Trang 1 trong 10 1234567 ... Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 198

Ðề tài: Tuyển tập thơ TÌNH - Sưu tầm -

  1. #1

    Talking Tuyển tập thơ TÌNH - Sưu tầm -

    Kẻ đi tìm tình yêu

    Tôi đi tìm cái nửa của tôi
    Nhưng tìm mãi đên bây giờ không thấy
    Tình yêu của tôi ơi? Em là ai vậy?
    Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em

    Chiều dần buông, thành phố vào đêm
    Sân cỏ, đường cây từng đôi ríu rít
    Họ may mắn hơn tôi, hay họ không biết
    Nửa của mình hay nửa của ai?

    Tôi đi tìm cái nửa của tôi
    Và có thể suốt đời không tìm thấy
    Nên chẳng còn em tôi đành sống vậy
    Không lấy nửa của ai làm nửa của mình

    Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
    Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
    Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp
    Nửa của mình nhưng nào phải của mình đâu

    Không phải của mình, chẳng phải của nhau
    Thì thượng đế ơi, đừng bắt tôi lầm tưởng
    Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng
    Là đúng sai trong tìm nửa của mình

    Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm
    Và có thể trên đời này đâu đó
    Em cũng đi tìm, tìm tôi như thế
    Chỉ có điều chưa nhận ra nhau.

    Last edited by Tashishui; 30-12-2007 at 10:29 PM.

  2. #2

    Mặc định Thơ tình - Sưu tầm -

    Em chẳng đẹp đâu - Hồ Dzếnh

    Em ơi, em chẳng đẹp đâu
    Không tin cứ cứ lấy gương Tầu mà soi
    Ừ thì có thắm làn môi
    Ừ thì hai má lúm cười đã sao
    Thông minh trán tất nhiên cao
    Đã là con gái mắt nào chẳng xanh
    Kể chi mái tóc mát lành
    Cứ lười không cắt tóc anh cũng dài
    Bảo em son phấn là sai
    Nhưng trời nắng đẹp má ai chẳng hồng
    Chưa già tất phải trẻ trung
    Chị anh hồi sắp lấy chồng chả thua
    Sao lại cười, rõ lạ chưa?
    Hay là em nghĩ anh đùa trêu nhau
    Thật mà em chẳng đẹp đâu!


  3. #3

    Mặc định Thơ tình Xuân Diệu

    Gửi Hương Cho Gió

    Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm
    Đem gửi hương cho gió phụ phàng!
    Mất một đời thơm trong kẽ núi
    Không người du tử đến nhằm hang!

    Hoa ngỡ đem hương gởi gió chiều
    Là truyền tin thắm gọi tình yêu.
    Song le hoa đợi càng thêm tủi
    Gió mặc hồn hương nhạt với chiều.

    Tản mác phương ngàn lạc gió câm
    Dưới rừng hương đẹp chẳng tri âm;
    Trên rừng hoa đẹp rơi trên đá
    Lặng lẽ hoàng hôn phủ bước thầm.

    Tình yêu muôn thuở vẫn là hương,
    Biết mấy lòng thơm mở giữa đường
    Đã mất tình yêu trong gió rủi
    Không người thấu rõ đến nguồn thương!

    Thiên hạ vô tình nhận ước mơ
    Nhận rồi không hiểu mộng và thơ...

    Người si muốn kiếp là hoa núi
    Uống nhụy lòng tươi tặng khách hờ



  4. #4

    Mặc định Cho Một Người

    Cho một người - Anh Ngọc

    Tiễn người ra cửa rồi
    Tôi quay vào lặng lẽ
    Chợt thấy mình cô đơn
    Giữa ngổn ngang bàn ghế

    Khi người không yêu ta
    Buồn đã thành một nhẽ
    Khi ta không yêu người
    Sao cũng buồn đến thế

    Như đánh mất điều gì
    Lòng bâng khuâng khó tả
    Như thể mắc nợ ai
    Món nợ không thể trả

    Có lẽ ta thương người
    Giờ này đang lủi thủi
    Hay là ta thương ta
    Từng chịu nhiều hắt hủi

    Ngỡ chẳng có gì đâu
    Mà sao thành rắc rối
    Tất cả chỉ một lời
    Nói hay là không nói?

    Bởi đơn giản thế thôi
    Biết làm sao cho được
    Khi người thì yêu tôi
    Còn tôi yêu người khác...


  5. #5

    Talking Thơ tình - Sưu tầm

    Óc và Tim

    Nghe đêm lặng buông tiếng thở dài
    Óc chỉ thấy lẻ loi cô độc
    Óc hỏi tim : "Hình như mày khóc
    Tao có thấy nước mắt mày đâu?"

    Tim nghẹn ngào thổn thức thành câu :
    "Khi tao khóc chẳng ai biết hết
    Những cảm xúc mỏi mòn chờ chết
    Xé nát lòng tao khiến tao đau..."

    Óc nói : "Dẫu có ra sao
    Tao xin mày hãy đừng tuyệt vọng
    Những cảm xúc kia không còn muốn sống
    Nhưng riêng mày phải đập nhé tim ơi..."

    Tim rung rẩy nói chẳng nên lời :
    "Sao tao mãi nhớ thương con tim khác
    Mỏi gối trên con đường không lối thoát
    Biết bao giờ mới tìm được hướng đi...

    Con tim kia sẽ chẳng buồn chi,
    Khi bên cạnh đã có rồi... chỗ dựa
    Đã quyết tâm cho một chọn lựa
    Chỉ còn tao mang mãi nỗi cô đơn..."

    Óc nhẹ nhàng : "Mày hãy tỉnh táo hơn
    Kiếm cho mình một con tim khác
    Càng tiếp tục mày sẽ càng tan nát
    Rồi một ngày sẽ chẳng còn chi..."

    "Chẳng còn chi... sẽ chẳng còn gì cả"
    Tim thở dài nhắm mắt nghĩ suy :
    "Sao lòng tao chẳng muốn quên đi,
    Thôi... phó mặc cho thời gian lên tiếng..."

    :yb663:

  6. #6

    Talking Vì Em Tôi Đã Làm Sa Di

    Vì Em Tôi Đã Làm Sa Di

    Du Tử Lê

    Thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em,
    Kinh kệ nghìn pho có một tên,
    Viết hoa một chữ không ai hiểu !
    Phật bảo: kinh mà không phải kinh...

    Thế giới vì em sẽ dịu hiền,
    Biển đời phút chốc bỗng bình yên...
    Cánh chim tịch mịch miền vô niệm,
    Vô chấp, em ngồi như Quan Âm !

    Ba nghìn thế giới quy về đây,
    Vóc ốm em đi. Ngón cũng gầy !
    Thấy trong Địa Tạng em và mẹ,
    Tam Bảo theo tôi: có dáng người...

    Muông thú vì em ở với rừng,
    Tôi vì em ở với thi ca...
    Thấy nhau là một đâu còn ngã !
    Thân chẳng riêng thì tâm nào riêng ?

    Phá chấp. Như Lai ở dưới trần,
    Hiện thân Bồ Tát cứu nhân gian...
    Cây oan khuất vẫn nghìn tay vẫy,
    Tôi vẫn nhìn em là chân kinh !

    Xuống tóc. Theo em khép cửa đời,
    Vào thiền để chỉ thấy viền môi...
    Yêu nhau ai bảo tâm không trụ ?
    Quên hết. Nhìn nhau. Nhất quán rồi !

    Vì em tôi biến thành sơn tự,
    Mái đỏ tường rêu. Hoa hổ ngươi...
    Tình tôi là thảm xin em bước,
    Rất khẽ mà nghe đất nhớ trời !

    Nước mắt em trên chánh điện tình,
    Nở hoa siêu độ hoá tâm kinh...
    Đêm đêm tôi nhớ bàn tay cũ
    Và thấy trong kinh đủ bóng, hình !

    Vì em tôi đã làm Sa Di,
    Không đi nên ý vẫn quay về,
    Bế quan toạ thị. Tôi và vách...
    Em tụng kinh gì ? Cho nghe đi !

    Hôn em Bồ Tát. Chuông kinh hãi !
    Rung hoảng vì tôi ? hay cả em ?!...

    :yb663:

  7. #7

    Mặc định

    Tình yêu sẽ không bao giờ thay đổi, chỉ có con người thay đổi mới làm tình yêu thay đổi!

    Một trời quan tái

    Chiều lại buồn rồi, em vẫn xa
    Lá rừng thu đổ, nắng sông tà
    Chênh vênh quán rượu mờ sương khói
    Váng vất thôn sâu quạnh tiếng gà.

    Tôi đi mãi mãi vào sơn cước
    Em vuốt tua rèm cửa vọng lâu
    Lá úa kinh thành rơi ngập đất
    Lòng vàng hỏi vẫn nhớ thương nhau?

    Có những mâm cau phủ lụa điều
    Ði vào trong gió lạnh hiu hiu
    Những xe hoa cưới, sao mà đẹp!
    Cửa kính huy hoàng vạt áo thêu.

    Em có buồn chăng? Tôi vẫn xa
    Chiều nay say nhắp chén quan hà
    Bao giờ cau được tươi màu lụa
    Ðược đón em bằng xe kết hoa?

    Thân em là liễu dạ em tơ
    Mềm yếu bền chăng với đợi chờ?
    Chua xót lòng tôi mơ ước mãi
    áo bào nguyệt bạch ngựa kim ô!

    Tôi lạnh đầu sông giá ngọn nguồn
    Nhớ nhà thì ít, nhớ em luôn
    Chênh vênh bóng ngả sầu lau lách
    Chiều ngái hương rừng lối nhạt son

    Ðã mấy năm rồi thương mến nhau
    Em còn thơ dại biết chi đâu!
    Ðến nay ba bảy mai đương độ
    Ai đánh em bằng giá ngọc châu?

    Châu ngọc làm sao hái được nhiều
    Tôi là thi sĩ của thương yêu
    Lấy đâu xe cưới ngời hoa trắng?
    Với những mâm cau phủ lụa điều?

    Chiều nay... thương nhớ nhất chiều nay
    Thoáng bóng em trong cốc rượu đầy
    Tôi uống cả em và uống cả
    Một trời quan tái, mấy cho say!


    Lạng Sơn 1940, Nguyễn Bính


  8. #8

    Mặc định

    "... Gió thông đưa kệ tan niềm tục
    Hồn bướm mơ tiên lẫn sự đời ..."



    Được trích từ truyện: Hồn bướm mơ tiên - Khái Hưng
    Biển lặng ngàn tầm, in ráng đẹp
    Mây tan muôn dặm, lộ trời xanh

  9. #9
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn
    Gia nhập
    Oct 2007
    Bài gởi
    1,474

    Mặc định

    Nước mắt anh như nến chảy trong đêm,
    cũng không làm lay động được tình em.
    Có lửa nào làm đá kia nóng chảy ?
    Có điều gì làm tình em rực cháy ?
    Em nghe chăng trong gió tiếng ai ca ?
    Em nghe chăng, trong gió, tiếng anh từ phương xa vọng tới ?


    babatakhi
    GIA ĐÌNH VÔ HÌNH

  10. #10

    Mặc định

    TƯỞNG TƯỢNG - ĐTQ

    Hãy tưởng tượng ...
    sớm mai thức dậy chỉ còn lại một mình
    những thân quen chẳng còn ai cả
    chùm hoa mua về không cho ai
    nằm buồn thiu trong túi áo.
    Hãy tưởng tượng ...
    chiều cuối năm chỉ có một mình
    cùng lá rụng
    con đường hun hút buồn tênh
    nghe bài hát quen không có ai để nhìn nhau
    gật đầu
    ly cà phê lơ đãng
    quên bỏ đường
    cái đắng không ở trên môi
    cái đắng trong nỗi niềm không bày tỏ được
    Hãy tưởng tượng ...
    chân quen nỗi buồn về thăm
    ngõ quen chỉ còn là ngõ cũ
    núm chuông nhỏ ngủ yên trên cửa
    không còn dấu tay người.

    Hãy tưởng tượng ...
    một ngày ngước mặt nhìn trời
    gặp một chuyến bay
    những chuyến bay chở sự sum họp
    của người này
    nhưng chia ly của người khác
    lòng không dưng sợ hãi cả bầu trời.
    Hãy tưởng tượng ...
    chiếc ghế quen ngồi
    căn phòng quen đến
    có một ngày người quen thôi đến
    bụi thời gian thầm lặng hơn cả nỗi lặng thầm

    Hãy tưởng tượng ...
    đi thôi, ngày cuối năm
    trời đã cuối năm
    gió đã cuối năm
    ngõ đã chớm mùa xuân
    giậu đã chớm vàng hoa cúc.

    Hãy tưởng tượng ...
    đi thôi, thời gian đã hết
    em sẽ thấy niềm vui của anh
    niềm vui có thể làm ta hét lên
    có thể làm ta khóc được
    khi mở mắt ra - mọi điều tưởng tượng
    tất cả chỉ là điều tưởng tượng
    thế thôi ...
    Biển lặng ngàn tầm, in ráng đẹp
    Mây tan muôn dặm, lộ trời xanh

  11. #11

    Mặc định

    Người về chiếc bóng năm canh
    Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi
    Vừng trăng ai xẻ làm đôi
    Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường

    Nguyễn Du (Truyện Kiều)

    :icon_rolleyes::)

  12. #12

    Mặc định Thơ tình - sưu tầm

    Lời cuối cho anh

    Em sẽ chẳng bao giờ còn khóc trước anh đâu
    Anh vẫn nghĩ đó là điều giả dối
    Anh lãnh cảm, thờ ơ, anh kết tội
    Em dùng tình yêu để khám phá chính mình

    Em sẽ chẳng còn gì để nói với anh
    Khi một dòng sông bây giờ đã cạn
    Em sẽ chẳng còn những buồn vui hờn giận
    Có phải một thời em đã thật trẻ con

    Hết mùa thu hoa sữa cũng không còn
    Nghe lá rụng úa vàng ngày cũ
    Giọt nước mắt thủy tinh dễ vỡ
    Đã trở thành quá khứ một trò chơi

    Kỉ niệm ngày xưa như bức vẽ tách rời
    Em tự trách mình sao một thời dễ khóc
    Đâu biết đang bị cười thầm là ngốc
    Anh im lìm, sâu sắc, đa nghi ...

    Nhưng anh ơi ! tất cả có nghĩa gì ?
    Khi mũi tên thần chưa một lần chạm đích
    Giữa có và không là xa vời khoảng cách
    Em chưa một lần dũng cảm để vượt qua

    Anh trách em, anh cứ trách em đi
    Em sẽ chẳng bao giờ còn khóc nữa
    Anh đã gieo quá nhiều phép thử
    Nên nước mắt thủy tinh giờ hóa đá mất rồi./.

    :04::04::04:

  13. #13

    Mặc định Tặng Tashishui

    Tashishui ơi sao tự noi không yêu thơ ,không thích thơ mà mở hẳn chuyên mục thơ tình thế ?
    Tặng bạn một bài thơ của Hồ Zếnh :

    Tu là cội phúc...

    Được biết em vừa thí phát
    Thời trang đổi lấy cà sa
    Một sớm đi vào cõi Phật
    Bụi trần một sớm lìa xa...

    Ôi nếu đúng vì Chân lý
    Xin mừng em bước sang sông
    Phơi phới cánh buồm thoát tục
    Xuôi dòng thuận gió lâng lâng

    Nhưng nếu tâm cơ định khác
    Dây oan muốn dứt duyên tình,
    Chim tự lao vào gai sắc
    Tiếng ca mình đẫm máu mình!

    Em ạ, đời thơ cũng vậy
    Đau thương - sự nghiệp vinh quang
    Gạn chắt bùn đen tự đáy
    Trăm năm luyện được chút vàng!

    Chỉ tiếc đầu xanh một mái
    Từng thơm trang sách năm xưa
    Nay bỗng vắng niềm ưu ái

    Hồn thơ chợt thấy hoang vu!

    8-1990
    GIA ĐÌNH VÔ HÌNH

  14. #14

    Mặc định Em cứ hẹn

    EM CỨ HẸN !

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
    Để lòng buồn anh dạo khắp quanh sân
    Nhìn trên tay điếu thuốc cứ cháy hoài
    Anh sẽ nói: "Gớm sao mà nhớ thế"

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
    Em yêu ơi! Tình nghĩa có gì đâu
    Nếu là không lưu luyến buổi ban đầu
    Thưở ân ái mong manh nhưng nắng lụa

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
    Để ngày mai tình ái mờ hoa sương
    Anh sẽ trách cố nhiên nhưng rất nhẹ
    Nếu trót đi em hãy gắng quay về

    Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
    Đời mất vui khi đã vẹn câu thề
    Thư viết đừng xong thuyền trôi chờ đỗ
    Cho nghìn sau lơ lửng đến nghìn xưa .....

    -0o0-
    GIA ĐÌNH VÔ HÌNH

  15. #15

    Mặc định

    Bến Mylang

    Bến My Lăng nằm không, thyền đợi khách,
    Rượu hết rồi ông lái chẳng buông câu .
    Trăng thì đầy rơi vàng trên mặt sách,
    Ông lái buồn để gió lén mơn râu .

    Ông không muốn run người ra tiếng địch .
    Chở mãi hồn lên tắm bến trăng cao .
    Vì đìu hiu, đìu hiu, trời tĩnh mịch,
    Trời võ vàng, trời thiếu những vì sao .

    Trôi quanh thuyền những lá vàng quá lạnh
    Tơ vương trời, nhưng chỉ giải trăng trăng .
    Chiều ngui ngút dài trôi về nẽo quạnh .
    Ðể đêm buồn vây phủ bến My Lăng .

    Nhưng đêm kia đến một chàng kỵ mã,
    Nhúng đầy trăng màu áo ngọc lưu ly .
    Chàng gọi đò, gọi đò như hối hả
    Sợ trăng vàng rơi khuất lối chưa đi .

    Ông lão vẫn say trăng đầu gối sách .
    Ðể thuyền hồn bơi khỏi bến My Lăng .
    Tiếng gọi đò, gọi đò như oán trách,
    Gọi đò thôi run rẫy cả ngành trăng .

    Bến My Lăng còn lạnh, bến My Lăng
    Ông lái buồn đợi khách suốt bao trăng
    -0o0-
    GIA ĐÌNH VÔ HÌNH

  16. #16

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi langtuhn Xem Bài Gởi
    Tashishui ơi sao tự noi không yêu thơ ,không thích thơ mà mở hẳn chuyên mục thơ tình thế ?
    Cảm ơn Huynh Langtuhn! Huynh ui ! Tashishui chỉ nói :
    ...Anh đâu chịu đội chung trời cùng thơ ?
    Em thì quá đỗi dại khờ
    Yêu cả hai
    Để bây giờ trắng tay !
    Đã nói là thơ sưu tầm mà Huynh ? góp nhặt tất cả hạnh phúc và nỗi buồn của thiên hạ vào trang thơ này được bao nhiu thì được, cho nên Tashishui cứ đưa lên vậy thui chứ bản thân đến giờ vẫn chưa hiểu hết tại sao khi iu thì vui mà khi chia tay thì bùn áh...hihihi :D . Đây nè Huynh ! lại một bài iu đương bùn chít được

    Format trái tim
    (Thơ Nguyễn Quốc Sư)


    Ôi ánh mắt con đường vào dữ liệu
    Để một lần virus tình yêu
    Truyền qua mạng bằng cái nhìn say đắm
    Khiến con tim điên đảo thất thường
    Như ru mình vào giấc mộng yêu thương
    Ta ngơ ngẩn trong thiên đường tình ái
    Một vườn yêu ngọt ngào đầy hoa trái
    Đắm say tình nào ai muốn cách xa
    Rồi hạnh phúc như vội vã thoáng qua
    Người thay đổi khiến ta thành lạ lẫm
    Virus yêu cứ từng giờ gặm nhấm
    Trái tim hồng thẫm đỏ vạn nỗi đau
    Thời gian ơi! Người dẫu có trôi mau
    Trái tim ta có còn đâu nguyên vẹn?
    Thoáng chuyện xưa chợt về trong nghèn nghẹn
    Có cách nào format trái tim yêu?

    :D:D:D

  17. #17

    Talking Thơ tình - sưu tầm

    Không đề bất chợt

    (Sưu tầm)

    Lang thang tìm lại cuộc đời
    Một ánh mắt một làn môi ngọt ngào
    Muôn trùng đất rộng trời cao
    Hạnh phúc vẫn mãi phương nào xa xôi

    Tình yêu tựa một trò chơi
    Huyền hoặc như hết gần rồi lại xa
    Tim mình muốn tặng người ta
    Tim người ta lại tặng người ta mất rồi

    Nhiều khi muốn nói mà thôi
    Câu chuyện nhỏ kể một đời chưa xong
    Ngẩn ngơ làm kẻ hát rong
    Mượn câu hát gửi nỗi lòng đầy vơi ...

    Thà làm một hạt sương rơi
    Tan đi giữa ánh mặt trời mà vui
    Còn hơn một kiếp ngủ vùi
    Giấc mơ đè nát mảnh đời nhỏ nhoi.

    :04::p

  18. #18

    Post

    ĐƠN PHƯƠNG

    Tôi đi tìm em, còn em đi tìm ai
    Để đôi khi tiếng thở dài hoà chung
    Gần nhau sao chẳng yêu cùng
    Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình
    Trái tim tôi vẫn để dành
    Cho em, người vốn vô tình với tôi

    Còn em lại đi tìm người
    Tôi không ghen, chỉ buồn thôi thật buồn
    Cái bông hoa nở giữa vườn
    Hương thơm nhiều lúc lại thường bay xa

    Thôi thì tôi đó em đây
    Không yêu nhau nữa dẫu đầy thương yêu
    Mong em yêu và được yêu
    Đừng như tôi cứ một chiều tương tư ...
    GIA ĐÌNH VÔ HÌNH

  19. #19

    Mặc định

    Úi ! Huynh Langtuhn sưu tầm được bài thơ nghe như là "Tâm sự đời tôi" ấy nhỉ
    Hôm qua Tashishui tham dự một việc hiếu... bỗng nhiên thấy mình lạc vào một tâm trạng...nhìn thấy đời như một vở kịch...thật sự. Trước kia Tashishui cũng nghe nhiều người nói như vậy nhưng mình hok có cảm giác đó. Tiếng chuông, trống, mõ ...liên hồi và ai oán. Kẻ đi người ở, người nhớ, người buồn...vô vàn ý tưởng chồng chất. Bỗng mình tự hỏi mình: Thương là gì? yêu là gì? chia ly là gì? hợp tan là gì? nghĩ mãi cuối cùng tan biến hết mọi suy nghĩ chỉ còn lại một tâm trạng vắng lặng hok yêu, hok ghét, hok cảm nhận.

    Khi về nhà, bật máy tính và lang thang trên net tìm được bài thơ này, xin tặng Huynh Langtuhn và tất cả mọi người !!!

    DẤU HỎI BÊN BÌNH ĐỰNG CỐT THIÊU?

    Chỉ có vậy sao ?
    Rồi sẽ hôm nào
    Tinh hoa lìa thể phách
    Cõi đi về đập dĩa dầu hao

    Chén rượu còn trong tận đáy
    Ly sầu - ly sầu tang thương
    Cửu Long thét rung hồn phách
    Tang hồ thẹn với Nam Phương

    Mây khô hề! Băng tuyết
    Trời xanh hề! Vẫn xanh
    Tiêu diêu hề! Vô mệnh
    Thắc thỏm hề! Năm canh

    Nước mắt thương tình Ngưu - Chức
    Tim đau nhoè bóng hình ai
    Bi thương một trời hoang trống
    Dế giun rên rỉ lạnh người

    Bút nghiên còn ai viết nữa
    Sáo đàn trổi điệu sầu đau
    Lửa Tam Muội dần cô lại
    Tro tàn theo gió tìm nhau!

    Bạch Hạc HÀ ĐỨC THÔNG

    :yb663::yb663::yb663:
    Last edited by Tashishui; 10-12-2007 at 04:18 PM.

  20. #20

    Mặc định Tuyển tập thơ TÌNH - Sưu tầm

    Em chờ

    Chắc gì anh đến hôm nay
    Mà em cứ đợi tàn ngày, trắng đêm
    Hết đi ra cửa ngóng nhìn
    Vào nhà ngồi xuống, đứng lên thẫn thờ
    Chắc gì anh đến bây giờ
    Trà pha để nguội, nhạt mờ vị hương
    Chắc gì?
    Mà dạ cứ thương
    Cứ day dứt nỗi vấn vương trong lòng
    Đã yêu, yêu đến tận cùng
    Đã thương, thương đến nát lòng vì nhau.
    Chắc gì?
    Đã chắc gì đâu?
    Hôm nay, cả những ngày sau
    Em chờ...


Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •