Trang 1 trong 5 12345 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 86

Ðề tài: Oai Đức Câu Niệm Phật

  1. #1
    Đai Nâu Avatar của ngoc.khanh198
    Gia nhập
    Nov 2007
    Nơi cư ngụ
    Đâu đó ở Ta Bà
    Bài gởi
    341

    Mặc định Oai Đức Câu Niệm Phật

    Oai Đức Câu Niệm Phật
    Thích Trí Minh

    1/ Người dòng Bà La Môn ở nước Thiên Trúc.

    Vào thời đại xa xưa, tại nước A Thâu Sa của xứ Thiên Trúc (vì nước Thiên Trúc vào thời cổ có 16 nước lớn) có một người dòng Bà La Môn (không thấy nói tên họ), anh chàng này bẩm tánh chân thật, nhưng ngu si vô trí lại khổ một nổi là tâm nhiễm ái thiên trọng, nên anh đối với vợ yêu thương quá mức, với tình chồng vợ không biết chán nhàm. Trái lại vợ anh chẳng những là người hiền lành, mà lại thông minh lanh lợi. Cô này sanh trưởng trong một gia đình kính tin Tam Bảo, riêng cô là người chẳng những với ngôi Tam Bảo sùng kính đến mức tối đa, lại rất am tường Phật lý, về việc tu hành thì cô chuyên về Pháp môn Tịnh Độ, trường trai niệm Phật. Cô thuê thợ làm một chiếc trống thuần hoàng kim. Mỗi ngày Cô quy định hai thời khóa niệm Phật khuya và tối, vì trong lúc ban ngày phải bận việc gia đình, trong thời gian này cô niệm Phật cũng chỉ nhiếp tâm thầm niệm mà thôi. Mỗi khi niệm Phật thì cô gõ trống thế cho mõ, như trên đã nói, chồng của cô đã quá đần độn lại quá yêu vợ không rời, nên lúc cô vợ đang cúng đánh trống niệm Phật, mà anh nắm lôi tay cô bảo đi ngủ, cô ôn tồn đáp: “Không được anh ơi! Nếu anh muốn em cùng đi ngủ thì mỗi tối đồng với em đánh trống niệm Phật cho xong mới cùng nhau đi ngủ”. Anh vì thương vợ nên sẳn sàng ưng thuận, có những lúc đang niệm Phật anh ta thúc hối đi ngủ thì cô ấy vẫn từ hòa nói, chưa đủ anh ơi! Niệm thiếu mang tội chết! Từ đây anh dòng Bà La Môn này cùng vợ niệm Phật không sót một đêm, trải qua thời gian ba năm, anh bị trọng bệnh rồi qua đời, nhưng vì tim vẫn nóng, nên không nhập liệm, trải qua năm ngày anh sống lại, bấy giờ anh đối với vợ khóc một cách thảm thiết dường như buồn tủi một việc gì? Cô Phật tử vợ anh hỏi lý do, anh nói: ”Em ơi! Giờ đây anh không có một niệm muốn gần em nữa! Duy có tâm niệm lo tu là chăm niệm Phật để được về Tây Phương Tịnh Độ mà thôi! Vì sau khi anh chết bị ngục tốt dẫn vào Hoạch Than địa ngục (địa ngục này hành phạt tội nhân bằng cách nấu trong vạc dầu sôi), lúc ấy anh thấy tất cả tội nhân đương bị nấu trong vạc trồi lên chìm xuống, dường như nấu đậu, lại có tội nhân la khóc thảm thiết, trườn qua vành chảo mà muốn chạy ra, bị Ngục tốt dùng gậy đánh đập trúng chảo đồng đang nấu nghe tiếng cảng cảng và nó lại bắt quăng vào chảo, lúc ấy anh vô cùng Kinh hồn khiếp vía sợ hãi, bỗng nhớ lại khi cùng em đánh trống vàng niệm Phật, hai tay chắp lại chí thành niệm “Nam Mô A Di Đà Phật” thì lại chí thành niệm “Nam mô A Di Đà Phật” thì chảo dầu sôi tức khắc biến thành một ao nước mát có hoa sen đầy trong ấy, bao nhiêu tội nhân đều ngồi trên hoa sen, và thấy họ vui tươi không la khóc. Tất cả đều sanh về Tây phương Tịnh Độ. Ngục tốt tức khắc tâu với Minh Vương, Ngài liền đến chỗ chảo dầu sôi đã biến thành ao sen, vui mừng vô hạn, và tức khắc truyền lịnh phóng thích anh về dương thế, lại dạy bảo anh sau khi về dương thế phải siêng niệm Phật, đừng gần vợ nữa. Vì thế, anh giờ đây 100% không muốn gần em. Anh cũng muốn nói cho em được rõ, Minh Vương chẳng những vui vẻ truyền lệnh phóng thích anh về, mà Ngài còn nói:

    Trên trời dưới trời không ai bằng Phật

    Đức từ bi Ngài cứu khắp quần sanh

    Có những chúng sanh tạo nhiều tội ác

    Đọa vào địa ngục chịu khổ cực hình

    Chỉ nghe một câu A Di Đà Phật

    Dầu sôi lửa dữ tức khắc biến tan

    Tất cả tội nhân đều được vãng sanh

    Ao nước trở thành thanh lương (mát mẻ)

    Tây phương Cực Lạc Đức từ bi ấy

    Hết sức cao cả con không thể gì

    Dùng lời diễn tả chỉ có chí thành

    Tánh mạng nương về nơi đấng Lưỡng Túc.

    (Phước đức trí huệ).

    Truyện này tôi thành kính y trong bộ Tịnh Độ Thánh Hiền Lục thuật lại chữ Việt. Trong bộ sách này ghi lại truyện vãng sanh có mấy ngàn, truyện anh chàng Bà La Môn là một truyện trong ấy (trong truyện này ai là người được vãng sanh? Tức là các tội nhân bị nấu chảo).

    Quý vị đọc truyện này có vài điểm nên lưu tâm:

    - Hành động của cô Phật tử (vợ anh Bà La Môn).

    - Niệm Phật đã ba năm mà bị đọa địa ngục.

    - Hành động của cô Phật tử trong truyện ngắn này, chúng ta nên tán thán, vì nếu cô ấy như những người khác, thì có nhiều thất bại.

    - Gia đình không an vui, tại sao vậy? Vì khi cô đương niệm Phật mà bị chồng quấy rầy như vậy, theo như những người phụ nữ khác, sẽ nổi sân si la mắng rằng đồ khốn nạn, người ta đang trong giờ tu niệm mà nắm tay lôi kéo hối thúc đi ngủ. Trong khi ấy anh Bà La Môn chắc 100% không nhịn, vì dù anh là người đần độn vô trí, nhưng vẫn có tâm tự ái, hơn thế nữa là chồng thì bao giờ cũng ở trong thế thắng, nghĩa là người có quyền hơn vợ, đương nhiên anh sẽ chửi mắng và có thể xảy ra việc đánh đập là khác.

    - Không thể an tu. Vì như trên đã nói, thì làm sao an tâm mà tu niệm? Thế là đại sự của mình bị hỏng!

    - Không hướng dẫn chồng vào Phật pháp. Điểm này không cần dài dòng vì giữa hai bên đã bất hòa, đã chạm tự ái, tâm sân đã sùng sục nổi dậy, là vì ái với sân nó đi đôi không rời nhau, niệm đầu vì anh ấy quá yêu vợ và yêu trong trường hợp về nhục dục, mà không như ý thì đương nhiên lửa sân nổi dậy. Sơ lược ba điểm như trên, chúng ta thấy cô Phật tử trong truyện rõ là người khôn ngoan có trí lại gồm hiền từ.

    - Niệm Phật ba năm mà bị đọa. Sự việc này mới nghe qua, ai ai cũng phải có tâm nghi ngờ đối với lời vàng của đức Thế Tôn. Vì trong Kinh Ngài có dạy rõ “Niệm một câu A Di Đà Phật, sẽ tiêu diệt tội trọng trong đường sanh tử 80 ức kiếp”. Chỉ một câu mà còn có hiệu lực dường ấy, tại sao anh Bà La Môn kia mỗi đêm đều cùng vợ niệm Phật suốt 3 năm mà bị đọa? Nam Mô A Di Đà Phật! Xin quý vị bình tâm, tôi sẽ y trong Kinh mà lược thích sự nghi ngờ ấy. Chúng ta nên biết tất cả pháp, thì tâm đứng đầu, tâm làm chủ, nếu dùng tâm ấy mà tạo nghiệp thì như bóng theo hình không bao giờ sai chạy. Thế mà anh Bà La Môn niệm Phật, bằng cách đọc Thánh hiệu Phật mà thôi, trong tâm tưởng hoàn toàn không có niệm. Tại sao? Vì dù anh suốt ba năm niệm Phật theo vợ, nhưng trong tâm bao giờ cũng nghĩ được vợ theo ý mình. Chuyện này tôi nói phớt qua, quý vị thừa hiểu nhiều, hơn nữa cũng không nên nói. Có điều chúng ta 100% nên lưu ý là, dù anh Bà La Môn ấy suốt ba năm không có một phút thành tâm niệm Phật, chỉ miệng đọc Thánh hiệu bằng cách bắt buộc theo lời vợ đã hứa (tức là cô Phật tử ấy bảo anh nếu muốn đi ngủ phải cùng em niệm Phật cho đủ), do sự đọc Thánh hiệu bằng cách bắt buộc ba năm, nó huân sâu vào tạng thức, thành hạt giống niệm Phật nằm mãi trong tâm, như hạt kim cương không bao giờ hư hoại, nên khi gặp duyên thì hạt giống sẳn có ấy nó phát ra rất mạnh mẽ, theo Duy Thức Học của Phật dạy gọi là chủng tử khởi hiện hành. Do vậy nên anh Bà La Môn khi bị ngục tốt dẫn vào ngục nước dầu sôi, thấy bao tội nhân đang bị hành hình đã vô cùng khiếp sợ, lại nghe tiếng đánh đập tội nhân cây côn trúng vào chảo kêu lảng cảng thì trong tâm thức anh tức khắc nhớ lại tiếng gõ trống vàng niệm Phật với vợ khi ở dương thế, liền thành kính chấp hai tay lại mà niệm Nam Mô A Di Dà Phật thật lớn! Kính thưa quý vị, với câu niệm Phật của anh Bà La Môn lúc này có công năng tiêu tội trọng vô lượng vô biên kiếp chứ không phải chỉ trong 80 ức kiếp, vì câu niệm Phật lúc này của anh chẳng những chí thành mà tất cả tâm lực đều dồn hết vào đó, nên mới được kết quả vĩ đại như vậy. Ví dụ cho dễ hiểu, như nhà tối vạn vạn năm, mà đem ngọn đèn pha soi vào, thì tất cả sự tối tăm đều tan tức khắc. Vì lý do này, mà chảo dầu sôi đang sôi sùng sục, tức khắc biến thành ao nước mát mẻ đầy cả hoa sen, bao nhiêu tội nhân đều ngồi trên ấy.

    Ở đây chúng ta sẽ thấy rõ, cái công đức niệm danh hiệu Từ phụ A Di Đà của anh Bà La Môn không mất cũng vì vậy mà trong Kinh Phật dạy niệm Phật dù không chí thành cũng là nhân xa sẽ được giải thoát trong vô lượng kiếp về sau. Nói đến đây thuật giả nhớ lại, hay dùng bánh trái dụ trẻ con niệm Phật là chính ý ấy vậy. Còn việc tại sao do một câu niệm Phật của anh Bà La Môn mà tất cả tội nhân được ảnh hưởng lợi ích vĩ đại như vậy, điều ấy tôi xin dẫn một đoạn trong Kinh Pháp Hoa ở Phẩm Phổ Môn quý vị sẽ rõ: Trăm ngàn vạn ức người, vì kiếm bạc, vàng, lưu ly, xa cừ, mã não, san hô, hổ phách, trân châu, và những thứ quý báu cùng loại, nên ra biển cả; giả sử bị trận gió lớn trong bầu trời u ám thổi bạt thuyền tàu sa vào đảo quốc La Sát, trong những người ấy, nếu chỉ có một người trì niệm danh hiệu Quán Âm Đại Sĩ, thì những người kia cũng vẫn thoát được cái họa La Sát.

    Tiếp theo thuật giả thành kính y trong các Kinh. Kinh địa ngục, Kinh Lâu Thán, Kinh A Hàm, Chánh Pháp Niệm Xứ, trang Thung Lục Bộ Sách lược thuật về nguyên nhân vì sao vua Diêm Vương tức trong truyện gọi là Minh Vương. Khi thấy tội nhân vạc dầu sôi biến thành ao nước mát và có nhiều hoa sen tội nhân ngồi trên đó. Ngài vui mừng đến tột độ tức khắc truyền lệnh phóng thích người Bà La Môn và cung kính thuyết kệ diễn tả đức từ bi cứu khổ ban vui của Đức Từ Phụ Di Đà. Vì các Diêm Vương âm phủ đối với tất cả tội nhân quý Ngài đều có từ tâm với họ nên mỗi khi Ngục tốt bắt người dẫn đến liền truyền lệnh bảo Tàu quân đem bộ sổ ra xem, căn cứ theo lời khai của mỗi tội nhân phù hợp với trong ấy, gặp những người nào khi còn ở trên dương thế tu nhiều phước đức nhất là có tâm tin kính Tam Bảo ăn chay niệm Phật thì các Ngài vui mừng vô cùng. Trái lại gặp những tội nhân tạo nhiều tội ác thì các Ngài quở trách, nơi đây thuật giả xin dẫn nguyên văn chính cú của vua Diêm Vương đối với tội nhân quở trách như sau:

    “Các ngươi may mắn đã được thân người

    Mà chẳng lo tu khác nào như người

    Đã đến núi báu (núi có vàng ngọc) mà về tay không

    Hôm nay đến đây phải chịu cực hình

    Là do các ngươi tạo nhiều tội ác

    Tự mình tạo tội thì tự thọ khổ

    Đâu có người nào đem khổ đến cho

    Giờ đây các ngươi kêu la than khóc

    Mong cầu việc gì! Ta đâu cứu được

    Ta cũng không thể chịu thay các ngươi!”

    Như trên là nói qua Diêm Vương rất trọng Phật Pháp và rất thương kính người tu hành, mà nhất là ăn chay niệm Phật siêng làm các việc lành, lánh xa tất cả điều ác, việc ấy cứ xem trong ba câu chuyện ngắn Thuật giả dẫn trong Long Thơ Tịnh Độ sau đây thì rõ.
    Hôm nay là ngày đầu tiên của quãng đời còn lại :ciao:

  2. #2
    Đai Nâu Avatar của ngoc.khanh198
    Gia nhập
    Nov 2007
    Nơi cư ngụ
    Đâu đó ở Ta Bà
    Bài gởi
    341

    Mặc định

    2/ Phật tử Phòng Chữ Triều nhà Đường ở Trung Hoa.

    Có một Phật tử tên Trần Phòng Chữ. Người này thành kính Tam Bảo, tu hành rất tinh tấn. Một hôm không hề bệnh hoạn gì bỗng nhiên bị bạo tử, xuống Minh phủ yết kiến Diêm Vương. Diêm Vương tiếp đãi rất sùng hậu. Ngài phán rằng, căn cứ trong bộ sổ ghi tội phước thì Trẫm thấy khanh có một việc công đức rất lớn, là khuyên một người cao niên niệm Phật. Người ấy đã vãng sanh Tây Phương Cực Lạc, khanh nương nhờ công đức ấy cũng chắc chắn được vãng sanh. Nên Trẫm mời khanh đến đây để được gặp nhau lần cuối cùng, và cũng có vài lời tán thán công đức vĩ đại ấy, vì khanh đã làm cho một người sẽ thành Phật, độ vô lượng hằng sa chúng sanh. Phòng Chữ sau khi nghe Diêm Vương ân cần tán dương công đức mình, anh nói một cách quả quyết rằng, kính tâu Diêm Chúa, con chân thành vạn tạ ơn Ngài đã chiếu cố gọi con đến đây, và có những lời dạy bảo quý hóa ấy. Con vô cùng cảm kích! Nhưng tâu Diêm Chúa, trước kia con có phát hai điều thiện nguyện: Một là trì tụng một vạn quyển Kinh Kim Cang, hai là đi Ngũ Đài Sơn chiêm bái Đức Đại Bi Quán Âm Đại Sĩ, vì vậy nên con chưa muốn vãng sanh Cực Lạc trong lúc này. Đức Diêm Vương phán rất quý hóa! Nhưng khanh nên biết với hai thiện nguyện ấy hoàn toàn không bằng sớm được vãng sanh Tây Phương Cực Lạc. Vì được về cõi nước của Đức A Di Đà, chẳng những khỏi hẳn tất cả khổ thống trong sanh tử, mà sự tu hành đủ thắng duyên hơn ở cõi Ta Bà đến vạn ức lần. Hơn nữa, được diện kiến Đức Giáo Chủ cõi Cực Lạc, và hai Đại Thánh Quán Âm, Đại Thế Chí luôn hầu cạnh bên. Lúc bấy giờ khanh chẳng những được yết kiến lễ bái Phật A Di Đà mà lại được lễ bái Quán Âm, Đại Thế Chí lại được làm bạn với chư Thượng Thiện Nhân ở Lạc Bang. Nếu khanh ở lại cõi này đi chiêm bái, chẳng qua chỉ là Thánh tích của Quán Âm Đại Sĩ mà thôi. Những lời trên vừa tỏ bày và khuyến tấn đối với khanh đều là y theo Thánh giáo chứ không phải từ nơi ý kiến riêng của Trẫm, mong khanh nên nghĩ kỹ. Diêm Vương đã cạn lời huấn dụ như vậy mà ông cũng không vâng theo, nên Ngài cũng tùy thuận mà bảo Ngục tốt dẫn trở về dương thế.

    Đọc truyện này chúng ta thấy rõ khuyến người niệm Phật tu hành chẳng những được phước rất lớn, mà chính mình cũng được vãng sanh Cực Lạc, lại cảm động chốn u minh được Diêm Vương kính phục. Thế nên Đức Đại Từ Bồ Tát làm kệ thuyết minh về công đức khuyên người tu pháp môn niệm Phật như sau:

    Nếu ai có thể Khuyên được hai người

    Tu hành niệm Phật Như thế tức là

    Bằng mình tự tu Rất là tinh tấn

    Nếu khuyên cho được Mười người trở lên

    Thì phước đức ấy Vô biên vô lượng

    Nếu mà khuyên được Trăm người ngàn người

    Làm được như vậy Thật là Bồ Tát

    Lại tiến lên thêm Cho đến số vạn

    Như vậy tức là Phật A Di Đà.

    3/ Vua Diêm Vương khuyên bà lão tuổi đã 70 niệm Phật.


    Ở tại xã Châu Lâm, huyện Kim Đàn, xứ Trân Giang. Bà này chết xuống âm phủ, nhưng chưa hết số phải trở về lại nhân gian. Trước khi bái biệt Diêm Vương để trở về chỗ cũ, Diêm Vương khuyên bà lão: “Bà đã cao niên rồi, khi trở về dương thế lo tu phước đức sẽ được sanh đến cảnh giới an vui. Ngài lại hỏi bà niệm Kinh được không? Bà đáp: Thưa Đại Vương! Con không biết chữ tụng không được. Diêm Vương bảo không sao! Bà tụng Kinh không được, chỉ thành tâm niệm Phật A Di Đà cho nhiều, đến kỳ mãn số sẽ về Tây phương Cực Lạc, không còn trở lại chốn này. Sau khi bà lão sống lại, bà thường nói với những người quen biết rằng: Tôi từ nào vô phước không ai chỉ dạy tu hành tụng Kinh niệm Phật. Hôm nay nhân chết xuống âm phủ, vua Diêm Vương dạy tôi niệm Phật, do đó tôi biết đạo Phật không gì hơn. Đức Diêm Vương mà còn khuyên tôi niệm Phật, thì đâu nghi ngờ gì nữa. Từ nay tôi nguyện gác bỏ tất cả mọi việc, đói no không quản đến, con cháu nó có thương cho bữa đói bữa no gì cũng được. Bà từ đấy chuyên tâm niệm Phật, lại sống lâu 120 tuổi mới mãn phần. Khi bà sắp qua đời không bệnh khổ gì lắm, chỉ mệt không đi đứng được nhiều như ngày thường, rồi niệm Phật mà thoát hóa.

    Cứ theo truyện này thì thấy có hai điều đặc biệt. Một là bà lão chắc chắn được vãng sanh vì bà niệm Phật không bê trễ, chẳng những từ ngày xuống âm phủ rồi về nhân gian, mà lúc lâm chung chánh niệm hiện tiền. Hai là do niệm Phật mà thọ số rất cao, lại không bệnh khổ.
    Hôm nay là ngày đầu tiên của quãng đời còn lại :ciao:

  3. #3
    Đai Nâu Avatar của ngoc.khanh198
    Gia nhập
    Nov 2007
    Nơi cư ngụ
    Đâu đó ở Ta Bà
    Bài gởi
    341

    Mặc định

    4/ Thấy người sát sanh niệm Phật được phước.

    Trong bộ Quán Âm Linh Cảm Ký thuyết minh Diêm Vương khuyên người niệm Phật như sau: Ở tại Nhiêu Châu (Trung Quốc) có người tên Trịnh Lân coi về việc trong quân đội, chết xuống Âm phủ, nhân vì bắt lầm nên được thả về dương thế (giống với truyện hai trên). Trước khi bái biệt Diêm Vương, Ngài có mấy lời khuyên nhắc Trịnh Lân rằng: Anh về dương thế gắng sức làm lành, kiếp người quá ngắn ngủi như bóng câu (ngựa) qua kẽ hở, như đèn leo lét giữa gió, như sương mai đầu ngọn cỏ.

    Những việc lành thì có vô lượng, mà trong ấy công đức niệm Phật là lớn nhất. Vậy Trẫm khuyên anh cố gắng niệm Phật cho nhiều, khi tận số được sanh Cực Lạc không còn trở lại chốn Diêm Đài, lại bất luận lúc nào anh thấy người sát sanh thì anh chí thành niệm A Di Đà Phật và Quán Thế Âm Bồ Tát cầu nguyện cho chúng sanh bị giết sanh về Cực Lạc, dù chúng nó không được sanh Cực Lạc, thì cũng được thác sanh cảnh giới lành, anh được phước rất lớn.

    Căn cứ theo truyện này thì thấy rõ niệm Phật có ba điều lợi lớn: Một là đem công đức ấy tiến bạt cho tiên vong, hai là được phước, ba là được vãng sanh Tây Phương Tịnh Độ.

    Giờ đây xin nói qua mấy ông chủ ngục và mấy chú A bàn đối với tội nhân thôi khỏi nói, vì mấy ổng họ ghét tội nhân hơn ghét kẻ oan gia, cừu thù, cọp dữ, rắn độc và xem rẻ như thú vật. Họ đã hành hạ chửi mắng đánh đập một cách tàn nhẫn, vậy mà họ không vừa lòng. Họ muốn làm sao cho các tội nhân bị đau khổ cho thật dữ, không một phút một giây được yên thì họ mới hả dạ. Thật không có chút từ tâm, thế nên trong văn cảnh thế nói: “Tàu quan bảo án một nhân tình, Ngục tốt trì xoa vô tiếu diện.” (Tàu quan xử thét la chẳng vị, Ngục tốt hờn tay chùy tay xoa) có người thấy vậy mới hỏi mấy ổng rằng: Tất cả tội nhân nơi đây cùng mấy ông đồng là chúng sanh, tại sao quá nhẫn tâm tay đánh miệng chửi mà chưa đã giận hết tức là nguyên nhân nào? Mấy ổng đáp: “Ông trách chúng tôi cũng đúng, nhưng nếu mấy ông ấy mà ở vào trong hoàn cảnh như chúng tôi, thì mấy ông cũng vậy. Vì tất cả tội nhân họ đến đây chịu cực hình, trong lúc họ còn trên dương thế toàn là những người có thể tu tập pháp lành, là vì được thân người yên ổn, dù trong ấy cũng có sai khác nhau rất nhiều, là nghèo giàu, khổ vui, nhưng không có một phần nào như chốn hắc ám khủng khiếp này! Thế mà nó không có một chút thiện niệm, đừng nói là làm lành. Chúng nó bất hiếu với cha mẹ ông bà quyến thuộc, hủy báng Tam Bảo, không kính trọng Thánh Hiền, mạ nhục lục thân quyến thuộc. Với bậc Sư Trưởng thì họ ngạo mạn khinh chê, với tất cả người thì xảo trá quỷ quyệt gian tham lường gạt tìm đủ mưu mô hãm hại họ, miệng thì nói lời thô ác, nói lưỡi đôi điều, làm ly gián quyến thuộc của người, nói dối trá, nói thêu dệt. Tâm thì tham lam keo kiết chỉ muốn cho mình vàng đầy rương, bạc đầy tủ, lúa đầy kho, thấy người đói thiếu không lòi một xu, dù họ lâm vào tình trạng đến chết cũng mặc kệ, nhưng đây là việc thường. Còn có những kẻ tàn ác hơn nữa, giết người cướp của, sát hại thú cầm, trên không gian thì dùng lưới rập dùng súng ná, đất liền thì gài bẫy đào hầm, dưới nước thì chài lưới lờ dẹp đó đăn... cho đến phá làng phá xóm đốt nhà cửa lương dân, hãm hiếp vợ con người làm cho mất tiết mất trinh, buông lung kết án gây thù với người. Chúng tôi chỉ nói sơ lược như vậy, nếu nói cho đủ thì không biết bao giờ cho cùng tận, những tội ác của những kẻ đã đến đây!

    Ông có biết không? Trong những giờ phút mà các tội nhân được thoát khỏi ngục hình, trên thì Đức Diêm Chúa, dưới thì chúng tôi vui mừng khôn xiết. Nên mỗi lần tội nhân được ra khỏi ngục, Diêm Vương Ngài đinh ninh dạy bảo khuyên răn một cách thống thiết rằng: Quý tội nhân! Từ ngày quý vị đến đây thọ tội, lòng Trẫm cũng buồn đau lắm, nhưng có biết làm sao! Vì quý vị tự tạo tội thì phải chịu khổ quả, không một ai thay cho, dù người chí thân như cha mẹ, anh em, chồng vợ... Vậy hôm nay Trẫm xin nhắc quý vị luôn nhớ sự kịch khổ trong đây, thật không thể gì diễn tả! Trong thời gian qua quý vị đã nếm đủ rồi. Vậy trong giờ phút này, Trẫm mong quý vị ráng nhớ, đã ra được rồi đừng trở lại! Trẫm mong quý vị đừng tạo tội ác nữa nghe chưa?

    Thế mà những tội nhân này, với lời Diêm Chúa khuyên răn dạy bảo, chúng vẫn như nước chảy lá môn, như đàn khảy tai trâu, không một niệm chừa bỏ. Mới ra khỏi chốn cực hình ngày này, chốc lát vẫn lại vào. Chúng sanh trong cảnh luân hồi thọ khổ xem như nhà ở của mình, mê muội không chút ngao ngán, không sợ đau khổ. Làm cho chúng tôi khổ cực vì họ, bởi ngày đêm đánh đập hét la hao hơi rát cổ, thân thể mệt mỏi, gân xương đau nhức. Việc này không phải một, hai ngày, mà phải trải qua kiếp này đến kiếp nọ. Vì duyên cớ ấy, ông bảo chúng tôi đối với tội nhân phải có từ tâm, sự thật không thể khởi từ tâm với chúng nó được mà trái lại chúng tôi còn muốn cho chúng nó đau khổ, càng thêm đau khổ, đau khổ cho đến mức tận cùng không thể chịu nổi. Vì chúng tôi có ác ý như vậy là mong tội nhân biết khổ, biết đau, biết hổ thẹn, biết chán ngán đừng trở lại nữa! Nhưng mà chúng tôi thấy vô số tội nhân không một niệm chán khổ, không chịu tu thiện cầu về Niết Bàn, không chịu niệm Phật cầu sanh Cực Lạc. Với lời Phật dạy, họ bỏ ngoài tai. Các tội nhân đã như vậy, thật như vật vô tri thì làm sao bảo chúng tôi khởi từ niệm với họ cho được?

    Ghi chú số (1)

    Mấy ông A-bàn nói tội nhân dưới địa ngục ngày hôm nay ra khỏi, chốc lát, lại rơi vào, là một sự thật 100% chứ không phải vì giận ghét mà nói như vậy. Xin quý vị lưu ý thuật giả sẽ nói rõ điều này, vì một ngày đêm dưới địa ngục lâu dài ngoài sức nghĩ tưởng của chúng ta. Như trong Kinh luận thường nói, ngày đêm ở cõi Trời (ở đây Thuật giả dẫn các cõi Trời ở Dục giới rất lâu đối với ngày đêm ở nhân gian. Vì ở cõi Trời Tứ Thiên Vương một ngày đêm bằng ở nhân gian 50 năm. Cho đến một ngày đêm ở cõi Trời thứ 6 là Tha Hóa Tự Tại bằng 1.600 năm ở nhân gian. Thế là chúng ta thấy hai nơi nhân gian và Thiên Thượng đã khác nhau quá nhiều rồi. Giờ đây Thuật giả y theo Kinh Quán Phật Tam Muội thì, một ngày đêm ở địa ngục A Tỳ bằng ở nhân gian là 60 tiểu kiếp. Mà một tiểu kiếp ở nhân gian là 1680 vạn năm (16.800.000 năm) mà tội nhân nơi đây (ngục A Tỳ) đời sống của họ trọn một đại kiếp. Niên số của một đại kiếp ở nhân gian là 1.344.000.000 (một tỷ ba trăm bốn mươi bốn triệu năm). Có điều nên lưu ý là, thọ số của tội nhân ở ngục A Tỳ một đại kiếp tức là tính theo đại kiếp dưới địa ngục không phải ở nhân gian. Vì nếu tính theo nhân gian thì một ngày đêm trong địa ngục A Tỳ đã 3/4 của một đại kiếp. Vì một đại kiếp là 80 tiểu kiếp. Nói cho rõ thêm thì, một ngày đêm trong địa ngục A Tỳ là 60 tiểu kiếp, tức là đã trãi qua 3/4 của một đại kiếp ở nhân gian. Một đại kiếp là 80 tiểu kiếp. Về con số của đại kiếp hay tiểu kiếp ở nhân gian hay âm phủ đồng nhau. Nghĩa là một đại kiếp thì 80 tiểu kiếp, nhưng chỉ khác nhau ở điểm ngày dưới địa ngục A Tỳ, khác với nhân gian, như trên đã nói: Một ngày đêm ở ngục A Tỳ là 60 tiểu kiếp ở nhân gian.

    Thuật giả nói đi nói lại là vì sợ quý vị không lưu tâm đến điểm này thành, sai chi hào ly, thất chi thiên lý, hay tục ngữ có câu “Sai một con toán thì bán cái nhà”.

    Nam Mô A Di Đà Phật.

    Kính thưa quý vị! Mỗi khi Thuật giả nhớ đến việc này, trong tâm cảm thấy kinh hoàng khủng khiếp, rởn óc cả người, muốn nhịn ăn bỏ ngủ để chuyên tâm niệm Phật cho kịp. Vì nếu lần lựa qua ngày mà lọt vào trong khám lớn A Tỳ thì vạn vạn lần nguy to. Biết như vậy mà không thực hành được cũng là một điều đại tàm quý đáng buồn, đáng trách. Tại sao các vị Diêm Vương đối với tội nhân có tâm đại từ như mẹ hiền đối với con thơ? Các Ngài thốt ra những lời khuyên dạy tội nhân bằng một màu sắc từ bi đáng ái kính như vậy. Vì mười vị Diêm Vương trong mười điện (mười điện thế gian gọi là 10 cửa ngục) toàn là chư Phật Bồ Tát hóa hiện không phải phàm phu.

    Sau đây xin nêu danh hiệu của mười vị Diêm Vương trong mười điện, đồng thời cũng nêu rõ Thánh hiệu của chư Phật Bồ Tát thị hiện làm mười vị Diêm Vương hóa độ tội nhân trong địa ngục, để quý vị càng rõ đức Diêm Chúa khi thấy các tội nhân đang bị khổ não cực hình trong chảo dầu sôi, mà nghe cảm Thánh hiệu của Đức A Di Đà Như Lai Giáo Chủ Tây Phương Cực Lạc liền biến thành ao hoa sen, tất cả tội nhân đều an tọa trên đó. Ngài mừng đến cực độ lập tức phóng thích anh chàng Bà La Môn và khuyên anh về trần gian lo tu niệm, lại dùng kệ tán dương đức từ bi cao cả có một không hai của đức Từ Phụ A Di Đà.

    Quý vị A Bàn họ nói tội nhân ra khỏi địa ngục chốc lát lại vào. Thuật giả xin tạm dùng một việc khác làm ví dụ để quý vị dễ hiểu. Mỗi ngày lúc sáng điểm tâm, trước khi đi làm, quý vị bảo cháu bé năm tuổi ra trước cửa ngõ mua cho má một ly cà phê và nửa ổ bánh mì đem vào cho mau, theo Thuật giả nghĩ thời gian này có thể lâu hơn thời gian của mấy ông A Bàn nói về sự ra vào của tội nhân ở địa ngục.

    Đây là danh hiệu của mười vị Diêm Vương trong mười điện ở Minh Đồ.

    Đệ nhất điện – Tần Quảng Minh Vương

    Đệ nhị điện - Sơ Giang Minh Vương

    Đệ tam điện - Tống Đế Minh Vương

    Đệ tứ điện - Ngũ Quan Minh Vương

    Đệ ngũ điện - Diêm La Minh Vương

    Đệ lục điện - Biến Thành Minh Vương

    Đệ thất điện - Thái Sơn Phủ Quân Minh Vương

    Đệ bát điện - Bình Đẳng Minh Vương

    Đệ cửu điện - Đô Thị Minh Vương

    Đệ thập điện - Chuyển Luân Minh Vương

    Tiếp theo đây nêu rõ Thánh hiệu của chư Phật Bồ Tát thị hiện làm Diêm Vương để lợi ích chúng sanh ở Minh Giới.

    - Bất Động Như Lai: Đức Như Lai này khi ở Minh Đồ thì thị hiện làm Tần Quảng Minh Vương, chủ coi về lễ cúng dường tuần thất thứ nhất các vong linh.

    - Thích Ca Như Lai: Ở Minh Giới thị hiện làm Sơ Giang Minh Vương, chủ coi về lễ cúng dường tuần thất thứ hai cho các vong linh.

    - Văn Thù Đại Sĩ: Vị đại sĩ này thị hiện làm Tống Đế Minh Vương ở Minh Giới, để coi về lễ cúng tuần thất thứ ba các vong linh.

    - Phổ Hiền Đại Sĩ: Vị Đại Sĩ này thị hiện làm Ngũ Quan Minh Vương ở địa ngục, chủ coi về lễ cúng thất thứ tư cho các vong linh.

    - Địa Tạng Đại Sĩ: Vị Đại sĩ này khi ở trong địa ngục thị hiện làm Diêm Ma (cũng gọi là Diêm La) Minh Vương, chủ coi về lễ cúng dường tuần thất thứ năm cho các vong linh.

    - Di Lặc Đại Sĩ: Vị Đại Sĩ này biểu hiện thân hình vào trong địa ngục làm Biến Thành Diêm Vương, chủ coi về lễ cúng tuần thất thứ sáu cho chư vong linh.

    - Dược Sư Như Lai: Đức Như Lai này biểu hiện thân hình vào Minh Giới làm Thái Sơn Phủ Quân Minh Vương, chủ coi về lễ cúng tuần thất thứ bảy cho các vong linh.

    - Quán Âm Đại Sỹ: Vị Đại sĩ này biểu hiện thân hình vào Minh Đồ làm Bình Đẳng Minh Vương, chủ coi về tuần bách nhật cho các vong linh.

    - Đại Thế Chí Đại Sĩ: Vị Đại Sĩ này biểu hiện thân hình vào Minh Đồ làm Đô Thị Minh Vương, chủ coi về lễ cúng tuần tiểu tường cho các vong linh.

    - A Di Đà Như Lai: Vị Như Lai này biểu hiện thân hình vào chốn địa ngục làm Ngũ Đạo Chuyển Luân Minh Vương để coi về lễ cúng đại tường cho các vong linh.

    Như trên là thành kính y trong Kinh Thập Vương nêu Thánh hiệu Chư Phật Bồ Tát biểu hiện thân hình làm mười vị Diêm Vương để tế độ chúng sanh trong Minh đồ. Đây chỉ lược nêu danh mà không giải thích, vì quá rộng, lại ở đây cũng không phải cần điều ấy, mà chỉ cần rõ 10 vị Diêm Vương là chư Phật Bồ Tát thương xót chúng sanh trong chốn u đồ mà thị hiện thân hình làm Diêm Vương để tế độ đó thôi. Có một điều quan trọng nhất là chúng ta đã có thân này, thì không ai mà lại chẳng có cha mẹ ông bà quyến thuộc, thế nên trong những lễ thất tuần... phải hết lòng thương nhớ thâm ân của cha mẹ ông bà mà lo tạo phước hồi hướng cầu nguyện. Nếu thật hành như vậy thì chẳng những trọn hiếu đạo cá nhân mình, mà chư Phật Bồ Tát cũng rất hoan hỉ.

    Đồ biểu ghi về điểm đồng dị ngày, tháng, năm, tiểu kiếp, trung kiếp, đại kiếp của nhân gian và địa ngục A Tỳ.

    - Nhân gian và địa ngục A Tỳ. (1)

    1 tháng = 30 ngày

    1 năm = 12 tháng

    1 tiểu kiếp = 16.800.000 năm

    1 trung kiếp = 336.000. 000 năm

    1 đại kiếp = 1.344.000.000 năm

    - Ngày, tháng, năm, tiểu, trung, đại kiếp của địa ngục A Tỳ. (2)

    1 ngày = 60 tiểu kiếp của nhân gian

    1 tháng = 1.800 tiểu kiếp của nhân gian

    1 năm = 21.600 tiểu kiếp của nhân gian

    Biểu số (1) là nói về điểm tương đồng nhân gian và địa ngục A Tỳ. Nghĩa là ở nhân gian 1 tháng là 30 ngày, 1 năm là 12 tháng cho đến một đại kiếp là 1.344.000. 00 năm. Ở địa ngục A Tỳ cũng vậy, hoàn toàn không khác nhau (trong đây riêng nói địa ngục A Tỳ, các địa ngục khác cũng vậy, nghĩa là 1 tháng là 30 ngày).

    Biểu số (2) nói về điểm tương dị của nhân gian và địa ngục A Tỳ nghĩa là:

    1 ngày đêm ở địa ngục A Tỳ bằng 60 tiểu kiếp ở nhân gian,

    1 tháng dưới địa ngục A Tỳ bằng 1.800 tiểu kiếp ở nhân gian,

    1 năm ở dưới địa ngục A Tỳ bằng 21.600 tiểu kiếp ở nhân gian.

    Đây là chỉ lấy 1 ngày, 1 tháng và 1 năm dưới địa ngục A Tỳ để so sánh sự sai khác với nhân gian. Còn tiểu, trung, đại kiếp con số quá lớn, Thuật giả kém về toán học, nên không tính được. Vậy xin quý vị nương theo một ngày, 1 tháng và 1 năm để tính tiểu, trung đại kiếp nhơn lên cho biết sự sai khác của hai nơi nhân gian và địa ngục A Tỳ.

    Nam Mô A Di Đà Phật

    Kính thưa quý vị! Thuật giả nhận thấy 27 trang giấy này có nhiều khuyết điểm vậy xin quý vị khi đọc cảm thông cho! Vì thâm ý của Thuật giả chỉ mong đem lại sự lợi ích về việc tu hành được thoát khổ sanh tử, vãng sanh Cực Lạc là điểm chính.

    Những trang giấy này Thuật giả chẳng những không viết được một chữ, mà chỉ tự nói ra và nhờ một Phật tử viết lại để nghe qua vậy thôi. Thế nên rất nhiều khuyết điểm. Rất mong thông cảm hỉ xả cho!

    Trích: Oai Đức Câu Niệm Phật

    Phật Học Viện Quốc Tế Xuất Bản

    Phật Lịch 2543 – 1999
    Hôm nay là ngày đầu tiên của quãng đời còn lại :ciao:

  4. #4

    Mặc định

    Cảm ơn Thầy rất nhiều, đệ tử từ khi đọc"Oai đức câu niệm phật" thì đã thấy được sự nhiệm mầu của mỗi lần trì niệm. Bố đệ tử thường bảo anh, em đệ tử niệm phật, làm nhiều việc thiện, tuy nhiên đệ tử vẫn chưa hiểu được cặn kẽ tác dụng của câu chú niệm phật nên thường sao nhãng. Kể từ nay đệ tử sẽ thường xuyên trì tụng và làm thiện phước hơn. Một lnà nữa xin cảm ơn thầy Ngoc.Khah198.

  5. #5

    Mặc định

    Các bạn hãy lo tu tâm của mình đi, tự cứu mình trước đi, tự thân mình vận động vẫn là hay hơn dựa vào những cái gì đó "huyễn" không thực tế.....Các bạn cần nhớ rõ quy luật nhân quả, "tay làm hàm nhai", mà tay không làm thì mồm đói....

  6. #6
    Đai Nâu Avatar của ngoc.khanh198
    Gia nhập
    Nov 2007
    Nơi cư ngụ
    Đâu đó ở Ta Bà
    Bài gởi
    341

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi TheA Xem Bài Gởi
    Các bạn hãy lo tu tâm của mình đi, tự cứu mình trước đi, tự thân mình vận động vẫn là hay hơn dựa vào những cái gì đó "huyễn" không thực tế.....Các bạn cần nhớ rõ quy luật nhân quả, "tay làm hàm nhai", mà tay không làm thì mồm đói....
    Kính bạn TheA.
    Hình như bạn đang nói chuyện lạc đề rồi, có ai nói đang bị đói hay không đâu mà bạn khuyên mọi người "Các bạn cần nhớ rõ".....""tay làm hàm nhai", mà tay không làm thì mồm đói"?
    Bạn có phải người ngoại đạo không khi nói "tự thân mình vận động vẫn là hay hơn dựa vào những cái gì đó "huyễn" không thực tế" để không bị "mồm đói...". Nếu bạn là người ngoại đạo thì tôi không nói thêm nữa, còn nếu bạn là người tin Phật, và tìm hiểu đạo Phật thì không nói vậy. Đức Phật có nói "hãy tự đốt đuốc mà đi" là nói người tu phải tự thân vận động, tinh tấn hành Phật pháp để cầu giải thoát chứ ngài đâu có ý nói chuyện "tay làm hàm nhai" để ... khỏi đói như bạn nói. Phải chăng bạn cho rằng những người tu hành Phật pháp và niệm Phật đều là những người nghèo đói và tu hành là cầu mong.....khỏi đói sao? Mục đích của đạo Phật hoàn toàn không phải là như vậy.
    Last edited by ngoc.khanh198; 29-01-2008 at 06:50 PM.
    Hôm nay là ngày đầu tiên của quãng đời còn lại :ciao:

  7. #7

    Mặc định

    xin hỏi bạn thế nào là tu hành phật pháp (Tụng kinh cầu vãng sanh, mật tông, thiền tông) là tu hành phật pháp à?????

  8. #8

    Mặc định


    Bạn Ngọc Khánh 198 nói về THA LỰC.

    Bạn Thế À nói về TỰ LỰC.

    TỰ LỰC và THA LỰC như 2 mặt của 1 đồng tiền.

    Có TỰ LỤC mới có THA LỰC.

    Không có mặt này thì không có mặt kia.

    Mặt này ngửa thì mặt kia phải úp.

    Chỉ thuộc về mặt TỰ LỰC là duy ý chí

    Chỉ thuộc về THA LỰC là mê tín

    Bạn phải là cả hai: TỰ LỰC và THA LỰC.

    Có gì đã sai khi bạn là phật tử mà không tin có Phật A Di Đà

    Có gì đã sai khi bạn vào phòng thí nghiệm mà muốn niệm Phật để biến Ôxi thành Ni-tơ và ngược lại.

    Bạn phải là cả hai - đó là trung đạo - là Phật đạo - không chấp có và chẳng chấp không.

    Trân Trọng !

    NHDV
    Last edited by NHDV; 05-02-2008 at 02:12 AM.

  9. #9

    Mặc định

    Diễn đàn rất cần những người như Huynh NHDV - Viết mấy câu sáng ý rõ ràng - cảm ơn huynh

  10. #10
    Đai Nâu Avatar của ngoc.khanh198
    Gia nhập
    Nov 2007
    Nơi cư ngụ
    Đâu đó ở Ta Bà
    Bài gởi
    341

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi NHDV Xem Bài Gởi

    Bạn Ngọc Khánh 198 nói về THA LỰC.

    Bạn Thế À nói về TỰ LỰC.

    TỰ LỰC và THA LỰC như 2 mặt của 1 đồng tiền.

    Có TỰ LỤC mới có THA LỰC.

    Không có mặt này thì không có mặt kia.

    Mặt này ngửa thì mặt kia phải úp.

    Chỉ thuộc về mặt TỰ LỰC là duy ý chí

    Chỉ thuộc về THA LỰC là mê tín

    Bạn phải là cả hai: TỰ LỰC và THA LỰC.

    Có gì đã sai khi bạn là phật tử mà không tin có Phật A Di Đà

    Có gì đã sai khi bạn vào phòng thí nghiệm mà muốn niệm Phật để biến Ôxi thành Ni-tơ và ngược lại.

    Bạn phải là cả hai - đó là trung đạo - là Phật đạo - không chấp có và chẳng chấp không.

    Trân Trọng !

    NHDV
    Kính Bạn NHDV
    Bài trên đây tôi viết với bạn TheA vẫn đề cao chuyện tự lực đâu có nói toàn về tha lực bạn xem lại có phải vậy không. Những điều bạn nói xin lỗi phải nói thẳng là bạn tự áp đặt quan điểm phân biệt TỰ LỰC và THA LỰC đó cho tôi mà không xem kỹ bài viết và không do tôi nói rồi kết luận "Bạn phải là cả hai: TỰ LỰC và THA LỰC...". Ai cũng biết người tu theo pháp môn niệm Phật thì dựa vào tha lực là chính nhưng không có người niệm, không tự niệm, không hành Phật pháp thì sao có thể dựa vào tha lực của Phật được?

    Theo tôi các pháp môn nhà Phật đều có tự lực và tha lực, do vậy không thể phân biệt rõ ràng ra người này thực hành pháp này là tự lực, pháp kia là tha lực, người này nói theo tha lực, người kia theo tự lực với một quan điểm nhị nguyên luận và vội vàng phán xét như vậy được. Vấn đề là cái gì nhiều, cái gì ít, cái gì là chính, cái gì là phụ mà thôi. Ngay như các vị thiền sư hành thiền đâu phải chỉ chăm chăm dựa vào tự lực như nhiều người vẫn nói? Đâu phải họ chỉ cần mỗi thiền là tự giải thoát không cần gì đến tha lực của Phật? Người tu Mật tông, các pháp môn khác trong nhà Phật cũng vậy.

    Chúc các bạn ăn Tết vui vẻ, an lạc!
    Last edited by ngoc.khanh198; 05-02-2008 at 01:39 PM.
    Hôm nay là ngày đầu tiên của quãng đời còn lại :ciao:

  11. #11

    Mặc định

    HAHAHA.....Một kẻ giết 100 mạng người, sau đó vào tù, biết ăn năn sám hối thật tâm, tụng kinh liên Hoa, và các loại kinh khác cầu xin chư phật, chư bồ tát phù hộ xem có thoát án tử được ko???? Tôi thì thấy trong kinh viết là nếu ai tụng kinh mà Chí Tâm thì sẽ có kết quả, sẽ được Phật gia trì phóng quang nhiếp thọ cứu đô gì đó, nếu thật sự mà có chuyện đó thì THIÊN HẠ ĐẠI LOẠN, quy luật NHÂN QUẢ BỊ PHÁ VỠ-----CỰC KỲ VÔ LÝ. Nhân quả tuần hoàn, HÃY TỰ LỰC đi các bạn. Bạn đấm tay vào tường thì bạn đau, chứ người khác có đau đâu....tỉnh lại đi.....

  12. #12

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi TheA Xem Bài Gởi
    HAHAHA.....Một kẻ giết 100 mạng người, sau đó vào tù, biết ăn năn sám hối thật tâm, tụng kinh liên Hoa, và các loại kinh khác cầu xin chư phật, chư bồ tát phù hộ xem có thoát án tử được ko???? Tôi thì thấy trong kinh viết là nếu ai tụng kinh mà Chí Tâm thì sẽ có kết quả, sẽ được Phật gia trì phóng quang nhiếp thọ cứu đô gì đó, nếu thật sự mà có chuyện đó thì THIÊN HẠ ĐẠI LOẠN, quy luật NHÂN QUẢ BỊ PHÁ VỠ-----CỰC KỲ VÔ LÝ. Nhân quả tuần hoàn, HÃY TỰ LỰC đi các bạn. Bạn đấm tay vào tường thì bạn đau, chứ người khác có đau đâu....tỉnh lại đi.....
    NHƯ THẾ NÀO LÀ TỰ LỰC ?
    NHƯ THẾ NÀO LÀ : " TỈNH LẠI ĐI " BẠN CÓ THỂ NÓI RÕ HƠN ĐƯỢC KHÔNG ?

  13. #13
    Đai Nâu Avatar của ngoc.khanh198
    Gia nhập
    Nov 2007
    Nơi cư ngụ
    Đâu đó ở Ta Bà
    Bài gởi
    341

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi TheA Xem Bài Gởi
    HAHAHA.....Một kẻ giết 100 mạng người, sau đó vào tù, biết ăn năn sám hối thật tâm, tụng kinh liên Hoa, và các loại kinh khác cầu xin chư phật, chư bồ tát phù hộ xem có thoát án tử được ko???? Tôi thì thấy trong kinh viết là nếu ai tụng kinh mà Chí Tâm thì sẽ có kết quả, sẽ được Phật gia trì phóng quang nhiếp thọ cứu đô gì đó, nếu thật sự mà có chuyện đó thì THIÊN HẠ ĐẠI LOẠN, quy luật NHÂN QUẢ BỊ PHÁ VỠ-----CỰC KỲ VÔ LÝ. Nhân quả tuần hoàn, HÃY TỰ LỰC đi các bạn. Bạn đấm tay vào tường thì bạn đau, chứ người khác có đau đâu....tỉnh lại đi.....
    Bạn TheA mến

    Ví dụ đọ́ của bạn nghe thì có vẻ hợp lý nhưng trên thực tế cực ít khả năng xảy ra, nếu không nói là không có :). Xung quanh ta có nhiều người thường xuyên đi chùa, hoặc ngay kể cả Phật tử cũng có nhiều người không đủ tín tâm, và thành tâm tụng kinh theo lời Phật dạy thì nói gì đến những người tàn ác vậy có thể làm được điều đó? Một kẻ tàn ác giết nhiều người như vậy thì lấy đâu ra dù chỉ chút ít thiện duyên và căn lành, lấy đâu sự thành tâm mà tụng niệm để được linh ứng như vậy. Khó lắm bạn ơi :). Do đó làm gì có chuyện kẻ đó có thể phá vỡ luật nhân quả dễ như ăn bánh như ví dụ của bạn.

    Chuyện tín tâm và thành tâm hành Phật pháp là tùy vào căn cơ của từng người, tùy theo nghiệp nặng nhẹ, do vậy không thể bắt người ta tin hay không tin được. :) Người ngoại đạo không tin đã đành, người Phật tử mà không tin, không đạt được sự linh nghiệm như kinh Phật nói thì phải hết lòng sám hối, và càng phải tinh tấn hơn. Giống như đứa trẻ con đi học nhưng không tin vào bảng cửu chương thử hỏi đến bao giờ có thể học môn Toán được. Diễn đàn là nơi có rất nhiều người ra vào, và đọc 1 bài viết, bạn vào mục Đạo Phật mà viết vậy, khuyên mọi người không nên tin nghe theo kinh Phật bằng một ví dụ như vậy thì thật là........
    Last edited by ngoc.khanh198; 06-02-2008 at 05:22 PM.
    Hôm nay là ngày đầu tiên của quãng đời còn lại :ciao:

  14. #14

    Mặc định

    Như thế nào mới gọi là tu PHẬT. Tu phật là sống thiểu dục tri túc, ngày ăn 01 bữa, giữ gìn Giới Luật nghiêm túc....., không ở chùa to, phật lớn, sống độc cư...Chứ không phải là ở chùa to phật lớn, Chạy Dream 2, Xài di động, cứ mùa xuân về hay dịp lễ là lại đi du lịch tham quan cảnh chùa làm hao tiền tốn của của Đàn na thí chủ, Thích hội họp, trò chuyện, bẻ vụn giới...Nếu tu mà dựa vào Tha Lực thì Đức Phật ở trong cung điện hằng ngày tụng kinh không phải cũng giải thoát rồi sao, mà lại bỏ nhà ra đi để tìm con giải thoát cho chính mình và sau khi đã thành tựu giải thoát sao không trở lại cung điện có phải sướng hơn sao....Mồm thì đọc kinh, tay thì lần chuỗi, Kinh đọc mà trong đầu chả hiểu trong kinh nói gì, làm như một con vẹt, cứ nhai đi nhai lại, tu như vậy sẽ được zì, khi mà mình "hành" mà không hiểu. 1+1=2 chứ, sao mình không biết = 2 nhỉ....Đức phật đã nói....Pháp của ta không có thời gian đến để mà thấy....Tôi biết là tôi nói trên đây sẽ đụng chạm, nhưng ko lẽ thấy sai mà không nói, như vậy là không tốt...Các bạn vào đây tham khảo thêm, sau khi tham khảo hãy nêu ý kiến của mình lên nhé...http://nguyenthuychonnhu.net/ebooks/TuChanhTuDuy-1.pdf
    Last edited by TheA; 07-02-2008 at 02:35 AM. Lý do: Bổ sung

  15. #15

    Mặc định

    Tu theo kiểu TheA thì ngoại đạo tu cũng được chứ cần gì Phật giáo - Ăn một bữa với ăn mười bữa thì đã sao ? Thiểu dục hay đa dục cũng chỉ là quan điểm nhưng làm gì được Vô Dục ? . Giữ gìn giới luật nghiêm túc ? Rất hay - ngoài nhìn vào sẽ tôn trọng quý mến nhưng với chính mình sóng lòng vẫn ào ạt thì sẽ như thế nào ?
    Ở chùa to đông tăng chúng hay độc cư một mình trong hang núi thì chỉ khác cảnh xung quanh - chứ từng giây từng phút mình bắt buộc phải sống với quan điểm nghiệp thức của chính mình chứ ở chùa to đông người nghiệp thức không theo mình sao ?
    Một cục đất hay một pho tượng thếp vàng bằng cái nhìn Như Thị của nhà Phật đều bình đẵng không hơn không kém - nhưng thế gian chưa hiểu được thì cần có Pháp tượng trưng cho chúng sinh quy ngưỡng thế thì tượng Phật to thì có đã sao ?
    Chạy Dream 2 thì làm sao ? Dùng di động thì sao ? Tổ chức lễ hội cho đàn na thí chủ, du lịch viếng cảnh thì đã sao ? Khi đã Mê Chấp vào hiện tượng thì dù có mặt ngay nơi đất Phật thì lòng cũng một trời Mê Chấp chứ sao làm sao thấy được sự uyển chuyển hài hòa của Phật Pháp khi nhập thế. Nếu chỉ cần cưỡi Dream 2 thôi mà quên mất bản thể Tâm thì chắc quên cả đường về chùa ...
    " Nếu tu mà dựa vào Tha Lực thì Đức Phật ở trong cung điện hằng ngày tụng kinh không phải cũng giải thoát rồi sao, mà lại bỏ nhà ra đi để tìm con giải thoát cho chính mình và sau khi đã thành tựu giải thoát sao không trở lại cung điện có phải sướng hơn sao..."
    Đem suy nghĩ của chúng sinh mê đang lần dò từng bước mà học đòi hành trạng đức Phật là đây - người xem kinh ai mà không biết đức Phật đã tu không biết bao nhiêu A tăng Kỳ kiếp mới giáng sinh xuống Thiên Trúc tùy thuận pháp thế gian mà có cha có mẹ, vợ, con, lại có thấy cảnh già, bịnh, chết nên mới có cảnh bỏ nhà đi tu, có cảnh chứng quả...để làm gương cho mọi chúng hữu tình...Nay TheA với việc đời nhận đinh còn sai lầm, còn phải học hỏi tri thức thế gian, khi nhìn mọi việc nghiệp thức còn ào ạt sóng mà phủ nhận THA LỰC muốn tu TỰ LỰC thì tự lực bằng cái gì ? Có biết mình là AI? là GÌ chưa? Nếu chưa biết mình là AI là GÌ thì hãy khoan ý kiến.
    "Mồm thì đọc kinh, tay thì lần chuỗi, Kinh đọc mà trong đầu chả hiểu trong kinh nói gì, làm như một con vẹt, cứ nhai đi nhai lại, tu như vậy sẽ được zì, khi mà mình "hành" mà không hiểu. 1+1=2 chứ, sao mình không biết = 2 nhỉ..."
    Miệng thì đọc kinh, tay lần chuỗi...Kinh đọc hôm nay chưa hiểu thì ngày mai hiểu...kiếp này chưa hiểu thì kiếp sau hiểu...Tất cả những việc đó đều huân tập vào Tạng Thức sâu xa - là hạt giống trung tính - khi đủ duyên thì từ Tạng Thức lưu xuất ra toàn lời kinh tiếng kệ - thế không tốt hơn kẻ ngu cứ huân tập những thứ bất thiện khen mình chê người, dốt mà ưa nói vào trong Tạng Thức của chính hắn sao ? Khi đủ duyên từ Tạng Thức của kẻ ấy lưu xuất ra toàn những chuyện thị phi thiên hạ đúng sai phải trái thế thì nội việc lo giải quyết cái mớ bòng bong trong nội tâm còn chưa xong mà bày đặt nói chuyện TỰ LỰC à ?
    Rút lại đây là chuyện thầy bói mù sờ voi.Nếu có tin Phật Pháp thì hãy sám hối vì những suy nghĩ của TheA là Ác Tri Kiến sẽ gây họa cho chính bản thân - còn nếu không tin thì miễn bàn
    Last edited by thanhbinh74; 07-02-2008 at 09:59 AM.

  16. #16

    Mặc định

    Bạn cứ tu theo cách của bạn đi nhé thanhbinh74. Bạn nào muốn tu tập Phật pháp Nguyên Thủy thì ghé thăm trang web: www.chonlac.org để tìm hiểu thêm về cách tu tập nhé. Thân chào.

  17. #17

    Mặc định

    Tự lực là tự bản thân mình, không cầu THA LỰC.

  18. #18

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi TheA Xem Bài Gởi
    Tự lực là tự bản thân mình, không cầu THA LỰC.
    Bạn Thế À mến !

    Trong thế giới mà bản chất NHÂN là VÔ NGÃ và PHÁP là VÔ NGÃ thì làm gì có TỰ LỰC thật sự. Vì chúng sanh thấy có NGÃ nên mới thấy có TỰ NGÃ, có tự ngã thì mới có TỰ LỰC. Vì thế nếu nói tu chỉ cần TỰ LỰC là tu trên cái NGÃ không thật có, tu trong MÊ, lấy MÊ này đổi MÊ khác mà thôi.

    Nào chúng ta cùng bàn luận đầu Xuân.

    Tự lực là tự bản thân mình. Bản thân mình có tự được không ? Khi bạn ngồi thiền mà cha ốm, mẹ đau, anh em bạn bè khó khăn hoạn nạn. Hơn nữa hàng ngày, biết bao chúng sinh bạn đang dẫm đạp lến chúng. Nếu bạn không phải là người ăn chay trường thì bao nhiều chúng sinh đang bị tước đoạt thân mạng làm thức ăn cho bạn như trâu bò, lợn gà, ....Rồi tiếp theo bao nhiêu người đang làm phận sự một người con, một người anh, người chị, hay người vợ, người chồng thay cho bổn phận của bạn để bạn ngồi thiền va làm các Phật sự khác. Đó là việc bạn dễ nhìn thấy. Còn việc bạn không thể thấy là khi bạn tu rồi thì biết bao nhiêu ân oán nhiều đời, nhiều kiếp của chúng sinh trong lục đạo, họ sẽ tìm tới bạn để đòi nợ, để hỏi thăm bạn để bạn phải trả đầy đủ nhân quả nghiệp báo rồi bạn mới có cơ hồi ngồi thiền mà đắc đạo.

    Như vậy, TỰ LỰC mà không có THA LỰC thì trở thành TỰ LỰC của tâm ích kỷ, hẹp hòi, chỉ biết việc của mình và chạy trốn luật nhân qủa. Vì thế tu bắt đầu trên cái NGÃ là có TỰ LỰC nhưng phải làm các việc như sám hối, tụng kinh, trì chú, làm lành, làm việc phước đức, ...để giảm chướng duyên, tăng trợ duyên (cầu THA LỰC).

    Dù bạn muốn hay không muốn tin vào THA LỰC thì quy luật nhân quả và tính hai mặt song hành của TỰ LỰC và THA LỰC vẫn chi phối bạn. Vì nó là quy luật, nó là chân lý nên nó năm ngoài tâm chí bạn, cho dù bạn có thực hành hay không thực hành. Đạo Phật là đạo của TRÍ TUỆ. Muốn có TRÍ TUỆ thì bạn trước hết phải lìa bỏ CHẤP THỦ thì mới mong có được. Trong 12 nhân duyên thì CHẤP THỦ đứng sau ÁI. ÁI DUYÊN THỦ, THỦ DUYÊN HỮU, HỮU DUYÊN SINH, SINH DUYÊN LÃO TỬ.

    Vì có ÁI (lòng yêu thương, mến mộ, sùng kính) với pháp môn nên dễ dàng chấp THỦ vào pháp môn đó, rồi đi đến pháp môn mà ta đi theo là đúng nhất (sở HỮU), từ đó gieo duyên nghiệp với thầy, với đồng môn, với pháp môn để tiếp tục vào vòng sinh tử. Bạn luôn nên nhớ, pháp môn là bè qua sông (phải bỏ bè mới lên được bờ), thầy là ngón tay chỉ trăng (phải lìa ngón tay mới thấy mặt trăng).

    CHÚC BẠN MỘT NĂM MỚI HẠNH PHÚC - AN KHANG

    Trân Trọng !

    NHDV.

  19. #19

    Mặc định

    Tôi sẽ kể cho bạn Vinh media những điều tôi nhờ niệm Phật mà thấu suốt những gì còn hoài nghi và những điềm lành nhờ niệm Phật mà có :

    _ Tôi mơ thấy thần thức của tôi đuợc vãn sanh (không nhớ rõ ) nhưng cũng trong tháng 11 trước thấy bồ tát mấy ngày .

    _ Tôi mơ thấy bồ tát quán thế âm ( 5-6 sáng ) 12/11/2007 .

    _ Tôi và cả nhà bốn người ngửi thấy mùi thơm lạ bay khắp nhà (18h10'- 19h) 20/11/2007

    - Tôi mơ thấy một tòa tháp đẹp và bồ tát Chuẩn Đề (mới sáng nay 9/2/2008)

  20. #20

    Mặc định

    Gửi bạn TheA! Tôi đã theo đường link chonlac.org mà bạn giới thiệu - vào và gặp ngay :

    " Quyết một đời tu tập không lui
    Giữ thân tâm thanh thản an vui
    Nhập Thiền Định xa lìa nhân quả
    Đạo quả viên thành độ chúng vui "


    Thưa quý huynh tỷ và bạn TheA ! Đường về Tâm đi cả triệu vạn bước chân để rồi thấy rằng mình chưa hề đi được bước chân nào...Chúng hữu tình khi phát tâm cầu đạo là nhận được vô số tương ưng của chư Hộ Pháp mười phương. Chư vị sách tấn khuyến tâm chúng sinh, dắt chúng ta đi từng bước tránh hầm hố ma chướng, từng sai lầm ngộ nhận của chúng ta được chư vị chỉ ra bằng cặp mắt khoan hòa từ ái...
    Thưa quý huynh tỷ trên con đường về tâm ấy- những món mà chúng ta từng xem là hành trang lần lượt được bỏ xuống và bỏ xuống đến khi chúng ta chỉ còn hai bàn tay trơ trọi nhưng chúng ta cũng không thể quên những thứ ấy, đã kề cận chúng ta suốt cả một hành trình dài...
    Trong hành trình đôi khi chúng ta đưa mắt nhìn sang trái sang phải và thấy một người bạn đồng hành nào đó hãy còn ấp ủ, giữ gìn những hành trang mà chúng ta đã bỏ xuống hôm qua, mặc dù biết là sẽ tới lúc người ấy cũng sẽ rũ bỏ nhưng sao chúng ta lại tự hỏi mình : sao không nói cho người ấy biết ? ...và do vậy - kính thưa quý Huynh Tỷ chúng ta hãy cùng giúp cho người bạn đồng hành thấy rằng hành trang của bạn ấy mang tới đây là thừa rồi đó :

    "Quyết một đời tu tập không lui": Đạo học thong thả nhẹ nhàng mà bước không nên rán sức dễ cực đoan.
    Giữ thân tâm thanh thản an vui: Hay nhất là thanh thản khi quán dòng tâm trong từng giây từng phút không Thủ mà cũng không Xã.
    Nhập Thiền Định xa lìa nhân quả: Nhập thiền định thấy rõ nhân quả vừa thực vừa huyễn.
    Đạo quả viên thành độ chúng vui " : Người đi đường xa bước chân đầu tiên là quan trọng nhất- Người học đạo Sơ quả là quan trọng nhất ...có như thế thì : Đạo quả mới viên thành .

    Đôi lời trao đổi nhân dịp xuân về chúc quý Huynh Tỷ Pháp Thể An Khang sáng tâm trong từng sát na một. KÍNH
    Last edited by thanhbinh74; 08-02-2008 at 10:17 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •