Trang 1 trong 3 123 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 48

Ðề tài: ý nghĩa quy y & điểm đạo

  1. #1

    Mặc định ý nghĩa quy y & điểm đạo

    Ý Nghĩa Chân Chính của Quy Y

    Lão Hòa Thượng Tuyên Hóa Thuyết Giảng



    Mục Lục:

    Quy y Tam Bảo: Việc lớn nhất trên đời

    Quy y Tam Bảo: Quay đầu lại đến được bờ

    Quy y Tam Bảo phải giữ giới

    Quy y Tam Bảo không phải để hùa theo đám đông

    Cấp tốc lên đường Phật đạo





    Quy y Tam Bảo:

    Việc Lớn Nhất Trên Ðời

    Lão Hòa Thượng Thuyết Giảng tại

    Chùa Long Beach ngày 28/03/93



    Việc lớn nhất trên đời là quy y Tam Bảo, cho nên cần phải cẩn trọng, không được coi thường hay bốc đồng mà làm. Trước tiên phải chọn một vị minh sư đức độ để quy y. Như vậy có điều gì không thông suốt thì được vị Thiện-tri-thức ấy khai thị và hướng dẫn cho, hầu ngộ nhập Phật tri kiến, chứ đừng nghe theo ngoại đạo tà thuyết.

    Không phải chỉ có bây giờ mới xuất hiện những pháp sư tà đạo, mà chính lúc Phật còn tại thế cũng đầy dẫy. Lúc bấy giờ có đến 96 ngoại đạo và 72 bàng môn, còn bành trướng mạnh mẽ hơn cả Chánh-pháp. Dân chúng cả tin vì không am hiểu chân lý. Các thứ tà đạo ấy thật tai hại vì có thể dẫn dắt chúng ta đi lạc đường. Ban đầu thì cầu mong được ít nhiều lợi ích, nhưng đã lạc đường rồi thì chỉ bị thiệt thòi thôi. Thật là nguy hiểm!

    Nếu quý vị muốn quy y Tam Bảo, đạt được chánh pháp nhãn tạng, diệu tâm Niết-bàn, hãy tìm cầu Thiện-tri-thức. Tuy nhiên trong số các vị xuất gia vẫn lẫn lộn thật và giả, không phải tất cả đều như nhau. Nếu lầm lỡ mà theo ngoại đạo thì gặp tai hại lớn, nhưng cả tin nơi tà thuyết của pháp sư lại càng tai hại hơn nữa.

    Bởi vậy quý vị đang nghiên cứu Phật-pháp hãy tránh lỗi lầm đó, thay vì mưu cầu thượng đạo thì lại bị sa đọa địa ngục, thay vì mưu cầu hạnh phúc thì lại chuốc lấy khổ não vô biên. Ðó là lý do vì sao tôi nói quy y là một lựa chọn cao nhất, không có việc gì quan trọng hơn nữa.

    Khi quý vị quy y với tôi, hãy suy nghĩ cho kỹ và nhận rõ con đường mình muốn tiến tới.

    Trước chư Phật, mỗi người hãy phát lộ thành tâm sám hối tất cả tội lỗi trong quá khứ. Ðược vậy tội lỗi sẽ được tiêu trừ, thiện căn sẽ tăng trưởng. Nếu không thành tâm, tội nghiệp vẫn còn nguyên, thiện căn khó nẩy mầm. Tất cả đều tùy thuộc ở lòng thành và quyết tâm, tránh vọng tưởng tà niệm. Khi quy y Tam Bảo, quý vị phải thành tâm, bằng không sẽ không được cảm ứng.

    Sau khi thực sự quy y Tam Bảo cho đến ngày thành Phật, nếu quý vị có niềm tin vững chãi và đạo đức thanh lương thì sẽ không gặp trở ngại gì. Bằng không thì hãy quên việc thành Phật đi, mà cũng không dễ trở thành một con người được. Nếu không tu hành thì chẳng những cư sĩ mà người xuất gia cũng vẫn sẽ phải đọa vào địa ngục.

    Vì vậy quý vị cư sĩ hãy chuyên tâm gắng sức tu học Phật-pháp. Hãy cung kính Tam Bảo, cúng dường Tam Bảo, tin tưởng và suốt đời phụng sự Tam Bảo, thì sẽ được sự cảm ứng. Bằng không thì cũng như là chưa hề quy y và cũng chẳng có sự cảm ứng gì cả.

    Buổi sáng khi thức dậy, trước chư Phật hãy phát bốn nguyện lớn như chư Bồ Tát đã làm. Sớm tối hãy tự hỏi mình: "Chúng sinh vô biên, có nguyện độ không? Phiền não vô tận có nguyện đoạn không? Phải nguyện độ chúng sinh, nguyện đoạn hết phiền não. Pháp môn vô lượng, có nguyện học không? Dù có bận việc thì cũng phải dành thì giờ để tụng kinh, và tu tập vô lượng pháp môn. Phật đạo vô thượng, có nguyện thành không? Mình chưa thành Phật, vẫn còn là kẻ phàm phu. Vậy mình phải cấp tốc tu hành để đạt thành Phật quả."

    Mỗi ngày thức dậy các bạn hãy phát bốn nguyện lớn và tối đến hãy tự kiểm điểm xem mình đã có thực hành lời nguyện hay không?

    ***







    Quy Y Tam Bảo:

    Quay Ðầu Lại Ðến Ðược Bờ

    Lão Hòa Thượng Giảng tại Ðài Bắc/Ðài Loan ngày 17/01/93



    "Biển khổ mênh mông, nếu quay đầu trở lại sẽ đến được bến bờ."

    Quy y là bước chân đầu tiên và phải dũng mãnh bước tới, không được lùi bước thối lui. Ðó là con đường tiến đến Phật quả.

    Nếu quý vị xoay lưng thối lui thì sẽ sa vào ba ác đạo và lạc vào tám khổ nạn. Cho nên có câu rằng:

    Sư phụ dắt đến cửa

    Chính mình phải chuyên tu

    Có ăn thì mới no

    Tự mình đoạn sanh tử.

    Ðừng nghĩ rằng: "Tôi đã quy y nên tôi có thể nương nhờ Phật Pháp Tăng." Dầu cho Phật Pháp Tăng có đủ thần thông kỳ diệu cũng không giúp mình đạt thành Phật quả được, cũng không thể giúp mình để thông suốt Phật-pháp và thực hành đạo nghiệp tu trì. Nhờ có Tăng-già mà Phật-pháp mới được hoằng dương tại thế gian.

    Mặc dù quý vị đã quy y Tam Bảo thì vẫn phải gắng công để thăng tiến. Nếu giữ được không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không say sưa là quý vị đã thực sự thọ năm giới. Nếu vẫn sát sanh, trộm cắp, tà dâm, nói dối, say sưa thì chưa thực sự thọ năm giới.

    Nếu đã thọ rồi mà không giữ năm giới, nghiệp tội lại càng nặng hơn bởi vì như thế quý vị đã cố ý phạm giới, và sẽ bị đọa lạc.

    Không thể nói rằng: "Tôi đã quy y Tam Bảo và thọ năm giới, thì tôi được hộ trì. Tôi có sát sanh, trộm cắp, tà dâm, nói dối hay say sưa cũng không sao."

    Có người nghĩ rằng: "Nếu người tại gia không giữ năm giới mà phải lãnh nghiệp nặng như vậy, còn người xuất gia không giữ giới thì sao? Họ có bị lãnh nghiệp nặng hơn không?" Quý vị hãy nhớ điều này:

    "Bồ Tát không biết đến người khác

    Phật A Di Ðà tự quán chiếu."

    Ngày đêm phải tự xem xét mình, kiểm soát hành vi và hồi quang phản chiếu. "Mình có giữ giới không, có phạm giới nào không? Từ khi quy y đến nay, mình có là một Phật tử thuần thành không, hay là mình đã hướng về đạo Chúa, đạo Hồi hay đạo nào khác? Mình có học tập ngoại đạo tà pháp không?"

    Sau khi đã quy y phải có thái độ dứt khoát. "Dầu cho có ai dọa giết nếu mình tin Phật, hay cho mình sống nếu mình bỏ Phật, thì mình vẫn không tin theo ngoại đạo."

    Ngoại đạo gồm tất cả thiên ma ở các cõi trời, có đủ thần thông, thiên biến vạn hóa, kỳ bí khôn lường. Chúng ma luôn luôn khai triển thần thông. Trái lại đệ tử của Phật không thể hiện thần thông. Nếu có thì họ cũng không nói cho ai biết. Kẻ nào khoe mình có thần thông, thiên nhĩ thiên nhãn v.v... đều là thuộc loại tà ma được nói đến trong chương "Cảnh giới 50 ấm ma" của Kinh Lăng Nghiêm, hoặc giả họ là đồ đệ của thiên ma, hay là đồ đệ của ngoại đạo.

    Bởi vậy Phật tử chúng ta phải có Trạch-pháp-nhãn. Trong khi tìm thầy học đạo, đừng khởi tham tâm, đừng ham cảm ứng, hôm nay nghe nói hiển tông tốt thì theo hiển tông, ngày mai nghe khen mật tông hay thì lại theo mật tông. Như thế dù quý vị tu cho hết chọn đời, mà không giữ tâm chuyên nhất một lòng một dạ thì rốt cuộc chỉ uổng phí thời gian mà thôi.

    Quy y rồi quý vị hãy tránh vi phạm giới luật. Hãy nghiêm chỉnh tinh tấn chấp hành Tam-quy Ngũ-giới. Ngũ-giới là căn bản để đạt thành Phật quả. Cư sĩ có năm giới, Tỳ-kheo có 250 giới, Tỳ-kheo-ni có 348 giới, quý vị không được vi phạm một giới nào, vì mục đích của giới luật là để tự kềm chế mình. Quý vị hãy gắng công hành trì giới luật. Nếu không thì quý vị vẫn còn là kẻ phàm phu.

    Phật Pháp Tăng rất công bằng, ai có tu thì có đắc, không tu thì không đắc. Quý vị hãy noi gương những vị tướng quân không bao giờ xuống ngựa, luôn luôn thẳng tiến không lùi.

    Công đức xuất gia tu đạo và hành trì giới luật sẽ hỗ trợ quý vị vãng sanh Cực-Lạc. Nhưng xin đừng quên chúng sanh, hãy trở về cứu độ họ. Bởi vậy cho nên quý vị hãy quyết tâm chứng quả Bồ đề để cứu độ tất cả chúng sanh.

    Có kẻ nói họ muốn cứu độ chúng sanh ngay trong kiếp này. Làm thế nào cứu độ chúng sanh được, trong khi họ chưa độ được chính họ? Cũng như Bồ Tát bằng đất sét, qua biển tan chìm, còn cứu được ai? Nếu quý vị muốn cứu chúng sanh trong khi chưa cứu được chính mình thì cũng như bỏ gốc theo ngọn, quên cái ở gần bên mình mà tìm kiếm chuyện xa xôi. Mình giúp cày ruộng của người khác mà không lo ruộng của mình, đó là làm một việc sai lầm lớn.

    Vì vậy mọi người phải gắng công tu tập, đừng có tính ỷ lại, nghĩ rằng: "Sư phụ tôi là bậc đại trí huệ." Dầu cho đã đắc rồi Sư phụ của quý vị cũng không thể chia xẻ trí huệ cho quý vị. Quý vị vẫn phải tự mình tu tập, nếu không thì Phật có đứng trước mặt cũng không chắc sẽ có thể giúp ích cho quý vị được.

    ***







    Quy Y Tam Bảo Phải Giữ Giới

    Lão Hòa Thượng Thyết Giảng Tại Trung Tâm Phật Giáo Kuala Lumpur, Mã Lai á, 18/11/88



    Hôm nay quý vị đã thọ Tam-quy và Ngũ-giới.

    Khởi thủy thuở xưa, Phật tử quy y Tam Bảo mà không quy y giới. Sau khi đức Phật nhập Niết-bàn, chúng sanh phải lấy giới làm thầy. Do đó, trong lễ quy y gồm có quy y giới. Giới là gì? Là tránh điều ác, làm việc thiện, đừng thấy việc thiện nhỏ mà không làm, điều ác nhỏ mà cứ làm.

    Nhiều Phật tử đã lỗi lầm khi còn theo Phật thì khen đạo của mình, đến khi bỏ đạo lại chê bai. Có kẻ chuyên môn đi đến nơi này nơi nọ, hôm nay tin đạo giáo này, ngày mai tin đạo giáo khác, ngày sau đó theo đạo giáo khác nữa. Tin vào những giáo phái đó có ngày họ sẽ bị đọa địa ngục mà không hay! Bởi vì họ không có một tôn chỉ nhất quán, chỉ mưu tìm lợi lộc, thích chuyện mới lạ, học tập mật tông, hoặc gia nhập các giáo phái lén lút không sinh hoạt công khai. Cuối cùng trở thành ma đói bị đọa địa ngục hoặc súc sanh để gánh chịu quả báo. Thật đáng thương xót!

    Trong buổi lễ quy y hôm nay, trước hết chúng ta quy y Phật, thì thà xả bỏ sanh mạng chớ không quy y với tà giáo hay thiên ma ngoại đạo, ví dụ như là với Tự tại thiên ma. Hai chữ Tự tại để chỉ sự khoái lạc tại thiên đàng, hoặc có thể tại địa đàng nào đó mà quý vị chỉ nghe nói chứ chưa hề thấy, nên tò mò muốn đi tới mà không biết đi về hướng nào. Rồi cứ quanh quẩn trong sáu nẽo luân hồi, vào bụng ngựa ra bụng lừa, gặp mãi vua Diêm-la, không thoát khỏi địa ngục mà vẫn cứ làm loài súc sanh. Bởi vậy thà chết chớ không quy y với Tự tại thiên ma. Ðệ tử của thiên ma ngoại đạo luôn luôn khoác lác và tự thần thánh hóa mà nói rằng: "Nếu các ngươi tin lời ta thì sẽ lập tức khai ngộ. Các ngươi có thể thành Phật trong kiếp này. Các ngươi không cần phải giữ giới, ăn chay hoặc xa lánh người khác phái."

    Họ thuyết đủ thứ pháp làm cho quý vị hoang mang lầm tưởng là vi diệu, rồi lạc vào đường tà khó mà thối lui được.

    Vì vậy đừng tham tiện nghi, đừng tham khoái lạc, đừng tham hưởng thụ. Ðã quy y Tam Bảo thì phải có cuộc sống hợp với thiên lý, không lợi dụng lường gạt hay tâng bốc kẻ khác. Không quy y với Tự tại thiên ma, mà chỉ cung kính quy y Phật, bậc Như Lai Thế Tôn toàn giác và đại trí huệ mà thôi.

    Ðã quy y Pháp thì thà xả bỏ thân mạng chớ không quy y với tà thư ngoại đạo, hoặc theo những lý thuyết, thư tịch, tài liệu do đệ tử ngoại đạo ấn tống và phát hành. Không quy y với tà thư nghĩa là không đọc, không nghiên cứu học tập những loại đó sau khi đã quy y Phật Pháp chính thống.

    Mọi người hãy ý thức điều này: Sau khi đã quy y Tam Bảo, mà quý vị vẫn si mê, thấy phân bò cũng cúi đầu, gặp phân cẩu (chó) cũng chắp tay thì thật đáng thương xót vậy!

    Nhất định không nên đọc bất cứ ấn phẩm nào của ngoại đạo lưu hành.

    Quy y Tăng là quy y với chư vị Thánh Tăng mười phương, chứ không phải với các đệ tử của những giáo phái lạc đường. Theo họ thì quý vị sẽ cùng họ rớt xuống địa ngục, cho nên đừng quy y với họ. Vậy thì phải quy y Tăng nào? Hãy quy y với thanh tịnh phước điền Tăng, cũng ví như mình gieo mạ cấy lúa ở ruộng phước vậy. Tại sao phải quy y Tăng? Bởi vì chánh pháp được Tăng già hoằng dương. Nếu quy y Tăng, quý vị sẽ có cơ hội am tường Phật-pháp, và khi đã thông suốt Phật-pháp quý vị có thể thành Phật. Cho nên quý vị phải quy y với Tăng già chứ không phải với tà ma ngoại đạo hoang truyền tà tri tà kiến. Ðừng nghe lời họ khoác lác rằng con mắt họ phát quang, lổ mũi họ nói được, tai họ ăn uống được. Chính loài ma quỷ cũng không làm được như thế huống gì là họ. Họ ba hoa nói dốc để lừa gạt thiên hạ.

    Ðã quy y Tam Bảo rồi, quý vị phải có chánh tri chánh kiến, hãy dứt bỏ tà tri tà kiến đi!

    Tại sao lại ví Tăng già thanh tịnh với ruộng phước? Thanh tịnh có nghĩa là không cấu nhiễm. Người không cấu nhiễm sẽ khuyên quý vị không tranh, không tham, không cầu, không tự lợi, không ích kỷ và không nói dối. Người nào giữ được giới không tham tiền, chính là một vị Tăng thanh tịnh, là một ruộng phước báu. Nếu một người nào đó tỏ ra rất vui sướng khi nhận được một ít tiền thì không phải mà một phước điền tăng. Ðược cúng dường hay không được cúng dường cũng không động tâm, không nịnh hót người giàu, cũng không khinh dễ người nghèo, như vậy mới là thanh tịnh phước điền Tăng. Quý vị phải biết phân biệt hai hạng người đó. Bằng không thì quý vị luôn luôn vẫn còn hồ đồ không tinh tế.

    Tiếp theo là quy y Giới, nghĩa là không làm điều ác mà chỉ làm việc thiện, dầu cho một mảy may ý tưởng ác cũng không có trong tâm.

    Có người sẽ nói: "Nhưng ý nghĩ xấu cứ thường thường khởi lên, như vậy phải làm sao?"

    Khởi ác niệm ư? Hãy từ từ làm cho ác niệm nguôi dần đi, đừng để cho nó lôi kéo mình theo nó. Ví dụ như: "A! Mình muốn giết người đó." Tiếp theo lại nghĩ: "O.K. Mình hãy đi giết nó ngay lập tức." Ðó là mình bị ác niệm giết người lôi cuốn. Nhưng nếu người đó lại nghĩ: "A! Anh ta có một hột kim cương rất quý rất hiếm, mình phải tìm cách ăn cắp mới được." Ðó tuy là một niệm ác nhưng anh ta không bị lôi cuốn theo, và ác niệm giết người cũng biến mất.

    Thông thường mà nói nếu quý vị không khởi ý tưởng xấu như mơ tưởng chuyện nam nữ, đó là chánh niệm. Trái lại là tà niệm. Bởi vậy hãy tinh tấn tu tập giới định huệ, dập tắt tham sân si. Lại có câu rằng: "Ðừng làm một việc ác dù nhỏ, cũng đừng bỏ qua một việc thiện dù nhỏ." Thực hành đạo lý đó chính là quy y giới.

    Quy y giới, với thời gian dần dần chúng ta sẽ tích tụ được công đức, khai mở đại trí huệ, viên mãn phúc căn, cuối cùng chứng đắc Vô thượng chánh đẳng chánh giác, đạt quả a-nậu-đa-la tam-miệu tam-bồ-đề. Ðắc quả Bồ-đề rồi, hãy quay con thuyền từ bi trở về phổ độ chúng sanh. Ðó là điều căn bản mà tất cả Phật tử đã quy y Tam Bảo cần phải tâm niệm. Chúng ta không được tạo nghiệp tội, lợi dụng Phật-giáo để mưu đồ lợi lộc cho mình. Nếu làm như vậy thật là sai lầm rất lớn. Quý vị có hiểu tôi nói gì không? (Cử toạ đồng thanh trả lời: Dạ hiểu)

    Chúng ta phải thực hành bốn nguyện lớn:

    1. "Chúng sanh vô biên thề nguyện độ." Hãy tự hỏi mình đã độ được chúng sanh nào chưa? Nếu chưa thì mình có tự độ không? Tự độ là gì? Mình có xứng đáng là một Phật tử thuần thành đã quy y Phật không? Hay là mình chỉ đến với Phật giáo để mưu cơm áo? Mình có lợi dụng tôn giáo để lừa dối người đời lấy tiền không? Nếu đã làm như vậy thì chẳng những không độ được chúng sanh mà còn bị đọa địa ngục nữa. Ðó là điều mình phải ý thức trước tiên. Mình phải làm gương tốt cho người đời khởi tâm Bồ-đề, chỉ độ cho một người cũng không sao. Dần dà sẽ có hai người, ba người, bốn người, trước ít sau nhiều với thời gian. Cứu độ chúng sanh là như vậy.

    2. "Phiền não vô tận thề nguyện đoạn." Hãy tự hỏi mình đã đoạn trừ phiền não chưa, dứt bỏ tính nóng giận, và các thứ tính khác chưa? Mình là người hay là súc sanh? Mình có muốn chấm dứt phiền não không? Trước tiên hãy cắt đứt phiền não, tận diệt nóng giận si mê. Như vậy mới là chân chánh Phật tử.

    3. "Pháp môn vô lượng thề nguyện học." Hãy tự hỏi mình có học pháp môn nào không, hay suốt ngày chỉ đọc dâm thư? Hay đọc tiểu thuyết lãng mạn? Hay chỉ tư tưởng những chuyện bất chính, và mất thời giờ với những chuyện không bổ ích? Mình có học tập kinh điển không? Hãy trả lời các câu hỏi đó. Và chúng ta phải tu tập các pháp môn. Vì sao vậy? Vì chúng ta thề nguyện đạt thành Phật đạo Vô thượng Bồ đề.

    4. "Phật đạo vô thượng, thề nguyện thành." Hãy tự hỏi mình đã đạt thành đạo quả Bồ đề chưa? Muốn vậy, mình phải dũng mãnh khởi Bồ đề tâm, luôn luôn tinh tấn không bao giờ thối chuyển. Có như thế thì sức mạnh của bốn nguyện lớn sẽ hỗ trợ chúng ta tu hành để đắc quả Bồ đề Chánh đẳng chánh giác. Nếu quý vị không thực hành các điều trên đây thì dầu cho đã quy y Tam Bảo, quý vị cũng chẳng hiểu ý nghĩa chân chính của Tam Bảo là gì.

    ***







    Quy Y Tam Bảo: Không Phải Ðể Hùa Theo Ðám Ðông

    Lão Hòa Thượng Thuyết Giảng tại Rochester, NY ngày 7/11/93





    Những ai đã quy y trước đây rồi thì đừng quy y nữa. Vì sao vậy?

    1. Ðể tránh tình trạng tranh giành đệ tử và chống báng lẫn nhau trong nội bộ Phật giáo đồ. Vì họ tranh đua quyền lợi nên sinh ra hiềm khích lẫn nhau như nước xung khắc với lửa vậy.

    2. Bởi vì nếu những ai đến quy y hôm nay mà đã có quy y trước đây rồi thì Phật giáo không có thêm được đệ tử mới. Phật tử nhảy từ chùa này qua chùa khác không phải là đệ tử chân chính của Phật.

    3. Tôi thật chưa đủ công đức để có thể thâu nhận những ai mới quy y Tam Bảo lần đầu tiên làm đệ tử, huống chi là những người đã quy y trước đây rồi. Tuy nhiên, người nào đã được vị bổn sư của họ cho phép, hoặc bổn sư đã viên tịch, hoặc bị biệt tích, hoặc đã hoàn tục thì tôi sẽ thâu nhận.

    Quý vị phải là những Phật tử chân chính, không được si mê hồ đồ. Nếu quý vị không tin tưởng bổn sư của quý vị thì việc quy y đâu có nghĩa gì? Hãy dùng Trạch-pháp-nhãn, chứ đừng mù quáng hùa theo người khác. Người Phật tử không nên mưu lợi riêng, mà phải chịu phần thiệt thòi. Thế giới ngày càng tệ hại xấu xa do bởi người đời chỉ biết tự tư tự lợi, giết hại lẫn nhau vì tham lợi lộc.

    Riêng tôi chỉ biết nhận chịu phần thiệt thòi, cho nên tôi không bao giờ nhận cúng dường cho cá nhân tôi. Tuy nhiên nếu ai muốn cúng dường đạo tràng cho cộng đồng thì tôi hoan nghênh. Tôi muốn hỗ trợ cho cộng đồng, chứ không mưu cầu riêng tư cho tôi. Tôi đã nguyện:

    Dù Lạnh chết, không phan duyên

    Dù đói chết, không van nài

    Dù nghèo chết, không cầu cạnh

    Tùy duyên bất biến, bất biến tùy duyên.

    Ba Ðại Tông Chỉ ta luôn giữ gìn.

    Trên đây là phần đầu của bài kệ.

    Khi chúng tôi tạo mãi cơ sở Vạn Phật Thánh Thành, ai ai nhìn thấy địa thế rộng lớn của khu tùng lâm ấy cũng đều rút lui vì sợ tôi sẽ yêu cầu họ cúng dường. Nhưng tôi không kêu gọi ai giúp đỡ cả, tự tôi làm lấy, và tôi cũng không ước mong sự đền bù nào cả.

    Sau đây là phần tiếp theo của bài kệ:

    Xả thân vì Phật sự

    Tạo mạng là bổn sự

    Chánh mạng làm Tăng sự

    Tức sự minh lý, minh lý tức sự.

    Gắng hành mạch Pháp Tổ sư đã truyền.

    Vì Phật-giáo, chúng ta phải đem tất cả tâm huyết để phụng sự, có thể hy sinh cả sanh mạng mà không bao giờ ngừng nghỉ, đúng theo triết lý "tạo mạng" sau đây:

    Mạng do ta dựng, phúc do ta cầu

    Họa phúc chiêu cảm, tự ta tác động.

    "Chánh mạng vì Tăng sự" nghĩa là các vị tu sĩ phải nghiêm trì giới luật của Phật. Ví dụ như Tăng già phải đặc biệt đắp giới y. Nếu không đắp giới y thì là đã thực sự hoàn tục. Phật cũng đặt để chỉ ăn một bữa mỗi ngày trước giờ ngọ. Hạn chế việc ăn uống như vậy để xua đuổi ma quỷ và chế ngự ham muốn (bản thân chúng ta có ba thân ma. Nếu ăn quá nhiều thân ma sẽ nổi loạn).

    Ít ham muốn thì sẽ dễ tu đạo. Cho nên không nên dùng các thức ăn quá bổ dưỡng. Ðó là quy củ của Vạn Phật Thánh Thành.

    Dù rằng không có ai là hoàn hảo cả, nhưng tôi hy vọng rằng mỗi người chúng ta sẽ gắng công sửa mình để tiến tu trên con đường đạo.

    ***





    Cấp Tốc Lên Ðường Phật Ðạo

    Lão Hòa Thượng Giảng tại Pháp Giới Thánh Thành (*) ngày 28/12/93



    Hôm nay là ngày mà căn lành và hạt giống Bồ-đề của quý vị được nở nhạ nẩy mầm.

    Quy y Tam Bảo cũng như sinh ra đời với đôi mắt mở, chứ đừng có đi lạc đường. Ra đời với đôi mắt mở có ý nghĩa gì? Có nghĩa là quý vị bắt đầu cuộc sống mới với đôi mắt mở để đi cho đúng đường. Quý vị phải ý thức rõ ràng hai điều này. Tại sao tôi quy y? Tại sao tôi muốn quy y Tam Bảo? Ðây là chuyện quan trọng. Ðừng có quy y chỉ vì những người khác cũng quy y, hay là bắt chước thiên hạ lạy Phật thì mình cũng lạy Phật!

    Quy y Tam Bảo là gì? Tôi không biết!

    Ðảnh lễ Phật là sao? Tôi không biết!

    Quý vị đến quy y mà không biết vì sao! Như vậy có phải là nhắm mắt mà tu, nhắm mắt làm theo kẻ khác không? Quý vị hãy mở mắt ra, nhận diện rõ ràng con đường trước mặt, rồi dũng mãnh bước lên, không thối chuyển.

    Thời nay là thời mạt pháp. Mạt pháp là gì? Nghĩa là Phật-pháp đang trên con đường suy tàn. Chúng ta đang sống vào mùa thu của Phật-pháp. Mặt trời đang xế bóng, mà con đường trước mặt thì hãy còn mờ mịt. Hy vọng rất nhỏ nhoi. Tuy nhiên, cũng chính là lúc này chúng ta cần phải dũng mãnh tinh tấn lên đường để đi tới đích. Ðó là đại ý của việc quy y Tam Bảo.

    Hôm nay có những người thiện căn thâm sâu đến quy y Tam Bảo, có hóa thân Bồ Tát đến quy y, hóa thân trời rồng bát bộ đến quy y, có loài người đến quy y, lại còn có cả quỷ thần đến quy y nữa. Có thể nói đây là lễ quy y đầu tiên được tổ chức đại quy mô tại Pháp Giới Thánh Thành (*). Các thần hộ pháp, trời rồng bát bộ đầy khắp hư không đến đạo tràng này để hộ pháp. Những lời phát nguyện cầu xin của quý vị cho tương lai sẽ được các Ngài thiện thần Hộ-pháp chứng tri.

    Riêng tôi có một lời nguyện khiêm tốn: Ai đã quy y với tôi hay chưa quy y, ai đã tin Phật hay còn tin ở các đạo giáo khác, tất cả nếu chưa thành Phật thì tôi sẽ chờ cho đến khi nào họ thành Phật thì tôi mới thành Phật.

    Quý vị hãy dũng mãnh tiến tới, đừng giãi đãi lười biếng, hãy chuyển hóa tập quán xấu thành tốt, tránh điều ác làm điều lành, ngày ngày tự mình đổi mới. Hãy dũng mãnh tinh tấn hướng tới Bồ-đề. Ðừng để tôi phải chờ đợi quá lâu! Có thể tôi sẽ không còn sức để chờ đợi được nữa.

    Mỗi người hãy bắt chước như một vị tướng quân ra trận không bao giờ xuống ngựa, quyết tâm tiến tới mà thôi!

    ***

    (*) Pháp Giới Thánh Thành toạ lạc tại Sacramento, là đạo tràng chi nhánh của Vạn Phật Thánh Thành.

  2. #2

    Mặc định

    Trong đạo Phật có điểm đạo không nhỉ?

  3. #3

    Mặc định

    quy y như là điểm đạo đó ,là nghi thức nhập môn

  4. #4

    Mặc định

    Tôi nghĩ ghi vậy gây nhằm lẫn, vì đạo Thầy Già dùng từ điểm đạo bây giờ ông dùng từ điểm đạo = Quy y là không hợp thời, lại nữa trong đạo Phật thì từ Quy Y là quay về nương tựa, còn từ điểm đạo không có nghĩa như vậy.

  5. #5

    Mặc định

    Vô pháp nói rất đúng!
    Quy y tức là dâng mạng , hết lòng thành kính, chánh tín -chánh nguyện thề theo bổn tôn và đường hướng ( pháp) của bổn tôn, dâng mạng cho các vị đại diện duy trì Phật bảo là các thánh tăng chúng.Quyết không quy y các vị thần thánh ngoài chư Phật & chư Bồ Tát
    Điểm đạo hay quán đảnh là Đức Thầy đã quán được bổn tôn của pháp môn mà mình xin quán đảnh, thí dụ Quán Đảnh A Di Đà, thầy phải thỉnh được đức A Di Đà ở ngay trên đầu mình, hay vào chính người Thầy là A Di Đà, khi đó tay vị thầy cầm chuông hay cầm tập kinh chụp lên đầu đệ tử, xem như bổn tôn xác nhận đây là đệ tử chính thức.
    Có nhiều pháp như pháp Kim cang đát tỏa, pháp uế tích kim cang, pháp dược sư, Pháp Chuẩn Đề, Pháp Quán Thế Âm tứ thủ, Pháp liên hoa bộ Di Đà- Quán Âm, pháp Hoàng thần tài, pháp phowa, pháp vô lượng thọ....Mỗi một pháp có một bổn tôn.
    Last edited by Vân Quang; 20-04-2010 at 06:32 AM.

    Tính KHÔNG chẳng phải lặng, mà động
    Động bên ngoài tỉnh tận bên trong
    Càng sâu vào TÂM càng tỉnh thức
    Lặng thấu chơn không luống nhiệm mầu

  6. #6
    ÔNG NỘI
    Guest

    Mặc định

    vân quang cũng nói đúng

  7. #7

    Mặc định

    Nguyên văn bởi Vân Quang
    Vô pháp nói rất đúng!
    Quy y tức là dâng mạng , hết lòng thành kính, chánh tín -chánh nguyện thề theo bổn tôn và đường hướng ( pháp) của bổn tôn, dâng mạng cho các vị đại diện duy trì Phật bảo là các thánh tăng chúng.Quyết không quy y các vị thần thánh ngoài chư Phật & chư Bồ Tát
    Last edited by thanhmai08; 20-04-2010 at 06:10 AM.

  8. #8

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Vân Quang Xem Bài Gởi
    Vô pháp nói rất đúng!
    Quy y tức là dâng mạng , hết lòng thành kính, chánh tín -chánh nguyện thề theo bổn tôn và đường hướng ( pháp) của bổn tôn, dâng mạng cho các vị đại diện duy trì Phật bảo là các thánh tăng chúng.Quyết không quy y các vị thần thánh ngoài chư Phật & chư Bồ Tát

    Điểm đạo hay quán đảnh là Đức Thầy đã quán được bổn tôn của pháp môn mà mình xin quán đảnh, thí dụ Quán Đảnh A Di Đà, thầy phải thỉnh được đức A Di Đà ở ngay trên đầu mình, hay vào chính người Thầy là A Di Đà, khi đó tay vị thầy cầm chuông hay cầm tập kinh chụp lên đầu đệ tử, xem như bổn tôn xác nhận đây là đệ tử chính thức.
    Có nhiều pháp như pháp Kim cang đát tỏa, pháp uế tích kim cang, pháp dược sư, Pháp Chuẩn Đề, Pháp tẩ, Quán Thế Âm tứ thủ, Pháp liên hoa bộ Di Đà- Quán Âm, pháp Hoàng thần tài, pháp phowa, pháp vô lượng thọ....Mỗi một pháp có một bổn tôn.

    Xin cảm ơn huynh Vân Quang

  9. #9

    Mặc định

    khi phật tại thế ,mỗi vị phật tử muốn được phật điểm đạo dù đi hàng ngàn cây số để được phật điểm đạo ,có những vị phải đi mấy ngày đường để đến mong phật điểm đạo ,vì có những bất lợi đó nên phật mới truyền như sau ,từ nay các phật tử ở phương xa nên đến thầy gần nhất vì các thầy đó đã học phật pháp từ nơi ta ,sẽ truyền những lời nói do chính ta để lại ,thay mặt ta truyền những chánh pháp ,nên các người đừng đi xa tìm ta nữa ,chính vì quy y là điểm tựa của phật pháp nên ta phải chọn minh sư người có đủ đạo hạnh để dìu dắt một cách thực tiển ,
    như mình trích một đoạn kinh hoa nghiêm:như sau
    tức là gần gủi thầy tốt để học hỏi chánh kiến .Đạo hạnh tu trì của vị sư phụ là một bài pháp dễ hiểu ,dễ nhớ và hay nhất .
    Đây tức là dạy ta thiết lập quan hệ , nối liền mình với sự truyền thừa trí tuệ và kinh nghiệm nội chứng
    đồng ý trong thời mạt pháp khó kiếm một vị thầy có đủ đạo hạnh để mình khuất phục ,thà điểm đạo ,quy y vị phật vô hình ngay trên đầu vẫn hơn , như tổ sư đạt ma vậy ko quy y hay điểm đạo ,vì người đã có tâm phật rồi ko ai là thầy của mình ngoài chư phật bồ tát ,nhưng chúng ta chỉ lấy quy y và điểm đạo chỉ là lễ nhập môn thôi ,
    còn quá trình tu tập phải do chính mình như đaọn kinh hoa nghiêm có nói :
    tức là thăng hoa người nhìn và sự nhìn để hòa nhập vào tuyệt đối .để đạt tới trình độ này, chúng ta phải dày công tu tập , tạo phước,lập đức ,hành thiện , hành thiền, ko ngừng nổ lực ,sự thể nhập của chúng ta có một lịch sử tu hành ( đổ mồ hôi 0 chứ ko phải ngẫu nhiên đọc vài cuốn sách , nghe dăm ba cau án rồi thoát nhiên đại ngộ.
    -------------------------------------
    sự quy y muốn biết rõ xin các đạo hữu hãy nghiên cứu thêm trong lời của phật ( đường sương mây trắng )

  10. #10

    Mặc định

    điểm đạo phật nói thời lúc còn phật tại thế ,sau khi phật diệt độ các vị thầy chứng nhận phật môn thì được gọi là quy y ,nên minh đài mới nói quy y và điểm đạo chỉ là lễ nghi nhập môn ,đồng thời phật còn nói chỉ cần lạy vị sư tôn đó ba lạy xem như đã được nhập môn ngày nay lại bỏ bớt nghi lễ đó chỉ cần quán đảnh chư phật xe m như đã quy y ,mình quy y cũng quán đãnh chư phật và bồ tát thôi ,

  11. #11

    Mặc định

    đề nghị nghe đường xưa mây trắng sẽ hiểu điểm đạo của thời phật tại thế

  12. #12

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi minh đài Xem Bài Gởi
    điểm đạo phật nói thời lúc còn phật tại thế ,sau khi phật diệt độ các vị thầy chứng nhận phật môn thì được gọi là quy y ,nên minh đài mới nói quy y và điểm đạo chỉ là lễ nghi nhập môn ,đồng thời phật còn nói chỉ cần lạy vị sư tôn đó ba lạy xem như đã được nhập môn ngày nay lại bỏ bớt nghi lễ đó chỉ cần quán đảnh chư phật xem như đã quy y ,mình quy y cũng quán đãnh chư phật và bồ tát thôi ,
    Phần trên VQ đã nói rất rõ trong tiểu thừa và đại thừa có pháp thí phát & quy y, đệ tử sẽ được vị sư phụ của mình đặt pháp danh và dùng kéo cắt một vài cọng tóc gọi là thí phát.( Thí phát còn đồng nghĩa với sự đánh dấu của tuyên thệ)
    Mật tông -Kim cang thừa cũng quy y vậy,nhưng nhiều dòng truyền thừa cổ Mật như Nyingma ,quy y tức là quy y thầy của mình trước rồi tới quy y Phật- Pháp - Tăng. ( Quy y guru ( pháp danh của Thầy ) -Quy y Phật - Quy Pháp- Quy y Thánh Tăng
    Còn điểm đạo tương đương với từ quán đảnh của mật tông, thì như tôi đã trình bày ở trên.
    Theo tôi, thời đức Phật còn tại thế không có quy y, mà ai theo giáo lý của Phật chỉ giữ gìn các giới mà Phật quy định cho U Bà Di và U Bà Tắc và các tu sĩ xuất gia.Gọi là lễ thí phát (xuống tóc tuyên thệ) và truyền giới và thọ giới , lúc đó giới tu sĩ là giới khất sĩ
    Các chùa chiền lúc đó cũng không có tượng Phật, trống rỗng giống như thiền đường,vì chủ yếu thời Phật còn tại thế là Thiền tứ niệm xứ, họ có dùng bồ đoàn , là công cụ để ngồi thiền ( bồ đoàn để đội đít ở vị trí hội âm làm cho đít cách mặt đất và giúp cho hành giả rất dễ ngồi kiết già.)
    Khoảng chục năm cuối trước khi Ngài tịch diệt , Ngài có lên cung Trời Đạo Lợi giảng pháp cho chư Thiên, lúc đó Ngài đã biết trước Ngài còn có nhiều vị Phật và Bồ Tát.VÀ bắt đầu truyền kim cang thừa
    Nếu dùng chữ quy y tam bảo thời Phật còn tại thế tôi e là không đúng lắm, vì khái niệm Phật Đà còn rất mù mờ, Pháp thì lại càng không rõ ràng áp dụng cho mọi người không giống nhau, còn tăng thì lại càng ít , vì các tăng chúng chỉ ở quanh Phật , hay tề tựu khi Ngài giảng Pháp.
    Last edited by Vân Quang; 20-04-2010 at 11:07 AM.

    Tính KHÔNG chẳng phải lặng, mà động
    Động bên ngoài tỉnh tận bên trong
    Càng sâu vào TÂM càng tỉnh thức
    Lặng thấu chơn không luống nhiệm mầu

  13. #13

    Mặc định

    A di đà phật

  14. #14

    Mặc định Bàn về Điểm Đạo copy link: http://www.1caodai.com/Home/dhoc-kinh-sach

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Vân Quang Xem Bài Gởi

    Theo tôi, thời đức Phật còn tại thế không có quy y, mà ai theo giáo lý của Phật chỉ giữ gìn các giới mà Phật quy định cho U Bà Di và U Bà Tắc và các tu sĩ xuất gia.Gọi là lễ thí phát (xuống tóc tuyên thệ) và truyền giới và thọ giới , lúc đó giới tu sĩ là giới khất sĩ...)
    ...
    TU CÓ HAI LỐI DỤNG:
    - Một TU XUẤT GIA, một TU TẠI GIA,
    - Dùng tu tự tánh tỏ tánh làm gốc đạt chân thiện mỹ hoàn lai,
    - Luôn tự kiểm điểm, khuyên răng bản thân mình,
    - Khi đã sạch trong thân Tâm, chỉ 1 niệm hơn cả 1000 kiếp tụng kinh của kẻ ko chịu tu tánh,
    - Điểm Đạo như mở màn sự bắt đầu, nếu không có Sư Phụ chỉ dẫn khác nào vào biển khơi,
    - Ai có duyên với Thần sẽ gặp được Thần điểm Đạo,
    - Ai có duyên gặp Tiên sẽ gặp được Tiên điểm Đạo,
    - Ai có duyên với Phật sẽ gặp được Phật điểm Đạo,
    - Không kế thừa học người đi trước chắc chắn không khỏi tránh sai lầm,
    - Kế thừa Tà Đạo chỉ thỏa lúc đầu sau lại càng sai lầm lạc hơn,
    - Làm sao để tránh được Tà thuyết mênh mông,
    - Thì lại lật kinh điển của chính Tổ đã đúc kết chớ nào dám tìm Kinh chính phàm viết:

    "(trích phần) Thời Pháp 21: 01.21. QUYỀN HẠN QUYỀN LỢI CỦA BẬC TU
    ------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Ngài liền dạy:
    -Này ông Pháp Khả, đáng lẽ hôm nay, giờ phút này, Tôi ngồi tại Tỉnh Thị Hội Bình Định Qui Nhơn để nói thời Pháp mà Tôi sắp nói với ông. Vậy tiện đây Tôi nói ra ông ghi chép đầy đủ gởi đến các Pháp Bảo để Tứ Chúng nương theo lời của Tôi mà vững tâm tu tập, nếu Tứ Chúng có một trình độ thường tiếp nhận Giáo Ngôn của Tôi mà thật biết được mỗi thời Giáo Ngôn là mỗi lần Tôi đã đến gần Tứ Chúng thì sự tu hành tiến bộ khó nghĩ bàn.
    ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ dạy xong Ngài ngồi trầm ngâm giây lát, Ngài dạy tiếp:
    -Ông cũng nên biết, nói về Quyền Hạn và Quyền Lợi của bậc tu hành, Tôi vẫn thường nói nhưng rất hiếm hoi bậc tu hành hiểu nổi. Vì sao? Vì vô minh chẳng cho bậc tu nhận Chân được nó, nếu nhận được đương nhiên biết được giá trị vô kể, chẳng còn mến tiếc chi thế nhân liền đánh đổi lề lối sống nhỏ nhen thèm khát dục vọng đặng tu đến Tri Kiến Giải Thoát.
    Đối với riêng tôi, tôi chẳng bao giờ phiền trách các bậc tu vì chưa nhận được, về bổn phận của Tôi, Tôi phải làm thế nào cho Tứ Chúng tín tâm nhận được Chân giá trị của nó. Khi nhận được giá trị Quyền Hạn đồng Quyền Lợi thì bậc tu hành, tránh nổi Nghiệp Thức thờ ơ hoặc lững lờ, mộng đảo tu đến đích Giải Thoát hoàn toàn.

    ● THẾ NÀO LÀ QUYỀN HẠN, QUYỀN LỢI CỦA BẬC TU?
    Bậc tu duy nhất có một Quyền Hạn đáng kể là: Tự mình tạo công năng tu đến Tri Kiến Giải Thoát, tự nơi mình tìm Chơn Tánh để tu Tỏ Tánh, tự chính mình có Trí Tuệ quan sát phá chấp, tự mình nâng cao Đạo Hạnh Đức Trí, cũng tự mình nâng mình, Đức tánh bằng Chư Thiên, Đức Tánh ngang Chư Tiên, Chư Thần, Chư Thánh và Chư Bồ Tát tu rốt ráo thành Phật. Bậc tu có Quyền Hạn rộng rãi, có Quyền Hạn tu Phật thành Phật, tu Tiên thành Tiên, tu Thần, Thánh thảy đều thành như sở nguyện. Bậc tu rất cần biết Quyền Hạn nơi mình
    thời phải nung đúc lấy quả vị, khi nung đúc quả vị cấu tạo công năng đến nơi Sở Đắc thì quyền lợi kia cũng chính mình trọn hưởng.

    Ông cũng nên biết, Quyền Lợi hưởng được nó phải có Quyền Hạn Tha Thiết Tâm, Thành Thật Tâm đòi hỏi Chân Thiện hoàn lai. Cũng như bậc tu có quyền hạn tu cầu đến làm chủ vũ trụ, làm chủ Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, nhưng phải thật tỏ biết Quyền Hạn nơi mình mới tu chứng rốt ráo, chừng ấy Quyền Lợi trọn hưởng trùm khắp Tam Thiên Thế Giới. Ông nghĩ xem Quyền Hạn đòi hỏi, Quyền lợi được hưởng của bậc tu có rộng rãi to lớn chăng?

    Lúc bấy giờ tôi thưa thỉnh: Bạch ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ, Quyền Hạn rộng rãi, Quyền Lợi thật to lớn khó nghĩ bàn. Ngài gật đầu nói tiếp:
    -Quyền Lợi của bậc tu hành to trùm khắp như thế nên Phật nói -NƠI BIỂN CẢ NÓ CHẲNG CHỊU NHẬN, LẠI NHẬN LẤY BỌT NƯỚC ĐỂ TRÔI DẠT NƠI SANH TỬ.

    ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ nói xong đến đây, Ngài hớp một hơi trà nghỉ ngơi chốc lát và dạy tiếp:
    -Này ông Pháp Khả, Quyền Lợi Quyền Hạn Tôi đã nói trên thật quá ư khó bàn, nhưng nào bậc tu hành có chịu đòi hỏi Tự Giác, lại thường chịu van xin, cầu vái, lạy lục ban cho những tấm bé nhỏ nhặt để làm chút ít Phước điền ảo tưởng, trong ảo tượng lầm lẫn đó chính là một điểm chẳng có lợi, lại thêm vào điên đảo cuồng quay, mất cả thời gian của bậc Chỉ Đạo phải phương tiện giảng nói. Vì như thế nên giữa thời ĐỨC THẾ TÔN phải tùy thuận lòng mong cầu tham muốn vọng tưởng điên đảo mà phải giảng nói trên 39 năm (sau 39 năm, ĐỨC THẾ TÔN mới thật giảng nói về Quyền Hạn và Quyền Lợi của bậc tu như thời Giáo Ngôn này, nên Ngài nói: TA LÀ PHẬT ĐÃ THÀNH, CÁC NGƯƠI LÀ PHẬT SẼ
    THÀNH). Hôm nay Tôi nói rõ bổn phận của bậc tu có Quyền Hạn Tỏ Tánh phá lầm mê, tự giải quyết sanh tử, đó chính là lời nói thiệt, bằng chẳng nghe được lời này thời các ông phải Tâm Niệm và Đọc Tụng để ghi nhớ mà tu .
    -Còn đối với bậc Chỉ Đạo có Quyền Hạn gì? Bậc Chỉ Đạo có bổn phận Quyền Hạn: Khai thông lầm chấp đưa tất cả đến giải thoát, dạy Đạo Hạnh Đức Trí viên minh. Chỉ các ông Trí tuệ căn bản, vạch lối biết Quyền Hạn Quyền Lợi của các ông, làm cho trọn hưởng Chánh Báo của các ông ngàn xưa thất lạc Chân Thiện Mỹ hoàn lai. Chớ đối với Bậc Chỉ Đạo không có Quyền Hạn bỏ các ông vào nơi Địa Ngục, Súc Sanh, Ngạ Quỷ. Chỉ các ông có quyền bỏ các ông vào Ngạ Qủy, Súc Sanh hay Địa Ngục thôi.
    -Từ đời này đến đời sau, nên nghe theo lời minh huấn trên chính là lời kêu gọi Chánh Giác mà Tôi đã nói ra, nếu có bậc Chỉ Đạo nào dùng quá luật Quyền Hạn Chỉ Đạo của bậc ấy, thường đe dọa Thần Quyền bắt bỏ sư ếm, hoặc lập bàn trù hay đặt bàn ếm thảy đều là Ngoại Đạo Tà Thuyết, các ông nên ghi nhớ.
    Sau khi được nghe ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ Giáo Ngôn khai thị, tôi mới nhận rõ được sự tu hành Tự Giác, chính mình phải tự tạo Đức Trí, vì chính nơi mình đã có sẵn một Quyền Hạn đòi hỏi Thiện Chân đến Quyền Lợi Chánh Báo trọn hưởng bất diệt. Thật là một thời Giáo Ngôn trực chỉ làm cho tôi chẳng còn lấy một ảo tưởng cầu mong, mà có thể đưa tôi đến mục đích mong cầu Giải Thoát trong Quyền Hạn của bậc tu hành vậy.
    Nay tôi cung kính phụng chép ghi, mong cầu Giáo Ngôn của Minh Sư Bảo Pháp đến tay các ông phổ truyền rộng rãi thức tỉnh vạn phần Tự Giác Giác Tha, chính lời tôi chân thành chúc nguyện.

    LONG HOA HỘI THƯỢNG"


    NAM MÔ LONG HOA TĂNG CHỦ DI LẠC TÔN PHẬT
    NAM MÔ ĐẠI HIẾU ĐẠI TRUNG MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT MA HA TÁT
    -----------------1Caodai.com-------------------

  15. #15

    Mặc định

    BÀI CỦA SƯ HUYNH kethulata hay quá cho minh đài xin chép lại cho các phật tử phương xa xem cám ơn đạo hữu nhiều

  16. #16

    Mặc định

    nam mô a di đà Phật!

  17. #17

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi kethulata Xem Bài Gởi
    ...
    TU CÓ HAI LỐI DỤNG:
    - Một TU XUẤT GIA, một TU TẠI GIA,
    - Dùng tu tự tánh tỏ tánh làm gốc đạt chân thiện mỹ hoàn lai,
    - Luôn tự kiểm điểm, khuyên răng bản thân mình,
    - Khi đã sạch trong thân Tâm, chỉ 1 niệm hơn cả 1000 kiếp tụng kinh của kẻ ko chịu tu tánh,
    - Điểm Đạo như mở màn sự bắt đầu, nếu không có Sư Phụ chỉ dẫn khác nào vào biển khơi,
    - Ai có duyên với Thần sẽ gặp được Thần điểm Đạo,
    - Ai có duyên gặp Tiên sẽ gặp được Tiên điểm Đạo,
    - Ai có duyên với Phật sẽ gặp được Phật điểm Đạo,

    - Không kế thừa học người đi trước chắc chắn không khỏi tránh sai lầm,
    - Kế thừa Tà Đạo chỉ thỏa lúc đầu sau lại càng sai lầm lạc hơn,
    - Làm sao để tránh được Tà thuyết mênh mông,
    - Thì lại lật kinh điển của chính Tổ đã đúc kết chớ nào dám tìm Kinh chính phàm viết:

    "(trích phần) Thời Pháp 21: 01.21. QUYỀN HẠN QUYỀN LỢI CỦA BẬC TU
    ------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Ngài liền dạy:
    -Này ông Pháp Khả, đáng lẽ hôm nay, giờ phút này, Tôi ngồi tại Tỉnh Thị Hội Bình Định Qui Nhơn để nói thời Pháp mà Tôi sắp nói với ông. Vậy tiện đây Tôi nói ra ông ghi chép đầy đủ gởi đến các Pháp Bảo để Tứ Chúng nương theo lời của Tôi mà vững tâm tu tập, nếu Tứ Chúng có một trình độ thường tiếp nhận Giáo Ngôn của Tôi mà thật biết được mỗi thời Giáo Ngôn là mỗi lần Tôi đã đến gần Tứ Chúng thì sự tu hành tiến bộ khó nghĩ bàn.
    ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ dạy xong Ngài ngồi trầm ngâm giây lát, Ngài dạy tiếp:
    -Ông cũng nên biết, nói về Quyền Hạn và Quyền Lợi của bậc tu hành, Tôi vẫn thường nói nhưng rất hiếm hoi bậc tu hành hiểu nổi. Vì sao? Vì vô minh chẳng cho bậc tu nhận Chân được nó, nếu nhận được đương nhiên biết được giá trị vô kể, chẳng còn mến tiếc chi thế nhân liền đánh đổi lề lối sống nhỏ nhen thèm khát dục vọng đặng tu đến Tri Kiến Giải Thoát.
    Đối với riêng tôi, tôi chẳng bao giờ phiền trách các bậc tu vì chưa nhận được, về bổn phận của Tôi, Tôi phải làm thế nào cho Tứ Chúng tín tâm nhận được Chân giá trị của nó. Khi nhận được giá trị Quyền Hạn đồng Quyền Lợi thì bậc tu hành, tránh nổi Nghiệp Thức thờ ơ hoặc lững lờ, mộng đảo tu đến đích Giải Thoát hoàn toàn.

    ● THẾ NÀO LÀ QUYỀN HẠN, QUYỀN LỢI CỦA BẬC TU?
    Bậc tu duy nhất có một Quyền Hạn đáng kể là: Tự mình tạo công năng tu đến Tri Kiến Giải Thoát, tự nơi mình tìm Chơn Tánh để tu Tỏ Tánh, tự chính mình có Trí Tuệ quan sát phá chấp, tự mình nâng cao Đạo Hạnh Đức Trí, cũng tự mình nâng mình, Đức tánh bằng Chư Thiên, Đức Tánh ngang Chư Tiên, Chư Thần, Chư Thánh và Chư Bồ Tát tu rốt ráo thành Phật. Bậc tu có Quyền Hạn rộng rãi, có Quyền Hạn tu Phật thành Phật, tu Tiên thành Tiên, tu Thần, Thánh thảy đều thành như sở nguyện. Bậc tu rất cần biết Quyền Hạn nơi mình
    thời phải nung đúc lấy quả vị, khi nung đúc quả vị cấu tạo công năng đến nơi Sở Đắc thì quyền lợi kia cũng chính mình trọn hưởng.

    Ông cũng nên biết, Quyền Lợi hưởng được nó phải có Quyền Hạn Tha Thiết Tâm, Thành Thật Tâm đòi hỏi Chân Thiện hoàn lai. Cũng như bậc tu có quyền hạn tu cầu đến làm chủ vũ trụ, làm chủ Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, nhưng phải thật tỏ biết Quyền Hạn nơi mình mới tu chứng rốt ráo, chừng ấy Quyền Lợi trọn hưởng trùm khắp Tam Thiên Thế Giới. Ông nghĩ xem Quyền Hạn đòi hỏi, Quyền lợi được hưởng của bậc tu có rộng rãi to lớn chăng?
    Lúc bấy giờ tôi thưa thỉnh: Bạch ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ, Quyền Hạn rộng rãi, Quyền Lợi thật to lớn khó nghĩ bàn. Ngài gật đầu nói tiếp:
    -Quyền Lợi của bậc tu hành to trùm khắp như thế nên Phật nói -NƠI BIỂN CẢ NÓ CHẲNG CHỊU NHẬN, LẠI NHẬN LẤY BỌT NƯỚC ĐỂ TRÔI DẠT NƠI SANH TỬ.

    ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ nói xong đến đây, Ngài hớp một hơi trà nghỉ ngơi chốc lát và dạy tiếp:
    -Này ông Pháp Khả, Quyền Lợi Quyền Hạn Tôi đã nói trên thật quá ư khó bàn, nhưng nào bậc tu hành có chịu đòi hỏi Tự Giác, lại thường chịu van xin, cầu vái, lạy lục ban cho những tấm bé nhỏ nhặt để làm chút ít Phước điền ảo tưởng, trong ảo tượng lầm lẫn đó chính là một điểm chẳng có lợi, lại thêm vào điên đảo cuồng quay, mất cả thời gian của bậc Chỉ Đạo phải phương tiện giảng nói. Vì như thế nên giữa thời ĐỨC THẾ TÔN phải tùy thuận lòng mong cầu tham muốn vọng tưởng điên đảo mà phải giảng nói trên 39 năm (sau 39 năm, ĐỨC THẾ TÔN mới thật giảng nói về Quyền Hạn và Quyền Lợi của bậc tu như thời Giáo Ngôn này, nên Ngài nói: TA LÀ PHẬT ĐÃ THÀNH, CÁC NGƯƠI LÀ PHẬT SẼ
    THÀNH). Hôm nay Tôi nói rõ bổn phận của bậc tu có Quyền Hạn Tỏ Tánh phá lầm mê, tự giải quyết sanh tử, đó chính là lời nói thiệt, bằng chẳng nghe được lời này thời các ông phải Tâm Niệm và Đọc Tụng để ghi nhớ mà tu .
    -Còn đối với bậc Chỉ Đạo có Quyền Hạn gì? Bậc Chỉ Đạo có bổn phận Quyền Hạn: Khai thông lầm chấp đưa tất cả đến giải thoát, dạy Đạo Hạnh Đức Trí viên minh. Chỉ các ông Trí tuệ căn bản, vạch lối biết Quyền Hạn Quyền Lợi của các ông, làm cho trọn hưởng Chánh Báo của các ông ngàn xưa thất lạc Chân Thiện Mỹ hoàn lai. Chớ đối với Bậc Chỉ Đạo không có Quyền Hạn bỏ các ông vào nơi Địa Ngục, Súc Sanh, Ngạ Quỷ. Chỉ các ông có quyền bỏ các ông vào Ngạ Qủy, Súc Sanh hay Địa Ngục thôi.
    -Từ đời này đến đời sau, nên nghe theo lời minh huấn trên chính là lời kêu gọi Chánh Giác mà Tôi đã nói ra, nếu có bậc Chỉ Đạo nào dùng quá luật Quyền Hạn Chỉ Đạo của bậc ấy, thường đe dọa Thần Quyền bắt bỏ sư ếm, hoặc lập bàn trù hay đặt bàn ếm thảy đều là Ngoại Đạo Tà Thuyết, các ông nên ghi nhớ.
    Sau khi được nghe ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ Giáo Ngôn khai thị, tôi mới nhận rõ được sự tu hành Tự Giác, chính mình phải tự tạo Đức Trí, vì chính nơi mình đã có sẵn một Quyền Hạn đòi hỏi Thiện Chân đến Quyền Lợi Chánh Báo trọn hưởng bất diệt. Thật là một thời Giáo Ngôn trực chỉ làm cho tôi chẳng còn lấy một ảo tưởng cầu mong, mà có thể đưa tôi đến mục đích mong cầu Giải Thoát trong Quyền Hạn của bậc tu hành vậy.
    Nay tôi cung kính phụng chép ghi, mong cầu Giáo Ngôn của Minh Sư Bảo Pháp đến tay các ông phổ truyền rộng rãi thức tỉnh vạn phần Tự Giác Giác Tha, chính lời tôi chân thành chúc nguyện.

    LONG HOA HỘI THƯỢNG"


    NAM MÔ LONG HOA TĂNG CHỦ DI LẠC TÔN PHẬT
    NAM MÔ ĐẠI HIẾU ĐẠI TRUNG MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT MA HA TÁT
    -----------------1Caodai.com-------------------

    Đây là tu theo Phật hay tu theo tiên vậy bác?
    Phật ở đâu mà điểm đạo cho mình bác chỉ tôi với?
    Nếu đã quy y Phật rồi , với Thầy ở thế gian, nhưng tôi lại có duyên với thần, với tiên nhiều đời nhiều kiếp trước, bây giờ tôi có dịp gặp lại họ, tôi lại quy y họ có được không bác?

    Trích dẫn Nguyên văn bởi kethulata Xem Bài Gởi
    ...
    - Dùng tu tự tánh tỏ tánh làm gốc đạt chân thiện mỹ hoàn lai,
    Tu tự tánh là tu làm sao, nếu dễ tìm tự tánh thì Phật đã không chế ra 84 vạn pháp môn.Xin chỉ giáo dùm phép tu tự tánh, cách đơn giản nhất Phật nói hãy niệm Phật ba la mật tới nhất tâm là thị Phật, chừ Bác nói như thế nầy mọi người đang niệm Phật bỏ niệm, họ đang hỏi bác tu theo tự tánh là tu như thế nào để họ tu theo đấy?
    Trích dẫn Nguyên văn bởi kethulata Xem Bài Gởi
    ...

    Bậc tu duy nhất có một Quyền Hạn đáng kể là: Tự mình tạo công năng tu đến Tri Kiến Giải Thoát, tự nơi mình tìm Chơn Tánh để tu Tỏ Tánh, tự chính mình có Trí Tuệ quan sát phá chấp, tự mình nâng cao Đạo Hạnh Đức Trí, cũng tự mình nâng mình, Đức tánh bằng Chư Thiên, Đức Tánh ngang Chư Tiên, Chư Thần, Chư Thánh và Chư Bồ Tát tu rốt ráo thành Phật. Bậc tu có Quyền Hạn rộng rãi, có Quyền Hạn tu Phật thành Phật, tu Tiên thành Tiên, tu Thần, Thánh thảy đều thành như sở nguyện. Bậc tu rất cần biết Quyền Hạn nơi mình
    thời phải nung đúc lấy quả vị, khi nung đúc quả vị cấu tạo công năng đến nơi Sở Đắc thì quyền lợi kia cũng chính mình trọn hưởng.

    Ông cũng nên biết, Quyền Lợi hưởng được nó phải có Quyền Hạn Tha Thiết Tâm, Thành Thật Tâm đòi hỏi Chân Thiện hoàn lai. Cũng như bậc tu có quyền hạn tu cầu đến làm chủ vũ trụ, làm chủ Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, nhưng phải thật tỏ biết Quyền Hạn nơi mình mới tu chứng rốt ráo, chừng ấy Quyền Lợi trọn hưởng trùm khắp Tam Thiên Thế Giới. Ông nghĩ xem Quyền Hạn đòi hỏi, Quyền lợi được hưởng của bậc tu có rộng rãi to lớn chăng?

    Đôi dòng của kẻ vô minh không hiểu đạo xin giúp tôi đặng rõ, người tu theo Phật là buông bỏ bi giờ lại mong cầu quyền lợi, mong làm chủ vũ trụ...mong hưởng Quyền Lợi trọn hưởng trùm khắp Tam Thiên Đại Thế Giới....tức tranh dành với cỏi trời-chư thiên.Vậy đây có phải là chân lý của Phật đạo hay không?
    Lấy câu bát nhã ba la mật của Phật
    Ga tê! gatê !
    Mà soi đường sao VQ thấy tối thui hè!

    Hơn nữa nếu tất cả các vị tu theo đã đạt được quả vị Phật rồi ,ai cũng dành cái quyền lợi được bao trùm tam thiên đại thế giới, thì tất sẽ có cuộc chiến giữa các vị PHẬT rồi chăng?
    Vì sự vô minh của VQ xin từ bi chỉ giáo dùm!

    Aum muni muni maha muni sakya muni ye so ha
    Aum A Hum

    Last edited by Vân Quang; 20-04-2010 at 04:06 PM.

    Tính KHÔNG chẳng phải lặng, mà động
    Động bên ngoài tỉnh tận bên trong
    Càng sâu vào TÂM càng tỉnh thức
    Lặng thấu chơn không luống nhiệm mầu

  18. #18

    Mặc định

    Đây là tu theo Phật hay tu theo tiên vậy diệu
    định ?
    Phật ở đâu mà điểm đạo cho mình dd chỉ tôi với?
    Nếu đã quy
    muội đã nói rồi từ điểm đạo trong thời phật tại thế ,nhưng từ điểm đạo hay quy y ,tuy cách gọi khác nhau nhưng cũng là phương cách nhập môn mà
    ----------------------------------------------
    y Phật rồi , với Thầy ở thế gian, nhưng tôi lại có duyên với thần, với
    tiên nhiều đời nhiều kiếp trước, bây giờ tôi có dịp gặp lại họ, tôi lại
    quy y họ có được không dd?
    --------------------------------
    sư huynh đang trách muội phải ko?nhân duyên giống như sự ưa thích hợp khẩu vị vậy đó ,nếu diệu định cảm thấy phật sẽ có dịp gặp phật tự nhiên quy y phật ,vì d d thấy phật là con đường giải thoát ,thời xưa bên tiên gia cũng coi trọng vấn đề tôn sư trọng đạo cũng lâph ra cách để nhập môn ,quỷ thần cũng có cách nhập môn riêng của mình ,mật cũng có cách điểm đạo của mình nói chung cách nào cũng là cách nhập môn ,chỉ có khác đó nhập môn nào ?sẽ có phương cách của môn đó mà sư huynh ,khi mình quy y là mình đã lựa chọn rồi ,một minh sư như ý muốn
    ------------------------------------------
    sư huynh hỏi về tu tự tánh ,khi đọc kinh sư huynh có nghe câu phát nguyện tự tánh làm lành ko ?mọi giáo lý tu đều quan trọng là làm thiện ,nhưng cái làm thiện có tác động hối thúc thì ko phải làm lành của tự tánh ,khi ko cần sự đốc thúc ,mong cầu ,hay vì tác động , ta ý thức sự tu hành trì tự tánh làm thiện đó là tu tự tánh làm lành đúng ko sư huynh .
    ---------------------------------------------

  19. #19

    Mặc định

    @kethulata: tôi muốn hỏi pháp tu tự tánh để tỏ tánh làm gốc đạt chân thiện mỹ hoàn lai. Làm thế nào để tu được tự tánh, tự tánh là gì?"chân thiện mỹ hoàn lai" có khác với chân thiện mỹ mà thế gian ca tụng hay không?
    Khi tôi đã ngộ việc buông bỏ quyền lợi, bỏ lòng THAM , vì tôi đã tỏ ngộ và hằng biết rằng cái gì mà mình mong cầu cho mình đó là nghiệp, bây giờ quý vị lại khuyên tôi nên nghĩ tới quyền lợi khi đã đắc quả, thật là trái ngược.

    Cái gì mà khi lý luận đi trái với Phật pháp thì đó là gì?


    - MA PHÁP

    NHỮNG KẺ THẤY MA PHÁP MÀ LẠI ĐI TRUYỀN BÁ THÌ SẼ VỀ ĐÂU?

    p/s Với con mắt pháp còn nhỏ nhoi của tôi, tôi cho rằng đây là ma pháp, chẳng phải Phật pháp
    Last edited by Vân Quang; 20-04-2010 at 05:55 PM.

    Tính KHÔNG chẳng phải lặng, mà động
    Động bên ngoài tỉnh tận bên trong
    Càng sâu vào TÂM càng tỉnh thức
    Lặng thấu chơn không luống nhiệm mầu

  20. #20
    Thiên Địa
    Guest

    Mặc định

    Theo mình biết thì Qui Y có nghĩa là nương theo, thí dụ như Qui Y tam bảo thì nương theo tam bảo, trao hồn xác cho tam bảo.

    Còn Điểm Đạo có nghĩa là Quán Đảnh, Quán Đảnh có nghĩa là truyền thừa, tức là khi tu học một pháp nào đó, có một vị thầy chú nguyện, và nhận một pháp môn nào đó từ vị thầy (giảng pháp) cho mình và tu tập theo đó là quán đảnh từ vị thầy hoặc đã được quán đảnh theo pháp môn đó.

    @kethulata mình có ý kiến thế này, có gì xin bỏ qua, nơi đây là mục Đạo Phật chứ không phải là Cao Đài. Nếu muốn đăng những bài có liên quan đến Cao Đài xin vui lòng hãy qua bên mục Đạo Học - Học Đạo sẽ hay hơn.
    Last edited by Thiên Địa; 21-04-2010 at 07:42 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Dịch nghĩa giúp nốt ruồi ở tay (có hình ảnh cụ thể)
    By cafe_1minh in forum Hỏi Đáp, Tư Vấn
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 30-09-2010, 07:29 AM
  2. ý nghĩa quy y & điểm đạo
    By minh đài in forum Đạo Phật
    Trả lời: 45
    Bài mới gởi: 06-05-2010, 03:11 PM
  3. Trả lời: 8
    Bài mới gởi: 13-08-2008, 12:05 PM
  4. Người xưa nghĩ gì về những tư tưởng tà dâm
    By phanbonquichan in forum Sưu Tập Khác...
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 25-07-2008, 12:55 PM
  5. Cho tôi hỏi ý nghĩa của các từ sau
    By kayo in forum Hỏi Đáp, Tư Vấn
    Trả lời: 3
    Bài mới gởi: 07-07-2008, 10:45 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •