Trang 1 trong 87 12345671151 ... Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 1725

Ðề tài: Xin được chia sẻ và học hỏi về Đạo và Đời - II

  1. #1

    Lightbulb Xin được chia sẻ và học hỏi về Đạo và Đời - II

    (Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)

  2. #2

    Mặc định

    Hiện tại tôi đã lưu lại hết các nội dung trong topic Xin chia sẻ và học hỏi về Đạo và Đời. Quý vị nào có nhu cầu tham khảo, xin vui lòng liên hệ với tôi nhé! (0984.653.120/richardhieu05@yahoo.com)

    Chúc Quý vị bình an !
    (Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)

  3. #3

    Mặc định Xin được chia sẻ và học hỏi về Đạo và Đời!

    Xin kính chào các ông, bà, bác, cô, chú, anh, chị, em và các đạo hữu trên diễn đàn!

    Hôm nay, tôi xin được tiếp tục phần II topic này với mục đích “Xin được chia sẻ và học hỏi về Đạo và Đời” với mọi người trên diễn đàn thuộc mọi nguồn tư tưởng, truyền thống tôn giáo, hay tự do.

    Lý do:

    1. Dựa trên cơ sở tự tu tập từ nhiều nguồn, sự chứng ngộ được một mẩu tâm không nhỏ bé (theo quan niệm của tôi), sự thực hành trong cuộc sống từ trước tới nay mà tôi xin được chia sẻ.
    2. Dựa trên sự vô hạn, vô bờ của kiến thức và hiểu biết, muốn sự thực hành được tốt hơn mà tôi xin được học hỏi.

    Việc chia sẻ và học hỏi của tôi trong topic này sẽ theo các nguyên tắc sau:

    1. Thuần chia sẻ và học hỏi, tuyệt đối không có ý khác; hoàn toàn không có ý là lời tôi là đúng, là chân lý cuối cùng, mà mọi người phải theo.
    2. Mong được cùng mọi người Đời và Đạo song hành, nước lên thuyền lên, chúng ta cùng nhau ngày càng tiến bộ hơn.
    3. Giữ ý quên lời mà trao đổi, không câu nệ vào chữ nghĩa.
    4. Lời tôi nói chỉ là tôi muốn nói, tôi không cầu mọi người hiểu lời tôi nói, chỉ mong qua sự trao đổi, mỗi chúng ta có thêm gợi ý tốt đẹp cho con đường của mỗi người.
    5. Trong lời lẽ trao đổi, do thiên hướng của bản thân, mà tôi có thiên một chút về ngôn ngữ Phật pháp để diễn đạt. Việc này hoàn toàn không có ý tôi chỉ muốn chia sẻ với mọi người có thiên hướng Phật pháp, mà xin được chia sẻ với tất cả mọi người thuộc mọi nguồn tư tưởng, truyền thống tôn giáo hay tự do.
    6. Xin được chia sẻ, được hỏi, được nêu vấn đề mà mỗi chúng ta quan tâm.

    * Các nguyên tắc này, tôi xin được viết gọn là “Các nguyên tắc chia sẻ” trong các bài viết sau để tiện đề cập.

    Tất cả vì sự tiến bộ của mỗi người.

    Chúc mọi người ngày càng bình an hơn!


    wellcome1
    (Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)

  4. #4

    Mặc định

    VÔ TRỤ - TỰ TẠI - TÙY DUYÊN - HƯỚNG THIỆN - TÍNH LÀ DỊCH !

    :)
    (Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)

  5. #5

    Mặc định

    tốt lắm ..chúc thành tựu viên mãn

  6. #6

    Mặc định

    chúc buôn bán làm ăn phát tài,,hehê
    trần gian là 1 chốn nô đùa ta chơi cho đã 4 mùa về 0'''...0937532387 anhhungdenhatngu

  7. #7

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hửu hình .hoại Xem Bài Gởi
    tốt lắm ..chúc thành tựu viên mãn
    Rất rất cám ơn đạo hữu vì lời chúc tốt đẹp. Chúc đạo hữu an nhiên !

    rose4
    (Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)

  8. #8

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi vovi2k Xem Bài Gởi
    chúc buôn bán làm ăn phát tài,,hehê
    cám ơn đại ca bác học canon tiến sĩ yêu đương học vovi 2 càng chân không dấu (chắc người ngoài hành tinh :silly:), ở đây buôn dưa lê bán táo mèo lấy vui mà, hi vọng được canon đại ca bác học tiến sĩ yêu đương học vovi 2 càng kỷ niệm cho nhiều món ngon

    :thumbs_up:
    (Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)

  9. #9

    Mặc định

    (Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)

  10. #10

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Richardhieu05 Xem Bài Gởi
    Hiện tại tôi đã lưu lại hết các nội dung trong topic Xin chia sẻ và học hỏi về Đạo và Đời. Quý vị nào có nhu cầu tham khảo, xin vui lòng liên hệ với tôi nhé! (0984.653.120/richardhieu05@yahoo.com)

    Chúc Quý vị bình an !
    ayza bán hết hàng rồi mà kg nói đến cái vụ hoa hồng hí tập 1màng 2 cuộc khũng hoãng cũa những bước chưn thần tốcthách đấu bắt đấu ayza
    trần gian là 1 chốn nô đùa ta chơi cho đã 4 mùa về 0'''...0937532387 anhhungdenhatngu

  11. #11

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi vovi2k Xem Bài Gởi
    ayza bán hết hàng rồi mà kg nói đến cái vụ hoa hồng hí tập 1màng 2 cuộc khũng hoãng cũa những bước chưn thần tốcthách đấu bắt đấu ayza

    rose4rose4rose4rose4rose4rose4rose4rose4rose4rose4
    (Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)

  12. #12

    Mặc định

    ayza nói lộn thách giá,hí
    trần gian là 1 chốn nô đùa ta chơi cho đã 4 mùa về 0'''...0937532387 anhhungdenhatngu

  13. #13

    Mặc định BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC - Phần 5

    BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC MỚI CÓ THỂ THOÁT KHỎI LUÂN HỒI

    Pháp sư Tịnh Không giảng ngày 24/01/2004 tại Đông Kinh, Nhật Bản
    ( tuitui ghi lại )

    Phần 5:

    Bồ tát Di Lặc, đó là Bố Đại hòa thượng.
    Năm xưa còn ở đời, Bố Đại hòa thượng xuất hiện ở đời Nam Tống, cách hiện tại chúng ta khoảng 800 năm, cùng thời với Nhạc Phi, xuất hiện ở Phụng Hóa, Triết Giang, quê hương của tổng thống Tưởng.
    Đó là nhân vật truyền kỳ, không ai biết tên của ông, cũng không ai biết gia thế của ông.
    Chỉ thấy 1 hòa thượng to mập như vậy, ngày ngày đi hóa duyên ở bên ngoài, trên vai có 1 bao vải to. Cho nên người ta gọi ông là hòa thượng túi vải.
    Cao tăng truyện cũng ghi là hòa thượng túi vải, cũng không biết được gia thế…của ông. Không ai biết.
    Từng có người hỏi Phật pháp với ông, thỉnh giáo ông Phật pháp là gì?
    Ông đem túi vải để xuống đất, duỗi 2 tay ra. Một câu cũng không nói.
    Mọi người xem thấy, đây là buông bỏ, là buông bỏ.
    Sau khi buông bỏ thì làm sao?
    Ông vác túi vải lên rồi đi, không thèm để ý đến ai.
    Ông biểu thị ý gì?
    - Buông xuống được, lấy lên được.
    Chính là trong kinh Kim Cang đã nói:
    - Ưng vô sở trụ, nhi sanh kỳ tâm.
    Buông bỏ là ưng vô sở trụ.
    Lấy lên là nhi sanh kỳ tâm.
    Lấy lên cái gì vậy? - Là giúp đỡ chúng sinh khổ nạn.
    Giúp đỡ tất cả chúng sinh khổ nạn, trong lòng của mình không lưu lại 1 chút ấn tượng.
    Đó là chân thật buông bỏ.
    Cho nên buông bỏ, các vị nhất định phải hiểu.
    Không phải buông bỏ công việc, mà là buông bỏ vọng tưởng phân biệt chấp trước.
    Không có vọng tưởng phân biệt chấp trước, vì tất cả chúng sinh mà làm việc, công việc của bạn làm sẽ rất nhanh. Công việc của bạn sẽ không có cực nhọc.
    Vì sao vậy?
    Bạn đích thực đã khế nhập vào cảnh giới không có ta, không có người, không có chúng sinh, không có thọ giả.
    Một ngày bạn bận rộn đến 24 giờ, bạn có bị mệt không?
    Chúng ta sẽ bị mệt, vì sao vậy?
    Có ta:
    - Bạn đã làm rất nhiều việc tốt, tôi rất cực khổ, tôi rất mệt.
    Nếu như không có ta.
    Máy móc kia không có ta, vận hành 1 ngày 24 giờ, vận hành mấy mươi năm không hề ngơi nghỉ. Vì sao được vậy?
    Không có ta.
    Không có ta thì không có mệt mỏi, không có chán ngán.
    Không mệt, không chán ngán là thật không có ta.
    Cô Vương Thục Phương, năm trước đến Trường Xuân thăm viếng pháp sư Thượng Huệ của chùa Bách Quốc Hưng Long.
    Pháp sư Thượng Huệ bốn năm rồi không hề ngủ, tinh tấn niệm Phật. Chỉ một câu A DI ĐÀ PHẬT.
    Ông đang bế quan.
    Bốn năm không hề ngủ.
    Sau khi nhìn thấy, thật là phục sát đất, nói với tôi: chùa Bách Quốc Hưng Long có khoảng hai, ba trăm người ở đó niệm Phật ngày đêm 24 giờ không hề gián đoạn, là họ luân phiên với nhau. Chỉ có một mình Thượng Huệ pháp sư là 24 giờ không hề ngơi nghỉ.
    Bạn muốn hỏi, làm thế nào mới đến được cảnh giới này?
    Không có ta thì làm đến được.
    Có ta thì không thể được.
    Môt ngày ông ăn 1 bữa.
    Không phải là người thông thường có thể so sánh.
    Ông cũng là phàm phu tu thành.
    Vấn đề là phải thật làm, thật tu.
    Chúng ta nói tu hành, tu cái gì, tu phiền não.
    Phiền não tập khí chưa dứt.
    Việc không vừa ý nho nhỏ thì liền nổi giận.
    Hợp với tâm mình thì liền sinh tâm hoan hỷ.
    Ngày ngày tu cái gì, tu thất tình ngũ dục.
    Việc này chính là trong Phật pháp thường nói:
    - Tâm luân hồi tạo nghiệp luân hồi.
    Cũng là tu hành, tu 6 cõi, không phải tu bồ tát đạo.
    Tu 6 cõi, tu 3 đường.
    Khởi tâm động niệm lời nói việc làm, bạn xem, trong 10 pháp giới tương ưng với pháp giới nào. Tương lai bạn nhất định đến pháp giới đó.
    Nó bày ra ngay trước mắt chúng ta mà.
    Kinh không thể không đọc.
    Đọc kinh, ngay đến quỷ thần đều nhắc nhở chúng ta, phải tùy văn nhập quán, phải có thể khế nhập vào cảnh giới của kinh điển. Cái niệm này sẽ hữu dụng.
    Niệm rồi thì thế nào?
    Đem cái quan niệm của chính mình sửa đổi lại.
    1 biến chính là 1 biến huân tu.
    2 biến chính là 2 biến huân tu.
    Tại vì sao không thể sửa lại?
    Huân tu được quá ít, không đủ.
    Người chân thật có được thành tựu.
    Con người đó, chúng ta tỉ mỉ mà quan sát xem đều là rất dõng mãnh, tinh tấn.
    Họ huân tập không hề gián đoạn.
    Cho nên huân tập thì có được sức định.
    Họ có sức định rồi.
    Cái sức định này của họ có thể thay thế phiền não tập khí.
    Chính là cái sức định này có thể vượt qua được sức mạnh của phiền não, tập khí.
    Chuyển đổi lại.
    Ngày nay chúng ta không thể chuyển đổi được phiền não tập khí vì sức huân tu của chúng ta quá yếu kém, không địch nổi phiền não tập khí.
    Vì vậy không được gì cả.
    Chính là bởi vì một loại tình huống như vậy, cho nên tu hành mới cần đến vô lượng kiếp.
    Nếu như có tiến không lùi, khẳng định 1 đời thành tựu.
    Trong kinh Hoa Nghiêm, Thiện Tài đồng tử là tấm gương cho chúng ta xem.
    Một đời chứng được quả vị cứu cánh viên mãn.
    Bạn xem qua tham phỏng của ông.
    Ông ở trong hội của bồ tát Văn Thù, được căn bản trí.
    Cái gì gọi là căn bản trí?
    Nếu dùng thuật ngữ Tịnh độ mà nói:
    - Buông bỏ tất cả thân tâm thế giới.
    Đó gọi là căn bản trí.
    Ở trong hội của bồ tát Văn Thù, ông làm được điều này.
    Sau đó ra ngoài tham phỏng.
    Bạn xem, ông tham phỏng tỳ kheo Kiết Tường Vân, ông chứng được Sơ trụ, viên giáo Sơ trụ.
    53 lần tham phỏng.
    Mỗi lần tham phỏng 1 vị thiện tri thức, địa vị của ông được nâng lên 1 bậc.
    Bạn xem, ở tỳ kheo Hải Vân, được Nhị trụ.
    Mãi lên đến bồ tát Phổ Hiền, là lần tham phỏng thứ 53, quả vị cứu cánh, một đời viên mãn thành công.
    Nguyên nhân gì vậy?
    Tùy văn nhập quán.
    Họ học 1 bộ kinh thì liền vận dụng được toàn bộ bộ kinh đó.
    Ngày nay chúng ta học văn tự, ý nghĩa cảnh giới bên trong thì hoàn toàn không liên quan gì chúng ta.
    Chúng ta chịu thiệt ngay chỗ này.
    Cũng không hiểu được học tập.
    Cho nên hy vọng đồng tu Tịnh tông cố gắng nỗ lực mà học tập.
    Lần này chúng ta ở Nhật Bản, cái tổ mà tôi tham gia là văn học tôn giáo.
    Hy vọng dùng giáo học tôn giáo để an định xã hội, thế giới hòa bình.
    Ở trong hội nghị, tôi đã nói 1 câu:
    - Phàm phu có 1 ý niệm sai lầm rất nghiêm trọng, chính là:
    “Người khác đều là sai, ta thì đúng.”
    Chỉ cần có cái ý niệm này tồn tại,
    xã hội vĩnh viễn không có an định,
    thế giới mãi mãi không có hòa bình.
    Phải làm thế nào?
    Quyết chân thật có được an định, hòa bình phải chuyển đổi ý niệm này lại.
    “Người khác đều là đúng, ta là sai.”
    Người khác sai rồi cũng là đúng, ta đúng rồi cũng là sai.

    SVCZ YouTube Player
    ERROR: If you can see this, then YouTube is down or you don't have Flash installed.

  14. #14

    Mặc định Bồ tát Di Lặc, đó là Bố Đại hòa thượng.

    Bồ tát Di Lặc, đó là Bố Đại hòa thượng.

  15. #15

    Mặc định BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC

    BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC MỚI CÓ THỂ THOÁT KHỎI LUÂN HỒI

    Pháp sư Tịnh Không giảng ngày 24/01/2004 tại Đông Kinh, Nhật Bản
    ( tuitui ghi lại )phần 01


    Xin chào các pháp sư, các vị đồng tu. Chúc các vị năm mới an lạc!
    A Di Đà Phật!
    Năm nay cũng là một năm rất hy hữu, khó được.
    Tôi nhận lời mời đến.. Nhật Bản dự hội nghị của Liên Hợp Quốc, hội nghị 10 năm giáo dục liên tục.
    Ngay đêm giao thừa, đến Nhật Bản, cho nên năm nay ăn Tết truyền thống ở Nhật Bản.
    Tham dự Hội nghị lần này, xem thấy một số người hảo tâm Nhật Bản, họ rất nhiệt tâm đối với hòa bình, tận tâm tận lực hy vọng xã hội làm thế nào để có thể an định, thế giới hòa bình.
    Người tham dự Hội nghị tuy là không nhiều, thế nhưng đến từ rất nhiều quốc gia, khu vực. Những người này hiện tại có thể nói đều là những người tốt.
    Thảo luận rất nhiều, thế nhưng làm thế nào thực tiễn. Đó là vấn đề.
    Tháng 7 năm ngoái, tôi tham dự Hội nghị Hòa bình LHQ ở Băng Cốc.
    Cảm xúc của tôi rất sâu sắc.
    Tần suất động loạn của thế giới mỗi năm mỗi cao hơn.
    Sự tai hại mỗi năm mỗi nghiêm trọng hơn.
    Làm thế nào thực tiễn?
    Đây chỉ là chuyển đổi một ý niệm.
    Nếu như họ không chuyển được, thì mãi mãi không thể thực hiện.
    Cho nên vấn đề này vô cùng khó khăn. Ai có thể buông bỏ tự tư, tự lợi.
    Cội gốc của động loạn là do tự tư, tự lợi mà ra.
    Không thể buông bỏ tự tư, tự lợi thì không thể
    mỗi niệm vì xã hội, vì tất cả chúng sinh mà tạo phước.
    Hội nghị này sẽ không cách gì thực hiện.
    Không những là những nhân sĩ thường trong xã hội, mà bao gồm tất cả tôn giáo trên thế giới cũng đều như vậy.
    Tôn giáo bị suy yếu rồi. Vấn đề này mọi người đều thấy rõ.
    Không chỉ Phật giáo suy yếu, Đạo giáo cũng suy, ở Trung Quốc, Nho giáo cũng suy.
    Tỉ mỉ quan sát toàn thế giới, không tôn giáo nào là ngoại lệ.
    Hình thức của tôn giáo vẫn còn lưu giữ. Thực chất của tôn giáo thì không còn thấy nữa.
    Ở Đài Loan, các vị đều đã biết, mỗi một đạo tràng của Phật giáo, mỗi chùa chiền đều không đoàn kết. Một nhà như nhau mà cũng không đoàn kết. Thậm chí đến ở chung trong một tự viện, chung ở nhiều rồi thì chia bè chia phái.
    Người xưa Trung Quốc thường nói
    - Gia hòa vạn sự hưng.
    Hai người ở chung một chùa mà cũng gây lộn, cũng bất hòa thì làm sao Phật pháp có thể hưng thịnh được.
    Phật giáo đã như vậy, các tôn giáo khác cũng không ngoại lệ.
    Cho nên gọi là loạn thế.
    Thế giới đại loạn.
    Từ xưa đến giờ, chưa từng xảy ra.
    Nguyên nhân gì tạo ra vậy?
    Do giáo dục tạo thành. Cũng chính là chúng ta đã xem thường giáo dục.
    Không những là một đời này của chúng ta, đời trước của chúng ta, một đời trước của chúng ta nữa.
    Chí ít cũng có thể truy ngược về 3, 4 đời trước đã xem thường giáo dục.
    Các tổ tiên Trung Quốc đối với việc này, biết được rất rõ ràng, rất thấu triệt.
    Cổ thánh tiên hiền Trung Quốc đã giáo dục người sao?
    Từ trên lịch sử mà nói, chí ít có thể truy ngược về 5000 năm trước, có văn tự ghi chép, Nghiêu - Thuấn - Vũ- Thương. Việc này có văn tự ghi chép.
    Nghiêu-Thuấn cách chúng ta ngày nay 4500 năm.
    Người xưa Trung Quốc, không ai không xem trọng giáo dục.
    Khi triều nhà Hán lập quốc, chính sách của quốc gia có 8 chữ:
    - Dựng nước, an dân, giáo dục làm đầu.
    Cho nên Trung Quốc dùng gì để trị quốc? Dùng giáo dục.
    Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Hoàn toàn dùng giáo dục!
    Do đó, có hơn 2000 năm thống nhất, không hề phân chia.
    Việc này, ngay đến người ngoại quốc cũng khen ngợi.
    Hôm nay chúng ta, ở đất nước Nhật Bản này, xem ghi chép buổi nói chuyện của tiến sỹ..của nước Anh cùng với đại tác gia của Nhật Bản. Chúng ta ở Đài Loan xem được bản dịch Trung văn.
    Ông tiến sĩ rất tán thán Trung Quốc. Ông cho rằng chân thật có thể ảnh hưởng đến thế kỷ 21 là Trung Quốc.
    “..là Trung Quốc”, lời nói này chúng ta phải ghi nhớ.
    Không phải chính trị của Trung Quốc, không phải vũ lực của Trung Quốc. Kinh tế, khoa học, kỹ thuật của Trung Quốc đều không phải. Mà là văn hóa của Trung Quốc.

  16. #16

    Mặc định BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC

    BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC MỚI CÓ THỂ THOÁT KHỎI LUÂN HỒI

    Pháp sư Tịnh Không giảng ngày 24/01/2004 tại Đông Kinh, Nhật Bản
    ( tuitui ghi lại )

    Phần 2:


    Ai có thể làm theo văn hóa Trung Quốc?
    Ai có thể phát huy văn hóa Trung Quốc?
    Người đó có thể lãnh đạo thế giới.
    Tầm nhìn của họ là từ nơi lịch sử mà đưa ra phán đoán này.
    Văn hóa Trung Quốc là gì? Chính là luân lý, đạo đức.
    Luân lý là dạy cách quan hệ giữa người và người.
    Người hiện tại không hiểu, không biết quan hệ giữa người và người gọi là loạn luân.
    Luân lý là đạo. Dân giữ luân lý là đức.
    Mấy năm gần đây, tôi giảng về đạo đức.
    Cái gì là đạo? Cái gì là đức?
    Người thông thường giảng nói đạo đức nói được rất hay.
    Chúng ta không dễ gì nghe hiểu.
    Tôi nói được rất đơn giản.
    Đạo chính là phép tắc vận hành của đại tự nhiên.
    Tùy thuận phép tắc tự nhiên thì gọi là đức.
    Nếu như trái phạm, tai nạn liền đến.
    Tôi cũng thường nhắc nhở các đồng tu.
    Đạo ở chỗ nào? Đạo ở ngay chính bản thân.
    Bạn tỉ mỉ mà quan sát cái thân thể này của chúng ta.
    Cái thân thể này là tự nhiên sanh thành.
    Cha mẹ sanh ra con cái, sanh ra đứa trẻ, tuyệt nhiên không có cái ý muốn đứa nhỏ phải nên là như thế nào đó.
    Muốn đứa bé có 3 con mắt, muốn đứa bé có 3 lỗ tai. Không hề có cái ý như vậy.
    Thuận theo tự nhiên. Đó là phép tắc của tự nhiên, là đạo. Cho nên là thiên nhiên.
    Không hề có cái ý nào trong đó.
    Nếu thêm một tí “ý gì” trong đó thì đạo liền bị phá vỡ.
    Thánh nhân dạy bảo chúng ta:
    Đạo ở ngay trong nhân luân. Phát khởi ở ngay nơi vợ chồng.
    Cho nên kết hợp của vợ chồng là hiện tượng của tự nhiên.
    Đó là đạo.
    Có vợ chồng thì sau mới có cha con, có anh em, có quân thần, có bè bạn. Đây là đã đem nhân luân nói ra hết rồi, không ngoài 5 loại lớn này.
    Đó là đạo.
    Cho nên gốc của đạo ở hiếu thân, ở tôn sư.
    Người Trung Quốc nói đức: hiếu để, trung tín, lễ nghĩa, liêm khiết, nhân ái, hòa bình.
    12 chữ này không phải do người nào phát minh, sáng lập mà là đạo lý tự nhiên.
    12 chữ này là thiên tính của mỗi một người.
    Không có người nào là không đầy đủ.
    Tại vì sao đến bây giờ bạn lại quên hết?
    Bạn đã mê, mất tự tánh.
    Nhà Phật thường nói:
    Đem cái tánh đức hoàn mỹ, nguyên bổn của chính bạn, thảy đều quên mất hết; tư tưởng, hành vi của bạn hoàn toàn trái ngược với tánh đức của bạn; thì tai hại liền đến.

  17. #17

    Mặc định BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC

    BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC MỚI CÓ THỂ THOÁT KHỎI LUÂN HỒI

    Pháp sư Tịnh Không giảng ngày 24/01/2004 tại Đông Kinh, Nhật Bản
    ( tuitui ghi lại )

    Phần 3:


    Chúng ta xem qua xã hội hiện nay.

    Luân lý, đạo đức, bạn đem ra mà đối chiếu:

    khởi tâm động niệm, lời nói, việc làm hoàn toàn trái ngược với tánh đức.

    Trái ngược đến 180 độ.

    Thế giới này, làm sao mà không động loạn chứ!

    Tai nạn nghiêm trọng nhất, như người phương Tây nói:

    Ngày tàn của thế giới.

    Chúng ta đã từng xem thấy, có rất nhiều lời tiên đoán cổ xưa của ngoại quốc, của Trung Quốc nói:

    Ngày tàn của thế giới, chính ngay hiện tại.

    Năm trước, tôi ở Singapore, có 1 vị viện trưởng viện Thần học, ông rất cảm khái mà nói ra 1 câu. Ông nói:

    - Ngày tàn của thế giới rõ ràng là năm 1999- 2000. Vì sao lại không xảy ra?

    Kỳ lạ thật!

    Không sai. Đích thực là ở năm 2000.

    Năm 2000, vì sao không xảy ra?

    Bởi vì tiên đoán năm 2000, người của toàn thế giới đều biết.

    Năm 1999- 2000, tín đồ của toản thế giới, ngày ngày đang cầu nguyện.

    Sự cầu nguyện này là có hiệu quả.

    Không phải không có nguyên nhân.

    Cho nên tai nạn này bị kéo chậm lại, kéo dãn ra.

    Không phải không có.

    Nếu như có thể giữ được tâm chân thành cầu nguyện này

    vĩnh viễn không gián đoạn.

    Tai nạn này có thể được hóa giải, sẽ không có.

    Thế nhưng, trải qua 2 năm, rồi mọi người nói đó là mê tín,

    làm gì có việc này, không phải đã bình an trải qua rồi sao?

    Thế là tạo tác tội nghiệp,

    càng làm cho tệ hại hơn, nghiêm trọng hơn,

    nguy hiểm hơn so với trước nhiều.

    Vậy thì không còn cách nào.

    Việc này chúng ta chính mình phải biết.

    Rất nhiều đồng tu đến hỏi tôi. Tôi nói với mọi người:

    - Không nên sợ tai nạn.

    Con người có sanh, ắt có tử.

    Sanh tử là đạo.

    Đó là hiện tượng tự nhiên.

    Trong kinh Phật nói:

    Chúng sinh hữu tình có sanh, lão, bệnh, tử;

    Chúng sinh vô tình có sanh, trụ, dị, diệt.

    Ngay đến tinh cầu cũng có thành, trụ, hoại, không.

    Đó là hiện tượng tự nhiên.

    Đó là đạo.

    Phật đã nói rất rõ ràng.

    Các hiện tượng này, nguyên nhân gì chi phối nó?

    Phật nói đó là nghiệp lực.

    Nghiệp lực của chúng sinh,

    nguyện lực của bồ tát

    khiến cho thế giới này sanh diệt, không trụ,

    mãi mãi đều ở luân hồi.

    Hữu tình thế gian luân hồi, bỏ thế gian cũng ở luân hồi.

    Tinh cầu thành, trụ, hoại, không cũng là luân hồi.

    Không là hủy diệt, chính là ngày tàn.

    Thành chính là lại bắt đầu.

    Cho nên tinh cầu, tinh hệ của vũ trụ cũng là đang luân hồi.

    Thời gian của nó dài, thọ mạng của chúng ta ngắn.

    Chúng ta không thấy được.

    Thế nhưng hiện tại khoa học dùng rất nhiều máy móc để trắc nghiệm, đã hiểu rõ được hiện trạng này.

    Đó đã là hiện tượng tự nhiên, là điều bình thường.

    Cho nên sanh không có gì đáng để vui mừng.

    Tử cũng không có gì phải lo sợ.

  18. #18

    Mặc định BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC

    BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC MỚI CÓ THỂ THOÁT KHỎI LUÂN HỒI

    Pháp sư Tịnh Không giảng ngày 24/01/2004 tại Đông Kinh, Nhật Bản
    ( tuitui ghi lại )

    Phần 4:

    Phật pháp chỉ bảo chúng ta một việc quan trọng nhất:
    - Một chúng sinh hữu tình,
    Đời đời kiếp kiếp đều đang học tập!
    Cho nên phàm phu thành Phật phải trải qua vô lượng kiếp.
    Cho nên gọi là trải qua 3 a tăng kỳ kiếp, không phải nói với chúng ta, mà đó là nói với Pháp thân bồ tát.
    Pháp thân bồ tát từ phá 1 phẩm vô minh, chứng 1 phần Pháp thân, đó là Đại thừa viên giáo Sơ trụ bồ tát.
    Tính từ ngày họ chứng được Sơ trụ đến chứng được quả Phật, cứu cánh viên mãn, cần phải trải qua 3 a tăng kỳ kiếp. Trước khi chưa chứng được Sơ trụ thì không tính, trước thời gian đó không tính.
    Nếu như thêm vào thời gian trước đó thì vô lượng kiếp.
    Vì sao phía trước không tính vậy?
    Vì trước đó tiến thoái liên tục.
    Tiến thì ít, thoái thì nhiều.
    Mức độ thoái chuyển rất lớn.
    Đến được Sơ trụ trở lên, có thể nói chỉ có tiến, không có lùi.
    Vì sao họ thoái vậy?
    Thoái là dừng lại. Không tiến thì gọi là thoái.
    Giống như chúng ta đi học vậy, bị lưu bang. Lưu bang chính là thoái,
    Cho nên thời gian 3 a tăng kỳ kiếp là xác định đời đời kiếp kiếp không ngừng học tập.
    Học tập tương ưng với tánh đức chính là nâng lên.
    Trái với tánh đức, chính là đọa lạc.
    Sự việc chính là như vậy.
    Nhà Nho nói luân thường đạo đức.
    Bạn tỉ mỉ mà quan sát xem, tôn giáo nào cũng đều có nói, đều không có ngoại lệ.
    Trong luân thường đạo đức, quan trọng nhất, căn bản của căn bản chính là:
    - Hiếu thân, tôn sư.
    Bạn xem, câu đầu trong Tịnh nghiệp tam phước:
    - Hiếu dưỡng phụ mẫu, phụng sự sư trưởng.
    Chúng ta phải chăm chỉ mà làm, phải nỗ lực mà học tập.
    Trong mấy năm gần đây, tôi tiếp xúc với rất nhiều người lên đồng.
    Không phải tôi đi tìm họ, mà họ đến tìm tôi.
    Thầy Giang vẽ Địa ngục biến tướng đồ, là do thổ địa đến yêu cầu.
    Bức vẽ này thành công.
    Hôm qua, thầy Giang nói với tôi. Ông ở Âu châu thấy 1 giấc mộng, mộng thấy bồ tát Địa Tạng. Từ Âu châu trở về, về đến Đài Loan, lại mộng thấy 2 lần. Trước sau 3 lần.
    Lần sau cùng nhất mộng thấy bồ tát Địa Tạng triệu tập Thập điện Diêm vương, rất nhiều quỷ vương, thổ địa. Dường như là mở Đại hội chúc mừng gì đó.
    Ông gọi điện nói với tôi, tôi nói họ làm lễ chúc mừng bức tranh cảnh địa ngục của ông đã hoàn thành.
    Thổ địa cũng tiết lộ cho tôi 1 tin. Nói là kiếp nạn của thế gian này, cái nhân của kiếp nạn này, ông nói ra 8 chữ:
    - Bất hiếu cha mẹ, không kính tổ tiên.
    Tôi nghĩ lại, rất có đạo lý.
    Hiện tại cho dù người ngoại quốc, người Trung Quốc, có mấy người hiếu cha mẹ, kính tổ tiên.
    Chính cái tội này thì đáng phải đọa địa ngục.
    Có 1 đồng tu đến hỏi tôi. Họ hỏi những lời nói của quỷ thần có nên tin hay không?
    Tôi liền nói với họ:
    - Bạn tỉ mỉ mà tư duy lời của quỷ thần nói là gì?
    Nếu lời của họ nói đúng lý, đúng pháp, chúng ta có thể nghe.
    Nói mà không đúng như lý, như pháp thì không nên nghe.
    Việc này phải có trí tuệ.
    Nếu như bạn không có trí tuệ, bạn mê vào lời nói của quỷ thần, vậy thì bạn bị họ bởn cợt, thì bạn đã sai rồi.
    Họ nói ra hợp tình, hợp lý, có đạo lý, trong việc này không có mê tín.
    Con người, nếu không hiếu cha mẹ, không kính tổ tiên, thì bất cứ chuyện xấu nào họ cũng dám làm.
    Một người hiếu cha mẹ, kính tổ tiên,
    không những là lời nói, việc làm,
    khởi tâm động niệm
    họ đều nghĩ
    nếu như việc này ta làm
    mà không đúng pháp,
    có lỗi với cha mẹ,
    làm tổ tiên xấu hổ
    thì họ không làm.
    Hiện tại thế nào?
    Hiện tại là không có loại giáo dục này nữa.
    Tuổi tác của tôi như vầy, ở nơi nông thôn Trung Quốc đại lục, lúc nhỏ 6,7 tuổi còn tiếp xúc được những giáo dục của người xưa.
    Thời gian tôi tiếp nhận, chỉ có khoảng nửa năm, thì sau đã biến thành trường học, nên không còn nữa.
    Đây thật là đem phế bỏ cái căn bản mấy ngàn năm của dân tộc, quốc gia.
    Cho nên, tai nạn này, nhất định không thể tránh khỏi.
    Do đó chúng ta không cần phải suy nghĩ đi tìm chỗ nào để tránh.
    Chỗ nào là tốt vậy? Không cần phải suy nghĩ.
    Tai nạn đến rồi, nếu muốn, chúng ta làm thế nào có thể vãng sanh thế giới Tây phương Cực Lạc?
    Thời gian rất là cấp bách.
    Cho nên cái tâm cầu sanh Tịnh độ phải khẩn thiết,
    phải chân thật buông bỏ
    Phàm hễ là người niệm Phật không thể vãng sanh đều là không buông bỏ.
    Chỉ cần có 1 việc không thể buông bò, thì bạn không thể vãng sanh.
    Vì vậy, mọi thứ đều phải buông bỏ.
    Thế giới này, không có cái gì đáng lưu luyến cả.
    Bạn xem người trên thế giới này xem. Bạn có bằng lòng ở chung với họ không?
    Thế giới Tây phương Cực Lạc đều là bậc thượng thiện đến ở một nơi.
    Thượng thiện, chú giải của tổ sư, đại đức rất hay.
    Thượng thiện là chỉ người nào vậy?
    Vị đẳng giác bồ tát gọi là thượng thiện.
    Vì sao chúng ta không cùng ở chung với Phật, bồ tát, đối với chính mình, tu học thành tựu thì sẽ rất nhanh.
    Cho nên thế gian này,
    không luận là thuận cảnh, thiện duyên
    hay ác cảnh, nghịch duyên
    thảy đều không để ở trong lòng.
    Chúng ta một lòng một dạ cầu sinh Tịnh độ.
    Giữ cái tâm thuần thiện, thuần tịnh của chính mình thì là đúng.
    Thuần tịnh,
    thuần thiện,
    niệm Phật cầu sinh Tịnh độ
    thì không ai là không vãng sanh.
    Xưa nay Tổ sư đã nói:
    - Pháp môn này,
    vạn người tu,
    vạn người vãng sinh.
    Then chốt chính là:
    - Phải chân thật buông bỏ. Tất cả đều buông bỏ hết.
    Với tất cả người, sự việc, sự vật không nên có sự đối lập, không nên có sự tranh chấp nữa.
    Chỉ cần bạn có đối lập với người, sự việc, sự vật, còn có mâu thuẫn, chính là chướng ngại chính mình vãng sinh.
    Chính là đem chính mình kéo vào 3 đường ác.
    Người khác sẽ không bị hại, bị hại là mình.
    Đạo lý này phải nên hiểu.
    Chân tướng sự thật phải rõ ràng, thông suốt.
    Giáo học của Phật pháp chính là dạy chúng ta giác ngộ.
    Giáo dục của Phật đà, giáo dục của Thánh nhân, thậm chí đến giáo dục của tất cả thần thánh, tôn giáo, thế gian đều khẳng định:
    - Tánh người vốn thiện.
    Người Trung Quốc dạy các bạn nhỏ, câu thứ 1 trong Tam tự kinh:
    - Nhân chi sơ tánh bổn thiện.
    Đó là bổn tánh của bạn.
    Bổn tánh của tất cả chúng sinh thảy đều là lương thiện, đều là chí thiện.
    Phật, bồ tát nói với chúng ta:
    - Tất cả chúng sinh đều có Phật tánh.
    Do đó Phật, bồ tát thấy tất cả chúng sinh đều là Phật, bồ tát.
    Không phải nói Phật vị lai, Phật vị lai là nói cho chúng ta nghe.
    Trong Hoa nghiêm viên giác, Phật đã nói:
    - Tất cả chúng sinh vốn dĩ thành Phật.
    Không phải nói vị lai, “vốn dĩ thành Phật”.
    Lời nói này là thật, một tí cũng không giả.
    Trong kinh Lăng Nghiêm, đặc biệt là chú giải của đại dư Giao Quang trong Chánh mạch sớ, nói rất rõ ràng:
    - Tất cả chúng sinh đều có Phật tánh, Phật tánh chính là Phật.
    Phật tánh ở đâu vậy? Cái gọi là lục căn môn đầu, phóng quang động địa.
    Thân thể có sinh, diệt. Tự tánh không sinh, không diệt.
    Thân thể có hình tướng. Tự tánh không có hình tướng, nó không phải vật chất.
    Tự tánh ở đâu vậy? Khắp hư không, cùng pháp giới. Đó là chân thật chính mình.
    Bản năng của tự tánh có kiến văn giác tri, kiến văn giác tri là bản năng, đầy đủ vô lượng vô biên thiện đức.
    Cho nên đức cùng năng đều là tự tánh vốn dĩ đầy đủ.
    Không phải là từ bên ngoài đến.
    Chỉ là hiện tại chúng ta mê, mất đi tự tánh, bản năng đều đang khởi tác dụng.
    Nơi tác dụng mà không biết, nên đã dùng sai.
    Dùng sai rồi, làm cho vạn đức, vạn năng của chính mình biến thành vô lượng vô biên phiền não, biến thành vô lượng vô biên nghiệp chướng.
    Sự việc chính là như vậy.
    Cho nên giáo học của Phật không gì khác
    làm cho chúng ta hồi phục lại tự tánh mà thôi.
    Việc này chúng ta chân thật phải hiểu.
    Là Phật nói với chúng ta. Chúng ta mở to mắt ra mà nhìn cái niệm đầu.
    Nhìn thấy cái niệm đầu này là tự tánh, gọi kiến tánh.
    Kiến tánh thấy là Pháp tánh.
    Thế nhưng thế nào vậy, cái niệm thứ hai thì biến đổi rồi.
    Cái niệm thứ hai thì đem kiến tánh biến thành nhãn thức, đem sắc tánh bên ngoài biến thành sắc trần.
    Cho nên cái niệm thứ 1 là duy tâm sở hiện.
    Cái niệm thứ 2 là duy thức sở biến.
    Cự li giữa niệm thứ 1 và 2, chúng ta không cách gì tính được.
    Đích thực là 1 giây trong vạn ức lần, tốc độ quá nhanh.
    Vì vậy chư Phật, bồ tát, Pháp thân bồ tát, các Ngài không giống như chúng ta.
    Các Ngài chính là giữ được niệm thứ 1 này.
    Vĩnh viễn là niệm đầu tiên.
    Không rơi vào niệm thứ 2.
    Đó chính là Pháp thân bồ tát, đó chính là chư Phật Như Lai
    Rơi vào niệm thứ 2, đó là phàm phu, liền biến thành 10 pháp giới.
    Chúng ta không thể không biết được đạo lý này.
    Không thể không biết chân tướng sự thật này.
    Sau đó mới khẳng định:
    Tất cả chúng sinh vốn dĩ thành Phật
    Hiện tại thế nào vậy?
    Từ cái nhìn của Phật,
    hiện tại là:
    “Phật” đang mê hoặc, điên đảo!
    Tuy là mê hoặc, điên đảo,
    bạn tạo nghiệp phải thọ báo,
    bạn ở trong địa ngục phải chịu vô lượng vô biên khổ sở
    thế nhưng
    bạn vẫn là một vị Phật.
    Cũng giống như bạn thấy ác mộng vậy.
    Tuy là bạn đang thấy ác mộng, khổ không nói ra lời.
    Biết bạn nhất định sẽ tỉnh lại.
    Cho nên ánh mắt của Phật
    xem thấy tất cả chúng sinh là Phật,
    tôn kính đối với tất cả chúng sinh.
    nhất định không có phân biệt, không có chấp trước.
    Cho nên chúng ta,
    đối với tất cả người,
    tất cả việc,
    tất cả vật,
    chỉ cần có phân biệt
    chỉ cần có chấp trước
    thì bạn cần phải biết
    đã mê rất nghiêm trọng
    rất nghiêm trọng rồi.
    Bạn tạo nghiệp sẽ làm cho bạn đọa lạc.
    Bạn không có cách gì thoát khỏi 6 nẻo luân hồi.
    Làm thế nào để thoát khỏi luân hồi đây?
    Bạn đối với tất cả người, sự vật, tận khả năng không nên chấp trước.
    Không nên chấp trước nữa.
    Quả như đối với tất cả người , sự vật thế gian không còn chấp trước nữa
    thì bạn siêu việt 6 cõi luân hồi, 6 cõi không còn nữa.
    Nếu như không phân biệt, 10 pháp giới cũng không còn.
    Đó là pháp giới 4 thánh: Thanh văn, Duyên giác, Bồ tát, Phật.
    Trong 10 pháp giới, các Ngài còn có phân biệt, các Ngài không còn chấp trước.
    Có chấp trước, có chút nào chấp trước, bạn nhất định không thể ra khỏi 6 cõi.
    Vậy chúng ta hà tất chấp trước làm gì.
    Chấp trước, người khác không bị thiệt, chính mình bị thiệt rất lớn.
    Phân biệt, chấp trước đều là chính mình bị thiệt, không có liên quan gì đến người khác.
    Cho nên tôi học Phật, thực tế mà nói, gặp được duyên may.
    Vị thầy thứ 1 của tôi là đại sư Chương Gia.
    Ngày đầu tiên, Ngài dạy tôi:
    - Nhìn thấu, buông bỏ.
    Nhìn thấu, buông bỏ chính là bí quyết tu hành chứng quả của tất cả chư Phật.
    Buông bỏ giúp mình nhìn thấu.
    Nhìn thấu giúp mình buông bỏ.
    Buông bỏ vọng tưởng, buông bỏ phân biệt, buông bỏ chấp trước.
    Nhìn thấu là trí tuệ, trí tuệ của bạn liền khai, bạn liền thông đạt tường tận.
    Rõ ràng thông suốt tất cả các pháp là nhìn thấu.
    Cho nên nó là tương trợ lẫn nhau.
    Nhìn thấu giúp đỡ buông bỏ. Buông bỏ giúp đỡ nhìn thấu.
    Từ Sơ phát tâm đến quả Như Lai địa.
    Nếu như bạn không thể buông bỏ thì bạn không cách gì nhìn thấu.
    Hay nói cách khác, bạn không thể khai trí tuệ.
    Bạn học có nhiều thứ hơn, nghiên cứu có nhiều hơn, trong Phật pháp gọi là thế trí biện thông.
    Thế trí biện thông là sở tri chướng.
    Bạn không thể buông bỏ là phiền não.
    Chướng, hai chướng này nhất định là chướng ngại trí tuệ bát nhã của tự tánh bạn, đức năng của tự tánh.
    Cho nên tu hành là tu cái gì?
    Đơn giản nhất, then chốt nhất chính là buông bỏ.
    Nhìn thấu không cần phải tu.
    Buông bỏ, bạn tự nhiên liền nhìn thấu.
    Vì vậy chính là tu phải buông bỏ.
    Ta phải buông bỏ không ngừng.

  19. #19

    Mặc định BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC MỚI CÓ THỂ THOÁT KHỎI LUÂN HỒI

    BUÔNG BỎ CHẤP TRƯỚC MỚI CÓ THỂ THOÁT KHỎI LUÂN HỒI

    Pháp sư Tịnh Không giảng ngày 24/01/2004 tại Đông Kinh, Nhật Bản
    ( tuitui ghi lại )

    Phần 5:


    Bồ tát Di Lặc, đó là Bố Đại hòa thượng.
    Năm xưa còn ở đời, Bố Đại hòa thượng xuất hiện ở đời Nam Tống, cách hiện tại chúng ta khoảng 800 năm, cùng thời với Nhạc Phi, xuất hiện ở Phụng Hóa, Triết Giang, quê hương của tổng thống Tưởng.
    Đó là nhân vật truyền kỳ, không ai biết tên của ông, cũng không ai biết gia thế của ông.
    Chỉ thấy 1 hòa thượng to mập như vậy, ngày ngày đi hóa duyên ở bên ngoài, trên vai có 1 bao vải to. Cho nên người ta gọi ông là hòa thượng túi vải.
    Cao tăng truyện cũng ghi là hòa thượng túi vải, cũng không biết được gia thế…của ông. Không ai biết.
    Từng có người hỏi Phật pháp với ông, thỉnh giáo ông Phật pháp là gì?
    Ông đem túi vải để xuống đất, duỗi 2 tay ra. Một câu cũng không nói.
    Mọi người xem thấy, đây là buông bỏ, là buông bỏ.
    Sau khi buông bỏ thì làm sao?
    Ông vác túi vải lên rồi đi, không thèm để ý đến ai.
    Ông biểu thị ý gì?
    - Buông xuống được, lấy lên được.
    Chính là trong kinh Kim Cang đã nói:
    - Ưng vô sở trụ, nhi sanh kỳ tâm.
    Buông bỏ là ưng vô sở trụ.
    Lấy lên là nhi sanh kỳ tâm.
    Lấy lên cái gì vậy? - Là giúp đỡ chúng sinh khổ nạn.
    Giúp đỡ tất cả chúng sinh khổ nạn, trong lòng của mình không lưu lại 1 chút ấn tượng.
    Đó là chân thật buông bỏ.
    Cho nên buông bỏ, các vị nhất định phải hiểu.
    Không phải buông bỏ công việc, mà là buông bỏ vọng tưởng phân biệt chấp trước.
    Không có vọng tưởng phân biệt chấp trước, vì tất cả chúng sinh mà làm việc, công việc của bạn làm sẽ rất nhanh. Công việc của bạn sẽ không có cực nhọc.
    Vì sao vậy?
    Bạn đích thực đã khế nhập vào cảnh giới không có ta, không có người, không có chúng sinh, không có thọ giả.
    Một ngày bạn bận rộn đến 24 giờ, bạn có bị mệt không?
    Chúng ta sẽ bị mệt, vì sao vậy?
    Có ta:
    - Bạn đã làm rất nhiều việc tốt, tôi rất cực khổ, tôi rất mệt.
    Nếu như không có ta.
    Máy móc kia không có ta, vận hành 1 ngày 24 giờ, vận hành mấy mươi năm không hề ngơi nghỉ. Vì sao được vậy?
    Không có ta.
    Không có ta thì không có mệt mỏi, không có chán ngán.
    Không mệt, không chán ngán là thật không có ta.
    Cô Vương Thục Phương, năm trước đến Trường Xuân thăm viếng pháp sư Thượng Huệ của chùa Bách Quốc Hưng Long.
    Pháp sư Thượng Huệ bốn năm rồi không hề ngủ, tinh tấn niệm Phật. Chỉ một câu A DI ĐÀ PHẬT.
    Ông đang bế quan.
    Bốn năm không hề ngủ.
    Sau khi nhìn thấy, thật là phục sát đất, nói với tôi: chùa Bách Quốc Hưng Long có khoảng hai, ba trăm người ở đó niệm Phật ngày đêm 24 giờ không hề gián đoạn, là họ luân phiên với nhau. Chỉ có một mình Thượng Huệ pháp sư là 24 giờ không hề ngơi nghỉ.
    Bạn muốn hỏi, làm thế nào mới đến được cảnh giới này?
    Không có ta thì làm đến được.
    Có ta thì không thể được.
    Môt ngày ông ăn 1 bữa.
    Không phải là người thông thường có thể so sánh.
    Ông cũng là phàm phu tu thành.
    Vấn đề là phải thật làm, thật tu.
    Chúng ta nói tu hành, tu cái gì, tu phiền não.
    Phiền não tập khí chưa dứt.
    Việc không vừa ý nho nhỏ thì liền nổi giận.
    Hợp với tâm mình thì liền sinh tâm hoan hỷ.
    Ngày ngày tu cái gì, tu thất tình ngũ dục.
    Việc này chính là trong Phật pháp thường nói:
    - Tâm luân hồi tạo nghiệp luân hồi.
    Cũng là tu hành, tu 6 cõi, không phải tu bồ tát đạo.
    Tu 6 cõi, tu 3 đường.
    Khởi tâm động niệm lời nói việc làm, bạn xem, trong 10 pháp giới tương ưng với pháp giới nào. Tương lai bạn nhất định đến pháp giới đó.
    Nó bày ra ngay trước mắt chúng ta mà.
    Kinh không thể không đọc.
    Đọc kinh, ngay đến quỷ thần đều nhắc nhở chúng ta, phải tùy văn nhập quán, phải có thể khế nhập vào cảnh giới của kinh điển. Cái niệm này sẽ hữu dụng.
    Niệm rồi thì thế nào?
    Đem cái quan niệm của chính mình sửa đổi lại.
    1 biến chính là 1 biến huân tu.
    2 biến chính là 2 biến huân tu.
    Tại vì sao không thể sửa lại?
    Huân tu được quá ít, không đủ.
    Người chân thật có được thành tựu.
    Con người đó, chúng ta tỉ mỉ mà quan sát xem đều là rất dõng mãnh, tinh tấn.
    Họ huân tập không hề gián đoạn.
    Cho nên huân tập thì có được sức định.
    Họ có sức định rồi.
    Cái sức định này của họ có thể thay thế phiền não tập khí.
    Chính là cái sức định này có thể vượt qua được sức mạnh của phiền não, tập khí.
    Chuyển đổi lại.
    Ngày nay chúng ta không thể chuyển đổi được phiền não tập khí vì sức huân tu của chúng ta quá yếu kém, không địch nổi phiền não tập khí.
    Vì vậy không được gì cả.
    Chính là bởi vì một loại tình huống như vậy, cho nên tu hành mới cần đến vô lượng kiếp.
    Nếu như có tiến không lùi, khẳng định 1 đời thành tựu.
    Trong kinh Hoa Nghiêm, Thiện Tài đồng tử là tấm gương cho chúng ta xem.
    Một đời chứng được quả vị cứu cánh viên mãn.
    Bạn xem qua tham phỏng của ông.
    Ông ở trong hội của bồ tát Văn Thù, được căn bản trí.
    Cái gì gọi là căn bản trí?
    Nếu dùng thuật ngữ Tịnh độ mà nói:
    - Buông bỏ tất cả thân tâm thế giới.
    Đó gọi là căn bản trí.
    Ở trong hội của bồ tát Văn Thù, ông làm được điều này.
    Sau đó ra ngoài tham phỏng.
    Bạn xem, ông tham phỏng tỳ kheo Kiết Tường Vân, ông chứng được Sơ trụ, viên giáo Sơ trụ.
    53 lần tham phỏng.
    Mỗi lần tham phỏng 1 vị thiện tri thức, địa vị của ông được nâng lên 1 bậc.
    Bạn xem, ở tỳ kheo Hải Vân, được Nhị trụ.
    Mãi lên đến bồ tát Phổ Hiền, là lần tham phỏng thứ 53, quả vị cứu cánh, một đời viên mãn thành công.
    Nguyên nhân gì vậy?
    Tùy văn nhập quán.
    Họ học 1 bộ kinh thì liền vận dụng được toàn bộ bộ kinh đó.
    Ngày nay chúng ta học văn tự, ý nghĩa cảnh giới bên trong thì hoàn toàn không liên quan gì chúng ta.
    Chúng ta chịu thiệt ngay chỗ này.
    Cũng không hiểu được học tập.
    Cho nên hy vọng đồng tu Tịnh tông cố gắng nỗ lực mà học tập.
    Lần này chúng ta ở Nhật Bản, cái tổ mà tôi tham gia là văn học tôn giáo.
    Hy vọng dùng giáo học tôn giáo để an định xã hội, thế giới hòa bình.
    Ở trong hội nghị, tôi đã nói 1 câu:
    - Phàm phu có 1 ý niệm sai lầm rất nghiêm trọng, chính là:
    “Người khác đều là sai, ta thì đúng.”
    Chỉ cần có cái ý niệm này tồn tại,
    xã hội vĩnh viễn không có an định,
    thế giới mãi mãi không có hòa bình.
    Phải làm thế nào?
    Quyết chân thật có được an định, hòa bình phải chuyển đổi ý niệm này lại.
    “Người khác đều là đúng, ta là sai.”
    Người khác sai rồi cũng là đúng, ta đúng rồi cũng là sai.

  20. #20

    Mặc định BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA TÂM KINH (1-7) - Pháp Sư Tịnh Không - Mới !!

    BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA TÂM KINH (1-7) - Pháp Sư Tịnh Không - Mới !!


    SVCZ YouTube Player
    ERROR: If you can see this, then YouTube is down or you don't have Flash installed.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. VÌ SAO PHẬT GIÁO SUY TÀN TẠI ẤN ĐỘ
    By Bin571 in forum Đạo Phật
    Trả lời: 24
    Bài mới gởi: 20-10-2022, 08:20 AM
  2. Cuốn: NHỮNG BÍ ẨN CUỘC ĐỜI
    By chiencsb in forum Tâm linh – Tín ngưỡng – Siêu hình học – Ngoại cảm
    Trả lời: 12
    Bài mới gởi: 08-06-2015, 10:42 PM
  3. Bí ẩn cuộc sống sau khi chết!!! (Tổng hợp)
    By dc_bac in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 22
    Bài mới gởi: 17-12-2012, 11:36 AM
  4. Dừng đăng GIÁO TRÌNH TÂM LINH NHÂN ĐIỆN
    By Richardhieu05 in forum Luân xa, Nhân điện, Cảm Xạ, Yoga, Thôi miên học.
    Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 11-08-2011, 10:52 PM
  5. THUYẾT DUNG HÒA
    By hien tran in forum Đạo Phật
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 03-08-2011, 08:47 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •