https://quangduc.com/p22574a44793/quyen-bon
Thiện nam tử, nếu ông không tin, ta nay vì ông lược nói: ta xưa vì duyên ngu hạnh nghiệp nhơn, cho nên mười phương hư không pháp giới và cõi đất lớn, núi sông, rừng cây, nghiền nát hết làm bột, nhỏ như vi trần còn có thể đếm biết được, trừ hết thảy chư Phật ra, không người nào có thể biết ta đã phạm giới. Mười phương vô biên, ta đã phạm giới cũng lại vô biên. Vi trần vô số, ta đã phạm giới cũng lại vô số. Chúng sanh vô biên, ta đã phạm giới cũng lại vô biên. Phương tiện vô biên, ta đã phạm giới cũng lại vô biên. Pháp tánh vô biên, ta đã phạm giới cũng lại vô biên.

Thiện nam tử, ta quán xét hết thảy nghiệp như vậy lại càng lo sợ. Trên đến Bồ-tát, dưới đến Thanh văn, không ai có thể cứu ta thoát những khổ báo. Suy nghĩ như vậy rồi, ta liền đi tìm cầu Kinh điển đà-ra-ni này. Tìm cầu được rồi, ta tu hành 97 ngày, mỗi ngày đọc tụng 49 biến, nghe trong hư không có tiếng nói rằng: “Lành thay, lành thay thiện nam tử, mới hay tìm cầu Kinh điển đà-ra-ni này!”