Bí mật kho báu Nhật thời Thế chiến 2

Kỳ 8: Người tỷ phú bí ẩn

Đăng Bởi Nguyễn Hoa Lư - 12:02 21-10-2013

Ngày nay, dù cho chính phủ Philippines chối bỏ sự tồn tại của Santa Romana – Santy, những tài liệu, sách vở, video, giấy kết hôn, tài khoản ngân hàng… là các minh chứng hùng hồn về sự xuất hiện của người đàn ông này hơn 60 năm trước.

Santy sở hữu khối tài sản khổng lồ gồm tiền mặt và vàngrải đều ở khắp các ngân hàng trên thế giới.Vàng được Santy khai quật trở thành nguồn tài sản chính cho rất nhiều “quỹ đen” phục vụ các âm mưu chính trị. Santy trở thành “người canh đền” cho kho báu Loa Kèn Vàng, rất lâu trước khi bị Ferdinand Marcos hất cẳng.

Người gác đền

Trong những năm tháng Roxas bị giam giữ và tra tấn, Tổng thống Marcos song song tiến hành việc ép Santa Romana phải “nhả” ra những tài khoản vàng khổng lồ của mình. Theo một thành viên gia tộc Marcos, mối quan hệ giữa Santy và Marcos đã bắt đầu từ rất lâu, trước khi Marcos trở thành tổng thống giữa thập kỷ 60.

Nguồn tin này cũng khẳng định rằng Santy từng là một người bạn thân thiết của Imelda – vợ Marcos sau này – khi cô ta còn là một nữ hoàng xinh đẹp đất Leyte. Santy là người đã giới thiệu Imelda cho Marcos nhưng có nghi ngờ rằng giữa hai người từng có mối quan hệ vượt trên tình bạn. Vào thời điểm đó, Santy là một bản sao của Casanova: đẹp trai, mạnh mẽ, với chiều cao đáng ngưỡng mộ và thân hình cường tráng… có nhiều nét tương đồng với một diễn viên điện ảnh.

Bởi còn nhiều các tài liệu chưa được giải mật, Seagraves đặt giả thuyết rằng vai trò của Santy là một “người gác đền” – chuyên điều phối dòng tiền của kho báu Yamashita về Mỹ dưới lớp vỏ bọc của một tỷ phú Philippines bí ẩn mà CIA đã khoác cho y.

Theo những tài liệu thu thập được, dòng vàng chảy từ Philippines đến khắp các ngân hàng ở Hồng Kông, Zurich (Thuỵ Sĩ), Buenos Aires (Argentina), hay London (Anh) qua các đường “chính ngạch” của quân đội Mỹ như phi trường Clark, vịnh Subic, phi trường quốc tế Manila… Một tổ chức tên Umbrella chịu trách nhiệm về an ninh cho những đợt vận chuyển này, đảm bảo những chuyến hàng “đi đến nơi, về đến chốn”.

Santy sử dụng tên thật và rất nhiều tên giả để mở tài khoản ngân hàng. Ramon Poirrotee, Jose Antonio Diaz, Jose Antonio Severino Garcia Diaz, Jose Almond… Vì có quá nhiều tên giả, Santy thường được ví như là “Người đàn ông không tên”. Theo luật pháp Mỹ, sử dụng tên giả là hợp pháp khi chúng không được dùng cho những mục đích lừa gạt.
Santy thực hiện sứ mệnh theo lệnh từ CIA và Bộ tài chính Mỹ. Y kiểm soát và sở hữu các công ty như DNP Enterprise (Diaz-Nanette-Poirrotte), Nanette Enterprise, Collette Enterprises, Poirrotte Enterprises… Đây là những công ty ma, được dựng lên để che dấu các hoạt động vận chuyển vàng ra khỏi Manila đến các trung tâm tài chính lớn trên thế giới.

Đổi lại cho vị trí “người canh đền” đầy rủi ro, Santy được nhận những khoản phí quản lý hào phóng, tuy không được kiểm chứng đầy đủ nhưng có thể lên đến 1% cho mỗi tài sản y đứng tên. Với mức đó, tài khoản 1 tỷ đô la thì y sẽ bỏ túi 10 triệu; còn tỉ lệ khiêm tốn hơn 0.1% cũng đã là 1 triệu đô, chưa nói đến việc có rất nhiều tài khoản như vậy.
Vào đầu thập niên 70, các tài khoản đứng tên trực tiếp bởi Santa Romana hay có nguồn gốc từ y được ước tính vào khoảng trên 50 tỷ đô la Mỹ. Nếu các tài khoản này là tài sản cá nhân thì chắc hẳn Santy đã trở thành một trong những người giàu nhất thế giới. Tuy nhiên, thu hút sự chú ý hẳn là cơn ác mộng tồi tệ nhất của Santy. Dù sở hữu nhiều ngôi nhà rộng lớn ở Manila, thành phố Cabanatuan… nhưng Santy chưa bao giờ khoe mẽ, mua sắm máy bay riêng hay siêu xe Ferrari.

Hầu như ít ai biết đến Santy bên ngoài Philippines, ngoại trừ giới ngân hàng và thế giới ngầm. Vai trò của Santa Romana chỉ là một miếng xếp hình trong mê cung rất phức tạp thời Chiến tranh lạnh. Nếu không có những tài liệu mật từ CIA và Bộ tài chính Mỹ, thì hầu như rất khó để biết được nhờ đâu mà Santy được bổ nhiệm để quản lý những tài khoản quan trọng như vậy.

Đoạn kết

Những gì đã diễn ra bên ngoài ở Philippines thì tương đối dễ nắm bắt.
Một phần trong hầu bao của Santy được dùng để giúp Ferdinand Marcos trở thành Tổng thống. Marcos đã chuẩn bị 20 năm cho vị trí này, và cuối cùng đã thành công vào năm 1965. Sau đó, Marcos đã hỗ trợ ngược lại cho CIA và Lầu Năm Góc trong việc mở rộng cuộc chiến tranh ở Đông Dương.

Tuy nhiên những hỗ trợ này không hoàn toàn miễn phí. Marcos trao đổi việc chính phủ mình sẽ chính thức và công khai ủng hộ các chính sách của Mỹ với điều kiện Nhà Trắng giữ vững vị trí quyền lực của hắn ta tại điện Malacanang càng lâu càng tốt.
Marcos trở thành thân thích với Nhà Trắng cho đến khi chính quyền Reagan lên thay năm 1986.
Cùng thời gian Marcos đánh cắp tượng Phật vàng và Roxas bị bắt giữ, Santy mở thêm một tài khoản ở chi nhánh ngân hàng First National City Bank – nay là ngân hàng Citibank – ở Manila. Một nhân viên ngân hàng tên James J. Collins đã nhận 43 triệu đô la Mỹ toàn tiền mặt và anh ta mất sáu ngày để đếm hết số tiền ấy.

Tại sao Santy lại bắt đầu thiết lập những tài khoản tiền lớn như vậy?
Khi đã trở nên giàu có và có một cuộc sống khác thường, Santy thường chọn cách giữ tiền trong nhiều ngôi nhà và văn phòng an toàn trên khắp Philippines.

Tuy nhiên khi cảm nhận được mối đe doạ đến từ Marcos, y bắt đầu phân tiền vào những túi giặt đồ và mang thẳng đến ngân hàng.

Do áp lực từ CIA cũng như Marcos, Santy nghiện rượu và tình hình sức khoẻ ngày càng tồi tệ. Ngày 13 tháng 9 năm 1974, Santy đột quỵ và được đưa vào bệnh viện San Juan de Dios tại thành phố Pasay.
Trên giường bệnh, y dặn dò Tarciana, một cận vệ tin cẩn, rằng đã đến lúc để mở các “tài khoản an toàn”. Santy đưa cho Tarciana tất cả giấy tờ, chứng chỉ đầu tư, bảng mã màu để mở các tài khoản bí mật, kèm theo rất nhiều các chỉ dẫn và chuyện kể về những chuyến khai quật xuyên suốt cuộc đời y.

Ngày 21 tháng 9, Santy viết một bản di chúc dài 4 trang mở đầu như sau: “Thời gian của tôi đã sắp hết, dù cho di chúc này không được mạch lạc đi chăng nữa, xin hãy mang nó ra ánh sáng”. Santy kể về việc bị Marcos ép ký một bản di chúc khác tại cung điện Malacanang, đồng thời đề cập đến một số tài khoản gửi tại ngân hàng HSBC Hồng Kông và một số ngân hàng khác tại Manila cùng với tên của 14 người thừa kế.

Sau 12 ngày vật lộn với tử thần trên giường bệnh, con gái Santy – Flordeliza Tantoca Santa Romana – yêu cầu đưa cha mình về nhà. Mặc dù Santy sợ phải rời bệnh viện nhưng Liza muốn ông được yên nghỉ trong vòng tay của gia đình và bè bạn. Trở về thành phố Cabanatuan, huyền thoại Santa Romana qua đời vài ngày sau đó bởi chứng xơ gan.
Theo nguồn tin trong gia tộc Marcos, tướng Lansdale ngay lập tức thu xếp chuyển tất cả số vàng còn lại của Santy tại ngân hàng Citybank Manila về trụ sở chính của ngân hàng này ở New York. Còn tại chi nhánh UBS Geneva – Thụy Sĩ, 20.000 tấn vàng dưới tên của Santy cũng được chuyển cho Lansdale.

Bằng cách nào Lansdale làm được điều này rất khó để biết, không loại trừ ông ta xoay sở tìm ra được những đầu mối từ những tên giả của Santy. Tuy nhiên, động cơ rõ ràng của việc này là để chuyển tài sản ra khỏi Manila trước khi Marcos chiếm đoạt chúng.

Nếu Marcos nghĩ cái chết của Santy sẽ ban cho hắn quyền kiểm soát số tài khoản ngân hàng đó, có lẽ hắn ta đã rất thất vọng. Mối quan hệ giữa Marcos với CIA và Nhà Trắng đã trở nên “hỗn loạn”, một bên nghĩ có thể thao túng được “những người Mỹ” và ngược lại “những người Mỹ” tưởng có thể lợi dụng được Marcos.
Cả hai bên đều có phần đúng, cho đến chừng nào vàng vẫn còn đó chờ được khai quật, và những tài khoản còn đóng băng của Santy chưa có người đụng tới.

Trí Dũng