Trang 1 trong 2 12 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 33

Ðề tài: Tụng Kinh để làm gì

  1. #1

    Mặc định Tụng Kinh để làm gì

    Tụng kinh niệm chú để làm gì?
    - Chỉ mong đến sự nhất tâm
    - Chỉ mong xả ly tham chấp , trong trược vẫn giữ được thanh, vô trụ , vô hướng
    Nghiệp của chúng sinh cũng chỉ do tưởng trí mà ra, khi nào thân tâm thanh tịnh rủ bỏ tham sân si & ái dục, thì nghiệp khắc xa, khi nào giữ pháp hành bát chánh đạo để tu theo thiện nghiệp, tu tính không, phát tâm bồ đề cho chúng sanh thì Phật tới gần.
    Nếu tụng kinh niệm Phật mới cải thiện được nghiệp quả sâu dầy của mình từ nhiều kiếp , người tu thiền không tụng kinh niệm Phật, coi Phật như nắm xôi củ hành, liệu họ có giải trừ nghiệp chướng hay chăng?
    - Nếu không giải trừ được nghiệp chướng, thì e rằng 500 vị thánh tăng tu thời Phật còn tại thế khó mà thành arahan, vì thời đó chủ yếu lấy thiền làm đầu đề , làm căn bản cho việc tu tập.
    Người tu nhiều năm sẽ có thân nhiệt cao hơn người khác từ 0.5 đến 1 độ , thử đo tì biết. ha ha
    Chứng hay không chứng chỉ do tưởng uẩn mà ra, khi nào còn dùng lục thức thì lúc đó vẫn còn mê thôi! he he
    Trở lại vấn đề trên khi bàn về sự mong cầu nhất tâm, mong cầu xả ly tam chấp, mong vô trụ...
    Còn mong cầu tức còn tham chấp rồi, và càng ngày càng tham nhiều sẽ tích tụ nhân si.
    Xả bỏ mà không cần phải dụng tâm xả bỏ, tìm đến sự nhất tâm, mà không mong đến sự nhất tâm đó chính là sự khởi đầu của hạnh ba la. Cũng giống như ngồi thiền mà cố giữ tâm trống không để vào định là ma pháp đó mà .he he

    A mi ta Bu da
    Last edited by chú xiểu; 04-09-2010 at 10:20 AM.

  2. #2

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi chú xiểu Xem Bài Gởi
    Xả bỏ mà không cần phải dụng tâm xả bỏ, tìm đến sự nhất tâm, mà không mong đến sự nhất tâm đó chính là sự khởi đầu của hạnh ba la. Cũng giống như ngồi thiền mà cố giữ tâm trống không để vào định là ma pháp đó mà .he he

    A mi ta Bu da
    Chú xiểu àh,

    Ông cư sĩ hàng xóm có nói là đoạn này chú nói đúng, Ổng nói là trong cái quyển kinh Tứ thập Nhị... gì đó, già gân quên rồi cũng có một câu là : Pháp của tôi là thực hành cái Vô hành, tu tập cái vô tu, chứng ngộ cái vô chứng.

    Còn già gân này chỉ biết là niệm Phật, trì chú cũng để thanh tịnh tâm, cầu Ba la mật. Nhưng nếu có ai hỏi là chừng nào thanh tịnh tâm, Già gân sẽ trả lời là : phải có thanh tịnh tâm ngay từ bây giờ, chứ chờ chừng nào có Ba la mật thì mới có thanh tịnh tâm thì đâu phải là tu,

  3. #3

    Mặc định

    Thực ra, có và không chỉ là một nghĩa, một mà là hai, hai mà là một, dù sao cũng không thể đem có, không mà tách rời ra, không thể đem có, không phân làm hai thứ mà giải thích. Bát-nhã Tâm kinh nói : “Vì không có sở đắc, nên Bồ-tát …”. Đó là nghĩa này.

    Có và không, không thể dùng ý thức mà hiểu được, như người câm nằm mộng, chỉ tự mình biết chứ không thể nói với ai được. Như nuốt hòn sắt nóng, nhả ra không được, nuốt vào không trôi, sạch hết tình phàm mới chuyển thân được.

    Người đời đối với hai chữ có, không đều dùng hai cách phân biệt để giải thích, cho rằng có, không là đối đãi nhau, phải quấy chẳng đồng, phân chia thiện ác, đó là không biết được con đường về nhà, chưa nhận ra cội gốc bản lai diện mục của mình.
    ----------------------------
    Hữu tâm vô tướng....
    Hữu tâm vô ý.....
    Hữu tâm vô lệ.....
    Tịch tịch vô tâm.

  4. #4

    Mặc định

    Thật sự theo xiểu hiểu nhứt tâm tu nhất pháp là chỉ nói tới sự tu tập thông thường , với ý muốn ai cũng phải tin một pháp nầy là thành Phật. Còn nếu tu thêm một pháp nữa tức có ý nghi ngờ pháp kia há không thành, tuy vậy người tu cũng có thể uyển chuyển với cái tâm vô sở cầu cho riêng mình mà cầu cho mọi người, nếu thuận với ai đó mà tu theo pháp của mình thường tu không đặng sự tác dụng tốt, thì cũng phải biết pháp khác để giúp người ta tu pháp khác khế hợp với cái tâm và căn nghiệp của họ hơn.
    Do đó, không bắt buộc chỉ duy nhất một pháp , mà tùy duyên tu nhưng với cái tâm vô sở cầu.
    Sự tương tức tương ưng giữa người trì tụng và các vị Phật bồ tát rất là quan trọng , hể còn người gọi, thì các Ngài còn nghe, nếu không ai gọi nữa thì các Ngài có nghe chăng?

    Do vậy, nếu có duyên gặp nhiều hơn một pháp thì với cái tâm vô sở cầu mà đón nhận, sau nầy có khi lại thấy người nào có cái tâm tương ưng mà giúp họ.Đó là sự sáng suốt và vô chấp.Vì còn chấp 1 pháp là vẫn còn chấp , phải xả bỏ chấp trước và phải xả luôn cả cái tráng thái vừa mới nhận sau khi xả thì mới là chánh giác vậy.

    Tỷ dụ như người kia tu thiền sắp đạt tới đại định, ta tu pháp môn niệm Phật lại cổ xúy pháp môn nầy thù thắng lắm, người kia bỏ thiền theo , thì có phải là sai về lý đạo rồi chẳng?

    Lại có người tu pháp môn niệm Phật đã đạt tới nhất tâm, hàng ngày nghe tiếng niệm Phật dù mình khộng niệm, nghe mình thuyết về sự vi diệu của thiền cao hơn của niệm Phật , khi thác sẽ lên cảnh giới cao hơn , họ xả bỏ niệm Phật mà theo thiền, thì có phải là tội lỗi lắm ru?

    Có người hành pháp lễ lạy và xướng danh hàng ngàn vị Phật, giờ nghe nói chỉ cần niệm một ông mà theo , còn 999 vị kia ai niệm?
    Có một người tu theo Thầy Mật , trong Mật thừa Quy Y vị Thầy của mình là trước cả quy y Phật Pháp Tăng, thầy mình truyền pháp gì là phải tu pháp đó, trong dòng truyền thừa của thầy có hàng trăm pháp, các hành giả đều phải kinh qua, giờ vì chấp nhất tâm nhất pháp mà trái lại lời Thầy chăng?

    Do đó

    Tùy duyên ngộ đạo, tùy duyên tu hành

    Tu tâm sửa tánh cho lành
    Thiện nghiệp là chính việc hành ra sao
    Tính không phải phát thật cao
    Các cung các cỏi nơi nao cũng đầy


    Từ đó mới thấy được con đường sáng phía trước mà đi tới.

    Xả chấp và bất niệm cầu
    Xả luôn vừa xả, đó là tự tâm

    A Mi Ta Bu Da
    Last edited by chú xiểu; 04-09-2010 at 12:12 PM.

  5. #5

    Mặc định

    Trích chú xiểu :.." Tụng kinh niệm chú để làm gì?
    - Chỉ mong đến sự nhất tâm
    - Chỉ mong xả ly tham chấp , trong trược vẫn giữ được thanh, vô trụ , vô hướng "...


    ??? Nhất tâm thật chăng ? Xả ly tham chấp ? trong trược vẫn giữ được thanh, vô trụ, vô hương CHẤP rất rõ rồi còn gì ? Một phát biểu đầy mâu thuẫn.
    Last edited by thanhmai08; 04-09-2010 at 12:50 PM.

  6. #6

    Mặc định

    Trích chú xiểu :"...Nếu tụng kinh niệm Phật mới cải thiện được nghiệp quả sâu dầy của mình từ nhiều kiếp , người tu thiền không tụng kinh niệm Phật, coi Phật như nắm xôi củ hành, liệu họ có giải trừ nghiệp chướng hay chăng? " ...

    Nguyên nghĩa Phật là Giác. Các vị tu thiền nhà Phật ( tôi nhấn mạnh Thiền nhà Phật ) từng sát na minh bạch không mê muội - phân định rõ ràng - thì khi nghiệp chướng vừa phát khởi thì đã biết ngay từ trứng nước thì sao họ " không giải trừ được nghiệp chướng " được ?
    Nên nhớ Đạo Phật là đạo TRÍ TUỆ.

  7. #7

    Mặc định

    Vô thì lai rai,nhưng không được Thường
    Đạo thì nhiều ,Đức được nhiêu...
    Lâu rồi đời mình cũng qua

  8. #8

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi thanhmai08 Xem Bài Gởi
    Trích chú xiểu :.." Tụng kinh niệm chú để làm gì?
    - Chỉ mong đến sự nhất tâm
    - Chỉ mong xả ly tham chấp , trong trược vẫn giữ được thanh, vô trụ , vô hướng "...


    ??? Nhất tâm thật chăng ? Xả ly tham chấp ? trong trược vẫn giữ được thanh, vô trụ, vô hương CHẤP rất rõ rồi còn gì ? Một phát biểu đầy mâu thuẫn.
    Ha ha, huynh chưa đọc hết bài của xiểu!!

    Trích dẫn Nguyên văn bởi thanhmai08 Xem Bài Gởi
    Trích chú xiểu :"...Nếu tụng kinh niệm Phật mới cải thiện được nghiệp quả sâu dầy của mình từ nhiều kiếp , người tu thiền không tụng kinh niệm Phật, coi Phật như nắm xôi củ hành, liệu họ có giải trừ nghiệp chướng hay chăng? " ...

    Nguyên nghĩa Phật là Giác. Các vị tu thiền nhà Phật ( tôi nhấn mạnh Thiền nhà Phật ) từng sát na minh bạch không mê muội - phân định rõ ràng - thì khi nghiệp chướng vừa phát khởi thì đã biết ngay từ trứng nước thì sao họ " không giải trừ được nghiệp chướng " được ?
    Nên nhớ Đạo Phật là đạo TRÍ TUỆ.
    Ý khởi tức nghiệp tăng , huynh đang nói là người tu thiền đã cắt được ý bất thiện nên không tăng nghiệp xấu trong tương lai hay đời kế tiếp, nhưng còn nghiệp của quá khứ nhiều đời , người tu thiền làm sao giải được đây huynh?
    Xin cảm ơn huynh

  9. #9

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi ynguoiloitoi Xem Bài Gởi
    xác ai nói tu thiền là không giải nghiệp vậy chời......................tui mới nghe à nha
    Vậy theo bạn tu thiền làm sao giải nghiệp quá khứ nhiều đời của mình, xin cho ý kiến!

  10. #10

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi ynguoiloitoi Xem Bài Gởi
    nè chú siểu cho tui hỏi bạn lại vài câu được hông............

    thế nghiệp có hay không : vì sao có và vì sao không

    nghiệp có nghiệp nào lớn : có nghiệp nào bé : vì sao lưon vì sao bé............

    ................huynh có thể vấn đáp một vài câu được chăng wellcome1
    Xin hỏi bạn , bạn có tin thuyết nhân quả hay không? sự tương ưng của thuyết nầy là bạn gieo lúa vào ruộng, lúa có trổ thành cây lúa và cho ta gặt nhiều hạt lúa, đó là sự thông thường. Nhưng có khi không thuận thời vụ, hay nước lũ thì bạn có gặt lúa được hay không? Đó chính là DUYÊN.
    NHÂN+DUYÊN==>QUẢ
    Nghiệp có nghiệp luân lưu và cộng nghiệp, trong nhà người mẹ giết heo cho cả nhà ăn, không lẽ chỉ có mẹ là mang tội sát sanh? cả nhà đều cộng nghiệp sát sanh đó bạn. Nếu đã có cộng thì cũng có trừ chứ, đúng không? vậy cha mẹ hay người thân có thể chuyển phước của mình cho người khác để giảm đi nghiệp của họ, hơn thế nữa nếu họ tu hành theo bồ tát đạo và phổ độ chúng sanh họ cũng có thể chia sẽ phước bau , công đức của mình cho chúng sanh thể theo nguyện lực sâu dầy mà họ tu tập được. Còn những người tu kém hơn thì chỉ có thể chuyển nghiệp trong gia đình cha mẹ anh em mà thôi.
    Nghiệp cộng dồn là nghiệp lớn, sát sinh dài dài ,mỗi ngày giết 10 con gà, tức giết 10 Phật tánh, 100 ngày 1000 con , tức giết 1000 Phật tánh.......
    Nghiệp sám hối mà không chuyển là nghiệp lớn
    Nghiệp giết cha mẹ chúng sinh là nghiệp lớn: ta thường biết trong nhiều đời ta có nhiều cha mẹ và người thân, theo hướng cộng nghiệp các chúng sinh nầy thường hay bám theo ta để chịu cộng nghiệp, có khi họ tân là con gián, ta giết con gián, nếu con gián từng là cha mẹ của ta, tức ta phạm tội lớn.....
    Nghiệp bé là nghiệp do Ý chỉ mới phát khởi mà chưa hành , hay chưa nói ra ,nhưng phải nằm ngoài ngũ giới, nghiệp Ý dù chưa nói ra hay chưa hành vẫn nằm trong ngũ giới là nghiệp nặng hơn nghiệp không năm trong ngũ giới kể ở trước .

    Nói tội lỗi, nghiệp chướng, ví như căn nhà đen tối, Đức Phật có nói “Dù căn nhà đen tối một ngày đêm, hay một trăm năm, một ngàn năm, đốt cây đèn lên thì đen tối liền hết”. Như đang ở trong nhắm mắt chiêm bao, dẫu cho đi đầu thai thành trâu thành ngựa, theo nghiệp xoay chuyển, cũng là việc trong chiêm bao; Thân trong chiêm bao tạo đủ thứ tội, bị chính phủ bắt, đánh khảo, ở tù ... sợ hãi quá, khi thình lình thức tỉnh thì tù tội trong chiêm bao, kể cả cái thân chiêm bao đi đâu mà tìm? Vì ấy chỉ là do tâm tạo mà thôi!
    Cho nên, chư Phật chư Tổ dạy chúng ta cần sự thức tỉnh từ chiêm bao, thì dù sự đen tối chỉ là một đêm (tỷ dụ cho nghiệp chướng nhẹ), hoặc một triệu năm (tỷ dụ cho nghiệp chướng nặng), chỉ cần cây đèn đốt lên, cùng hết một lượt, chẳng có trước sau.
    Có người lại hỏi : Tại sao Tôn Giả Sư Tử đã kiến tánh rồi còn phải trả nghiệp?
    Việc ở trong nhắm mắt chiêm bao không có thật, cái thật là mình phải thức tỉnh; còn ở trong chiêm bao thì chỉ biết việc trong chiêm bao, chứ không biết việc của thức tỉnh. Tôn Giả mà người ta thấy ngài trả nghiệp, ấy là việc trong chiêm bao. Cũng như hỏi “Phật Thích Ca thành Phật từ vô lượng kiếp hay chỉ có hai ngàn năm”, đó là việc trong chiêm bao, Sư Tử Tôn giả cũng vậy muốn cho người ta tin nhân quả, nên nói là trả nghiệp, sự thật thì người đã thức tỉnh rồi, làm sao còn trả nghiệp trong chiêm bao ư?

    Tham Thiền có vượt ra ngoài nhân quả không?
    Nhân nào quả nấy, nhân quả mỗi người mỗi khác, có thể sửa đổi nhân quả chứ không thể vượt ra ngoài nhân quả.

    Làm sao sửa đổi nghiệp nhân? Ví như kiếp trước đã tạo cái nghiệp nhân chết đói, kiếp này phải trả quả. Lúc tạo nghiệp nhân khiến người ta chết đói, tâm lực chỉ có một độ, kiếp này chẳng có tu hành, tâm lực vẫn chỉ có một độ, thì nghiệp quả chết đói là định nghiệp, thế nào cũng phải trả. Bây giờ chuyên tâm tham thiền, khiến tâm lực lên hai độ ba độ, năm độ, mười độ ... thì nghiệp nhân lúc một độ được kéo lại sau, kiếp này khỏi bị chết đói nữa. Tại sao? Vì tất cả do tâm tạo, hễ nhân nào mạnh thì quả đến trước, nhân yếu quả kéo sau, ví như người thế gian thiếu nợ, thế lực của ai mạnh phải trả trước, thế lực yếu trả từ từ. Nếu tâm lực ngưng ở mười độ, không còn tham tiếp, khi nhân quả lúc mười độ trả hết, sẽ đến chín độ, rồi tám độ dần dần đến một độ. Nếu cứ tham mãi, tâm lực tăng dần từ mười độ, hai mươi độ, một trăm độ, một triệu độ ... đến thành Phật, thì nhân quả lúc một độ không thể hiện hành, nhưng nghiệp nhân vẫn còn. Đến khi thành Phật rồi, tất nhiên độ hết tất cả chúng sanh, và dĩ nhiên chủ nợ được độ trước, lúc đó nghiệp nhân mới hết, chứ không có vượt ra ngoài nhân quả, bất quá là sửa lại trước hay sau thôi, hay di dời thời gian nhận quả

    Trong Đường lối thực hành tham Thiền là phải phá ngã chấp, là vô sở đắc, vô sở cầu, vô sở sợ, tu thiền theo Phật là thắp sáng ngọn đèn trong tâm của mình để tự tánh hiển lộ, Trí huệ tự nhiên hiển lộ chẳng cần cầu, tu theo Phật có kết quả là con đường tu giải thoát khỏi luân hồi, nhưng chớ nghĩ là cần giải thoát nên tu.Vì sao?

    Người ở trong giải thoát cũng không ra ngoài giải thoát, điều nầu phải hiểu như thế nào?

    Đầy là nghĩa bất nhị, chẳng có giải thoát và trói buộc. Nên trong Kinh Pháp Bảo Đàn, ngài Lục Tổ nói “Thiền định giải thoát chẳng phải Phật pháp”. Lúc ấy Ấn Tông Pháp sư là vị pháp sư có tiếng tăm đương thời cũng phải hoảng sợ, tại sao? Vì từ bao nhiêu năm ông vẫn dạy người tu thiền định giải thoát, sao Lục Tổ lại nói “Thiền định giải thoát chẳng phải là Phật pháp?!” Vậy thế nào là Phật pháp?
    Lục Tổ nói:”Phật pháp là pháp bất nhị”, vì Ngài biết dù Ấn Tông Pháp sư đã giảng Kinh Niết Bàn mấy mươi năm nhưng chưa hiểu về Kinh, nên vẫn dùng Kinh Niết Bàn dẫn dụ cho hiểu:
    “Trong Kinh Niết Bàn, Cao Quý Đức Vương Bồ tát hỏi Phật: Người tạo tội ngũ nghịch và Xiễn-đề (không tin Phật) có đoạn dứt thiện căn Phật tánh không?
    Phật bảo: “Thiện căn có hai, một là thiện, hai là bất thiện, Tự tánh chẳng phải thiện hay bất thiện, nên chẳng thể đoạn dứt. Một là thường, hai là vô thường, Tự tánh chẳng phải thường và vô thường nên chẳng thể đoạn dứt”.
    Cũng vậy, giải thoát và không giải thoát là hai, vì Thiền định và tán loạn là hai, có loạn mới có định, chẳng phải Phật pháp; có giải thoát thì có trói buộc, ấy là pháp đối đãi, chẳng phải Phật pháp”, nên ngài Lục Tổ nói “Thiền định giải thoát chẳng phải Phật pháp”. Phật pháp bất nhị, hễ có đối đãi là nhị, nay nói ở trong giải thoát hay ở ngoài giải thoát đều là nhị, tại có vọng tâm phân biệt mới sanh ra tương đối, đối đãi vậy.
    Amitaba
    ( Có dùng một số đoạn trích của Vi Sư Thầy Quá cố TDL)
    Last edited by Vân Quang; 04-09-2010 at 06:53 PM.

    Tính KHÔNG chẳng phải lặng, mà động
    Động bên ngoài tỉnh tận bên trong
    Càng sâu vào TÂM càng tỉnh thức
    Lặng thấu chơn không luống nhiệm mầu

  11. #11

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi chú xiểu Xem Bài Gởi
    Thật sự theo xiểu hiểu nhứt tâm tu nhất pháp là chỉ nói tới sự tu tập thông thường , với ý muốn ai cũng phải tin một pháp nầy là thành Phật. Còn nếu tu thêm một pháp nữa tức có ý nghi ngờ pháp kia há không thành, tuy vậy người tu cũng có thể uyển chuyển với cái tâm vô sở cầu cho riêng mình mà cầu cho mọi người, nếu thuận với ai đó mà tu theo pháp của mình thường tu không đặng sự tác dụng tốt, thì cũng phải biết pháp khác để giúp người ta tu pháp khác khế hợp với cái tâm và căn nghiệp của họ hơn.
    Do đó, không bắt buộc chỉ duy nhất một pháp , mà tùy duyên tu nhưng với cái tâm vô sở cầu.
    Sự tương tức tương ưng giữa người trì tụng và các vị Phật bồ tát rất là quan trọng , hể còn người gọi, thì các Ngài còn nghe, nếu không ai gọi nữa thì các Ngài có nghe chăng?

    Do vậy, nếu có duyên gặp nhiều hơn một pháp thì với cái tâm vô sở cầu mà đón nhận, sau nầy có khi lại thấy người nào có cái tâm tương ưng mà giúp họ.Đó là sự sáng suốt và vô chấp.Vì còn chấp 1 pháp là vẫn còn chấp , phải xả bỏ chấp trước và phải xả luôn cả cái tráng thái vừa mới nhận sau khi xả thì mới là chánh giác vậy.

    Tỷ dụ như người kia tu thiền sắp đạt tới đại định, ta tu pháp môn niệm Phật lại cổ xúy pháp môn nầy thù thắng lắm, người kia bỏ thiền theo , thì có phải là sai về lý đạo rồi chẳng?

    Lại có người tu pháp môn niệm Phật đã đạt tới nhất tâm, hàng ngày nghe tiếng niệm Phật dù mình khộng niệm, nghe mình thuyết về sự vi diệu của thiền cao hơn của niệm Phật , khi thác sẽ lên cảnh giới cao hơn , họ xả bỏ niệm Phật mà theo thiền, thì có phải là tội lỗi lắm ru?

    Có người hành pháp lễ lạy và xướng danh hàng ngàn vị Phật, giờ nghe nói chỉ cần niệm một ông mà theo , còn 999 vị kia ai niệm?
    Có một người tu theo Thầy Mật , trong Mật thừa Quy Y vị Thầy của mình là trước cả quy y Phật Pháp Tăng, thầy mình truyền pháp gì là phải tu pháp đó, trong dòng truyền thừa của thầy có hàng trăm pháp, các hành giả đều phải kinh qua, giờ vì chấp nhất tâm nhất pháp mà trái lại lời Thầy chăng?

    Do đó

    Tùy duyên ngộ đạo, tùy duyên tu hành

    Tu tâm sửa tánh cho lành
    Thiện nghiệp là chính việc hành ra sao
    Tính không phải phát thật cao
    Các cung các cỏi nơi nao cũng đầy


    Từ đó mới thấy được con đường sáng phía trước mà đi tới.

    Xả chấp và bất niệm cầu
    Xả luôn vừa xả, đó là tự tâm

    A Mi Ta Bu Da
    Hi chú Xiểu

    Đệ rất ham mộ những bài viết của chú, ty nhiên ở mục này chú viết vẫn chưa hợp lý lắm.

    Chúng ta vẫn còn là con người phàm phu tục tử vẫn còn phải chấp, từ cái chấp có để lấy làm phương tiện mà tu tập ( chấp có đến chấp không, đến không chấp và không có gì để chấp .... )

    Tất cả chúng ta đều là những người vẫn còn ở bên này bờ giác ngộ, cớ sao dám nói là không chấp vào phương tiện để đưa ta đến bên kia bờ, khi các bạn đã sang đến bờ bên kia nghiểm nhiên các bạn không cần dùng đến phương tiện nữa lúc đó muốn chấp hay không chấp thì không còn là quan trong nữa...

    Chú ý : khi nào chúng ta đau không uống thuốc, đói không ănn cơm, ra ngoài đường ngồi xe tông không chết, lúc đó chúng ta hãy nói "không chấp "

    Vài lời góp ý thô thiển có j xin quý vị "không chấp"

  12. #12

    Mặc định

    hihihi..............chú HanhDao nói hay quá chừng đi.......... em cũng là phật tử nè......... pháp danh của em là Chúc Vân............. em thấy mấy người nói xạo em tức cười ghê............ lúc nào cũng mở miệng ra nói lung tung sài toàn là mấy cái từ nghe kêu dể sợ như là chấp tướng chấp pháp ....... rồi ma đạo ...............em sợ thiệt là sợ.............nhưng mà em biết là họ sạo thôi..............họ cũng là người đang tu đang học mà nói y như là Phật với Bồ tát dậy............ chỉ có chú Hanhdao là nói thiệt tình thôi............... em nễ mấy người nói thiệt tình. Đức Phật dạy là phải ăn nói thiệt tình hổng được nói dối vậy sao mà nhiều người cũng là PHật tử mà hay nói xạo quá đi.

  13. #13

    Mặc định

    nguahoangbay nhơ nhớ một câu của Trần Nhân Tông: Đói ăn, mệt ngủ!
    hí luận với nhau không sáng lý đạo, không thông hiểu pháp tu mà chỉ thấy sân si, tạo nghiệp!

  14. #14

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi HanhDao Xem Bài Gởi
    Hi chú Xiểu

    Đệ rất ham mộ những bài viết của chú, ty nhiên ở mục này chú viết vẫn chưa hợp lý lắm.

    Chúng ta vẫn còn là con người phàm phu tục tử vẫn còn phải chấp, từ cái chấp có để lấy làm phương tiện mà tu tập ( chấp có đến chấp không, đến không chấp và không có gì để chấp .... )

    Tất cả chúng ta đều là những người vẫn còn ở bên này bờ giác ngộ, cớ sao dám nói là không chấp vào phương tiện để đưa ta đến bên kia bờ, khi các bạn đã sang đến bờ bên kia nghiểm nhiên các bạn không cần dùng đến phương tiện nữa lúc đó muốn chấp hay không chấp thì không còn là quan trong nữa...

    Chú ý : khi nào chúng ta đau không uống thuốc, đói không ănn cơm, ra ngoài đường ngồi xe tông không chết, lúc đó chúng ta hãy nói "không chấp "

    Vài lời góp ý thô thiển có j xin quý vị "không chấp"
    Chấp trước chính là cái khổ được kéo vào tự ngã, càng ít chấp trước càng ít ràng buộc, xiểu không nói chấp vào pháp nào để hành , hay chẳng nên cầu chấp vào pháp, mà là không nên chỉ chấp vào hành một pháp, mà ta có thể hành nhiều pháp do duyên phận mang lại với tâm vô sở cầu- vô sở đắc- vô sở sợ, mà chú VQ vừa nêu.Thí dụ như hành pháp tu trì chú đại bi thập chú, hành pháp sám hối , trì tụng kinh a di đà, kinh quán vô lượng thọ, hành trì và thiền quán Adiđà, hành pháp chuyển bồ đề tâm, hành pháp trì chú phóng sinh.....Hành pháp cúng dường chư Phật, chư thiên .....Hành pháp giải oan kết , oan gia trái chủ....
    Nếu ta có duyên với nhiều pháp thì cũng chớ lo ngại mà chỉ chấp vào một, đó là ý chính.
    Người tu càng ít chấp trước, thân tâm càng mau thanh tịnh thì trí huệ càng sáng.

    Ví như có người nói tất cả lời nói của Phật đều là văn tự, vậy thế nào là bất lập văn tự?

    Nói “bất lập văn tự” là không cho chấp thật văn tự, chứ chẳng phải phế bỏ văn tự, nếu phế bỏ văn tự, ấy là sai lầm. Không có văn tự thì làm sao hoằng dương giáo pháp? Nhưng không được chấp thật vào đó.

    Kinh Pháp Bảo Đàn nói: “Diệu lý của chư Phật chẳng dính dáng với văn tự”, nói “bất lập văn tự”, hai chữ BẤT LẬP đã là văn tự rồi! lời nói cũng là tướng văn tự. Lời nói, văn tự, tư tưởng, ba danh tử dù khác, kỳ thật chỉ là một: Văn tự là lời nói không tiếng, lời nói là văn tự vô hình, còn tư tưởng là lời nói không tiếng và văn tự vô hình. Do có tư tưởng mới nói ra thành lời, viết ra thành văn tự. Nhưng ba thứ này khác hẳn với Chơn như Phật tánh, chẳng dính dáng với Phật tánh, chẳng thể tiếp xúc với Phật tánh, chỉ là gián tiếp dạy cho mọi người đường lối thực hành để đi đến Phật tánh thôi.

    Trích dẫn Nguyên văn bởi nguahoangbay Xem Bài Gởi
    nguahoangbay nhơ nhớ một câu của Trần Nhân Tông: Đói ăn, mệt ngủ!
    hí luận với nhau không sáng lý đạo, không thông hiểu pháp tu mà chỉ thấy sân si, tạo nghiệp!
    Đây chẳng phải là hý luận, mà là lý luận với đề tài mở rộng bạn ạ! Và cũng chẳng có ai sân si khi người nầy chưa hiểu cạn ý của người kia cả.Hơn nữa ở đây cũng không bàn về pháp tu, mà chỉ nói về tôn chỉ nên hay không nên thôi hè.
    Last edited by chú xiểu; 04-09-2010 at 09:23 PM.

  15. #15

    Mặc định

    Những gì chú Xiển nói HD đây cũng phần nào hiểu tuy nhiên nói về một khía cạnh để dẽ hiểu mà người ta nói là bình dân học vụ, trongh kinh phật nói :" ly kinh nhất tự tức thị ma thuyết "

    Một ví dụ đơn giản điều mà CX nói giống như câu tục ngữ ông cha ta thường nói :" chưa biết bò mà đã lo chạy "

    Theo như kinh nghiệm HD đã trải qua, nếu như hành giả đã có duyên với pháp nào thì cứ phát nguyện tu tập theo đúng Pháp đó, đắc một pháp thông các pháp ... vạn pháp quy tông.

    Có như vậy thì tâm hành giải mới không bị lăng tăng...

  16. #16

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi HanhDao Xem Bài Gởi
    Những gì chú Xiển nói HD đây cũng phần nào hiểu tuy nhiên nói về một khía cạnh để dẽ hiểu mà người ta nói là bình dân học vụ, trongh kinh phật nói :" ly kinh nhất tự tức thị ma thuyết "

    Một ví dụ đơn giản điều mà CX nói giống như câu tục ngữ ông cha ta thường nói :" chưa biết bò mà đã lo chạy "

    Theo như kinh nghiệm HD đã trải qua, nếu như hành giả đã có duyên với pháp nào thì cứ phát nguyện tu tập theo đúng Pháp đó, đắc một pháp thông các pháp ... vạn pháp quy tông.

    Có như vậy thì tâm hành giải mới không bị lăng tăng...
    Đúng là như vậy, nhưng xin hỏi nếu bạn tu theo dòng truyền thừa Mật tông, thầy bạn bắt phải tu pháp A Di Đà, Pháp liên hoa sanh , Pháp Quán Âm, Pháp Kim Cang, bạn có cải lại con chỉ xin tu duy nhất 1 pháp là Pháp Quán Âm mà không tu theo pháp khác hay không?
    Thật sự thì khi trong tâm của mình ngọn đèn đã thắp sáng, tức tất cả các pháp dều thông, vì lúc đó nguyện lực rất là mạnh mẻ.

  17. #17

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi chú xiểu Xem Bài Gởi
    Đúng là như vậy, nhưng xin hỏi nếu bạn tu theo dòng truyền thừa Mật tông, thầy bạn bắt phải tu pháp A Di Đà, Pháp liên hoa sanh , Pháp Quán Âm, Pháp Kim Cang, bạn có cải lại con chỉ xin tu duy nhất 1 pháp là Pháp Quán Âm mà không tu theo pháp khác hay không?
    Thật sự thì khi trong tâm của mình ngọn đèn đã thắp sáng, tức tất cả các pháp dều thông, vì lúc đó nguyện lực rất là mạnh mẻ.
    Hi Chú Xiểu,

    Cái này Chú Xiển nói đúng rồi đấy, nếu CX tinh ý thì cũng đã biết mình tu bao nhiêu pháp rồi...., trường hợp CX nói lại rơi đúng trường hợp của mình rồi...Chắc là do nghiệp mình nặng, duyên mình chưa tới, nên khi thầy trao QD cho mình một pháp, nhưng mình lại hành pháp khác...
    Tất cả chỉ là phương tiện

  18. #18

    Mặc định

    Không dính tới chủ đề , tiểu tự xoá
    Last edited by chú xiểu; 05-09-2010 at 11:39 PM.

  19. #19

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi chú xiểu Xem Bài Gởi
    Ha! ha !thầy trao pháp Quán âm mà HĐ cứ thích hành pháp Dược sư , vì chắc có nữ binh dược xoa tuyệt sắc????!!!....
    Mô Phật, trái đất tròn thật, không biết CX này là ai nhỉ? mà biết rõ gốc tích nghiệp chướng của tệ hạ quá ha...

    HD rất hâm mộ sự nhận xét và đánh giá về phật đạo rất thâm sâu của laogiagan, cũng như ông cư sỹ già....

    Mong rằng các vị cao nhân viết thêm nhiều bài nữa để hàng hậu bối học hỏi
    .

  20. #20

    Mặc định

    Không dính tới chủ đề, tiểu tự xoá
    Last edited by chú xiểu; 05-09-2010 at 11:38 PM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Chí Phèo
    By Bin571 in forum Nam Cao
    Trả lời: 13
    Bài mới gởi: 17-12-2010, 08:53 PM
  2. Những HIỆP SĨ trên đường phố
    By Bin571 in forum Người TỐT, việc TỐT
    Trả lời: 5
    Bài mới gởi: 04-12-2010, 03:17 AM
  3. Tụng Kinh Trì Chú Niệm Phật
    By Bin571 in forum Đạo Phật
    Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 21-09-2010, 08:18 AM
  4. Giác Minh Diệu hạnh Bồ tát khuyến phát niệm Phật
    By luckyboy624 in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 24-08-2010, 07:35 PM
  5. Địa Ngục Du Ký
    By 123456789 in forum Đạo Phật
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 14-08-2010, 10:33 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •