kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Ðề tài: Khó lý giải những "phép bùa kỳ bí" ở Thất Sơn

  1. #1

    Mặc định Khó lý giải những "phép bùa kỳ bí" ở Thất Sơn

    Khó lý giải những "phép bùa kỳ bí" ở Thất Sơn

    Dân Việt - Cũng như ở nhiều nơi, ngày trước chuyện bùa phép ở Thất Sơn (An Giang) cũng có nhiều, nội dung rất khó tin, nhưng có vài chi tiết lạ khá lý thú, biết đâu các nhà khoa học sẽ quan tâm?!

    Đây không dám đề cập chuyện liên quan các nhà tu hành (tuy nghe đâu các vị cũng có sử dụng nhưng không nhằm mục đích trục lợi), mà chỉ xin thuật lại vài chuyện trong dân gian.

    Kể lại chuyện bùa phép, anh Tư ở Tịnh Biên “cam đoan có thật”, vì biết rõ.

    · Người có “biệt phép” độn thuỷ: Nếu người Việt mình có bùa Lỗ Ban thì phải hiểu rằng người Miên cũng có bùa Miên. Rất nguy hiểm. Hiện rất hiếm người biết. Họ có mấy triệu dân nhưng có thể còn vài người biết thôi. Những người này không bao giờ ra mặt, không vỗ ngực xưng hô.

    Có một người Việt học được nghề này của người Miên mà tôi nghe biết là ông Hai Hoành ở Ba Chúc, Tri Tôn. Ông này là nghĩa quân chống Pháp. Tụi Tây theo dõi rồi bất thần ập vào bắt. Người nhà kêu khóc um lên. Ông nói với họ, như đùa: “Đừng có khóc lóc um sùm quá! Vô nấu nước pha sẵn bình trà, chút tao về”. Người nhà riu ríu nghe lời. Còn bọn lính thì không thể không thầm khen nhà có giáo dục, nghe “ông già” biểu đừng khóc, ai nấy liền êm ru!
    Mùa nước, bọn chúng chở “phạm nhân” về bót bằng xuồng. Dọc đường, ổng nói “Tao đái nghen”. Nói vừa dứt tiếng thì ổng chúi xuống nước cái đùng. Mất tiêu! Chúng kiếm tở mở không gặp. Ngay lúc đó thì ổng có mặt ở nhà, đang ngồi uống trà!
    Đảo biệt mấy tháng, hôm ấy ông về thăm nhà. Lính ập vô. Một lần nữa, ông bị bắt. Lần này mùa khô nên chúng dẫn bộ. Tới bót, ổng xin một chén nước uống. Khi chúng bưng chén nước ra vừa để xuống trước mắt cũng là lúc ổng mất tiêu!
    Thực hiện phép “độn thuỷ” mà chỉ cần thấy một ít nước thôi, quả là chuyện hết sức khó tin!


    "Thư" cũng được cho là một dạng "Bùa" (Ảnh chỉ có tính minh hoạ)
    · “Bùa nói người ta nghe lời”: Anh Tư kể tiếp, tôi có một cậu em, cũng là lính của tôi, nó tên Văn, hiện ở xã Tú Tề, Chi Lăng. Anh chàng này có cả một đống sách bùa Miên. Nó có đưa tôi coi, rõ là “đồ gia bảo”! Sách viết tay, trên chữ nho, dưới chữ quốc ngữ. Nó đề nghị tôi học. Tôi đã có nghe biết cái việc học bùa rồi, nên chấp tay xá nó ba xá: “Hổng dám đâu!” “Tao hổng dám chơi thứ đó đâu!”. Nghe tôi nói vậy, chẳng những nó không ép xúi thêm tiếng nào mà còn tâm sự:

    – Nói thiệt với anh Tư, sách vở một đống như vậy, nhưng tui chỉ học có một chữ thôi (chữ bùa), chữ “nói người ta nghe lời”, tới bây giờ mỗi khi nhớ lại tui còn ớn! Số là sách này của ông già tui. Ổng là thầy bùa thuộc hạng giỏi siêu. Tui theo ông cậu làm nghề thuốc. Ổng năn nỉ truyền nghề, tui nhất định không học. Ổng nói tao nối nghiệp ba mầy, nay già rồi, biết ngày nào chết. Mầy không học thì cái nghề này mất... Thấy ổng theo năn nỉ hoài tui mới lấy làm lạ hỏi:

    – Tại sao ông quyết dạy tui, trong khi rất nhiều người ngỏ ý muốn học mà ông không dạy?
    – Tao thấy rồi, chỉ có mầy là kế thừa được nghề này chớ không ai khác. Không phải mầy cháu tao mà tao dạy. Tại tao biết tánh nết của mầy đàng hoàng, không ác.
    – Sao ông biết, trong khi tôi vẫn ăn thịt trâu, chó, bò? Thôi được, ông nói quá, tui học, mà học một chữ một thôi nghe. Ông dạy tui chữ bùa “nói người ta nghe lời” đi!

    Vậy là ổng dạy. Có một chữ mà tui phải học tới 49 ngày. Anh Tư có tưởng tượng nỗi không, trong 49 ngày tôi phải ngồi tâm niệm suốt. Còn ổng thì ngồi sau lưng chuyên lo hộ trợ, giúp đỡ. Nhờ dốc hết tâm trí vào việc “thiền định”, nên cuối cùng tôi đạt được chữ bùa đó. Ổng khuyên tôi học món khác, tui tuyên bố dứt khoát là nửa chữ cũng không. Nhất định không là không.

    Quá sợ rồi! Anh Tư biết hông, trong khi học tui muốn chết lận. Vì trước khi vô bùa tui phải kinh qua một giai đoạn toàn những biện pháp thử thách rất ghê hồn, như khi đang “ngồi thiền” – tạm gọi như vậy – thì bỗng có một con cọp to tướng nhào đến vồ. Đúng lúc ấy ổng cứu liền (thầy bùa mà), vì ổng có trách nhiệm phải hộ trợ tâm thần của người học cho vững, không hốt hoảng.

    Hoặc thấy có kẻ nhào tới đâm mẹ mình, nếu “hoảng vía” thì kể như “thua”, không đạt. Phải học lại 49 ngày khác (mỗi đơn vị là 49 ngày). Nhiều cách và nhiều kiểu hớp hồn ghê rợn như vậy đó! Thành thử mình phải kiên nhẫn, định trí, định thần để vượt qua. Vì vậy sau khi đã học xong được “một chữ” ấy tui hoảng luôn.

    Anh Tư kể tiếp: Sau đó một thời gian nó bị lính nguỵ xã Nhơn Hưng bắt quân dịch, đưa đi quân trường. Nó tìm cách trốn, bèn lấy chữ bùa ra dùng. Khi đã niệm thần chú xong, nó nói với tên chỉ huy: “Ông cho phép tôi về, vì hiện bà già tôi đang đau nặng lắm”. Ngộ cái là nó nói ngang ngang vậy mà không dè thằng sĩ quan lấy giấy ghi phép ký cái rẹt, đưa cho nó cầm về.

    Trên đường về nhà nó mừng quá nên “lở miệng” nói một câu như lời thề ngặt: “Trong đời, không cần sử dụng chữ bùa này lần thứ hai”!
    Sau đó mấy năm, một lần nữa nó lại vô quân trường. Gần 3 tháng nó “bị chê”, được về nhà. Hay tin, tôi tới thăm, hỏi riêng nó:

    – Mầy sử dụng bùa?
    – Không, tui đã thề là không sử dụng chữ bùa ấy lần thứ hai mà!
    – Sao về được?
    – Món khác. Thuốc Nam. Vừa vô tới quân trường, tui tranh thủ bắt một con cuốn chiếu núi, cắt làm hai, lấy một khúc, đầu đuôi gì cũng được, đốt uống. Còn một khúc cất giữ thật cẩn thận, mất là tàn mạng. Uống xong 3 ngày nổi đơn liền. Thấy tui sắp bị cùi, bác sĩ ở quân trường cho cách ly ngay. Sau gần 3 tháng theo dõi điều trị, thấy bịnh cứ ngày càng kịch phát, mấy ổng ký giấy tờ làm thủ tục cho về. Lý do: “được nghỉ bệnh”. Về tới nhà tui đốt uống nửa con còn lại. Chỉ vài bữa thì hết bịnh luôn.

    Anh Tư nói thêm: Nó nói vậy ch hổng biết phải vậy hay không, vì thằng này “bùa mê thuốc lú cứng mình”, bắt chước nó có khi cùi luôn thì toi mạng!
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

  2. #2

    Mặc định

    Khám phá kỳ bí của thuật "võ bùa" nơi núi Sam

    Dân Việt - Vào đầu những năm 80 của thế kỷ trước, làng võ Việt xôn xao bởi sự xuất hiện của một phái võ kỳ lạ, gọi là"thần quyền" hay "võ bùa". Người theo môn võ này không dụng về kỹ thuật, sức lực mà chỉ cần thổi nhang, uống bùa, gọi thần chú là có ngay sức mạnh lạ kỳ.


    Chính cách thức kỳ dị đó mà Thất Sơn thần quyền không được chấp nhận như 1 môn võ “danh chính ngôn thuận” và dần phải lui vào ẩn dật.

    Tuy nhiên, tại An Giang vẫn có 1 số "ông đạo" rèn luyện môn "võ bùa" này với những điều kiêng kỵ và thể thức kỳ quái. Chúng tôi đã có may mắn được tiếp cận và xin nêu một số điều ít biết về môn võ từ lâu đã bị cho là thất truyền này.

    Tây An cổ tự trên núi Sam.
    Ông đạo trên núi Sam

    Trong vai những người đi “tầm sư học đạo” chúng tôi tìm về vùng Thất Sơn, huyện Tịnh Biên, An Giang - nơi vốn nổi tiếng với những huyền tích ly kỳ. Nhờ một vài mối quan hệ, chúng tôi được “chỉ điểm” rằng trên núi Sam, cạnh Tây An cổ tự có một ông đạo sống ẩn dật, thường gọi là thầy Hai rất rành về “thần quyền”.

    Từ thị xã Châu Đốc đến chân núi Sam khoảng 5 cây số. Tuy không hùng vĩ, nhưng núi Sam mang một di sản đồ sộ với hàng loạt di tích cấp quốc gia “náu mình” trên sườn núi. Nổi tiếng nhất là chùa Hang, miếu Bà Chúa Xứ, Tây An cổ tự, lăng Thoại Ngọc Hầu...

    Thật may mắn cho chúng tôi khi trong những ngày rong ruổi tại vùng Thất Sơn, chúng tôi đã làm quen được với anh Ba Hùng, 47 tuổi, ngụ cù lao Tân Phú, An Giang, là người đã từng “thọ ơn” thầy Hai. Anh Hùng kể mình là người ở cù lao Tân Phú nhưng dạt đến tận đây làm nghề bán rau câu dạo, có khi là chạy xe ôm. Trong một lần bất cẩn, anh bị “thư”, ăn uống không được mà bụng cứ trương sình lên, may nhờ thầy Hai cứu giúp, không thì cũng bỏ mạng nơi này.

    “Thư” đọc trại theo tiếng Khmer là “thnup”, nghĩa là bị bỏ bùa. Vùng Thất Sơn là nơi có đông đồng bào dân tộc Khmer sinh sống nhất tại tỉnh An Giang. Trước đây, người Khmer ở Thất Sơn gần như sống tách biệt với cộng đồng, không thích qua lại với các dân tộc anh em khác tại địa phương. Vì thế, người dân ở đây vẫn thường thêu dệt những câu chuyện kỳ bí về người Khmer. Và cho đến bây giờ, rất nhiều người vẫn tin rằng người Khmer có khả năng sử dụng bùa chú để “thư” người khác.

    Tương truyền, “thư” là cách hóa phép cho một vật to lớn, ví như một nắm tóc rối, con đỉa, khúc gỗ… biến thành nhỏ xíu, rồi bỏ vào đồ ăn thức uống của người muốn bỏ bùa. Sau khi vào bụng, những vật trên sẽ trở về hình dáng cũ, kích thước bình thường, gây đau đớn ghê gớm cho người bị hại.

    Khi bị “thư” thì không thuốc thang nào chữa nổi, chỉ có những ông đạo cao tay giải bùa mới mong tai qua nạn khỏi. Các cao niên còn kể lại rằng, người muốn luyện loại bùa chú này phải ăn những đồ dơ bẩn nhất như rác rưởi, đỉa, trùng đất… thậm chí là máu cục trong kinh nguyệt phụ nữ. Cũng giống chơi ngải, họ phải lựa giờ linh để đọc thần chú, kêu gọi những oan hồn khuất mày, khuất mặt nhập thân để có thể sai khiến được ma quỷ.

    Anh Hùng rùng mình kể lại: “Tôi không biết mình đã làm gì sai mà tự nhiên bụng cứ trướng dần lên. Đi bác sĩ người ta nói là bệnh gan, nhưng thật ra không phải. Ai cũng bảo là tôi bị “thư”, bị yếm rồi. Người ta thương tình đưa tôi lên núi Sam cầu thầy Hai chữa trị. Thầy Hai giải bùa xong tự nhiên bụng tôi xẹp xuống, gia đình tôi mang ơn thầy Hai suốt đời. Lâu lâu ổng hay nhờ tôi mua giùm gạo với một số đồ cần thiết đem lên cho ổng”.

    Không biết câu chuyện anh Hùng kể thực hư ra sao, nhưng chuyện thầy Hai luyện “võ bùa” thì dân xứ này ai cũng râm ran đồn đại. Sau một hồi thuyết phục, anh Hùng cũng chịu dẫn chúng tôi đến nơi thầy Hai đang tu đạo.

    Cách Tây An cổ tự không xa là căn chòi lá của thầy Hai. Cũng như những ông đạo thường thấy ở miền Tây, thầy Hai tầm hơn 60 tuổi, búi tóc củ tỏi, mặc bà ba đen, dáng vẻ khoan thai, người phương phi hồng hào. Thầy Hai tỏ ra rất khó chịu khi anh Hùng dẫn người lạ mặt đến chỗ ở của thầy.

    Chúng tôi phải quỳ rất lâu trước mái chòi tranh để vờ xin thầy Hai nhận làm đệ tử của môn võ “thần quyền”. Mãi đến khi trời bỗng đổ mưa thì thầy mới mở cửa mời chúng tôi vào nhà. Thầy Hai gắt: “Mai mốt tôi chuyển chỗ thôi. Tôi không thích nhiều người biết nơi mình ở.

    Trời đổ mưa, thôi cũng coi như là cái duyên. Tôi sẽ chỉ cho các anh cách tập luyện Thất Sơn thần quyền, về nhà tự học lấy, thành hay không là ở cái tâm của các anh. Còn tôi không nhận đệ tử”.

    Nguyên tắc dị thường

    Thầy Hai kể rằng, tổ sư của thần quyền là một cao tăng người Ấn Độ. Không biết vì lẽ gì mà lưu lạc đến Việt Nam rồi về vùng Thất Sơn ẩn náu. Tại đây ông đã được những người Khmer cưu mang và ông quyết định truyền “võ bùa” cho họ. Nhưng người Khmer vốn dĩ tự hào về khả năng “thư” của mình nên đã từ chối môn võ này. Sau, môn võ được truyền lại cho người Kinh, và ông Hai vốn may mắn được “chân truyền”.

    Một võ sinh đang biểu diễn.

    Sau khi kể sơ về nguồn gốc, chúng tôi được làm lễ nhập môn. Thầy Hai bấm độn, và bảo chúng tôi đứng trước bàn thờ. Chúng tôi được chia mỗi người 3 cây nhang, nghiêm cẩn và lặp lại những lời thề theo lời ông Hai đọc. Có tất thảy 9 điều dành cho nhập môn, và càng lên cao thì số lời thề càng tăng lên, cao nhất là 16 điều. Một số lời thề của thầy Hai mà chúng tôi đã ghi lại được: Một lòng hiếu thảo với cha mẹ; Không phản môn phái; Không phản thầy; Không phản bạn; Coi bạn như anh em ruột thịt; Không cưỡng bức kẻ yếu; Không làm điều gian ác; Không ham mê tửu sắc; Không nản chí khi luyện tập; Không thoái lui lúc nguy hiểm; Luôn bảo vệ kẻ yếu; Ôn hòa trong tình bạn; Cứu người trong lúc nguy nan...

    Sau khi thề và bái lạy trước bàn thờ xong, thầy Hai phát cho chúng tôi mỗi người hai lá bùa, gọi là bùa hộ thân, một vuông, một dài. Trên vẽ những hình ngoằn ngoèo giống như chữ của vùng Tây Á, và những biểu tượng không rõ hình thù. Sau khi niệm chú, thầy Hai lấy bùa đốt lên, rồi đem tro hòa với nước bắt chúng tôi uống cạn.

    Thầy Hai bảo: “Trước khi tập thần quyền, phải khai thông các huyệt đạo trên cơ thể. Có như vậy thần chú mới ứng nghiệm”. Nói rồi thầy lấy 7 nén nhang, đốt lên rồi thổi khói vào các nơi gọi là tử huyệt, sinh huyệt. Vừa khai huyệt thầy vừa giảng giải: “Môn sinh nam thì 7 cây nhang, thổi khói 7 lần vào sinh huyệt, tử huyệt. Môn sinh nữ thì 9 cây nhang, thổi khói 9 lần”. Sau khi được “khai thông kinh mạch”, chúng tôi được nghỉ ngơi.

    Trong khoảng thời gian này, chúng tôi được thầy Hai kể khá nhiều giai thoại ly kỳ về Thất Sơn thần quyền. Theo đó, thứ võ mà thầy Hai truyền cho chúng tôi là một chi của Thất Sơn thần quyền.

    Thần quyền gồm quyền và thuật. Quyền được rèn luyện về thể lực chiêu thức như những môn võ khác, nhưng “thuật” thì rất ít ai biết và thầy Hai là một trong những truyền nhân còn sót lại nắm được “thuật” của Thất Sơn thần quyền.

    Thầy Hai kể, ông nhặt được bí kíp chân truyền của Đạo Ngựa, cũng chính là tổ sư của môn Thất Sơn thần quyền. Sở dĩ gọi ông là Đạo Ngựa vì ông hay cưỡi ngựa lên núi tu tập, rồi lại dong ngựa xuống núi để thăm thú xóm làng. Một lần ông cưỡi ngựa xuống núi đổi rau củ lấy gạo thì bắt gặp một đám lính Pháp đang dùng súng uy hiếp người dân. Ông lập tức nhảy xuống cứu người.

    Tên lính lê dương nổ súng, Đạo Ngựa há miệng đớp lấy viên đạn mà không hề hấn gì, rồi nhả xác đạn ra trước mặt bọn lính khiến chúng thất kinh, vứt súng chạy tán loạn. Sau lần ấy, lính Pháp kéo đến vùng núi nơi ông tu tập để truy lùng ông, nhưng không được. Có người kể lại rằng, lão võ sư Hoàng Sơn, một môn đồ ưu tú của phái Thất Sơn thần quyền đã tìm được Đạo Ngựa và học được những tinh hoa của môn võ này.

    Trở lại việc học “võ bùa”, thầy Hai cũng không ngần ngại truyền cho chúng tôi các loại chú như chú xin quyền, chú chữa thương, chú xin lực... Thầy Hai dặn, về nhà muốn xin gì cứ niệm chú để gọi về, nhưng phải tập luyện rất lâu cách gọi chú thì “võ bùa” mới ứng nghiệm. Và tuyệt nhiên không được để thân mình ô uế. Ví như không được chui xuống dây phơi quần áo, trước khi gọi bùa không được gần sắc dục, không được uống nước chung ly, và rất nhiều điều kiêng kỵ khác.

    Về đến nhà, chúng tôi lập tức đọc theo thần chú thầy Hai đã cho, gọi bùa xin quyền, xin lực hộ thể… gọi mãi mà không thấy “ứng nghiệm” gì. Anh Ba Hùng, người đã dẫn chúng tôi gặp thầy Hai thì luôn miệng giải thích: “Chắc tại tụi bây vướng phải mấy điều kiêng kỵ thầy dặn rồi. Tao nói mà, “võ bùa” khó lắm”.

    Sau chúng tôi có đi hỏi khắp vùng Thất Sơn, nhưng sự mầu nhiệm của “võ bùa” chỉ dừng lại ở những câu chuyện kể. Hoàn toàn chưa một ai chứng minh được sự huyền diệu của môn võ thần bí này.

    An Ngọc (Dòng Đời
    NAM QUỐC sơn hà NAM ĐẾ cư
    TIỆT NHIÊN định phận tại THIÊN THƯ

    Đây là link Fanpage của Diễn đàn TGVH anh em nha https://www.facebook.com/thegioivohinh.fanpage/
    Đ
    ây là Youtube của Diễn đàn hay đăng ký ủng hộ nhé : https://www.youtube.com/@thegioivohinh571
    Tiktok1 - @thegioivohinh.571 : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9Wjn42o3s&_r=1

    Tiktok2 - @thegioivohinh.com : https://www.tiktok.com/@thegioivohin...9WnFaFDRX&_r=1

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. "sự cố" trong lễ hội "linh tinh tình phộc" năm canh dần
    By Bin571 in forum Các bài NC của XUANDIEN70
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 26-07-2011, 08:52 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •