TẶNG NGƯỜI CON GÁI BÁN THƠ
Này cô em gái bán thơ..
Phố đông qua lại hững hờ ai mua?
Thơ hay họ ghé đọc chùa..
Dở thời họ ghẹo "nửa mùa" văn chương..
Thơ em đem bán giữa đường..
Bạc duyên nét chữ bởi phường mua thơ..
Duyên em.. có đợi có chờ..
Thơ em đưa đẩy anh mua giúp chừng..
Thơ em bán, lượng mấy phần?
Hồn thơ bỏ ngỏ phân vân trả chèo..
Yêu thơ, yêu cả... thì theo..
Mua thơ.. Ngại tiếng kỳ kèo khó coi..
Bỏ công đi nửa cuộc đời..
Tìm thơ, tìm một bóng người trong thơ..
Chợ em, bán ít đông mua..
Coi bề đắt khách có chừa anh không?
Đắt thời cũng gánh hàng rong..
Rẻ thời góc chợ có đồng thuế chi..
"Thơ con Cóc".. chấp nhặt gì..
Bán thơ, có biết nợ chi thơ - đời.???
Ghé ngang mấy chữ lỡ lời.
Không thơ, chẳng phú, tranh người bán thơ..
Mua không bán, nhận chẳng cho..
Tặng em góp gánh chợ mưa xế chiều..
Thương em, thương biết bao nhiêu
Vần thơ dang dở, bóng chiều nhạt phai..
Nhớ câu rao bán tình dài..
Nửa khuya anh ghé thăm người bán thơ..
Bookmarks