Trang 1 trong 2 12 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 35

Ðề tài: TÔI GẶP THẦN TÀI

Hybrid View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của atoanmt
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    506

    Mặc định TÔI GẶP THẦN TÀI



    ATOANMT
    (Đầu Xuân kể chuyện Thần Tài)


    1: MÓN NỢ NHÀ NGHÈO

    Sau 1975, khi ra khỏi tù cải tạo, tôi không 1 xu dính túi thì được Anh Lộc, lính địa-phương-quân ở tù chung đã đưa tôi về ở tạm nhà anh vài ngày.

    Nhà anh Lộc thuộc “miệt vườn” cách Quận khoảng hơn 1 cây số, xóm nhà nghèo, họ sống bằng nghề làm “Rẫy”, trồng Hẹ, trồng Hành và củ Sắn ở ngay các khoảnh đất quanh nhà. Xóm nghèo, chỉ có khoảng trên mười nóc gia, đa số là nhà Lá và có một hai căn là là tường mà thôi !

    Nhưng một hôm, Anh Lộc sau khi chiên 2 trứng Vịt làm mồi nhậu với nửa lít rượu Đế, anh đã lấy ra 1 cái Rổ, trong đó đầy tiền lẻ nhăn nheo, anh nói:
    -“Chú Toàn, thấy thời-gian qua ở tù, Chú không có ai thăm nuôi, bây giờ được thả thì không có tiền, nên hồi sáng này, tui đã cầm cái Rổ đi hỏi lối xóm, được chút tiền trong đây cho Chú làm lộ phí dzìa nhà đó !”

    Nhìn cái Rổ nhỏ đầy tiền lẻ, tôi vừa xúc-động vừa toát mồ-hôi lạnh vì ... sợ !
    Tôi xúc- động trước nghĩa-cử cao đẹp của những người nông-dân lam-lũ nghèo-nàn ở đây, và tôi cảm thấy sợ vì lúc đó, tôi nghĩ rằng có lẽ tôi sẽ khó mà trả được nợ cho những người này, vì biết những ai, những nhà nào đã cho tôi bao nhiêu tiền trong mớ tiền lẻ ở đây ?

    Tuy số tiền không có là bao, nhưng với thời điểm lúc đó, nếu tính ra thì cũng đủ để trả tiền vé xe đò từ cái Quận nhỏ ấy về đến Sài Gòn. Và đối với những nhà nghèo ở đó, khi cho tiền tôi như vậy thì chính họ cũng đã là sự hy-sinh rất lớn !
    “Một miếng khi đói, bằng 1 gói khi no” Tôi hiểu điều đó và cứ băn-khoăn âu-lo mãi, mối nợ của xóm nghèo đó đã đeo bám trong lòng mình dai-dẳng suốt mấy năm trời, cho đến khi TÔI GẶP THẦN TÀI !.

    Từ khi ra tù, tôi lang-thang lên Tây-Ninh làm ruộng với Anh Võ-Long Sư-Huynh, rồi trở về Sài Gòn mua bán “chợ trời” khoảng 1 năm thì tôi dành dụm được 1 ít tiền, tôi còn nhớ số tiền lúc đó khoảng 1 triệu rưỡi, tương-đương với giá của 1 lượng Vàng.

    Ngay lập tức, tôi trở về kiếm Anh Lộc, với ý nghĩ là khi đến nơi, tôi sẽ dọ hỏi Anh xem những nhà nào lúc trước đã bỏ tiền vào rổ, để có gì tôi “biếu” lại họ chút ít tiền gọi là “đền ơn” họ ! Tôi nghĩ, dù ngày trước họ có cho tôi 1 đồng, hôm nay tôi biếu lại 1 ngàn, vẫn chưa đền bù lại được tấm lòng tốt và ơn-nghĩa của họ đã cho tôi !

    Nhà Anh Lộc, cũng như các căn nhà hàng xóm, tất cả đều có cửa trước và cửa sau, chỉ khép lại ban đêm chứ không có khóa ! Ban ngày thì Cửa mở toang-hoác !
    Mà người ở đó, Ai ai cũng đều có thể đi thẳng vào từ nhà trước đến nhà sau hàng xóm để kiếm chủ nhà, nếu trường-hợp không có ai ở nhà, thì người “khách” đó cứ tự nhiên đi xuyên ra nhà sau, ra vườn sau rồi đi luôn bằng ngã khác !

    Nên khi đến nhà anh với cái cặp sách nhỏ của tôi đựng đầy tiền, tôi nghĩ ra cách an-toàn nhất để dấu nó là để cái cặp tiền ở ngoài sân sau: Tôi đã đút vào ngăn dưới cùng của cái Tủ chén dĩa đặt ở bên ngoài cái vách lá sau nhà của Anh !

    Cái Tủ Chén này, ngoài những ngăn trên cùng để Chén Bát Đĩa, thì ngăn cuối cùng có 2 cánh cửa gỗ nhỏ, mở ra là thấy mấy cái Nồi cũ móp méo, mà có lẽ đã lâu không dùng đến nên màng Nhện giăng đầy, do đó, tôi đút cái cặp đầy ắp tiền của mình vào tận bên góc trong, và không cho 1 ai trong nhà biết. Tôi tin rằng để ở ngoài sân sau nhà mà lại an-toàn hơn để trong nhà !

    2. TÔI GẶP THẦN TÀI

    Tôi còn nhớ buổi chiều hôm đó, khi trời sẩm tối, thì nhà Anh Lộc bỗng có nhiều người hàng xóm kéo đến, thấy tôi ngạc nhiên, Anh Lộc nói:
    -“Chú Toàn biết không, bữa nay trong nhà tui chút nữa sẽ “Cầu Thần Tài” ... lên cho Số để đánh Số Đề ! nên người ta tới để coi “Xin Số” đó !”

    Lấy làm lạ, Tôi hỏi dỡn:
    -“Cầu Thần Tài lên là sao ? Số Đề là Số gì ? đầu đuôi thế nào? Anh kể ... khúc giữa nghe coi ?”


    Anh Lộc thật-thà đáp:
    -“Là bây giờ, mỗi ngày đều có 1 Tỉnh bán Vé Số, như bữa nay Tỉnh Vĩnh Long, ngày mai tỉnh Hậu Giang, thì Thần Tài sẽ cho mình biết hai số cuối của giải độc-đắc sổ ngày mai là số gì, mình ra chợ mua “Số Đề” là mua 2 số cuối đó của mấy Thầu Số bán, nếu chiều mai Đài hậu Giang sổ số độc đắc có 2 số cuối giống y số mình mua, thì 1 đồng mình trúng được tới 80 ngàn !”


    Tôi hỏi tiếp:
    -“Thần Tài là Ai? làm sao cho số chứ?”


    Anh Lộc cười nói:
    -“Tụi tui có cách “Cầu Thần Tài” là kiếm 1 thằng con nít nhỏ, kêu nó ngồi trước Bàn Thờ Thần Tài, lấy giấy vàng bạc che mắt nó lại, rồi tụi tui cầu 1 hồi là Ông Thần Tài nhập dzô thằng nhỏ đó rồi cho Số !
    Nhưng mấy Ổng khi cho số, không bao giờ dám cho thẳng số sẽ xổ là số gì, mà mấy Ổng cho lòng-vòng để mình tự đoán ra, ai có phần thì đoán trúng !”


    Từ ngạc-nhiên này sang ngạc-nhiên khác, tôi hỏi tiếp:
    -“Anh nói mấy Ổng nghĩa là sao ? Chẳng lẽ Thần Tài có đến mấy người ?


    Anh Lộc cười hà hà giảng tiếp:
    -“Tại chú mày ở Sài Gòn nên hỗng biết, là người Hoa tụi tui tin là có tới 5 Anh Em Ông Thần Tài đó!

    Bốn Ông ở 4 Hướng Đông Tây Nam Bắc, và 1 Ông ở Trung Ương, nên trên Bài Vị thờ Thần tài có mấy chữ
    “Ngũ Phương Ngũ Thổ Long Thần”
    五方五土 龍 神 là nghĩa vậy đó !
    Thôi để tui sắp xếp bàn Thờ chuẩn-bị cầu Thần đây"


    Tại bàn Thờ Thần tài kê dưới đất, ngoài cái Đèn Dầu nhỏ được thắp sáng lên, Tôi còn thấy Anh Lộc lấy ra 1 xấp giấy Vàng Bạc, (loại người ta thường dùng để rải đường khi đưa đám Ma, hoặc cúng Mộ.) đặt trên 1 cái đĩa, Anh lấy thỏi Mực Tàu ra mài trộn với Nước thành 1 dĩa Mực Tàu, rồi kê lên trên đó 1 cây Bút Lông, đặc biệt “Lễ vật” cúng Ông Thần Tài chỉ là 1 dĩa “Bánh Men” nhỏ xíu, loại bánh rẻ tiền nhất lúc bấy giờ ! Tôi nhìn mà thấy "thương" ! Đúng là khu nhà nghèo, đến nỗi chỉ cúng Thần bằng dĩa bánh đáng giá có vài đồng !
    Tôi tưởng-tượng rủi mà Thần đang bị đau Răng, ăn bánh Men ngọt gắt chắc sẽ bị nhức Răng tới ... méo Mặt luôn !



    Rồi Anh lấy 1 cái bao Bố, loại bao đựng Gạo rất lớn, gấp làm bốn làm như 1 cái đệm nhỏ đặt xuống đất trước Bàn Thờ Thần Tài, khi vừa trải xong, thì có 1 cậu bé khoảng 12, 13 tuổi, bước ngay đến và ngồi xếp bằng trên tấm bao bố đó, mặt nhìn vào Bàn Thờ.

    Anh Lộc liền lấy 1 tấm Giấy Tiền Vàng Bạc, gấp lại thành 1 hình Tam Giác, rồi dùng 3 cây Nhang xuyên vào tấm giấy đó, thắp Nhang rồi đưa cho cậu Bé cầm lấy Giấy Tiền Vàng Bạc che hai mắt lại như hình tôi làm mô phỏng dưới đây:



    Rồi Anh Lộc vẫy tay, chỉ cho tôi ngồi ngay bên cạnh cậu bé, Anh nói:
    -“Thấy chú hỗng biết, nên tui cho chú ngồi ngay kế “thằng nhỏ lên xác” này, chút xíu nữa Ông Thần Tài sẽ nhập dzô nó cho Chú coi!”


    Nói xong, Anh Lộc ngồi bên trái của cậu Bé, trong khi tôi ngồi bên phải của cậu ta, ngay lập tức nhiều người trong nhà bắt đầu ngồi sát với nhau chung quanh, rồi thêm lớp đứng phía sau nữa, đến chật cả nhà, gần như có khoảng 2, 3 chục người đến coi chuyện Cầu Thần này !

    ATOANMT
    (Mời xem tiếp dưới đây)


    Last edited by atoanmt; 15-02-2015 at 10:07 PM.
    AToanmt

    Trang nhà:
    www
    atoanmt.ucoz.com
    ____________________________
    Tự Họa:
    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ:
    Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt, :p
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè:
    Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây. :p

  2. #2
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của atoanmt
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    506

    Mặc định

    TÔI GẶP THẦN TÀI

    ATOANMT

    (Tiếp theo)



    Anh Lộc liền thắp nhang trước bàn thờ Thần Tài và bắt đầu khấn vái bằng tiếng Triều-Châu, sau khi khấn, thì đồng loạt mọi người trong nhà đều cùng nhau “niệm Chú” !
    Lúc đó, tôi chỉ biết 1 vài câu Tiếng Triều-Châu như “Ăn, Uống” mà thôi, nhưng khi nghe họ niệm một bài chú dài, thì tôi chỉ nhớ mãi câu đầu như sau:
    -“Thi lên lên, Tỳ lền lến ...” (Thi = Trời, Tỳ= Đất)
    Có nghĩa là:
    -“Trời linh linh, Đất linh linh...”

    Lúc đó hầu như 90 % những người có mặt ở đó, ai ai cũng đều thuộc và cùng đọc bài Chú Cầu Thần, nên tiếng đọc cứ râm-ran mãi, Tôi để ý, thì cứ đọc xong, họ lại đọc trở lại từ đầu câu “Thi lên lên, Tỳ lền lến ...”

    Trong khi Anh Lộc ngồi bên cạnh Cậu bé, thì cứ lấy miếng giấy Vàng Bạc châm vào cây Đèn Dầu nhỏ, đốt, rồi quơ miếng giấy đang cháy đó vòng-vòng quanh 3 cây Nhang đang cháy ở Lư Hương, xong tiếp tục quơ miếng Giấy cháy đó vòng-vòng quanh 3 cây Nhang đang cháy ghim ở miếng Giấy Tam Giác trên đầu Cậu Bé “lên xác”.

    Tôi quan-sát và thầm-nghĩ cách làm đó của Anh Lộc dường như muốn “dẫn” khói Nhang từ 3 cây nhang trong Lư Hương sang 3 cây Nhang trên đầu Cậu bé vậy ! Vì Anh Lộc, miệng thì liên-tục niệm Chú, tay cứ đốt hết tấm giấy Vàng Bạc này xong, thì lại đốt tấm giấy khác và tiếp-tục quơ vòng-vòng nữa!

    Họ đọc như vậy khoảng 9, mười lần, thì cậu bé ngồi “lên xác” cạnh tôi bỗng chuyển động !
    Trước tiên là 2 cánh Tay, Cậu ta thân thì lắc-lư, cả người giựt-giựt như bị động-kinh, còn hai Bàn Tay cứ chà lên chà xuống, đẩy miếng Giấy Tam Giác Vàng Bạc lên xuống ở trên Mặt, cho đến khi miếng giấy đó cùng mấy cây Nhang ghim trên nó rơi xuống đất !

    Ngay lập tức mọi người chung quanh vội chắp tay xá lạy, và nói:
    -“A Côn, A Côn lái ...” (Ông về, Ông về rồi)
    -“Xỉa A Côn chịa Tế ... (Thỉnh Ông dùng Trà)


    Còn cậu bé thì mắt trợn-trợn, cả người rung giật như bị lên cơn động-kinh, chỉ hừ 1 tiếng, rồi dùng bàn Tay Phải đưa ra, bàn Tay nắm lại, chừa ngón Cái cong-cong, y như dấu hiệu “Good”, hoặc dấu đưa tay đón xe vậy, rồi Cậu bé gầm-gừ trong miệng, nói mỗi một tiếng:
    -“Tùa !”


    Nói xong là cậu giựt người 1 cái rồi ngả ra sau, may là mọi người vây quanh kín-mít, nên cái ngả người của cậu đụng vào người ngồi sau lưng nên cậu không bị té ngửa ! Rồi cậu ta không giựt người nữa, mà mắt mở to ra bình-thường trở lại. Mọt người đều “Ồ” lên và nói:
    -“Ủa, Ông thăng ra rồi !”


    Thấy vậy, Anh Lộc gãi đầu nói:
    -“Sao bữa nay Ông kỳ vậy, mới nhập dzô chỉ nói 1 tiếng “Tùa” rồi thăng ra liền, thôi mình cầu lại !”


    Trong khi Anh Lộc lo lấy miếng Giấy Vàng Bạc khác, xếp hình Tam Giác và xỏ 3 cây Nhang, thì tôi nghe tiếng xầm-xì chung quanh, có người nói:
    -“A Côn tá Tùa, chi nghì xì A Tùa Côn lái đó”
    (Ông nói Tùa, chắc hồi nãy là Ông Đại Ca về đó)


    Nghe vậy, tôi hiểu tiếng “Tùa”, là cách nói của Người Triều-Châu, còn Người Quảng thì nói:
    “Tài”
    có nghĩa là tiếng của chữ “Đại” =

    Như người Triều-Châu nói: ”Tùa Hia”
    Người Quảng-Đôngnói: ”Tài Có” đều cùng nghĩa là:
    “Anh Hai”, “Anh Cả” hoặc ”Đại Ca” vậy !

    Rồi Anh Lộc lại thắp Nhang, lại đốt giấy quơ vòng-vòng như hồi nãy, và tất cả mọi người lại râm-ran đọc Chú ! Một lúc sau, Cậu Bé lên xác cũng giựt người, chà Mặt y như lúc trước.
    Có dấu hiệu của “Thần nhập vào người”, nhưng Thần lại cũng chỉ giơ Ngón Cái ra và phán có mỗi 1 tiếng : -“Tùa” mà thôi, rồi Thần... co giò thăng mất !

    Sau khi đến cả 3 lần “Cầu Thần” mà đều như vậy, Anh Lộc bỗng vỗ vai tôi và nói:
    -“Hồi nào tới giờ, hễ tụi tui cầu Thần là thần dzìa liền và cho số, nhưng bữa nay lại mới nhập dzô rồi thăng ra liền, mà có mình Chú Toàn là “Tàu Lạ Biển Đông”, ủa lộn ! Là “người lạ” ngồi đây! Tui nghĩ chắc Ông Thần kị Chú cái gì đó, nên thôi Chú cảm-phiền ra ngoài sân đứng chờ một lát đi nghen...Nói tiếng Pháp là : “Sọt ti đờ le, ra gốc Me ngồi chờ !” (sortir, se déclarer,)


    Không hiểu gì cả, nhưng tôi cũng đứng lên, chen qua đám đông trong nhà để ra ngoài sân, lúc đó tôi mới biết là người đến coi đông nghẹt, bao hết cả trước cửa và 2 cái cửa sổ của nhà Anh Lộc, thảo nào lúc ngồi trong nhà, Tôi thấy tối hù-hù !

    Tôi ngẫm-nghĩ và lấy làm lạ, vì ngay khi nghe Anh Lộc nói cầu Thần Tài, tôi đã cẩn-thận ngấm-ngầm niệm Chú thỉnh chư Hộ-Pháp trong người mình đi ! Vì tôi sợ mình thường-xuyên luyện tập, nên lúc nào trong người cũng có Chư Hộ-Pháp theo, sẽ ảnh-hưởng đến việc Cầu Thần.

    Ở cái Quận nhỏ này, thời-gian trước khi tôi còn trong Tù cải-tạo, chỉ có hai lần tôi ra tay đánh võ:
    Lần thứ nhất là tôi can-thiệp vào chuyện 1 tù-nhân Không-Quân, đánh nhau với 1 Tù nhân Người Miên (Khmer) lính bộ-binh địa-phương, rồi khi anh Người Miên này đánh có vẻ thua, thì 2 anh Người Miên khác nhào dzô đánh hội-đồng, thành ra 3 đánh 1 ! Thấy vậy tôi đành nhảy dzô và ... đá 1 anh văng ra khỏi cuộc chiến ! và giải hòa luôn vụ đánh lộn trong Tù đó.

    Người chứng kiến việc đánh lộn này là tên Po, hắn nhỏ hơn tôi 1 tuổi, tuy không đi Lính gì cả nhưng vẫn bị bắt ở Tù, lý-do: Hắn nổi tiếng là “Tướng Cướp Bạch-Hải-Đường” của địa-phương !

    Thời đó, dân giang-hồ thường truyền miệng nhau về Tên “Tướng Cướp Bạch-Hải-Đường”, chuyên cướp của nhà Giàu rồi cho nhà Nghèo, ngưỡng-mộ hắn, nên tên Po cũng bắt chước, tuy nhà hắn thuộc gia-đình khá-giả ở địa-phương, nhưng hắn lại âm-thầm ban đêm bịt mặt đi cướp, lúc cướp thì xưng là “Bạch Hải Đường” rồi đem tiền của cướp được cho nhà nghèo !

    Tên Po là người Triều-Châu, nhà sát Biển nên vừa đánh Cá biển, vừa trồng Rẫy, tướng người cao ráo vạm vỡ, nói năng nhỏ-nhẹ hiền-lành, đặc-biệt có nụ cười rất hiền-hòa dễ mến ! Ai ai tiếp-xúc với hắn, đều không bao giờ ngờ được hắn là Tên Cướp giỏi Võ lừng danh của địa-phương ! Nhất là cái Mặt của Po lúc nào cũng có vẻ ...
    "Ngây-thơ trong sáng...chỉ thỉnh-thoảng gây Án trong Đêm !"

    Do hắn ỷ lại, nên sau cùng người ta cũng rình và vây bắt Hắn nên mới ... dzô nghỉ-mát ở trong tù cải-tạo chung với tôi !

    Hôm đó, chứng-kiến tôi đá văng 1 anh người Miên lực-lưỡng, hắn để ý, nên ngay lập tức buổi tối, hắn dời cái Chiếu ngủ của hắn đến nằm cạnh Tôi !(Lúc đó, nguyên căn “Hợp-Tác-Xã” của chế-độ cũ được biến thành nhà Tù, tù nhân tự đem Chiếu vào trải dưới đất và giăng Mùng ngủ, buổi sáng thì cuốn lại !)

    Khi tên Po đến nằm cạnh tôi và làm quen, hắn mới nói cho tôi biết hắn là “Tướng Cướp Bạch Hải Đường” của địa-phương, nghe vậy, tôi nói:
    -“Po à, cái tên “Bạch Hải Đường” có người xài trước rồi, tui nghĩ Po hông nên dùng nó, mà hãy đổi cho khác đi !”


    Po hỏi:
    -“Vậy Anh thấy tên nào hay khác, nói cho Tui biết nghen !”


    Tôi cười đáp:
    -“Người ta dùng “Bạch Hải Đường”, thì chú mày dùng “Bạch... Cục Đường” cho nó khác !”


    Nghe tôi nói xong, tên Po và thằng nằm kế bên cười lăn-lộn mún chít luôn ! Nhưng sau khi nín cười, tên Po nghiêm mặt nói với tôi:
    -“Anh Toàn à, hồi chiều khi thấy anh đá ông Miên kia, tui biết là anh có Võ, tui khoái lắm, bây giờ tui muốn nhờ anh một chuyện, hy vọng anh giúp cho nghen !”


    Tôi đáp:
    -“Võ gì mà Võ, tui chỉ hên thôi, tại Đá tầm-bậy mà trúng tầm-bạ đó !”


    Po nói tiếp:
    -“Thôi đừng có giỡn mà Đại Ca, nhìn cách Anh Đá, Tui biết, nhưng trong Tù này có 1 thằng, cũng nổi tiếng là giỏi Võ, mà hắn nghe tiếng Tui, nhưng không biết tại sao là ghét tui, hắn mới thách tui chiều ngày mai, ra phía sau trại Tù này “dợt” tay đôi với tui đó!

    Nhưng mà mấy bữa nay, trong Tù cho ăn canh gì mà tui ăn xong bị “Tào-Tháo rượt” , hôm qua tới nay cứ chạy ra chạy dzô nhà Cầu hoài, nên tay chưn bủn-rủn hông có sức. Nên tui có nói với nó là để tui nhờ anh ra thay tui thử sức với hắn trước, chừng nào tui khỏe sẽ đấu với nó sau !”


    Nghe tên Po nói xong, tôi bỗng nổi cáu, bèn gằn giọng với hắn:
    -“Chú mày nghĩ gì lạ vậy ? Tui trong Tù buồn muốn chết, không biết ngày mai ra sao, vậy mà chuyện chú mày cà khịa võ vẽ với nhau có mắc mớ gì đến Tui mà lại lôi tao vô mần chi hả ? Dẹp đi, Tui không muốn dây dưa vào mấy chuyện du-đảng của chú mày đâu !”


    Nghe tôi nói gắt-gỏng vậy, nhưng tên Po vẫn cười ngọt ngào, từ-tốn đáp:
    -“Dạ, tui biết là hỗng phải chuyện của Anh, nhưng tui thấy trong đây chắc chỉ có Anh là đánh được thằng cà-chớn đó. Thằng này cao lớn hơn tui 1 chút, nhưng nó tự-phụ là giỏi võ nhất xóm trên, phách lối lắm, Tui thì ở xóm dưới, nghe về nó nhiều, nhưng tui chưa có dịp đụng với nó !

    Hơn nữa, hồi chiều khi tôi khen anh có “Nghề”, nó nói Anh mà có bao nhiêu, gặp nó là chỉ 1 cú song-phi là anh gục ! Nên tui có cá với nó là: Để tui rủ anh đấu, nếu mà trong 3 chiêu nó không hạ được Anh, thì nó phải bao Anh và Tui 7 buổi Ăn Sáng !

    Anh trong này, khi đến bữa cơm tui thấy anh ăn chậm quá, nên toàn là ăn cơm trắng mà thôi, đồ ăn bị người ta dành ăn hết ráo, Anh lại không có ai thăm nuôi, nên ốm nhom ốm nhách, ốm dzậy nguy hiểm lắm Anh, sẵn dịp này, Anh ra tay để thằng đó lo cho anh 1 tuần Ăn lấy sức lại cũng đỡ mà ...Anh làm ơn ra thử với nó 1 chút thôi là xong ... tui xin Anh đó, anh làm ơn làm phước đi Anh !”


    Thấy nụ cười hiền-hòa dễ mến cộng thêm lời năn-nỉ của Po, Tôi cũng dịu cái nóng xuống, nên nói:
    -“Thôi được, Tui không hứa, nhưng chiều mai ra coi gặp thằng đó ra sao rồi mới tính !


    Khoảng 6 giờ chiều hôm sau, Po đưa tôi ra phía sau của Trại Tù gặp cái tên cà-chớn đó, hắn thấy tôi đi với Po lại, bèn cười một nụ cười ... “nham-nhở” rồi nói liền:
    -“Tướng Anh ốm-nhom-ốm-nhách mà đánh tui sao lại hả? tui chỉ cho Anh 1 đá là Anh bay dzô hàng rào luôn đó, thôi nghỉ đi, để tui chờ thằng Po khỏe lại rồi mới đấu !”


    Đúng là cái tên cà-chớn cà-cháo, nhìn cái bản mặt nó là hỗng ưa chút nào, nên Tôi nói”
    -“Hỗng sao, tại vì mình không có đấu gì hết ! Tui sẽ đứng cho Ông đánh tui 3 chiêu rồi nghỉ, vậy thôi ! Ông cứ ra tay đi !”

    -“ Anh nói thiệt hả? Ngon hé, tui ra đòn Anh bị đau ráng chịu, hông thưa ban Quản Giáo nghen !”


    Lúc đó có khoảng 9 mười người nghe chuyện nên bao lại thành 1 vòng tròn nhỏ quanh Tôi và tên cà-chớn, bỗng trong đó bước ra 1 chú Bộ-Đội gác Tù, chú ta nói:
    -“Mấy anh muốn đấu Võ thử sức chơi, tui cho phép đó, miễn là ai hô “thua” thì nghỉ chứ hông cho oánh tới chết đâu nghen !”


    Nghe vậy, tên Po đẩy tôi ra phía trước và nói:
    -“Anh ra thế đi cho nó tấn-công !”


    Tôi liền bước ra và nói:
    -“Được rồi, chú mày ra tay đi, Tui cho đánh 3 chiêu đó, tui mà hông té thì chú mày thua nghen !”


    Ngay lập tức tên cà-chớn cung tay và nói:
    -“Tui đếm 123 là đánh đó”


    Sau khi đếm đến 3 mà thấy tôi vẫn đứng xuôi tay tỉnh bơ, hắn nhào đến, dùng chân Phải đá 1 cái thăm dò vào hông Trái của tôi, cái đá này đơn-giản, không nhanh, nên tôi dùng cánh tay Trái của mình vụt xuống đỡ dễ-dàng.
    Ngay lập tức hắn chuyển thế, đá phát thứ hai thật nhanh và mạnh tạt vào màng-tang của tôi, tôi vội đưa tay lên đỡ .

    Hắn liền rùng mình ngồi xoải xuống, tôi biết ngay là hắn sẽ dùng thế để phóng lên cao, và đúng y như tôi nghĩ, hắn phóng người lên và đá song-phi thẳng vào mặt tôi.
    Tôi vội hụp đầu xuống tránh, đồng-thời, theo đúng “bài bản” là khi hụp đầu xuống như vậy, ta luôn luôn phải đưa tay vuốt ngang đầu từ trước ra sau !

    Cũng may là khi tôi vuốt ngược ra như vậy, đụng ngay vào cái Gót chân của hắn, mà hắn đã cố tình quặt ngược lại, hầu cái Gót có thể quất vào Gáy của Tôi ! Tôi còn nghe tiếng ai đó kêu lên:
    -“Chết ! Chết”


    Khi đã hất được cái Gót chân của tên cà chớn ra, và hắn đã bay qua đầu tôi rồi đáp xuống sau lưng tôi, nên tôi vội quay phắt người lại, và ... nổi giận !

    Vì hắn ra đòn kiểu này, móc Gót vào Gáy người là 1 đòn độc, có thể gây chết ! Trong khi tôi và hắn không thù oán gì, chỉ gọi là thử sức với nhau mà hắn ra ra chiêu hiểm như thế, nên tôi điểm mặt hắn và nói:
    -“Cha, chú mày ra chiêu độc quá ta ! Tui đã nhường cho 3 chiêu rồi, nhưng vì chú mày đánh kiểu này, nên bây giờ, tui sẽ cho chú một bài học, mà tui chỉ đánh 1 chiêu thôi. Chú mày thủ-thế đi ... rồi chưa ?”


    Khi hắn vừa nói tiếng “Rồi”
    Thì tôi nhào đến khoa tay Trái, rồi khoa tay Phải, xong cong Chân đá dứ về phía đầu của hắn, hắn vừa đưa tay đỡ cái ... hư-chiêu đó thì Chân tôi đã hạ thấp xuống và đá vụt vào cái Hông trống rỗng của hắn !
    Nghe 1 cái bụp, cả người hắn bay cái vèo nhào ra đến tận hàng rào của lùm cây ! nằm 1 đống, mặt xanh lè xanh lét !
    Vì hắn lớn con lại cao, nên tôi vội quát:
    -“Po, ra phụ đỡ nó dzô”


    Nên tôi và Po chạy lại xốc nách hắn lên vào dìu vào trong trại, tôi làm bộ vừa hỏi vừa xoa cái hông của hắn:
    -“Có đau lắm không? để tui chà chà cho đỡ đau nghen !?”


    Nhưng thực ra tôi đã âm-thầm niệm chú giảm đau cho hắn ! Và không 1 ai biết là tôi có học Phép tắc gì, Po và mọi người lúc đó chỉ nghĩ là tôi có biết Võ Thiếu-Lâm mà thôi !

    Vậy mà sao hôm nay, dù tôi đã thầm niệm chú mời Chư Hộ-Pháp ra khỏi người mình, nhưng tại sao lại khiến Ông Thần Tài không nhập vô được ?

    Còn đang băn-khoăn suy-nghĩ chuyện năm xưa, bỗng Anh Lộc từ trong nhà đi ra cùng với thằng nhỏ “lên xác”, Anh nhìn tôi có vẻ buồn buồn, Anh nói:
    -“Chú Toàn à, hồi nào tới giờ, Tui và cả nhà Tui, Má tui, với mấy em tui ai ai cũng quý Chú hết, đối đãi với chú đàng-hoàng, mà sao bữa nay Chú phá tui dzậy? Tui có làm cái gì mích lòng chú không? Chú nói cho tui nghe coi !”


    Ngạc-nhiên, tôi hỏi anh:
    -“Ủa Anh Lộc, Tui có làm cái gì đâu mà Anh trách tui ? Chuyện “lên Thần” hồi nào tới giờ tui đâu có biết, mới thấy lần đầu bữa này mà, và Tui cũng không có biết là phải làm gì ... Sao anh nói dzậy ?”


    Anh Lộc chỉ vào cậu bé “lên xác” rồi nói:
    -“Hồi nãy, 3 lần Ông Thần tài dzìa, nhập dzô xác thằng này, cả 3 lần Ổng đều đưa ngón Tay Cái ra và nói 1 tiếng “Tùa” phải hông ?
    Khi chú ra ngoài sân, trong nhà tui tui cầu lại, khi Ổng nhập dzô, Tui mới hỏi:
    -“Có phải hồi nãy Thần dzìa, xưng “Tùa”, có nghĩa là “Tùa Hia” là Thần Anh Cả trong 5 Anh Em của Thần phải không ?”

    Thì Ổng đáp:
    -“Hỗng phải, Ta đưa ngón tay Cái ra cong cong là chỉ dzô cái Thằng hồi ngãy ngồi bên cạnh tao đó !

    Ta nói “Tùa” nghĩa là “Lớn” !
    Cái thằng đó lớn lắm, nó ngồi đây mà có tới 36 Ông Phật Lực theo nó, nên Ta không thể nhập dzô cho số được ! Bữa nay ta không cho Số đâu, Ta thăng đây !”

    Nói xong Ổng thăng mất, báo hại người cả xóm trong nhà đang trách Tui và trách Chú quá xá kìa !”


    Nghe Anh Lộc nói vậy, tôi vừa bực mình vừa ngạc-nhiên, nhìn xuống Thằng nhóc quê mùa “lên xác” này, làm sao mà nó có thể nói nguyên văn câu “36 Ông Phật Lực” được !
    Một khi mà tôi chưa bao giờ nói ra ở địa-phương này, thì không cách nào người ta có thể biết được !
    Tôi vội móc túi lấy ra 5$ lẻ và nói với thằng nhóc:
    -“Em trở dzô nhà ngồi Cầu Thần lại đi, Tui cho em 5 đồng nè”


    Xong Tôi nói với Anh Lộc:
    -“Anh Lộc à, tui hỗng có làm cái gì hết ráo, Anh quay dzô nhà cầu Thần lại đi, để Tui hỏi cho ra lẽ mới được ! Tui có phá Anh hồi nào đâu mà phá !”


    ATOANMT
    (Mời xem tiếp dưới đây)
    Last edited by atoanmt; 15-02-2015 at 10:08 PM.
    AToanmt

    Trang nhà:
    www
    atoanmt.ucoz.com
    ____________________________
    Tự Họa:
    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ:
    Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt, :p
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè:
    Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây. :p

  3. #3
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của atoanmt
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    506

    Mặc định

    TÔI GẶP THẦN TÀI
    ATOANMT
    (Tiếp theo)



    “Ngũ Phương Ngũ Thổ Long Thần”
    五 方 五 土 龍 神


    4. THẦN TÀI CHO SỐ

    Từ trong nhà của Anh Lộc đã có lác-đác vài người bước ra ngoài, nhưng khi thấy Anh Lộc và Tôi nắm tay thằng nhỏ “lên xác” quay trở lại vào nhà, thì tất cả mọi người đều đi theo và ngồi quây quần kín mít.

    Tôi lại ngồi cạnh thằng nhóc “lên xác”, lần này tôi chuẩn-bị sẵn bằng cách Tay Trái co lại để bên hông của mình thầm kiết Ấn Định-Thân, nên khi thấy thằng Nhóc vừa đảo thân mình, tay vung ra hất Nhang xuống đất, biết Thần đã nhập, là tôi vội điểm ngay Ngón Trỏ của Ấn Định-Thân vào hông của "thằng nhóc" và thầm niệm Chú liền !

    Chờ cho mọi người bái lạy chào mừng Thần về xong, Tôi nói với Anh Lộc:
    -“Anh Lộc, làm ơn nói với Ông Thần là ngay ngày đầu tiên về đến nơi này, Tôi đã khấn-nguyện trình-báo với tất cả Chư Thần Địa-Phương là tôi từ phương xa đến, nhờ giúp đỡ.
    Nếu Ông đúng là Thần Tài ở đây thì phải biết Tôi đã có trình mà. Ngoài ra tôi không làm gì xúc-phạm đến Ông, tại sao Ông lại nói vì Tôi ở đây nên không cho Số !?

    Ông nói như vậy, khiến mọi người ơn của tôi ở xóm này giận tôi, và khiến tôi trở thành người vô-ơn bạc-nghĩa ! Do đó tôi yêu-cầu Ông bây giờ bắt-buộc phải cho Số, có vậy thì mới trả lại được sự công-bằng cho Tôi !”


    Khi tôi nói với Anh Lộc như vậy, có lẽ Thần hiểu được tiếng Việt, nên thằng nhóc tuy cả thân người rung chuyển như bị động-kinh, vậy mà cái Đầu cứ gục gặc mãi. (Tôi nghĩ từ đoạn này, Thần đã nhập vào xác, nên tôi sẽ không gọi là “thằng nhỏ” hoặc “cậu bé” nữa, mà phải gọi là “Thần Tài”)

    Sau khi Anh Lộc dùng tiếng Triều-Châu để phiên-dịch những gì tôi nói xong, thì Ông Thần Tài nhìn tôi rồi xổ một hơi tiếng Triều-Châu mà giọng nói oang-oang ...
    Tôi nghe như Vịt nghe sấm, chẳng hiểu gì cả, nói theo tiếng bình dân-là: “Hỗng hỉu gi hết chơn hết chọi !”

    Nhưng mọi người cung quanh ai nầy đều xí xa xí xồ luôn miệng và cùng nhau sụp xuống bái lạy Ông Thần ...Anh Lộc liền thông-dịch vắn-tắt đại-khái như sau:
    -“Ổng nói Chú Toàn cũng biết điều, nên bây giờ Ổng tính ra thấy chú cũng có “Tài Lộc”, vì vậy Ổng sẽ cho chú trúng đến 16 lần đó.
    Nhưng trước hết Chú phải xả Ấn không xỉa dzô Ông nữa, kế đến Ổng thấy vùng này sắp bị bịnh Dịch Tả, nên Ổng sẽ làm Phép cho con nít ở đây uống ngừa Bịnh trước, rồi sau mới cho Số”


    Nghe vậy, tôi vội niệm chú và rút cái tay Ấn về, không dám ... chọt dzô eo của Ổng nữa ...
    Chẳng biết Ông Thần này đã nói gì thêm, nhưng thấy Bà Vợ của Anh Lộc đem ra 1 miếng vải Đỏ và cây kéo, rồi trao cho Thần, Thần bèn gấp miếng vải đó làm hai, rồi nhúng bút vào đĩa Mực, xong múa bút viết 1 chữ rất lớn trên cả 2 mặt của miếng vải. Tôi nhìn thì thấy đó là chữ “Thần” =


    Rồi Thần lấy cây kéo, cắt 1 lỗ tròn ở giữa miếng vải Đỏ, cắt xong, “Ông” đút đầu vào cái vòng tròn đó, thành ra miếng Vải đỏ bây giờ như cái Áo 2 thân, 1 trước 1 sau và mặt nào cũng có chữ “Thần” =
    mà nét chữ rất già dặn, phóng-khoáng, như là của người già viết chứ không phải của “thằng nhóc” 12 tuổi viết được !
    (Sau này hỏi ra, mới biết thằng nhỏ “lên xác” đó, nhà nghèo, chỉ học có đến lớp 3 trường Việt, và nó hoàn toàn không biết 1 chữ Nho, chữ Tàu nào)

    Sau khi choàng cái “Áo Đỏ” đặc biệt ấy vào, tôi để-ý thấy phong-cách ngồi, khuỳnh tay viết chữ rất là đạo-mạo, uy-nghiêm, nhìn cứ y như 1 vị Quan Tàu trong phim kiếm hiệp vậy !

    Ông viết 1 loạt những chữ Bùa loằng-ngoằng trên khoảng 20 tờ giấy đỏ, bề ngang khoảng 2cm và dài khoảng 8cm. Viết xong, ông bảo người nhà đem ra 1 Thau nước giếng, rồi Ông kiết Ấn vẽ phép vào Thau nước, xong vắt những tờ Bùa Đỏ mà Ông đã viết vào chung quanh miệng thau nước, nửa mảnh nằm ở mép Thau, còn nửa mảnh thì chìm vào nước trong Thau.

    Tôi thấy màu giấy Đỏ cũng như màu Mực hoen vào trong thau nước, nhưng Ông lại ra lịnh cho người ta đem thau nước ra để giữa sân, và rồi biểu trẻ em chen nhau vào múc uống !

    Nhìn cảnh này, tôi thấy kỳ kỳ, vì như vậy thì Nước trong Thau không tinh-khiết, chẳng biết uống như vậy có vệ-sinh và an-toàn không ?

    Có lẽ hiểu được ý tôi, nên Anh Lộc ghé tai tôi nói nhỏ:
    -“Lâu lâu, khi Thần về, hễ thấy có bịnh Dịch gì sắp xảy ra, là Thần làm Phép như vậy cho con nít uống đó, phép linh lắm, đứa nào có uống thì đều tránh được bịnh trong năm, đứa nào ở xa, hoặc vắng mặt không uống, rất dễ bị bịnh đó Chú Toàn !”


    Tự nhiên trong lòng mình dâng lên nỗi kính phục Ông, nên tôi bèn cung tay xá ông 1 xá ! Thấy vậy Ông ta cười ha hả và nói:
    -“Hó, hó !” (nghĩa là hảo, hảo
    好 , 好 tốt, tốt !)

    Xong Ông cầm bút viết 2 chữ Số trên xấp giấy Vàng Bạc ở trước mặt Ông, tuy cả người Ông lúc nào cũng giựt giựt như bị động-kinh, nhưng các nét chữ lại rất rõ ràng trên giấy, và Ông viết nhanh như vi-tính ... ủa lộn, nhanh như máy, cứ viết xong 1 tờ, là Tay Trái Ông chụp lấy và thẩy tung ra sau lưng cho bà con xúm nhau chụp lấy !

    Trong khi Tay Phải của Ông đã viết chữ khác trên xấp giấy ...
    Cứ thế, trong 1 thoáng, tôi nghĩ là Ông đã viết đến cả vài chục tờ, và tờ nào cũng giống y nhau ! Trên đó có 2 chữ Số là:
    Chữ Nhất (
    = một) và chữ Thất ( = bảy)


    Tấm giấy Vàng Bạc mà Thần đã viết 2 chữ Số


    Tuy tôi nhìn hiểu đó là số 1 và số 7, nhưng tôi làm bộ ... ngây-thơ , tôi nói với Anh Lộc:
    -“Anh Lộc à, Anh nói với Ông Thần là Tui ngu lắm, Tui hỗng biết chữ Tàu, nói ổng làm ơn cho Tui 2 Số viết bằng chữ Việt đi !”


    Sau khi nghe Anh Lộc thông-dịch, Ông Thần tỏ vẻ giận lên, Ông quay ngang Mặt sang nhìn tôi rồi lấy 1 ngón Tay sỉ và Mặt tôi và sổ ra một hơi tiếng Tàu !
    Tôi hỏi Ổng nói gì dzậy ? Thì Anh Lộc gãi gãi đầu nói:
    -“Ổng chửi chú Toàn đó !”


    Ngạc nhiên, Tôi hỏi:
    -“Ủa, Ổng chửi Tui cái gì dzậy ?


    Anh Lộc đáp với vẻ miễn-cưỡng:
    -“Ổng chửi Chú ... rồi Ổng nói “Chú nói chú ngu hả !?” Chú ngu mà Chú biết lấy nước Lạnh làm Thuốc ! ...
    Nhưng thôi được , Chú coi cho kỹ, Ổng sẽ viết 1 tờ số khác cho Chú !”


    Nghe xong, giật mình, bất-giác tôi tự-động cung tay kính-cẩn xá Ổng 1 xá !

    Vì chiều nay, ở đây, qua miệng của 1 thằng nhóc 12 tuổi, đã nói trúng phóc 2 chuyện bí-mật của Tôi, chuyện mà tôi chưa hề làm ở cái Quận nhỏ này ! Một là về 36 Vị Phật Lực hai là về chuyện lấy nước Lạnh làm Thuốc !

    Từ Cần-Thơ trở ngược lên Sài-Gòn, thì những năm trước, quả thật tôi đã từng dùng ly nước lạnh cúng trên bàn Thờ Phật, rồi trì chú vào ly nước để trị bịnh. Nhưng tại sao hôm nay Ông Thần ở đây lại biết ?

    Tôi còn đang ngẩn-người suy nghĩ, thì Ông Thần cho tui “1 cái Cùi Chỏ sang-ngang” , nói rõ ra là Ổng dùng Cùi-Chỏ, khỷu Tay Phải của Ông, hích vào cạnh sườn tôi 1 cái, (hông biết có phải Ổng "trả đũa" lại việc tôi đã ngấm-ngầm dùng "Nhất-Dương-Chỉ, thọt dzô Eo của Ổng lúc trước không ?) ...

    Rồi Ông đưa Tay ngang chỗ cái Bóng Đèn của cây Đèn Dầu trong Bàn Thờ, tôi vừa kịp nhìn thấy rõ con Số 41, thì Ông đã nắm miếng giấy lại trong lòng bàn tay, rồi đưa cho Tôi. Cầm lấy, mở ra thì lại giống y cả trăm tờ trước mà Ông đã viết, trên đó có hai chữ số “Nhất” và “Thất” !

    Anh Lộc vội chồm qua với lấy mảnh giấy Vàng bạc trên tay tôi, mở ra xem, anh cũng thất vọng, ồ lên 1 tiếng và nói:
    -“Tưởng Ổng cho chữ Việt, ai dè cũng y như mấy tờ trước vậy thôi ! Trả lại cho Chú nè !”


    Khi cầm lại mảnh giấy, đút vào túi, tôi cười thầm trong lòng ! Vì cái bàn Thờ ở dưới đất, thấp, Tôi ngồi sát Ông Thần Tài, nên khi Ông khoa tay ngang cây Đèn Dầu, mắt tôi đã thấy rõ số 41, như vậy chắc là Ông đã cho riêng tôi số đó!
    Trong khi tất cả những người chung quanh, không ai thấy cả ! Như vậy tôi sẽ giữ bí-mật, sáng mai âm-thầm ra Chợ hỏi mua Số, chờ kết-quả rồi sẽ tính sau !

    Sau đó, Ông Thần còn khoa Tay múa bút viết hàng loạt cả vài chục tờ Số nữa và thẩy ra tứ phía, rồi Ổng hét lên 1 tiếng xong ngã ngửa ra sau ! Thần thăng đi, mọi người đều xụp lạy và giải-tán, còn gia đình Anh Lộc thì quây quần quanh cái Bàn tròn và đều cầm mảnh giấy ra nhìn vào số mà bàn tính !

    Anh Lộc nói:
    -“Thần viết rõ số 17, như vậy chắc-chắn số này sẽ không xổ ra đâu, mình có thể tính ra 1 loạt số như sau:
    17 = 71 , hoặc 1+7 = 08 hoặc = 80, hoặc = 20 vì lấy 100 trừ 80 !
    Hoặc 100 trừ 17 = 83 hoặc 38
    Hoặc 100 trừ 71 = 29 hoặc 92 !

    Tóm lại phải cần mua những số sau đây: 71, 08, 80, 20, 83, 38, 29, và số 92


    Tôi nghe vậy, cứ im lặng làm như hỗng biết gì cả, cứ lo nhậu tà tà cho đến khi đi ngủ.

    Sáng ra Chợ uống cà phê, tôi đi 1 vòng là đã biết chỗ nào có Chủ Thầu Bán Số Đề, mặc dù lúc đó (cũng như đến bây giờ) bán số Đề là một việc phi-pháp, bị bắt là tiền mặt sẽ bị tịch thu, ngoài ra còn bì vô ngồi Tù nghỉ mát nữa !

    Tuy chứng kiến việc lên Thần hôm qua, nhưng bản tánh mình từ xưa đến nay không có máu đỏ-đen cờ-bạc, nên tôi chỉ mua chơi chơi 5 đồng cho con số 41 mà Thần đã cho tôi nhìn thấy qua ánh đèn Dầu tối qua...

    Vậy mà đến 4 giờ chiều, cả xóm khu nhà Anh Lộc ai ai cũng mở Radio thật lớn lể nghe kết-quả sổ-số, Tôi nằm trên cái võng trước hàng ba nhà Anh Lộc đọc truyện, bỗng nghe mọi người ồ lên, tôi hỏi, thì được biết kết quả của 2 số cuối độc-đắc là ...Số 41 !

    Cả cái xóm nghèo thất-vọng, vì không 1 ai đánh trúng. Anh Lộc buồn thiu, mặt chảy xệ, chắc anh đã thua nhiều tiền !
    Riêng tôi thấy vui vui trong lòng, vì biết là đặt 5 đồng, như vậy tôi đã trúng đến 400 ngàn !

    Nhưng tôi tỉnh bơ như không ! Tôi móc tiền ra, nhờ cô Em của Anh Lộc đi mua Lễ vật gồm Gà, Thịt, Cua, Tôm, Hoa, Quả về và nói với Anh Lộc cho kêu thằng nhỏ “lên xác” hôm qua đến để tôi Cầu Thần Tài lên vì tôi muốn hỏi chút chuyện riêng tư !

    Nghe vậy Anh Lộc mừng rỡ, thứ nhất là sau lễ cúng sẽ có mồi nhậu ngon lành, thứ hai, anh cũng muốn hỏi sao Thần đã cho Số ... tào-lao, không trúng đâu vào đâu cả, khiến nguyên xóm thua tiền tới méo Mặt luôn !

    Không biết cô Em của Anh Lộc ... đi chợ kiểu gì (hông biết có phải kiểu... thông-tin văn-hoá không) mà khi cô chưa về đến nhà, thì cả xóm đã kéo đến đầy sân chờ coi tôi cầu Thần về !

    Sau khi tất cả lễ vật được sắp lên bàn thờ, cũng giống y như hôm qua, Anh Lộc thắp nhang, đốt giấy Vàng Bạc quơ quơ, và cả nhà niệm chú, thì 1 lúc sau Thần nhập về, cũng giựt giựt như giựt kinh-phong...

    Tôi thì đã có kinh-nghiệm, đã thấy “Nể” Thần rồi, nên cũng làm theo mọi người là lễ bái Thần 1 cách cung-kính.

    Ngay lập tức, Anh Lộc trách Thần liền, anh nói sao Thần cho số hông trúng ! Thì thần cười lên ha hả Thần nói bằng tiếng Triều Châu, mà sau anh Anh Lộc dịch lại tôi mới hiểu:
    -“Đâu ? cái giấy Ta cho số tụi bay ngày hôm qua đâu ? lấy ra đây làm bằng chứng !”


    Anh Lộc và mọi người cùng nhau móc túi lấy ra đưa cho Thần. Lúc đó, Ông Thần chỉ chỉ vào Mặt của mọi người và nói:
    -“Ta viết số rõ ràng mà tụi mày không hiểu ! Lật mặt sau lại, đưa giấy lên cao, rồi xoay ngang tấm giấy, nhìn đi !”


    Khi mọi người làm theo, thì thấy rõ ràng là số 41 !

    Nhìn từ phía sau, xoay ngang tờ giấy Thần đã viết số Tàu

    Các bạn, khi đọc đến đoạn này, chính các bạn hãy viết 2 chữ Nhất Thất bằng cách:
    vạch 1 vạch ngang ở trên, rồi xuống hàng, dưới gạch ngang đó, viết chữ t vì chữ t giống y chữ Thất vậy !

    Sau đó các bạn lật mặt giấy lại, rồi đưa lên cao, xem ngược sáng, sẽ thấy hiện ra số 41 rõ ràng !

    Thấy chưa ? như vậy đúng là TÔI ĐÃ GẶP THẦN TÀI !!!


    ATOANMT

    (Mời xem tiếp dưới đây)
    Last edited by atoanmt; 15-02-2015 at 10:26 PM.
    AToanmt

    Trang nhà:
    www
    atoanmt.ucoz.com
    ____________________________
    Tự Họa:
    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ:
    Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt, :p
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè:
    Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây. :p

  4. #4
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của atoanmt
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    506

    Mặc định

    TÔI GẶP THẦN TÀI

    ATOANMT
    (Tiếp theo)



    5. TÔI TRẢ NỢ

    Khi Thần Tài nói mọi người xem mảnh giấy lật ngược thành Số 41 , thì tiếng “Ồ, À “ suýt-xoa vang lên râm-ran, ai ai cũng có vẻ ngẩn-ngơ và dĩ-nhiên là tiếc hùi-hụi !

    Anh Lộc nói: (Bằng tiếng Triều-Châu, sau này dịch lại cho tôi biết)
    -“Chùi ui, Thần hồi nào tới giờ chỉ cho Số bằng chữ Tàu, dzậy mờ lần này lại cho Số chữ Việt, cho kiểu này thì ai mà biết để đánh cho trúng được !?”


    Ông Thần cười khà-khà chỉ vào Tôi và nói:
    -“Ủ, ủ ! Ù cài mới tiệt tía !” (Có, có ! Có Tên này trúng đó !)”


    Thế là bao nhiêu cặp mắt dồn về nhìn tôi, Anh Lộc hỏi:
    -“Ủa, chú Toàn, làm sao mà chú biết số 41 vậy ?”


    Ông Thần Tài cười khà khà nói:
    -“Y mừng An Nàm dì, xì Úa hồ An Nàm Bế ló”
    (Hắn hỏi Số Việt, nên Ta cho hắn số Việt đó)


    Nghe vậy, mọi người đều “Ồ” lên rồi xầm-xì to nhỏ .... Anh Lộc hỏi tiếp:
    -“Dậy chú trúng được bao nhiêu ?”


    Tôi đáp:
    -“Hông nhiều, Tui chỉ đặt có 5 đồng cho mỗi một con số 41 mà thôi !"


    Nghe vậy, mọi người lại kêu “Ồ” lên nữa ... Anh Lộc nói:
    -“Chùi ui, như vậy là chú trúng lớn rồi, được tới 400 ngàn lận ! Ở xóm này, ai ai cũng chỉ đánh 1 đồng cho 1 số mà thôi, ai khá lắm mới đánh tới 3 đồng ! Vậy chớ chú lãnh tiền chưa ?


    Tôi đáp nhẹ:
    -“Chưa Anh, chắc sáng mai ra chợ uống cà phê rồi mới lãnh luôn.”


    Lúc đó thì Ông Thần Tài mới xen dzô, xổ Nho, đại khái ý nói như sau:
    -“Cái thằng này biết điều lắm ! Nó chưa đi lãnh tiền trúng số, mà đã bỏ tiền ra mua Lễ vật cúng cho bữa nay rất nhiều, đã lâu rồi 5 Anh Em Ta không tụ-họp chung với nhau, hôm nay có nhiều Lễ, nên cả 5 Anh Em đều về đây ... ăn nhậu đó !”


    Nghe vậy, mọi người đều xí-xa xí-xồ tùm-lum tà-la tá-lả, Anh Lộc thấy Thần đang dzui-dzẻ, nên xin liền:
    -“Vậy bây giờ xin Thần cho con Số của ngày mai đi, hôm qua tụi tui thua quá xá rồi ...


    Thần lại cười ha hả và nói:
    -“Được rồi, ta sẽ cho Số dễ-dễ một chút nè ! Bảo-đảm ngày mai cả xóm ai ai cũng có Tiền”


    Nói xong, cũng như hôm qua, Ông Thần dùng Tay Phải viết lia lịa trên xấp giấy Vàng Bạc, viết vừa xong là Tay Trái chụp thẩy ra tứ phía cho bà con chụp !
    Tôi thấy trên mảnh giấy Thần đã viết 2 chữ “Khẩu” = (Miệng) =
    trên dưới như hình dưới đây:


    Phần tôi, sở dĩ Tôi đem đến 1 triệu rưỡi tiền mặt xuống tận đây, vì tôi có cùng với 1 người bạn hùn Tiền bỏ tiền ra đóng 1 chiếc ghe nhỏ, định để đi vượt biên.
    Biết ở cái Quận nhỏ này sát Biển, có nhiều Tàu đánh cá, cho nên tôi đến, mục đích là tìm “bãi đáp cho Ghe” và cũng tìm mua cây “lap” cây “Chân Vịt” cho chiếc ghe, khoảng vài trăm ngàn, phần tiền còn lại tôi sẽ tìm cách “trả số Nợ Nhà Nghèo” mà lúc trước, khu xóm nhà của Anh Lộc đã giúp tôi.

    Vì thế, sau khi Ông Thần Tài vừa ngưng viết, là Tôi vội nhờ Anh Lộc thông-dịch hỏi dùm tôi 1 câu:
    -“Xin hỏi Thần là công-việc của tôi định làm ở đây có được không?”
    (Ý tôi muốn hỏi về việc sẽ dùng “bãi” Biển tại đây để vượt biên)


    Không ngờ sau khi nghe Anh Lộc thay tôi hỏi, thì Thần chỉ tay vào mặt tôi và xổ ra 1 hơi luôn, khiến Anh Lộc và mọi người chung quanh cười quá xá ...

    Không hiểu gì, nhưng thấy người ta cười, tôi cũng cười theo và hỏi Anh Lộc là Thần đã nói gì ?

    Anh Lộc đáp”
    -“Ổng nói là: "Tao mà nói chuyện của Thằng này ra, thì nó sẽ ở Tù !”


    Nói xong, dường như muốn tránh những câu hỏi sắp tới của tôi, Ông Thần bật ngửa người ra và “thăng” luôn !
    Anh Lộc thấy vậy, vừa cười vừa hỏi nhỏ tôi:
    -“Chú trở về đây là muốn tìm đường đi phải không ?


    Tôi chỉ biết ... nhe răng cười với Anh thôi chứ không trả lời trả vốn gì cả! Nhưng tôi đánh trống lãng hỏi:
    -“Anh Lộc à, bữa nay anh nghĩ là Ông Thần Tài cho Số gì vậy ?”


    Nghe tôi hỏi, mọi người trong nhà lại kéo nhau ngồi vào cái bàn tròn, ai ai cũng vuốt-vuối trải-trải miếng giấy Vàng Bạc mà Thần đã cho mình ra xem !
    Thì hầu như tờ nào cũng giống nhau, nghĩa là có 2 chữ Khẩu =
    giống nhau.
    Nhưng như ta đã biết, là khi Thần nhập vào thằng nhỏ “lên xác” thì cả thân người của nó cứ giựt giựt như giựt kinh-phong, nên tuy 2 chữ “Khẩu” viết rất rõ, mà vì rung tay, nên tờ nào cũng có nhiều đốm mực từ cây Viết Lông văng trúng vào đốm-đốm.

    Anh Lộc nói:
    -“Chữ Khẩu có 4 cạnh, 2 chữ thành 8, vậy ta có số 08, 80.
    Lấy 100 - 8 = 92, ta có số 92, 29
    Hoặc 92 = 9+2 = 11
    Tóm lại mình có thể mua mấy Số sau đây: 08, 80, 92, 29 và số 11


    Bỗng Bà Xã của Anh Lộc nói:
    -“Tấm giấy của tui, thì có 2 chữ “Khẩu” thành 8, tui đếm thấy có 6 đốm trong giấy của mình, cộng với 8 thành 14, tui sẽ đặt số 14 và 41”


    Nghe vậy, ai ai cũng đều mò mò đếm những đốm Mực văng trên giấy của mình. Nhưng không có tờ nào trùng số lượng đốm cả !
    Anh Lộc có 8 đốm, Cô Em có 9 đốm, Bà Mẹ có 4 đốm, tôi thì có … đốm lớn đốm nhỏ tùm-lum !

    Thấy vậy, Anh Lộc trợn mắt quát bà Vợ:
    -“Mày nói tầm bậy tầm bạ không hà ! Tại Ông Thần tài viết lẹ quá, nên vung tay làm Mực dzăng tùm lum thành đốm, mà mỗi tờ mỗi khác, làm sao tính chớ !
    Tính theo kiểu mày thì ra tới cả trăm Số luôn ... thiệt là bậy-bạ !”


    Nghe vậy, Chị Lộc trợn mắt lên ... cất tiếng oanh-vàng ... the-thé nạt lại:
    -“Thì tui thấy vậy nên nói thôi, chớ Ông làm gì mờ sừng-sộ dzữ dzậy hả ? Cha, bữa nay Ông lên mặt dzới Tui quá ta !”


    Thấy “Khi Vợ hiền là Thê-Tử, mà lúc Vợ Dữ là ... Sư-Tử” ...
    Nếu hỗng nhịn thì mình ...tắc Tử !
    ...


    Nên Anh Lộc xìu luôn, anh cười vả-lả nói:
    -“Thôi đi Bà, để coi Tao đánh số chuyến này mờ trúng, thì Tao cho Mày phân nửa !”


    Nghe được cho Tiền, Chị Lộc tươi mặt lại ngay và tủm-tỉm cười .

    Nhưng khi Chị Lộc nêu lên việc mấy đốm Mực trên giấy, tôi mới liếc nhìn tất cả các mảnh giấy của từng người trên đặt trên Bàn, và cả tờ giấy trong túi của mình .

    Tôi bỗng khám-phá ra 1 điều lạ ! Phải nói là vô cùng lạ, không thể tin nổi! là:
    Tuy Mực văng vung-vãi trên mọi trang giấy khi Thần viết chữ “Khẩu” =
    nhưng lọt lòng trong chữ Khẩu, thì tờ nào cũng chỉ có duy-nhất 1 đốm Mực mà thôi !

    Kể cả Anh Lộc, vì ngồi cạnh Thần Tài nên Anh đã ... chộp đến cả chục tờ ... cho chắc ăn, và khi anh mở ra, tôi thấy trên tờ nào của Anh cũng đều y vậy:
    Chỉ có 1 đốm Mực lọt vào trong chữ “Khẩu” mà thôi!

    Thấy vậy, tôi lặng người không nói gì, nhưng hình như Tóc gáy của mình bỗng dựng lên !

    Tôi biết mình vừa được chứng-kiến tận mắt một Phép lạ, phải nói là “vô tiền khoáng hậu” (trước sau chưa từng có) Mà khoa-học không thể chứng-minh gì được ngoài việc ... bó tay ... chấm còm !

    Giả tỷ chúng ta vẽ 1 Hình Vuông như chữ “Khẩu” trên tờ giấy, dùng bút lông chấm Mực nước, xong nhắm ngay vào giữa hình vuông đó rồi rảy Mực!
    Thì cũng khó mà cho duy nhất 1 đốm Mực lọt vào Hình Vuông đó được !

    Ấy là chúng ta bình-tĩnh, ngắm, nhắm đàng-hoàng mà còn không thể làm được, huống gì khi viết Số, thì “Ông Thần” cả người rung chuyển như bị giựt kinh-phong, mà viết thì nhanh như chớp, Tay Phải vừa viết xong thì tay Trái chụp lấy tờ giấy liệng ra, trong khi tay Phải đã đặt bút xuống viết trên tờ khác ....Cứ thế liên-tục ...

    Làm sao mà lại chỉ cho phép lọt lòng chữ Khẩu mỗi một đốm Mực mà thôi ? Trên cả trăm tờ giấy đã viết ra ???
    CHỈ CÓ LÀ PHÉP LẠ !
    Mà nói cho đúng thì điều đã xảy ra này phải gọi là PHÉP THẦN THÔNG !



    Nhìn kỹ:
    Trong mỗi chữ Khẩu, chỉ lọt lòng 1 đốm Mực
    và không tờ nào giống tờ nào


    Thấy được vậy, tôi tính ra ngay là: Chữ Khẩu bằng 4, cộng 1 chấm vào thành 5, nên tôi tin chắc rằng ngày mai phải sổ xố 55 !

    Chiều hôm sau, tôi lại nằm đong-đưa đọc sách trên cái Võng giăng ở hàng ba của nhà Anh Lộc, trước sân, cách khoảng chừng 3, 4 mét là các vuông đất Rẫy trồng Hẹ, mà người dân ở đây thường làm việc chung với nhau gọi là “dằn Công” (tôi hôm nay giúp Chị, ngày mai Chị giúp lại tôi !).

    Như ngày hôm nay nhà Anh Lộc phải cắt Hẹ, và Bông Hẹ để sáng mai đem ra Chợ bán, thì ngoài người nhà của Anh Lộc ra cắt, cả xóm cùng kéo đến phụ cắt nữa, họ vừa cắt vừa phân ra Hẹ, và Bông Hẹ để riêng, nên tôi nằm trên Võng mà nhìn ra sân thấy bao nhiêu người lom-khom trên rẫy .

    Mọi người vừa làm vừa trò chuyện râm-ran, nhưng ngay đến giờ xổ Số thì ai ai cũng nín bặt lắng nghe tiếng Radio mà Anh Lộc đã đặt sát cửa Sổ và mở oang-oang.

    Hôm đó, khi đài xổ ra 2 số cuối là 55, thì mọi người đều đứng lên và có lẽ ai ai cũng đều chết lặng, vì tôi không hề nghe thấy tiếng reo mừng trúng số của bất cứ ai !
    Anh Lộc thì đâp bàn 1 cái rầm và than:
    -“Chùi ui, chít tui rồi, lại thua “tện” (đậm) nữa !”


    Nói xong, Anh bước ra sân hỏi vọng đến mọi người đang cắt Hẹ:
    -“Ù tỳ tèng tiệt số bó?” (Có Ai trúng số hông dzậy?”)


    Mọi người đồng loạt trà lời:
    -“Bó, bó, bò tèng ủ” (Không, không, chẳng có ai trúng cả)”


    Anh Lộc thở dài lẩm-bẩm:
    -“Dzậy mà hôm qua Ông Thần Tài nói là cho số dễ, ai ai cũng trúng ! À, Chú Toàn có trúng hông ?”


    Tôi cười nhẹ đáp:
    -“Tui có trúng chút đỉnh thôi Anh à, nhưng anh kêu dùm nhỏ Út tới đây để tui nhờ đi Chợ mua đồ dzìa cúng Thần Tài, chiều nay mình hỏi Ổng nữa nghe Anh !”


    Nghe vậy, Anh Lộc reo lên:
    -“Hay quá ta, Chú hên ghê, ngày nào cũng trúng số !”
    ...

    Và rồi cô Út, em Anh Lộc lại xách giỏ đi Chợ mua lễ vật cho tôi cúng, y như kiểu... “thông-tin văn hóa” hôm qua, làm bà con cả xóm kéo đến đầy nhà đầy sân.

    Mọi người lại cùng nhau đọc chú cầu Thần, khi Thần đã nhập xác, trong lúc Anh Lộc trách”
    -“Ông nói cho số dễ dễ, sao mà số xổ ra 55 hỗng trúng đâu vào đâu với 2 chữ “Khẩu” mà thần đã viết !”


    Thì tất cả mọi người cũng đều tranh nhau nói ... hầu như là “mắng vốn” Thần:
    -“Thần cho số 44 mà xổ ra 55”

    -“Hai chữ Khẩu thành 8 làm sao ra 55 ?”

    -“Trên giấy hỗng có chỗ nào tính ra số 55 được !”

    Ông Thần nghe vậy, chỉ gục gặc đầu, chờ cho mọi người lắng giọng xuống, lúc đó Thần mới phán:
    -“Tụi bay đưa giấy mà Tao viết ra coi!”


    Khi mọi người đưa giấy ra, nhất là Anh Lộc ngồi bên cạnh, nên Thần cầm lấy tờ giấy của Anh Lộc, Thần đưa lên cao và chỉ vào cái đốm Mực trong lòng chữ “Khẩu” và nói:
    -“Bốn cộng với 1 là 5 rõ ràng ngay đây mà sao tụi bay không thấy hả ?”


    Nghe vậy, ai ai cũng nhìn vào mảnh giấy trên tay của mình, và thấy rõ là trong lòng chữ Khẩu nào cũng đều có thêm 1 chấm Mực cả !

    Mọi người xí-xa xí-xồ nhoi nhoi, thì Anh Lộc hỏi vặn lại Thần:
    -“Nhưng mà hôm qua Thần nói là cho ai ai cũng trúng mà, sao bây giờ trong xóm này không 1 ai trúng cả ?”


    Nghe vậy Thần cười lên ha hả rồi bỗng lấy Tay chỉ chỉ vào mặt tôi rồi nói:
    -“Hỏi Thằng này nè !”


    Nghe vậy, mọi người đều ngạc-nhiên hướng mắt nhìn về tôi, trong khi, y như có sự xắp-xếp trước giữa tôi và Ông Thần Tài, tôi đứng lên và nói:
    -“Tất cả các bà con ở đây nghe nè: Ông Thần Tài nói đúng, bữa nay ai ai cũng trúng số hết đó ! Vì Tôi có mua dùm cho tất cả mọi người rồi...


    Chờ cho tiếng xầm xì lắng xuống, tôi nói tiếp:
    -“Hôm qua, ra Chợ mua Số, tôi có mua làm nhiều vé, bây giờ tôi sẽ tặng cho tất cả mọi người ở xóm này, mỗi người 1 vé số trúng ít nhứt là 80 Ngàn !
    Ngoài ra, Tôi sẽ hỏi Anh Lộc là trong xóm, nhà nào nghèo, thì tôi tặng cho vé trúng 160 ngàn ! Hoặc nhiều hơn ... tùy theo đó !”


    Nói xong tôi móc túi ra những Vé tôi mua trúng, trao cho mọi người trước sự cám ơn rối rít, vì lúc đó 80 ngàn đồng cũng là kha khá ! Khi phát số đến 1 bàn tay nhỏ xíu đưa ra, tôi nhìn lại mới thấy đó là thằng nhóc “lên xác”, tôi giựt mình, hóa ra khi lo phát giấy số trúng cho mọi người, thì Ông Thần đã “thăng” mất hồi nào chẳng ai hay !

    Tôi vội quay lại bàn Thờ, thắp 3 cây nhah và lễ lạy Ông.
    Vì lúc đi mua số, tôi đã tính trước là thế nào tôi cũng trúng Số, nên tôi đã mua nhiều tấm số lẻ 1 đồng, vì tôi nghĩ là nếu trúng, sẽ tặng cho từng người từng tấm số đó.

    Chuyện tôi âm-thầm dự-tính như vậy, mà Thần Tài đã biết !
    Lại biết trước ngay từ khi ông chưa cho Số !


    Vì trước khi viết ra 2 chữ Khẩu, ông đã nói:
    -“Được rồi, ta sẽ cho Số dễ-dễ một chút nè ! Bảo-đảm ngày mai cả xóm ai ai cũng có Tiền”


    Hôm nay ngồi viết lại chuyện năm xưa, mà tôi vẫn còn dâng lên bao niềm kính-phục !


    ATOANMT
    Tháng 2, 2015


    Last edited by atoanmt; 15-02-2015 at 10:28 PM.
    AToanmt

    Trang nhà:
    www
    atoanmt.ucoz.com
    ____________________________
    Tự Họa:
    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ:
    Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt, :p
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè:
    Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây. :p

  5. #5

    Mặc định

    Thank you bác toan , bài hay thiệt. Rảnh rảnh ghé qua kể vài chuyện về huyền bí cho anh em học hỏi. Huy vọng sẽ gặp và tâm sự với bác trong một ngày gần đây
    Thiên đường hửu lộ vô nhân vấn
    Địa ngục vô môn, hửu khách tầm

    :thinking: :prayingpraying:2

  6. #6

    Mặc định

    Chòi xìa hia Toàn :v
    Họ thói, họ thói :)
    Facebook: https://www.facebook.com/namo.bhaisajyaguru
    Skype: hung.tranvan2209

  7. #7
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của atoanmt
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    506

    Mặc định

    Bạn Người học Phật à,

    "Lứ xì Tìa Chiêu Náng hả ?
    Úa xỉa nghìa Lứ thạc hó bó? ù săng xịn bó ?
    Chin xì kế ?
    Mà buồi liếu ! Sùn ủ ... nữa ,,,
    Xăng xí ói, úa xỉa thêm tía bó ? Ại mại ? Ái thói mại ?"

    Last edited by atoanmt; 17-02-2015 at 07:39 AM.
    AToanmt

    Trang nhà:
    www
    atoanmt.ucoz.com
    ____________________________
    Tự Họa:
    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ:
    Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt, :p
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè:
    Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây. :p

  8. #8

    Mặc định

    Lâu lắm rồi tôi mới được đọc lại một giọng văn dí dỏm một kiến thức sâu rộng kì lạ về thế giới vô hình của bác Atoan. Mỗi truyện của bác làm sinh động hẳn trang TGVH. Năm trước bác AToan về việt nam mà tôi không có dịp gặp mặt thật tiếc. Nhân dịp xuân Ất Mùi chúc bác và gia quyến mạnh khỏe, vui vẻ và có nhiều truyện hay trên diễn đàn. Mong được gặp mặt bác.

  9. #9
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của atoanmt
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    506

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi NguyetSinh Xem Bài Gởi
    Lâu lắm rồi tôi mới được đọc lại một giọng văn dí dỏm một kiến thức sâu rộng kì lạ về thế giới vô hình của bác Atoan. Mỗi truyện của bác làm sinh động hẳn trang TGVH. Năm trước bác AToan về việt nam mà tôi không có dịp gặp mặt thật tiếc. Nhân dịp xuân Ất Mùi chúc bác và gia quyến mạnh khỏe, vui vẻ và có nhiều truyện hay trên diễn đàn. Mong được gặp mặt bác.
    Cám ơn Bạn đã quá khen
    Tết vừa qua, mình đã về VN, nhưng tiếc rằng thời gian nghỉ phép chỉ có 4 tuần, và mình lại đi sang Ấn-Độ, Nepal viếng "Tứ Động-Tâm" nữa nên không dám liên lạc với các bạn ngoài Bắc, vì biết là không có đủ thời giờ ...Xin hẹn đến Bạn nói riêng và các bạn khác nói chung vào dịp sau vậy.
    Thân ái chúc tất cả các Bạn luôn an lành vui khỏe.


    AToanmt

    Trang nhà:
    www
    atoanmt.ucoz.com
    ____________________________
    Tự Họa:
    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ:
    Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt, :p
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè:
    Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây. :p

  10. #10

    Mặc định

    lứa ủ xịa kê , úa ái thói. chòi xìa chòi chòi xìa
    Thiên đường hửu lộ vô nhân vấn
    Địa ngục vô môn, hửu khách tầm

    :thinking: :prayingpraying:2

  11. #11

    Mặc định

    @Hia Toàn:
    Úa xìa Tìa Chiêu Náng, úa tò xing chỉa, sai cọn :)
    Hia xịa ching ngâm, bò xăng xịn :)
    Sùn ủ mah ? hoăng hía hoăng hía hie Toàn, úa ái thọi kê, ái thọi kê :v
    Facebook: https://www.facebook.com/namo.bhaisajyaguru
    Skype: hung.tranvan2209

  12. #12

    Mặc định

    tới nay mới biết có đong hương pò chí chực xại chực chúi
    Ayza mẳng cúi hài dón khiếu khiếu chọ.

    Hia tỉ hó pề

  13. #13

    Mặc định

    Chào bác Atoanmt!

    Em Nghe nói năm nay bác Atoanmt về lại Việt Nam, em rất mong được gặp và giao lưu với bác thêm lần nữa.

    Em chúc bác sức khỏe!
    Last edited by thai232; 19-02-2015 at 08:05 PM.

  14. #14
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của atoanmt
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    506

    Mặc định

    TÔI GẶP THẦN TÀI
    (Tiếp theo)

    6/- THẦN LÊN XÁC


    Sau lần trúng số đó, khi đã “trả hết nợ” của xóm nghèo ven biển, tôi thấy mình thật nhẹ-nhàng ... thư-thái ... thung-thướng như trút bỏ được một cục đá đã đeo nặng trong lòng suốt bấy lâu nay. Nên tôi từ giã gia-đình Anh Lộc để theo tên Po, “Tướng Cướp Bạch …Cục Đường” đi tìm mua cây Lap cho chiếc ghe của mình.

    Từ nhà Anh Lộc ở phía Nam của Quận, tôi phải đi về phía Bắc khoảng gần 2km mới vào Chợ Quận, xong từ đó đi về phía Tây, cũng khoảng gần 2km là đến nhà Mẹ của Po. Ở đó, sát nhà Mẹ của Po là nhà bà chị Hai, có thằng con Trai lớn là Sơn, (mà sau này Sơn cũng như cậu của nó là Po, đều trở thành đệ-tử của tôi)

    Sơn nghe Po nói tôi muốn tìm mua ít dụng cụ cho chiếc ghe, nên hắn cũng lấy xe Honda chạy theo, vì hắn nói có biết 1 chủ Ghe đánh cá có dư Ghe muốn bán. Và từ nhà của Sơn, chúng tôi phải đi thêm khoảng 17km nữa về hướng Tây.

    Tôi còn nhớ rõ hôm đó, khi đến nhà ông Chủ Ghe mới có 5 giờ chiều, thì người nhà nói là Ông ta đi vắng, phải đến 9 giờ tối mới về ! Nghe vậy tôi phân-vân ngán-ngẩm, vì khu-vực đó, nhà nhà hoặc làm Rẫy, làm Ruộng, đánh Cá Biển, buổi tối không có quán xá gì cả. Mà quay xe trở về Chợ thì xa quá, gần 20km, đường lúc đó là đường đất, nhiều đoạn lồi lõm sình lầy, nên chạy cả giờ đồng-hồ mới đến nơi …

    Còn đang ngẫm-nghĩ, thì tên Sơn cười toe nói:
    -“Cậu ơi, tui mới nghe lối xóm nói nhà gần đây, chút nữa có Ông Lên Xác Thần đó, thay vì ở đây chờ, mình qua bển coi nghen, chắc Cậu chưa biết coi Lên Xác Thần lần nào phải không?”


    Ngạc nhiên, tôi đáp:
    -“Hôm trước, ở “Giòng Giữa” (địa-danh khu nhà Anh Lộc), tui có coi cầu Thần Tài rồi, nhưng không biết “lên xác Thần” có giống vậy không?”


    Po xen vô nói:
    -“Từ đây, chạy thêm về phía Tây khoảng có bốn, 5km là tới nhà của Tui đó anh Toàn, tui biết Ông Lên Xác này lâu rồi. Để tui nói cho anh hiểu là cả cái Quận này, hầu như cứ vài Xã là có một người lên xác Thần.

    Những người này đều là người bình-thường, nhưng một hôm họ bỗng …ngáp-ngáp vài cái rồi vỗ ngực nói là Thần nhập xác ! Lúc đó, họ la hét rất lớn, kêu mọi người chung quanh đến chứng-kiến. Khi đám đông tụ lại, thì “Người lên xác” đó mới cho họ biết là Thần gì đã nhập vào xác này. Và để chứng-minh mình là Thần, thì ông ta sẽ "Xuyên Quai" !"


    Nói đến đây, Po ngưng lại và nhìn tôi với ánh mắt dò hỏi xem tôi có hiểu không, nên tôi nói:
    -"Xuyên Quai" là gì vậy?"

    -"Là dùng cây lẹm, loại kim lớn may bao bố, đường kính lớn gần bằng cây Đũa, xong đắp miếng giấy vàng bạc trên Má, rồi xuyên cây lẹm đó vào Má mà không chảy máu.
    Đặc biệt là hễ có phụ nữ nào đứng xem mà đang có kinh nguyệt, thì chỗ xuyên kim đó sẽ có chút máu rỉ ra, lúc đó người ta la lớn lên là
    "Phụ nữ nào không sạch sẽ phải bỏ đi chỗ khác, cấm không cho coi !"

    Chỉ có vậy, và khi 1 vài cô, vài bà trong đám đông bỏ đi về, thì chỗ chảy máu đó ngưng ngay lập tức !"


    Tôi nói:
    -"Lạ ghê, từ nhỏ tới lớn ở Sài Gòn, tui chưa từng nghe chuyện này...mà Thần lên xác để làm gì vậy?"


    Nghe tôi hỏi, cả Po và Sơn đều ngớ mặt ra ...
    Po gãi đầu đáp:
    -"Ừa, mà hồi nào tới giờ, ở đây ai ai cũng thấy Thần lên xác, mà chưa từng có người hỏi Thần lên xác để làm gì cả ! Nhưng khi Thần lên, Thần ưa chỉ cho dân chúng biết về mùa màng thất hay trúng, nên trồng gì, năm này có nhiều mưa hay nắng và đồng thời Thần cũng làm phép trị bịnh cho con nít trong vùng nữa !
    Thần thánh chọn những ai được nhập xác, nếu được chọn mà lại từ chối thì người đó sẽ bị bệnh nặng"


    Tôi hỏi tiếp"
    -"Vậy sau khi Thần xuyên quai, thì Ổng làm gì nữa ?"


    Po đáp"
    -"Ổng sẽ chỉ cho người ta cách may Áo cho Ổng, và may những lá Cờ nhỏ để giắt sau lưng Áo, đồng thời khắc Ấn riêng của Ổng để Ổng đóng mộc vào mấy là Bùa khi vẽ Bùa nữa.
    Sau đó, tự-động sẽ có vài người lối xóm theo hầu Ổng, được gọi là đệ-tử, nhưng thực ra, mỗi khi Thần lên xác, lúc đó, người thì lo nhang đèn, người lo gõ phèn la, còn người thì lo mặc Áo cho Thần !"


    Tôi cười hỏi giỡn:
    -"Ủa, Thần hỗng biết mặc Áo sao ?


    Sơn chen vào nói:
    -"Hỗng phải đâu Cậu, Áo của Thần người ta chỉ may có 2 Thân trước và sau thôi, thường là Áo sát nách, và khi lên Thần, một người đứng trước đắp Áo vô thân trước, người đứng sau đắp thân sau, rồi 2 thân áo đó được nối lại bằng những cọng vải may sẵn đính ở Thân Áo...Cậu theo tui qua nhà Ông lên xác coi đi sẽ thấy !"


    Thế là chúng tôi từ nhà Ông chủ ghe, đi qua vài căn nữa là đến nhà "Ông lên xác", khi bước vào nhà, lúc tôi gật đầu chào Ông chủ nhà, thì Po đã xổ một hơi tiếng Triều Châu có lẽ để giới-thiệu tôi, nên Ông cười hiền-hòa chỉ vào chiếc ghế đẩu mời tôi ngồi.

    Tôi thấy Ông khoảng chừng trên 60 tuổi, dáng người cao, tuy gầy nhưng ông ở Trần, để lộ đôi ngực nở-nang của người làm rẫy, và tôi lấy làm lạ khi Ông là người Hoa mà lại chỉ quấn mỗi chiếc "Xà-rong" kiểu người Khmer, (Xà-rong là loại váy quấn dài xuống mặc thay Quần) chứ không mặc quần đùi hay quần dài gì cả.

    Có lẽ tại địa-phương đó, người Hoa sống chung-đụng với người Khmer, nên Ông ta mới ăn mặc như thế. Còn đang ngẫm-nghĩ, thì Ông cười và nói với tôi bằng tiếng Việt với giọng lơ-lớ:
    -"Chú Em ở Sài gồng xuống đây hả? chưa biết coi Lên Thần à, ngòi chơi một chút Tui lên cho coi, mà đừng có sợ nghen !"


    Tôi vừa đáp "Dạ", thì có mấy người bước vào nhà, họ vừa nói liu-lo tiếng Hoa, vừa sắp lễ vật lên bàn thờ. Ở vùng này, nhà nhà người Hoa nào cũng có 2 bàn Thờ:


    Bàn Thờ Thần

    Một là thờ Thần ở chính giữa nhà, và thường-thường họ tô xi-măng ngay trên tường 1 chữ Thần thật lớn, hai là bàn thờ Thần Tài nhỏ xíu ở dưới đất.



    Đúng như Sơn đã nói, tôi thấy 2 người phụ mặc Áo cho Thần, sau khi họ đắp 2 Thân Áo trước, sau vào người Ông chủ nhà, thì họ cột 2 thân áo đó lại bằng những sợi giây vài may sẵn ở 2 bên hông dưới Nách và ở trên Vai. Ông ta cứ ngồi điềm nhiên để mặc cho người ta làm, ông cũng không thay quần, mà cứ để nguyên cái "xà-rong" như vậy.

    Sau khi đã khoác lên người cái Áo đỏ, có viết chữ “Thần” (神) trước ngực, Ông chủ nhà bắt đầu thắp nhang trước bàn thờ Thần, thì có người lấy ra 1 cái "phèn la" gõ lên beng beng mấy tiếng, tôi chăm-chú quan-sát, thấy Ông ta mặt bỗng đỏ hẳn lên, và thân người lắc-lư rung-động giựt giựt rất mạnh. Bỗng Ông vung cả 1 tay lên cao, khiến các cây nhang rơi lả-tả, ông hét lên 1 tiếng rồi xoay người phóng ngược ra sau, đến trước bàn Thờ Thần Tài gần cửa và ngồi phịch xuống. Mọi người xúm lại lạy, có người nói:
    -"Ủa, vậy là hôm nay Ông Thần Tài nhập về !"


    Nghe vậy, tôi chợt nhớ đến "Ông Thần Tài" ngoài "Giòng Giữa" ở nhà Anh Lộc mấy ngày trước, nên cũng lạy theo. Lúc đó, trong nhà đã đầy kín người đến coi, và họ đồng loạt sổ tiếng Triều Châu ra nói chuyện với "Ông Thần". Biết tôi không hiểu nên Sơn ghé Tai tôi thông-dịch:
    -"Cậu ơi, người ta ai cũng hỏi là có phải Thần Tài nhập về không? và Ông Thần nói Ổng là Thần Tài mượn xác này nhập về đó ! Chứ không phải Ông "Thành Hoàng" vẫn thường về của xác này đâu !"


    Bỗng nhiên "Ông Thần Tài" quay ngang người, nhìn Tôi rồi dùng ngón tay chỉa thẳng vào mặt tôi mà nói một hơi dài, tôi ngẩn-người không hiểu gì cả, thì Sơn vội dịch:
    -"Ổng nói là Ổng mới gặp cậu mấy ngày trước đó !"


    Vừa ngạc nhiên vừa bất ngời nên tôi đáp lời Thần bằng tiếng Việt:
    -"Ủa, Tôi có gặp Thần bao giờ đâu ?, Tôi mới đến đây lần đầu tiên mà !"


    Chắc Thần hiểu tiếng Việt, nên ông nói 1 hơi bằng tiếng Hoa, mà Sơn vội dịch cho tôi nghe như sau"
    -"Ta là Ông Thần Tài mà nhà ngươi đã gặp ngoài "Giòng Giữa" đó ! Chính Ta đã cho nhà ngươi trúng Số 41 và 55 đó !"


    Quá ngạc-nhiên nên tôi hỏi tiếp:
    -"Nhưng mà ngoài "Giòng Giữa" hôm đó xác là đứa con nít ...còn ở đây thì xác là Ông Già mà ..."


    Thần cười khà-khà đáp bằng tiếng Việt luôn:
    -"Ông Già hay con nít thì chỉ là cái xác mà thôi, con người nhập dzô thì chỉ có một mình Ta là Ông Thần Tài đó ! Nhà ngươi có nhớ là Ta nói ta sẽ cho nhà người trúng tới 16 lần không ? tại vì nhà người có "Tài vận" đến đó ! Một lát Ta sẽ cho nhà người trúng nữa !"


    Khi thấy Ông Thần Tài nói chuyện với tôi, tất cả mọi người trong nhà đều im phăng-phắc, nhưng khi nghe Ổng nói sẽ cho số, thì người ta nhao-nhao lên hỏi.
    Trong đám đông hôm đó, tôi không hề biết Tên ai hoặc nhớ Tên ai cả, trừ 1 người có cái Tên đẹp và độc-đáo ở vùng quê ven biển, khiến tôi nhớ mãi đến bây giờ là: "Ông Hải Yến"!.

    Nghe Po và Sơn kể thì Ông Hải Yến này là người giàu có nhất vùng đó ! Trong khi cả xóm chỉ toàn nhà Gỗ, thì chỉ có mình nhà của Ông Hải Yến là nhà Tường tô vôi trắng toát, vừa cao vừa rộng, Ông làm chủ nhiều Ruộng, đất, Rẫy, và còn có xe máy cày John Deere nữa !
    Ông Hải Yến cũng hỏi là Ông có "Tài" không ? Sẽ được Thần cho trúng mấy lần ?

    Khi nghe hỏi vậy, "Ông Thần" cũng cười khà-khà và đáp:
    -"Nhà người không có nhiều Tài đâu, chỉ có được trúng 3 lần thôi !"


    Ông Hải-Yến vội dập đầu xuống lạy và nói:
    -"Cám ơn Thần, cám ơn Thần. Ông cho tui trúng, tui sẽ hậu tạ Thần !


    Nghe vậy Thần có lẽ khoái chí nên cười vang lên ha-hả ... một cách vô-cùng sảng-khoái ...

    Trong khi Thần nói chuyện, thì đã có người lo mài Mực và soạn ra 1 chồng giấy Vàng-Bạc rồi đem đến đặt trước mặt Ông, ngay bên cạnh đĩa lễ vật cúng Thần Tài. Mọi người vội sì-sụp lạy cầu xin Thần cho Số !

    Chờ cho tiếng cầu xin lặng xuống, lúc đó "Ông Thần Tài" mới cầm lấy cây viết Lông, chấm mực rồi vừa niệm chú gầm-gừ trong cổ họng , vừa vẽ lung-tung ngoài không-khí, trong khi thân hình Ông, cả người cứ chuyển-động run-rẩy cà-giựt cà-giựt không ngừng ! Ai Ai cũng lặng im chăm chú theo dõi, và rồi Ông đặt bút xuống viết vùn-vụt trên các tờ giấy Vàng Bạc thật nhanh !

    Cũng y như kiểu viết của "Thằng Nhỏ Thần Tài" ngoài nhà Anh Lộc ! Tức là Tay Mặt viết vừa xong, thì Tay Trái chụp lấy miếng giấy và thẩy tung ra tứ phía cho bà con chụp ! Tôi cũng được 1 tấm mà Thần đã viết như hình dưới đây:


    Sau khi Thần đã thăng, Tôi Po và Sơn còn ngồi nán lại để nghe mọi người bàn xem Số gì sẽ sổ ra ?
    Ai ai cũng nói trong giấy Thần viết, có 2 con Số mà thôi, đó là Số O do vòng tròn Thần vẽ, và chữ "Nguyệt" 月, mà tính nét viết thì chữ 月có 4 nét:


    Thành ra ta có 2 số là 0 và 4. Cũng như ở "Giòng Giữa", người ta tính số qua lại bằng cách lấy 100 trừ đi: 04 hoặc 40, cho ra các số là:
    60, 06, 96 và 69
    (Cũng có người cho rằng nếu tính nét, thì vòng tròn có 1 nét, cộng 4 nét của chữ Nguyệt = 5 !) = 05, 50 ...

    (Còn tiếp)
    Last edited by atoanmt; 09-05-2015 at 03:50 AM.
    AToanmt

    Trang nhà:
    www
    atoanmt.ucoz.com
    ____________________________
    Tự Họa:
    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ:
    Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt, :p
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè:
    Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây. :p

  15. #15
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của thienhung_wu
    Gia nhập
    Oct 2007
    Bài gởi
    4,404

    Mặc định

    Bài viết của AToanmt rất hay và có duyên .Nhưng thời nay mà ông Thần Tài cho số kiểu đó chắc dân đen sớm ra đê mà ở (bởi vì 1 ngày có quá nhiều đài có chương trình xổ số:Nam Trung Bắc đều có)
    Thần Chú
    Namo Tassa Bhagavato Arahato
    Samma Sambud dhassa.

    (Nằm mơ thấy ác mộng, bị ma đè, sợ ma, đi đường bất an v.v. thì hãy niệm chú này, tâm sẽ được bình an)
    https://www.youtube.com/watch?v=vsaBKh1PRSs

  16. #16

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi thienhung_wu Xem Bài Gởi
    Bài viết của AToanmt rất hay và có duyên .Nhưng thời nay mà ông Thần Tài cho số kiểu đó chắc dân đen sớm ra đê mà ở (bởi vì 1 ngày có quá nhiều đài có chương trình xổ số:Nam Trung Bắc đều có)
    Có nhiều ổng " thần tài " mà tiền bối , mà ổng thần tài cũng biết luôn mình chơi sổ sổ nào , hihi
    Hãy lắng nghe và cảm nhận với tâm không thành kiến chân lý sẽ hiển bày.

  17. #17
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của phoquang
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    30,557

    Mặc định


    Nghe Huynh Atoanmt kể chuyện về Ngũ Lộ Tài Thần, mình cũng cảm mến và thấy Các Vị này cũng có nhiều Khí Khái lắm lắm......!!! Nên mình sẽ tìm hiểu nhiều hơn những gì Huynh kể và làm sáng tỏ 1 vài điểm hơn !!!

    Chân thành cảm ơn Huynh, vì đã cho mọi người đọc một câu chuyện thật như là mơ giữa trần đời đầy đau khổ và nhiều oan trái này; nếu nhìn theo 1 khía cạnh tích cực, thì ta sẽ thấy nhiều điều thi vị trong câu chuyện mà Huynh đã kể.....!!!


    Trân trọng Chào Huynh
    Kính Chúc Huynh và gia quyến vạn sự kiết tường
    NA MÔ KIẾT TƯỜNG VƯƠNG BỒ TÁT, MA HA TÁT
    Phổ Quảng
    thân
    Last edited by phoquang; 20-11-2015 at 09:42 PM.

  18. #18
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của phoquang
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    30,557

    Mặc định







    *Ngũ Lộ Tài Thần trong Phật giáo ( 五路 財神 - 五路财神 ):


    1. An Thổ Địa Chơn Ngôn ( Là Chơn Ngôn Chính Thống của Ngũ Lộ Tài Thần ):

    NAMAH SAMANTA BUDDHANAM: OM DHURU DHURU DEVI SVAHA.


    2. Ngũ Lộ Tài Thần Chơn Ngôn ( Theo Mật Tông Trung Hoa mà Các Thầy truyền ):

    .唵。 五路财神赐财。 悉地。 吽

    .唵。 五路財神賜財。 悉地。 吽

    .嗡。 五路財神賜財。 悉地。 吽

    .OM。WULU CAISHEN CICAI。SIDDHI。HUM

    .ÁN。 NGŨ-LỘ TÀI-THẦN TỨ-TÀI。TẤT ĐỊA。HỒNG
    Last edited by phoquang; 20-11-2015 at 09:51 PM.

  19. #19
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của phoquang
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    30,557

    Mặc định


    五路財神咒


    天摧摧 地摧摧 奉請財神到家門

    調起財神兵馬千萬千

    金銀財寶滿廳前 五路財神大護法

    奉財神令神兵天將火急如律令





    NGŨ LỘ TÀI THẦN CHÚ


    THIÊN THƯƠNG THƯƠNG ĐỊA THƯƠNG THƯƠNG PHỤNG THỈNH TÀI THẦN ĐÁO GIA MÔN

    ĐIỆU KHỞI TÀI THẦN BINH MÃ THIÊN VẠN THIÊN

    KIM NGÂN TÀI BẢO MÃN THÍNH TIỀN NGŨ LỘ TÀI THẦN ĐẠI HỘ PHÁP

    PHỤNG TÀI THẦN LỆNH THẦN BINH THIÊN TƯỚNG HỎA CẤP NHƯ LUẬT LỆNH







    *P/S: http://www.360doc.com/content/15/022...49632060.shtml
    Last edited by phoquang; 20-11-2015 at 10:46 PM.

  20. #20
    Thành viên DANH DỰ - Đã đóng góp nhiều về Học thuật cho Diễn đàn Avatar của phoquang
    Gia nhập
    Mar 2008
    Bài gởi
    30,557

    Mặc định





    天清清,地靈靈,拜請五方財公,女 神,召請五方路財神財王聽吾令,來 吾行銷事業〈外務,求財利,及各種 工作名稱〉展威靈。生意興隆,財源 盛,靈眼透視,顧客需要,未言先知 個個滿意,往來貿易,接洽晤談,隨 心所欲,口若懸河,辯才無礙,嬴服 方,滿心歡喜,立刻成交,圓滿順利 吾今敕令,五方財公,女財神,五方 五路財神王,五路財王,五方五路運 來,速速運財來,時刻不停,招財進 ,大發利市,財庫滿盈,神兵火急如 律令,急急如律令敕





    *P/S: http://chanquangphapsu.blogspot.com/...-than-phu.html

    Last edited by phoquang; 26-11-2015 at 11:48 PM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •