Kính gửi các quý đạo hữu,
Tôi có đọc nhiều về đạo phật với thuyết luân hồi nhân quả. Nay có một vài thắc mắc kính mong quý thầy, quý bạn giải thích và thảo luận cùng. Những thắc mắc này như sau:

1. Đạo phật đưa ra việc con người được hình thành từ ngũ Uẩn gồm Sắc, Thọ Tưởng, Hành, Thức. Về thực chất các Uẩn thọ, tưởng, hành, thức thuộc "danh" và nương và sắc uẩn để thể hiện. Khi chết đi, thân tứ đại tan rã, cái gì thuộc danh không còn chỗ nương náu vậy thì khi sang đời sau (kiếp sau) thì cái gì sẽ luân hồi (Sắc, hay thọ, hay tưởng, hay Hành hay Thức Uẩn)
2. Sự giải thích về luân hồi nhân quả của đạo phật hay lấy hình tượng của nước thành mây, thành mưa rồi lại thành nước. Trong thực tế ví dụ như luân hồi của một vũng nước nào đấy chẳng hạn thì nó có thể thành mây, mưa, và rơi vào các vùng khác nhau như vậy cái vũng nước ban đầu nó đâu có luân hồi nguyên trạng của nó, nó tan hòa với nước từ biển, từ sông, từ suối và ta không thể biết được cái luân hồi của vũng nước đó như thế nào. So sánh tương tự Sắc, thọ, tưởng, hành, thức của một con người khi tan hòa vào đất vào vũ trụ bao la thì đâu có còn nguyên trạng thể tướng lúc ban đầu, đâu có còn là một dòng luân chuyển từ đời này sang đời khác được. Và như vậy sự luân hồi đâu còn ý nghĩa gì nữa nhỉ vì cái ác sẽ hòa vào vũ trụ, cái thiện cũng trộn vào vũ trụ bao la và ta không thể phân biệt được người này đời trước là cái gì, đời sau là cái gì. Chỉ có niệm ác đi đường ác, niệm thiện đi đường thiện mà thôi. Liệu suy nghĩ logic này cùa tôi có gì sai không ?
3. Đạo Phật vốn lấy nền tảng lý luận là vô thường, vô ngã. Khi vô ngã thì không có cái tôi. Khi không có cái tôi thì ai khổ ? ai vui ?
4. Lý duyên khởi của đạo phật bao gồm vô minh duyên hành, hành duyên thức, thức duyên danh sắc, danh sắc duyên lục nhập, lục nhập sinh xúc, xúc sinh thọ, thọ sinh ái, ái sinh thủ, thủ sinh hữu, hữu sinh Sinh, Sinh sinh lão bệnh tử là nguyên nhân của khổ. Con đường của tu tập là vô minh diệt thì hành diệt, hành diệt thì thức diệt rồi những cái khác diệt. Khi diệt hết thì còn gì không? và làm sao mà diệt vô minh ? Trong quá trình tu tập thì tôi thấy hình như phải diệt những thứ kia trước thì mới diệt được vô minh. Mục đích của tu tập là diệt hết, là mình không còn tồn tại nữa. Vậy mọi người có sợ cái diệt hết đấy không ?