Trang 1 trong 2 12 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 30

Ðề tài: Trung Quốc: Vì sao 1 tỷ 400 triệu người mà không có lấy 1 giải Nobel hay giải Fields.

  1. #1

    Mặc định Trung Quốc: Vì sao 1 tỷ 400 triệu người mà không có lấy 1 giải Nobel hay giải Fields.

    Trung Quốc: Vì sao 1 tỷ 400 triệu người mà không có lấy 1 giải Nobel hay giải Fields.
    VIT - Người Mỹ chiếm tới 70% tổng số giải Nobel và vẫn liên tục duy trì tỷ lệ này, trong khi không có lấy một người Trung Quốc nào đạt được danh hiệu cao quý ấy, Thực tế cho thấy hầu hết học sinh Trung Quốc đoạt huy chương vàng thi Olympic toán quốc tế đều phải đào tạo lại...

    Trung Quốc chưa có giải Nobel là do giáo dục lạc hậu

    Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản, kể từ ngày nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa ra đời, đã bao nhiêu năm người Trung Quốc ngóng chờ ngày công dân nước họ được vinh dự tặng giải Nobel, nhưng ngày ấy mãi vẫn chưa đến. Điều đó làm họ vô cùng ngán ngẩm, tủi hổ. Một nước chiếm 1/5 số dân toàn thế giới, cường quốc kinh tế số 2 toàn cầu mà chưa có ai được tặng giải Nobel hoặc giải Fields (còn gọi giải Nobel Toán học) thì thật khó coi. Mỗi mùa giải Nobel, người Trung Quốc chỉ còn biết tranh cãi om xòm với nhau xem tại sao họ phải chịu số phận hẩm hiu như vậy.


    Trung Quốc ngăn cản ông Lưu Hiểu Ba, nhận giải Nobel hòa bình
    Rõ ràng, không phải vì chủng tộc người Hoa thiếu thông minh. Chứng cớ kể từ ngày thành lập nước CHND Trung Hoa (1949) tới nay đã có 11 người Hoa đoạt giải Nobel gồm 8 giải Khoa học – Lý Chính Đạo, Dương Chấn Ninh, Đinh Triệu Trung, Lý Viễn Triết, Chu Khang Văn, Thôi Kỳ, Tiền Vĩnh Kiện, Cao Côn; riêng giải Nobel của Đạt Lai (Nobel Hòa bình), Cao Hành Kiện (Nobel Văn), Lưu Hiểu Ba (Nobel Hòa bình) do có vấn đề chính trị nên chưa được Trung Quốc thừa nhận. Ông Lưu Hiểu Ba hiện đang phải ngồi tù vì tội "kích động lật đổ chính phủ" và chính quyền Trung Quốc thì kịch liệt lên án quyết định này của Hội đồng Nobel Na Uy.

    Qua lý lịch chủ nhân 8 giải Nobel người Hoa được Trung Quốc thừa nhận, có thể thấy: thứ nhất, họ đều không có quốc tịch Trung Quốc; thứ hai, họ chưa từng hưởng sự giáo dục ở Trung Quốc, hoặc nếu có thì cũng là giáo dục từ trước khi nước CHND Trung Hoa ra đời. Từ đây suy ra: sở dĩ người Trung Quốc chưa thể đoạt giải Nobel, ngoài môi trường xã hội ra, nguyên nhân rõ nhất là cơ chế giáo dục của Trung Quốc có vấn đề.

    Cơ chế giáo dục xơ cứng kìm hãm sự phát huy tính sáng tạo

    Tuy Trung Quốc đã đạt những thành tựu lớn trong việc phát triển công nghệ vệ tinh, tên lửa, vũ khí hạt nhân ... nhưng trên lĩnh vực khoa học tự nhiên và xã hội thì chưa có thành tựu nào sánh được với các chủ nhân giải Nobel; chưa có tác phẩm văn học nào xứng đáng xếp vào cánh rừng văn học thế giới.

    Trừ giải Nobel hòa bình ra, các giải Nobel khác đều chú trọng nhất đến tư tưởng và thành quả sáng tạo độc lập và nguyên gốc – đây là mặt yếu nhất của người Trung Quốc. Trong các nhà khoa học và nhà văn lớn lên dưới cơ chế giáo dục và môi trường xã hội Trung Quốc, e rằng chẳng ai có thể ngăn cản được sự xói mòn và tàn phá của môi trường xã hội bên ngoài đối với sức tưởng tượng và tính sáng tạo của họ; bởi lẽ ngay từ khi ra đời, mọi người đã bị trói tay chân và trói tư tưởng bằng một lý do cao cả nào đấy – đây là cái việc cơ chế giáo dục và môi trường xã hội Trung Quốc làm được “thành công” nhất.

    Ngành giáo dục Trung Quốc tuy đã có những thành tựu đáng khẳng định, nhưng về cơ chế giáo dục thì bao năm qua vẫn như cũ. Phương châm giáo dục sao chép từ Liên Xô và nội dung giáo trình của phương Tây đã bị cắt xén dẫn tới tình trạng nền giáo dục hiện nay chẳng đâu vào đâu. Có học giả Trung Quốc nói thẳng là nền giáo dục Trung Quốc vô vị nhất thế giới; tư tưởng, phương thức và nội dung giáo dục cho học sinh hoàn toàn đi ngược bản chất của giáo dục.

    Giáo sư Ngô Hữu Thọ, Viện sĩ Viện Công trình Trung Quốc nói: nhân tố chính ngăn cản chúng ta giành được giải Nobel là các nhà khoa học của ta thiếu tinh thần sáng tạo cái mới; các nhà hoạch định chính sách lại càng thiếu tính sáng tạo. Đây là lỗi của cơ chế giáo dục hiện hành tại Trung Quốc. Ta lấy tỷ lệ học sinh thi đỗ làm tiêu chuẩn chính để đánh giá trình độ nhà trường; trọng tâm mọi công tác của trường học đều nhằm vào nâng cao tỷ lệ học sinh thi đỗ và lên lớp; dù thày hay trò đều điên cuồng theo đuổi mục tiêu nâng cao thành tích thi; lối học thuộc lòng kiến thức trở thành phép màu để đạt điểm cao. Cho dù học sinh Trung Quốc liên tiếp giành thành tích cao trong các kỳ thi Olympic quốc tế, nhưng đấy chỉ là kết quả sự tập dượt làm thật nhiều bài tập khó mà thôi, thực ra không hề nâng cao được chút nào tư duy sáng tạo của các em, không hình thành tinh thần sáng tạo.

    Khưu Thành Đồng, người Mỹ gốc Hoa đoạt giải Fields Toán học, cách đây ít lâu phát biểu tại ĐH Thanh Hoa: thi Olympic toán không đào tạo được nhà toán học lớn; ộng không tán thành Trung Quốc dùng hình thức này để đào tạo học sinh; thực tế cho thấy hầu hết học sinh Trung Quốc huy chương vàng thi Olympic toán quốc tế hiện làm nghiên cứu sinh ở chỗ ông đều không đạt yêu cầu, ông phải đào tạo lại.

    Tại Trung Quốc, thế giới người lớn thu xếp xong hầu hết mọi việc cho trẻ em kể từ ngày chúng lọt lòng mẹ. Gia đình, nhà trường và xã hội chẳng những “bao cấp” mọi chuyện ăn mặc ở đi lại, lại càng “bao cấp” cả tư tưởng của chúng – đứng trước mọi vấn đề sẽ gặp phải, chúng rất ít khi cần tự động não tìm cách giải quyết, mà chỉ cần dựa theo sự thu xếp sẵn có của thế giới người lớn mà xử lý là xong. Ngoài ra thế giới người lớn còn chuẩn bị sẵn cho chúng một chân lý duy nhất đúng đắn vĩnh hằng, nhiệm vụ của chúng là bị động tiếp nhận chân lý đó và truyền lại cho đời sau hết thế hệ này đến thế hệ khác. Một số học sinh phổ thông tham gia tranh luận về giải Nobel cũng nói chúng em học toán lý hóa là để thi đỗ đại học; học đại học là để kiếm việc làm, kiếm tiền, để làm cán bộ, chẳng ai nuôi chí suốt đời làm nghiên cứu sáng tạo KHKT; như thế thì sao có giải Nobel được.

    Học sinh Trung Quốc từ bé đã không được đào tạo năng lực tư duy độc lập; từ tiểu học tới đại học, cái gọi là triết học và trí tuệ đều không được thực sự coi trọng; dưới cơ chế giáo dục mâu thuẫn, học sinh bị nhồi nhét nhiều nội dung hão huyền. Hiện nay đã phát hiện một số sự tích “nhân vật anh hùng” trong sách giáo khoa là bịa đặt (kiểu Lê Văn Tám của Việt Nam), nhằm dạy lũ trẻ mù quáng noi theo các tấm gương đó. Toàn bộ hệ thống giáo dục chưa có nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan đứng đắn, khiến trẻ em càng học càng mơ hồ, không có niềm tin, không có mục tiêu theo đuổi.

    Do khâu đào tạo bậc đại học có vấn đề mà khoa học Trung Quốc lạc hậu. Cơ chế quan liêu trong các trường ĐH đã bóp chết mọi nhân tài có tính sáng tạo. Phần lớn cán bộ giảng dạy và nghiên cứu trong trường ĐH và cơ quan nghiên cứu khoa học hiện nay là những người thích làm quan chức và làm học phiệt (học giả có thế lực chuyên tìm cách đàn áp các tư tưởng học thuật khác mình, nhằm nắm quyền chi phối về học thuật). Đối với họ, làm quan kiếm tiền là trên hết; kiến thức học vấn là thứ yếu. Người thực sự làm khoa học đã ít lại càng ít; nếu có thì cũng chẳng có không gian phát triển. Đạo đức của giới cán bộ khoa học ngày một xuống cấp. Mới đây chinanews.com.cn đưa tin một vị cựu phó Hiệu trưởng ĐH Bắc Kinh nói không ít giáo sư đại học lợi dụng việc hướng dẫn nữ nghiên cứu sinh tiến sĩ để giở trò đồi bại với họ.

    Ở Trung Quốc, hiện tượng sao chép luận án hoặc kết quả nghiên cứu của người khác rất phổ biến, như thế sao có thể thu được kết quả nghiên cứu giá trị. Cán bộ khoa học kém đạo đức thì sẽ chẳng bao giờ đạt được thành tựu xứng đáng giải Nobel. Nhà khoa học người Hoa Cao Côn (Charles Kuen Kao) ngay từ năm 1966 đã hoàn tất công trình nghiên cứu truyền thông tin ánh sáng bằng sợi cáp quang, sau đó ông cũng chẳng để ý đăng ký sáng chế phát minh, thế mà 40 năm sau ông nghiễm nhiên được trao một nửa giải Nobel Vật lý 2009 – đây là một điển hình về đạo đức khoa học. Mới đây, ngày 13/2/2011, Bộ Khoa học kỹ thuật Trung Quốc ra thông báo chính thức hủy quyết định tặng giải thưởng Tiến bộ Khoa học kỹ thuật nhà nước hạng hai năm 2005 cho nguyên giáo sư Đại học Giao thông Tây An Lý Liên Sinh và những người cùng nhóm, thu hồi Chứng chỉ khen thưởng và truy thu tiền thưởng; lý do là những người này đã sao chép kết quả nghiên cứu của người khác và bịa đặt số liệu hiệu quả kinh tế.

    Ảnh hưởng tiêu cực của văn hóa truyền thống

    Người Trung Quốc vốn "thâm", thường chỉ chú ý đến lợi mình, không muốn chia sẻ hiểu biết cho người khác. Ngoài ra tại diễn đàn "Văn hóa cấp cao 2004" tổ chức ở Bắc Kinh, chủ nhân giải Nobel người Mỹ gốc Hoa Dương Chấn Ninh từng nói Kinh Dịch ảnh hưởng xấu tới phương thức tư duy của văn hóa Trung Quốc, “ảnh hưởng này là một trong các nguyên nhân quan trọng làm cho khoa học cận đại không thể nảy sinh ở Trung Quốc”. Trong Kinh Dịch chỉ có phương pháp quy nạp mà không có phương pháp suy diễn; mà khoa học thì đòi hỏi phải dùng cả hai phương pháp đó. Mặt khác, Kinh Dịch chủ trương thiên nhân hợp nhất, coi quy luật của trời (thiên nhiên) và quy luật của con người là một; trong khi khoa học đòi hỏi phải tách riêng.

    Các mặt tiêu cực của nền văn hóa truyền thống Trung Hoa, chủ yếu là văn hóa Nho giáo, đã có ảnh hưởng lớn đối với tư tưởng giáo dục Trung Quốc, nhất là việc đào tạo nhân tài sáng tạo.

    Tư tưởng Đại nhất thống của văn hóa Nho giáo nhấn mạnh sự thống nhất cao về chính trị và văn hóa của quốc gia; nó có mặt tích cực là nhấn mạnh ý thức tập thể, song lại xóa bỏ ý thức chủ thể của cá nhân và tự do ý chí. Ảnh hưởng của tư tưởng Đại nhất thống đối với giáo dục thể hiện ở chỗ thày giáo tự giác hoặc không tự giác chỉ theo đuổi các kết luận có sẵn hoặc các thành phẩm tri thức, có xu hướng nhất nguyên hóa giá trị quan. Thí dụ “Cái gì xảy ra sau khi tuyết tan?”, câu trả lời tiêu chuẩn là “Tuyết tan rồi thì sang xuân”.

    Đồng thời Đạo Trung Dung mà văn hóa Nho giáo đề xướng cũng kìm hãm tư duy mới của chúng ta. Trung Dung là nguyên tắc cơ bản trong triết học Khổng Tử, là vũ trụ quan, phương pháp luận và tiêu chuẩn đạo đức được văn hóa Nho giáo ra sức đề cao. Trung Dung lấy hài hòa thống nhất làm tiền đề, cho rằng sự phát triển của con người hoặc sự vật đều nên vừa phải, trong giới hạn thích đáng, không “quá mức” và “bất cập”. Ảnh hưởng rõ nhất của tư tưởng này đối với giáo dục là thày giáo chỉ thích học trò ngoan ngoãn vâng lời mà ra sức bài xích các học trò nói năng hoặc có suy nghĩ “ngoài khuôn phép”, đòi hỏi chúng phải “cải tạo” cho hợp khuôn phép. Như thế tuy đã đưa học sinh vào khuôn phép nhưng lại bóp chết năng khiếu của biết bao trẻ em thông minh. Rất tiếc là tới nay nhiều người vẫn chưa nhận thức được tai hại sâu xa của các mặt tiêu cực trong văn hóa truyền thống Trung Quốc đối với việc giáo dục tinh thần sáng tạo KHKT,.

    Người có tư duy sáng tạo thường nghĩ khác. Tại Mỹ, các cán bộ khoa học đều được khuyến khích phải tư duy theo cách khác người thường, phải dám thách thức mọi giả thiết. Học trò được thầy khuyến khích nghi ngờ các kiến thức có sẵn, đi tìm lời giải mới cho các vấn đề KHKT. Thực tế cho thấy tuy thành tựu giáo dục tiểu học và trung học Mỹ chỉ xếp thứ 28 và 30 trên thế giới, sau cả các nước bán đảo Scandinavia và Trung Âu nhưng người Mỹ lại chiếm tới 70% tổng số giải Nobel, và thành tích này cứ tiếp tục duy trì mãi.

    Vậy Trung Quốc còn cách giải Nobel bao xa? Điều này không thể nói trong vài câu mà xong. Học giả Từ Hiểu viết: Nếu không thay đổi phương pháp giáo dục đối phó với thi cử, nếu không từ bỏ các ảnh hưởng tiêu cực của văn hóa truyền thống đối với giáo dục, nếu ngành giáo dục cứ áp dụng cách làm của nền kinh tế kế hoạch thì chúng ta khó lòng rút ngắn được khoảng cách tới giải Nobel./.

    Nguyễn Hải Hoành
    ------------------------------
    lời bản: Nghafnh Giáo dục ở TQ còn như vầy. Không biết của VN như thế nào vì VN hay "định hướng" theo mấy đông chí TQ quá

    Khangthien
    Một người còn phải học hỏi và sửa đổi nhiều !
    Gia Dinh Vo Hinh

  2. #2

    Mặc định

    nói tàu phải nghĩ đến ta, học sinh của ta bây giờ không những kiến thức yếu mà đạo đức lại rất kém (phần đông ) trong khi chúng ta vẫn có các nhân tài nhưng cũng toàn là do thừa hưởng giáo dục từ các nước khác, dân tộc việt cực kỳ kém tính đoàn kết khi phải sống xa hương, và cả ngay trong nước (tuy nhiên trong những tình huống mà quốc gia lâm nguy thì lại rất đoàn kết, rất khó hiểu )
    GIÁO CHỦ THẦN LONG GIÁO

  3. #3

    Mặc định

    nguyên do là nước ta chỉ rập khuông theo tàu và liên xô.
    đạo đức kém là vì tại trường ,học sinh đâu có được dạy , toàn lấy chính trị ra để dạy.
    trong khi trước năm 1975 thì học sinh đi học đều có lớp công dân giáo dục,
    dạy học sinh biết lễ nghĩa,bác ái. Chương trình dạy với những chuyện cổ tích, truyện ngụ ngôn hấp dẫn. Nên rất dễ thấm sâu vào trong tư tưởng các em.
    khi các em còn bé,như cánh cây còn non,rất dễ uốn . Nhà trường không dạy,thì mong các bậc phụ huynh để ý. Khi cháu đã lớn thì rất khó sửa đổi

    TÔI yêu tiếng nước tôi
    Từ khi mới ra đời ,người ơi

  4. #4

    Mặc định

    thầy giảo ở VN còn làm ma cô mà dạy dổ gì cho ai được. Ở VN có bị cái bịnh thành tích y như TQ và muốn được lên lớp, điểm cao thì phải học thêm. Mặc dầu học sinh vn học nhiều giờ nhưng kết quả thì chẳng bao nhiêu. Nội cái môn lịch sử VN mà dân VN trên màng nầy đây còn chưa biết rỏ ràng hay đúng đắng.

    Tôi có đọc bài bào nói những bé VN ở bên Đức học rất giỏi. Bộ Trưởng Sức Khỏe của Đức hiện giờ là một đứa trẽ mồ côi được nhận làm con nuôi. Ông nầy là BS và mới có 30 mươi mấy thôi.

    Khangthien
    Một người còn phải học hỏi và sửa đổi nhiều !
    Gia Dinh Vo Hinh

  5. #5

    Mặc định

    TQ thì cần gì giải filed chứ, giấc mơ của TQ đâu nhỏ như vậy chứ
    Ngoài tâm không động
    Ðộng chẳng phải tâm
    Tâm chẳng phải động
    Ðộng vốn không tâm
    Tâm vốn không động
    Ðộng không lìa tâm
    Tâm chẳng lìa động
    Ðộng là dụng của tâm
    Dụng là cái tâm động

  6. #6

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi dieungoc2552 Xem Bài Gởi
    TQ thì cần gì giải filed chứ, giấc mơ của TQ đâu nhỏ như vậy chứ
    nếu không có giải filed thì đừng có mơ những giấc mơ to hơn
    GIÁO CHỦ THẦN LONG GIÁO

  7. #7
    Nhị Đẳng Avatar của NhânDuyenSinh
    Gia nhập
    Mar 2010
    Nơi cư ngụ
    Ta-Bà
    Bài gởi
    2,032

    Mặc định

    tuồng đời =))

  8. #8
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    hồi đó tui đi học,vào lúc kiểm tra và thi cử họ toàn bắt thuộc lòng,chứ không cho phép ghi ra giấy những gì mình hiểu.Năm lớp 8,tôi thắc mắc hỏi cô giáo sau khi bài kiểm tra mình chỉ có 3 điểm nhưng nội dung thì không sai một chút nào,cô trả lời là {giọng bắc} :

    _ơ hay cái thằng này,người ta hỏi sao thì trả lời vậy chứ.
    _Dạ thưa cô,không phải em trả lời đúng đó sao?
    _Nội dung câu trả lời thì đúng nhưng chủ yếu phải ghi theo trong sách đấy...

    oh my god !
    haiz...........................

  9. #9
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    còn nhiều đứa học rất "ngu" nhưng vì một lí do nào đó mà họ cho phép mấy đứa "ngu" đó nhìn trộm bài,quay bài ì xèo hết...
    haiz...........................

  10. #10
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    đúng là tuồng đời.
    Last edited by kiếp mù lòa; 04-03-2011 at 08:33 PM.
    haiz...........................

  11. #11

    Mặc định

    Vì TQ ko đạt thành tựu trong lĩnh vực phát minh mà chỉ đạt thành tựu trong cải tiến. Họ sử dụng phát minh của nước khác rồi cải tiến lại, giảm giá thành....kết quả là thu được 1 đống lợi nhuận nhưng chả được 1 giải thưởng nào.
    www.tinhte.vn/f101/kinh-nghiem-mua-hang-tren-ebay-va-ship-ve-vn-65410/index3.html
    http://www.mediafire.com/?75vlyihajb1ze

  12. #12

    Mặc định

    Người tàu bản tánh của họ không muốn người khác biết tài của họ, do câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Họ biết nhưng họ giấu, nhìn về lịch sử chẳng phải trung quốc đã phát minh ra nhiều thứ lắm sao, mãi mấy ngàn năm sau mới lọt ra khỏi nước. Người tây bản tánh cởi mở cho nên phát minh của họ được lan tràn rộng hơn và được cải tiến nhanh hơn.
    Last edited by PTS; 04-03-2011 at 09:31 PM.

  13. #13

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi kiếp mù lòa Xem Bài Gởi
    hồi đó tui đi học,vào lúc kiểm tra và thi cử họ toàn bắt thuộc lòng,chứ không cho phép ghi ra giấy những gì mình hiểu.Năm lớp 8,tôi thắc mắc hỏi cô giáo sau khi bài kiểm tra mình chỉ có 3 điểm nhưng nội dung thì không sai một chút nào,cô trả lời là {giọng bắc} :

    _ơ hay cái thằng này,người ta hỏi sao thì trả lời vậy chứ.
    _Dạ thưa cô,không phải em trả lời đúng đó sao?
    _Nội dung câu trả lời thì đúng nhưng chủ yếu phải ghi theo trong sách đấy...

    oh my god !
    chính xác ,tui cũng bị Thầy khen hay,nhưng trả bài lại ,và phải làm theo đúng ý thầy

    TÔI yêu tiếng nước tôi
    Từ khi mới ra đời ,người ơi

  14. #14
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi tenciu Xem Bài Gởi
    chính xác ,tui cũng bị Thầy khen hay,nhưng trả bài lại ,và phải làm theo đúng ý thầy
    thầy cô thích cho học sinh "học vẹt" thôi,2 từ "học vẹt" là của một giáo sư già nua nói với chúng tôi đấy,chẳng bù đám giáo viên trẻ nhà quê dạy học.
    haiz...........................

  15. #15

    Mặc định

    VN đang cố gắng "cải cách" :-j

  16. #16

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi longthien Xem Bài Gởi
    nói tàu phải nghĩ đến ta, học sinh của ta bây giờ không những kiến thức yếu mà đạo đức lại rất kém (phần đông ) trong khi chúng ta vẫn có các nhân tài nhưng cũng toàn là do thừa hưởng giáo dục từ các nước khác, dân tộc việt cực kỳ kém tính đoàn kết khi phải sống xa hương, và cả ngay trong nước (tuy nhiên trong những tình huống mà quốc gia lâm nguy thì lại rất đoàn kết, rất khó hiểu )
    ----------------------
    nói trò thì phải nhìn lại thầy,các thầy giáo cô giáo bây giờ có đạo đức để dạy chúng không,các cô thầy có tâm đức thì ít,mà tâm.... thì nhiều ,gây ra cảnh uất ức cho học sinh,nó học từ thầy giáo cô giáo đó.bạo lực là học ở thầy giáo cô giáo ,học sinh của nước chúng ta rất thông minh và rất hiền,nhưng hãy nhìn lại cách giáo dục bây giờ của chúng ta .
    VẤN TÂM VÔ HẬN

  17. #17

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi PTS Xem Bài Gởi
    Người tàu bản tánh của họ không muốn người khác biết tài của họ, do câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Họ biết nhưng họ giấu, nhìn về lịch sử chẳng phải trung quốc đã phát minh ra nhiều thứ lắm sao, mãi mấy ngàn năm sau mới lọt ra khỏi nước. Người tây bản tánh cởi mở cho nên phát minh của họ được lan tràn rộng hơn và được cải tiến nhanh hơn.
    Tôi không có thấy như vậy. Giấu nghề là một việc còn được đào tạo cách nào lại khác. Sở dỉ phương Tây họ không cần giấu diếm vì họ có quyền sở hửu trí tuệ.
    Nếu như bên TQ có quyền sở hửu trí tuệ như phương Tây, liệu TQ có nhiều phát minh vượt trội không ?

    Tôi trích

    "Học sinh Trung Quốc từ bé đã không được đào tạo năng lực tư duy độc lập; từ tiểu học tới đại học, cái gọi là triết học và trí tuệ đều không được thực sự coi trọng; dưới cơ chế giáo dục mâu thuẫn, học sinh bị nhồi nhét nhiều nội dung hão huyền. Hiện nay đã phát hiện một số sự tích “nhân vật anh hùng” trong sách giáo khoa là bịa đặt (kiểu Lê Văn Tám của Việt Nam), nhằm dạy lũ trẻ mù quáng noi theo các tấm gương đó. Toàn bộ hệ thống giáo dục chưa có nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan đứng đắn, khiến trẻ em càng học càng mơ hồ, không có niềm tin, không có mục tiêu theo đuổi."

    Học sinh không có được đào tạo để dấu nghề, như bạn nghĩ mà đào tạo theo định hướng sai. Bản chất không có bản lành để phát minh ra được thì lấy cái gì mà giấu ?

    Khangthien
    Một người còn phải học hỏi và sửa đổi nhiều !
    Gia Dinh Vo Hinh

  18. #18
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    hahahahahahahahaha
    Last edited by kiếp mù lòa; 06-03-2011 at 03:16 PM.
    haiz...........................

  19. #19

    Mặc định Từ giải Nobel đến “nổ súng” vào Kinh Dịch

    Hàng năm cứ đến mùa công bố giải Nobel vào đầu tháng 10, dư luận Trung Quốc lại ồn ào tranh cãi những vấn đề hầu như muôn thủa: Vì sao Trung Quốc mãi chưa có giải Nobel? Lỗi tại đâu? Trung Quốc có cần giải Nobel hay không?

    Tranh cãi sôi nổi thêm vì tiếp sau năm ngoái, năm nay lại có một người Hoa được tặng giải Nobel Vật lý – ông Cao Côn (Charles Kuen Kao), sinh tại Thượng Hải, từng sống ở HongKong, mang hai quốc tịch Anh và Mỹ.

    Như vậy cả thảy đã có 10 người Hoa nhận giải Nobel, nhưng họ đều không mang quốc tịch Trung Quốc (để so sánh: Nhật có 16 người đoạt giải Nobel tuy số dân chỉ bằng 1/10 TQ; Hungary 10 triệu dân có 10 giải Nobel). Rõ ràng người phương Tây vẫn “thống trị” giải Nobel.

    Dường như Trung Quốc quá bận tâm tới việc họ có được giải Nobel hay không, thậm chí còn nói giải Nobel là nỗi đau muôn thủa của họ. Trong khi đó người các nước khác, kể cả Việt Nam, lại không như vậy.

    Có thể thông cảm với nước lớn phương Bắc rất trọng thể diện này: có nền văn minh lâu đời nhất nhì thế giới, dân chiếm 1/5 nhân loại, 60 năm qua giành được biết bao thành tựu vĩ đại, thế mà mãi vẫn chưa có giải Nobel danh giá – điều này xem ra khó coi quá, e rằng vì thế mà người ta có thể nghĩ gì xấu về Trung Quốc chăng?

    Những người châu Âu đầu tiên đến Trung Quốc vào thế kỷ XV phát hiện thấy xứ này rất lạc hậu về khoa học kỹ thuật (KHKT). Từ giữa thế kỷ XIX, sau khi Trung Quốc tiếp xúc quy mô lớn với phương Tây, giới trí thức Trung Quốc cũng bàn cãi nhiều về sự lạc hậu ấy.

    Phùng Hữu Lan quy kết đó là do các khiếm khuyết về phương pháp nghiên cứu, tư tưởng triết học, giá trị quan. Vương Tấn đổ lỗi cho sự chuyên chế của chính quyền phong kiến và chuyên chế về học thuật (thí dụ Kinh Dịch và nhiều kinh điển khác được coi là toàn năng, chứa đựng toàn bộ trí thức). Lương Khải Siêu cho là tại chế độ khoa cử dựa vào trình độ giỏi văn bát cổ để chọn người làm quan...

    Nhiều học giả nước ngoài cũng quan tâm vấn đề trên. Năm 1953 Einstein nói đại ý Trung Quốc tụt hậu là do nước này không có hai nền tảng của sự phát triển KHKT – hệ thống logic hình thức (formal logical system) và công tác thực nghiệm khoa học nhằm phát hiện quan hệ nhân quả [1]. Bởi vậy Trung Quốc không có khoa học cận đại, chỉ có kỹ thuật nhưng đó cũng chỉ là kỹ thuật kinh nghiệm chứ không phải là KHKT.

    Tiếp đó Joseph Needham (1900-1995) một nhà khoa học Anh rất ngưỡng mộ văn minh Trung Quốc chính thức nêu câu hỏi: tại sao văn minh Trung Quốc từng dẫn đầu thế giới một thời gian dài nhưng từ thế kỷ XVI lại tụt sau văn minh phương Tây? Câu hỏi này khiến người Trung Quốc tranh cãi suốt cho tới nay vẫn chưa tìm được giải đáp nhất trí, vì thế họ gọi là Nan đề Needham (Needham’s Grand Question).

    Trung Quốc 60 năm qua đã hết sức cố gắng phát triển KHKT, trước hết là KHKT quân sự và thám hiểm vũ trụ, làm được bom hạt nhân, tên lửa, máy bay chiến đấu hiện đại, tàu ngầm nguyên tử ...và là một trong số ít nước thám hiểm vũ trụ, đưa vệ tinh lên tận Mặt Trăng.

    Nhưng họ cũng thừa nhận là về KHKT còn kém các nước phát triển một khoảng cách. Tại sao sự lạc hậu ấy lại kéo dài cho tới nay, tuy Trung Quốc không đến nỗi thiếu tiền (nhất thế giới về dự trữ ngoại tệ, và là chủ nợ lớn nhất của Mỹ)? Chắc hẳn phải có những nguyên nhân nằm ở tầng sâu lịch sử, tức khiếm khuyết của nền văn hóa truyền thống.

    Năm 2004 nhà khoa học Dương Chấn Ninh [2] trình bày tại Bắc Kinh bản báo cáo Ảnh hưởng của Kinh Dịch đối với văn hóa Trung Quốc, được truyền thông nước này đăng tải dưới tít Dương Chấn Ninh nổ súng vào Kinh Dịch và đã gây phản ứng lớn trong dư luận Trung Quốc.

    Họ Dương tóm tắt nội dung những người đi trước đã bàn thảo thành 5 lý lẽ giải thích vì sao khoa học cận đại không nảy sinh ở Trung Quốc: 1) Văn hóa Trung Quốc có truyền thống nhập thế (can dự vào việc thế gian; là quan điểm của Nho giáo) chứ không xuất thế (không tham gia các hoạt động của thế gian; như quan điểm của đạo Phật); tức chỉ chú trọng thực tế mà coi nhẹ cấu trúc lý luận trừu tượng. 2) Chế độ khoa cử (dùng thi cử để tuyển chọn quan chức). 3) Không coi trọng kỹ thuật. 4) Tư duy truyền thống của Trung Quốc không có phương pháp suy diễn. 5) Văn hóa truyền thống Trung Quốc áp dụng quan niệm triết học thiên nhân hợp nhất.

    Theo ông, hai lý lẽ sau cùng có liên quan chặt chẽ với Kinh Dịch.

    Suy diễn và quy nạp là hai phương pháp tư duy không thể thiếu trong khoa học cận đại. Quy nạp là sự suy lý từ tiền đề cụ thể chuyển tiếp tới kết luận có tính khái quát. Nó có chức năng khái quát tình hình chung và suy đoán kết quả trong tương lai, kết luận của nó đều vượt quá phạm vi của tiền đề.

    Ngược lại, suy diễn (hoặc diễn dịch) là sự suy lý từ tiền đề có tính chung chung chuyển tiếp tới kết luận cụ thể; kết luận của nó không vượt quá phạm vi của tiền đề. Quy nạp là tinh thần xuyên suốt Kinh Dịch; bởi thế văn hóa truyền thống Trung Quốc chỉ có phép quy nạp mà không có phép suy diễn, đồng thời cũng không chú ý logic và trình tự thuyết lý, mà đòi hỏi người đọc tự hiểu ra kết luận cuối cùng.

    Quan niệm triết học Thiên nhân hợp nhất bắt nguồn từ Kinh Dịch: mỗi quẻ đều bao hàm đạo trời, đạo đất và đạo người; coi quy luật của trời và quy luật của người là một; trong khi đó khoa học cận đại đòi hỏi phải thừa nhận thế gian người có quy luật và các hiện tượng phức tạp riêng, khác với “Trời” (giới tự nhiên); hai chuyện ấy không thể hợp làm một như quan điểm của Kinh Dịch.

    Kinh Dịch là kinh điển được Trung Quốc coi là quốc bảo, là Sách Trời, là nguồn gốc nền văn minh Trung Quốc. Nhiều người Hoa cho rằng toàn bộ các khám phá khoa học hiện có và chưa có đều đã được viết sẵn trong Kinh Dịch, chỉ đợi phát hiện; vì thế dựa vào kinh điển này, Trung Quốc sẽ bá chủ thế giới! Thế mà giờ đây Dương Chấn Ninh cho rằng vì tư tưởng và phương pháp của sách ấy hoàn toàn xa lạ với khoa học, nên khoa học cận đại không ra đời tại Trung Quốc.

    Ông phát biểu: Có nhiều người Trung Quốc đi đâu cũng nói bừa, hoặc bảo trong Kinh Dịch có hạt giống của khoa học cận đại, hoặc bảo Kinh Dịch dẫn đường cho khoa học phát triển. Những thói mê tín truyền thống có vô vàn mối liên hệ với Kinh Dịch như phong thủy, bói toán, cảm ứng trời người, vu thuật ... trong khi được dựng lên từ đống tro tàn lại còn khoác cái áo khoa học; có người nói đấy là những “khoa học mới”, “khoa học tiềm ẩn”, nói Kinh Dịch là trước tác khoa học đi trước thời gian, chứa nhiều phát kiến khoa học lớn như cơ học lượng tử, thuyết tương đối, lý thuyết máy tính, mật mã di truyền... Có người muốn dùng Kinh Dịch để chỉ đạo nghiên cứu khoa học, để dự báo khí tượng, để đề xuất “mô hình nguyên tử thái cực”, suy ra “hệ mặt trời có 14 đại hành tinh” ...

    Quan điểm của Dương Chấn Ninh cũng giống ý kiến của Einstein và một số nhà khoa học Trung Quốc trước đây, nhưng ông đi sâu quy kết vào ảnh hưởng của Kinh Dịch. Dương Chấn Ninh nhấn mạnh ông không hề công kích triết học truyền thống Trung Quốc; ông nói nội hàm của thiên nhân hợp nhất không chỉ có nội ngoại nhất lý (nội: sự việc của đời người; ngoại: sự việc của thiên nhiên; nhất lý: quy nạp hai cái này làm một thể) mà còn có cái quan trọng hơn, là thiên nhân hòa hài (trời người hài hòa), một yếu tố có ảnh hưởng cực kỳ lớn tới tư duy truyền thống và xã hội Trung Quốc, quan trọng hơn cả việc khoa học cận đại không xuất hiện tại Trung Quốc. Nhất là gần đây Đảng Cộng sản Trung Quốc hết sức đề cao xã hội hài hòa, coi là một yếu tố để nâng cao năng lực cầm quyền của Đảng.

    Các nhà Quốc học, Dịch học cho rằng Dương Chấn Ninh đã “nổ súng” vào Kinh Dịch, như vậy ông đã trở thành kẻ “ly kinh phản đạo”. Họ xúm vào phê phán ông, nhưng nhìn chung các phê phán ấy thiếu cơ sở lý luận, chủ yếu chê ông không hiểu Kinh Dịch mà làm ra vẻ hiểu, nói toàn những lời ngoại đạo. Có người moi chuyện ngày xưa ông vào quốc tịch Mỹ, chuyện ông 82 tuổi lấy vợ 28 tuổi để chê ông không yêu nước, không đứng đắn – dù trước đây khi ông về giúp Trung Quốc phát triển KHKT họ hết lời ca ngợi ông là nhà yêu nước, là Einstein của Trung Quốc.

    Nhà Dịch học nổi tiếng Lưu Đại Quân nói báo cáo của Dương Chấn Ninh “có rất nhiều sai lầm thường thức” và nêu thí dụ: “Chu Dịch là bộ sách bói toán sớm nhất mà phương pháp bói toán thì dựa vào sự suy diễn, cử nhất phản tam (nêu một suy ra ba), sao có thể nói là không có phương pháp suy diễn? Ngoài ra, Chu Dịch là cuốn sách có giá trị phổ quát toàn thế giới; từ góc độ ấy có thể thấy đây cũng là một sự suy diễn nghĩa rộng.”

    Nhưng theo nhà khoa học Phương Châu Tử thì phép suy diễn Dương Chấn Ninh nói là sự suy lý logic, từ một số mệnh đề chung chung đã thành lập mà suy ra các kết luận đặc biệt, thí dụ trong hình học Euclid, từ tiên đề đi tới định lý sau đó đến chứng minh; nó hoàn toàn khác với cách suy diễn của bói toán trong Chu Dịch mà ông Lưu nói. Phương Châu Tử nhận xét: cũng như Einstein, Dương Chấn Ninh coi hệ thống logic hình thức là một trong những suối nguồn của khoa học cận đại và cho rằng Trung Quốc thiếu cái nguồn gốc đó.

    Thực tế văn hóa truyền thống Trung Quốc chẳng những thiếu phép suy diễn chặt chẽ hợp logic mà cũng thiếu cả phép quy nạp chặt chẽ hợp logic. Dương Chấn Ninh cho rằng trong Kinh Dịch, cái gọi là phép quy nạp của “thủ tượng bỉ loại (lấy hình so loại)”, “quan vật thủ tượng (xem vật lấy hình)” thực ra là phép loại suy không hợp logic dưới sự chỉ đạo của quan niệm thần bí “thiên nhân hợp nhất”.

    Chẳng hạn: “Khô dương sinh hoa, lão phu đắc kỳ nữ thê, vô bất lợi" (cây dương khô héo nhú mầm, ông già lấy cô gái đáng tuổi con làm vợ thì không có gì bất lợi); “Khô dương sinh hoa, lão phụ đắc kỳ sĩ phu, vô cữu vô dự” (cây dương khô héo nhú mầm, bà già lấy chàng trai khỏe mạnh, chẳng có hại cũng chẳng đáng khen).

    Giữa các sự việc “khô dương sinh hoa” với “lão phu đắc kỳ nữ thê” hoặc với “lão phụ đắc kỳ sĩ phu”, tức giữa đạo trời với đạo người chỉ có tính tương tự mơ hồ mà không tồn tại mối quan hệ tất nhiên hợp logic; từ đó quy nạp được kết luận “vô bất lợi”, “vô cữu vô dự” lại càng không thể đứng vững. Kiểu “suy diễn” như vậy chẳng qua là sự phản ánh quan niệm xã hội nam tôn nữ ty hoặc có chút lý lẽ về sinh lý, thế nhưng không có liên can gì tới suy lý logic.

    Dương Chấn Ninh phản đối cách giới báo chí nói ông “nổ súng” vào Kinh Dịch và thanh minh: 80% nội dung bản báo cáo trên là ca ngợi mặt tích cực, 20% nói về mặt tiêu cực của Kinh Dịch, nhưng thiên hạ lại chỉ nhìn vào 20% ấy. Vì sao Trung Quốc ngày xưa từng đóng góp rất lớn về KHKT, thế mà khoa học cận đại lại không thể nảy mầm ở Trung Quốc?

    “Tôi suy nghĩ và nhìn thấy một lý lẽ người khác trước đây ít để ý. Đó là Trung Quốc không có phương pháp suy diễn.” - ông nói. Kể từ Kinh Dịch trở đi, người Trung Quốc đã không còn dùng phương pháp suy diễn nữa; chưa kể phương pháp của Kinh Dịch ngược với phương pháp suy diễn, do đó nó làm cho người Trung Quốc coi quy nạp là phương pháp tư duy duy nhất. Nếu nói tôi có một quan điểm cách mạng nào, thì đó là tôi đã vạch ra vết thương chí mạng ấy.

    Cho nên người ta không thích… Phương Tây có thái độ đối với học thuật khác với Trung Quốc: chúng ta quá tôn sư trọng đạo. Tiền nhân nói gì, Khổng Tử, Mạnh Tử nói gì thì không được bình luận mà phải coi là tuyệt đối đúng. Lời thầy giáo cũng thế. Thái độ ấy quá ư thâm căn cố đế.

    Mọi người đều biết, phương Tây khuyến khích nghi ngờ mọi lý thuyết hiện có. Sinh viên Mỹ học nhiều học thuyết, kể cả Marx, nhưng nhà trường không dạy học thuyết nào là chân lý duy nhất đúng. Nếu đã là tìm ra chân lý thì còn cần gì sáng tạo nữa? Thiếu tính sáng tạo là căn bệnh phổ biến của phương Đông.

    Việc nhà khoa học có uy tín lớn Dương Chấn Ninh phê phán Kinh Dịch đã khiến nhiều người Trung Quốc thấy cần xem xét lại quan điểm đối với các kinh điển nói riêng và với văn hóa truyền thống Trung Quốc nói chung.

    Trong cuốn Tái suy ngẫm văn hóa truyền thống Trung Quốc xuất bản nhân dịp kỷ niệm 60 năm nước CHND Trung Hoa, tác giả Tiêu Kiện Sinh nhận xét: tuy đã trải qua mấy chục năm cải cách mở cửa, người Trung Quốc vẫn chưa có được nhận thức tỉnh táo về lịch sử nền văn minh của mình, chưa làm rõ đâu là tiên tiến, văn minh, đâu là lạc hậu, dã man. Đây chính là nguyên nhân sâu xa khiến Trung Quốc lúng túng trên bước đường phát triển KHKT. Tiêu Kiện Sinh tập trung phê phán tình trạng nhất nguyên hóa của nền văn minh Trung Quốc.

    Việt Nam chịu ảnh hưởng sâu sắc của văn hóa truyền thống Trung Quốc, vì thế lẽ tự nhiên chúng ta quan tâm tới việc người Trung Quốc đánh giá, kế thừa và phát huy nền văn hóa truyền thống của họ ra sao; qua đó có thể thấy được do đâu chúng ta cũng lạc hậu mãi về KHKT. Đáng tiếc là vấn đề này dường như chưa được dư luận ta quan tâm đúng mức và hăng hái bàn thảo.

    Ghi chú:

    [1] Nguyên văn: Sự phát triển của khoa học phương Tây dựa trên cơ sở hai thành tựu vĩ đại là các triết gia Hy Lạp (trong hình học Euclid) phát minh ra hệ thống lô-gic hình thức, và (trong thời kỳ Văn nghệ phục hưng) phát hiện thấy qua việc làm thí nghiệm một cách hệ thống có thể tìm ra mối quan hệ nhân quả. Theo tôi, mọi người chẳng nên ngạc nhiên về việc các thánh hiền TQ không thể đạt được những tiến bộ đó. [The development of Western science has been based on two great achievements, the invention of the formal logical system (in Euclidean geometry) by the Greek philosophers, and the discovery of the possibility of finding out causal relationships by systematic experiment (at the Renaissance). In my opinion one need not be astonished that the Chinese sages did not make these steps].

    [2] Dương Chấn Ninh (1922-1946) du học Mỹ. 1948 tiến sĩ ĐH Chicago, ở lại Mỹ nghiên cứu khoa học. 1957 cùng Lý Chính Đạo nhận giải Nobel vật lý. Là nhà khoa học Mỹ gốc Hoa đầu tiên về TQ từ 1971, về nhiều lần giảng dạy và chủ yếu giúp đưa người TQ sang Mỹ học tập. 1994 được Viện Khoa học TQ bầu làm viện sĩ quốc tịch nước ngoài; 1998 được ĐH Thanh Hoa tặng danh hiệu Giáo sư danh dự. Sau khi vợ chết, cuối 2003 về TQ định cư, giảng dạy tại ĐH Thanh Hoa, tặng trường này 10 triệu USD, và lấy vợ 28 tuổi.

    Nguyễn Hải Hoành (Theo Websit Hội Nhà văn)
    Một người còn phải học hỏi và sửa đổi nhiều !
    Gia Dinh Vo Hinh

  20. #20

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi KhangThien Xem Bài Gởi
    Tôi không có thấy như vậy. Giấu nghề là một việc còn được đào tạo cách nào lại khác. Sở dỉ phương Tây họ không cần giấu diếm vì họ có quyền sở hửu trí tuệ.
    Nếu như bên TQ có quyền sở hửu trí tuệ như phương Tây, liệu TQ có nhiều phát minh vượt trội không ?

    Tôi trích

    "Học sinh Trung Quốc từ bé đã không được đào tạo năng lực tư duy độc lập; từ tiểu học tới đại học, cái gọi là triết học và trí tuệ đều không được thực sự coi trọng; dưới cơ chế giáo dục mâu thuẫn, học sinh bị nhồi nhét nhiều nội dung hão huyền. Hiện nay đã phát hiện một số sự tích “nhân vật anh hùng” trong sách giáo khoa là bịa đặt (kiểu Lê Văn Tám của Việt Nam), nhằm dạy lũ trẻ mù quáng noi theo các tấm gương đó. Toàn bộ hệ thống giáo dục chưa có nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan đứng đắn, khiến trẻ em càng học càng mơ hồ, không có niềm tin, không có mục tiêu theo đuổi."

    Học sinh không có được đào tạo để dấu nghề, như bạn nghĩ mà đào tạo theo định hướng sai. Bản chất không có bản lành để phát minh ra được thì lấy cái gì mà giấu ?

    Khangthien
    Bây giờ thì tôi không biết, nhưng, trong lịch sử, la bàn có thể nói là do trung quốc phát minh, thuốc nổ cũng do trung quốc phát minh, thậm chí trung quốc cũng đã có người ngồi ghế để bay lên không trung, nghề dệt tơ đã có tại trung quốc rất lâu mãi tới sau này mới lọt ra khỏi nước . Họ phát triển chậm là do tánh bảo thủ . do vậy mà sanh nghèo, nghèo thì không có học, không có học thì ít nhân tài, nhưng không phải không có . Về vụ "lê văn tám" theo tôi thì họ muôn đào tạo bản tánh con người hơn là khả năng phát minh. Theo tôi mặt dù hành vi không tốt nhưng chủ ý tốt. Khả năng phát minh là tư chất của từng người, sự đào tạo chỉ là sự kích thích khả năng đó . Khi còn đi học, người giáo sư đã nói khi mới nhập lớp "tôi không dạy các em, tôi chỉ giúp đở các em để biết những gì các em đã biết và sẽ biết"

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. BỬU SƠN KỲ HƯƠNG - TÁC GIẢ VƯƠNG KIM
    By vankhuc in forum Bửu Sơn Kỳ Hương
    Trả lời: 9
    Bài mới gởi: 22-07-2012, 04:47 PM
  2. Ý nghĩa của 64 quẻ và 384 hào
    By Bin571 in forum Dịch Học
    Trả lời: 13
    Bài mới gởi: 08-07-2012, 04:04 PM
  3. Đức Dalai Lama 14 Hạnh phúc, Nghiệp và Tâm thức
    By Copykinhsach in forum Đạo Phật
    Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 05-06-2012, 03:32 PM
  4. bí ẩn ngôi nhà hoang
    By __LINH__ in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 96
    Bài mới gởi: 30-04-2011, 12:36 PM
  5. Phước Báu
    By Tử Lăng in forum Đạo Phật
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 15-02-2011, 09:44 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •