Trang 1 trong 8 1234567 ... Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 142

Ðề tài: Ma chó

  1. #1

    Mặc định Ma chó

    Con chó cái nhà phú ông đi hoang một thời gian bỗng quay về. Ông mừng rỡ, lại càng mừng hơn, khi thấy cái bụng nó có chửa. Ít lâu sau, con chó cái đẻ được năm con chó con, trong đó có một con chó đực toàn thân đen như mực, mũi trắng, giữa trán có một đốm trắng, bốn bàn chân như mang vớ trắng, chót đuôi cũng trắng phau.
    Các bậc trưởng lão đến chơi đều khuyên ông nên đập chết con chó đen đó, hoặc nuôi nó lớn một chút rồi đem nấu vài món cầy tơ nhậu quách cho rồi. Phú ông gạt phắt đi:
    - Chó nào chả là chó? Hơi đâu mà tin dị đoan.
    Thế là phú ông cứ nuôi cả sáu mẹ con chó đen có bộ lông kỳ lạ đó. Bà con lối xóm thấy nhà ông có nhiều chó con nên đến xin, ông đều cho, nhưng không ai lựa con chó đen đốm trắng.
    Con chó còn lại này, sau thời kỳ bú mẹ, biết ăn, rất mau lớn, trông thật đẹp mã. Riêng cái đốm trắng chính giữa trán, nếu tinh ý nhìn kỹ, càng giống hình cái... đầu lâu. Nó là một con chó rất hung hăng, giữ nhà, giữ cửa rất đắc lực. Nhưng một thời gian sau người ta phát hiện nó thích ăn thịt sống, thường lén chạy sang nhà hàng xóm bắt gà vịt, mèo con hoặc chạy ra đồng hoang bắt rắn và chuột ăn tươi nuốt sống.
    Lúc săn mồi, nó chạy nhanh cực kỳ, miệng hả lớn, lưỡi thè dài, răng nhọn hoắt, bốn chân sải vun vút trong gió như không chạm đất, chìa các móng sắc bén ra tứ hướng như thị oai, răn đe. Nó luôn luôn giành ăn và cắn chó mẹ cho đến chết lần chết mòn. Thấy vậy, nhiều người khuyên phú ông nên đề phòng kẻo nó thành tinh. Phú ông cũng cho đó là chuyện huyền hoặc, tin theo chỉ là mê tín dị đoan.

    Ngôi nhà phú ông lợp ngói, mái dốc rất khó leo. Mỗi khi nhà dột, muốn leo lên thay một miếng ngói cũng khó. Vậy mà một đêm kia, phú ông nghe như có người chống gậy đi trên mái nhà. Ông cho đó là kẻ trộm nên giả bộ ho để kẻ gian nghe thấy trong nhà có người còn thức mà bỏ đi. Quả nhiên, sau tiếng ho của ông, tiếng động trên mái nhà nhẹ dần rồi mất hẳn.
    Đêm hôm sau, ông lại nghe thấy những tiếng động tương tự. Ông ngồi dậy thắp đèn, tiếng động lại mất dần.
    Rồi đêm thứ ba, thứ tư... sự kiện này lại tái diễn. Thật là một tên trộm gan lì, lối đuổi trộm của ông chỉ hiệu quả qua từng đêm, chẳng làm nó sợ. Ông phải rình và cho tên trộm này một trận để từ nay về sau nó không dám tới kiếm chác tại nhà ông nữa.
    Nghĩ vậy ông lấy cây cung xưa nay vẫn gác trên kèo nhà và bó tên xuống. Đêm thứ năm, ông lắp sẵn tên vào cung ngồi chờ, cửa chỉ khép hờ. Quá nửa đêm, vừa nghe tiếng động như bốn đêm trước, ông vội rón rén bước ra sân.
    Hôm ấy tối trời, nhiều sao, nhưng ánh sao không đủ chiếu sáng để ông nhìn rõ những vật xung quanh. Ra tới sân, phú ông nhướng mắt nhìn lên mái nhà. Ông chỉ thấy lờ mờ một bóng người đầu đội nón lá, đang đi từng bước một. Ông vô cùng kinh ngạc tự hỏi: Người gì mà lạ lùng vậy, đi ăn trộm sao lại đội nón và chống gậy?
    Ông định thần nhìn kỹ. Trong bóng tối mờ mờ ảo ảo ông thấy người đó không cao lắm, chỉ cỡ một đứa trẻ năm sáu tuổi, hai tay ngắn và hai chân cũng ngắn. Ông tự hỏi: Con nhà nào mà nghịch ngợm như ma quỷ thế nhỉ? Bóng đen ấy đang nghểnh đầu nhìn về phía xa xa, có vẻ như chờ đợi hoặc đang trông ngóng điều gì!
    Mặc kệ! Muốn gì thì gì, dù là kẻ trộm hay trẻ con nghịch ngợm, ông cũng bắn một mũi tên về phía bóng đen, nhưng chỉ bắn để dọa dẫm, chứ không định tâm bắn trúng nó. Mũi tên vút qua mặt, bóng đen giật mình và cũng chỉ đánh vút một cái, nó lao mình vào đêm tối biến mất.
    Ông quay trở vào nhà, đặt mình nằm, nhưng băn khoăn về những điều vừa xảy ra, bán tín, bán nghi suy nghĩ vẩn vơ mãi mới ngủ được. Sáng hôm sau, ông vừa thức dậy chưa kịp pha trà uống nước đã nghe vợ ông hỏi:
    - Chiếc nón chiều qua, tôi để ở nhà bếp, ông có lấy làm gì không?
    - Chiều tối rồi tôi làm gì đến nón? Chắc bà để đâu rồi quên đấy thôi!
    Vợ ông không quên. Lúc ở ngoài đồng về, chính tay bà móc chiếc nón lên tay cối xay lúa, sáng nay định đội ra đồng, tìm không thấy nữa.
    Phú ông pha trà, rót mời vợ. Bỗng có anh tá điền từ ngoài vào, tay cầm chiếc nón và một chiếc gậy tre, nói:
    - Nón của ai vứt ra hàng rào ngoài vườn, bên cạnh lại có cả chiếc gậy!
    Phú ông nói:
    - Chắc đứa nào nó nghịch chứ gì!
    Tuy nói thế nhưng phú ông rất băn khoăn, khó hiểu về điềm gở này. Hôm sau, có ông hàng xóm qua chơi, phú ông thuật lại những chuyện đã xảy ra đêm qua, không quên nói thêm về chiếc nón và chiếc gậy ở hàng rào ngoài vườn. Ông hàng xóm không nói gì, uống nước, ăn trầu, hút thuốc rồi ra về.
    Ra tới cổng, ông lên tiếng mời phú ông sang nhà chơi, ông có chút chuyện cần nói…

    Gần trưa, phú ông sang nhà ông hàng xóm chơi. Sau khi mời nước, ông hàng xóm nói:
    - Tôi phải mời ông sang đây, vì tôi biết câu chuyện nói với ông sẽ bị con chó lông đen mũi trắng nhà ông nghe hết. Tôi để ý thấy nó cứ quanh quẩn để nghe trộm những điều chúng ta nói với nhau.
    Phú ông ngạc nhiên hỏi:
    - Chó mà cũng biết nghe trộm à?
    - Đúng! Con chó này nó là Khuyển tinh, chó yêu ma, chứ không phải chó thường như bao con chó khác. Bóng đen ông thấy trên nóc nhà chính là nó.
    Phú ông lắc đầu nói:
    - Tôi không tin! Chó làm sao biết đội nón, lại biết đi hai chân!
    Ông hàng xóm bảo:
    - Trời ơi, ông ngây ngô quá! Là yêu ma, nó có thể đi một chân, hai chân, thậm chí còn bay được nữa là đằng khác ấy chứ. Ông không nghe các cụ nói gì về chó ma hay sao?
    Phú ông lắc đầu. Ông hàng xóm lại nói tiếp:
    - Các cụ bảo rằng nó là yêu ma mang hình chó gọi là Khuyển tinh. Loại Khuyển tinh này thiên biến vạn hoá, lúc thì hữu hình, lúc thì vô hình.
    - Nó làm thế để làm gì?
    - Thế ông cho cái bóng đen đi trên nóc nhà là một đứa nhỏ? Con nhà ai mà lúc đêm hôm lại đi như thế? Vả lại một đứa nhỏ làm sao có thể vút mình, khi ông buông ra phát tên. Có mà ngã dập xác. Còn con chó ma này leo lên nóc nhà là để ngóng đồng bọn yêu ma của nó đó. Ở cái vùng đất đai nhà cửa bán sơn, bán địa, âm u ám khí như cái vùng chúng ta đang sống này có nhiều ma quái lắm. Hằng đêm, âm khí vượng nên chúng quy tụ lại. Chúng sẽ họp tại nhà con chó ông đang nuôi để bàn bạc gieo tai họa trả thù, trả hận con người. Năm nay lại nhằm vào năm chó. Dân các nước Âu Mỹ rất thương yêu quý trọng chúng, còn ở xứ ta thì con người bắt chúng đem ra đập đầu cắt cổ hoặc trấn nước làm thịt, chế biến thành bảy, tám, chín món cầy tơ ăn nhậu lu bù khắp làng quê, phố phường. Con chó nhà ông nó ngước nhìn về phía xa xa là để chờ đợi bộ tham mưu của nó đến đó. Ông sớm mà trừ nó đi kẻo mang tai hoạ đấy!
    Phú ông nhíu mày suy nghĩ rồi hỏi:
    - Ở làng ta, ngoài tôi ra, có ai nuôi một con chó như vậy đâu?
    Ông hàng xóm cười nói:
    - Tin hay không là quyền ở ông! Nhưng dù không tin ông cũng nên hóa kiếp con chó cho yên thân.
    Phú ông cảm ơn ông hàng xóm những điều đã nói và ra về. Ông thấy cũng có đôi điều hợp lý nhưng trong lòng vẫn hơi nghi hoặc. Về đến sân nhà, ông thấy con chó đen chạy ra vẫy đuôi mừng rối rít. Nhìn nó vẫn là chó, lòng ông tan biến mọi nghi hoặc và vẫn để nó sống yên trong nhà mình.

    Ông vẫn nuôi con chó lông đen mũi trắng đó cho đến khi nhà ông xảy ra một chuyện lạ.
    Ông có đứa con gái đầu lòng mới 18 tuổi, trông rất duyên dáng và dễ thương. Trai làng đã nhiều cậu lăm le muốn làm rể.
    Bỗng con gái ông tự nhiên mang bệnh, thuốc thang chữa trị thế nào cũng không khỏi, nhiều khi còn mê sảng. Trong lúc tỉnh, cô đã nói cho cha mẹ cô biết rằng đêm đêm cô cứ mơ thấy một bóng đen lách qua cửa sổ vào ép cô ân ái. Cô chống cự không nổi nên đành phải làm theo ý hắn. Kể từ khi rơi vào vòng tay hắn cô bắt đầu phát bệnh.
    Cô cho cha mẹ biết bóng đen ấy rất kỳ lạ, không bao giờ nói năng câu gì. Hắn đến ép buộc cô mây mưa xong rồi đi ngay cô hỏi nhưng không bao giờ hắn trả lời. Nhiều lần cô chống cự không được, chỉ ú ớ kêu không thành tiếng.
    Ông bà phú hộ lo lắng, tin chắc con gái mình bị tà ma ám ảnh. Một mặt phú ông cho người đi khắp nơi tìm thầy pháp xin bùa dán nơi buồng con gái để trừ tà. Một mặt phú ông nhờ một anh lực điền canh gác cửa chính và cửa sổ buồng ngủ cô con gái cưng. Chính ông, đôi khi đêm hôm thức giấc, cũng đến rình xem trong buồng ngủ con gái có động tĩnh gì không. Tuy nhiên, ông muốn làm gì thì làm, đêm đêm con gái ông vẫn phải làm theo ý muốn của bóng đen ma quỷ kia nên người cô ngày một xanh xao.
    Một đêm kia thức giấc, phú ông tới buồng thăm con gái bỗng phát hiện anh lực điền gục đầu ngay cửa sổ, còn trong mùng cô con gái có người lục cục. Ông vội đập cửa báo động thì một bóng đen từ trong mùng lao nhanh ra cửa sổ, vượt qua đầu anh lực điền biến mất. Cái bóng đen ấy không phải hình người, không phải hình vật, trông y hệt cái bóng đen chống gậy và đội nón đi trên nóc nhà trước đây. Hai bóng đen là một và… đó là con chó.
    Phú ông buồn rầu về buồng mình. Ông hối hận vì đã không hóa kiếp con chó cho xong. Bây giờ, ông phải quyết định giết nó để trừ giống yêu tinh đang gieo họa cho con gái mình. Nhưng một mình làm không nổi, ông phải nhờ một anh lực điền giúp sức.
    Có lẽ con chó biết rõ ý định của chủ, nên tuy vẫn ở trong nhà ông, nhưng không để ai gần được nó. Có lúc bị ông và anh lực điền đuổi bắt không hiểu nó có phép nhiệm màu gì mà tránh thoát một cách dễ dàng, kể cả một lần anh lực điền đã choàng được vào cổ nó sợi dây thòng lọng bằng sắt.
    Sau đó, con chó thấy phú ông đuổi anh lực điền đi, không cho ở nữa. Trong nhà chỉ còn người già và con gái nên nó có vẻ khinh thường và vẫn tác oai tác quái. Một ngày nọ, nó đang nằm giữa nhà thì thấy một ông già mặc quần áo thụng màu lá khô đến gõ cửa. Phú ông chạy ra chấp tay bái, mời khách vào tiếp đãi.
    Con chó cảnh giác đi loanh quanh nhưng thấy hai người chỉ nói chuyện mùa màng, thời tiết nên yên tâm nằm tự nhiên bên cạnh không cần phải nghe lén, theo dõi. Bỗng…
    Vút! Xoẹt… Vút! Xoẹt…
    Khắp nhà ngời lên những tia chớp sáng.
    Thì ra ông khách đã bất thần móc ra một sợi dây ngũ sắc dấu kín trong người, quất trúng vào con chó. Con chó dị hình đã bị thần pháp trói chặt. Nó ngơ ngác ngước cặp mắt đỏ ngầu nhìn lên mọi người rồi từ từ nhắm kín lại. Bấy giờ cũng chính là giờ Tuất, ngày Tuất, tháng Tuất. Trước giây phút bị kết liễu mạng sống, nó còn kịp biết ông già mặc quần áo thụng màu lá khô là một vị pháp sư do anh lực điền rước về. Anh ta đã vâng lệnh phú ông âm thầm lặn lội lên núi thiêng rừng cao sát tận biên giới tìm pháp sư cao tay. Vị pháp sư này đã dùng phép của một sợi dây ngũ sắc. Khi ma quỷ vừa chạm vào sợi dây, tức khắc bị sợi dây thần trói chặt. Không còn biến hình được nữa.
    Nó giống như ánh sáng mặt trời, thuộc dương. Ma quỷ hay yêu tinh thuộc âm, đều phải chết, hoặc tan rã dưới dương quang, không thể gây tai họa cho con người được nữa…

    (Sưu tầm)
    Có thể bạn không tin,nhưng trong thực tế hoàn có thật.:day_dreaming:

  2. #2

    Mặc định

    CHÓ TRẮNG MŨI ĐỎ

    Tác giả: TOAN ÁNH




    Theo lời các cụ truyền lại, trong nhà không nên nuôi lọai chó trắng mũi đỏ, lọai chó này là yêu ma đội lốt chó, có thể gây hại cho chủ nuôi. Nuôi nó, lúc thường thì là chó; nhưng có khi nó biến được thành hình người để gây hại cho lòai người.
    Tôi đã từng được nghe nhiều câu chuyện chó trắng thành tinh, và những chủ nhân nuôi chó đã là nạn nhân của nó.
    Có một phú ông nuôi một con chó trắng mũi đỏ, chỉ khi nào chó có mũi đỏ mới đáng đề phòng, còn nếu chó trắng mũi trắng hoặc mũi đen hoặc màu khác, thì con chó chỉ là con chó đã gặp nhiều tai họa. Khi con chó cái nhà ông sinh được một đàn chó năm con, trong đó có con chó trắng mũi đỏ, nhiều người khuyên ông nên đập chết nó đi, hoặc nuôi nó choai choai thì đem mà rựa mận, ông không nghe và bảo:
    - Chó thì con nào chẳng là chó, chó trắng, chó đen, chó khoang, chó vàng, chó vẫn là chó dù mũi nó đen, nâu vàng hay trắng đã sao.
    Ông cứ nuôi đàn chó. Có bạn bè lân bang thấy nhà ông có lứa chó, họ xin ông cho, và người xin không ai lựa con chó trắng mũi đỏ.
    Con chó này, sau thời kỳ bú mẹ, bắt đầu biết ăn cơm rất mau lớn, lúc nó choai choai trông thật đẹp mã, nó lại là một con chó dữ, giữ nhà rất đắc lực, và cuộc sống của nó cũng như những con chó khác, cũng dọn phân trẻ em và cũng thích ăn dơ!
    Người ta khuyên ông nên đề phòng, kẻo nó có thể thành tinh được, ông không tin, ông cho đó là một chuyện huyền hoặc, tin theo chỉ là mê tín dị đoan.
    Nhà ông nhà ngói, mái dốc, có máng xối để hứng nước mưa vào những bể cạn, mái dốc khó leo, mỗi khi nhà dột muốn thay một hòn ngói leo lên cũng khó khăn. Vậy mà một đêm kia, ông nghe như có tiếng người chống gậy đi trên nóc nhà. Ông cho đó là kẻ trộm, ông bèn giả bộ ho để kẻ trộm thấy nhà có người còn thức thì đi ra. Với tiếng ho của ông, quả nhiên tiếng động trên nóc nhà nhè nhẹ dần đi, khi tới mé đầu hồi thì mất hẳn. Đêm hôm sau ông lại nghe tiếng động tương tự, ông ngồi dậy thắp đèn lên, tiếng động lại dần dần mất. Rồi đêm thứ ba, đêm thứ tư, sự kiện này lại tái diễn. Tên trộm này thật gan lì, lối đuổi trộm của ông chỉ có hiệu nghiệm qua từng đêm, không khiến cho kẻ trộm sợ hẳn. Ông phải rình và cho tên trộm này một trận để từ sau nó không dám tới tìm cách kiếm chác tại nhà ông nữa. Ông lấy chiếc nỏ, xưa nay vẫn gác ở mái nhà, với bó tên xuống, rồi đêm hôm thứ năm, ông lắp sẳn tên vào nỏ ngồi chờ, cửa mở ra sân, không đóng chỉ khép hờ.
    Vào khỏang quá nửa đêm, ông lại nghe thấy tiếng động như bốn đêm trước, ông rón rén, khi đẩy cửa bước ra sân, tay lăm lăm cầm chiếc nỏ.
    Đêm hôm ấy tối trời, không trăng, tuy nhiều sao, nhưng ánh sao không đủ chiếu sáng để người ta nhìn rõ vật muốn nhìn. Bước ra tới sân, phú ông ngẩng lên nhìn nóc nhà. Phòng ông ngủ ở gần một đầu hồi, khi ra sân ông đứng trước gian phòng này, do đó nhìn lên nóc nhà, ông chỉ nhìn rõ phía ông đứng, còn về đầu kia ông nhìn không thấy rõ. Phía nhìn rõ ấy, ông thấy lờ mờ một bóng người, đầu đội nón, tay chống gậy đang đi bước một. Ông ngạc nhiên, trộm gì mà lạ lùng vậy, đi ăn trộm lại đội nón và chống gậy. Ông định thần nhìn kỹ, xuyên qua bóng tối, ông thấy một người không cao lắm, hình vóc như trẻ con bảy tám tuổi, hai tay ngắn và hai chân cũng ngắn! Con nhà nào mà nghịch ngợm ma quỷ thế này? Bóng đen ấy có lúc như ngước đầu nhìn về phía xa xa, có vẻ như chờ đợi hoặc trông ngóng cái gì!
    Mặc kệ, muốn gì thì gì, dù là kẻ trộm hay trẻ con nghịch ngợm, ông cũng giương nỏ bắn một mũi tên về hướng bóng đen, cố ý bắn hơi xa đích cốt để dọa dẫm, ông không định tâm bắn trúng, e chết con trẻ lại ân hận. Mũi tên vút buông ra, cách bóng đen khỏang một thước. Bóng đen giật mình, rồi chỉ đánh vút một cái, nó lao mình vào đêm tối biến mất!
    Ông quay trở vào, không khỏi băn khoăn về những điều vừa xảy ra, ông nằm suy nghĩ vẩn vơ mãi mới ngủ được.
    Sáng hôm sau, ông vừa dậy, chưa kịp pha trà uống nước, vợ ông đã hỏi:
    - Thầy nó này, chiếc nón chiều qua tôi để ở nhà bếp, thầy nó có làm gì đến không?
    - Chiều tối rồi, tôi làm gì đến nón, u mày để đâu rồi quên đấy chứ
    Vợ ông không quên, lúc ở ngòai đồng về, chính tay bà móc chiếc nón lên tai cối xay lúa, sáng nay định ra đồng tìm không thấy nữa.
    Phú ông pha trà, rót đưa mời vợ chén nước. Lúc ấy thằng con ông ở ngòai vườn đi vào, tay cầm chiếc nón của mẹ và nói:
    - Nón của mẹ, ai mang vứt ra hàng rào vườn, con tìm thấy. Bên cạnh chiếc nón có chiếc gậy này.
    Phú ông nói:
    - Chắc đứa nào nó nghịch chứ gì.
    Bà vợ không nói gì, uống xong chén trà, cầm chiếc nón đội lên đầu rồi đi ra đồng trông nom thợ cày thợ cấy làm việc. Phú ông tiếp tục băn khoăn về chiếc nón và chiếc gậy. Sau đó có ông hàng xóm sang chơi, phú ông thuật lại cho ông này nghe những điều đã xảy ra đêm qua, nói rõ cả sự kiện chiếc nón của bà vợ bị vứt ngòai hàng rào. Ông hàng xóm không nói gì, uống nước, ăn trầu hút thuốc rồi ra về. Ra tới cổng, ông mời phú ông sang chơi nhà ông vì ông có câu chuyện cần nói.
    Trong lúc phú ông nói chuyện với vợ con, cũng như lúc nói chuyện với ông hàng xóm, con chó trắng mũi đỏ cứ loanh quanh dưới gầm giường hoặc đi ra sân rồi lại trở vào. Giá đó là một con người, ắt đã bị nghi là có ý rình nghe trộm.
    Một lúc lâu sau, phú ông sang chơi nhà ông hàng xóm. Mời khách vào nhà ăn trầu uống nước xong, ông hàng xóm nói:
    - Tôi sở dĩ phải mời ông sang vì câu chuyện nói với ông, tôi không muốn con chó trắng mũi đỏ nghe được. Tôi để ý nó cứ quanh quẩn để nghe trộm những điều ông nói với tôi, và lẽ tất nhiên những điều tôi sẽ nói với ông.
    Phú ông ngạc nhiên hỏi:
    - Con chó trắng biết nghe trộm?
    - Đúng! Con chó trắng này không phải là chó, nó là yêu ma, và bóng đen ông trông thấy trên nóc nhà chính là nó.
    Phú ông nói:
    - Tôi không tin, chó làm sao biết đội nón lại biết đi hai chân.
    Ông hàng xóm bảo:
    - Trời ơi! Ông chất phát quá! Là yêu ma, nó đi một chân còn được nữa là đi hai chân. Ông không nghe thấy các cụ nói gì về chó trắng mũi đỏ hay sao?
    Phú ông lắc đầu. Ông hàng xóm nói tiếp:
    - Các cụ bảo rằng chó trắng mũi đỏ là yêu ma mang hình chó. Nó thường đội nón chống gậy đi trên nóc nhà.
    - Nó làm thế để làm gì?
    - Vậy ông cho cái bóng đen đi trên nóc nhà ông là một đứa nhỏ hay sao? Con nhà nào lúc đêm hôm lại nghịch ngợm như vậy! Vả lại, một đứa nhỏ làm sao dám lao mình đi khi ông buông ra phát tên! Có mà ngã giập xác! Còn có leo lên nóc nhà để làm gì thì tôi nghĩ rằng, nó leo lên để ngóng chờ đồng bọn yêu ma của nó. Có thể nó đã hẹn hò một cuộc họp với nhiều yêu ma khác đội lốt chó trắng mũi đỏ hoặc ở nhà ông hoặc ở nơi khác. Nó ngước nhìn về phía xa để ngóng nhìn bạn hữu của nó đấy.
    Phú ông hơi suy nghĩ, nhưng ông bảo:
    - Ở làng ta, ngoài tôi có ai nuôi chó trắng mũi đỏ nữa đâu!
    Ông hàng xóm cười nói:
    - Ông khờ khạo quá! Đâu có phải nó chờ đợi những con chó ở làng ta! Là giống yêu ma, chúng nó có thể hẹn hò dù cách xa nhau cả ngàn dặm. Chó nhà ông, chắc nó hẹn với đồng bọn nó, lũ đồng bọn này ở nơi không gần nhau.
    Phú ông không nói năng gì, vẻ mặt nghi hoặc, ông với chiếc điếu hút mồi thuốc lào, nhặt miếng trầu nhai, rồi ông bảo ông hàng xóm:
    - Ông nói vậy thì tôi biết vậy, nhưng không tin chó trắng mũi đỏ lại là yêu ma. Chó là chó, yêu ma là yêu ma, sao chó lại có thể là yêu ma được.
    - Tin hay không là quyền của ông, nhưng dù tin hay không tin, ông cũng nên hoá kiếp cho con chó trắng nhà ông đi.
    Phú ông cám ơn ông hàng xóm về những điều ông đã nói. Ông ra về trong lòng nghi hoặc. Ông thấy lời ông hàng xóm nói cũng có đôi điều hợp lý: con nhà ai lại đi nghịch ngợm dại dột như vậy lúc đêm hôm. và nếu là con người thì làm sao lại vút lao mình đi được khi ông bắn ra một mũi tên.
    Đi về đến sân nhà, con chó trắng vẫy đuôi mừng. Nhìn nó ông không thấy có vẻ gì là yêu ma. Ông không nghe lời ông hàng xóm hóa kiếp cho nó, ông vẫn thương nó là một con chó biết vẫy đuôi mừng chủ. Vả lại khuyển mã chí tình cũng thắm thiết lắm!
    Ông vẫn nuôi con chó cho đến khi ở nhà ông xảy ra một chuyện không hay. Ông có đứa con gái đầu tên là Vách năm đó 18 tuổi. Cô Vách trông rất mặn mà duyên dáng. Trai làng đã nhiều cậu muốn lăm le làm giai tế phú ông.
    Cô Vách tự nhiên mang bệnh, thuốc thang chữa trị thế nào cũng không khỏi, nhiều khi lại mê sảng. Trong lúc tỉnh, cô đã nói cho cha mẹ hay là đêm đêm cô cứ mơ thấy một chàng thanh niên đẹp trai, vượt qua lối cửa sổ vào nài cô ân ái, cô chống cự không nổi, và kể từ khi cô bị vào tay thanh niên này, cô bắt đầu mang bệnh. Cô lại cho cha mẹ biết thanh niên rất kỳ lạ, không bao giờ nói năng câu gì, hắn đến, nài ép cô, mây mưa xong là hắn đi. Cô hỏi không bao giờ hắn trả lời, cô chống cự lại không nổi, muốn kêu lên chỉ ú ớ kêu không ra tiếng.
    Ông bà phú ông lo lắng, chắc con gái mình bị tà ma ám ảnh. Một mặt ông lo canh gác, ông mời thầy tự xin bùa dán nơi phòng cô Vách, và cúng trừ tà.
    Ông muốn làm gì thì làm, đêm đêm cô Vách vẫn thấy chàng thanh niên đẹp trai không nói lẳng lặng tới cưỡng hiếp cô, người cô ngày một gầy guộc, xanh xao.
    Phú ông mượn lực điền canh cửa phòng và cửa sổ, và chính ông đêm hôm cũng đôi khi thức giấc đi tới buồng ngủ của con gái. Song, với sự việc cô Vách bị tà ma quấy nhiểu, nhà phú ông lại xảy ra một sự lạ nữa. Thỉnh thoảng đêm khuya, ông nghe có người rửa bát ở ngoài vại nước, một lần ông và một người thợ cày chạy ra xem thì có bóng người vụt chạy đi, để lại tại vại nước một rổ bát đĩa dơ. Và cứ đêm nào như thế, y như gạo nhà ông thấy vơi nhiều, có người đã múc gạo lúc đêm hôm. Ai vậy, ông lo lắng lắm.
    Ông bày tỏ sự lo lắng của mình với ông hàng xóm. Ông này nói:
    - Trước tôi đã bảo ông chẳng nghe! Tất cả mọi việc xảy ra ngày nay đều do con chó trắng mũi đỏ nhà ông cả. Nó là yêu ma, chính nó đã hóa ra thằng con trai câm cưỡng hiếp con ông, chính nó đã mời đồng loại yêu ma tới nhà ông ăn uống rồi rửa bát! Coi chừng rồi có ngày bọn chúng nó sẽ giết hết gia đình ông! Các cụ bảo rằng ngày trước có nhà nuôi chó trắng thành yêu, gặp lúc vận nhà suy, người trong nhà lần lượt chết, người nọ chưa chôn người kia đã chết theo, phải có thầy tự cao tay lắm mới trị được!
    Lời ông hàng xóm làm cho phú ông càng lo lắng thêm. Ông hỏi bây giờ nên làm thế nào, ông hàng xóm đáp:
    - Chỉ có cách mời thầy bùa. Và cần nhất phải làm sao hóa kiếp được chó trắng mũi đỏ đi. Nhưng nó đã thành tinh rồi, ông coi chừng, ý định gì của ông nó có thể biết được. Nó mà biết ông định hóa kiếp nó, ông phải cẩn thận kẻo nó lại hóa kiếp ông trước. Ông đừng nói năng ý định của ông cho ai biết, kể cả bà ấy và các con ông, rồi lúc nào thuận tiện và bất thình lình, ông cho một nhát dao hoặc một búa may ra mới trừ được nó.
    Phú ông buồn rầu ra về. Ông hối hận đã không biết nghe ông hàng xóm từ trước hóa kiếp con chó trắng mũi đỏ đi! Giờ đây ông đã rắp tâm rồi, ông sẽ giết con chó trắng để trừ giống yêu ma!
    Ông rắp tâm trừ chó trắng mũi đỏ, nhưng việc đó ông không sao làm nổi. Có lẽ chó biết rõ ý định của ông, nên tuy vẫn ở nhà ông, nhưng không ai gần được nó, và có lúc ông và một người lực điền săn bắt thì không hiểu nó có phép mầu nhiệm gì, nó luôn luôn tránh thoát, kể cả lần người lực điền đã choàng được nó vào thòng lọng xích ống.
    Người hàng xóm hỏi thăm ông về tình trạng cô Vách và hỏi cả về con chó trắng nhưng ông này không bao giờ đem những câu chuyện ấy nói ngay tại nhà phú ông, chuyện chỉ được nói khi ông gặp phú ông ở ngoài đường, hoặc khi phú ông sang chơi nhà ông, hút thuốc ăn trầu uống nước. Ông khuyên phú ông phải hết sức cẩn thận, đừng để con chó biết rõ ý định ông muốn giết nó, nó biết, nó sẽ tìm cách giết ông trước.
    Lời nói của ông hàng xóm khiến ông càng lo lắng thêm, thôi thì bùa bèn đủ mọi nơi nghe tiếng thầy pháp nào cao tay ông cũng mời tới nhà để trừ yêu ma, chữa bệnh cho cô Vách. Thật là tốn kém mà kết quả không đi tới đâu!
    Rồi một đêm khuya, thức giấc, ông tới buồng cô Vách thăm con và xem chừng sự canh phòng của người lực điền. Người lực điền gục đầu ngay cửa sổ ngủ, còn trong màn cô Vách như có bóng người lục đục. Ông lên tiếng đánh thức lực điền thì vụt từ trong màn cô Vách lao ra một bóng trắng, nhào theo lối cửa sổ, vượt qua đầu người lực điền biến mất. Bóng trắng không ra hình người, không phải hình vật trông tương tự như chếc bóng chống gậy đội nón trước đây ông đã trông thấy trên nóc nhà. Đích hai bóng là một, và chắc chỉ là con chó trắng mũi đỏ!
    Sự lo lắng của ông tăng gấp bội. Ông ngồi nói chuyện với người lực điền một lúc để canh chừng con gái, rối lại trở về phòng ngủ của mình. Khi ông đi về phía đầu hồi nhà ngủ, ông nghe phía sau nhà, nơi vườn cây có tiếng lào xào. Nghi là kẻ trộm đang bàn tính để vào ăn trộm, ông rón rén tới bờ tường, nhìn qua khe tường. Không phải kẻ trộm, những điều nhìn thấy đã làm ông kinh sợ toát mồ hôi hột! Ông thấy một đám vừa người vừa chó đang ngồi quây tròn ăn uống với nhau, có hai người, còn lại toàn chó hết, hai người đều chỉ bằng tầm vóc đứa trẻ lên bảy lên tám. Có con chó, thân chó nhưng đầu người, có con chó nguyên hình chó. Chúng đang ăn uống và bàn tán với nhau. Nhìn chiếc mâm đặt giữa bọn người và chó này, thì chính là chiếc mâm nhà ông vẫn dùng để dọn cơm. Bát đũa cũng chính những bát đũa vẫn dùng hàng ngày.
    Nhìn thấy bọn người và chó ăn uống hội họp, tóc gáy ông dựng ngược, nhưng khi nghe bọn chúng bàn tán với nhau, ông không còn hồn vía nào nữa. Chúng nó bàn nhau, sau khi bắt xong hồn con gái ông, một con chó cái sẽ bắt hồn thằng con trai ông, cậu Tường, em cô Vách, năm nay mới mười sáu tuổi.
    Một con chó đầu người bảo một con chó khác:
    - Chị muốn bắt thằng Tường, chị phải bắt ngay! Coi chừng bố nó biết, bố nó gửi nó đi chỗ khác thì hỏng việc đấy!
    Con chó kia cũng đầu người, đáp:
    - Bố nó biết làm sao được. Chuyện mình nói ở đây, ai lọt vào mà nghe.
    Một trong hai ngừơi, chó mang hình người, nói:
    - Rồi bố con anh em nhà nó, bọn mình sẽ bắt hết. Chúng nó sẽ chết không kịp chôn!
    Sợ quá, phú ông lẳng lẳng rón rén về buồng ngủ, đi rất nhẹ nhàng, sợ kinh động đến bọn chó yêu ma sẽ có hậu quả không hay.
    Sáng hôm sau, ông nhìn trước nhìn sau không thấy con chó trắng mũi đỏ, ông mới khẽ thuật lại những điều ông trông thấy đêm trước cho vợ nghe, và ngay sáng hôm đó, vợ ông đã mang thằng Tường đi gửi ở nhà ông ngoại, ở cách xa nhà ông tại một thôn khác.
    Ông cũng lại sang nhà ông hàng xóm thuật lại những điều đã xảy ra đêm trước tại nhà ông, và vấn kế ông này về cách đối phó với lũ chó yêu ma, Ông hàng xóm nói:
    - Bây giờ chỉ còn cách tìm thầy Tự cao tay và xin bùa về yểm khắp nhà, may ra có trừ được lũ chúng chăng!
    Ông nói ông đã mời mấy thầy Tự cao tay và đã xin bùa yểm khắp nhà nhưng không ăn thua gì. Ông hàng xóm bàn bây giờ chỉ có một cách cầu Trời và lễ Phật. Ông khuyên cả hai ông bà đêm đêm nên thắp hương khấn Trời, và chia nhau đi lễ các chùa để cầu xin Phât tế độ. Ông cũng khuyên phú ông nên năng ra lễ tại đình làng để cầu với đức Thành Hoàng để ngài dùng uy quyền trừ khử lũ yêu ma.
    Không có cách gì khác, hai vợ chồng phú ông đành chia nhau đi lễ chùa lễ đình để xin Phật, Thần phù hộ giúp đở cho gia đình ông tai qua nạn khỏi. Đêm đêm hai vợ chồng ông đều thắp nhang ra giữa trời khấn vái.
    Ông bà đi lễ cứ đi lễ, cầu Trời cứ cầu Trời, những việc bất thường vẫn cứ xảy ra ở nhà ông như thường. Cô Vách vẫn đêm đêm trong giấc mơ, có kẻ tới nài hoa ép liễu, và vẫn luôn luôn ông nghe trong đêm có tiếng rửa bát đủa ngoài vại nước. May mắn, ông đã nghe trộm được những lời bàn tán của lũ chó, gửi cậu Tường đi nên đã tránh được tai nạn cho con! Hai ông bà lo lắng, sợ hãi, cả hai gầy rộc đi, người trông hốc hác như mất hết tinh thần.
    Trong khi gia đình ông đang ở trong tình trạng ấy, thì một hôm có một bà sư già tới nhà ông khuyến giáo. Ông mang tiền gạo ra cúng. Lẽ ra, nhận tiền gạo xong, nhà sư ra đi để tới những nhà khác, nhưng thay vì ra đi, nhà sư đã xin với ông cho nghĩ tạm trong nhà mấy ngày. Bà sư nói:
    - Bần ni từ xa xôi tới đây, mêt mỏi, không tiếp tực đi quyên giáo được, xin thí chủ, nhà có rộng cho bần ni ở nhờ ít bữa, khi nào lại sức bần ni sẽ ra đi.
    Cả hai ông bà phú ông đều trịnh trọng đón tiếp và mời nhà sư lên nghĩ ở ngôi nhà trên, nghĩa là ngôi nhà chính của gia đình. Sư già lại ngõ ý với hai ông bà muốn có chỗ để tựng kinh niệm Phật. Sư già nói:
    - Bần ni là kẻ tu hành, hàng ngày phải tụng kinh niệm Phật. dám phiền thí chủ cho bần ni mượn một chiếc hương án để thiết lập bàn thờ Phật, có bàn thờ, việc tụng niệm sẽ được nghiêm túc.
    Hai vợ chồng phú ông mời sư già đặt ngay bàn thờ Phật trên bàn thờ gia tiên nhà mình, như vậy tổ tiên của phú ông cũng sẽ được nghe kinh.
    Sư già lấy ở trong đãy ra một pho tượng Phật, đặt lên hương án, cao hơn đỉnh trầm. Ngay sau đó đèn hương được thắp lên và sư già bắt đầu niệm Phật. Phú ông không hiểu sư già đã tụng những kinh gì, chỉ biết sư già chăm chú đến việc kinh kệ, không chú ý gì đến mọi sự bên ngoài, một ngày người chỉ ăn một bữa vào lúc ngọ, cơm chay do vợ chồng phú ông cung cấp, và đêm đêm sư già tụng kinh rất khuya. Sư già tụng kinh như vậy, luôn ba ngày liền, chỉ nghĩ vào lúc thụ trai, và vào quá nữa đêm tới sáng
    Vợ chồng phú ông hầu hạ sư già cơm nước, tự thấy trong lòng như nhẹ nhỏm, và mọi sự lo lắng như tiêu tán. Điều đáng kể là trong suốt ba đêm liền, từ hôm sư già bắt đầu tụng kinh, những sự kiện ma quái không xảy ra như về trước. Cô Vách đêm đêm không thấy yêu ma tới quấy nhiểu cưỡng hiếp và đàn chó thành tinh dường như cũng không thấy tới hội họp ở nhà phú ông.
    Sáng ngày thứ tư, sư già từ giả vợ chồng phú ông để tiếp tục đi khuyến giáo. Hai ông bà cố giữ cũng không được, đưa tặng gạo tiền sư già đều từ chối lấy cớ trong mấy ngày ở lại, sư già đã quấy quẻ ông bà nhiều rồi. Hai ông bà tiễn chân nhà sư ra đến đầu xóm mới quay trở về.
    Về tới nhà, phú ông được người lực điền cho biết, con chó trắng mũi đỏ không hiểu tại sao nằm chết rục ở bụi tre.
    Bây giờ phú ông mới hiểu sư già là một vị cao tăng đã vì gia đình mình tụng kinh niệm Phật trừ yêu quái.

  3. #3
    Đai Đen Avatar của thiệntâm 123
    Gia nhập
    Dec 2010
    Nơi cư ngụ
    Hồ Chí Minh
    Bài gởi
    563

    Mặc định

    cái này không rùng rợn như chuyện con mic chống gậy đội nón đi hai chân ra vườn bạn nhỉ? chỉ coi cái hìn hve3 lại thôi cung ớn lạnh
    Phân thân hiện khắp cõi trần,

    Trăm ngàn vạn kiếp hóa nhân gian này.

    Đáp lời cầu nguyện ứng ngay

    Thuyền từ cứu khổ không giây tạm ngừng.

    rose4rose4rose4rose4

  4. #4

    Mặc định

    kjnh quá,nhà em cũng nuôi chó:(

  5. #5

    Mặc định

    mèo mủi đỏ thì sao ta ?

  6. #6

    Mặc định

    mèo mũi đỏ chắc nó bị cảm đó anh

  7. #7

    Mặc định

    mèo mủi đỏ thì sao ta ?
    Các đây khoảng 12 năm. Cũng vào thời khoảng này. Tôi lượm một con mèo mang về nuôi. Nó có sắc lông màu hơi vàng điểm chút đen. Khuôn mặt thì đẹp lắm. Nhưng tính tình thì quá dị. Hay làm dáng ngồi trước gương vuốt râu. Lúc mới về thì còn biết nghe lời. Sau thì lúc này lúc khác. Tôi cũng hơi bực mình. Nhưng nghỉ lại, thôi nuôi nó cho vui cửa vui nhà. Tốn thêm chút cơm canh thì cũng chẵng mất mát chi.
    Rồi bổng dưng một đêm, tôi đang khò, thì nghe văng vẳng tiếng tivi ở phòng dưới. Tui lại nghỉ ai đó trong gia đình mở tivi xem. Nên rón rén xuống cầu thang xem sao. Xuống tới nơi thì hỏng có ai ngoài con mèo đang nằm lim rim đôi mắt. Tôi nghỉ chắc ai đó quên tắc tv nên với tay lấy remote tắt nó đi. Vừa ngã lưng lên giường thì lại nghe tiếng tv mở. Bực mình quá, chạy vội xuống cầu thang xem ai đang xem tv. Lần này cũng chẵng thấy ai ngoài con mèo. Tưởng cái tivi bị mát. Nên tôi giựt cả dây điện ra, rồi đi ngủ.
    Hỏng biết ngủ được bao lâu, lại nghe tiếng tivi. Kỳ này tôi khôn hơn, rón rén trườn cái đầu ngó xuống cầu thang xem ai đang xem tivi.
    Trời ơi!!!! Con mèo của tôi. Nó đang xem tivi. Nó đứng bằng 2 chân như người. Đôi mắt màu xanh lá cây sáng quoắt đang nhìn chăm chăm vào cái tivi.
    Tay chân tui bủn rủn. Miệng hỏng hét ra lới. Tôi cố lết lại về phòng, nhưng thân thể cứng đơ. Tôi biết tôi đang gặp ma. Rồi hình như linh cảm thấy tôi đang nhìn nó. Nó ngước đầu lên nhìn tôi. Úi trời ơi!!!.... cặp mắt nó xanh lè, cả thân tôi lạnh ngắt. Tôi không còn cảm giác gì ngoài cái sợ. Tôi kêu không ra hơi. Có lẽ nhờ phước ông bà để lại, nên con mèo hỏng làm gì tôi. Nó từ từ hạ mình xuống, rồi bước đi lại 4 chân, phóng ra ngoài garage.
    Tôi nằm đó không biết bao lâu mới nhất được cái chân đứng dậy. Lúc đó mới la hét tùm lum. Cả nhà ai cũng dậy. Tôi kể chuyện con mèo. Mọi người nói tôi là ngủ mơ. Tôi hỏng biết nói sao. Đành yên lặng.
    Từ đó tôi sinh ra sợ mèo. Mà cứ con mèo nào càng đẹp tôi lại càng sợ. Năm nay lại trở lại năm con mèo. Hy vọng mọi sự đến bình an với tôi. Xin đừng có con mèo nào vào nhà tôi phá nữa. Tôi cảm ơn rất nhiều.
    Viết chuyện này đúng vào giờ linh. 12 giờ đêm 30 năm canh Dần.
    Tác Giả Dzịt Tí Hon-Vietlove

  8. #8

    Mặc định

    sợ quá , ko dám đá chó nữa đâu
    không tin có ma ta cho ăn tát slapping
    :skull::skull:

  9. #9

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Mr.Chelsea Xem Bài Gởi
    sợ quá , ko dám đá chó nữa đâu
    Không nên đánh thú vật bạn ạ, con gì cũng có nhận biết hết

  10. #10

    Mặc định

    Nếu vì những chuyện ntn mà đâm ra sợ chó mèo thì đúng là nhảm, chuyện này chắc viết ra để răn đe ai ăn thịt chó mèo nhiều thì tự xem lại bản thân thôi. Cứ sống bt thương yêu động vật thì có nuôi 10 con chó trắng mũi đỏ cũng chẳng làm sao

  11. #11

    Mặc định

    hehhehhe
    con mèo mủi đỏ nhà tui khôn lém,nó bít đứng 2 chân nhưng để rình coi mình nấu món gì mà thôi !!!

  12. #12

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi anhnamsg Xem Bài Gởi
    hehhehhe
    con mèo mủi đỏ nhà tui khôn lém,nó bít đứng 2 chân nhưng để rình coi mình nấu món gì mà thôi !!!
    potay :laughing: nó có đợi nón kô anh 5 :batting_eyelashes:
    Có thể bạn không tin,nhưng trong thực tế hoàn có thật.:day_dreaming:

  13. #13

    Mặc định

    nó không có đội nón,nhưng tui đang dạy nó chống gậy !!!

  14. #14

    Mặc định

    :laughing:peace:batting_eyelashes::i_dont_want_to_ see:
    Trích dẫn Nguyên văn bởi anhnamsg Xem Bài Gởi
    nó không có đội nón,nhưng tui đang dạy nó chống gậy !!!
    Có thể bạn không tin,nhưng trong thực tế hoàn có thật.:day_dreaming:

  15. #15

    Mặc định

    Vì sao chó lại đội nón, chống gậy????????? Đây có phải điềm gở hay không, có dính dáng gì đến ma quái hay không?????

    Xin mọi người giải đáp giùm ạ

  16. #16
    Đai Đen Avatar của darkshilen89
    Gia nhập
    Aug 2008
    Nơi cư ngụ
    Xóm mê tín
    Bài gởi
    597

    Mặc định

    Chó đội nón và chống gậy chỉ có trong phim hoạt hình .
    Nam Mô Đa Bảo Như Lai .
    Nam Mô Tỳ Bà Thi Như Lai .
    Nam Mô Ca Sa Tràng Như Lai .
    Nam Mô Ba Đầu Ma Thắng Như Lai.

  17. #17

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi darkshilen89 Xem Bài Gởi
    Chó đội nón và chống gậy chỉ có trong phim hoạt hình .
    thì bọn nó tập dợt để qua Hollywood mà :laughing::laughing::laughing:
    Kỳ này Hollywood lại tiền vào như nước rùi
    không tin có ma ta cho ăn tát slapping
    :skull::skull:

  18. #18

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Sat That Xem Bài Gởi
    Vì sao chó lại đội nón, chống gậy????????? Đây có phải điềm gở hay không, có dính dáng gì đến ma quái hay không?????

    Xin mọi người giải đáp giùm ạ
    Theo bạn Duy Quang Vozer :
    Mình đã tìm hiểu được một số chi tiết con chó đá , con khuyển đi bằng 2 chân đây này.

    Xưa kia tục ta tin rằng chó trắng mũi đỏ là yêu khuyển, không nên nuôi. Ngược lại, nên nuôi chó đen vì giống này kị yêu ma.

    " Giống chó (trắng) này tuy mang hình chó, nhưng khi chủ vắng nhà, nó nhảy lên nằm võng đưa như người, và những đêm thanh vắng, sáng trăng suông nó sẽ đội nón, chống gậy đi trên mái nhà bằng hai chân sau như người. Nó sẽ tìm gặp những yêu ma để tỏ rõ hết mọi sự trong nhà và xui giục ma quấy rầy nhà chủ, gây bệnh hoạn làm đau ốm các người trong gia đình.
    Những phụ nữ hữu sinh vô dưỡng khi sinh thường lấy máu chó đen vẩy ở quanh buồng đẻ để tà ma không dám tới, nhất là để kỵ giặc Phạm Nhan. Theo ông Nghiêm Thẩm, thì các sản phụ này phải ăn thịt và dồi chó đen và còn phải chôn ở dưới chân giường xương chó đen nữa. Phải kén chó đen tuyền mới hiệu nghiệm ".
    (Toan Ánh, Tín ngưỡng Việt Nam, tập 2, Xuân Thu tái bản, tr. 265).

    Còn ngày xưa, nước ta có " Chó đá " (Thạch khuyển) ,có bài thơ từ thời Lê

    Lần kể xuân thu biết mấy mươi
    Cửa nghiêm thăm thẳm một mình ngồi
    Đêm thanh nguyệt dãi màng trông nguyệt
    Ngày vắng ruồi bâu biếng ngáp ruồi
    Cắn kẻ tiểu nhân nào đoái miệng
    Chào người quân tử chẳng phe đuôi
    Phỏng trong sức có ngàn cân nặng
    Dấu nhẫn ai lay cũng chẳng dời.
    (Lê Thánh Tông, Hồng Đức quốc âm thi tập)

    Bác nào thích thì đọc thêm cho hiểu tục lệ xưa của nước mình .

    Xưa kia, cửa ngõ thường không làm đúng chính giữa nhà và sân để cho người ngoài đừng nhìn thẳng vào trung tâm nhà. Người ta cũng thường kiêng không nên để cho có con đường đâm thẳng vào nhà, hay là có đền chùa ở trước nhà. Nếu bất đắc dĩ không tránh được những điều kỵ ấy thì người ta chôn ở trước nhà một con chó đá hay là treo một cái gương ở trên cửa chính để yểm tà khí.
    (Đào Duy Anh, Việt Nam văn hoá sử cương, Đông Nam Á tái bản, 1985, tr.179).
    Reply With Quote

  19. #19

    Mặc định

    Thế lúc nó đội nón chống gậy có chìa cái nón ra xin cái gi không:big_grin:đại loại là xin ham răng hay cai cái gi đó:laughing:

  20. #20

    Mặc định

    Giống chó (trắng) này tuy mang hình chó, nhưng khi chủ vắng nhà, nó nhảy lên nằm võng đưa như người
    con mèo mủi đỏ nhà tui cũng biết nằm võng,nhưng không biết đung đưa !!!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Chó sợ ma hay ma sợ chó?
    By kimhoang306 in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 47
    Bài mới gởi: 10-07-2017, 09:24 AM
  2. Ma - Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
    By satyaa in forum Đạo Thiên Chúa
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 05-05-2011, 09:48 PM
  3. Ý nghĩa và Quan niệm về MA trong Phật Giáo
    By scorpio_89 in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 8
    Bài mới gởi: 13-04-2011, 10:13 PM
  4. Ý nghĩa và Quan niệm về Ma trong Phật giáo
    By Bin571 in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 03-04-2011, 11:04 AM
  5. Trả lời: 34
    Bài mới gởi: 18-03-2011, 09:32 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •