kết quả từ 1 tới 5 trên 5

Ðề tài: HỘ NIỆM VÃNG SANH - BAN HỘ NIỆM

  1. #1
    Đai Đen Avatar của changchancuu
    Gia nhập
    Nov 2011
    Nơi cư ngụ
    ĐẠI HỌC BÔNBA
    Bài gởi
    689

    Mặc định HỘ NIỆM VÃNG SANH - BAN HỘ NIỆM


    http://www.tangthuphathoc.net/vn/troniemvangsanh.htm

    Đây là một vấn đề rất hệ trọng đối với những người tu theo pháp môn Tịnh độ, niệm Phật cầu vãng sinh. Những người mà tịnh nghiệp của họ đã thuần thục, hiện đời họ đã niệm Phật chứng được niệm Phật Tam Muội, tức được nhất tâm bất loạn, Thánh cảnh hiện tiền rồi, thì việc hộ niệm không cần thiết nữa.

    Vì họ đã vãng sinh ngay trong hiện đời rồi. Thật ra, trong thời mạt pháp này, đối với hạng người này thật không phải dễ có. Đó phải là bậc thượng căn thượng trí mới có được.

    Ngoài ra, nếu chưa được như thế, thì giờ phút sắp lâm chung, đối với việc hộ niệm hay trợ niệm là điều tối thiết yếu, thiết nghĩ, chúng ta cũng cần nên tìm hiểu thật kỹ về vấn đề này.

    Trong khuôn khổ giới hạn của trang giấy phạm vi vấn đáp, chúng tôi không thể nào trình bày cho tận tường chi tiết hết được. Ở đây, chúng tôi chỉ xin được trình bày một cách khái yếu vấn đề mà thôi.

    Đời người, khi sắp mất, hay cuối nẻo đường trần có 3 lối rẽ để đi. Một là tiến thẳng lên Thánh đạo, vãng sinh Cực Lạc tức thời, lối đi này chỉ dành cho những người cực thiện.

    Hai là lối đi vào thiện đạo và ba là lối đi vào ác đạo. Lối đi vào thiện đạo dù có được tốt đẹp ít khổ, nhưng vẫn còn quanh quẩn luân chuyển vào nhân đạo hoặc thiên đạo.

    Thứ ba là lối đi vào ác đạo, đây là con đường trầm luân thọ khổ muôn kiếp, mà không một ai muốn bước chân vào. Tuy không muốn, nhưng nghiệp ác hiện đời đã gây tạo, thì phải tránh như thế nào đây? Cho nên đối với hai hạng người sau này, thì việc hộ niệm trong giờ phút sắp lâm chung thật vô cùng quan yếu. Nhưng phải hộ niệm như thế nào để cho người sắp lâm chung mới được lợi lạc vãng sinh? Đó là điều mà người đóng vai trò hộ niệm giúp cho những người sắp chết, thiết nghĩ, cũng cần nên biết qua.

    Hai chữ hộ niệm có nghĩa là giúp cho người sắp chết có được chánh niệm. Chữ niệm nầy, có nghĩa là chánh niệm. Nói cách khác là mình giúp (hộ) cho họ nhớ (niệm) Phật, tức đồng với tâm niệm Phật, vì tâm niệm Phật là chánh nhân thành Phật. Vì muốn nhắc nhở người bệnh luôn nhớ đến Phật, mà không nhớ đến duyên trần, vì nhớ đến duyên trần là mất chánh niệm hay tịnh niệm, thì rất trở ngại cho việc vãng sanh.

    Do đó, mà người hộ niệm là chiếc phao nổi để người bệnh sắp chết nương vào.Vì sao? Vì lúc nầy, người bệnh tứ chi đau nhức rã rời, nếu là người bị mang chứng bệnh nan y, như ung thư chẳng hạn, thì sự hành hạ xác thân, bởi cơn đau nhức hoành hành thật là khó tả. Do đó, tâm thần của họ dễ bị tán loạn, dù cho bình thường, họ có công phu niệm Phật, nhưng vì chưa đạt đến chỗ thuần thục, nên dễ bị tán tâm. Bởi thế, nên họ rất cần người khác hộ niệm.

    Lúc nầy, người bệnh hoàn toàn mất hết tự chủ, tinh thần rối loạn, nghĩ nhớ lung tung, thật khó tập trung vào câu hiệu Phật. Nên người hộ niệm phải giúp cho họ tập trung tinh thần về với chánh niệm bằng cách chí thành tha thiết niệm Phật.

    Điều ta nên nhớ, người bệnh vừa dứt hơi thở, nhưng chưa thật chết hẳn, thần thức chưa hoàn toàn rời khỏi thể xác, ít nhứt là 2 tiếng đồng hồ, nên giờ phút nầy, vẫn còn rất cần thiết cho việc hộ niệm, niệm Phật.

    Người bệnh được vãng sanh hay không, ngoài phần chánh nhân tu niệm bình nhật của họ ra, phần lớn là nhờ vào giờ phút hộ niệm nầy. Do đó, những người thân quyến hay con cháu trong gia đình, là những nhân tố chánh giúp cho người thân của mình không bị đọa lạc vào cảnh khổ.

    Nếu giờ phút quan trọng nầy, mà thân nhân hay bạn bè, không biết cách hộ niệm, chẳng những không niệm Phật giúp cho người thân mình có thêm chánh niệm, trái lại, còn gây thêm cho họ nhiều rối loạn, lo âu, buồn bực v.v… thì thật là tai hại nguy hiểm vô cùng. Cho nên, nếu mọi người thật sự thương thân nhân của mình, thì chỉ nên một lòng chắp tay tha thiết mà thành tâm niệm Phật.

    Ngoài ra, không nên có thái độ hay lời nói gây xúc phạm đến người bệnh sắp lâm chung. Vì lúc nầy hơn bao giờ hết, người bệnh dễ hay sanh bực tức giận hờn.

    Cách hay nhất trong giờ phút nầy, nên cần có ít nhất là một người biết cách trợ niệm, để giúp đỡ chỉ bảo mọi việc cho thân nhân và bạn bè. Người nầy rất là cần thiết. Vì thân nhân của người sắp chết, ai nấy đều tỏ ra rất bối rối lo buồn, nên không còn đủ bình tĩnh để lo trợ niệm giúp đỡ cho bệnh nhơn.

    Thế nên, theo kinh nghiệm của chúng tôi, thì phải có người thông hiểu mọi việc hộ niệm túc trực bên cạnh bệnh nhơn, vừa nhắc nhở bệnh nhơn niệm Phật, vừa khuyên nhủ thức nhắc bằng những lời pháp ngữ cảnh tỉnh, để bệnh nhơn tăng thêm đạo lực tín tâm và dễ được định tâm niệm Phật hơn.

    Bởi vậy, những người hộ niệm nầy, phải được thay phiên nhau niệm Phật liên tục, tùy hoàn cảnh mà khéo léo dùng chước phương tiện để giúp cho bệnh nhơn và trong thân quyến. Điều nầy, thật rất là cần thiết quan trọng. Người hộ niệm phải có tấm lòng bi cảm và hòa ái nhẫn nại đối với bệnh nhơn. Đó là thể hiện lòng từ bi vị tha nhân ái cao cả của Bồ tát Quán Thế Âm.

    Tóm lại, muốn cho việc hộ niệm vãng sanh đạt được kết quả cao, theo thiển nghĩ của chúng tôi, cần phải hội đủ những điều kiện cần thiết để thực hiện qua 3 yếu tố quan trọng như sau :

    I. Người hộ niệm
    II. Bệnh nhân.
    III. Thân bằng quyến thuộc.

    I. Người hộ niệm.

    Đối với người hộ niệm đóng một vai trò chủ chốt rất quan trọng trong việc hộ niệm, nên cần phải thông hiểu về việc hộ niệm nầy. Sau đây là những điều mà người hộ niệm cần biết:

    1. Nên khuyên bảo thân quyến và sắp xếp mọi việc cần thiết trong lúc hộ niệm cho người bệnh hấp hối sắp lâm chung. Tối kỵ nhứt là gây xáo trộn khóc than trong giờ phút nầy. Những ai không dằn lòng được xúc động, thì tốt hơn hết là nên mời họ bước ra ngoài, đừng để bệnh nhơn nghe tiếng khóc than.

    2. Thái độ và cung cách, nhứt là lời nói đối với người bệnh phải hiền hòa dịu ngọt, nên khuyến nhắc người bệnh nhớ niệm Phật và cần gợi lại những công hạnh mà người bệnh đã thực hiện.

    3. Ngoài việc niệm Phật và khuyến nhắc bệnh nhơn ra, tuyệt đối không được nói lời gì khác, mà gây cho bệnh nhơn không vui dễ mất tín tâm và tán loạn.

    4. Tùy trường hợp, hoàn cảnh nơi bệnh nhơn nằm, mà linh động niệm Phật to tiếng hoặc nhỏ tiếng, tốt hơn hết là chỉ niệm Phật cho bệnh nhơn vừa đủ nghe, không nhỏ quá và cũng không nên lớn tiếng quá. Theo kinh nghiệm cho biết, lúc nầy, càng niệm lớn tiếng, bệnh nhơn càng không nghe rõ. Tốt hơn hết, là nên niệm vừa đủ cho bệnh nhơn nghe thôi. Và khi niệm, phải niệm đủ 6 chữ : Nam Mô A Di Đà Phật. Phải niệm chậm rãi và từng chữ cho thật rõ ràng.

    5. Phải thay phiên nhau niệm Phật liên tục không cho gián đoạn, cần khuyến khích thân nhân cùng thay phiên nhau niệm Phật. Trong phòng bệnh, ngoài tiếng niệm Phật ra, tuyệt đối phải giữ yên lặng, không được nói chuyện ồn ào làm loạn tâm bệnh nhơn vô ích.

    6. Khi người bệnh đã thật sự tắt thở, cứ để như vậy mà chí thành niệm Phật liên tục, không nên sửa làm động đậy bệnh nhơn, ít nhứt là 2 tiếng đồng hồ. Điều nầy rất quan trọng, chúng ta cần phải lưu ý. Vì khi bệnh nhơn mới tắt thở, thần thức chưa rời khỏi xác thân. Nên rất cẩn trọng quan tâm về vấn đề nầy. Còn nhiều chi tiết khác, nhưng ở đây, chúng tôi chỉ xin nêu ra 6 điều quan trọng mà người hộ niệm cần ghi nhớ trong khi hộ niệm mà thôi.

    II. Bệnh nhân.

    Người bệnh là yếu nhân chính trong việc quyết định cuộc đời mình. Đây là giờ phút quan trọng để mình quyết định cho sự chọn lựa. Nếu là một liên hữu đã phát nguyện niệm Phật cầu vãng sanh, thì trong lúc bệnh nặng, nên buông bỏ tất cả duyên trần, không bận tâm với bất cứ vấn đề gì, nhứt là đối với việc gia đình nhà cửa con cháu v.v… Không ai thương mình bằng chính mình thương mình. Trước giờ phút phân ly đôi ngã, dù đó là người thân yêu nhứt đời mình, họ cũng không thể nào thay thế được gì cho mình.

    Trong nỗi niềm cô đơn tuyệt vọng, cái chết gần kề với mình, thì thử hỏi mình còn tham đắm luyến tiếc thứ gì nữa chớ! Nghĩ thế, mình nên dốc hết tâm lực còn chút hơi tàn mà quyết lòng niệm Phật cầu sanh Tây phương, theo bản nguyện sanh tiền của mình đã phát nguyện. Nên nhớ đến lời khuyên dạy chí tình chí thiết của Hòa Thượng Thiện Đạo, vị Tổ thứ hai của Liên Tông. Ngài thường khuyên dạy cho những người tu Tịnh độ, niệm Phật như sau: “Người niệm Phật khi sắp mãn phần, muốn được sanh về Tịnh độ, thì điểm cần yếu là đừng sợ chết. Phải thường nghĩ thân nầy nhơ nhớp, biết bao điều khổ lụy trói vây! Nếu bỏ được thân huyễn hôi nhơ, sanh về Cực Lạc thọ thân kim cương thanh tịnh, sẽ thoát khỏi luân hồi khổ thú, hưởng vô sự an vui. Ví như bỏ chiếc áo cũ rách đổi lấy đồ trân phục, còn điều chi đáng thích ý bằng! Nghĩ như thế, buông hẳn thân tâm không còn lo buồn tham luyến. Lúc vừa có bệnh, liền tưởng đến sự vô thường, một lòng niệm Phật chờ chết. Nên dặn thân thuộc chớ lộ vẻ bi thương, cùng bàn việc hay dở trong nhà. Nếu có ai đến thăm, chỉ khuyên nên vì mình niệm Phật, đừng hỏi thăm chi khác…”.

    Đó là chúng tôi trích dẫn một đoạn khuyến nhắc của Ngài, để chúng ta nhớ đến mà hết lòng niệm Phật. Nên biết, Tổ Thiện Đạo là hóa thân của đức Phật A Di Đà. Lời Ngài dạy thật là thiết tha bi mẫn. Đây là lời khuyên chung của Tổ, không nhứt thiết là chỉ có liên hữu không thôi. Nếu ai nghe theo lời khuyên dạy nầy của Ngài, mà thật tâm tha thiết hành trì, dốc lòng niệm Phật, thì cũng được lợi lạc vãng sanh về Cực Lạc.

    Xin tất cả hãy nghĩ đến tương lai sướng hay khổ của đời mình mà tự mình phải cố gắng buông bỏ tất cả, chỉ có một con đường trước mắt là niệm Phật cầu vãng sanh về Cực Lạc mà thôi. Hãy nhớ đến bản nguyện của đức Từ Phụ A Di Đà lúc nào Ngài cũng sẵn sàng chờ đón chúng ta. Đó là trọng tâm chính yếu mà người bệnh sắp lâm chung cần ghi nhớ thực hành để được lợi lạc cho chính mình.

    III. Thân bằng quyến thuộc.

    Việc hộ niệm người bệnh được vãng sanh hay không, những người trong thân quyến đóng vai trò không kém phần quan trọng. Nếu thật sự thương thân nhân của mình trong giờ phút quyết định cuộc đời vui hay khổ nầy, y cứ theo lời chư Phật Tổ chỉ dạy, chúng tôi xin thành thật có đôi lời khuyến nhắc chung qua một vài điều thiết yếu sau đây:

    1. Phải tỏ thái độ có lòng thương kính từ ái và tuyệt đối không được dùng lời nói mất hòa khí trong gia đình. Tuyệt đối, không nên đem việc nhà ra bàn luận. Nếu để cho người bệnh biết được những sự việc không hay xảy ra, thì sẽ gây tác hại lớn cho việc vãng sanh, vì người bệnh sẽ phiền muộn, tham, sân, si nổi lên dễ sa vào ác đạo như tên bắn.

    2. Phải làm và nghe theo sự thức nhắc, sắp xếp của người có trách nhiệm hộ niệm cho thân nhân của mình. Những người nầy, họ vì thân nhân của mình mà hết lòng hộ niệm, nên chúng ta cần tôn trọng những lời chỉ bảo của họ.

    3. Không nên kêu khóc lớn tiếng và kể lễ bất cứ điều gì, chỉ một bề niệm Phật. Phải gắng dằn lòng xúc động trong giờ phút nầy. Nên nhớ đây là yếu tố quan trọng mà người mới lâm chung có được vãng sanh hay không, đều tùy thuộc vào thân quyến.

    4. Tất cả nên vì người mất mà phải thành tâm niệm Phật, tụng kinh cầu siêu suốt trong thời gian từ khi mất cho đến trải qua 49 ngày.

    5. Trong thời gian cư tang, nên tu tạo nhiều phước lành để hồi hướng cho người quá cố sớm được siêu sanh thoát hóa.

    Riêng đối với thân hữu bạn bè, chúng ta cũng nên quan tâm lưu ý. Tục ngữ ta có câu: “một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ”. Hay “nhứt gia hữu sự bá gia ưu”. Nghĩa là: một nhà có việc trăm nhà đều quan tâm lo lắng giúp đỡ. Vì thế, nên khi hay tin người bạn thân của mình bệnh nặng, thì bạn bè thường hay đến thăm. Đến thăm là vì nghĩ tình thương bạn. Do đó, nếu thật thương người bạn mình trong giờ phút quan trọng nầy, thì chỉ nên hiệp lực cùng với những người khác mà đồng tâm niệm Phật. Nếu không quen niệm, thì chúng ta cũng không nên nói những chuyện gì khác. Vì như thế, chỉ làm cho người bạn của mình đang nằm chờ chết càng thêm rối loạn tinh thần mà thôi, chớ không có ích lợi gì.

    Thế nên, nếu thật sự thương bạn mình, thì chúng ta chỉ nên giữ yên lặng là tốt lắm rồi. Được thế, thì chẳng những người bệnh được lợi ích mà những thân quyến của người bệnh cũng mang ơn chúng ta rất nhiều. Xin tất cả hãy quan tâm cho vấn đề nầy. Đừng vì thói quen tình cảm của mình mà gây tác hại cho người bệnh, đang cần đến sự trợ niệm thiết thực của chúng ta. Nếu không như thế, thì rất tội nghiệp cho người bạn của chúng ta lắm! Họ đang khao khát cần sự giúp đỡ của chúng ta, như người sắp chết đuối mong chúng ta cứu vớt họ vậy. Mong lắm thay!

    Thích Phước Thái
    Last edited by changchancuu; 26-04-2015 at 09:04 PM.
    Ta đây vốn thật người TRỜI
    Đứt dây rơi xuống làm người TRẦN GIAN

  2. #2
    Đai Đen Avatar của changchancuu
    Gia nhập
    Nov 2011
    Nơi cư ngụ
    ĐẠI HỌC BÔNBA
    Bài gởi
    689

    Mặc định

    Có thể tham khảo bài khai thị phía sau, rồi tùy duyên mà khai thị. (Đây chỉ là bài để tham khảo).

    Nam Mô A Di Đà Phật!
    Kính thưa (Cô, Bác…) cư sĩ ………
    Được sự yêu cầu của gia đình, hôm nay Ban Hộ Niệm của chúng tôi có được thiện duyên đến hộ niệm cho (Cô, Bác…), mong (Cô, Bác…) nên buông xả vạn duyên, nhất tâm niệm Phật cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc và chỉ giữ một ý niệm duy nhất là: “Mình sắp được theo Phật A Di Đà về cõi nước của Ngài”. (Cô, Bác…) dùng tâm chí thành mà niệm Phật, chắc chắn cảm ứng đến Phật, Ngài phát lòng đại từ đại bi đến tiếp dẫn (Cô, Bác…) vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc.

    Nam Mô A Di Đà Phật! Trong kinh Phật dạy, thế giới Ta bà này là “Ngũ trược ác thế”, là thế giới khổ chứ không có vui. Sống thêm một ngày là khổ thêm một ngày, sống thêm một ngày là tạo nghiệp thêm một ngày. Có vui chăng chỉ là cái vui giả tạm, vui chốc lát rồi qua đi, nhường chỗ cho những điều đau khổ dày vò con người. Những cái mà con người trần thế gọi là vui đó, chính là nguyên nhân đưa chúng sanh vào trong tam đồ ác nạn, tại sao chúng ta phải bám vúi lấy nó. Sanh ra trong cõi này, tất cả chúng sanh đều phải thọ nhận tam khổ, tứ khổ, bát khổ và vô lượng khổ não. Hôm nay (Cô, Bác…) đã trải qua Sanh khổ, Lão khổ, Bệnh khổ và đang nằm chờ Tử khổ. Cái tử khổ này nó không buông tha cho một ai cả. Một khi lâm chung, bệnh khổ bứt bách, tứ đại phân ly làm cho chúng ta đau đớn như con rùa bị lột cái mai, rồi oan gia trái chủ nó nhào tới dày vò cấu xé để đòi nợ, nghiệp chướng hoành hành,…, đủ mọi loại chướng ngại làm cho thân tâm chúng ta không thể yên ổn thân, nó lôi kéo thần thức của chúng ta đi vào những cảnh giới hãi hùng đáng kinh sợ.

    Nhưng cái đáng sợ nhất, là thần thức mê mờ của chúng ta theo nghiệp đi thọ báo trong luân hồi lục đạo. Giả như bị đọa vào trong tam ác đạo thì năm tháng là trường cửu. Nếu trong thời phút “cận tử nghiệp” này, khởi lên một niệm sân, là nhân đọa vào đường địa ngục, một ngày trong căn bản địa ngục thôi, cũng là 2.700 năm của thế gian này, mà chúng ta phải sống trong đó đến vạn vạn năm. Khởi lên một niệm tham, là nhân đọa vào đường ngạ quỷ, làm quỷ thì phiền phức lắm, một ngày trong quỷ đạo là một tháng của nhân gian, thọ mạng của nó cũng rất dài, đoản mạng cũng phải 1.000 tuổi. Khởi lên một niệm ngu si, là nhân đọa vào đường súc sanh, làm súc sanh thì sao tránh khỏi cảnh móc câu thả mồi, lưới giăng vây bủa, tên bay, súng bắn. Rồi tránh sao khỏi cảnh trên dao dưới thớt, chặt đầu, banh da, xẻ thịt, chiên, xào, nấu nướng,…, hồn phi tứ tán.

    Khởi lên một niệm thiện được sanh vào trong tam thiện đạo để hưởng phước, nhưng vẫn chưa thoát khỏi luân hồi lục đạo. Một khi phước cạn, vẫn còn có cơ hội quay trở lại trong tam ác đạo mà thôi.

    Nhưng nếu (Cô, Bác…) phát tâm niệm A Di Đà Phật cầu nguyện vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc, thì đây là cái nhân để (Cô, Bác…) vãng sanh Tây Phương một đời bất thối thành Phật, vĩnh viễn thoát khỏi tam giới lục đạo. Vậy (Cô, Bác…) nghe chúng tôi, nương vào âm thanh câu Phật hiệu của đại chúng trợ niệm, trong tâm phát khởi câu Phật hiệu. Nhất tâm niệm “A Di Đà Phật”, đem công đức lành này hồi hướng về Tây Phương, và tâm nguyện muốn sớm được vãng sanh, thì chắc chắn (Cô, Bác…) được vãng sanh. Chúng tôi luôn ở bên (Cô, Bác…) hộ niệm trợ lực cho (Cô, Bác…).

    Trong kinh Vô Lương Thọ, đức Phật A Di Đà phát 48 đại nguyện độ mười phương tất cả chúng sanh. Trong đó, nguyện thứ 18 là “Thập Niệm Tất Sanh”. Chúng sanh trong mười phương nghe được danh hiệu của Ngài, sanh tâm tin ưa, phát nguyện vãng sanh, niệm danh hiệu của Ngài, nhẫn đến mười niệm đều được vãng sanh.

    Thế giới Cực Lạc của Phật A Di Đà có ao sen bằng bảy báu, trong ao tràn đầy nước “tám thứ công đức”, đáy ao thuần bằng cát vàng, trải làm mặt đất. Những lối đi bên bờ ao là vàng, bạc, lưu ly, pha lê hợp thành, vô cùng trang nghiêm đẹp đẽ không thể diễn tả hết được. Lầu đài cũng bằng vàng bạc, lưu ly, pha lê, xà cừ, trân châu, mã não trang nghiêm tráng lệ. Những hoa sen trong ao báu to như những bánh xe lớn, có hoa lớn nửa do tuần, có hoa một, hai do tuần, có hoa lớn đến trăm ngàn do tuần, hương thơm tinh khiết vi diệu. Hoa không chỉ là năm sắc năm màu hào quang, mà là vô lượng sắc, vô lượng hào quang, trong hào quang lại hóa vô số Phật, vô số Phật lại phóng vô lượng quang, vô cùng trang nghiêm, thật bất khả tư nghị.

    Thế giới Cực Lạc lại có bảy lớp dậu rào, bảy lớp mành lưới báu, bảy lớp hàng cây báu, tất cả đều bằng bốn chất báu tạo thành, bao vòng khắp cõi nước. Thế giới Cực Lạc trang nghiêm như vậy đó.

    Thế giới Cực Lạc của Phật A Di Đà, thường trỗi nhạc trời, ngày đêm sáu thời đều có mưa hoa Mạn Đà La trải đầy khắp mặt đất, chư Bồ Tát cõi Cực Lạc thường đem những hoa vi diệu này cúng dường mười phương chư Phật.

    Ở thế giới Cực Lạc, Đức Phật A Di Đà thường biến hóa ra nhiều giống chim kỳ diệu, đủ các màu sắc, như Bạch hạc, Khổng tước, Anh vũ, Xá lợi, Ca lăng tần già, Cộng mạng, ngày đêm sáu thời hót ca âm thanh hòa nhã vi diệu, trong âm thanh đó diễn nói các pháp Ngũ căn, Ngũ lực, Thất Bồ Đề, Bát Thánh Đạo, tất cả đều niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng. Ở thế giới Cực Lạc, mỗi khi gió thổi qua hàng cây báu và các mành lưới báu đều phát ra âm thanh huyền diệu như trăm ngàn cung nhạc cùng chung hòa tấu. Khi nghe âm thanh đó, mọi người đều tự nhiên niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng.

    Thế giới Cực Lạc còn có cây Bồ đề cao bốn trăm vạn lý, là nơi giảng kinh thuyết pháp của Phật A Di Đà. Đức Phật A Di Đà thọ mạng vô lượng, hào quang của Ngài chói sáng cũng vô lượng, chiếu soi khắp các cõi nước của mười phương chư Phật. Chúng sanh vãng sanh về Cực Lạc đều là Bồ Tát Bất thối chuyển, tu hành một đời thành Phật.

    Tây Phương Cực Lạc thế giới trang nghiêm thanh tịnh như vậy đó! (Cô, Bác...) có thấy thích không? Có muốn vãng sanh không? Sanh về Tây Phương Cực Lạc thì (Cô, Bác…) chính là một vị Bồ Tát Bất thối chuyển, là A Duy Việt Trí Bồ Tát, thân thể (Cô, Bác…) là “Thân Kim Sắc”, là “Thân Kim Cang Bất Hoại”, có thọ mạng vô lượng, có hào quang cũng vô lượng, hình tướng cũng giống y như Đức Phật A Di Đà. Lại có thần thông quảng đại, có thể hóa trăm ngàn muôn ức hóa thân để đi cúng dường chư Phật mười phương, thuận duyên thì hóa độ chúng sanh.

    Thưa (Cô, Bác…) thế gian này là khổ không nên lưu luyến, bây giờ (Cô, Bác…) nghe lời chúng tôi nên buông xả hết, đừng nên lo nghĩ việc gì nữa hết, con cháu của (Cô, Bác…) tự có phần phước riêng của họ, (Cô, Bác…) cũng không nên lo làm gì. Tất cả tài sản, nhà cửa, tiền bạc, danh vọng, nhân nghĩa thị phi,…, bây giờ đối với (Cô, Bác…), thì những thứ ấy không còn thọ dụng được nữa rồi. Đó chỉ là huyễn hóa, là giả không phải thật. A Di Đà Phật là thật, mình bỏ cái giả, mình chọn lấy cái thật. (Cô, Bác…) nên buông xả tất cả, nhất tâm niệm A Di Đà Phật, phát nguyện vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc thế giới, một lòng cầu Phật từ bi tiếp dẫn (Cô, Bác…) sớm được vãng sanh.

    A Di Đà Phật! Duy chỉ gặp Phật A Di Đà, hoặc Tây Phương Tam Thánh, khi ánh hào quang của Phật vừa chiếu đến thì (Cô, Bác…) nhận được hộ trì của Phật A Di Đà, được khai mở tâm thức và thể nhập vào ánh hào quang của Phật A Di Đà. Phật quang có sức mạnh tiêu nghiệp diệt tội rất lớn, tam độc phiền não cũng không thể khởi tác dụng. (Cô, Bác…) an tâm đi theo quý Ngài.

    Ngoài ra, khi thấy bất cứ cảnh tượng nào, như thấy tổ tiên, thấy ông bà, cha mẹ, thấy trời đất, thánh thần, v,v…, tuyệt đối không thèm để ý đến. (Cô, Bác…) phải biết rằng, trời đất, thần thánh, tổ tiên, ông bà, cha mẹ không thể giúp cho (Cô, Bác…) ra khỏi sanh tử luân hồi lục đạo. (Vì trời đất, thánh tiên, quỷ thần,… chính họ vẫn còn trong lục đạo sanh tử luân hồi, thì họ lấy khả năng gì để cứu thoát người khác). Duy chỉ có Phật A Di Đà với 48 đại nguyện và thần thông đạo lực mới có thể cứu độ tất cả mười phương chúng sanh, vĩnh viễn thoát ly sanh tử khổ luân. Nếu (Cô, Bác…) chịu buông xả vạn duyên, nhất tâm niệm Phật, trường hợp thọ mạng chưa dứt thì sẽ mau chóng lành bệnh, một khi thọ mạng đã hết liền được vãng sanh Tây Phương, một đời bất thối thành Phật.

    Gặp bất cứ cảnh giới nào, (Cô, Bác…) cũng phải nhất tâm niệm “A Di Đà Phật”, nếu là cảnh giới do oan gia trái chủ hiển hiện ra để dẫn dắt chúng ta đi vào cảnh giới của chúng, (Cô, Bác…) cứ nhất tâm niệm “A Di Đà Phật”, thì những cảnh giới ấy tự nó tan biến. Nếu là A Di Đà Phật, Tây Phương Tam Thánh đến tiếp dẫn, thì quý Ngài, tay cầm đài sen, đảnh phóng hào quang tiếp dẫn. Thần thức của (Cô, Bác…) được hóa hiện trong đài sen, trong một khoảng tay co duỗi đã về tới Tây phương cảnh Thánh.

    A Di Đà Phật! Giờ này nếu (Cô, Bác…) nghe theo lời chúng tôi, niệm “A Di Đà Phật”, phát nguyện vãng sanh Tây Phương Cực Lạc thì chắc chắn (Cô, Bác…) vãng sanh, được liễu sanh thoát tử, siêu phàm nhập thánh, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn được hưởng khoái lạc, chẳng bao giờ còn nghe hoặc thấy một chút chuyện buồn khổ nào cả, hà huống là phải bị khổ đau.
    Mỗi khi tâm ta khởi lên phiền não, phải biết rằng đó là do những nghiệp ác của nhiều đời đang sai khiến chúng ta, đang phá hoại con đường vãng sanh Tây Phương của ta, chúng muốn cho ta vĩnh viễn phải chịu cái khổ của sanh tử luân hồi. Nay chúng ta đã biết ác nghiệp muốn hại ta, thì nhất thiết không để cho nó chuyển chúng ta đi theo nó. Cho nên, ngoài việc niệm Phật ra, chúng ta không niệm việc gì khác. Được như vậy thì tâm ta mới tương ưng với tâm của Phật, nương nhờ Phật tiếp dẫn trực chỉ đến Tây Phương.

    A Di Đà Phật! Là chúng sanh trong cõi Ta bà này, từ vô thỉ kiếp đến đời này, không ai là không tạo nghiệp. Hôm nay, chúng tôi đứng trước Phật, vì (Cô, Bác…) mà xin ám hối. (Cô, Bác…) hãy cùng với chúng tôi phát lồ sám hối tội lỗi của mình, cầu Phật gia hộ để cho thân tâm được thanh tịnh, giữ được chánh niệm, niệm “A Di Đà Phật”.

    Con xưa trót tạo bao ác nghiệp
    Đều bởi vô thỉ tham sân si.
    Từ thân miệng ý phát sanh ra
    Tất cả nay con xin sám hối.
    Quy mạng lễ A Di Đà Phật,
    Ở Phương Tây thế giới an lành.
    Con nay xin phát nguyện vãng sanh,
    Cuối mong đức Từ Bi tiếp độ.

    Nam Mô Tây Phương Cực Lạc Thế Giới Đại Từ Đại Bi Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật.

    Nam Mô A Di Đà phật…….
    Ta đây vốn thật người TRỜI
    Đứt dây rơi xuống làm người TRẦN GIAN

  3. #3

    Mặc định

    GIỮA CHỐN ĐẠI DỊCH EBOLA CHÂU PHI THÌ CÁC BÁC LÀM GÌ? Như NỮ TU TERESA CALCUTTA, MỘT NGƯỜI DA TRẮNG ĐI VÀO KHU Ổ CHUỘT CALCUTTA VỚI ĐẦY NGƯỜI SẮP CHẾT...

  4. #4

    Mặc định

    tu trong Ảo tưởng
    Lời nói chân thật vốn vô ngôn

  5. #5

    Mặc định

    Khi người sắp lâm chung tinh thần không tỉnh táo mà làm bài khai thị như cái sớ thì ai mà hiểu nổi nhỉ. Huống chi người ít hiểu biết về kiến thức Phật giáo với mấy khái niệm ngũ trược này nọ..... Chỉ làm người ta sân hận lên thôi.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •