Đây gọi là thơ điển. Ko biết thì đừng phát ngôn bừa bãi nhe. Ko phải thơ trữ tình đâu mà bắt lỗi từng chữ.
TẶNG BÀI SONG THẤT LỤC BÁT
Thơ nầy sao gọi là lục bát
Ra vài bài con hát thầy nghe
Tự do con đọc đừng chê
Thơ nầy là gọi ,con phê đi nào
TẶNG BÀI LỤC BÁT
Lục bát con đặt xem sao
Chỉ cho thầy biết thầy nào có hay
Con khôn cha mẹ được nhờ
Con hư cha mẹ nhuốc nhơ nhiều bề
TẶNG BÀI THẤT NGÔN BÁC CÚ
Thuở nhỏ mình đi học a ê
Học cho biết để về trình lên
Cha mẹ thấy mừng rỡ con nên
Nay khôn lớn, học bền chí cao
Hữu duyên con đến gặp trang thầy
Thầy gặp người, hiểu biết tại đây
Lòng đang khởi dậy thấy hay hay
Mau tiếp nhận thầy đây vui rồi
TẶNG CON BA DÒNG THƠ CHO VUI KHÔNG BIẾT CÓ ĐÚNG KHÔNG CON RA CHỈ THẦY VỚI
Last edited by tritue; 14-01-2012 at 12:08 AM.
Giác mê thật chẳng quá xa
Chạy theo vật dục sa đà ra mê
Tửu khí sắc dục cận kề
Lương tâm chìm đắm bộn bề lo toan
Chiều theo thể xác đa đoan
Mê hồn làm chủ thở than ích gì
Sưu tầm ra mấy câu thi
Cùng tìm bờ giác mau đi cho tồn
"Gióng chuông Thánh Ðức truy hồn,
Ðạo hưng cứu thế bảo tồn vạn linh.
Cuộc đời đáng thị đáng khinh,
Ðáng chê đáng bỏ, chôn mình làm chi?
Ðời đáng ghét, đời đáng khi,
Ðáng xa cho rảnh, đáng ly cho rồi.
Ðời người là vũng tanh hôi,
Là ao nhơ bẩn, là mồi quỉ câu.
Mắt phàm trông thấy sắc mầu,
Dục lòng tham chạ, cắm đầu chết nguy.
Trông ra nhơn loại thời suy,
Toan bề đâm chém chẳng vì thương yêu.
Làm cho cột ngã thành xiêu,
Nhà hư nước loạn tiêu điều thế gian.
Nhìn đời đổ lụy chứa chan,
Xót thương cho nỗi mấy đoàn con ngu.
Chịu trong khám tối mây mù,
Sa chơn vào chỗ lao tù ngàn năm.
Thầy nhìn phát động thương tâm,
Ðến đây chỉ chỗ sai lầm của con.
Gây thành tội chất bằng non,
Trả cho tiêu hủy thì còn chi thân!
Mê đời chung chịu khổ thân,
Ðạo-tâm u-ám tinh-thần muội-mê."
VÔ VI LÀ HỌC NƠI TẤT CẢ VÀ HÒA NƠI TẤT CẢ
Lấy gì đánh thức nhơn sanh,
Ðời toan tìm dữ, bỏ lành thì thôi.
Thấy càng thêm chán lắm ôi!
Nhơn tình như thế đứng ngồi không an.
Thói đời nhiều sự dị đoan,
Làm mê hoặc chúng mơ màng viển vông.
Họa chung khôn thể lường đong,
Thấy vầy Thầy đổ lụy ròng vì con.
Ðể cho tâm chí tiêu mòn,
Tinh thần tiền tụy sắt son mấy người.
Làm chi để tiếng trò cười,
Thấy đời hổ thẹn thói đời hủ thay.
Văn minh tấn bước đua tài,
Mở mang trí óc hoát khai tinh thần.
Làm sao cho rạng mười ân,
Làm cho ích nước lợi dân thì làm!
Ðỉnh chung lợi lộc đừng ham,
Trau giồi trí hóa tánh phàm dứt đi.
Xưa nay hễ vị thì vì,
Tùy theo việc phải đừng tùy bất công.
Chung nhau Nam, Bắc, Tây, Ðông,
Kết giây đoàn thể đại đồng trị an.
Làm cho Ðạo-đức mở mang,
Làm cho cơ thể vững vàng bền lâu.
Siêng cần dầu phải dãi dầu,
Phấn tâm lập chí mới hầu nên thân.
Người mà trì trệ tinh thần,
Biếng làm Ðạo-đức, không cần nghĩa nhơn.
Trong đời có đặng điều hơn,
Là nhờ lập chí gội ơn phước lành.
Nhược không lập chí tu hành,
Già đời mãn kiếp không thành món chi.
Nhơn gian bất hoặc là gì,
Biết thân lập chí ắt thì thành công.
Người tu lập chí sửa lòng,
Nhược bằng biếng nhác thì không ích gì.
Muốn trừ khử một món chi,
Phải bền lập chí ắt thì việc xong.
Những lời Thầy đã ước mong,
Mong con lập chí thức-thông chơn-truyền.
Noi gương của bực Thánh Hiền,
Sửa mình đến cảnh Thần Tiên hưởng nhàn.
Chán đời tìm chốn tịnh an,
Học theo quân tử, lánh đàng tiểu nhơn.
Khó khăn chí vẫn đâu sờn,
Hữu duyên nghe lọt tiếng đờn vô-vi.
Làm người cần phải nghĩ suy,
Hai đường qua lại chọn đi đường nào.
Khổ tâm bước thấp bước cao,
Tầm sư học đạo công lao chớ phiền.
Xưa kia NGHIÊU-ÐẾ cầu Hiền,
Bao phen khó nhọc mà truyền kế ngôi.
TẦM-DO đã suốt mồ hôi,
HỨA-DO lòng vẫn chán rồi lợi danh.
Thị đời là vũng hôi tanh,
Nên chi lánh trược tầm thanh ẩn nhàn.
Ngôi cao vương đế không màng,
Quét tiêu bợn tục giàu sang há cầu.
Nhưng còn SÀO-PHỦ cao sâu,
Nghe qua sợ nhiểm lòng trâu nữa kề.
Ðời đà bắt chán bắt chê,
Ðáng khi đáng thị mết mê nỗi gì?
Non cao khiển hứng phú thi,
Xa nghe tiếng tục rầm rì bên tai.
Nhẫn kiên HÀN-TÍN đại tài,
Lòn trôn giữa chợ chẳng nài xấu xa.
NHAN-HỒI tháng lại ngày qua,
Ẩn thân nơi chốn rừng già luyện tu.
Nghêu ngao trong cảnh Trời Thu,
Ðai cơm bầu nước vân du ta bà.
Tâm hồn thích hợp trung hòa,
Mấy năm lậu hạng mới là trượng phu.
An nhàn tâm trí thanh u,
Chán đời giã dối hèn ngu bạo tàn!
TỬ-NHA ngồi chốn thạch bàn,
Thả câu sông Vị ẩn tàn Thiên-Cơ.
Lúc nguy phải chịu dại khờ,
Bao lần sôi nổi đợi chờ hội thi.
Làm ăn chẳng đặng món gì,
Thành ra hư hõng mãi đi bao lần.
Có thân thiệt khổ cho thân,
Sớm khuya buôn tảo bán tần đủ đâu.
Ðói no vui với Ðạo mầu,
Suốt đời thong thả mà cầu trường sanh.
Bảy năm Dủ-Lý nhọc nhằn,
Hà-Ðồ Bát-Quái dịch thành Lạc-Thơ.
Cho đời rõ máy huyền cơ,
Tiên-thiên chia sắp cõi bờ hậu-thiên.
Ðời sau dễ kiếm chơn truyền,
VĂN-VƯƠNG thọ ngục chẳng phiền trách ai.
Trọn niềm trung hiếu chẳng phai,
Mặc người bội nghĩa, mặc ai bạc tình.
Lỗi mình, mình trước sửa mình,
Lỗi người phú có Thần minh chứng lòng.
Chi bằng nhẫn nhịn thì xong,
Mặc ai thêu dệt cua còng thì thêu.
Kìa như TỬ-LỘ thân nghèo,
Trọn niềm hiếu Ðạo, vẹn điều thỉ chung.
Ðáp đền hiếu thảo đến cùng,
Dẫu cho nát thịt cũng trung trọn tình.
LỘ là một bực thông minh,
Ai mà chỉ lỗi sửa mình mừng vui.
TRƯƠNG-LƯƠNG nếm Ðạo biết mùi,
Níu nương cửa Phật an vui tinh thần.
Công khanh tể tướng không cần,
Biết lo lánh trước cái thân sau này!
Học cho suốt lý đủ đầy,
Thí như HẠNG-THÁC làm thầy TRỌNG-NI.
Bạc riêng bạc, chì riêng chì,
Vàng thau lẫn lộn rồi nguy lắm mà.
Chánh riêng chánh, tà riêng tà,
Người lành kẻ dữ khác xa hai đường.
Hữu xạ thì tự-nhiên hương,
Cần chi mà phải đem trương với đời!
Bánh xe chuyển kiếp luân-hồi,
Cứ quay mãi mãi cứ nhồi luôn luôn.
Thói đời hãm chặt vào khuôn,
Ðương còn cá chậu chim chuồng khổ lao.
Kẻ chịu thấp, người ưa cao,
Trèo lên trợt xuống lộn nhào leo lên.
Miễn sao tâm chí vững bền,
Ðài cao trăm trượng biết lên kiếm tìm.
Sắt cục mài trở nên kim,
Dày công mới đặng đừng hiềm khó khăn.
Lỗi rồi mà biết ăn năn,
Hóa Mê thành Giác mới rằng tài ba.
Hai đường là Phật với Ma,
Ðọa siêu chỉ tại chánh tà, do tâm!
THƠ NGẪU HỨNG
trong cuộc sống người đời là thế
Chuỗi ngày tàn tìm để câu thơ
Ngày qua ta lại hưỡng hờ
Tháng lại chưa biết ta chờ việt chi
Sương còn đọng bờ mi thanh tú
Hạt lung linh quyến rũ lạ thường
Trăng ngà ghen ghét vấn vương
Trong thời tuổi mộng quên đường đạo tâm
Mãi mê sống sai lầm khắp nẻo
Để hồn mình vết thẹo hằn sâu
Đau thương nửa kiếp dãi dầu
Nửa đời còn lại tìm đâu lối về
Hãy ráng bỏ cơn mê ham muốn
Xóa tan đi từng luống vụng về
Tìm người học hạnh đề huề
Làm người lương thiện mọi bề trọng nhân
Tập gội rửa từng phần nhơ nhớp
Để trao truyền từng lớp đi sau
Hiệp cùng một kiếp đồng bào
Cùng nhau tha thứ đượm màu tình thương./.
Minh Tâm./.
Hãy cầu chư phật mười phương
Cầu trên thiên thượng đoái thương cuộc đời
Đường về cõi phật tốt tươi
Xóa đi tăm tối ta thời tiến lên
Hãy bỏ tất tìm nên đạo cả
Làm người lương vất vả cuộc đời
Nhưng mà trong sạch mọi nơi
Tìm về chánh pháp ta thời vươn cao
Thiên nhơn hội hiệp nam tào
Bước vào tam giáo ta nào sợ chi
Cầu về thiên thượng Mẫu nghi
Có điển Mẫu độ bước đi vững vàng
Thầy về tam giáo đạo tràng
Cầu cho quốc thới dân an thái bình
Tuy rằng đang hiện hữu hình
Nhưng tâm ta mãi hướng nhìn cõi thiện
Cầu trên thầy tổ độ yên
Điển thiên ban xuống cứu miền hậu lai
Last edited by tritue; 24-01-2012 at 08:30 AM.
Hôm qua là ngày 15 tháng giêng
Là ngày cứu thế thầy khuyên độ đời
Hoàng vũ đi độ khắp nơi
Độ người tâm tịnh cứu người đang mê
HOÀNG VŨ tìm kiếm con về
Là ngày xuống thế hầu kề trần gian
Ngày kia mười tám đàng tràng
Tụng kinh cầu nguyện dân an nước hòa
Tìm đường về gặp Mẹ Cha
MỘT CHÍNH, TÁM TÁM THẦY RA CỨU ĐỜI
Hai mươi lăm năm hiển hiện tại nơi
Rằm tháng giêng tiếp đón thầy mời các con
Gồm chung mười tám trăng tròn
THÁNG GIÊNG NGÀY VÍA MẸ CON MẪU HOÀNG
CÙNG VỀ BÁI MẪU ĐẠO TRÀNG
CẦU CHO QUỐC THỚI DÂN AN THÁI BÌNH
CÁC CON NHẬN ĐIỄN, NGUYỆN CẦU XIN
GIA ĐÌNH SUNG TÚC GIỬ GÌN TÂM AN
CẦU XIN TAM GIÁO ĐẠO TRÀNG
HƯỚNG VỀ CỰC LẠC HẦU ĐÀNG KÍNH DÂNG
Vô tâm thì trí nó bầm
Tư tâm nên lại dày tâm khổ mình
Muốn hay thì học điều minh
Đục trong thì cũng tâm mình mà ra
ôi, ngày mai là ngày vía thầy. Hihi. Con đang nôn nóng mai về gặp thầy.
http://www.youtube.com/user/thanhasx
Những video clip của thầy Hậu.
TRƯỚC CHƯA TRỜI ĐẤT HOÁ PHÂN
Hư-Vô một khí xây vần định Ngôi
Biến sanh ra có Đất – Trời
Còn đương hổn-độn loài Người chưa sanh.
Âm-Dương luân chuyển Ngũ-hành
Hoá sanh Tam-bữu, Nhựt, Tinh, Nguyệt đồng.
Biến ra non núi biển sông
Loài người đã có nơi lòng thanh-lương
Chuyển luân máy Tạo, Âm Dương
Bước qua Trung-cỗ, thế thường đổi xây
Người sa mê chốn tội gây
Thích-Nho-Đạo mở, dạy bày Tu-Tâm
Người Tu, tĩnh việc sai lầm
Hành y Tam-Ngũ từ lành thuần phong
Ngày qua thấm thoát luồng giông
Bước sang Nguơn Hạ người đồng đổi thay
Người mê Tửu-Khí-Sắc-Tài
Kim thời vật-chất gọi thời văn-minh
Nhơn-luân sái phép công-bình
Khiến nên luồng gió phong tình thổi to
Người sa vào cảnh lửa lò
Đời càng hổn-độn, quanh co đoạn trường
Cuộc đời nhiều nỗi bi thương
Nhơn sanh lạc nẽo, lầm đường quỉ ma
Dị đoan, óng dậy kế tà
Tam Kỳ rưới nước Ma-ha Cam-lồ
Đánh chuông tĩnh giấc Điệp-Hồ
Khãy đờn rủ bạn, kịp giờ Tu thân
Đuốc Khai ngời sáng bước trần
Theo đường Chánh Đại, lánh chân bụi hồng
Đò Trời vớt khách mê sông
Đưa qua bỉ ngạn, thẳng xông Thiên-đàng
Khuyên trong khắp cả thế gian
Thượng lưu, hạ trí vén màng trần ai
Khuyến Tu nên vịnh một bài
Khuyên Đời tĩnh mộng, gặp ngày Thuấn-Nghiêu
LÝ-THÁI-BẠCH
VÔ VI LÀ HỌC NƠI TẤT CẢ VÀ HÒA NƠI TẤT CẢ
Từ lúc con gặp được thầy,
Thì con mới biết duyên cơ của trời.
Thần trí con được thảnh thơi,
Tâm con ngời sáng, thân thời nhẹ thênh.
Tấm lòng quý mến tăng thêm,
Nay con quý quý, yêu yêu thầy nhiều.
Thầy dạy con bao điều tốt đẹp,
Dạy con thời phải học nghĩa nhân,
Khuyên con phải quý tình thân,
Kính yêu cha mẹ, ông bà mới nên.
Con nhớ hoài lời thầy khuyên ,rằng:
“Con phải trân quý những người quý con”
“Phải giữa tâm tánh vuông tròn”
“Giữ gìn tình bạn, tình thân, tình người”
“Giữa cho tâm ấy vậy thời
Đừng ham sân, đắm, si, mê lạc thần “
Lạy thầy con chấp tay cầu,
Cầu thầy luôn khoẻ thân tâm an nhàn.
Cầu thầy sớm đắc Tiên đàng,
Về nơi quê củ non tiên cảnh nhà.
Tâm con luôn khắc ghi là,
Thầy như thân thuộc chung nhà với con.
Lòng con một dạ sắc son,
Kính yêu thầy mãi không quên đạo (thầy) trò.rose4
Last edited by minhhien; 14-02-2012 at 01:17 AM.
http://www.youtube.com/user/thanhasx/videos
http://www.thienynhiemmau.com/
Diễn đàn cuả Thầy Hậu (Cậu Vũ):
http://thienynhiemmau.com.vn
Mong các con học phải hành
Ráng mà học hỏi để thành trò ngoan
Học hành hiền hậu nghiêm trang
Đền ơn cha mẹ con ngoan trò hiền
Thầy trò ta từ duyên kíếp trước
Nhờ diển đàn thầy được được gặp con
Ráng mà học tập đàng hoàng
Thi đậu đắt cử ,mở mang lòng thành
Hiếu đời trung đạo nghe con
Thầy đây mở lối cho con thẳng đường
Ráng cầu về cảnh tây phương
những điều hung dử chớ vương vào mình
Kính thầy con hỏi đôi lời.
Vô vi đạo học trước thời học chi.
Chỉ con sơ khởi hướng đi.
Mở mang tầm mắt tu hành mới nên.
Đường học đạo cao xa rộng mông mênh.
Chỉ biết đích đến nhưng phương không tường.
Con tiến bước đi như kẻ mù đường.
Mong thầy hướng đạo con tường con thông.
Nguyện trời nguyện phật chứng lòng.
Thầy con hướng đạo mở mang đạo mầu.
Kính thầy con xin được đứng hầu.
Để thầy hướng đạo cho người hữu duyên.
:rose::rose::rose::rose::rose::rose:
http://www.youtube.com/user/thanhasx/videos
http://www.thienynhiemmau.com/
Diễn đàn cuả Thầy Hậu (Cậu Vũ):
http://thienynhiemmau.com.vn
Trược với thanh mối giềng luyện đạo,
Trữ tồn thanh là tạo cơ Trời.
Chí bền lóng trược chẳng lơi,
Phản hồng vi bạch chiều mơi lạc thường.
Trược vật chất nhiễu nhương thật đúng,
Xúc phạm thân, dị ứng rất phiền.
Nhưng mà cũng dễ dẹp yên,
Lách thân rời chúng hết phiền hết lo.
Có lo là cái lo thái quá,
Buồn sợ này thật quả thất tình !
Đủ đầy tính chất vô minh,
Vướng vào trẻ phải tâm linh lu mờ.
Nếu đã phải lu mờ vấy trược,
Thì chớ cho ý trược xoáy ngầm !
Trược tinh thần trược ở tâm,
Khổ cho con trẻ khó tầm huyền thâm.
Tu tâm thì gìn tâm giữ ý,
Nhưng chớ xa đạo lý chơn thường !
Đừng cho lục dục nhiễu nhương,
Thì con an phận thủ thường vui tu.
Vui tu cảnh trăng thu đầy rạng,
Rạng lòng con thấu rạng tâm trung.
Đừng cho thái quá ngoài khung !
Cũng đừng bất cập rời khung đạo huyền.
Con ơi nghĩ thấu lời khuyên
Cái gì chưa tỏ con liền hỏi ngay
Để cho tâm ý tỏ bày
Một lòng hướng đạo hăng say luyện rèn
Lâu ngày tập luyện con quen
Trược tà không thể làm hoen lòng mình
Ở đời chẳng nhiễm nhục vinh
Đường ngay thẳng tới hiểu tình mẹ cha
Vô vi đâu phải quá xa
Nhiệm màu thiên ý chỉ ra ngọn nguồn
Ở đây người ngợm luông tuồng
Trược tà vương nhiễm vui buồn đắm sa
Vô duyên chẳng thể tiến xa
Dùng bi trí dũng mới là hùng tâm
Không mà ra có chớ lầm
Còn ta từ có tìm tâm vô hình
Muốn học đạo ? Năm nay bạn bao tuổi rồi ? Mình tư vấn free cho .
Nam Mô Đa Bảo Như Lai .
Nam Mô Tỳ Bà Thi Như Lai .
Nam Mô Ca Sa Tràng Như Lai .
Nam Mô Ba Đầu Ma Thắng Như Lai.
Đạo là do phật trời làm chủ
Tâm bồ đề thường tụ hư không
Giác thời trí huệ mở thông
Đạo thì học một chử không đắt thành
Quay mặt lại mà nhìn tự tánh
Ấy gọi là lập hạnh tu tâm
Đừng tu với cảnh mê lầm
Nầy chơn nọ giả vọng tâm uổng đời
Tha độ được thì trời ban phước
Nhưng mà người phải trước tự tu
Hạnh mình ra bực sỉ nhu
Sau thì độ chúng đường tu dẫn diều
Một lẻ đạo theo triều lòng thể
Một nửa đời cứ để mặt nhiên
Hãy theo chánh giác thiêng liêng
nếu ai tưởng mộ,khai duyên tu trì
Lẽ khôn dại tu thì bất chấp
Chữ mặt là chiệu thấp mình hèn
Trì trai giới sát cho quen
Từ bi xỉ hả tập rèn được thông
Phật thường dạy chử không là sắc
Vọng thì lầm sắc vốn không hình
Cái gì thấy đó mà tin
Có rồi thể biến sau thành không không
Thế gian khổ vì lòng nhơn dục
Chác nảo phiền cấu trúc chấp mê
Giận hờn lửa cháy tràng trề
Nói năng không giử khen chê ghét thù
Ghét ắc muốn rủa trù thỏa dạ
Ưa khen rồi thích thỏa lành ngay
Phật tiên thấy phải châu mày
Ráng mà tu hạnh mấy ai theo cùng
NGÀY 16 -2 2012..MINH HIỂN HIỀN CON..
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks