kết quả từ 1 tới 3 trên 3

Ðề tài: Xâm nhập thế giới bùa ngải (3kỳ)

  1. #1
    Nhị Đẳng Avatar của Thánh Linh Đất Việt
    Gia nhập
    Sep 2011
    Nơi cư ngụ
    Thành Thăng Long
    Bài gởi
    2,318

    Mặc định Xâm nhập thế giới bùa ngải (3kỳ)

    Kỳ 1 Chuyện nàng hoa hậu

    Hơn 15 năm ở châu Âu, nhưng sống gần gũi với cộng đồng người Việt, cô gái ấy vẫn nói sành sỏi tiếng mẹ đẻ. Cách đây ít năm, nhờ thân hình cân đối và cách trả lời tự tin trong phần thi ứng xử, cô đã đoạt vương miện hoa hậu của cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Trước đây, có dịp ghé nhà cô, tôi chứng kiến cảnh tượng cô ôm hôn mẹ mình thật trìu mến khi ra khỏi nhà và tôi đã thầm khen sao lại có người vừa đẹp lại đẹp nết đến vậy? Bẵng đi một thời gian, tôi giật bắn người hay tin cô gái với phong cách dạn dĩ đó, đã “tuyên bố” từ… mẹ và bỏ nhà ra đi. Bà mẹ buồn rầu cho rằng con mình bị bỏ bùa…



    Hoa hậu bỏ nhà

    Trời còn chưa tỏ, điện thoại bàn nhà tôi thúc giục từng cơn. Vợ tôi hốt hoảng, lao nhanh chụp lấy cái điện thoại. Chỉ qua vài câu trao đổi, khuôn mặt của vợ tôi giãn ra từ từ. “Thôi! Đừng buồn nữa. Sáng nay, chị rảnh. Em cứ đến nhà chị. Thế nhé!”. Cuộc gọi diễn ra ngắn ngủi và kết luận cũng… ngắn ngủn. Vợ tôi dựa hẳn người vào tường và ngồi thừ như thế khoảng hơn phút, rồi nói một câu cũng ngắn nhưng đủ thông tin: “Con Zin bỏ nhà đi đâu hơn tuần nay rồi. Mẹ nó đang rối lắm!”.

    Cũng cần nhắc thêm, Zin là con “gái rượu” của Vy, bạn học của vợ tôi. Nhờ gia đình “cơ bản”, tốt nghiệp đại học Vy có việc làm ngay ở Bộ Ngoại giao. Nhưng Vy chỉ làm hơn 2 năm thì “bay thẳng” qua Đông Đức. Cũng như nhiều người đi hợp tác lao động, khi bức tường Berlin sụp đổ, Vy ở lại luôn và cùng gia đình về sinh sống ở Tây Đức. Lúc đó, bé Zin được 5 tuổi. Không biết nhờ chế độ dinh dưỡng hợp lý hay cơ địa phù hợp thời tiết ấm áp, bé Zin phát triển hình thể khá toàn diện.

    Dù sinh sống và học tập ở nước ngoài, nhưng nhờ sống trong cộng đồng người Việt, bé Zin nói tiếng Việt khá trôi chảy. Có lẽ nhờ vốn tiếng Việt phong phú của mình, cách đây vài năm, trong một cuộc thi sắc đẹp học đường của cộng đồng người Việt, bé Zin đã trả lời khá ấn tượng trong phần thi ứng xử và đạt danh hiệu hoa hậu. Khủng hoảng kinh tế thế giới ảnh hưởng sâu sắc đến các nước châu Âu. Công việc kinh doanh không hiệu quả như xưa, Vy đưa cả gia đình trở về Việt Nam.




    Nhờ một số bạn cũ, Vy đã liên lạc được với vợ tôi. Vy liền điện thoại và mời vợ chồng tôi đến nhà. Đó là một căn hộ trong chung cư cao cấp ở đường Nguyễn Trãi. Trong lúc đang ngồi nói chuyện với chúng tôi thì Zin từ trong phòng riêng bước ra xin phép mẹ đi chơi với bạn. Dù có “khách lạ”, nhưng cô hoa hậu vẫn rất tự nhiên hôn mẹ mình thật trìu mến.

    Chúng tôi thầm cảm phục phong cách dạn dĩ và rất “Tây” của nàng hoa hậu. Và, cũng thầm khen ban giám khảo cuộc thi lần đó đã chọn không lầm người. Zin cao khoảng 1,7m và có khuôn mặt khá thánh thiện với nụ cười luôn chúm chím trên môi. Đang hồi tưởng đến đây thì Vy bước vào. Vừa gặp vợ tôi, Vy bật khóc nức nở và nói: “Con Zin bỏ nhà đi theo… gái rồi (!?!)”.

    Bị bỏ bùa

    Vy bồi hồi kể lại: “Cách đây gần một năm, em mua được một căn hộ trong chung cư cao cấp ở quận 10. Mẹ con sống hòa thuận, vui vẻ. Nhờ vốn tiếng Đức kha khá, bé Zin được một công ty du lịch nhận vào làm hướng dẫn viên. Lương khá cao mà công việc cũng không vất vả lắm. Con bé thích hoạt động xã hội và lúc rảnh rỗi tham gia làm từ thiện. Thấy con sinh hoạt như vậy, thu nhập khá mình cũng mừng. Ai mà dè…”. Kể đến đây Vy lại khóc.

    Sau một thời gian tham gia làm từ thiện không biết thích thú sao đó, bé Zin nghỉ làm hướng dẫn viên du lịch, dù lương khá cao. Chuyện sẽ không có gì phức tạp, nếu bé Zin không đưa về nhà một cô bạn gái quê ở Trà Vinh và có nước da ngăm ngăm đen. Cô bạn này đang học trang điểm và “tay nghề” càng lúc càng nâng cao khi được là “người trang điểm độc quyền” cho hoa hậu. Hai cô gái trẻ càng ngày càng quấn quýt nhau.

    Nhận thấy dấu hiệu bất thường của mối quan hệ đồng giới, Vy nhiều lần can ngăn, nhưng lần nào cũng bị bé Zin cự cãi quyết liệt. Vy kể tiếp: “Căn hộ khá rộng, mẹ con em ở phòng riêng, nên đâu biết bé Zin sinh hoạt ra sao. Sau một lần khuyên ngăn con khá quyết liệt, cách đây hơn một tuần, khi vừa về đến nhà thì bảo vệ cho biết, Vy và cô bé kia xách mấy cái valy ra khỏi nhà. Em điện thoại thì bé Zin không bắt máy. Điện thoại năn nỉ con bé kia thì nó nói chị Zin lớn rồi, chị ấy có quyền định đoạt mọi chuyện, tôi đâu có dụ dỗ hay ép buộc”.

    Kể từ đó về sau, Vy mất liên lạc với cả 2 đứa. Mấy ngày qua Vy âm thầm điều tra riêng và được biết 2 đứa thuê một căn nhà ở quận 5. Vy nhờ tôi đưa qua bên đó để tìm hiểu thêm, nhưng mấy người hàng xóm cho biết 2 đứa đi về rất thất thường và mấy bữa nay đi đâu không về nhà. Không biết ai “tham mưu và hướng dẫn”, tối hôm đó Vy điện thoại cho vợ tôi biết bé Zin bị bỏ bùa. Sáng ngày hôm sau, Vy yêu cầu tôi đưa đến nhà một “ông thầy” ở quận Thủ Đức.

    Ya Ya Mí Ya Ya

    Ít ai ngờ phía sau phòng khách trang bị hệ thống nghe nhìn khá đắt tiền và thời trang đó là phòng “làm việc” của “ông thầy”. Căn phòng có ánh sáng lù mù, khói nhang trầm nghi ngút, mùi ngột ngạt. Khu thờ tự của “ông thầy” khá đa dạng. Phía bên trái là tượng ông Quan Công đang cưỡi con ngựa xích thố, vung thanh long đao rất uy nghi, lẫm liệt bằng… composite (loại được bán khá phổ biến ở chợ lề đường hay bán dạo); bên phải thờ chân dung Đức Thánh Trần Hưng Đạo bằng đá trắng; ở giữa là tượng Đức Phật Thích Ca (mà theo “ông thầy” là bằng chất liệu đồng đen và thỉnh ở bên Nam Vang, Campuchia).

    Sau khi biết chúng tôi được bà Bảy ở chợ Cầu Muối giới thiệu, thầy trầm ngâm nói: “Thật sự, trước nay tôi không làm nghề này. Sau khi đi vài chuyến ở Campuchia, tôi quen với ông Lục (người Campuchia thường gọi các sư sãi một cách kính trọng là Lục Thom, tức ông lớn). Ông Lục nói tôi có căn tu nên ngài cho tôi ông Phật bằng đồng đen. Chỉ những người quen biết tôi mới “giúp”. Trong lúc Vy trình bày vụ việc, “ông thầy” nhắm nghiền và gật gù liên tục. Sau đó “ông thầy” phán liền: “Con Nữ (ý nói người con gái) có nước da ngăm ngăm đen, tóc cắt ngắn và hơi quăn quăn. Đúng không?”. Vy dạ lia lịa.

    “Cô đốt 3 cây nhang đến lễ bàn thờ Phật. Xưng tên tuổi rõ ràng, muốn cầu xin cái gì thì cứ khấn cầu”. Vy làm y như lời thầy dặn. Thầy lẳng lặng đến tủ sách và lôi ra một cuốn sách giấy ố vàng và cong mép. Thầy trịnh trọng đặt cuốn sách lên bàn rồi hỏi Vy: “Con của cô tuổi gì? Sinh tháng mấy? Tội nghiệp con bé bị con nữ kia bỏ bùa nặng lắm. Bùa Lỗ ban (tên một loại bùa) khó gỡ lắm. Hy vọng thầy tôi sẽ phù hộ, độ trì hóa giải được”. Tôi liếc nhìn trộm tựa sách và hết hồn. Đó là cuốn tử vi năm Quý Tỵ bán đầy rẫy ở các cổng chùa!

    Chưa hết, “ông thầy” còn lấy trong tủ sách ra một cuốn khác lật dò hồi lâu rồi viết mấy chữ lên tờ giấy vàng đưa cho Vy và dặn dò kỹ lưỡng: “Ở nhà có bàn thờ không? Cô “thỉnh” tờ giấy này để trên bàn thờ. Ngày 3 lần, lúc mặt trời mọc, đứng bóng và lặn thì đốt nhang và đọc 50 lần những chữ tôi đã ghi trên giấy. Chữ hơi khó đọc… Chắc chắn vài ngày sau con bé sẽ về”.

    Câu chú Ya Ya Mí Ya Ya… không biết đến bao giờ linh nghiệm, chỉ biết sau đó vài ngày bé Zin đã kêu người đến mua căn hộ cao cấp do mình được mẹ cho đứng tên. Bởi lẽ, chuyện cãi nhau của mẹ con bé Zin không đơn thuần là mối quan hệ đồng tính mà còn là chuyện bé Zin muốn mẹ hỗ trợ một số tiền để mở điểm chăm sóc, bảo vệ sắc đẹp – Spa. Vy sợ đầu tư nhiều quá mà không có khách, còn bé Zin tin tưởng sẽ được các người đẹp, ca sĩ, người mẫu… mà mình quen lúc đi làm từ thiện hỗ trợ.

    Không biết lúc này, Vy có còn đọc câu chú đó theo lời thầy dạy hay không, chỉ biết một điều là bé Zin vẫn chưa về nhà và đang theo đuổi ước mơ Spa của mình…

    Kỳ sau: Lá bùa xuất ngoại!
    Nam Mô Phật Lực Oai - Nam Mô Phật Lực Hộ - Vô Lượng Công Đức Phật - Tam Phủ Công Đồng - Tứ Phủ Vạn Linh - Linh Thiêng Non Sông Đất Việt

  2. #2
    Nhị Đẳng Avatar của Thánh Linh Đất Việt
    Gia nhập
    Sep 2011
    Nơi cư ngụ
    Thành Thăng Long
    Bài gởi
    2,318

    Mặc định

    Xâm nhập thế giới bùa ngải: Lá bùa xuất ngoại (kỳ 2)

    Không biết ai chỉ, bà chủ viện thẩm mỹ ở tận miền Viễn Tây Hoa Kỳ điện thoại về cho người em gái ở Việt Nam đòi phải gấp rút tìm đến nhà ông Lục để “thỉnh” lá bùa “mua may, bán đắt”. Bà nói giá cả không thành vấn đề và lệnh bằng mọi giá lá bùa đó phải “bay” qua Mỹ càng sớm càng tốt. Chưa đầy 10 ngày sau, tiệm “neo” (dịch vụ làm móng tay chân) nườm nượp khách. Đến giờ bà chủ vẫn đều đặn gửi tiền về Việt Nam để “thỉnh” bùa và quên mất mình đang sở hữu một “quới nhân” còn “linh” hơn mấy cái chữ loằng ngoằng mà sáng nào bà cũng đốt…



    Một trong những loại “bùa” phổ biến trên internet hiện nay

    Kiều nữ bán cà phê

    Không sở hữu sắc đẹp “nghiêng thành đổ nước”, nhưng lần đầu tiên gặp Mỹ Xuân ai cũng không khỏi nao lòng với cái duyên con gái. Nước da ngăm ngăm đen, mái tóc dài óng ả, hai đồng tiền sâu hoắm và cái miệng móm móm hay cười, chỉ đơn giản vậy thôi nhưng quán cà phê lúc nào cũng đông khách. Thậm chí hết bàn, ghế thì khách cũng sẵn lòng ngồi chèm bẹp để thưởng thức cà phê của cô chủ. Có lẽ chính vì vậy, mà trong một lần tình cờ uống cà phê ở quán nhỏ góc đường này, ông Vanek - một người Pháp đang làm việc ở bang Texas, Hoa Kỳ - bị “nghiện” rất nặng. Ông lật đật làm thủ tục “rinh” cái quán cà phê cùng cô chủ của nó về Mỹ quốc.

    “Nhập gia tùy tục”, theo chồng về xứ lạ, Mỹ Xuân vẫn nhớ da diết nghề cũ. Nhưng khổ nỗi, dân Mỹ đâu có thói quen la cà quán cà phê. Thấy vợ buồn, ông Vanek khuyên vợ làm nghề “truyền thống” của Việt kiều bên này. Sau gần 1 năm, Mỹ Xuân có bằng “neo” (nail – tiếng Anh là làm móng tay, móng chân). Đó cũng là lúc ông Vanek về hưu và ông dốc hết sản nghiệp để thuê mặt bằng mở tiệm “neo” cho vợ. Khổ nỗi, quán cà phê ở góc đường bên Việt Nam thì khách nườm nượp, còn tiệm “neo” đèn đuốc sáng trưng, máy điều hòa rì rì, bàn ghế toàn loại “mode” nhất, nhưng khách vẫn vắng. Cả ngày, lèo tèo mấy bà Mễ (người Mexico), tiền “típ” (tiền phục vụ) lìu xìu quá, thợ xin nghỉ gần hết, dù Mỹ Xuân liên tục tăng lương. Hai vợ chồng buồn nẫu ruột. Chiều hôm đó, một khách người Việt Nam ghé tiệm “neo” của Mỹ Xuân trang điểm để đi đám cưới.

    Nhìn quán vắng đìu hiu, bà khách chạnh lòng, nói: “Tiệm của cô khá sang trọng, nhưng sao vắng khách quá. Chắc là bị “tụi nó” ếm rồi. Tôi biết ông Lục ở Sài Gòn giỏi lắm. Cô xin thầy mấy lá bùa để hóa giải đi!”. Nói xong, bà khách tốt bụng cho Mỹ Xuân địa chỉ và số điện thoại ông Lục. Trước khi chia tay, bà khách còn không quên dặn dò khá kỹ lưỡng: “Ông Lục khó lắm, lúc điện thoại cô phải nhớ nói “pass” (pass word - mật khẩu) để được ông Lục tiếp đón. Nhiều người không có “pass” nên không bao giờ gặp được ông Lục!”. Bà khách vừa ra khỏi cửa, Mỹ Xuân liền điện thoại về cho cô em gái ở Hà Nội tức tốc “bay” vào Sài Gòn gặp ông Lục.

    Quới nhân xuất hiện

    Cũng như các tiệm “neo” ở Mỹ, tiệm của Mỹ Xuân cũng có vài thợ chưa có bằng cấp và một số người Việt qua thăm thân nhân nhưng tranh thủ làm thêm kiếm tiền. Mỹ Xuân tâm sự: “Đương nhiên, những người đó nhận lương ít hơn thợ có bằng cấp. Mình có thêm thu nhập và họ cũng vậy. Chỉ mong sao cảnh sát đừng phát hiện, tiền phạt nặng lắm…”. Một trong những người thợ đó là Lê Hồng Dũng, một thanh niên quê quán ở tỉnh Cà Mau. Do có thân hình lực lưỡng, tóc cắt đầu đinh và khuôn mặt góc cạnh, hao hao tài tử cơ bắp Arnold nên được mọi người đặt biệt danh là Ặc-nôn Lì. Trước khi về “đầu quân” tiệm của Mỹ Xuân, Ặc-nôn đã từng… bị đuổi, với cùng một lý do là làm chảy máu “thượng đế”. Nghĩ cũng tội, cái bàn tay cầm cuốc quen rồi, qua bên này cầm cây kềm cắt móng có chút xíu thì hỏi sao không cắt phạm vào da của khách.

    Trưa hôm đó, 3 chiếc ô tô dừng xịch ngay trước cửa tiệm “neo” của Mỹ Xuân. Hơn chục thanh niên cả Tây lẫn ta lặng lẽ bước vào tiệm.

    Tưởng gặp “khách xộp”, Mỹ Xuân xăng xái chạy ra đón chào. Trong lúc tay người Mỹ cạo cái đầu trọc lóc, 2 tay xăm hình quái thú, nói chuyện gì đó với Mỹ Xuân thì cái thằng nhóc ốm ốm người Việt, có khuôn mặt dài dài, râu quai nón, đôi mắt thất thần như phê ma túy, ngồi phịch lên ghế. Tiện tay hắn cầm cây kềm cắt móng đâm phầm phập xuống ghế.

    Một thằng da đen khác, tay đeo cái phôn (tai nghe) lẳng lặng đi vào giữa nhà nhảy cà giật, cà tưng. Đã vậy lâu lâu hắn còn la oai oái. Một số khách đứng dậy đi thẳng ra cửa. Ặc-nôn Lì đang ngồi cắt móng cho một bà Mễ liền dừng tay. Ặc-nôn lén đẩy cửa hông và đi thẳng ra chiếc ô tô của mình. Cả đám đang nói chuyện bỗng nghe ầm ầm. Đúng phong cách của “Kẻ hủy diệt” (tên một bộ phim do Arnold thủ vai chánh), Ặc-nôn Lì đeo kiếng đen và cởi áo để lộ bắp thịt cuồn cuộn. Ặc-nôn Lì cầm cây súng săn trở bá đập ầm ầm vào kính ô tô và la lớn: “Bà mẹ tụi mày, xe tao mà tao còn dám… đập! Cái đầu của tụi mày chịu nổi không?”. Không biết cái đám kia có nghe được tiếng Việt không, nhưng rõ ràng thái độ của Ặc-nôn Lì khá quyết liệt và dứt khoát.

    Sau khi đập bể kính xe… của mình, Ặc-nôn Lì chồm người vào bên trong lấy thêm một cây “mã” (mã tấu, dao dài) dài hơn nửa thước và được xi bóng lưỡng. Tay trái bồng súng chĩa lên trời, tay phải Ặc-nôn Lì kéo lê cây “mã” dưới lề đường. Hình như chưa đủ “ép phê”, Ặc-nôn Lì thò tay vào túi lấy viên đạn chài đưa lên miệng cắn chặt giữa 2 hàm răng. Đám cô hồn trong tiệm “neo” không kịp phản ứng, há hốc mồm, trợn mắt nhìn ra ngoài sân. Đến trước cửa tiệm, Ặc-nôn Lì chửi lớn: “Bà mẹ tụi mày. Đụng đến em gái của Châu “râu” là tụi bây “ngán cơm” rồi!”. Ặc-nôn Lì đi thẳng vào tiệm, đi đến đâu đám đông dạt ra đến đó. Thằng nào cũng nhìn trừng trừng cây súng săn của Ặc-nôn Lì. Súng săn, đạn chài bắn một phát, đạn tuôn ra cả rổ, con tê giác còn… rên, huống chi mấy thằng người trần, mắt thịt. Đến ngay cái thằng có râu quai nón người Việt đang ngồi trên ghế, Ặc-nôn Lì hét lớn: “Mày đâm như vậy ăn thua gì. Phải chém như tao nè!”. Nói rồi, Ặc-nôn Lì chém cái bụp vào thành ghế. Một thằng người Việt khác trong đám bước đến gần Ặc-nôn Lì nói nhỏ: “Tưởng ai xa lạ. Em gái anh Châu mà tụi này không biết. Thôi! Anh em với nhau cả mà. Hồi ở Sài Gòn tôi có biết đại ca Châu”. Nói rồi cả đám lủi thủi đi ra khỏi tiệm “neo” của Mỹ Xuân.

    Lén đốt bùa ông Lục

    Khi đám “lục lăng” bỏ đi đã xa, Mỹ Xuân liền lôi Ặc-nôn Lì vào phòng riêng. “Sao em liều quá vậy. Tụi nó đòi tiền bảo kê thì chị trả. Em cầm súng đi ngời ngời, cảnh sát mà thấy là “nặng tội” lắm đó! Ông Châu “râu” là ai mà tụi nó sợ dữ vậy?”. Ặc-nôn Lì cười rất hiền và nói: “Chị biết rồi, em chưa có bằng cấp và trước đây em làm ở rất nhiều tiệm, nhưng về tiệm này thì chị thương nên chị chưa… đuổi. Chị dám che chở cho em thì em đâu có tiếc gì. Em đập là đập xe của mình chứ đâu có đập chiếc xe nào của tụi nó đâu mà tụi nó phản ứng. Chiếc xe có vài ngàn đồng với lại tấm kính cũng bị nứt và em tính bữa nào rảnh đi thay. Còn anh Châu “râu” là tay giang hồ cộm cán tại khu Mã Lạng, Đồng Tiến ở quận 1. Hồi còn ở Việt Nam em nghe người ta nói như vậy, chứ thật sự em chưa gặp mặt anh Châu “râu” bao giờ!”.

    Sau đó khoảng tuần lễ, Ặc-nôn Lì được Mỹ Xuân tin tưởng giao cho nhiệm vụ quản lý. Bó bùa của ông Lục cũng đã bay qua Mỹ. Theo lời kể của cô em gái ở Việt Nam thì ông Lục cho biết tiệm “neo” của Mỹ Xuân bị âm binh trù ẻo, nên khách rất ngại vào. Do vậy, ông Lục đã “điều binh, khiển tướng” qua bên Mỹ để giúp đỡ cho tiệm “neo” của Mỹ Xuân. Mỗi sáng, trước khi khai trương, chính tay bà chủ phải lén đốt một lá bùa mà thầy gửi qua. Đợt đầu, thầy cho 50 lá bùa. Chi phí cũng cả ngàn đôla chứ đâu có ít ỏi gì. Kể từ đó công việc kinh doanh của tiệm “neo” càng ngày càng phát triển. Nhưng, Mỹ Xuân vẫn nghĩ đó là nhờ bùa ông Lục mà quên mất sự kiện Ặc-nôn Lì xách súng đuổi cái đám bảo kê để bảo vệ tiệm “neo”.

    Kỳ sau: Theo chân “thầy” Lục.

    Theo Đ.Hiệp - Báo SGGP
    Nam Mô Phật Lực Oai - Nam Mô Phật Lực Hộ - Vô Lượng Công Đức Phật - Tam Phủ Công Đồng - Tứ Phủ Vạn Linh - Linh Thiêng Non Sông Đất Việt

  3. #3
    Nhị Đẳng Avatar của Thánh Linh Đất Việt
    Gia nhập
    Sep 2011
    Nơi cư ngụ
    Thành Thăng Long
    Bài gởi
    2,318

    Mặc định

    Xâm nhập thế giới bùa ngải - Theo chân “thầy” Lục (kỳ 3)

    Không biết có chuyện gì xảy ra, tại thời điểm này, gặp được ông Lục là chuyện muôn vàn khó khăn. Ông Lục di chuyển chỗ ở liên tục. Sau khi điện thoại để “xin cái hẹn”, người xin bùa được cho biết địa điểm để đợi và sẽ có người đến đón đưa đi gặp ông Lục. Sau khi đổi vài “tài xế” trong con hẻm ngoằn ngoèo, người xin bùa mới được gặp ông Lục. Vào gặp ông Lục, không ai được đem theo thiết bị nghe, nhìn hay điện thoại di động.

    Hình nhân thế mạng

    Ông Lục chưa già lắm, nhưng vẫn thích xưng hô là cha với mọi người. Thời điểm này, muốn gặp cha đâu phải dễ. Anh Lê Văn Long, nhà ở quận 1, cho biết: “Lúc trước ông Lục thuê căn nhà trên đường Bùi Đình Túy, quận Bình Thạnh. Muốn gặp ông Lục thì cứ đến. Nhưng, tôi chỉ gặp được ông Lục có một lần. Vì ông chửi và cho rằng tôi không tin tưởng bùa ngải của ổng”. Lần đó, anh Long đưa vợ đến gặp ông Lục để “thỉnh” lá bùa may mắn trong buôn bán. Không biết đồn đại thế nào mà mấy người bị bệnh nan y cũng tìm đến ông Lục xin bùa.

    Anh Long kể tiếp: “Vừa bước vào nhà đã nghe ông Lục chửi oang oang. Mày muốn cứu được chồng mày thì phải có người thế mạng. Nếu tao tìm không ra thì tao phải chết để thế mạng cho chồng mày. Bây giờ mày muốn ai chết. Mày có tìm được người thế mạng hay không?”. Chị vợ ôm anh chồng đang bị ung thư gan giai đoạn cuối khóc rất thảm thiết, khẩn cầu ông Lục tìm người thế mạng. Ông Lục đến bàn thờ lấy một hình nhân bằng giấy. Sau khi “sên bùa” (viết bùa hoặc dán bùa) vào hình nhân xong, ông Lục đưa cho chị vợ xem rồi đốt. Hai tháng sau, anh chồng mất. Chị vợ vẫn còn tin và tìm đến nhà ông Lục tạ ơn. Vừa gặp mặt, ông Lục tiếp tục chửi: “Nó tới số thì phải chết thôi. Cũng may là có hình nhân thế mạng rồi. Nếu không nó “bắt” luôn “cái vong” của mày rồi!”.



    Minh họa: ANH DŨNG

    Trở lại vụ anh Long bị ông Lục đuổi. Lần đó, sau khi chị vợ đốt nhang bàn thờ xong, đang ngồi chờ ông Lục cho bùa. Không biết buồn bực hay nghi ngờ cái gì, ông Lục chỉ tay thẳng vào mặt anh Long và chửi: “Thằng này, mày không tin tao thì mày đến đây làm gì. Bùa ngải cũng phải có đức tin nha. Mày có tin, tao khiển âm binh đến nhà mày quậy không? Lúc đó, mày xin bùa tao cũng không cho. Thôi mày đi ra khỏi nhà tao”.

    Không biết ông Lục đã cứu được bao nhiêu người, cho bùa may mắn được bao nhiêu gia đình. Nhưng vẫn còn khá nhiều người tin tưởng. Càng ngày càng có nhiều khách. Không kể khách ở các tỉnh, thành khác mà còn cả khách ở ngoài nước, như trường hợp của chị Mỹ Xuân - một chủ tiệm “neo” ở bên Mỹ. Mỹ Xuân cho biết: “Mấy năm nay, tôi vẫn “thỉnh” bùa của ông Lục để cầu mong công việc kinh doanh thuận tiện. Dù đã người quen biết nhưng muốn gặp ông Lục phải điện thoại trước”.

    Đi tìm ông Lục

    Người nghe điện thoại của ông Lục, bao giờ cũng là phụ nữ. Chị ta tự xưng là trợ lý hay thư ký gì đó của ông Lục. Trong lần gặp mới đây nhất, chị Mỹ Xuân đã một phen… mất vía. Chị phụ nữ trợ lý của ông Lục nhận điện thoại và hẹn chị Mỹ Xuân tại một quán cà phê trên đường Bùi Đình Túy. Đúng hẹn chị Mỹ Xuân đi với người em trai đến quán cà phê chờ. Vài phút sau, trợ lý của ông Lục điện thoại yêu cầu chị Mỹ Xuân đi một mình, để lại điện thoại di động, nếu có túi xách thì đeo ở vai bên phải và đứng chờ một người phụ nữ mặc áo bông màu tím, đeo khẩu trang màu trắng, đi chiếc Attila màu kem… ở trước cửa quán cà phê. Khoảng 5 phút sau, người phụ nữ xuất hiện. Chiếc xe Attila phóng nhanh vào con hẻm cách quán cà phê khoảng 10m. Sau khoảng 15 phút, người phụ nữ điện thoại cho người em trai và yêu cầu đón chị Mỹ Xuân ở một con hẻm trên đường… Huỳnh Đình Hai. Vừa gặp người em, chị Mỹ Xuân mặt mày xanh lè, nói lắp ba, lắp bắp. Người em trai lo sợ, đưa chị Mỹ Xuân vào Bệnh viện Nhân dân Gia Định cấp cứu. Đến phòng cấp cứu, chị Mỹ Xuân hồi tỉnh và đi thẳng… ra ghế đá ở gốc cây ngồi nghỉ. Nhấp vài ngụm nước khoáng, chị Mỹ Xuân bồi hồi kể lại: “Người phụ nữ đưa chị đi một đoạn thì chuyển qua một người đàn ông đi xe Dream màu đen. Người đàn ông này chở chị đi lòng vòng vào mấy con hẻm nhỏ, rồi lại chuyển chị cho một người đàn ông khác. Lại lòng vòng mấy con hẻm nữa, chị thật sự mất phương hướng và rất sợ, nhưng không biết cách nào liên lạc. Cuối cùng, ông ta đưa chị đến nhà của ông Lục. Cứ mỗi chặng xe, chị cho người dẫn đường 200.000 đồng. Còn phần bà “trợ lý” là 50USD. Lần này, ông Lục “làm việc” ở trên căn gác nhỏ. Mùi khói nhang dày đặc làm chị ngộp quá. Vừa gặp mặt, ông Lục lại chửi: “Mày làm ăn được là nhờ tao “khiển” âm binh, thiên tướng… qua bên đó gác cửa bảo vệ, đưa khách về tiệm “neo” của mày. Bây giờ, mày phải cúng kiếng đàng hoàng, phải có lòng thành cảm ơn, khâm phục âm binh, thiên tướng phù hộ, độ trì. Mày không cúng là không yên thân đâu. Âm binh mà giận là mày và mấy đứa con của mày bệnh nặng lắm đó. Tao nói trước, cúng âm binh chớ không phải cúng đám giỗ, đám quảy. Mày đâu biết cúng. Đúng không? Đưa tiền đây, tao cúng dùm cho!”. Nghe đến đây, chị Mỹ Xuân lật đật móc hết tiền trong túi xách đưa cho ông Lục. Với sự “hào phóng” ông Lục không đếm, mà đưa lại tờ 500.000 đồng cho chị Mỹ Xuân… đi taxi về nhà. Đưa tay vuốt mồ hôi tuôn ào ào trên trán, chị Mỹ Xuân nói nhỏ với đứa em: “Hên quá, hồi sáng chị để tiền ở nhà, chỉ mang có mấy ngàn đô đi thôi!”.

    Chân dung ông Lục!

    Sau lần đó, ông em trai cứ liên tục dò hỏi nhà ông Lục. Thậm chí chở chị Mỹ Xuân đi vào con hẻm đó, nhưng chị không tài nào nhớ được. Chúng tôi cũng đi tìm, nhưng hỏi ai cũng lắc đầu. Hình như ông Lục có phép tàng hình hay “cỡi vong” đi khỏi mấy con hẻm đó. Xế trưa, đang lóng ngóng trong con hẻm nhỏ, bất ngờ chúng tôi gặp anh Nguyễn Mạnh Thái, một bạn học thời phổ thông. Bạn bè lâu ngày gặp nhau và… quán nhậu là nơi dừng chân hợp lý nhất. Sau chừng chục phút hàn huyên tâm sự, hỏi han chuyện nhà cửa, vợ con, học hành, công việc, sức khỏe… chúng tôi quay trở lại “chuyên đề” ông Lục.

    Cũng như những người dân sinh sống trong các con hẻm ở đường Bùi Đình Túy, bạn của tôi cũng lắc đầu quầy quậy. Đang “nốc” gần cạn ly bia, anh Thái bỗng chựng lại và suýt phun ra ngoài khi biết được ngành nghề của ông Lục. Anh Thái đanh mặt lại phê bình tôi quyết liệt: “Mày có ăn học mà còn tin ba cái bùa ngải đó. Bệnh liệt giường, bác sĩ chê thì thầy bùa nào trị nổi. Thời buổi kinh tế khó khăn, ông già tao rao bán cái nhà cả năm trời còn chưa được. Ông thầy bùa nào “lo” được tao đưa hết cái phần thừa kế của tao!”. Hình như những lúc căng thẳng, uống bia vào sẽ giải tỏa một phần. Uống gần hết chai bia thứ ba, anh Thái chợt nhớ điều gì và hỏi tôi: “Hồi nãy mày nói ông thầy bùa tên gì?”. “Ông Lục!”, tôi đáp nhanh. “Lục tiếng Tàu là sáu đúng không?”. Như ông Ặc-xi-mét tìm ra được định lý gì mới, anh Thái nói một hơi: “Hay thiệt! Vậy là đúng rồi. Hồi đó trong xóm này có ông Sáu Già cũng tổ chức lên đồng, cho bùa, cho ngải ỳ xèo. Gọi là Sáu Già chứ tuổi cỡ anh em mình. Nhưng, tại có nhiều… vợ quá nên già háp, người ta gọi là Sáu Già. Hồi trước, nhà nghèo lắm, Sáu Già đi làm phụ hồ. Nhờ siêng năng và nhớ dai, nên học được nghề xem phong thủy. Thời kinh tế phát triển, người ta xây nhà “đều trời”, Sáu Già được ông thầu tin cậy giao làm thợ cả. Nghề dạy nghề, một thời gian sau Sáu Già thành ông thầu xây dựng. Đương nhiên là nhận công trình ở đâu, chứ xóm này làm sao dám giao cho ổng. Khi khá giả, Sáu Già bỏ vợ và cặp bồ lia lịa. Hổng biết ai dạy mà bây giờ bày đặt làm thầy bùa. Công an bắt làm kiểm điểm mấy lần, chính tao có lần đã làm giấy bảo lãnh. Mấy năm nay, ổng bỏ xóm đi thuê nhà ở đâu không ai biết. Tao còn số điện thoại của ông Sáu Già nè!”. Anh Thái móc điện thoại ra dò số. Số điện thoại ông Sáu Già của máy anh Thái trùng khớp với số điện thoại chị Mỹ Xuân đã liên lạc trong mấy ngày qua. Chỉ khác chăng là ông Sáu, ủa quên ông Lục, không trả lời mà thay vào đó là giọng của một phụ nữ…

    Theo Đ.Hiệp - Báo SGGP
    Nam Mô Phật Lực Oai - Nam Mô Phật Lực Hộ - Vô Lượng Công Đức Phật - Tam Phủ Công Đồng - Tứ Phủ Vạn Linh - Linh Thiêng Non Sông Đất Việt

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Việc tương lai của phật di lặc
    By Cầu Trí Bát Nhã in forum Đạo Phật
    Trả lời: 13
    Bài mới gởi: 28-07-2013, 02:18 AM
  2. Pháp Kim cương du già viên mãn - Thành tựu Quán Thế Âm
    By Thiên Địa Nhân in forum Mật Tông
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 07-11-2012, 07:35 AM
  3. Dẫn nhập giả thuyết về thiền định
    By vuhanp in forum Thiền Tông
    Trả lời: 53
    Bài mới gởi: 25-09-2012, 07:04 PM
  4. LÀM THẾ NÀO KHẾ NHẬP CẢNH GIỚI PHẬT
    By Trannhat in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 05-02-2012, 11:31 AM
  5. Tây Phương Du Kí
    By cloudstrife in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 01-10-2011, 11:28 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •