(“Thần Chú” dịch từ nguyên tác “Magic Spell” của Allen Ginsberg trong tuyển tập WONDERS – Writings and Drawings for the Child in Us All, do Jonathan Cott & Mary Gimbel biên tập, 638 trang, Nxb. Rolling Stone Press, 1980).

Ngày xưa có một cậu bé sống trong một căn nhà gỗ trên con dốc đi xuống những nhà máy xay ngói đỏ chạy dọc Sông Passaic ở Paterson, New Jersey, gần Great Falls. Cậu bé sống một mình và lang thang mãi tận cây cầu đúc trên con kinh có dòng nước hồng tía đổ từ các xưởng nhuộm tơ lụa ra một cái ao nơi những buổi chiều nắng nóng mùa hè đám con trai bơi lội giữa những vách tường nhà máy.

Thằng bạn của hắn tên Earl ở trên hắn một dãy phố che chở không để bọn con trai ỷ mạnh chuyên đánh bọn nhỏ trần truồng và dọa xô chúng xuống mép bê tông ở chỗ bơi phía tận cùng ngó xuống một bãi phế liệu gỉ sét chứa đầy những chiếc xe hơi cũ.

Hắn cầu mong có một câu Thần Chú và mong mình là Vua khoác những chiếc áo lông chồn mang vương miện hoàng kim, để hắn có thể phong thằng Earl làm thầy Đại Pháp cho hắn. Hắn mất dấu tích kẻ bảo vệ tên Earl của mình sau khi hắn ra khỏi lớp ngữ pháp ở trường.

Hắn lớn lên và qua Ấn độ và học môn Thần Chú. Hắn hát Hare Krishna Hare Krishna Krishna Krishna Hare Hare Hare Rama Hare Rama Rama Rama Hare Hare [1] suốt nhiều năm để được che chở. Rồi hắn lại hát Om Namah Shivaya. [2] Hắn cảm thấy kích động khi hát như thế và mọi người nghe hắn hát cùng hát theo, cùng thấy kích động. Ai nấy đều hân hoan, và sau đó trở về nhà. Nhưng để được cảm thấy kích động họ phải hát lui hát tới câu Thần Chú. Thế rồi ai cũng thấy mệt vì kích động.

Hắn lớn lên thêm, và nhận ra cứ phải hát những câu Thần Chú suốt như thế quả là chán, cho dù câu Thần Chú mới Gate Gate Paragate Parasamgate Bodhi Svaha [3] hắn hát có một nhịp điệu nhanh, và có nghĩa là không ai còn cần phải kích động nữa, mà có thể nghỉ xả hơi. Thế tuy nhiên, câu hát vẫn dài và nghe huyền bí quá.

Chiến tranh xảy ra và hắn đi loanh quanh hát một câu Thần Chú mới dễ nhớ. Khi hơi cay bắn tạt vào các công viên và đám thanh niên tóc dài và thiếu nữ trẻ hét vào bọn cảnh sát đang tìm cách rượt đuổi chúng, hắn đi loanh quanh vừa đi vừa rống cổ họng hát OM.[2] Thế cũng ok thôi, nhưng câu hát nghe vẫn huyền bí và mặc dù ai cũng đều biết đây là một câu Thần Chú, không ai biết đích xác nó có nghĩa gì.

Chiến tranh chấm dứt và hắn nói Ah. Chỉ có thế. Đấy là một câu Thần Chú tự nhiên, ai cũng hiểu khi nói chữ Ah, cũng như ngày Bốn tháng Bảy người ta ngắm pháo bông thôi. Bộ râu hắn ngả trắng và hắn trông giống như một ông vua uyên thâm và bất cứ dịp nào cũng nói Ah.

Ah giống như một làn hơi trong không khí. Quả thế, bạn phải thở ra mới có thể nói chữ ấy, và thế nên lúc nào hắn cũng thở đúng y như bao nhiêu người khác. Một ngày nọ hắn không nói Ah nữa, nhưng vẫn tiếp tục thở ra. Hắn khám phá là chỉ cần thở ra như thế là hắn nhận biết câu Thần Chú từng giây từng phút. Những người khác họ cũng thở nhưng nhiều lúc họ không nhận biết được câu Thần Chú trong hơi thở của mình, mà chỉ đôi lúc thôi khi họ nhớ được là họ đang thở ra trong khoảng không.

Thế là hắn đi loanh quanh và nhìn thẳng vào mắt người này người nọ, biết chắc là mình đang thở. Ai nấy xử sự với hắn y như hắn dẫu sao cũng là một ông vua, thế nên hắn không cần mũ miện áo bào gì cả. Vào tuổi trung niên đầu hói gặp ai hắn cũng hỏi xin một lời khuyên nên hắn tìm ra được nhiều vị Đại Pháp và đám thầy pháp này ai nấy đều giúp cai quản Trái đất.

Hắn dọn đến sống ở New York City. Thỉnh thoảng hắn trở về Paterson, New Jersey, và viếng thăm cái vũng ao nằm giữa các nhà máy. Hắn đứng đó im lặng và thở.

--------------------
[1] Bài ngợi ca Đấng Bảo Vệ Vũ Trụ [Vishnu].
Phụ chú của Tiền Vệ: Câu thần chú Hare Krishna, còn gọi là Maha Mantra (Đại Chân Ngôn), gồm 16 chữ xưng tụng các danh hiệu của Vishnu. Người ta tin rằng khi câu thần chú này được hát lớn tiếng, thì người hát và người nghe sẽ đạt đến sự tỉnh thức cao độ. Câu thần chú này được truyền bá từ Ấn-độ ra thế giới nhờ tổ chức tôn giáo International Society for Krishna Consciousness (thường được gọi là phong trào tôn giáo "Hare Krishna") mà người sáng lập là A.C. Bhaktivedanta Swami Prabhupada. Trong những năm 60, rất nhiều văn nghệ sĩ Âu-Mỹ đã tham gia hoặc ủng hộ phong trào này và xem đó như một phương diện của phong trào kêu gọi hoà bình thế giới. Allen Ginsberg đã tự đệm đàn harmonium và hát câu thần chú này ở rất nhiều nơi, kể cả trên chương trình truyền hình bảo thủ “Firing Line" của William F. Buckley Jr. vào năm 1968, và ngay trong phiên toà ngày 11 tháng 12 năm 1969 xử ông về tội xách động chống chiến tranh Việt Nam. Năm 1969, nhạc sĩ George Harrison của ban The Beatles đã phổ nhạc câu thần chú này và đã cùng nhiều thành viên của phong trào "Hare Krishna" trình diễn tại nhiều nơi trên thế giới. Năm 1971, sau khi ban The Beatles đã tan rã, George Harrison lại sáng tác ca khúc "My Sweet Lord", trong đó có trích câu thần chú này.

[2] Bài ngợi ca Đấng Biến Chuyển Vũ Trụ [Shiva]
Phụ chú của Tiền Vệ: Om Namah Shivaya là một trong những câu thần chú quan trọng nhất trong kinh Veda. "Om" là âm thanh tối thượng của vũ trụ. "Namah Shivaya" là danh hiệu thiêng liêng nhất của Shiva.

[3] Đi qua, đi qua, đi qua tận bờ bên kia, tất cả đi qua tận bờ bên kia, hỡi trí huệ, xin chúc mừng!
Phụ chú của Tiền Vệ: Gate Gate Paragate Parasamgate Bodhi Svaha là câu thần chú kết thúc kinh Bát Nhã Ba La Mật Đa — Prajna Paramita Sutra.

http://www.tienve.org/home/literatur...artworkId=5293