Trang 5 trong 32 Đầu tiênĐầu tiên 123456789101115 ... Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 81 tới 100 trên 637

Ðề tài: [CHIA SẺ] - NGƯỜI PHẬT TỬ TẠI GIA VỚI VẤN ĐỀ TU CHUYÊN NGHIỆP HAY KHÔNG CHUYÊN NGHIỆP

  1. #81

    Mặc định

    Đôi mắt thần kỳ .
    Khi mình còn nhỏ ,từng bước chân chập chững ,bao giờ cũng có ánh mắt theo dõi của cha hoặc của mẹ ,mỗi khi mình đi được một bước thì cha mẹ vỗ tay khen giỏi ,mỗi khi mình há miệng ăn một miếng cơm hay miếng cháo ,cha mẹ cũng vui cười khen giỏi .
    Khi mình đã biết vào trường để học ,viết chữ đầu tiên được điểm 10 ,người ban thưởng cũng là cha mẹ ,lúc mình té ngã người chạy đến nâng đỡ cũng là cha mẹ ,khi buồn khi vui cha mẹ không rời đôi mắt theo dõi quả là đôi mắt của cha mẹ là đôi mắt thần kỳ theo từng bước con đi .
    Lúc con ngủ cho đến đắp ấm cho con ,lúc bịnh chạy than thuốc ,sự sống của con chính do cha mẹ tạo .
    Khi còn cha còn mẹ nhiều người lại không trân trọng ,bản tánh ham chơi đua đòi lêu lỏng ,tụ tập đàm đúm không lo học hành ,mắng chửi phụ mẫu song thân ,lời răng dạy chẳng hề lọt qua tai ,phá làng phá xóm phá cả tiền tài của cha mẹ ,thật là bất hiếu .
    Khi cha mẹ mất những ai biết lo học ,biết báo hiếu song thân ,biết vun bồi đạo đức thì người đó sống an nhàn thanh thản ,của cải giàu sang ,phước lại cộng phước vô cùng tận .
    Ngược lại những người bất hiếu ,không biết vun bồi ,thì sau khi cha mẹ mất thì của cải cũng tan tành .
    Nếu như cha mẹ không có của cải để lại cho đời sau ,nhưng thế hệ sau biết tu vun bồi đạo hạnh thì bản thân cũng giảm đi những thiếu thốn .
    Cho nên người con làm nên sự nghiệp cũng có phần đóng góp của cha mẹ ,người cha người mẹ phải biết động viên người con trên từng bước trong cuộc sống .
    TRong cuộc sống càng lúc càng khó khăn ,thì cha mẹ là niềm an ủi ,hãy sống vun đắp cho cuộc sống được an vui đừng đem đau khổ ,phủ xuống làm buồn phiền não cho nhau đó là mình đang tu rồi
    rose4rose4 Chúc mọi người vạn sự bình an

  2. #82

    Talking @ An lạc tâm linh không tách rời cuộc sống xã hội !

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hoasenngancanh Xem Bài Gởi
    @ chút nỗi niềm gởi đến Huynh Tỷ thương mến của đệ:

    30 tuổi... ôi cái tuổi người ta thành đạt, tam thập nhi lập, nhìn từng cánh thiệp hồng của bạn bè lần lượt lướt tới, lòng buồn mênh mang... ôi, sẽ mãi mãi mình sẽ không được như chúng nó, mà chỉ có thể nằm lên xe hoa vào dịp tàn đông của kiếp người mà thôi, sẽ không có ngày loan phượng như chúng nó... ôi duyên nghiệp sao mà cay đắng thế...

    10 năm lận đận, vất vả, long đong mà chả ra cơm cháo gì... bằng cấp có đó cũng như mớ giấy chùi đít... đẹp trai có, tài năng có, sức khoẻ có nhưng còn tệ hơn tượng ma nơ canh trong tủ kiếng, ôi cái thứ như mình... ruột rỗng... vô dụng...

    10 năm tranh đấu với những tham, hận, sầu, khổ, được, mất, yêu cuồng sống vội... yêu đau và khóc hận... rồi lại cô đơn sớm tối đi về...

    10 năm thơ ấu, ngu ngơ, khờ khạo, vớ vẩn... vô tích sự... một khoảng trời mờ mịt chả có gì đáng nhớ...

    10 năm lóc cóc keng keng, câu chữ tung bay theo làn hương thoang thoảng, lòng thành bay lên mấy tầng xanh... tăng mà chẳng phải, tục cũng dở dang... sách kinh nuốt chữ không chừa cái lề sách... tràng hạt vung tay đứt biết bao lần... chuông chùa cũng gõ... chuông nhà thờ cũng lắc, không biết chừa chi hết... ôi kiếp người chỉ có như vậy sao, nhàm chán, dung tục, vô vị... cũng cười, cũng nói, cũng ăn uống... nhưng chẳng phải là mình nếu không có làn hương nhang đèn và tiếng chuông ngân... ôi, mình lạc lõng mất rồi... cuộc sống mình thanh thản đến buồn cười... huynh đệ đều có cuộc sống ổn định, gia đình đề huề, con thuận cái ngoan... còn mình thì sao?

    10 năm sau may mắn tu tập nhập được một tầng thiền, ngoái đầu lại... 10 năm dài như cơn ác mộng... từ nay thiên đường có tên, nẻo trần gian dần vắng bóng... nẻo đời vất vả khẽ để trôi lại phía sau... hoa sen thơm ngát nhưng sao không thể dung hoà với bùn lầy? hoa là hoa, bùn là bùn, chẳng thể nào hoà hợp... đối với mình chả là gì mà đối với thiên hạ lại rủ nhau tán dương, chê bai, chỉ trích, tôn vinh, khen cũng lắm mà chê cũng chẳng ít... có kẻ tôn sùng có người dày đạp...ôi, tám phong thổi rung rầm rập, nghiêng ngã, ngửa ngang... ôi, đời...

    10 năm cũng dài như nước mắt người mẹ vất vả tháng năm trồng cây dài lưng, xanh um những lá là lá, nhưng cây không trái... không có một trái ngọt nào để ăn cho thoả lòng mong đợi... ước chi mẹ có người con khác, không phải chỉ để hương hoa cho mẹ nhìn... mà là cơm thịt cho mẹ no lòng... kinh kệ với hương trầm... con không có gì khác để dâng mẹ... thật là trớ trêu, nghiệp chướng... ngày xưa trách mẹ không thấu ngày nay trách mình càng không hiểu... ôi, cái mặt vô duyên. Hỡi người, mấy tầng thiền tuệ rực rỡ thấu nguồn cơn tiền kiếp, mấy búng tay toé hào quang, mấy vung vẫy ma chê quỷ chạy, giới trang nghiêm tịnh tâm rực rỡ... ấy thế mà cũng không làm ra được một hạt gạo cho mẹ mình no đủ... vậy tu làm gì, hành có ích chi?

    Ôi, vô duyên vô dụng vô phúc... uổng cho công đức người mang nặng đẻ đau... cây xanh tốt mà lại là cây độc...



    Mấy ngày vừa qua Hoa Sen Ngàn Cánh (HS) này đã làm phiền cho không ít người vì vấn đề của HS. Hôm nay ngồi viết tiếp bài này để ghi lại sự cảm nhận những thay đổi trong nhận thức của HS về những chuyện đã viết phía trên, và mong là những ai đã có lòng quan tâm, giúp đỡ, tư vấn cho HS trong những ngày qua biết là HS đã nhìn ra chỗ gúc mắc của chuyện này.

    Thật sự HS cảm thấy rối rắm với những vấn đề của mình nên đến thỉnh giáo một vị thầy và được ngài giảng dạy theo lời Đức Phật dạy cho người tại gia đối xử với những thu nhập của mình:

    1- Trả nợ cũ
    2- Cho vay nợ mới
    3- Chôn của để dành
    4- Bỏ vào túi không đáy.

    Ý nghĩa của 4 điều này ra sao?

    1- TRẢ NỢ CŨ: Thu nhập của mình, Đức Phật không dạy bao nhiêu mới được tức là bao nhiêu cũng được tuỳ khả năng của từng người, nên dành ra 4 phần để làm công việc ích lợi lâu dài. Người tại gia nếu có cha mẹ, chồng vợ con cái, thân tộc, bạn hữu, thầy tổ... thì hãy dành ra 1 phần trong thu nhập của mình để báo đáp, trả nghĩa ấy. Đức Phật dạy như vậy vì ngài muốn hướng người tại gia tới việc tri ân - báo ân với những bậc, đấng có công đức với mình nhưng đồng thời cũng tích luỹ công đức cho mình luôn. Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng nhưng 1/4 từ thu nhập này chỉ là một phần nhỏ nhưng cũng đủ giúp người con biết báo hiếu theo khả năng của mình. Trường hợp HS không có thu nhập nhiều thì bất cứ thu nhập nào phát sinh một cách chính đáng theo khả năng của HS dù là 5.000đ cũng sẽ được chia làm 4 phần như vậy, thì HS vẫn đảm bảo được công đức báo hiếu cho cha mẹ theo tuỳ sức của HS, mà không bận tâm tới chuyện phải làm ra thật nhiều tiền, trong khi hoàn cảnh không cho phép HS làm như vậy.

    2- CHO VAY NỢ MỚI: từ thu nhập của mình, trích ra 1 phần nữa để giúp đỡ, bố thí, hỗ trợ những hoàn cảnh, những người bạn hay những công việc phúc lợi khác nhằm tích luỹ thêm phước báo cho mình sẽ thụ hưởng trong thời tương lai của kiếp sống này hoặc các kiếp lai sinh. Vì bản chất những thu nhập ấy xuất phát từ PHƯỚC, nếu như trữ lượng phước báo của mình không nhiều hoặc nhiều thì mình không thể có hoặc có được những công ăn việc làm, tài sản... sẽ phát sinh tương ứng.

    3- CHÔN CỦA ĐỂ DÀNH: chính là sự tu tập thực hành những lời Phật dạy, bằng phương tiện thu nhập chân chính của mình, có thể góp phần vào công cuộc tích luỹ phước ba la mật hướng tới đạo quả giải thoát. Chôn của để dành không chỉ là sự để dành của cải theo nghĩa đen, là điều dĩ nhiên phải làm, nhưng cũng là tích trữ cái gì để luôn có để mình sử dụng bất kể không gian, thời gian dù có là một vài tỷ năm cũng không thiếu.

    4- BỎ VÀO TÚI KHÔNG ĐÁY: chính là mua thức ăn và các nhu cầu khác trong cuộc sống của từng người, từ nhu cầu căn bản nhất là ăn uống để bảo toàn sắc thân này cho tới những nhu cầu cần phải tính tới như thuốc men khi bệnh tật, những khoản tiền cần phải chi trả, các hoá đơn cần thanh toán... Nếu ngày nào mình còn làm người nhân loại thì ngày đó mình phải sống trong thực tế của môi trường vật chất thô thiển này, không như cõi chư thiên thì không phải làm lụng như con người, phước báo trổ sinh thành thực phẩm trực tiếp nuôi dưỡng sắc thân với thời gian lâu dài, nhưng chư thiên cũng phải tu tập để tích luỹ phước nếu không sẽ có lúc phải đoạ xuống cõi thấp hơn khi lượng phước báo đã cạn.

    Sự suy tư của HS về vấn đề cuộc sống đã không còn là vấn đề đáng bận tâm nữa, HS không phải lo nghĩ nhiều về chuyện ra đời thì phải vật lộn nữa, điểm then chốt nằm ở vấn đề là HS có thể áp dụng những kết quả tu tập của mình vào thực tế xã hội hay không. Điều mà HS nghe là phải bon chen thế này thế khác để tích thu những số tiền to lớn, về cái này thật sự HS không có nhiều nhu cầu tiêu dùng nên HS sẽ làm những công việc nào có thu nhập vừa phải, không tốn nhiều công sức, hơn nữa dù người khác có làm công việc đó như thế nào thì HS vẫn xem công việc đó như một bài tập của mình, mình biến nó thành phương tiện để tích trữ công đức, đem đạo vào đời, không quá chú ý tới thu nhập của công việc đó ra sao nhưng làm thành phước độ của mình thì ở hoàn cảnh nào mình cũng tu tập được.

    Tóm lại chư Bồ tát đã đi vào đời thế nào thì HS sẽ học tập theo gương hạnh của các ngài, dù chỉ là một phần nhỏ, nhưng căn bản dựa trên 5 giới mà HS đã giữ gìn tốt đẹp thường ngày:

    1- Không sát sanh, tức là không làm cho người khác tổn thương, đau khổ và bị tai hại

    2- Không trộm cắp, tức là không lấy của không cho, không lường gạt người để tranh quyền đoạt lợi, sẵn sàng nhường nếu cần thiết, vì khi nhường là mình sẽ có được cái cao quý hơn (giá trị của sự chia sẻ nhường cho chính là làm cho tâm hồn và cuộc sống của mình được an vui hơn mức hiện tại).

    3- Không tà hạnh trong dục lạc, tức là mình đừng làm những gì sai quấy cho dù nó đem lại sự sung sướng, thoải mái cho mình nhưng lại có tác hại cho mình mãi sau này, hoặc làm hại cho những người xung quanh.

    4- Không nói dối, tức là khéo léo nói cho phù hợp đối tượng và hoàn cảnh, đảm bảo sự thật nhưng với cách dùng ngôn ngữ phù hợp. Phật dạy:

    - nếu sự thật không có ích lợi cho người nghe thì Ngài không nói
    - nếu sự thật có ích lợi cho người nghe nhưng người nghe không thích nghe thì Ngài sẽ lựa thời điểm để nói
    - nếu sự thật có ích lợi cho người nghe và người nghe cũng ưa thích nghe thì Ngài sẽ nói
    - nếu sự thật có lợi ích cho người nghe, người nghe không muốn nghe nhưng có lợi ích cho những người xung quanh thì Ngài vẫn nói khi phù hợp.

    Do đó hãy tu tập sự 'khéo nói' và vận dụng vào trong cuộc sống.

    5- Không uống rượu và chất say, tức là luôn đảm bảo cho bản thân một sự sáng suốt, tinh anh để tránh bị thiệt hại trong những hoàn cảnh dễ lôi kéo mình theo điều sai quấy.

    Và do sự hướng dẫn kỹ càng của vị Thầy đáng kính và những sự chia sẻ của những bậc thiện trí thức, HS đã vượt qua những lấn cấn ấy trong tâm thức. Giờ đây HS yên tâm trong tu tập cũng như làm việc trong cuộc sống.
    Last edited by hoasenngancanh; 20-08-2012 at 10:11 AM.

    *
    Hoa Sen Ngàn Cánh*

  3. #83
    Đai Đen
    Gia nhập
    Mar 2010
    Nơi cư ngụ
    Sài Gòn .
    Bài gởi
    702

    Mặc định

    Gửi bạn hoasenngancanh : Theo mình thì việc tu không nhất thiết phải chia ra là chuyên nghiệp hay không . Vì mình nghĩ nó cũng như việc đi học ở xã hội vậy , cứ tùy theo khả năng và hoàn cảnh của mọi người mà chọn cho mình một con đường thích hợp . Vấn đề là mình có niềm tin và lòng kiên nhẫn đi theo con mình đã chọn hay không thôi . Thân !
    Tùy Duyên Mà Gieo Duyên !

  4. #84

    Mặc định

    - Chuyên nghiệp, theo ý nghĩa là tu như chư vị xuất gia với đầy đủ công phu từ A-Z
    - Không chuyên, theo ý nghĩa tu như người còn nhiều việc đời, nhiều thứ phải lo, nên không chuyên tâm 100% được.

    Còn cái bạn nói thì trong công việc nào dù tu hay đời cũg phải có để đi cho trọn vẹn >>> Vấn đề là mình có niềm tin và lòng kiên nhẫn đi theo con mình đã chọn hay không thôi

    *
    Hoa Sen Ngàn Cánh*

  5. #85
    Đai Đen
    Gia nhập
    Mar 2010
    Nơi cư ngụ
    Sài Gòn .
    Bài gởi
    702

    Mặc định

    Gửi bạn hoasenngancanh : Vậy mình gửi thêm đôi lời như sau . Mình thì chỉ nghĩ đơn giản thế này , mỗi người là một căn cơ khác nhau nên việc tu tập cũng tùy theo đó mà có một con đường riêng thích hợp cho mình . Vấn đề là cái đích của nguời ta hướng tới thôi bạn , cứ tùy căn duyên và nghiệp của mỗi người . Ông Bà ta cũng có từng nói một câu , mình chỉ nhớ đại ý như sau : Thì tu ở nhà , tiếp theo là ở chợ và cuối cùng mới là ở chùa bạn à . Nếu có điều chi cần trao đổi thêm , bạn có thể liên hệ với mình qua nick YM ( như nick mình dùng ở diễn đàn ) . Thân !
    Last edited by tieuthien2564; 20-08-2012 at 10:51 AM.
    Tùy Duyên Mà Gieo Duyên !

  6. #86

    Mặc định

    Những điều bạn nói mình đồng ý, nhưng tu nhà và tu chợ là khó nhất trong 3 loại tu đó.

    *
    Hoa Sen Ngàn Cánh*

  7. #87
    Đai Đen
    Gia nhập
    Mar 2010
    Nơi cư ngụ
    Sài Gòn .
    Bài gởi
    702

    Mặc định

    Vậy thì đừng bó buột này nọ nhiều quá và hãy tùy duyên đi nhen bạn . Thân !
    Tùy Duyên Mà Gieo Duyên !

  8. #88

    Mặc định người....

    Bổ ích cho Phật tử

    12 duyên khởi

    Vô Minh ...Hành


    Đôi tình nhân sát hại mẹ cướp vàng bị bắt

    Sau nhiều ngày lẩn trốn, thiếu nữ và người tình trong nghi án giết mẹ để cướp dây chuyền đã bị cảnh sát phát hiện tung tích.
    > Nghi án con gái và người tình giết mẹ cướp vàng

    Sáng 20/8, VKSND tỉnh Bến Tre phê chuẩn lệnh tạm giam 4 tháng đối với Nguyễn Thị Kim Ngân (18 tuổi) và người tình Đặng Văn Út (30 tuổi, ngụ Tam Bình, Vĩnh Long) về hành vi Giết người.

    Đôi nhân tình này được cho là đã giết chị Trịnh Thị Cương (43 tuổi, mẹ của Ngân) để cướp sợi dây chuyền 4 chỉ vàng. Tuy nhiên, hành vi cướp tài sản vẫn chưa được làm rõ.


    Ngân - nghi can chính của vụ án. Ảnh gia đình cung cấp.
    Theo cơ quan điều tra, Ngân và Út có dấu hiệu nghiện ma túy. Út bán ma túy ở Vĩnh Long nên bị công an tỉnh này truy bắt. Anh ta trốn về nhà Ngân.

    Khuya 14/8, em gái Ngân sang hàng xóm ngủ nên nhà chỉ còn người mẹ vì cha đi biển. Đêm hôm đó, Ngân và người tình được cho là đã sát hại mẹ để lấy sợi dây chuyền 4 chỉ. Trước khi bỏ trốn, cả hai đã trói chân, xích tay, nhét vải vào miệng nạn nhân.

    Sáng hôm sau, em gái Ngân về nhà thì phát hiện mẹ đã chết. Kiểm tra điện thoại của nạn nhân, cảnh sát thấy tin nhắn có nội dung: “Xin lỗi mẹ, mẹ đừng báo công an, con ráng kiếm tiền mang về trả mẹ”.

    Thượng tá Đoàn Thế Tân, Chánh Văn phòng Công an tỉnh Bến Tre cho biết, qua truy xét, trinh sát bắt được Út ở TP HCM. Anh này đã chỉ đường đến nhà trọ ở Bà Rịa - Vũng Tàu để bắt Ngân vào chiều 19/8.

    Thiên Phước

  9. #89

    Mặc định người....

    Bổ ích cho Phật Tử


    修行
    修行者,修改行為,捨惡取善,離俗 道也。行住坐臥要恭敬;說話要和平 遜;意不貪瞋癡;身不殺盜淫;口不 兩舌,不惡口,不妄語,不綺語,不 葷酒等是為修行。
    1. Phiên âm: Tu hành
    Tu hành giả, tu cải hành vi, xả ác thủ thiện, ly tục tùng đạo dã. Hành trụ toạ ngọa yếu cung kính; thuyết thoại yếu hoà bình khiêm tốn; ý bất tham, sân, si; thân bất sát, đạo, dâm; khẩu bất lưỡng thiệt, bất ác khẩu, bất vọng ngữ, bất ỷ ngữ, bất khiết huân tửu đẳng, thị vi tu hành.
    2. Dịch nghĩa: Tu hành
    Tu hành là sửa đổi hành vi, bỏ dữ làm lành, lìa bỏ thế tục mà theo đạo. (Khi) đi, đứng, ngồi, nằm phải cung kính; nói năng phải hòa nhã khiêm tốn; ý không tham lam, sân hận, ngu si thân không sát sanh, trộm cắp và dâm ô; miệng không nói hai lời, không nói lời hung dữ, không nói dối trá, không nói lời thêu dệt, không ăn những đồ rượu thịt v.v… Thế gọi là tu hành.

  10. #90

    Mặc định

    VUI VẺ
    Nghĩa là thân TÂM vui vẻ ,vì không hành bất thiện pháp ,tu trong vui vẻ
    rose4rose4 Chúc mọi người vạn sự bình an

  11. #91

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hoasenngancanh Xem Bài Gởi
    NỘI DUNG:

    1- ĐỊNH HƯỚNG CON ĐƯỜNG TU TẬP THÔNG QUA GIỚI ĐỊNH TUỆ + SỰ AM HIỂU KẾT QUẢ CẦN HƯỚNG TỚI: TỨ DIỆU ĐẾ

    2- CÁC PHÁP MÔN THÔNG DỤNG (NIỆM PHẬT, TỤNG KINH, TRÌ CHÚ) & CÁC PHÁP MÔN CHUYÊN SÂU (TU THIỀN, TRÌ CHÚ + QUÁN TƯỞNG MANDALA, TU THIỀN CÔNG ÁN, NIỆM PHẬT CẦU VÃNG SANH)

    3- NHỮNG THÀNH TỰU + NGỘ NHẬN TRONG TU TẬP CỦA NGƯỜI TẠI GIA KHÔNG CÓ THẦY TRỰC TIẾP HƯỚNG DẪN & CÁC TÁC DỤNG KHÔNG MONG MUỐN + CÁCH KHẮC PHỤC CÁC VẤN ĐỀ ẤY TRONG TU TẬP THIỀN ĐỊNH VÀ TRÌ CHÚ KHÔNG CÓ THẦY HƯỚNG DẪN

    4- NHỮNG QUAN ĐIỂM KHÔNG PHÙ HỢP GIỮA NGƯỜI TU TẠI GIA VỚI NHAU, KHI SO SÁNH VỚI GIỚI LUẬT CỦA BẬC XUẤT GIA

    5- NHỮNG ƯỚC NGUYỆN CỦA NGƯỜI PHẬT TỬ: NÊN HAY KHÔNG NÊN CÓ?

    6- NHỮNG HIỂU BIẾT CHƯA ĐẦY ĐỦ CỦA NGƯỜI TẠI GIA VỀ VẤN ĐỀ: CÓ HAY KHÔNG SỰ TỒN TẠI CỦA MỘT THẾ LỰC VONG LINH HAY ĐEO BÁM NGƯỜI TU?

    7- TỔNG KẾT



    Hoa Sen Ngàn Cánh (HS) tu học Phật Pháp từ năm 11 tuổi không qua trường lớp hàn lâm nào của Giáo hội tổ chức, thời gian dài hơn 15 năm là thời gian để góp nhặt những kiến thức từ nhiều nguồn tham khảo của các tông phái, thông qua những cuốn sách kinh, truyện của Phật giáo mà đa phần là Phật giáo Bắc tông. Nhờ năng khiếu (có căn) và đức tin có từ trước nên HS dễ dàng tiếp thu và ghi nhớ lâu dài những gì đã đọc được và nghe được, sau này khi trưởng thành hơn thì HS gặp được nhiều duyên may tiếp xúc với những bậc thiện trí thức đã từ bi giảng dạy theo cách hiểu biết của các vị ấy, nhờ đó mà kiến thức Phật học của HS được dần mở mang thêm. HS cũng tập tành ăn chay, niệm Phật, tụng kinh, trì chú và tham gia các khoá lễ ở những ngôi chùa gần nhà và từ đó đã hiểu hơn các nghi thức lễ bái tụng kinh căn bản theo Phật giáo Bắc truyền, HS đã thực hành trì chú Đại Bi suốt thời gian hơn 15 năm và cũng thu nhặt những kinh nghiệm thú vị từ oai lực của Đại Bi chú, phải nói rằng HS có niềm tin và quý mến Quan Âm Bồ Tát rất lớn, nghe ở đâu có kinh sách, truyện tích về Ngài thì liền tìm đọc, tìm xem nhờ đó mà trong cuộc sống gặp rất nhiều thuận lợi và bình an. Sau này khi lớn hơn thì va chạm với cuộc sống thực tế nhất là thời kỳ thanh thiếu niên chuyển qua thanh niên là thời kỳ mà HS va vấp nhiều nhất, đó là quãng thời gian tồi tệ nhất mà HS đã nói và làm những điều cực kỳ tồi tệ với bạn bè, thân tộc của HS đó là giai đoạn 10 năm thất bại đầy cay đắng, thương đau mà điều tồi tệ nhất là trong suốt thời gian đó HS đã không hề ý thức ra được tình trạng bi đát của mình mà cứ vác cái mặt dương dương tự đắc lên trời, coi thường thiên hạ và hậu quả là duyên cho những nhân bất thiện trong quá khứ bộc phát và trổ quả thê thảm cho HS cho tới thời điểm này vẫn còn rỉ rả... Tuy vậy nhưng HS có sự may mắn là tuy đi sai đường nhưng lại không trở thành Ác Ma mà còn được nhiều bạn lành giúp HS tu hành nghiêm chỉnh, đó là những người vô tình hữu duyên HS gặp được họ là những người tại gia, những bậc xuất gia và những người khác niềm tin tôn giáo, điểm lý thú ở những người đó là đa phần họ đều lớn tuổi hơn HS rất nhiều, có những người tuổi tác ngang ngửa ba mẹ, ông bà của HS nhưng họ đối với HS như một người bạn đạo vong niên, nhiều khi ngẫm lại mà thấy cười cho sự ngô nghê của HS: HS gọi họ là anh, chị, tỷ, huynh, thậm chí gọi tên xem ngang hàng với HS nhưng khi biết ra là tuổi tác của mình cỡ con cháu người ta mà thôi ! thế mới kỳ lạ, HS thấy ngượng quá nên thay đổi cách xưng hô cho phù hợp thì những người bạn vong niên ấy từ chối và nói rằng trong tu tập tâm linh không nên chấp nhất địa vị, danh dự mà ngày nào HS còn có ông Phật trong lòng thì hãy xem họ là bạn, là huynh tỷ của HS... những cung cách đối xử đó của những vị ấy đã thức tỉnh HS rất nhiều, thú thật là HS ít được thân tộc đối xử tốt vỉ chuyện HS lầm lỗi (như đã nói trên) nhưng HS nhận được rất nhiều, nhiều lắm những món quà từ vật chất tiền bạc tới thức ăn, quần áo, kinh sách, và cả những phương tiện miễn phí từ A-Z chỉ với một yêu cầu duy nhất là HS hãy tu tập cho thật tích cực mà thôi ! HS từng hỏi một người anh bạn đạo là anh cho em miễn phí hoài sao em đền ơn anh nổi đây ? anh trả lời: HS cứ yên tâm nhận lấy và nếu muốn trả ơn thì hãy cho lại những người bạn hữu duyên với cùng một phương cách như HS đã được nhận. Chính vì vậy mà bây giờ những ai HS cảm thấy có thể giúp được cho họ trong tu tập thì HS hết lòng giúp đỡ mà không đòi hỏi một chi phí hay cái gì phản hồi trở lại cả, trừ những điều mà HS thấy cần thiết và ngỏ lời xin cho mà thôi, còn trong những lúc khác thì hoàn toàn cho không biếu không.


    1- ĐỊNH HƯỚNG CON ĐƯỜNG TU TẬP THÔNG QUA GIỚI ĐỊNH TUỆ + SỰ AM HIỂU KẾT QUẢ CẦN HƯỚNG TỚI: TỨ DIỆU ĐẾ

    Trong những pháp môn HS từng thực hành qua như Niệm Phật, Tụng kinh và Trì chú. Các kinh đã tụng qua như Phẩm Phổ Môn, Diệu Pháp Liên Hoa, Lăng Nghiêm, Hồng Danh Bửu Sám, Lương Hoàng Sám, Từ Bi Thuỷ Sám Pháp, Đại Bi Sám Pháp, A Di Đà, Địa Tạng, Dược Sư. Các chú đã tụng qua như: Bạch Y Thần Chú, Đại Bi Chú (15 năm), Lăng Nghiêm Chú, Thập Chú, Lục Tự Đại Minh Chú, Ngũ Bộ Chú. HS có những thành tựu nhất định trong thời gian tu tập ấy. Nhưng cho tới một ngày HS chứng kiến hiện tượng tá nhập xác xảy ra cho những người bạn trong một nhóm tu quen biết trên mạng, chỉ có mỗi mình HS là không bị nhập chỉ vì HS quá sợ hãi nên tập trung tụng chú Đại Bi liên tục nên suốt thời gian xảy ra hiện tượng tá xác đó HS bình yên vô sự, tuy vậy đã để lại cho HS một sự suy tư sâu xa về con đường HS đang đi liệu có đúng Chánh pháp của Đức Phật đã giáo truyền ? HS tự kiểm tra lại tại sao trong những lúc nguy hiểm nhất mà thân tâm mình có thể an toàn, thì sau này được học kỹ hơn về Phật pháp căn bản của hệ phái Phật giáo Nam truyền - vốn là truyền thống từ trước của ông bà ngoại, HS đã tự hiểu ra rằng do Hs thường thực hành giữ gìn Ngũ giới (Trì giới) trong sạch: Không sát sanh, Không lấy của không cho, Không tà dâm, Không nói dối, Không uống rượu và các chất say nên thân tâm của HS luôn được bình an và không bị hiện tượng tá nhập của những thế lực vô hình nào khác ngoài Phật giáo. Nhờ có Giới thanh tịnh, dẫn tới Định vững vàng nên khi tụng kinh, trì chú tâm của HS không bị nhảy lung tung ra ngoài, không bị vọng tưởng lôi kéo nên đã có sức mạnh Giới đức + Định lực nên nhờ vậy mà các thế lực vô hình không xâm nhập được, HS cũng được học rằng trong Phật giáo không có hiện tượng tá nhập như các tín ngưỡng dân gian hoặc các niềm tin tôn giáo khác. Sau sự kiện này, HS đã tìm hiểu sâu hơn lý thuyết Phật học của Phật giáo Nam truyền và học Abhidhamma (Vi Diệu Pháp, Vô Tỷ Pháp, Thắng Pháp) đó chính là Tạng Luận - một trong Tam Tạng Kinh điển của Phật giáo, nói cách khác ấy là bộ môn Tâm lý - Vật lý - Triết lý và Siêu hình học của Phật giáo, nói cách khác ấy là tinh hoa của Giáo pháp của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni lưu truyền cho hậu thế tu học. Một vị chân tu được gọi là Thánh nhân trong Phật giáo mà không biết chút gì về Vi Diệu Pháp này thì không xứng đáng gọi là Thánh trong Giáo pháp này, tất cả chư Bồ tát đều phải am hiểu Vi Diệu Pháp vì đấy là một phần quan yếu trong quá trỉnh tu tập từ phàm phu lên thánh nhân, lý giải các quá trình chứng đắc các tầng thiền định, thiền quán, tâm dục giới, tâm sắc giới, tâm hiệp thế, tâm siêu thế, hiểu về niết bàn như thế nào là đúng đắn và có cơ sở, không mơ hồ, không lắp lững giữa cái Không và Có, rất rõ ràng, chi tiết, cụ thể tới từng sát na tâm. Nếu ai có duyên học và áp dụng vào quá trình tu thiền quán minh sát (Vipassana) thì sẽ hiểu được vì sao mà người Phật tử Nam truyền tin kính vào Đấng mà được cung kỉnh đảnh lễ là bậc Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác vì trí tuệ sâu sắc của Ngài, hình dung ra thế nào là Phật trí Nhất Thiết Chủng Trí của Đức Phật thậm thâm vi diệu tới cỡ nào khi Ngài phân tích, chia chẽ các pháp thành những đơn vị nhỏ nhặt nhất mà không ai có thể chia nhỏ hơn nữa. Những khái niệm Thân xác Tứ đại, Ngũ Uẩn, Vô Thường, Vô Ngã, Khổ não, Ba la mật, Tuệ giác, Tầng thiền, Đạo quả, Tham, Sân, Si... tất cả đều được mô tả cụ thể trong Vi Diệu Pháp.


    2- CÁC PHÁP MÔN THÔNG DỤNG + CÁC PHÁP MÔN CHUYÊN SÂU:

    - CÁC PHÁP MÔN THÔNG DỤNG: NIỆM PHẬT, TỤNG KINH, TRÌ CHÚ: theo HS thì bên cạnh vấn đề người tại gia học tu theo quý Sư trong các thời khoá tụng kinh niệm Phật tại chùa thì phải tự thực hành các thời khoá kinh nhật tụng tại nhà theo từng thời gian phù hợp với lịch sinh hoạt của từng người, người tại gia cần phải chú ý tới chất lượng hiệu quả hơn là số lượng tụng đọc. Có nhiều bạn hỏi HS là mình tụng bao nhiêu biến (lần) bài chú này, bài kinh nọ, danh hiệu Phật này... thì có được những năng lực thù diệu nào hay không, HS trả lời là nếu với cái tâm mong cầu những thành tựu này nọ nhưng bạn không có nền tảng thành tâm nghiêm trang thân tâm, tức là không nghiêm chỉnh trong Trì 5 giới của người Phật tử và trong thời tụng kinh tu tập không hết lòng hết tâm thì chả được một chút gì cả, chưa nói tới là tụng nhiều niệm nhiều chỉ tội cho cái miệng mau mỏi, cái họng mau đau mà thôi. Ở một người có sự giữ gìn 5 giới nghiêm trang trong cuộc sống, ví dụ: như nói sao làm vậy làm sao nói vậy, không nói lời mâu thuẫn với việc làm thì thành tựu được việc giữ thành công Giới không nói dối tức là nói lời chân thật, thì lời chân thật sẽ là chân ngôn (chân= thật, ngôn = lời nói), do đó khi người đó tụng kinh trì chú là trùng tuyên lại Giáo pháp của Đức Phật cũng như lời nói chân ngôn của chư Bồ tát, chư Thánh nhân nên dĩ nhiên là mau thành tựu những linh ứng kỳ diệu dù chỉ cần 1 biến trì tụng thành tâm của người đó mà thôi, trong trường hợp này có 2 loại chân ngôn cùng một lúc hỗ trợ cho nhau mà tác thành những năng lực ấy là chân ngôn của chính người tụng và oai lực chân ngôn của Phật, Bồ tát, Thánh nhân mà người đó tụng. Do sức mạnh của Giới, Đức tin, Định tâm nên tạo thành sức mạnh không thể nghĩ bàn tác động tới những cung cõi vô hình, nên có nhiều vị nhà không thắp hương nhưng vẫn nghe hương thơm kỳ lạ, nhà bị bí gió nhưng vẫn có nhiều cơn gió mát dịu thổi vào trong suốt buổi tụng kinh trì chú...


    - CÁC PHÁP MÔN CHUYÊN SÂU: TU THIỀN, TRÌ CHÚ + QUÁN TƯỞNG MANDALA, TU THIỀN CÔNG ÁN, NIỆM PHẬT CẦU VÃNG SANH: Khi đã tu tập chuyên sâu một pháp nôn nào đó như là :

    + Tu thiền định, thiền tuệ là tu theo Phật giáo Nam truyền. Có 2 loại thiền định được dạy trong truyền thống Phật giáo Nam tông là Thiền định (Samadha) hay là thiền Chỉ tức là Thiền Vắng lặng, tập trung tâm tưởng vào 1 trong 40 đề mục do Đức Phật Thích Ca Mâu Ni chỉ dạy, có lưu trong kinh tạng Pali. Kết quả của tu tập thiền định sẽ là 1 trong 8 tầng thiền, còn gọi là Tứ thiền và Tứ không. Loại thiền này đỉnh cao là đạt tới Năm năng lực thần thông còn gọi là Ngũ thông: thiên nhãn (mắt thần hay như mắt của chư thiên), thiên nhĩ (tai thần hay như tai của chư thiên), tha tâm (khả năng hiểu được tâm tư người khác), túc mạng (khả năng thấy rõ các tiền kiếp của mình và người khác), thần túc (khả năng tự tại biến hoá, thăng thiên độn thổ...). Thiền định này cho quả tái sanh vào 16 cõi Sắc giới Phạm thiên (theo trình độ Tứ Thiền) và 4 cõi Vô Sắc Giới Phạm thiên (theo trình độ Tứ Không).

    Tứ Thiền là: Sơ thiền, Nhị thiền, Tam thiền, Tứ thiền Tứ Không là: Hư không vô biên xứ thiền, Thức vô biên xứ thiền, Vô sở hữu xứ thiền, Phi tưởng Phi Phi tưởng xứ thiền.

    Loại thiền thứ hai là Thiền tuệ hay còn gọi là Thiền Quán Minh sát (Vipassana) trãi qua 16 tầng Tuệ giác dẫn tới chứng 4 đạo quả là :

    - Sơ quả Nhập Lưu Tu đà hoàn tiêu diệt 3 dây trói buộc vào luân hồi là Thân kiến, Hoài nghi ân đức Tam Bảo, Giới cấm thủ - tin tưởng vào các cách tu tập không thông qua Giới Định Tuệ để thấy rõ Tứ Diệu Đế mà cầu chứng quả Giải thoát Niết bàn. Bậc thánh này chỉ còn luân hồi trong tam giới 7 kiếp sẽ chứng quả Giải thoát Vô Dư Y, bậc này không bao giờ suy thoái xuống phàm nhân dù có tái sanh nhiều cõi nhưng chỉ là 2 thế giới Chư thiên và Nhân loại. 4 đường ác đạo (địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh, a tu la) vĩnh viễn đóng lại với bậc thánh này.

    - Nhị quả Nhất Lai Tư đà hàm làm suy giảm sức trói buộc của 2 dây phiền não nữa là Sân hận và Ái dục (tình dục). bậc này còn quay lại tam giới 1 lần rồi sẽ chứng đắc quả Vô Dư Y.

    - Tam quả Bất Lai A na hàm cắt đứt trọn vẹn 5 dây trói buộc phiền não, còn gọi là 5 Hạ phần kiết sử: Thân kiến, Hoài nghi, Giới cấm thủ, Sân hận, Tình dục. Bậc thánh này không còn tái sinh vào 6 cõi trời Dục giới và 1 cõi Nhân loại chúng ta, bậc thánh này tái sanh vào 16 cõi Sắc giới Phạm thiên và 4 cõi Vô Sắc Phạm thiên rồi chứng quả Vô Dư Y ở kiếp cuối cùng.

    - Tứ quả Vô Sanh Bất Diệt A La Hán cắt đứt trọn vẹn 5 dây trói buộc tinh vi buộc chúng sanh vào luân hồi trong tam giới là 5 thượng phần kiết sử: Ngã mạn, Phóng dật, Vô minh (không thấu triệt Tứ diệu đế và Bát Chánh đạo), tham muốn tái sanh vào cõi Sắc giới, tham muốn tái sanh vào cõi Vô sắc giới. Đây là bậc thánh chứng đắc quả vị Vô Dư Y, thấu suốt Niết Bàn trọn vẹn, không còn trở lại tam giới như lò lửa này nữa, vĩnh viễn an trú trong trạng thái Vô Sanh Bất Tử.

    Niết Bàn mà 3 bậc thánh Hữu học chứng ngộ gọi là Hữu Dư Niết Bàn, tức là tuy thấy Niết Bàn nhưng vẫn chưa thấu triệt Niết Bàn và còn phiền não vương vấn, dư sót trong tâm tư các bậc Thánh ấy. Hữu học là còn phải tu học lên thêm nữa. Niết Bàn mà bậc thánh Tứ quả chứng ngộ gọi là Vô Dư Niết Bàn tức là không còn dư sót chút nào ô nhiễm hay phiền não còn trong tâm vị thánh ấy nữa. Đây là bậc thánh mà Đức Phật gọi là Vô học, tức không còn gì để phải tu học hơn nữa, phận sự đã xong, phạm hạnh đã tròn, thành tựu tròn vẹn Ân Đức Tăng Bảo - còn gọi là bậc Ứng Cúng (Arahata).

    * Thiền định (Samadha) dẫn tới chứng đắc Tứ thiền, Tứ không và 5 phép thần thông nhưng không dẫn tới Giải thoát sinh tử luân hồi nên gọi là thiền Hiệp thế.

    * Thiền tuệ (Vipassana) dẫn tới chứng đắc Tứ thánh quả tức là thành tựu Lậu tận thông - trí tuệ thông suốt sự chấm dứt các phiền não ô nhiễm (lậu tận) nên gọi là thiền Siêu thế. Hiệp thế là còn theo thế gian, Siêu thế là siêu thoát ra khỏi thế gian. Nếu thiền nào dẫn tới ra khỏi thế gian thì gọi là Siêu thế, còn ngược lại là Hiệp thế. Ở thiền tuệ có 2 loại Hiệp thế và Siêu thế vì 11 tầng tuệ đầu từ Danh Sắc Phân tích tuệ tới Hành Xả tuệ là thiền Hiệp thế, từ tuệ Thuận thứ cho tới Phản khán tuệ là thiền Siêu thế.

    * Tam học giải thoát là Giới Định Tuệ thì Thiền định làm viên mãn Định học và Giới học, Thiền tuệ làm viên mãn Tuệ học, nói cách khác Giới hỗ trợ cho Định, Định hỗ trợ cho Tuệ, Giới Định Tuệ hổ trợ cho nhau tác thành Tứ thánh quả cùng Lục thần thông. Tam học cũng là một cách gọi khác của Bát Chánh Đạo, khi thành Thánh nhân thì gọi là Bát Thánh Đạo.

    Con đường Giới Định Tuệ hay là Bát Thánh Đạo là con đường hướng tới chứng ngộ Tứ Diệu Đế mà Đức Phật Thích Ca đã chỉ dạy cách đây hơn 2500 năm qua, và vẫn đang được nhiều nhiều thế hệ Đệ tử Phật trùng tuyên và hoằng pháp để đưa chúng sanh hữu duyên tới bờ Bên Kia.

    + Trì chú & quán tưởng Mandala là tu theo Phật giáo Bắc truyền - hệ phái Mật tông (trong đó có nhiều truyền thống như Mật tông Tây Tạng - gọi là Tạng Mật, Mật tông Nhật Bản - gọi là Đông Mật , Mật tông Trung Hoa, Mật tông Thiên đình - hay là Mật tông Thầy Già, Mật tông Việt Nam có rất nhiều nhánh với nhiều danh xưng khác nhau, Mật tông Nam tông - nhiều nhánh tu luyện Mật pháp của các nước theo Phật giáo Nam truyền như Lào, Thái, Campuchia, dân tộc Chămpa ở miền Trung nước ta...)

    + Tu thiền Công án là tu theo Thiền tông Trung Hoa hoặc Thiền tông Việt Nam. Lưu ý: nhiều bạn lẫn lộn giữa 2 khái niệm khi nói tới 'tu thiền' là Thiền Tông là 1 hệ phái của Phật giáo Bắc tông có truyền thống tu tập, chứng ngộ theo cách của các Tổ sư thiền từ Sơ tổ Bồ Đề Đạt Ma truyền xuống tới các Tổ sư mà chúng ta biết tên các Ngài. Truyền thống này tu tập theo lối đốn ngộ dựa trên các Công án thiền, rất khác với bộ môn Thiền định và Thiền tuệ của truyền thống Phật giáo Nam tông vốn lưu giữ hầu như trọn vẹn những bài học căn bản tới nâng cao của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni và chư Thánh Tăng. Cùng là danh từ 'Thiền' nhưng một bên là tu theo Thiền Tông gọi là Thiền của Tổ Sư, hay là Tổ Sư Thiền; một bên là tu tập pháp môn Thiền định và Thiền tuệ của Đức Phật, nên còn gọi là Như Lai Thiền hay là Thiền của Phật.

    + Niệm Phật A Di Đà cầu vãng sanh Tây phương Cực Lạc là tu theo hệ phái Tịnh độ tông lấy tông chỉ Tín, Nguyện, Hạnh đi theo hướng khai sáng của chư Tổ Sư của Tịnh độ tông, cách tu này phải được hướng dẫn sâu xa vì bên cạnh pháp tu niệm Phật căn bản được dạy trong Kinh A Di Đà là niệm Phật tới trình độ Nhất tâm bất loạn hay còn gọi là Niệm Phật Tam muội, tức là cảnh giới tương đương các bậc Thiền định từ Sơ thiền trở lên, có nhiều cách quán tưởng tương tự như tu thiền định của Phật giáo Nam tông dựa trên kinh Quán Vô Lượng Thọ dạy cách quán tưởng Toà sen của Đức Phật Di Đà (Hoa toà quán), Kim thân Tam Thánh, Hình ảnh của cõi Cực Lạc, Hạt Minh Châu trong ao nước Tám công đức ở cõi Tây phương, Mặt trời chói sáng khi hoàng hôn (Nhật quán), Mặt nước trong sạch như ngọc pha lê (Thuỷ quán)... Niệm Phật tuy dễ ai cũng có thể thực hành được nhưng để đi tới trình độ yêu cầu để chắc chắn được vãng sanh phải là Niệm Phật Tam muội thì không phải ai cũng đạt tới nổi.


    3- NHỮNG THÀNH TỰU + NGỘ NHẬN TRONG TU TẬP CỦA NGƯỜI TẠI GIA KHÔNG CÓ THẦY TRỰC TIẾP HƯỚNG DẪN & CÁC TÁC DỤNG KHÔNG MONG MUỐN + CÁCH KHẮC PHỤC CÁC VẤN ĐỀ ẤY TRONG TU TẬP THIỀN ĐỊNH VÀ TRÌ CHÚ KHÔNG CÓ THẦY HƯỚNG DẪN

    Thời gian đầu khi HS trì tụng chú Đại Bi thì thường hay thấy bóng ma ám (bóng đè) vào giấc ngủ trưa và những lúc ấy phải cố gắng vận dụng sức mạnh tâm trí để đọc chú Đại Bi trong tâm thức mà vượt qua được tình trạng này, có lần thấy ai đó nhập vào thân thể đưa hồn mình bay bổng lên chạm trần nhà, nhìn xuống thấy được toàn thân của mình đang nằm trong tư thế nào thì khi tỉnh dậy thấy nằm trong đúng tư thế đó. Một lúc khác đi đến đám ma hoặc nhà hài cốt (tháp hài cốt) ở các nhà thờ hoặc các chùa thì bị chóng mặt, nhức đầu, toát mồ hôi lạnh dù trong đó rất nóng nực và bên ngoài là buổi trưa, hiện tượng như bị trúng gió và thần kinh trán rất nhức đau đớn, toàn thân ê ẩm mệt mỏi, những lúc ấy phải cố gắng niệm Phật thì mới bình thường trở lại. Có một lần đi thăm viếng nghĩa trang liệt sĩ Quảng Trị thì bị ma giấu, tức là tình trạng 'ám nhãn' làm cho người trong đoàn tưởng là HS đã lên xe ngồi với họ rồi nên họ chạy đi mà HS chạy theo đập cửa xe mà họ không hay biết gì hết, họ không thấy HS còn ở dưới đường, phải vừa chạy theo đập cửa xe vừa niệm Phật trong tâm thức rồi chạy ra khỏi khu vực nghĩa trang thì tài xế mới nghe thấy và dừng lại, khi lên xe mọi người nói là không phải HS đã ngồi trên xe nãy giờ sao bây giờ còn ở dưới đường??? Một lúc khác, khi HS tụng chú Đại Bi khi đi đường cho bình an thì thường gặp hiện tượng xe bể bánh, bị xe khác đụng phải dù là mình đi đúng đường, đi bộ trên lề thì bị xe đi ngang văng nước tạt vào mình, bị cành cây rơi xuống trúng mình...

    Sau này HS mới biết là một phần những sự việc như thế là trả quả ác nghiệp đã gieo trong quá khứ, nay do oai lực diệt ác nghiệp (chú Đại Bi có một tên khác là Diệt Tội Chướng Đà La Ni) của chú Đại Bi mà khiến xảy ra tình trạng như vậy, thường thì khi bị những tai nạn bất ngờ đó HS không bị tình trạng nghiêm trọng, tuy có thiệt hại nhưng không quá nặng nề. Một lẽ nữa, khi đến những nơi có nhiều âm khí như bệnh viện lớn, nghĩa trang liệt sĩ, các nhà hài cốt, đám ma, đường phố thì không nên đọc chú Đại Bi nhiều biến, mà có đọc thì phải hồi hướng công đức ngay cho các âm linh ở những nơi đó được an vui và siêu thoát, tốt nhất là nên niệm Phật trong khi ở những nơi đó vì khi niệm Phật thì do sức mạnh của Ân đức Phật mà toàn thân tâm của bạn sẽ biến thành một Bảo tháp chứa Xá lợi Phật, nên chư vị linh thiêng trong nhiều cung cõi vô hình sẽ hộ vệ cho người niệm Phật, họ cung kính người niệm Phật nhưng bạn cung kính Bảo tháp Xá lợi Phật vậy do đó những tai nạn xui xẻo, bất ngờ không xảy ra cho người niệm Phật trừ những trường hợp quả của cực ác nghiệp xảy ra cắt đứt mạng sống chúng sanh, nhưng do nhờ oai lực của Ân đức Phật mà người đó đang niệm tưởng sẽ cho quả tái sanh vào các cõi trời an vui sau khi tâm cận tử khởi lên, đảm bảo cho một kiếp sống tương lai an vui hạnh phúc hơn rất nhiều lần kiếp sống này. Hơn nữa với những khi HS tác ý tụng chú Đại BI để hồi hướng cho các âm linh, vong linh còn lẩn quẩn đâu đó ở những nơi HS kể thì phải giữ gìn 5 giới nghiêm chỉnh không đứt đoạn, rồi đọc tụng Ân đức Phật (hoặc niệm Phật) trước sau mới tụng chú Đại bi, vừa tụng vừa quán tưởng từ trường từ bi bao phủ xung quanh mình và lan toả đến những chúng sanh ấy, với mong muốn cho chúng sanh ấy được an vui và siêu thoát. Do sức mạnh của Giới trong sạch, Định tâm miên mật và oai lực thần diệu của chú Đại Bi nên bạn sẽ không bị mệt, không bị hút dương khí, không bị vỡ hào quang mà còn làm công đức cho bạn vì bố thí sự an lạc cho chúng sanh đó nữa.

    Vấn đề tu tập thiền định, HS thấy rằng tuỳ khả năng của từng người khác nhau mà sự hấp thụ những kinh nghiệm cũng như hiểu biết của những vị đi trước có khác nhau, HS tự thực hành thiền định niệm Hơi thở thì chứng và trú được trong ấn tướng (nimitta) ánh sáng màu trắng tràn ngập như ngồi trong một căn phòng ánh sáng trắng, tâm trạng rất hoan hỷ, mát mẻ, thích thú, HS ngồi đó trong một hai tiếng đồng hồ mà không bị mất ấn tướng nên HS cho rằng đó là Sơ thiền và tình trạng này kéo dài được khoảng 1 năm. Sau này khi HS tham dự khoá thiền 10 ngày ở thiền viện Nguyên Thuỷ ở phường Cát Lái, Quận 2 thì được sự chỉ dạy của vị thiền sư người Myanmar (Miến Điện) tên là U Tenajida giúp HS thu gọn ấn tướng từ 'căn phòng ánh sáng' gom tụ lại thành một 'quả cầu ánh sáng' kích thước như quả chanh và đứng trước mũi mình (tức là ở điểm mà mình định tâm nhìn vào), kế đó là càng chú tâm vào hơi thở cho tới khi quả cầu ánh sáng ấy dính vào hơi thở ra vào, HS có cảm giác như là HS hít thở ánh sáng của quả cầu đó tức là khi HS hít thở ra vào thì quả cầu ánh sáng ấy cũng chạy theo ra vào y như hơi thở vậy, nói cách khác giai đoạn này hơi thở và ánh sáng đã hoà nhập thành một. HS an trú tâm định vào tướng ánh sáng (còn gọi là Quang tướng) này trong các thời thiền sau đó và thời gian an trú vào đó kéo dài khoảng một hai tiếng đồng hồ, trong khi đó mọi khái niệm về thời giờ, ngày tháng , tên tuổi, nơi chốn đang ngồi, nhất là âm thanh xung quanh... đã không xuất hiện trong tâm thức của HS, một tình trạng quên mình quên người, quên tất cả diễn ra trong suốt một hai tiếng ấy mà chỉ có mỗi việc nhìn ngắm ánh sáng ra vào mình mà thôi ngay cả ý nghĩ hay biết là mình đang hít thở cũng không có trong tâm thức HS, thiền sư hoan hỷ nghe trình pháp và Ngài nói rằng nếu HS đã hài lòng với mức độ này thì nên quán sát 5 chi thiền sau khi xã thiền là Tầm (sự hướng tâm tới Hơi thở), Tứ (sự chú ý Hơi thở), Hỷ (sự hân hoan vui thích với Hơi thở và ấn tướng), Lạc (sự an ổn, không mệt mỏi trong suốt thời thiền), Định (sự chú ý tập trung trọn vẹn trên ánh sáng của đề mục) thì khi thấy rõ 5 chi thiền này thì biết chắc chắn rằng đó là trình độ Sơ thiền mà không còn lầm lẫn nữa. Tình trạng căn phòng ánh sáng cho tới quả cầu ánh sáng là giai đoạn Cận định, vì lúc này tâm định chưa vững mạnh, chưa an trú sâu xa trong quang tướng mà vẫn còn bị âm thanh xung quanh tác động (trong trình độ Cận định do các giác quan trở nên rất nhạy bén nên dù có một âm thanh bé nhỏ như chiếc lá khô rơi xuống đất, vị ấy nghe như tiếng bom nổ sát bên tai...) do đó trong kinh tạng có nói Âm thanh là Gai nhọn của Sơ thiền, nếu vị nào không thể vượt qua chướng ngại âm thanh thì vị ấy không thể đắc Sơ thiền, và nếu âm thanh quá ồn thì vị ấy có thể bị văng ra khỏi 3 tầng thiền Sơ, Nhị, Tam thiền nhưng ở tầng Tứ thiền thì tâm vị ấy vững mạnh như cột đình không bị ảnh hưởng do âm thanh ồn ào như sấm sét, động đất, bom nổ nữa.

    Tóm lại trong phần này HS thấy rằng những ai tu tại nhà mà không có Thầy hướng dẫn thì khi có những thành tựu hay những hiện tượng bất thường xảy ra cho mình thì hãy thật bình tĩnh, sáng suốt: - Quan sát tâm tư của mình lúc đó là tâm thiện hay bất thiện, tâm chơn chánh hay tâm không chơn chánh

    - Tìm xem trở lại công phu của mình từ trước khi xảy ra những hiện tượng ấy, là như thế nào, đúng sai ra làm sao, nhất là công phu tu tập có đúng theo tài liệu hướng dẫn hay không

    - Sau khi đã tự xem xét cho mình, với ý thức không tự hào, không tự mãn, không cho là mình đúng hoặc không đúng thì nên tìm đến chư Tăng Ni để trình bày vấn đề của mình, xem coi các vị trả lời thế nào và tự thân xem xét đối chiếu lại coi những gì các vị nói về mình đúng hay không đúng mà áp dụng hay không áp dụng. HS hỏi nhiều vị Tăng và đối chiếu xem xét kỹ càng với kinh điển rồi mới tin theo, chứ không vội vàng cho là HS đúng người khác sai, và không cho người khác đúng HS sai trong khi chưa phân tích những khía cạnh tích cực cũng như không tích cực của vấn đề đang gặp.

    Lưu ý:

    + Nếu người tại gia chứng và trú thành công một trong các bậc thiền định cũng như thiền tuệ quán thì có thể nói cho người khác là người tại gia hoặc xuất gia biết tình trạng của mình mà không phạm tội khoe pháp bậc cao nhân, ngay cả thần thông cũng có thể biểu diễn cho người khác xem. Tuy vậy nhưng nếu nói cho người khác biết với mục đích khoe khoang tức là có tâm ngã mạn, 'chảnh chẹ' thì lần sau khi ngồi thiền vị ấy sẽ bị mất tầng thiền đó và sẽ rất vất vả để chứng đắc trở lại. Nếu nói với mục đích muốn chia sẻ và học hỏi thêm thì mới không bị mất mà còn rực rỡ thêm. Một lẽ nữa là người tại gia không nên hỏi người xuất gia câu hỏi: Thầy (Cô) chứng Sơ thiền như con hay chưa? Đừng nên hỏi câu tương tự vì sẽ gây ra bất thiện nghiệp cho bạn vì làm Chướng ngại pháp cho người xuất gia, bởi lẽ luật của chư Tăng ghi rõ vị nào dù chứng đắc hay không chứng đắc mà nói ra cho người khác biết là phạm giới của chư Tăng, cho nên chư Tăng không khi nào được phép nói rõ tình trạng tu tiến của các ngài cho người khác biết mà chỉ có thể gợi ý, giảng giải cho người khác biết tính chất của trỉnh độ thiền nào đó để người đó biết mà tu tập tốt hơn mà thôi.

    + Nếu chưa chứng Sơ thiền hoặc các bậc thiền cao hơn thì đừng cho là mình đã chứng rồi đem khoe khoang cho thiên hạ biết để hãnh diện, tự mãn thì sẽ phạm vào tội khoe pháp bậc cao nhân, vì các tầng thiền dù được định danh là Sơ thiền, Nhị thiền... nhưng những khái niệm ấy có bản tính Thực tánh pháp tức là có thật một hiện tượng đó chứ không phải là danh từ đặt để cho cái hư nguỵ, và như vậy thiền có Ân đức Thiền tác thành bậc cao quý trong Giáo pháp của Đức Như Lai. Người chứng Sơ thiền trở thành bậc có phạm hạnh tương đương chư vị Phạm thiên của cõi trời Sắc giới hoặc Vô Sắc giới, có ân đức Giới Định Tuệ trong sạch, tuy là các tầng thiền Hiệp thế nếu người chứng thiền chưa chứng Thánh quả, nhưng tầng thiền sẽ tạo nền tảng cho chứng đắc Thánh thiền về sau, còn gọi là Thiền Siêu thế - thiền chứng của bậc Thánh nhân. Cho nên tầng thiền và thần thông là những năng lực có Thực tánh pháp tác thành ân đức của bậc cao nhân, không nên tưởng rằng tầm thường ai cũng có thể khoe khoang mà mang bất thiện nghiệp cho mình, sau này khi tu thiền sẽ rất khó thành tựu các bậc thiền cũng như khó chứng đắc thần thông.




    (còn viết tiếp...)
    HY VỌNG LẦN NÀY.......................... HOASENNGANCANH SẼ THAY ĐỔI .................................., RƠI RỚT SÂN HẬN, SI MÊ............................. CHỈ CÒN CÓ 8 CÁNH: CHÁNH KIẾN, CHÁNH TƯ DUY, CHÁNH NGỮ, CHÁNH NGHIỆP, CHÁNH MẠNG, CHÁNH TINH TẤN, CHÁNH NIỆM, CHÁNH ĐỊNH.
    NHƯNG QUAN TRỌNG NHỨT, ĐÓ LÀ CHÁNH TÂM

  12. #92

    Mặc định

    hoasenrungcanh gởi: HOASENNGANCANH!

    Nghe bạn TÂM SỰ chuyện đời, chuyện đạo, hoasenrungcanh thấy thương cho bạn, bạn biết đến đạo nhưng chưa hiểu đạo như thế nào!
    Một vài gợi ý cho bạn tham khảo nhé!
    Muốn hiểu đạo Trời trước nhứt phải hiểu đạo làm người! Bạn sống có trách nhiệm với chính bản thân mình, với gia đình và xã hội, giữ một cái tâm trong sáng, công bằng, không thiên vị, biết phân biệt thị phi đó là bạn đang thực hành BÁT CHÁNH ĐẠO. Khi bạn thực hành những điều trên một cách tự nhiên, tự nguyện bạn sẽ nhận ra ý đạo, tình đời.

    Bụt và Chúa cũng không cần bạn vinh danh, không cần bạn phán xét! tất cả đều có nguyên lý, nguyên tắc cả! Bạn biết đến các Ngài, cầu xin các ngài (với cái tâm trong sáng) chắc chắn bạn sẽ nhận được ân điển. Bạn đã được Cô Triệu Ân điểm đạo, bạn đã từ bỏ ngôi nhà VTHB để chạy theo thứ linh tinh... và bây giờ bạn đăng đàn TÂM SỰ NHỎ TO, muốn chứng tỏ làm Thầy của thiên hạ! Buồn thay!
    Có lẽ bạn biết Câu Kinh Thánh này:
    "Và khi các ngươi cầu nguyện thì chớ làm như bọn giả hình; chúng ưa đứng cầu nguyện trong hội đường và các ngả đàng, hầu được bày ra cho người ta thấy. Quả thật, Ta bảo các ngươi, chúng đã lĩnh đứt công rồi.
    Còn ngươi khi cầu nguyện thì hãy vào buồng, khóa cửa lại mà cầu nguyện với Cha ngươi, có mặt cả nơi kín ẩn; và Cha ngươi, Ðấng thấu suốt cả nơi kín ẩn sẽ hoàn trả lại cho ngươi"

  13. #93

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi nguahoangbay Xem Bài Gởi
    HY VỌNG LẦN NÀY.......................... HOASENNGANCANH SẼ THAY ĐỔI .................................., RƠI RỚT SÂN HẬN, SI MÊ............................. CHỈ CÒN CÓ 8 CÁNH: CHÁNH KIẾN, CHÁNH TƯ DUY, CHÁNH NGỮ, CHÁNH NGHIỆP, CHÁNH MẠNG, CHÁNH TINH TẤN, CHÁNH NIỆM, CHÁNH ĐỊNH.
    NHƯNG QUAN TRỌNG NHỨT, ĐÓ LÀ CHÁNH TÂM
    Cũng chịu khó chép lại trích dẫn của tui quá ha, cám ơn người hâm mộ nha! nhờ vậy mà topic của tui dài thêm một chút... :thumbs_up:

    Xin lỗi chịu hổng nổi với cách đặt ra những danh từ không có trong Kinh điển như vậy, xin hỏi thế nào là CHÁNH TÂM ? Đạo hữu bỏ mấy cánh sen của tui rồi gắn lại cánh giả vô chi vậy ? Thế nào là Chánh tâm ? Hoa Sen của tui có bao nhiêu cánh thì thây kệ đi, nhảy vô nói này nọ chi vậy, ai cầu ai khẩn, quay về tự hỏi vậy chứ đạo hữu hết Tham, Sân, Si chưa mà nói tôi như vầy. Chưa bắt tội bứt hoa bẻ cành của người khác là PHẠM GIỚI KHÔNG LẤY CỦA KHÔNG CHO rồi đó nhá. Nhiu đó cũng thấy chẳng có CHÁNH TÂM gì hết !
    Last edited by hoasenngancanh; 20-08-2012 at 05:16 PM.

    *
    Hoa Sen Ngàn Cánh*

  14. #94

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hoasenrungcanh Xem Bài Gởi
    hoasenrungcanh gởi: HOASENNGANCANH!

    Nghe bạn TÂM SỰ chuyện đời, chuyện đạo, hoasenrungcanh thấy thương cho bạn, bạn biết đến đạo nhưng chưa hiểu đạo như thế nào!
    Một vài gợi ý cho bạn tham khảo nhé!
    Muốn hiểu đạo Trời trước nhứt phải hiểu đạo làm người! Bạn sống có trách nhiệm với chính bản thân mình, với gia đình và xã hội, giữ một cái tâm trong sáng, công bằng, không thiên vị, biết phân biệt thị phi đó là bạn đang thực hành BÁT CHÁNH ĐẠO. Khi bạn thực hành những điều trên một cách tự nhiên, tự nguyện bạn sẽ nhận ra ý đạo, tình đời.

    Bụt và Chúa cũng không cần bạn vinh danh, không cần bạn phán xét! tất cả đều có nguyên lý, nguyên tắc cả! Bạn biết đến các Ngài, cầu xin các ngài (với cái tâm trong sáng) chắc chắn bạn sẽ nhận được ân điển. Bạn đã được Cô Triệu Ân điểm đạo, bạn đã từ bỏ ngôi nhà VTHB để chạy theo thứ linh tinh... và bây giờ bạn đăng đàn TÂM SỰ NHỎ TO, muốn chứng tỏ làm Thầy của thiên hạ! Buồn thay!
    Có lẽ bạn biết Câu Kinh Thánh này:
    "Và khi các ngươi cầu nguyện thì chớ làm như bọn giả hình; chúng ưa đứng cầu nguyện trong hội đường và các ngả đàng, hầu được bày ra cho người ta thấy. Quả thật, Ta bảo các ngươi, chúng đã lĩnh đứt công rồi.
    Còn ngươi khi cầu nguyện thì hãy vào buồng, khóa cửa lại mà cầu nguyện với Cha ngươi, có mặt cả nơi kín ẩn; và Cha ngươi, Ðấng thấu suốt cả nơi kín ẩn sẽ hoàn trả lại cho ngươi"
    Gởi HOA SEN RỤNG CÁNH,

    Cám ơn những lời nhận xét của bạn nhưng thay vì bạn nhận xét theo tư kiến của bạn về tôi như vầy thì bạn hãy tự uốn lưỡi 7 lần truoc khi nói về vấn đề của người khác, bạn có hiểu được tôi muốn gì cần gì không ? bạn có sống được theo cách tôi sống không? bạn có ở trong nhà tôi chăng? cái bệnh làm thầy thiên hạ đó, ai mà chẳng có ? bạn dám nói không có không? chỉ có mức độ ít hay nhiều mà thôi? Bạn tụng chú được bao nhiêu mà nói tôi này nọ vậy? bạn tu được bao nhiêu, hành được bao nhiêu nè? Cuối cùng nói một câu với bạn, bạn cũng chanh chua lắm đó, Hoa Sen mà bị Rụng cánh thì có còn đáng gọi là Hoa Sen không? người ta gọi đó là Hoa Héo chứ Hoa Sen cái giống gì ??? Còn cái câu Kinh Thánh kia, bạn hãy cẩn thận đọc kỹ hướng dẫn trước khi dùng, bạn định sỉ vả tôi hay làm thầy không mời của tôi vậy? Bạn coi lại xem dùng đúng trường hợp chưa? Ở đây tôi có cầu nguyện gì ai không mà đem vô đây nói ? Những gì bạn nói, tôi thấy nên nhường cho bạn, hãy chịu khó hạ mình xuống trước khi nói người khác hạ mình xuống, nói cách khác là chịu khó dọn đống rác ở nhà mình trước khi ham hố chỉ trỏ mấy cọng lác nhà thiên hạ.

    Mà nè, có nhớ câu này hông: Của Xêda hãy trả cho Xêda, Của Thiên Chúa hãy trả cho Thiên Chúa ! và làm ơn đi chỗ khác chơi đi, đừng có vào đây khua môi múa mép, về mà lo dọn dẹp mấy cánh sen héo úa, tả tơi của ông đi, đã rụng tùm lum, mất mỹ quan đô thị quá... vừa già nua, vừa xấu xí, lại còn không biết thân biết phận, đi bon chen với người vừa xinh vừa đẹp, vừa nổi tiếng... thiệt là không biết lượng sức mình gì hết !

    *
    Hoa Sen Ngàn Cánh*

  15. #95

    Mặc định

    hoasenngangcanh sân si với thiên hạ nè:
    Hoa Sen của tui có bao nhiêu cánh thì thây kệ đi, nhảy vô nói này nọ chi vậy, ai cầu ai khẩn, quay về tự hỏi vậy chứ đạo hữu hết Tham, Sân, Si chưa mà nói tôi như vầy. Chưa bắt tội bứt hoa bẻ cành của người khác là PHẠM GIỚI KHÔNG LẤY CỦA KHÔNG CHO rồi đó nhá. Nhiu đó cũng thấy chẳng có CHÁNH TÂM gì hết
    và làm ơn đi chỗ khác chơi đi, đừng có vào đây khua môi múa mép, về mà lo dọn dẹp mấy cánh sen héo úa, tả tơi của ông đi, đã rụng tùm lum, mất mỹ quan đô thị quá... vừa già nua, vừa xấu xí, lại còn không biết thân biết phận, đi bon chen với người vừa xinh vừa đẹp, vừa nổi tiếng... thiệt là không biết lượng sức mình gì hết !
    Bây nhiêu đó cũng đã chứng minh một con con người 15 năm lải nhải Đại Bi! Nói ra lời nào trở thành Đại Bác.

  16. #96

    Mặc định

    hoasenngancanh viết:
    Hoa Sen mà bị Rụng cánh thì có còn đáng gọi là Hoa Sen không? người ta gọi đó là Hoa Héo chứ Hoa Sen cái giống gì ???
    về mà lo dọn dẹp mấy cánh sen héo úa, tả tơi của ông đi, đã rụng tùm lum, mất mỹ quan đô thị quá... vừa già nua, vừa xấu xí, lại còn không biết thân biết phận, đi bon chen với người vừa xinh vừa đẹp, vừa nổi tiếng... thiệt là không biết lượng sức mình gì hết !
    Kết luận: ..........................................
    Last edited by hoasenrungcanh; 20-08-2012 at 05:40 PM.

  17. #97

    Mặc định

    Bó tay.com quý vị!
    Các vị sẽ là Phật tương lai!
    vutruhuyenbi.com

  18. #98

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hoasenrungcanh Xem Bài Gởi
    hoasenrungcanh gởi: HOASENNGANCANH!

    Nghe bạn TÂM SỰ chuyện đời, chuyện đạo, hoasenrungcanh thấy thương cho bạn, bạn biết đến đạo nhưng chưa hiểu đạo như thế nào!
    [/COLOR][/I]
    Hoa sen rụng cánh ,vì mưa gió ,còn hoa sen ngàn cánh là mới trổ cũng là anh em ,huynh đệ một nhà mà ,
    Hôm nào MINH ĐÀI đổi nick thành HOA SEN NGỦ SẮC nhảy vô cho vui cửa vui nhà ,một hồ một ao luôn .
    A DI ĐÀ PHẬT vui quá chừng
    rose4rose4 Chúc mọi người vạn sự bình an

  19. #99

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi minh đài Xem Bài Gởi
    Hoa sen rụng cánh ,vì mưa gió ,còn hoa sen ngàn cánh là mới trổ cũng là anh em ,huynh đệ một nhà mà ,
    Hôm nào MINH ĐÀI đổi nick thành HOA SEN NGỦ SẮC nhảy vô cho vui cửa vui nhà ,một hồ một ao luôn .
    A DI ĐÀ PHẬT vui quá chừng
    Chào huynh Minh Đài! Hoa nào mà chẳng tàn, 1 cánh hay 1.000 cánh cũng vậy thôi! Tuân theo quy luật của tạo hóa!
    hoasenrungcanh thấy Chị HOASENNGANCANH đang khoe hương, tỏa sắc nên hoasenrungcanh mới tâm sự loài chim biển một chút xíu mà Chị ta đã sân si quá trời! Chung 1 hồ sen mà còn như vậy đó!
    Huynh thấy có buồn não lòng không!

  20. #100

    Mặc định

    gởi Chị HOASENNGANCANH!

    Mới có đôi lời tâm sự mà Chị đã sóng gió! Chị ơi! hoa nào mà chẳng tàn.....
    Chị đang thời kỳ sung mãn, khoe hương, tỏa sắc, nhiều ong bướm qua lại, chắc chắn một ngày cũng phải tơi tả, phình cái bụng ra (để kết hột), không biết được mấy hột nữa, hay toàn là lép xẹp...
    Chính vì vậy, bớt bớt lời một chút nha! Như huynh Minh Đài đã khẳng định, chúng ta chung 1 hồ mà! Đừng gây bảo tố, phong ba làm gì cho mệt cái thân! Chị còn phải phe chút hương, phe chút xuân sắc nữa chứ! Nếu không đâu có ai thấy, ai biết, ai nghe, ai tin là có HOASENNGANCANH!
    Cần gì phải gào to, hét lớn, vỗ ngực khoe với thiên hạ!
    Tu là tự mình tu, tự mình chuyển hóa bùn lầy hôi tanh thành hương thơm thanh khiết, tự mình thanh lọc bùn đen thành sắc trắng sáng ngời, sắc hồng tươi thắm!
    Có lẽ Chị đã hiểu!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 223
    Bài mới gởi: 01-06-2012, 10:29 PM
  2. Kinh Vô Lượng Thọ Phật !
    By kinhdich in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 31-05-2012, 04:26 PM
  3. Thượng đế là ai ?
    By kiennguyen in forum Đạo Cao Đài
    Trả lời: 371
    Bài mới gởi: 09-01-2012, 09:31 PM
  4. Thiền học
    By The_Sun in forum Thiền Tông
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 03-09-2011, 08:52 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •