kết quả từ 1 tới 8 trên 8

Ðề tài: Buồn nên chép thơ.

  1. #1

    Mặc định Buồn nên chép thơ.

    Khúc giang đối tửu II - Đỗ Phủ

    Triều hồi nhật nhật điển xuân y,

    Mỗi nhật giang đầu tận túy quy,

    Tửu trái tầm thường hành xứ hữu,

    Nhân sinh thất thập cổ lai hy,

    Xuyên hoa giáp điệp thâm thâm hiện,

    Điểm thủy thanh đình khoản khoản phi,

    Tuyền ngữ phong quang cộng lưu chuyển,

    Tạm thời tương thưởng, mạc tương chi.



    Bài dịch của Tản Đà

    Bên sông II

    Khỏi bệ vua ra, cố áo hoài

    Bến sông say khướt, tối lần mai

    Nợ tiền mua rượu đâu không thế?

    Sống bảy mươi năm đã mấy người?

    Bươm bướm luồn hoa phơ phất lượn

    Chuồn chuồn giỡn nước lửng lơ chơi

    Nhắn cho quang cảnh thường thay đổi

    Tạm chút chơi xuân kẻo nữa hoài




    Lê Mai phóng dịch

    Tan chầu áo mũ đẹp như hoa

    Lại đến bên sông uống say nhoà

    Rượu chịu, chuyện thường trong thiên hạ

    Bảy mươi, tuổi hiếm tự ngày xưa

    Bươm bướm luồn hoa bay dìu dặt

    Chuồn chuồn nghịch nước điểm say sưa

    Cảnh sắc từng giờ từng thay đổi

    Thưởng thức nhanh đi, kẻo nữa già
    .

  2. #2

    Mặc định

    Hoàng Hạc Lâu

    Nguyên văn bài thơ:

    Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
    Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu
    Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
    Bạch vân thiên tải không du du
    Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
    Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
    Nhật mộ hương quan hà xứ thị
    Yên ba giang thượng sử nhân sầu!

    Thôi Hiệu

    Dịch nghĩa

    Lầu Hoàng Hạc

    Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi,
    Nơi đây chỉ còn lại lầu Hoàng Hạc không thôi
    Hạc vàng một khi đã bay đi không bao giờ trở lại
    Mây trắng ngàn năm vẫn phiêu diêu trên không
    Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương rõ mồn một
    Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ rườm rà xanh tươi
    Trời về chiều tối, tự hỏi quê nhà nơi đâu?
    Trên sông khói tỏa, sóng gợn, khiến buồn lòng người!



    Bản dịch của Tản Đà

    Hạc vàng ai cưỡi đi đâu?
    Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ
    Hạc vàng đi mất từ xưa
    Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay
    Hán Dương sông tạnh cây bày
    Bãi xa Anh Vũ xanh dầy cỏ non
    Quê hương khuất bóng hoàng hôn
    Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai

    Bản dịch của Ngô Tất Tố

    Người xưa cưỡi hạc đã cao bay
    Lầu hạc còn suông với chốn này
    Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn
    Nghìn năm mây bạc vẩn vơ bay
    Vàng gieo bến Hán, ngàn cây hửng
    Xanh ngát châu Anh, lớp cỏ dầy
    Hoàng hôn về đó quê đâu tá?
    Khói sóng trên sông não dạ người.


  3. #3

    Mặc định

    Hương Sơn.

    To như núi, cũng lúc nghiêng

    Nhuyễn như nước, cũng lúc riêng hai dòng

    Cái hiện hữu, cái hư không

    Nhớm sang gang tấc, là chồng lên nhau.

    Trăm năm còn có gì đâu!

    Chẳng qua một nắm cỏ câu trên đồng!

    Ngu ngơ sắc sắc không không

    Mà mong chi gột nỗi lòng vương tơ!

    Trời xanh êm, Đất nhấp nhô

    Kiếp này tu mỏng sao cho tới Trời

    Thuyền về mây nước xa xôi

    Phật, Tiên biết có thấu lời cầu xin?

    Lê mai

  4. #4

    Mặc định

    Phượng vỹ

    Sao lại cháy lên đến vậy?
    Nhị, hoa thắm cả xuống đài
    Đốt mình thắp ngọn lửa
    Phượng ơi, thắm đỏ vì ai?

    Lê Mai

  5. #5

    Mặc định

    Hoa sữa

    Đừng thơm quá mà giảm phần xinh đẹp
    Có ai yêu sự xấu xí bao giờ
    Đừng thơm quá để mùi hường nồng đặc
    Có ai hôn lên hoa sữa bao giờ...

    Tôi đạp xe trong sớm tinh mơ
    Trong gió nhẹ ngọt ngào hương hoa sữa
    Hương hoa nồng nàn, như lời nhắc nhở:
    Thơm hết mình, và hoa sữa bơ vơ...

    Lê Mai

  6. #6

    Mặc định

    Nguyệt Hồ


    Nguyệt hồ ta đến một lần
    Lỡ tay rơi mất vầng trăng thuở nào
    Triền đê hoa cỏ xôn xao
    Mảnh trăng khuyết nửa gieo vào đáy tim
    Ngỡ rằng tăm cá bóng chim
    Mà ta một thuở nổi chìm chông chiêng
    Người về chốn ấy bình yên
    Ta đau đáu một cõi thiêng xa vời
    Sông nào xưa, lúc trở trời
    Chuyển đau một khúc ruột rời thịt da
    Dù bao nhiêu sóng phù sa
    Bồi lên lại lở, lại là khói sương
    Triền đê có vẫn đưa hương
    Bước chân trở lại mà thương Nguyệt Hồ

    Thương ai đáy nước tìm mò
    Bóng chim tăm cá vỡ nhòa bóng trăng.


    Lê Mai

  7. #7

    Mặc định

    Táng hoa từ

    Hoa bay hoa rụng ngập trời,
    Hồng phai hương nhạt ai người thương hoa ?
    Đài xuân tơ rủ la đà,
    Rèm thêu bông khẽ đập qua bên ngoài.
    Kìa trong khuê các có người,
    Tiếc xuân lòng những ngậm ngùi vẩn vơ.
    Vác mai rảo bước bước ra,
    Lòng nào nỡ giẫm lên hoa thế này ?
    Vỏ du tơ liễu đẹp thay,
    Mặc cho đào rụng, lý bay đó mà.
    Sang năm đào lý trổ hoa,
    Sang năm buồng gấm biết là còn ai ?

    Tháng ba tổ đã xây rồi,
    Trên xà hỏi én quen người hay không ?
    Sang năm hoa lại đâm bông,
    Biết đâu người vắng, lầu hồng còn trơ ?
    Ba năm sáu chục thoi đưa,
    Gươm sương dao gió những chờ đâu đây.
    Tốt tươi xuân được mấy ngày,
    Chốc đà phiêu dạt, bèo mây thêm sầu.
    Nở rồi lại rụng đi đâu,
    Người chôn hoa những rầu rầu đòi cơn.
    Cầm mai lệ lại ngầm tuôn,
    Dây trên cành trụi hãy còn máu rơi.
    Chiều hôm quyên lặng tiếng rồi,
    Vác mai về đóng cửa ngoài buồn tênh.
    Ngả người trước ngọn đèn xanh,
    Ngoài song mưa tạt, bên mình chăn đơn.
    Mình sao vơ vẩn từng cơn?
    Thương xuân chi nữa lại hờn xuân chi ?
    Thương khi đến, hờn khi đi,
    Đến lừ lừ đến, đi lỳ lỳ đi.
    Ngoài sân tiếng khóc rầm rì,
    Chẳng hồn hoa đấy, cũng thì hồn chim.
    Hồn kia lảng vảng khôn tìm,
    Chim càng lặng lẽ, hoa thêm sượng sùng.

    Thân này muốn vẫy vùng đôi cánh,
    Nơi chân trời liệng cảnh hoa chơi !
    Nào đâu là chỗ chân trời,
    Nào đâu là chỗ có đồi chôn hoa ?
    Sẵn túi gấm đành ta nhặt lấy,
    Chọn nơi cao che đậy hương tàn.
    Thân kia trong sạch muôn vàn,
    Đừng cho rơi xuống ngập tràn bùn nhơ.
    Giờ hoa rụng có ta chôn cất,
    Chôn thân ta chưa biết bao giờ.
    Chôn hoa người bảo ngẩn ngơ,
    Sau này ta chết, ai là người chôn ?
    Ngẫm khi xuân muộn hoa tàn,
    Cũng là khi khách hồng nhan về già
    Hồng nhan thấm thoắt xuân qua,
    Hoa tàn người vắng ai mà biết ai !
    (Vị liên cố hoa)

    Tiểuhoa

  8. #8

    Mặc định

    chắc tui đi lộn phòng, đạo đức con người sa sút ghê !

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Nhật Nam Xem Bài Gởi
    Nhân vật Ngan (Vitxiem) sau đợt nói láo và thủ dâm tinh thần vì hận tụt quần thì bây giờ có tiến bộ hơn vì bị đưa ra làm trò cười.
    Nhưng bản chất Ngan vẫn thế nên vẫn lòi việc dốt mà hay nói chữ
    Miễn nc với santanas.kratos666,kael,nhatnam;phanquanbt,1288,qu angcom

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •