Chào các cô chú,mẹ cháu mất đến nay cũng đã 7 năm rồi.
Mẹ cháu bị bệnh ung thư giai đoạn cuối ,mẹ cháu hôn mê 3 ngày ,trong 3 ngày đó mẹ cháu liên tục nói:" thả tui ra,thả tui ra,để tui về với con tui,thả tui ra..."
đến ngày thứ 3 thì lại là 1 ngày cực kỳ xấu,cháu nghe người lớn nói là mẹ cháu mà mất ngày đó thì cả nhà cháu xui tận mạng,hình như lúc đó mẹ cháu cũng biết,vì thương con nên mẹ cháu gắng gượng lắm .Đến 11h30 đêm thì cậu của cháu,thấy 1 con bướm đen to bay từ cửa sổ phòng 2 lên đến sân thượng,cậu cháu chạy theo,lên tới sân thượng nó biến mất,tiếp đến cô của cháu vừa đặt ly nước lên bàn,tự nhiên mời vừa quay đi,ly nước vỡ toang ra.Lúc đó ,thầy cũng bảo thôi cả nhà tập trug lại hết đi.Mẹ cháu đã cố gắng trút hơi thở đúng 12h05,qua đến ngày tốt.
Cháu có nghe mọi người bảo,lúc hôn mơ đó,âm binh tới dắt mẹ cháu đi,nên mẹ cháu mới nói những câu đó.
Sau 1 thời gian dài,k có sự quản lý của mẹ,cháu đâm ra hư đốn,lúc đó là năm lớp 9,cháu đem cái vi tính của chị cháu đi cầm,bị gia đình hỏi,cháu quáng quá đành chạy lên bàn thờ mẹ,thắp nhag xin "mẹ cho trúng số" ignored
Vẫn như thừờg lệ,cháu ngủ 1 mình ,bỗng tới 2h00 đêm,cháu có nhìn đồng hồ,thấy cảm giảc lành lạnh,phát ra từ cửa sổ,cháu nằm lặng yên 1 lúc,rồi quay mặt vào tường ngủ tiếp ,một lát sau,bỗng hơi lạnh tràn vào người ( cháu nhớ rõ ràng là đã tắt máy lạnh,vì cháu thích ngủ nóng)cảm giác khó chịu,đêm càng đen hơn lúc nãy,1 bóng đen,đứng sững sờ,chìa 4 ngón tay vào mặt cháu,cháu cố vùng vẫy ...một lúc sau cháu thoát ra được,mồ hôi nhễ nhãi ..cháu tỉnh hồn dậy,chạy băng ngay zề phía phòng ba cháu,...chui vào toilet ..rồi mới dám mò về phòng,bật nhạc ầm ĩ,đèn mở sáng choang.Từ đó cháu k bao giờ dám xin số nữa slapping.
Còn về phía ba cháu,mẹ cháu mất,ba cháu có vợ khác..
Đêm ngủ cũng hay bị mẹ cháu về vuốt ve,vì chính căn phòng đó là khi xưa mẹ cháu ở.
Còn dì ghẻ thì ngủ,mơ đi đến 1 con sông,1 ngôi nhà nhỏ,còn ngơ ngác thì thấy mẹ cháu xịt chó rượt.
Cháu thì nhát,có gặp chắc cháu cũng chết sững luôn,chắc tại cháu lúc trước hay hỗn với mẹ,để rồi mẹ mất cháu mới nhận ra......
Chị kề cháu thì gặp thường xuyên..
Cháu thì vẫn tin bên cạnh mình có thế giới vô hình đấy,mỗi lần ngang qua các miễu cháu hay cuối đầu chào,vì cháu tin,vẫn có người nơi ấy,nói chug là nhìn mặt thằng nào lắm lắc là dập í mà :day_dreaming:
Thôi! chào các cô chú.Cảm ơn đã đọc bài viết của cháu ạ!Chúc các cô chú buổi tối tốt lành.