kết quả từ 1 tới 8 trên 8

Ðề tài: Tại sao phải lễ và cầu Phật?

  1. #1

    Mặc định Tại sao phải lễ và cầu Phật?

    Xin cho hỏi, tại sao Phật Thích Ca khi đi tu chẳng cần hành lễ với ai, tại sao chúng ta lại phải hành lễ quì lạy Ngài, nếu tỏ thái độ tôn kính ngài thì chỉ cần hành lễ một lần, cần gì thầy tu ngày nào cũng hành lễ chi cho đau chân, vậy có khác nào tu theo khổ hạnh. Điều đó trái với lời dạy của Phật Thích Ca.

    Phật nói chẳng có thần thánh hay trời, chẳng ai ban phước, vậy tại sao nhiều thầy tu lại nói hãy tụng kinh niệm phật thì sẽ được Phật gia hộ.
    Last edited by lunarspy; 04-09-2012 at 01:58 PM.

  2. #2

    Mặc định

    Tại Sao Phải Lễ Lạy Và Tu Theo PHẬT?


    HT.Thích Thiện Siêu

    Tu có nghĩa là sửa. Tu rất khó, khó nhất là tu tại gia, cho nên có câu: Thứ nhất tu tại gia, thứ nhì tu chợ, thứ ba tu chùa. Ở chùa có nhiều thiện duyên nên tương đối dễ tu. Ở chợ lại khó tu hơn một chút vì phải giữ lòng ngay thẳng, không gian manh lường cân tráo đấu; ở nhà lại khó hơn nữa vì bạn ác rủ rê làm ta dễ bị sa đọa.

    QUI Y TAM BẢO
    Muốn tu tại gia trước tiên ta phải quy y "Tam Bảo", và khi ta quy y Tam Bảo thì vấn đề lễ bái đối với ta rất quan trọng. điều thứ nhất trong hạnh nguyện của Phổ Hiền Bồ tát là: "Nhất giả lễ kính chư Phật".

    Có một lần ở thành Vương xá, đức Thế Tôn thấy con gia chủ là Thi-Ca-la-việt (Thiện Sanh) sáng nào cũng hướng 6 phương để đảnh lễ trong lúc đầu tóc áo quần đang còn ướt sũng. Đức Thế Tôn hỏi Thi-Ca-la-việt lễ lạy như thế để làm gì? Thì y thưa rằng lễ lạy như vậy là chỉ để làm theo lời cha dặn trước lúc lâm chung.

    Chúng ta đôi khi cũng lễ lạy như vậy, lễ lạy theo thói quen khi bước chân vào chùa, lễ lạy khi nghe tiếng chuông, nhưng chúng ta cũng không ý thức lễ lạy để làm gì, và vì sao phải phải lễ lạy? Hoặc giả chúng ta lễ lạy để cầu xin mua may bán đắt, cầu xin cho con cái thi đậu, cầu xin sức khỏe khi có người thân lâm bệnh.

    Chúng ta thường chỉ biết lễ lạy với tâm nguyện cầu như thế. Chúng ta đã quên mục đích cao cả khi chúng ta đã "quy y Tam Bảo" là chúng ta phải học đạo của đức Phật, hành đạo như đức Phật, mục đích là xoay đời sống hung ác của ta thành đời sống từ bi, xoay xấu xa trở thành tốt đẹp. Chúng ta thường hay bạ đâu tính đó, ham kinh doanh, ham làm tiền, ham danh vọng, nên đời sống của chúng ta do đó không an lạc, chúng ta không được giải thoát.

    Khi một đệ tử đến cầu xin đức Phật giải thoát cho y khỏi bao đau khổ, phiền não, thì đức Phật hỏi y: Ai ràng buộc ngươi? Ai không cho ngươi được giải thoát?

    Quy y Tam Bảo là nương theo Tam Bảo để làm như đức Phật, để tu như đức Phật cho đến khi được chánh đẳng chánh giác. Cho nên, khi chúng ta đã quy y Tam Bảo thì chúng ta không lạy gốc cây, không lạy bờ sông, không cúng ông Táo. Nếu chúng ta vẫn làm như vậy tức là chúng ta đã quên rằng chúng ta đã quy y Tam Bảo.

    Như vậy, chẳng khác nào anh làm ruộng gieo giống ngoài đồng rồi bỏ đó, không chăm sóc, không tưới bón, không vun quén, nếu chúng ta quy y Tam Bảo mà chúng ta không tu, không học đạo, không làm theo đạo Phật. Nếu chúng ta nhận định sai thì một ngày kia chúng ta phải thối tâm và sa đọa.




    NGUYÊN NHÂN CỦA KHỔ

    Đức Phật dạy một bài học cho chúng ta là: của cải không đem lại chân hạnh phúc. Đức Phật một hôm ngồi trên một đám cỏ ướt mà không lạnh, không thấy khổ, vì nguyên nhân gây khổ đức Phật đã dứt từ lâu, nên đức Phật vẫn an nhiên tự tại, đức Phật bảo rằng: nằm trong nệm ấm chăn êm mà lòng tham, sân, si không dứt, luôn luôn lo sợ mất của thì vẫn đau khổ như thường.

    Chúng ta đôi khi quên mục đích quy y và lễ bái Tam Bảo của chúng ta, và nếu chúng ta chỉ lễ bái với mục đích thỏa mãn lòng ham muốn tầm thường bất chính, thì chúng ta không bao giờ đạt được mục đích cao cả kia.

    Ngày xưa có một anh thờ vị Thần Lã tổ và trú dạ lục thời anh ấy đều hương hoa lễ bái kính cẩn, chí thành. Ông Thần thấy anh kia tâm thành như vậy, rất cảm động, bèn hỏi anh ấy muốn cầu xin điều gì, thì y đáp là muốn xin Thần cho một chén vàng vì nhà y nghèo quá. ông Thần liền đưa ngón tay hóa phép và một chén vàng hiện ra cho y. Anh ta mừng quá! Vài hôm sau anh ta lại tiếp tục hương hoa lễ bái thành khẩn như trước. ông Thần lại hiện lên và lại hỏi anh ta muốn cầu điều gì? Anh ta liền thưa chén vàng nhỏ quá, không đủ để chi dùng, xin thần cho y một bình vàng. ông Thần lại đưa ngón tay ra chỉ và một bình vàng đầy ắp hiện ra. Anh ta mừng quýnh.

    Nhưng chẳng bao lâu anh ta nghĩ rằng mình muốn nhiều thứ hơn nữa, mà mỗi lần cầu xin thì chỉ được một thứ mất công lễ bái. Lần nầy anh ta sắm nhiều hương hoa, lễ bái nhiều hơn trước và thành khẩn hơn trước. ông Thần thắc mắc quá, chẳng biết anh ta còn muốn gì? ông hỏi:

    - Con còn muốn cầu xin điều gì nữa? Có phải con muốn đạo không?

    Hỏi năm ba lần anh ta mới thưa rằng:

    - Chỉ muốn xin ngón tay làm phép của Thần thôi.

    Ông Thần nổi giận đưa ngón tay chỉ một cái, tức thì nhà cửa, xe cộ, của cải gì của anh ta cũng sụp đổ tan tành. Thế mới hay nếu chúng ta lễ bái với mục đích cầu lợi lạc thì không bao giờ được thỏa nguyện, bởi lòng tham của chúng ta vô bờ.

    Ý NGHĨA LỄ BÁI

    Nếu không rõ ý nghĩa của lễ bái thì việc lễ bái trở thành vô ích. Vì sợ sệt mà lễ, vì lợi lộc mà lễ thì lễ Phật cũng như lễ gốc cây, bụi bờ không khác. Lễ Phật vì kính trọng đức hạnh cao cả, vì phục sát đất tâm lượng đại từ đại bi của đức Phật, trí huệ rộng lớn bao la của đức Phật. Đã quy y theo Phật thì tâm lượng ta cũng phải rộng rãi bao la, cũng phải có trí tuệ sáng suốt, như đức Phật, chúng ta cố gắng bỏ tánh tham lam bỏn xẻn nhỏ mọn hẹp hòi.

    Biết rằng đồng tiền không đem lại hạnh phúc tuyệt đối, nó là một đầy tớ trung thành và đồng thời cũng là một người chủ khắc nghiệt (ngạn ngữ Tây phương). Nếu không để cho đồng tiền làm chủ thì đồng tiền mới đem lại hạnh phúc thật sự cho ta.

    HT.Thích Thiện Siêu

    http://lotus-lantern-canada.blogspot...theo-phat.html

    Lễ: tiếng Phạn là Bạn-thế, lại gọi là Hòa-nam hoặc na-mô-tất - yết-la, dịch là lễ bái; ý cung kính biểu hiện ở thân tướng.
    Đây là nói đến tinh thần lễ Phật, mà trong các tông phái Thiền, Tịnh, Mật… đều tôn kính và thường xuyên lễ sám. Chúng ta tự đặt câu hỏi, tại sao ta phải lễ Phật? Lễ Phật có được năng lực gì?
    Chúng ta lễ Phật không vì mong cầu ban ân bố đức, mà lễ Phật là để tập sống với đức tính vị tha và bao dung của Phật. Lễ Phật để thấy mình còn cống cao ngã mạn, tật đố, ích kỷ, san tham… và phát nguyện từ bỏ những hành động xấu dở đó. Phước đức lễ Phật là tại chỗ đó.

    Như câu chuyện vua A Dục:
    “Vua A Dục trước là người độc ác, đã vậy mà vua còn lập ra một chỗ gọi là: “Địa ngục ở chốn nhân gian”, đặt tên là vườn “Ái lạc”. Từ khi hướng tâm đến Phật Đà, vua đổi thành người rất nhân từ. Hồi mới theo đạo, vì lòng cảm mộ quá dồi dào nên mỗi khi ngự ngoài đường hễ gặp vị Tỷ kheo nào đi ngang qua, vua liền xuống kiệu khấu đầu lạy. Tại sao một ông vua cực ác lại hướng đến chúng Tăng thành kính lễ lạy như thế?
    Kinh nói:
    “Người nào thành tâm hướng đến chư Phật, Bồ tát, Thánh Tăng mà lễ lạy thì được thành tựu những công đức:
    1. Tiêu trừ nghiệp chướng từ nhiều đời
    2. Diệt trừ nhân ngã
    3. An ổn trong hiện tại, mai sau.
    4. Con đường hướng đến Phật quả”.

    Kinh Đại Báo Ân nói:
    “Vua A Xà Thế tạo tội ngũ nghịch, đúng lý phải đọa địa ngục A tỳ, sau ông sanh tâm sám hối, và hướng đến Phật cung kính đảnh lễ cúng dường tiêu diệt tội lỗi”.
    Như vậy, chúng ta thấy rõ sự vi diệu tác thành lễ Phật, tuy hữu hình mà vô tướng, tuy vô tướng mà hữu hình. Đây chính là sắc tức là không, không tức là sắc vậy! Người nào thâm nhập vào biển đại giác của Như Lai rồi, thì người này thắp một nén hương, lễ một lạy đều là công đức chân thật cả.

    Do đó Hòa Thượng Thần Giai nói:
    “Thấu rõ chúng sanh vốn rỗng không chẳng bỏ tâm đại bi, quán xét. Như Lai vốn lặng lẽ, mà chẳng bỏ sót đối với việc cung kính cúng dường, bàn về thật tướng chẳng hủy hoại giả danh, luận về sai biệt mà chẳng phá bình đẳng”.
    Lại nói: “Nếu người kia thường lễ bái cung kính cúng dường nơi Tam Bảo, không biết mệt mỏi chán nản. Có thể vượt khỏi bốn cảnh ma, nhanh chóng thành tựu đạo giác ngộ Vô thượng”.Bốn cảnh ma là phiền não ma, ngũ ấm ma, tử ma, tha hóa tự tại thiên tử ma.
    Nếu thường xuyên lễ bái cúng dường Tam Bảo thì trong tâm luôn được an ổn là vượt thoát ma phiền não.Người này luôn thấy được thật tướng của ngũ ấm nên vượt thoát ngũ ấm ma...
    Như vậy, ai dám bảo rằng người ngộ lý thiền rồi không cần lễ bái, tụng Kinh, thiền tọa… Đây chính là khẩu đầu thiền vậy! Người xưa tuy là làm thầy cho thiên hạ, đốn ngộ chơn tâm, khai bày giác thể mà đối với sự lễ lạy tôn kính Như Lai, đều thể hiện trong tinh thần nhất như vô niệm.

    Ta hãy nghe câu chuyện của Thiền Sư Hoàng Bá:
    “Sư lễ Phật tại điện Diêm Quan, bấy giờ vua Đường Tuyên Tông đang làm Sa di hỏi sư:
    - Không chấp trước cầu Phật, không chấp trước cầu pháp, không chấp trước cầu Tăng, Trưởng lão lễ bái làm chi?
    Sư đáp:
    - Không chấp trước cầu Phật, không chấp trước cầu pháp, không chấp trước cầu Tăng, thường lễ bái sự việc như vậy.
    Sa di nói: - Thế thì lễ bái làm chi?
    Sư tát Sa di.
    Sa di nói: - Thô lỗ quá!
    Sư nói: - Nơi đây là đâu mà dám nói thô với tế?
    Vừa nói Sư vừa tát”.
    Đây chính là đại cơ, đại dụng của Thiền sư, Thiền sư đã dẫm nát đại địa mà chưa từng dính hạt bụi, nhai nát hạt cơm mà chưa dính kẻ răng. Thật là:
    Vào rừng không động lá
    Vào nước không quậy sóng.

    Nói chung, luận về thật tướng không dính một mảy trần, trên cửa muôn hạnh thì không bỏ một pháp, do đó Thiền sư lễ Phật mà không thấy mình lễ Phật, Thiền sư dùng tâm Phật lễ Phật nên năng sở tương ứng, tánh tướng vô ngại. Đây chính là ở chỗ bất động mà hiện bày diệu thể, ở chỗ hữu tình mà hiện bày vô tướng. Thật là gom càn khôn vào trong hạt bụi, tinh tú gom vào lỗ chân lông… Ấy chính là người đạt đạo nơi nơi đều là đạo, người ngộ pháp nơi nơi đều là pháp… Đâu như chúng ta một pháp cũng chẳng thông, một pháp cũng chẳng tột mà đã vội phế bỏ phép tắc kỷ cương của thường trụ. Cho nên người xưa học đạo rất dè dặt, luôn luôn đề cao kỷ cương của Phật Tổ, khép mình vào khuôn vức của Thiền môn, nên dòng pháp mới lưu truyền khắp năm châu bốn biển.
    Do đó người đời sau muốn đạt đến chỗ đất thật, không bị chướng ma quấy nhiễu thì hãy nghe lời tâm huyết của Thiền sư Vĩnh Minh Diên Thọ:
    “Phước nghiệp sâu rộng, trợ giúp cả phàm lẫn Thánh, phước là cội gốc của an lạc, trí là cánh cửa dẫn đến giải thoát… Bậc cha lành trong mười phương làm vô lượng phước lành, đầy đủ thân công đức Ngài còn đích thân đảnh lễ đống xương khô, tự mình vì đệ tử mà xỏ kim. Huống chi kẻ phàm phu thấp kém, phước ít đức mỏng”.
    Như vậy, ta muốn kết thiện duyên sâu dầy với Tam bảo, thì một pháp cũng chẳng sót, huống nữa lại phế bỏ ư? Tự mình lười biếng đã đành, còn khuyến khích người khác chê bai đây là tượng đồng, gỗ đá… lễ bái làm gì, đây chính là nhân điên đảo vậy! Người sau phải dè dặt, chớ gieo nhân lành gặt quả dữ.

    Như trong Kinh Lăng Nghiêm đã cảnh báo:
    “Người tu đạo phát khởi tâm chứng Thánh, ma đại ngã mạn nhập vào tâm. Người này chẳng lễ bái chùa tháp, hủy hoại kinh tượng, họ nói với đàn việt: “Đó là đồng, vàng hoặc gỗ đất, kinh là lá cây hoặc là điệp hoa, nhục thân này là chân thật thường còn mà không cung kính, lại tôn sùng gỗ đất”.
    Thật là điên đảo! những người tin theo họ, hủy hoại Kinh tượng, chôn vùi xuống đất, khiến cho chúng sanh nghi ngờ lầm lạc rơi vào địa ngục Vô gián. Khi mất chánh định sẽ đọa vào trầm luân.
    Đây chính là nhân lành gặp quả xấu, nguyên nhân là tâm đại ngã mạn quá lớn. Có những người học được chút ít đạo lý thiền, hay có tâm cuồng loạn như thế! Họ đâu có hiểu nổi việc làm của các Thiền sư khi muốn khai thị cho người học, để thẩm thấu đến chỗ vô ngôn.

    Như trường hợp Ngài Đơn Hà chẳng hạn:
    “Sư đến chùa Huệ Lâm, gặp lúc trời đại hàn, sư bèn thỉnh tượng Phật gỗ đốt để hơ. Viện trưởng Hướng trông thấy quở: - Sao đốt tượng Phật của tôi?
    Sư lấy gậy bới tro nói: - Tôi thiêu để lấy xá lợi.
    Viện chủ bảo: - Phật gỗ làm gì có xá lợi.
    Sư nói: - Đã không có xá lợi thì thỉnh thêm hai vị nữa thiêu.
    Viện chủ nghe câu nói này tất cả chấp đều tan vỡ”.
    Thiền sư vì phá chấp cho người nên mới hành động phá chấp, hòng đưa người học đạo đến chỗ đất thật. Cho nên mỗi hành động của Thiền sư, chúng ta không dùng tâm phàm tình mà thấu tột được! Chỉ khi nào mắt tuệ ta mở ra, thì mới thông cảm hành động của Thiền sư. Tuy nhiên, như thế đối với việc thường trụ già lam các Ngài cũng đều khuyên răn đại chúng khép mình vào khuôn phép của Phật Tổ.

    Như Thiền sư Hoàng Biện chẳng hạn:
    “Vua Đường Tuyên Tông hỏi Thiền sư Hoàng Biện:
    - Thiền sư đã hội ý Tổ, lại có lễ Phật tụng Kinh chăng?
    Sư đáp:
    - Sa môn Thích tử lễ Phật tụng Kinh là pháp thường của trụ trì, sẽ có bốn quả báo. Song còn phải nương theo giới luật của Phật để tu thân, tham tầm thiện tri thức, lần tu phạm hạnh nối gót Như Lai mà đi”.

    Nên Kinh Pháp Hoa nói:

    “Hoặc có người lễ bái
    Có người chỉ chắp tay
    Cho đến giơ một tay
    Có người lại cúi đầu
    Để cúng dường tượng Phật
    Sẽ thấy vô lượng Phật
    Tự thành đạo Vô thượng”.

    Như vậy, việc lễ Phật tụng Kinh đều là khuôn phép của Tăng già, là công đức của thường trụ, há cho là việc dung dị ư? Là người tu Phật hành giả phải chín chắn xem lại hành động của mình. Khi lễ Phật có chánh niệm thu thúc sáu căn hay không? Nếu không thì hãy tưởng niệm bài kệ:

    Thiên thượng thiên hạ vô như Phật
    Thập phương thế giới diệc vô tỳ
    Thế gian sở hữu ngã tận kiến
    Nhứt thiết vô hữu như Phật giả.

    Nghĩa:
    Trên trời dưới đất không ai bằng
    Mười phương thế giới cũng không sánh
    Toàn thể thế gian con thấy hết
    Tất cả không ai bằng Phật được.

    Bài này nói đến chân tinh thần lễ Phật, lễ Phật ở đây là làm sao hành giả đạt đến chỗ:

    Năng lễ sở lễ tánh không tịch
    Cảm ứng đạo giao nan tư nghì.

    Lễ Phật như thế! Thì mới tăng trưởng công đức vô lậu được.

    Trong Kinh Tăng Nhất A Hàm nói:
    “Người nào cung kính lễ bái Như Lai được năm thứ công đức thù thắng:
    1. Xinh đẹp.
    2. Giọng nói hay.
    3. Nhiều của báu.
    4. Sinh vào nhà giàu có.
    5. Sinh về cảnh giới an lành”.

    Trong Pháp Uyển Châu Lâm nói:
    “Ngài Tam Tạng ở nước phía Tây, họ Quyết hiệu Lặc Na, thấy dân phàm phu hạ liệt này ở gần miền biên giới, không biết lễ nghi, tính đồng khỉ ngựa, trong lòng thương xót tràn đầy. Ngài dạy có bảy pháp lễ lạy:

    1. Lạy ngã mạn:

    1.1. Ỷ mình hơn người.
    1.2. Địa vị cao.
    1.3. Học giỏi – khinh mạn cống cao.
    1.4. Lạy cho có lạy.
    Đây là nói về các tướng lạy, phần này nói về tướng lạy mà trong tâm còn chất chứa ta người, chưa đạt đến chỗ vô ngã, tính chất này còn ẩn chứa những hạt giống chấp ngã, thấy mình giỏi hơn người khác, tuy lạy mà trong tâm không kính…

    Như câu chuyện Tăng Pháp Đạt trong Pháp Bảo Đàn Kinh chẳng hạn:
    “Tăng Pháp Đạt, người ở Hồng Châu, xuất gia lúc bảy tuổi, thường tụng Kinh Pháp Hoa, đến lễ Tổ mà đầu không sát đất. Tổ mới quở:
    - Lễ mà đầu không sát đất, chi bằng đừng lễ, trong tâm ông ắt có một vật, vậy ông chứa sự nghiệp gì?
    Pháp Đạt thưa: - Tôi tụng Kinh Pháp Hoa đã đến ba ngàn bộ.
    Tổ bảo:
    - Nếu ông tụng đến muôn bộ, được ý Kinh mà chẳng cho là hơn, ắt cùng với ta sánh vai, nay ông mang sự nghiệp này, trọn không biết lỗi. Nghe ta nói kệ:

    Lễ bản chiết mạn tràng
    Đầu hề bất chí địa
    Hữu ngã tội tức danh
    Vong công phước vô tỷ.

    Nghĩa:

    Lễ vốn trừ ngã mạn
    Sao đầu không sát đất
    Có ngã tội liền sanh
    Quen công đức vô tỷ”.

    Đây là nói về Thầy Pháp Đạt đến lễ Tổ mà đầu không sát đất. Vì sao? Vì trong tâm còn chất chứa sự nghiệp tụng ba ngàn bộ Kinh Pháp Hoa. Tăng Pháp Đạt này là đại diện cho chúng ta đấy! Một người tu Phật mà trong tâm còn chất chứa ta người thì khó mà lễ lạy đến tôn tượng Phật, Bồ tát… Huống nữa là phàm Tăng, dẫu cho có lễ lạy mà trong tâm còn ta người, năng sở… thì cũng hoài công vô ích, đâu khác gì con trùng bửa củi.
    Nên Tổ nói:
    “Có ngã tội liền sanh
    Quên công phước vô tỷ”.
    Như vậy chúng ta thấy rõ, lễ Phật, lễ Tổ… mà trong tâm còn chấp ngã, tức tội liền phát sanh, còn quên ngã buông xả những tâm niệm chấp trước thì phước đức chẳng thể nghĩ bàn.

    Do đó, trong Kinh Tăng Nhất A Hàm nói:
    Thiện nghiệp đã lễ trước
    Đầu tiên không lỗi lầm
    Cửa giải thoát trống không
    Đây là nghĩa lễ Phật
    Vị lai và quá khứ
    Nên quán pháp trống không
    Đây là nghĩa lễ Phật.


    2.Lạy xướng họa cầu danh:

    Hình tướng lễ không phải ngạo mạn mà trong tâm không có chánh niệm, còn chấp trước ta người. Thấy người thì thân nhẹ lạy mau, người đi thì thân mỏi tâm mệt, như tựa tùy thuận. Có chút trợ lực của hình tướng, phước lễ này mỏng ít, chẳng phải thật tâm cung kính cúng dường; bởi do tâm tán loạn, không có chánh niệm tỉnh giác, chỉ có miệng xướng mà thôi, đó là lạy xướng họa cầu danh.

    Như Kinh Pháp Cú Phật dạy:

    “Ai sống một trăm năm
    Lười nhác không tinh tấn
    Tốt hơn sống một ngày
    Tinh tấn tận sức mình”.

    3. Lạy thân tâm cung kính:
    Hình tướng lạy này là đem hết thân tâm cung kính lễ Phật, xướng danh hiệu Phật tưởng Phật trước mặt, đầy đủ tướng hảo. Thân tâm chánh niệm thu thúc sáu căn, liền cảm được từ ân của Phật, rưới nước cam lồ đảnh môn phát tuệ, nghiệp chủng sâu xa chóng dứt tiêu trừ. Đây là thân tâm chánh niệm mà cảm ứng vậy. Chúng ta cần lưu ý khi lạy Phật chúng ta cần chánh niệm, kính cẩn cúng dường.
    Vậy tưởng Phật trước mặt có phải là vọng tưởng không? Vọng tưởng và quán tưởng là hoàn toàn khác nhau. Lạy mà vọng tưởng là duyên theo những chuyện quá khứ hoặc vị lai. Quán tưởng hay quán chiếu đều nằm trong trí giác, không ra ngoài trí giác. Một niệm khởi lên liền biết, kiểm soát từng tâm niệm của mình.

    Như trong Kinh Pháp Cú nói:

    “Suốt năm cúng tế vật
    Để cầu phước ở đời
    Không bằng một phần tư
    Kính lễ bậc chánh trực”.

    4. Lạy Phật trí thanh tịnh:
    Do thấu suốt cảnh giới Phật, trí tuệ tỏ thông, thấu tột pháp giới không ngăn ngại, nên khi lễ Phật tùy tâm hiện lượng mà biến hiện khắp pháp giới, lạy một đức Phật là dung thông tất cả Phật, lạy một Đức Phật là dung nhiếp cả bốn loài. Vì tuy là khác loài, đi trong sáu đường mà không rời tâm Phật. Đây chính là phát trí thanh tịnh nơi chơn thường, mà phổ ra hằng sa diệu dụng. Nên người xưa nói: “Người nào muốn biết cảnh giới Phật, phải tịnh ý mình như hư không”.

    5. Lạy khắp pháp giới:
    Hành giả quán tưởng thân tâm của mình từ xưa đến nay không rời pháp giới, không đến không đi, không trụ không xả… tánh tướng nhất như, nên một khi lễ Phật là trùm khắp mười phương cõi Phật. Đây chính là năng lực thù thắng do ngộ nhập nhất chơn pháp giới, mà phổ chiếu ra muôn hình vạn tượng…
    Như trong Đại Trí Độ Luận nói:
    “Năng lực thù thắng của một vị Phật bằng năng lực thù thắng của tất cả Phật; năng lực thù thắng của tất cả Phật bằng năng lực thù thắng của một vị Phật. Giả sử tất cả Phật không giáo hóa chúng sanh, thì công đức ấy cũng quay về pháp giới, đức dụng biến khắp tất cả.

    6. Lạy chánh quán tu hành:
    Đây là quán chiếu sâu xa thể của mình và thân Phật của mình, không duyên cảnh khác, thân Phật khác, nhất tâm tỉnh giác thâm nhập vào biển tuệ của Như Lai, thì quả báo tương xứng.
    Như Kinh Duy Ma nói:
    “Như tự quán thân, quán Phật tướng cũng vậy”
    7. Lạy thật tướng bình đẳng:
    Lạy thật tướng này phàm Thánh nhất như, thể dụng bất nhị, như như bình đẳng, người nào đạt đến cảnh giới này tức là thấy rõ mình và Phật là một thực tại duy nhất. Đây là cảnh giới bất khả tư nghì, không thể dùng tâm phàm mà thấu thoát được.
    Kinh Đại Phương Quảng sách nói:
    “Ngài Trí Đăng hỏi:
    - Thưa Ngài Văn Thù Sư Lợi! Sao gọi là thấy Phật thanh tịnh? Sao gọi là lễ Phật?
    Ngài Văn Thù Sư Lợi đáp:
    - Thưa đại đức Trí Đăng! Nếu thấy pháp tịnh, gọi là thấy Phật tịnh. Hoặc thân hoặc tâm không cúi không ngước, nếu không cúi không ngước chính là trực tức trụ, không dao động, tâm vắng lặng, hành hạnh tịch tĩnh. Này đại đức Trí Đăng! Đó là lễ Phật”.
    Như vậy lễ Phật ở đây có rất nhiều ý nghĩa, song mục đích chính là làm sao hành giả đạt đến chỗ đất thật, nắm bắt tự tại, co duỗi tùy thời, cúi ngước tùy lúc. Ấy chính là phương tiện lực của Bát nhã vậy! Hành giả muốn tột được lý này thì phải:

    Trên trời dưới đất không ai bằng
    Mười phương thế giới cũng không sánh
    Toàn thể thế gian con thấy hết
    Tất cả không ai bằng Phật được.

    Sở dĩ chúng ta tôn kính thân tượng Phật vì thấy tất cả trên thế gian này, cả thế gian và xuất thế gian, không ai bằng Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, chúng ta luôn hướng về Ngài, thành tâm đảnh lễ cung kính cúng dường, được công đức trợ duyên trên bước đường tu học giác ngộ giải thoát.

    ĐĐ.Thích Khế Định

    http://tvsungphuc.net/index.php?opti...=906&Itemid=46

    *
    Hoa Sen Ngàn Cánh*

  3. #3

    Mặc định

    ..........Lễ và Cầu cũng chỉ là phương tiện nhỏ ít để ta luôn nhớ đến Phật vậy mà........

    nói nhiều, thuyết nhiều làm gì..đọc rồi cũng là thứ bỏ đi mà thôi......nói mà tâm ko có thì có lễ cũng chả là gì
    Vạn Pháp huyền môn
    Tam tề thiên tôn sắc lệnh - Chúng Thần lâm đàn tọa trấn.
    rose4

  4. #4
    Đai Nâu Avatar của 3911
    Gia nhập
    Jul 2012
    Nơi cư ngụ
    Hải Ngạn Phương Nam
    Bài gởi
    419

    Mặc định Qui Nhiếp Sắc Thân Phật !

    Trích dẫn Nguyên văn bởi lunarspy Xem Bài Gởi
    Xin cho hỏi, tại sao Phật Thích Ca khi đi tu chẳng cần hành lễ với ai, tại sao chúng ta lại phải hành lễ quì lạy Ngài, nếu tỏ thái độ tôn kính ngài thì chỉ cần hành lễ một lần, cần gì thầy tu ngày nào cũng hành lễ chi cho đau chân, vậy có khác nào tu theo khổ hạnh. Điều đó trái với lời dạy của Phật Thích Ca.

    Phật nói chẳng có thần thánh hay trời, chẳng ai ban phước, vậy tại sao nhiều thầy tu lại nói hãy tụng kinh niệm phật thì sẽ được Phật gia hộ.
    Dear,





    Pháp tu quan trọng nhất là trở về con người thật (Chơn Nhơn) của chính mình trong kiếp hiện tại. Khi tích được phước báu, đạo lực, đạo hạnh rồi, Hành Giả đi các bước tiếp theo (hình).

    Như vậy, Hành Giả luôn tự chủ được cái siêu ngã của mình, không bị ma nhiếp. Hành Giả trở nên tự tại; thọ lạc, giống như "Tự Tại Chủ Bồ Tát", không bị: Bi, Ai, Khổ Não che khuất.

    Dùng tương ưng tùy thuận độ cho chính mình, người thân nhất của mình, bạn bè thân của mình rồi mới đến người ngoài.


    Chúc vui !
    Million Dollar !

  5. #5

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi lunarspy Xem Bài Gởi
    Xin cho hỏi, tại sao Phật Thích Ca khi đi tu chẳng cần hành lễ với ai, tại sao chúng ta lại phải hành lễ quì lạy Ngài, nếu tỏ thái độ tôn kính ngài thì chỉ cần hành lễ một lần, cần gì thầy tu ngày nào cũng hành lễ chi cho đau chân, vậy có khác nào tu theo khổ hạnh. Điều đó trái với lời dạy của Phật Thích Ca.

    Phật nói chẳng có thần thánh hay trời, chẳng ai ban phước, vậy tại sao nhiều thầy tu lại nói hãy tụng kinh niệm phật thì sẽ được Phật gia hộ.
    Từ lúc nhỏ Spam cũng có quan niệm như bạn, nhưng trải qua bao thăng trầm trải nghiệm mới thấy được giá trị lợi lạc từ việc lễ lạy Phật.

    Cách đây 2 năm Trên Đỉnh Nam Thiền tự (Campuchia) với cái lạnh buốt xương (quấn 2 cái mền nhưng vẫn còn thấy lạnh). Mỗi ngày Spam lễ Phật vài trăm lạy 5 vóc. Lúc đầu chỉ với ý nghĩ lạy Phật để tăng trưởnng niềm tin, hạ thấp bản ngã đồng thời để chống lại cái lạnh. Sau vài ngày lễ lạy với cái tâm không mong cầu, niềm tin và hạnh phúc bắt đầu tăng trưởng, tâm hoan hỉ phát sinh. Lúc này Spam không còn biết lạnh là gì. Chỉ với vài động tác Hathayoga và sau đó vào lễ lạy buổi sáng vài lạy thì mồ hôi nhễ nhại. Niềm hoan hỉ đó kéo dài vài ngày sau mới dứt.

    Pháp tu lễ lạy là một trong các pháp Tứ Cộng Gia Thành khởi đầu của pháp tu du già, như là pháp thanh lọc ý niệm làm tiêu trừ bản ngã, thiện pháp và thiện niệm khởi sinh từ đó sinh lòng tin sâu vào Phật (chứ không phải với lòng cầu cạnh Phật cứu rỗi như lối mê tín thông thường). Vì vậy hành giả nên hành trì lễ lạy mỗi ngày với Tâm không mong cầu, loại bỏ tham sân si, lâu ngày ý niệm sẽ trọng sạch và ý niệm dần trở nên thanh tịnh. Đây chính là bước khởi đầu cơ bản giúp hành giả đi vào Thiền tập; Sau đó, trong quá trình thiền định, nếu hành giả thấy Tâm mình dao động, hay thường xuyên hôn trầm, trạo cử, Định lực sa sút thì cũng nên thực hành lễ lạy để quân bình thân và Tâm. Hơn nữa lạy 5 vóc chính là tổng hợp của 3 thế yoga cơ bản giúp đả thông Bát mạch kỳ kinh.

    Bạn nên Lễ lạy mỗi ngày để tăng trưởng niềm tin, định lực và khởi sinh thiện pháp.

    Chúc bạn thành công và an lạc.

  6. #6

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi DeNhatSpam Xem Bài Gởi
    Từ lúc nhỏ Spam cũng có quan niệm như bạn, nhưng trải qua bao thăng trầm trải nghiệm mới thấy được giá trị lợi lạc từ việc lễ lạy Phật.

    Cách đây 2 năm Trên Đỉnh Nam Thiền tự (Campuchia) với cái lạnh buốt xương (quấn 2 cái mền nhưng vẫn còn thấy lạnh). Mỗi ngày Spam lễ Phật vài trăm lạy 5 vóc. Lúc đầu chỉ với ý nghĩ lạy Phật để tăng trưởnng niềm tin, hạ thấp bản ngã đồng thời để chống lại cái lạnh. Sau vài ngày lễ lạy với cái tâm không mong cầu, niềm tin và hạnh phúc bắt đầu tăng trưởng, tâm hoan hỉ phát sinh. Lúc này Spam không còn biết lạnh là gì. Chỉ với vài động tác Hathayoga và sau đó vào lễ lạy buổi sáng vài lạy thì mồ hôi nhễ nhại. Niềm hoan hỉ đó kéo dài vài ngày sau mới dứt.

    Pháp tu lễ lạy là một trong các pháp Tứ Cộng Gia Thành khởi đầu của pháp tu du già, như là pháp thanh lọc ý niệm làm tiêu trừ bản ngã, thiện pháp và thiện niệm khởi sinh từ đó sinh lòng tin sâu vào Phật (chứ không phải với lòng cầu cạnh Phật cứu rỗi như lối mê tín thông thường). Vì vậy hành giả nên hành trì lễ lạy mỗi ngày với Tâm không mong cầu, loại bỏ tham sân si, lâu ngày ý niệm sẽ trọng sạch và ý niệm dần trở nên thanh tịnh. Đây chính là bước khởi đầu cơ bản giúp hành giả đi vào Thiền tập; Sau đó, trong quá trình thiền định, nếu hành giả thấy Tâm mình dao động, hay thường xuyên hôn trầm, trạo cử, Định lực sa sút thì cũng nên thực hành lễ lạy để quân bình thân và Tâm. Hơn nữa lạy 5 vóc chính là tổng hợp của 3 thế yoga cơ bản giúp đả thông Bát mạch kỳ kinh.

    Bạn nên Lễ lạy mỗi ngày để tăng trưởng niềm tin, định lực và khởi sinh thiện pháp.

    Chúc bạn thành công và an lạc.




    :thumbs_up::thumbs_up::thumbs_up::votay::votay::vo tay:
    Thiên đường hửu lộ vô nhân vấn
    Địa ngục vô môn, hửu khách tầm

    :thinking: :prayingpraying:2

  7. #7

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi lunarspy Xem Bài Gởi
    Xin cho hỏi, tại sao Phật Thích Ca khi đi tu chẳng cần hành lễ với ai, tại sao chúng ta lại phải hành lễ quì lạy Ngài, nếu tỏ thái độ tôn kính ngài thì chỉ cần hành lễ một lần, cần gì thầy tu ngày nào cũng hành lễ chi cho đau chân, vậy có khác nào tu theo khổ hạnh. Điều đó trái với lời dạy của Phật Thích Ca.

    Phật nói chẳng có thần thánh hay trời, chẳng ai ban phước, vậy tại sao nhiều thầy tu lại nói hãy tụng kinh niệm phật thì sẽ được Phật gia hộ.
    Sự tưởng niệm một bậc Giác Ngộ là tưởng niệm Đức Hạnh hay Công Đức của Phật (Buddhanussati). Đó là cách diễn tả sự chánh niệm lấy những Đức Hạnh của Đức Phật làm đối tượng. Đó là phương thức đầu tiên trong Bốn Phương Thức Thiền Phòng Hộ (Four Guardian Meditations), ba phương thức thiền kia là:
    1) Phát triển tình thương yêu, lòng nhân ái: để xua tan sự Sân
    hận, ác ý.
    2) Sự gớm ghiếc của cơ thể: để xua tan dục vọng.
    3) Chánh niệm về Cái Chết: để xua tan tánh tự mãn và làm khởi
    sinh sự thúc giục về tâm linh (samvega).
    Làm Thế nào Để Tưởng niệm những Đức hạnh Của Phật?
    Một người muốn tưởng niệm những Đức Hạnh của Phật trước tiên nên đọc tụng những đức hạnh để làm quen với những đối tượng. Khi sự tập trung trở nên tốt hơn, thì người đó có thể chuyển từ việc tụng niệm bằng miệng qua việc chánh niệm trong tâm. Khi sự tập trung đã được sâu sắc hơn, thì tâm sẽ an định vào những đức hạnh đó thay vì tâm tập trung vào những lời tụng đọc như trước. Vì vậy, mọi người nên biết rõ trọn vẹn ý nghĩa của những đức hạnh của Đức Phật để mang lại lợi ích việc tụng niệm, vì tưởng niệm Phật cần phải dựa vào lòng tin thành tín và sự hiểu biết rõ ràng.
    Theo truyền thống trước kia, có Chín Đức Hạnh Của Đức Phật, Chín
    Đức Hạnh hay còn gọi Chín Công Hạnh hay Chín Danh Hiệu mang
    tên của Chín Đức Hạnh cao thượng nhất. Chín Đức Hạnh của Đức
    Phật thường được đọc tụng theo truyền thống đó là:
    “Iti pi so Bhagava, 1Araham, 2Sammasambuddho, 3Vijja carana
    sampanno, 4Sugato, 5Lokavidu, 6Anuttaro purisadamma sarathi,
    7Sattha deva-manussanam, 8Buddho, 9Bhagava ti”.
    “Như vậy, Người, Đức Thế Tôn là bậc 1/A-la-hán,2/ bậc Toàn Giác,
    3/bậc Có Đủ Trí Tuệ và Đức Hạnh,4/ bậc Thoát Ly Khéo Léo, 5/bậc
    Hiểu Rõ Thế Gian,6/ bậc Thuần Phục Con Người, 7/Thầy của trời và
    người, /Phật và 9/Thế Tôn”.


    ____________________
    chúc quí đạo hữu an lạc!
    Last edited by tran thanh luan; 05-03-2013 at 05:47 AM.

  8. #8

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi lunarspy Xem Bài Gởi
    Xin cho hỏi, tại sao Phật Thích Ca khi đi tu chẳng cần hành lễ với ai, tại sao chúng ta lại phải hành lễ quì lạy Ngài, nếu tỏ thái độ tôn kính ngài thì chỉ cần hành lễ một lần, cần gì thầy tu ngày nào cũng hành lễ chi cho đau chân, vậy có khác nào tu theo khổ hạnh. Điều đó trái với lời dạy của Phật Thích Ca.

    Phật nói chẳng có thần thánh hay trời, chẳng ai ban phước, vậy tại sao nhiều thầy tu lại nói hãy tụng kinh niệm phật thì sẽ được Phật gia hộ.
    Bác này hỏi thế này chứng tỏ còn chấp ngã lắm, phải lạy Phật thật nhiều nữa đi để góp phần phá chấp ngã bác ợ.
    Ngày xưa Phật Thích Ca Mâu Ni đi tu Ngài không có ai để hành lễ cả, nhưng Ngài làm được những điều mà ngay cả ngày ngay chúng ta hành lễ Phật cũng chưa thấm vào đâu ví dụ điển hình là Ngài tự mình bưng bát đi hành khất mặc dù Ngài có thị giả. Đừng tưởng đi hành khất là dễ nhé, nói thẳng ra là đi xin ăn, đang là Thái tử giàu có mà vác bác đi xin ăn chịu người đời xua đuổi, chà chà... không phải ai cũng làm được đâu nhé!
    Nói chung là chúng ta không thể so sánh với Ngài được vì Ngài là BẤT KHẢ TƯ NGHÌ. Vây nên đừng có so sánh rằng tại sao Phật lại không phải lạy ai? Tại sao ta lại phải lạy Phật?
    Chúc bác tu hành tinh tấn.
    Kiến sắc phi can sắc
    Văn thinh bất thị thinh
    Sắc thinh vô ngại xứ
    Thân đáo pháp vương thành

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 162
    Bài mới gởi: 24-06-2012, 10:16 PM
  2. Trả lời: 4
    Bài mới gởi: 11-06-2012, 02:39 PM
  3. Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 18-05-2012, 07:29 PM
  4. Trả lời: 10
    Bài mới gởi: 14-04-2012, 07:14 AM
  5. Tây Phương Du Kí
    By cloudstrife in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 01-10-2011, 11:28 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •