lầm. Nếu lần này sai rồi, thì thật vô cùng đáng tiếc, không biết phải sanh đến nơi nào, một kiếp nào, bạn mới có thể gặp được duyên phận như thế này nữa. Cái cơ duyên này, người xưa nói là “trăm ngàn muôn kiếp khó được gặp”.

    Vì sao tu hành gian nan đến như vậy? Lúc trước khi chúng tôi đang cầu học, lão sư thường hay nói thời gian huân tập của chúng ta không đủ. Lời nói này chúng ta càng nghĩ càng có đạo lý. Thời đại của Thích Ca Mâu Ni Phật, những người học sinh của ngài vì sao mỗi mỗi đều thành tựu? Có gì khác hơn [chúng ta]? Mỗi ngày huân tập, mỗi ngày nghe Thích Ca Mâu Ni Phật giảng kinh. Phật giảng kinh 49 năm, trong số học trò có rất nhiều người trong 49 năm không sót một thời nào thì sao họ không thành tựu chứ? Đương nhiên thành tựu. Chúng ta sanh vào thời đại này, cơ hội nghe kinh quá ít, thỉnh thoảng nghe được một lần, nên gọi là “một ngày ấm lên mười ngày lạnh đi”. Cho dù ngày ngày nghe kinh, ngày ngày nghe cũng không được, mỗi ngày nghe hai giờ đồng hồ, một ngày 24 giờ đồng hồ, hai giờ đồng hồ nghe kinh Phật, 22 giờ khởi phiền não thì làm sao có được thành tựu chứ? Về sau chúng ta mới hiểu được, năm xưa Thế Tôn còn ở đời, mỗi ngày giảng kinh tám giờ đồng hồ, dạy người niệm Phật, ngồi tham thiền tám giờ đồng hồ, một ngày làm hết 16 giờ đồng hồ, mỗi ngày làm thì thành công, đạo lý chính ngay chỗ này, như vậy chúng ta mới đem tu học của chính mình tìm ra được chướng ngại không thể thành tựu

    Cô Ngộ Thiên ở đây, các vị đều quen biết. Khi cô đến ở trên núi Toowoomba, tôi nghe nói mỗi ngày cô nghe kinh sáu giờ đồng hồ, sớm tối lạy Phật ba trăm lạy, khi làm việc thì học kinh Vô Lượng Thọ, cho nên cô có được chút thành tựu. Hiện tại lần này tôi đến xem thử, cô đã lui sụt rồi, vì sao vậy? Mỗi ngày nghe kinh không còn sáu giờ đồng hồ nữa, một ngày không làm thì thoái lui, ba ngày không làm thì không còn như trước nữa. Mỗi ngày phải làm, mỗi ngày phải giữ gìn, giữ chặt không rời, một môn thâm nhập, vậy mới có thể thành tựu. Thế nên hiện tại trên núi có một đạo tràng nhỏ, mọi người đều đang cố gắng dụng công học tập. Chúng ta phải bắt đầu từ đâu vậy?
    Vạn ác dâm vi thủ , vạn thiện hiếu vi tiên .
    Lấy giới làm thầy , lấy khổ làm thầy .

  2. #2

    Mặc định

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA
    NÓI VỀ PHẬT GIÁO ỨNG DỤNG (2)
    Tác giả: Đức Dalai Lama - 1994
    Chuyển ngữ: Tuệ Uyển - 2012






    HỎI:

    - Hạnh phúc là gì và cuộc sống là gì? Giác ngộ là gì?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:

    - Theo kinh nghiệm của riêng tôi, chúng ta cảm thấy toại nguyện, tĩnh lặng và hạnh phúc. Hạnh phúc là hạnh phúc! Mọi người đang cố gắng để đạt được hạnh phúc.Cây cỏ có sự sống, nhưng tôi không chắc là chúng có cảm giác hay không. Chúng ta, trái lại, kinh nghiệm khổ đau và vui sướng. Khi chúng ta nói về chúng sinh, chúng ta liên hệ đến những tạo vật có sự sống cũng như những kinh nghiệm đớn đau và khoái lạc của chúng.

    Giác ngộ, như tôi đã đề cập một cách vắn tắt trước đây, là sự hiểu biết hoàn toàn - không si mê và không chướng ngại. Tâm vi tế của chúng ta - điều mà chúng ta gọi là linh quang - có mọi khả năng để đạt đến giác ngộ và sự tỉnh thức tròn vẹn. Nhưng bây giờ, do bởi si mê, có nhiều chướng ngại trên bộ mặt của sự tỉnh thức hoàn toàn. Khi tất cả nhân tố tiêu cực biến mất, năng lực hay sức mạnh của tỉnh thức được phát triển hoàn toàn và đấy là những gì chúng ta gọi là Giác ngộ.

    HỎI:

    - Có thể gánh chịu nghiệp quả của người khác vì người ấy không?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:

    - Nói một cách tổng quát, theo giáo huấn nhà Phật, chúng ta sẽ không chạm trán với kết quả của một hành vi mà chúng ta đã không phạm phải, và một khi chúng ta đã thực thi một hành động, hậu quả sẽ không bao giờ mất đi.

    Ở đây, tôi nghĩ thật quan trọng để có một sự phân biệt. Khi chúng ta đau khổ, chúng ta không chỉ cảm thấy đau đớn hay không thoải mái ngay thời điểm ấy, nhưng cũng là một loại bất lực và nản chí. Chúng ta hoàn toàn bị che phủ bởi nổi khổ ấy và như có một bóng đen tối. Từ bi là khi chúng ta có sự quan tâm đến khổ đau của kẻ khác và chia sẻ nổi khổ đau của họ trên căn bản là những người khác cũng có quyền bình đẳng như ta để hạnh phúc. Nổi khổ đau lúc ấy có thể làm cho chúng ta đau buồn hay làm hơi mất thoải mái, nhưng sự bức rức ấy được chấp nhận một cách tự nguyện với lý trí do bởi những nhận thức này và quyết định chia sẻ nổi khổ của họ. Vì thế sự buồn phiền và khó chịu ấy không để lại dấu vết đen tối trong tâm thức chúng ta. Chúng ta phải thật rõ ràng và thật cảnh giác nếu chúng ta tự nguyện lãnh lấy khổ đau của kẻ khác.

    HỎI:

    - Trong thiền quán (vipassana), sự chuyển hóa nào xảy ra khi sự chú ý của hành giả di chuyển từ bộ phận này đến bộ phận khác của thân thể?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:

    - Có nhiều loại thiền quán khác nhau. Theo như tôi biết, có một loại thiền quán lưu tâm đến thân thể. Khi chúng ta có sự luyến ái, chúng ta có một nhận thức rõ ràng về "thân thể tôi" và vào lúc ấy chúng ta đồng nhất với nó. Chúng ta cảm thấy rằng có một thân thể độc lập tồn tại. Nếu chúng ta thiền tập trên những bộ phận khác nhau của thân thể, cuối cùng cảm giác về một thân thể chắc thật hay điều gì đấy rất quý giá biến mất. "Thân thể tôi" bắt đầu có nghĩa như bao hàm nhiều phần tử và những sự phối hợp khác nhau. Một khi chúng ta nhận ra điều ấy, cảm nhận của chúng ta về sự cụ thể, thống nhất và quý giá không còn tồn tại nữa. Chính niệm về thân thể liên hệ đến thiền quán trên những bộ phận khác nhau của thân thể. Thiền tập quan trọng nhất và năng lực nhất của thiền quán vipassana là thiền quán về tánh không hay shunyata
    Vạn ác dâm vi thủ , vạn thiện hiếu vi tiên .
    Lấy giới làm thầy , lấy khổ làm thầy .

  3. #3

    Mặc định



    HỎI:

    - Có thể hay thích hợp để biểu lộ lòng từ bi đến ai đấy người tiếp tục làm tổn hại hay làm tổn thương chúng ta không?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:
    - Ô vâng! Điều ấy là quan trọng nhất! Kẻ thù hay những người khác đang cố gắng làm tổn hại hay đang làm tổn hại chúng ta - mặc dù thái độ người ấy đối với chúng ta là tiêu cực - rốt cuộc cũng là một con người và cũng có quyền để vượt thắng khổ đau và đạt đến hạnh phúc. Trên căn bản ấy, chúng ta phải trau dồi từ bi đối với con người ấy. Điều đó không có nghĩa là chúng ta chính đáng cúi lạy trước mặt kẻ thù. Có những lý do khác nhau - những lý do đủ để cảm nhận từ bi, và cũng như, trong một vài trường hợp, lý do đủ để đối mặt với kẻ thù. Đây là hai thứ khác biệt.

    HỎI:
    - Tại sao chúng ta phải cố gắng để loại trừ khổ đau? Không phải nó là một bộ phận căn bản của đời sống cũng như hạnh phúc chứ?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:
    - Nếu bạn thỏa mãn với đời sống hàng ngày với tất cả những khổ đau của nó, thế thì quá tốt. Bạn không phải lo lắng hay thực hiện nổ lực nào.

    HỎI:
    - Xin Đức Thánh Thiện hãy diễn tả cuộc viếng thăm của ngài đến chương trình Baba Amte? Chúng ta có thể học hỏi gì từ thực tế hình thức Baba về từ bi?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:
    - Từ bi thực tiển - tôi tin rằng đấy là một cung cách thích đáng để phát triển Ấn Độ. Chỉ có một ít công trình kỷ nghệ gần thành phố là không đủ. Dĩ nhiên, điều ấy tốt và cần thiết và là một bộ phận của sự phát triển nhưng sự chuyển hóa và thay đổi Ấn Độ phải đến qua những việc làm của mọi người như Baba Amte - việc làm được hoàn thành tại cấp độ của những người thường dân. Tôi đặc biệt ấn tượng với khu vực mới. Tôi nghe nói rằng trước đây nó chỉ là một trổng rỗng, không người ở. Bây giờ nó đã được chuyển hóa thành một ngôi làng nhỏ đầy tâm linh và niềm tin con người. Khi tôi ở đấy, một bệnh nhân chỉ có hai ngón tay đang sử dụng búa rất năng động. Tôi nghĩ bởi vì tôi ở đấy, nên năng lực của ông có vẻ mạnh hơn. Tôi hơi lo ngại rằng cây búa của ông có thể đánh trúng tay ông. Nơi ấy đầy sinh khí và con người không có cảm giác hạ liệt, chỉ có một cảm nhận bình đẳng. Chúng tôi đã bắt tay nhau mà không có chút do dự nào. Điều ấy hoàn toàn kỳ diệu, rất đẹp. Tôi thật sự rất ấn tượng.

    HỎI:
    - Tại sao chúng ta đến thế giới này?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:
    - Tự nhiên là tự nhiên. Không có câu trả lời.

    HỎI:
    - Ngài nói rằng sự phát triển động cơ thích đáng là nhân tố chìa khóa. Chúng ta phát triển động cơ ấy như thế nào?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:
    - Tôi nghĩ là tôi đã giải thích rồi - qua việc rèn luyện tâm thức, qua phân tích trên những kinh nghiệm quá khứ của chúng ta, thẩm tra những kinh nghiệm của chính mình cũng như của những người khác, như Thánh Gandhi, hay Baba Amte. Khi tôi gặp Baba Amte, mặc dù điều kiện thân thể của ông khó khăn, ông có nụ cười trên môi, ông có một đời sống trọn vẹn, tràn đầy tâm linh rực rở. Đấy là kết quả của từ bi và tự tin. Những người như Hitler hay Mao cũng có năng lực kỳ diệu như vậy, nhưng họ đầy nghi ngờ và thù hận. Tôi nghĩ Mao là một người khôn ngoan - đầy tự tin - nhưng nghi ngờ ngay cả những đồng chí thân cận của ông. Một khi có sự nghi ngờ và thù hận như vậy, người ấy không thể hạnh phúc. Do thế, từ bi là quan trọng bởi vì tất cả chúng ta muốn hạnh phúc trong cuộc sống.

    HỎI:
    - Phương pháp tốt nhất để giảm thiểu dân số là gì? Triết lý Phật Giáo có một vai trò nào không?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:

    - Dĩ nhiên, là nhiều tăng ni hơn! Tôi gọi đấy là sự kiểm soát sinh sản bất bạo động. Điều ấy là cần thiết.

    HỎI:

    - Dưới cặp mắt của ngài trong lần đầu tiên viếng thăm Jerusalem, thông điệp của ngài trong mối quan hệ liên tôn là gì?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:

    - Một vài năm trước đây tôi đã bắt đầu một sự thực tập mà tôi xem là một bước để tiến tới việc thiết lập hòa hiệp giữa những tôn giáo: một người hành hương đến những thánh địa với một nhóm người từ những tôn giáo khác nhau. Tất cả chúng tôi tập họp lại và cầu nguyện với nhau trong im lặng, và đấy là một kinh nghiệm thật đẹp. Tôi đã bắt đầu với Sanarth - Lộc Uyển. Năm ngoái ở Trivandrum[1], ở Kerala, tôi đã có cơ hội để thăm viếng một đền thờ Hổi Giáo, một thánh đường, và một đền thờ Ganesh. Tôi đã thấy một bức tượng Ganesh bằng bạc. Tôi nghĩ Ganesh có một cái bụng rất dễ thương; sau lần thăm viếng ấy, tôi nghĩ tôi nên cúng một số tiền, nhưng tôi đã không làm thế. Thế nào đi nữa, tôi yêu mến Ganesh ấy. Tại đền thờ Hổi Giáo lần đầu tiên tôi có cơ hội cầu nguyện chung với những huynh đệ Hồi Giáo. Điều này tôi thật sự cảm thấy là một phương pháp đầy năng lực để giao tiếp với những người từ những tôn giáo khác nhau. Tôi đã thấy Jerusalem nhiều năm về trước, sau lần ấy tôi rất nhiệt tâm để đến những thánh địa như Jerusalem.

    Mới đây tôi đã thăm Lourdes ở Pháp - nơi Đức Mẹ Mary đã xuất hiện. Thật là kỳ diệu. Tôi không phải là một Ki Tô hữu, tôi là một Phật tử. Và trong cách ấy tôi là một người không tín ngưỡng. Tôi không tin ở Thượng Đế. Những Phật tử chúng tôi không chấp nhận một đấng tạo hóa. Tuy nhiên, tôi tôn trọng sâu xa và cảm kích truyền thống Ki Tô Giáo và tất cả những tôn giáo khác. Do thế, khi tôi ở đấy, tôi cảm thấy toại nguyện sâu xa. Điều ấy hoàn toàn kỳ diệu. Nếu có thể, tôi cũng sẽ đến Mecca, nhưng tôi không biết khi nào. Tôi đang hướng đến việc đi tới Jerusalem với một nhóm người thuộc những tôn giáo khác nhau.

    HỎI:

    - Nếu tất cả chúng ta là những con người, điều gì khác biệt giữa tôi và ngài?

    ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA:

    - Tôi nghĩ có một sự khác biệt lớn lao. Bạn là bạn và tôi là tôi!
    Modern School, Barakhamba, 1994
    Nguyên tác: trích từ chương Compassion and Nonviolence
    của quyển Live in a Better WayẨn Tâm Lộ - 2012
    Đức Dalai Lama nói về Phật giáo ứng dụng - Tuệ Uyển dịch
    Vạn ác dâm vi thủ , vạn thiện hiếu vi tiên .
    Lấy giới làm thầy , lấy khổ làm thầy .

  4. #4

    Mặc định

    DÙ VẬY, KHI ĐẾN ẤN, TÔI VẪN LẠC QUAN TIN VÀO VIỄN CẢNH HỒI SINH CUẢ PHÂT GIÁO TRÊN CHÍNH QUÊ HƯƠNG ĐỨC PHẬT, NHẤT LÀ KHI TÔI ĐƯỢC TẬN MẮT CHỨNG KIẾN VÀ CÓ CƠ DUYÊN TU TẬP TRONG MỘT TRUNG TÂM THIỀN DO MỘT THIỀN SƯ NGƯỜI ẤN SÁNG LẬP. CON NGƯỜI ẤY CHÍNH LÀ S.N. GOENKA (1924-), MỘT CƯ SĨ THIỀN SƯ VIPASSANA THEO TRUYỀN THỐNG CỦA ĐẠI THIỀN SƯ QUÁ CỐ SAYAGYI U BA KHIN. CHUỖI TRUNG TÂM THIỀN DO ÔNG SÁNG LẬP TẠI ẤN ĐÃ LÊN ĐẾN CON SỐ 50, VÀ HIỆN ĐÃ CÓ KHOẢNG 150 TRUNG TÂM THIỀN NHƯ THẾ TRÊN KHẮP THẾ GIỚI.



    Satya Narayan Goenka


    Tự thuật của người phục hưng
    dòng thiền Vipassana


    Như một sứ mạng tiền định, S.N. Goenka sinh ra là để gánh vác một trọng trách lớn lao như mong mỏi của thầy ông: mang dòng thiền Vipassana (Minh sát tuệ) trở về quê hương Ấn Độ, nơi dòng thiền này được khai sinh và bị gián đoạn trong một thời gian dài.

    S.N. Goenka là người Ấn Độ, song ông lại được sinh ra tại Miến Điện (Myanmar) trong một gia đình thương gia. Từ những năm đầu của tuổi 20, ông đã trở thành một trong những người giàu có nhất Miến Điện và bắt đầu say mê đi tìm uy tín xã hội, trở thành chủ tịch của rất nhiều tập đoàn lớn. Những căng thẳng trong cuộc sống đã khiến ông lâm vào chứng bệnh căng thẳng thần kinh (psychosomatic), chứng đau nửa đầu nghiêm trọng (migraine). Các bác sĩ giỏi nhất Miến Điện cũng bó tay và họ đành phải tiêm bạch phiến để làm giảm cơn đau cho ông. Hậu quả của việc tiêm bạch phiến ấy khiến ông phải đương đâu với những hậu quả của nó như buồn nôn, ói mửa, đau khổ. Ông du hành đến Thụy Điển, Đức, Anh, Mỹ và Nhật để chữa trị nhưng không mang lại kết quả khả quan nào, thậm chí chứng bệnh càng trở nên tệ hại hơn.

    Thế nhưng, ông cho rằng chứng đau nửa đầu ấy, cũng như việc sống trong cảnh giàu có ấy, là một duyên lành để đưa ông đến với đạo. Ông tâm sự trong những lời tự thuật của mình như sau:

    Nếu như bản thân tôi chưa từng biết cuộc sống của ngươi giàu là thế nào, có lẽ tôi đã không có kinh nghiệm tự thân về sự rỗng không của một kiếp sống như vậy. Và nếu tôi không kinh nghiệm điều này, thì ý nghĩ cho rằng hạnh phúc thực sự nằm ở sự giàu sang có thể đã luôn luôn nấn ná trong một góc nào đó của tâm trí tôi (…). Và tôi cũng cảm thấy rất may rằng họ (các bác sĩ) đều đã thất bại (trong việc chữa trị chứng bệnh đau nửa đầu của ông)”.

    Một người bạn đã giới thiệu ông đến với Thiền sư U Ba Khin, hy vọng phương pháp của vị thiền sư này có thể chữa lành căn bệnh của ông. Goenka kể lại:

    “Tôi đã đến trung tâm Thiền và được tiếp chuyện với con người kỳ lạ này. Bị ấn tượng sâu sắc bởi bầu không khí an tịnh và bình yên của thiền đường và bởi cử chỉ đầy thanh tịnh của ông, tôi nói:

    ‘Thưa ngài, tôi muốn tham dự một khóa thiền của ngài. Liệu ngài có hoan hỷ chấp nhận không?’.

    ‘Tất nhiên, kỹ thuật này dành cho tất cả mọi người mà. Anh cứ việc đến dự một khóa’.

    Tôi tiếp tục:

    ‘Trong mấy năm rồi tôi đã bị một chứng bệnh không thể chữa được, bệnh đau nửa đầu nghiêm trọng. Tôi hy vọng rằng nhờ kỹ thuật này tôi có thể chữa được bệnh ấy’.

    ‘Không’, bất ngờ Thiền sư nói, ‘Đừng đến với tôi. Anh không thể tham dự khóa thiền’.


    Tôi không hiểu mình đã xúc phạm ông như thế nào; nhưng rồi với lòng bi mẫn, ông giải thích:


    ‘Mục đích của Pháp (Dhamma) không phải để chữa những chứng bệnh thể xác. Nếu đó là những gì anh đi tìm, tốt hơn anh nên đến một bệnh viện nào đó. Mục đích của Pháp là nhằm chữa mọi chứng khổ của cuộc đời. Chứng bệnh này của anh thực ra chỉ là một phần rất nhỏ của nỗi thống khổ mà anh phải mang trong cuộc đời thôi. Nó sẽ hết, nhưng chỉ như một sản phẩm phụ trong tiến trình thanh lọc tinh thần. Nếu anh xem sản phẩm phụ ấy là mục đích chính của anh, thì anh đã làm mất giá trị của Pháp. Đừng đến để chữa bệnh thể xác, mà hãy đến để giải thoát tâm’.
    Vạn ác dâm vi thủ , vạn thiện hiếu vi tiên .
    Lấy giới làm thầy , lấy khổ làm thầy .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 7
    Bài mới gởi: 11-11-2012, 11:52 PM
  2. TỐ NỮ KINH 2
    By thaiduong162 in forum Y, Dược Thuật
    Trả lời: 8
    Bài mới gởi: 05-06-2012, 03:13 PM
  3. Vài mẩu chuyện góp vui
    By vovi in forum Cộng đồng Mạng XH,Trò chuyện vui, Spam, Xả stress
    Trả lời: 57
    Bài mới gởi: 09-04-2012, 12:00 AM
  4. Mỗi ngày 1 câu chuyện ma
    By Nicholas268 in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 7
    Bài mới gởi: 26-01-2012, 10:10 PM
  5. truyện ma sưu tầm
    By nghichngom85 in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 18
    Bài mới gởi: 18-03-2011, 01:38 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •