kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Ðề tài: Giáo Lý Về Giấc Mộng

  1. #1

    Lightbulb Giáo Lý Về Giấc Mộng

    Chúng ta tiêu dùng một phần ba cuộc đời mình để ngủ. Bất kể chúng ta làm gì, những hành động của chúng ta là thiện hay bất thiện, dù chúng ta là những kẻ sát nhân hay những bậc thánh, tu sĩ hay kẻ phóng đãng, mỗi ngày đều chấm dứt như nhau. Chúng ta nhắm mắt và tan biến vào bóng tối. Chúng ta làm như vậy không có gì sợ hãi, ngay cả khi mọi sự mà chúng ta biết như là “cái tôi” biến mất. Sau một khoảng thời gian ngắn, những hình ảnh khởi lên và cảm thức về bản ngã cũng khởi lên với chúng. Chúng ta lại hiện hữu trong cái thế giới có vẻ vô biên của giấc mộng. Mỗi đêm chúng ta tham dự vào những cái huyền diệu sâu thẳm nhất ấy, chuyển từ một chiều kích của kinh nghiệm qua một chiều kích khác, mất cảm thức về cái ngã và lại tìm thấy nó, và tuy nhiên chúng ta coi mọi sự đó là dĩ nhiên. Chúng ta thức dậy buổi sáng và tiếp tục trong cuộc đời “thực”, nhưng trong một nghĩa nào, chúng ta vẫn đang tiếp tục ngủ và mộng. Những giáo lý nói với chúng ta rằng chúng ta có thể tiếp tục mãi mãi ở trong trạng thái mộng mị hư vọng này, ngày qua đêm, hay thức dậy với chân lý, với sự thật.


    Khi chúng ta dấn thân vào những yoga giấc mộng và yoga giấc ngủ, chúng ta trở nên thành phần của một dòng phái dài. Qua nhiều thế kỷ, những người đàn ông và đàn bà đã từng làm cùng những thực hành này, đương đầu với những nghi ngờ và chướng ngại như chúng ta, và đã nhận được những lợi lạc mà chúng ta có thể có. Nhiều lama cao cấp và nhiều yogi thành tựu đã lấy yoga giấc ngủ và yoga giấc mộng làm những thực hành hàng đầu, và qua chúng đã đạt đến chứng ngộ. Suy nghĩ về lịch sử này và nhớ lại những người đã hiến trọn đời mình cho những giáo lý – những tổ tiên tâm linh của chúng ta, họ truyền lại cho chúng ta những quả của sự thực hành của họ qua những giáo lý này – sẽ làm phát sanh niềm tin và biết ơn vào truyền thống.


    Một số vị thầy Tây Tạng có thể cho là lạ lùng khi tôi dạy những thực hành này cho người Tây phương, những người chưa làm những thực hành sơ khởi nhất định hay chưa có những hiểu biết nhất định. Theo truyền thống những giáo lý được giữ gìn như những lời dạy bí mật, vừa như một biểu hiện của sự tôn kính vừa như một sự bảo vệ khỏi bị pha lỗng vì hiểu sai của những hành giả chưa được chuẩn bị. Chúng không bao giờ được dạy công khai hay ban cho một cách thoải mái, mà được giữ gìn cho những cá nhân đã sửa soạn để nhận lãnh chúng.


    Những thực hành vẫn hiệu quả và giá trị như bao giờ, nhưng những điều kiện hoàn cảnh trong thế giới đã thay đổi, và thế nên tôi đang cố gắng làm một cái gì khác. Tôi hy vọng rằng bằng cách dạy cái gì có hiệu quả, một cách công khai và đơn giản, truyền thống sẽ được bảo tồn tốt hơn và nhiều người hơn sẽ có thể được lợi lạc từ đó. Nhưng quan trọng là phải tôn trọng những giáo lý, cả trong việc bảo vệ chúng lẫn trong việc làm tiến thêm sự thực hành của chúng ta. Xin hãy cố gắng nhận sự trao truyền trực tiếp những giáo lý này từ một vị thầy chính thức. Là tốt khi đọc những yoga này, nhưng tốt hơn nếu nhận sự trao truyền bằng miệng, nó tạo ra một nối kết mạnh mẽ hơn với dòng phái. Cũng như sẽ dễ dàng đương đầu với những chướng ngại trên con đường khi có một vị thầy kinh nghiệm có thể nhận dạy chúng và giúp đỡ cởi dẹp chúng. Đây là một điểm quan trọng chớ nên quên.


    Cuộc đời làm người của chúng ta là quý giá. Chúng ta có thân tâm nguyên vẹn, với đầy đủ tiềm năng. Chúng ta có thể đã gặp những vị thầy và đã nhận những giáo lý, và chúng ta có cuộc đời tự do để theo con đường tâm linh. Chúng ta biết sự thực hành là thiết yếu cho hành trình tâm linh cũng như cho nguyện vọng giúp đỡ những người khác của chúng ta. Chúng ta cũng biết cuộc đời qua nhanh và cái chết thì chắc chắn, tuy nhiên trong cuộc sống bận rộn chúng ta thấy khó thực hành nhiều như chúng ta muốn. Có lẽ chúng ta thiền định một hay hai giờ một ngày, nhưng lại để hai mươi hai giờ kia tiêu mất trong phóng dật và lắc lư trên những ngọn sóng của sanh tử*. Thế mà luôn luôn có thì giờ để ngủ ; một phần ba cuộc đời chúng ta tiêu xài vào giấc ngủ có thể dùng để cho thực hành.


    Một chủ đề chính của cuốn sách này là qua thực hành chúng ta có thể trau dồi tỉnh giác lớn lao hơn suốt mỗi khoảnh khắc của đời sống. Nếu chúng ta làm thế, tự do và linh hoạt mềm dẻo liên tục tăng trưởng và chúng ta ít bị sự cai trị bởi những lo toan và phóng dật thói quen. Chúng ta khai triển một sự hiện diện vững chắc và sống động cho phép chúng ta chọn lựa khéo léo thiện xảo hơn những đáp ứng với bất cứ cái gì sanh khởi, những đáp ứng làm lợi lạc tốt nhất cho những người khác và chính cuộc hành trình tâm linh của chúng ta. Cuối cùng chúng ta khai triển một sự liên tục của tỉnh giác cho phép chúng ta duy trì tỉnh giác trọn vẹn trong giấc mộng cũng như trong đời sống lúc thức. Bấy giờ chúng ta có thể đáp ứng với những hiện tượng mộng theo những cách sáng tạo và tích cực và có thể hoàn thành những thực hành khác nhau trong trạng thái mộng. Khi chúng ta hoàn toàn phát triển khả năng này, chúng ta sẽ tìm thấy rằng chúng ta sống cuộc đời thức và mộng với thoải mái, tiện dụng, sáng tỏ và hân thưởng lớn hơn, và chúng ta cũng sẽ tự chuẩn bị để đạt đến giải thoát trong trạng thái trung ấm (bardo*) sau cái chết.


    Những giáo lý cung cấp cho chúng ta nhiều phương pháp để cải thiện phẩm tính của đời sống bình thường. Điều ấy tốt, vì cuộc đời này thì quan trọng và xứng đáng. Nhưng luôn luôn sự sử dụng tối hậu những yoga này dẫn chúng ta đến giải thoát. Vì mục đích đó, cuốn sách này sẽ được hiểu như là một cẩm nang thực hành, một hướng dẫn vào những yoga của những truyền thống Phật giáo và Bošn Tây Tạng, chúng dùng những giấc mộng để đạt đến giải thoát khỏi mộng tưởng điên đảo của đời sống bình thường và dùng giấc ngủ để tỉnh dậy khỏi vô minh. Dùng cuốn sách theo lối này, bạn nên có một mối liên hệ nối kết với một vị thầy đạo hạnh. Bấy giờ, để làm vững chắc ổn định tâm thức, hãy làm những thực hành an định (samatha, TT : zhiné*) trong Phần Ba. Khi bạn cảm thấy sẵn sàng, hãy bắt đầu những thực hành sơ bộ và tiêu tốn một số thì giờ với chúng, hội nhập chúng vào đời sống bạn. Rồi hãy bắt đầu những thực hành căn bản.


    Không có gì phải hấp tấp. Chúng ta đã lang thang, lặn lội trong những ảo tưởng của sanh tử từ thời vô thủy. Chỉ đọc cuốn sách khác về tâm linh và rồi quên nó thì chỉ thay đổi chút ít trong đời sống. Nhưng nếu chúng ta theo những thực hành này đến chỗ cuối cùng của chúng, chúng ta sẽ tỉnh dậy với bản tánh bổn nguyên của chúng ta, nó là tự thân giác ngộ.


    Nếu chúng ta không thể giữ hiện diện trong giấc ngủ, nếu chúng ta mất mình mỗi đêm, chúng ta có cơ may nào để tỉnh thức khi cái chết đến ? Nếu chúng ta đi vào những giấc mộng của chúng ta và tương tác với những hình ảnh của tâm thức như thể chúng là thực, chúng ta không nên hy vọng được tự do trong trạng thái sau cái chết. Hãy nhìn vào kinh nghiệm của bạn trong những giấc mộng để biết bạn sẽ sống như thế nào trong cái chết. Hãy nhìn vào kinh nghiệm của bạn khi ngủ để khám phá bạn có được tỉnh thức hay chưa.

    http://congdonganhsang.org/viewtopic.php?f=39&t=777
    Vạn ác dâm vi thủ , vạn thiện hiếu vi tiên .
    Lấy giới làm thầy , lấy khổ làm thầy .

  2. #2

    Mặc định

    Bản chất của giấc mơ (câu hỏi thứ 28)
    12 tháng 8 2013 lúc 23:51
    (Dành cho bà con tin tưởng điển phật tham ngộ)

    Khi nói về giấc mơ tức là nói về quá trình liên hệ biện chứng giữa thức, ngủ, và mơ. Bởi là nhơn linh ai cũng có ngủ và có giấc mơ. Kể cả các loài vật chúng cũng có ngủ và có giấc mơ. Phật dạy rằng: giấc mơ của nhơn linh có ba dạng như sau:

    1) Giấc mơ là sự bài tiết và cảnh báo của các cơ quan đại não:

    Nói về sự bài tiết của não: lúc thức, não tiếp nhận một lượng rất lớn các dạng thông tin khác nhau, các dạng thông tin này biến thành xung khi đi vào đại não. Mọi mối quan hệ trong gia đình (cha mẹ, vợ chồng, con cái...) cho đến các mối quan hệ ngoài xã hội (bà con, bạn bè, người yêu,...) và quan hệ với thế giới môi trường tự nhiên (môi trường, cảnh quan nhân tạo, thiên tạo...) cùng với nhiều nỗi buồn phiền lo toan trong cuộc sống... Tất cả đều biến thành xung đi vào đại não.

    Vì lúc thức, cổng thông tin của não mở ra để tiếp nhận tất cả các dạng thông tin của thế giới bên ngoài. Để rồi trong khi ngủ, cổng thông tin đó đóng lại, lúc đó, não sẽ phải xử lý rất nhiều dạng thông tin khác nhau: xung đơn lẻ, xung kết hợp, và xung phức hợp. Não thải ra (bài tiết) những xung không cần thiết hoặc có hại cho não... lúc đó gọi là mơ.

    Do vậy, ai cũng phải ngủ và có giấc mơ. Ai không ngủ, không mơ sẽ có hại cho sức khỏe, lâu dần như vậy sẽ làm rối loạn các chức năng khác của cơ thể, có thể dẫn đến điên loạn và chết.

    Cũng có bá tánh nói rằng họ ngủ và không có giấc mơ. Thật ra, họ đều có ngủ, có giấc mơ cả, và mơ nhiều giấc trong khi ngủ nữa kìa, nhưng vì khi thức dậy, não đã xóa đi hết hoặc chỉ còn giữ lại một vài giấc mơ mà thôi.

    Còn nói riêng về sự bài tiết thì cũng không đơn giản chút nào, bởi bài tiết thì có bài tiết qua thập khiếu (tiêu, tiểu, miệng, da, hai mũi, hai mắt, hai tai) và bài tiết qua đại não.

    Nói về sự cảnh báo của não: nội tạng cơ thể lúc thức và kể cả lúc ngủ đều phải qua sự kiểm soát rất chặt chẽ của hệ thần kinh đại não. Lúc ngủ, nếu như có một dấu hiệu nào bất thường về các hoạt động của các cơ quan nội tạng, sự bất thường đó sẽ lập tức biến thành xung rồi báo lên đại não và biến thành giấc mơ.

    Vì vậy, có một số người có hệ thần kinh nhạy cảm nên ngủ mơ và biết trước được một số bệnh tiềm ẩn của cơ thể sẽ phát sinh trong tương lai... Giấc mơ loại này là sự cảnh báo của hệ thần kinh đối với cơ thể mà thôi.

    2) Giấc mơ là dạng bài tiết và cảnh báo của tâm hồn:

    Vì tâm hồn nhơn linh là nơi chất chứa không biết bao nhiêu sắc tướng lợi danh, thất tình lục dục, những nỗi cơ cực trần gian. Sâu thẳm trong tâm hồn nhơn linh còn phức tạp nhiều hơn là trong đại não... nên tâm hồn cũng có sự bài tiết, tức là có những giấc mơ xuất phát từ nơi sâu thẳm đó.

    Những giấc mơ cao cấp đó của tâm hồn có thể cảnh báo trước những tai nạn, tật bệnh, sinh tử của bản thân, kể cả người khác trong hiện tại và tương lai. Ngoài ra, còn có thể cảnh báo cả về xu hướng kinh tế, chính trị... của quốc gia hay thế giới.

    Giấc mơ loại này có liên quan đến 3 hệ: ý thức, tiềm thức và vô thức. Vì nó lưu trữ cả 3 hệ này nên có thể báo cho người mơ biết được những chuyện trong quá khứ, hiện tại, và tương lai. Do vậy mà tâm hồn sâu thẳm và phức tạp hơn não rất nhiều. Nếu như thần kinh kiểm soát toàn bộ hoạt động của cơ thể thì tâm hồn kiểm soát toàn bộ hoạt động của hệ thần kinh.

    3) Giấc mơ là dạng xuất hồn ra khỏi thể xác trong những điều kiện nhất định: Phật nói rằng đây là dạng đặc biệt cao nhất trong ba dạng của giấc mơ nhưng không phải ai cũng có được dạng giấc mơ này, và nhất là mơ được như vậy thường xuyên thì lại càng rất hiếm, bởi vì chỉ trong những điều kiện nhất định thì hồn mới có thể xuất ra được khỏi xác và tạo nên giấc mơ đó.

    Phật dạy rằng hồn ở trong tâm, mà chu vi của tâm luôn tồn tại hai lực rất lớn ngược chiều nhau: một là lực đẩy vào trong, hai là lực đẩy ra ngoài.

    - Lực đẩy vào trong: nhằm để giữ hồn ở trong nội vi của tâm, không cho hồn thoát ra tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Nếu hồn cố gắng tiến tới ngoại biên của tâm càng gần bao nhiêu thì lực đẩy vào càng mạnh bấy nhiêu, hồn sẽ không có cách nào ra khỏi tâm hồn của nó được.

    - Lực đẩy ra ngoài: nếu như hồn nào thắng được lực đẩy vào trong mà tiến ra tới đúng ngoại biên tâm thì lực đẩy vào tại thời điểm lúc đó sẽ bằng không. Nếu hồn không quay vào mà tiếp tục tiến xa hơn một chút nữa thì lập tức xuất hiện một lực đẩy ra rất mạnh từ ngoại vi đẩy hồn ra khỏi tâm hồn, lúc này hồn muốn quay vào trong tâm của mình thì không được nữa rồi. Muốn trở vào thì phải thắng được lực đẩy ra rất mạnh của ngoại vi tâm mới có thể trở vào tâm hồn được!

    Lực đẩy này nhằm bảo vệ hồn ở trong tâm hồn không bị các hồn khác hay các thế lực khác từ thế giới bên ngoài gây hại. Vì vậy, muốn xuất-nhập hồn phải có ai đó (Quái linh, Chư linh, Mahacala) giúp đỡ hoặc cho phép thì hồn mới có thể chu du thế giới được.

    * Mức độ chính xác của giấc mơ:

    - Đối với loại thứ 3 của giấc mơ, vì hồn có mặt trực tiếp tại cảnh quan thật đang thấy (không gian, thời gian, sự việc, cảnh vật,...) nên không khác gì bản thân có mặt tại đó. Tùy theo năng lực của hồn mà thấy được xa hay gần, nhiều hay ít các sự việc đang diễn ra. Nói tóm lại, với trường hợp này, những gì thấy được đều đang tồn tại trong không gian và thời gian thực nên mức độ chính xác là 100%, nghĩa là không có sự pha tạp của các xung.

    - Đối với loại giấc mơ thứ nhất và thứ hai, vì có sự chèn ép, hòa lẫn giữa các xung, hoặc do năng lượng của xung yếu, nên sao chụp thực tại không chính xác, tạo thành giấc mơ tạp - giấc mơ nửa có nửa không - nên mức độ đúng luôn dao động từ 1% - 94%.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •