Người có cặp mắt thần

TTL là một cô gái trẻ đẹp, mắt sáng long lanh, năm nay (1995) vừa tròn 30 tuổi. Cô làm y sĩ bộ tổng tham mưu Quân đội Nhân dân trong nước. Những người sống quanh cô gọi cô là người có đôi mắt thần bởi cô có khả năng nhìn xuyên qua cơ thể người khác và "nhìn" được bằng tai. Một tờ báo lớn đã mời TTL đến biểu diễn khả năng của mình. Đông đảo các nhà báo tham gia cuộc thử nghiệm với thái độ bán tín bán nghi. Đầu tiên một người lấy giấy viết hàng chữ gì đó, vo lại rồi nhét vào tai cô. TTL trầm tư một lát rồi nói: "Đây là 3 chữ "Cảm ơn cô" viết bằng bút máy trên giấy trắng". Cả phòng họp ồn lên, người ta truyền nhau xem mảNh giấy vừa được lấy ra vuốt phẳng. Sau khi xác nhận khả năng đóng chữ đúng của cô, người ta chuyển sang phần thử nghiệm xem cô đoán bệnh có "thần" như thế không?

Trong một căn phòng được tắt đèn và kéo rèm các cửa cho tối, TL bắt đầu khám bệnh cho một bệnh nhân nữ được đưa tới. Không một lời hỏi han, cô nhìn chăm chú vào cơ thể người bệnh sau lớp quần áo rồi nói: "Đại tràng của chị bị loét, không thấy có khối u nào". Bệnh nhân kinh ngạc một cách thán phục: "Chỉ chẩn đoán rất chính xác. Đúng như kết quả kiểM tra bằng máy cu/a bệnh viện cách đây mất hôm". Rồi bệnh nhân hỏi tiếp: "Vì sao khi mắt chị nhìn tôi, thì tôi thấy n'ng ran và hơi đau như thế?". TL đáp: "Tôi cũng không rõ vì sao, những người bệnh khác cũng đều có cùng ý như thế, chỉ có khác là mạnh hay yếu thôi. Cá biệt bệnh nhân còn có phản ứng run run bắn. Thậm chí ngất xỉu".

Người ta nêu các câu hỏi thì cô trả lời hết sức thoải mái tự tin:

- Công năng đặc biết có tính dị truyền không? Công năng đặt biết của chị được phát hiện từ bao giờ?

- Có di truyền. Còn cụ thể thì tôi không rõ. Ông nội tôi có khả năng đặt biệt loại "thị cảm", ông chỉ cần nhìn người là biết chứng bệnh nào không thể chữa chạy được. Ông bèn dặn thân quyến họ kiếm thứ ngon nhất cho họ ăn và chuẩn bị lo chuyện ma chay. Kết quả dự đoán của ông bao giờ cũng đúng. Hồi đó người ta còn mê tín, họ cho rằng tại ông tôi nguyền rủa, vì thế họ kéo đến đánh chết ông tôi.

Công năng của tôi được phát hiện khi tôi 4 tuổi, cứ đến đêm là tôi thấy bố mẹ tôi là những bộ xương, sợ quá tôi kêu thét lên. Năm lên 8 tuổi, ra đường tôi thấy trong bụng một người có một em bé rất "ngộ", bèn đi theo và xem khiến người ta rất sợ hãi. Năm tôi học cấp 3, có người đến nhờ tôi xem trong bụng có giun sán không, đa số là các bà đến nhờ tôi xem họ đang chửa con trai hay con gái. Sau 5 năm học tại trường quân y, tôi xem bệnh chính xác, đâu là gan, đâu là tụy.

- Công năng của chị có chữa được bệnh không?

- Hiện giờ tôi không rõ, một lần có một người bệnh nhân trong bệnh viện, tôi vừa nhìn thì người bệnh đó ngất đi, sau đó bệnh tình bà ta không chạy chữa gì mà tự nhiên khỏi cả - điều này vì sao tôi không rõ.

Mấy năm qua tôi đã chuẩn đoán cho 4 vạn người bệnh, tỷ lệ chính xác 90%, hình ảnh trên máy là đen trắng và phẳng, còn tôi nhìn thấy được màu sắc nội tạng.

- Mỗi ngày chị khám cho bao nhiêu người?

- Mỗi ngày 3 người, người đầu tiên nhìn rất rõ nét, người thứ hai còn được, người thứ 3 thì đã mờ; sau một ngày làm việc về tôi không muốn ăn uống gì cả, 2 chân nhũn ra, đồng tử mắt giãn ra, người rất mệt mỏi, trí nhớ bị giảm sút. Thường phải 4 - 5 giờ sau cơ thể mới trở lại bình thường.

Nhìn qua vật cản còn gọi là khả năng thấu thị. Trên thế giới có nhiều người có khả năng nhìn thấu thị như nhà ngoại cảm U-ri-ge-be người I-xra-en, bà I-u-lia Vô-rô-bi-ô-vơ người U-cơ-ren (thuộc Liên Xô cũ) v.v...

Khả năng cảm nhận bức xạ hồng ngoại của những bộ phận trong cơ thể con người. Giải thích về hiện tượng người có ý kiến cho rằng: trường sinh học với mật độ năng lượng lớn sẽ tương ứng với bức xạ có tầng số cao, mà các bức xa có tần số cao lại có khả năng xuyên sâu tực những tia Xquang vậy. Hiện tượng thấu thị cách xa đó là khả năng lan toả đặc biệt của năng lương trường sinh học. Ở Việt Nam có Đỗ Bá Hiệp có khả năng nhìn xuyên qua đất, em Nguyễn Thủy Vân (Hà Sơn Bình) nhìn xuyên qua vật cản.