kết quả từ 1 tới 3 trên 3

Ðề tài: TÔI MÙ? NHỮNG CHUYỆN LẠ CÓ THẬT (Sưu tầm ).Tác giả : NGUYỄN THANH TÚ

Hybrid View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1

    Mặc định TÔI MÙ? NHỮNG CHUYỆN LẠ CÓ THẬT (Sưu tầm ).Tác giả : NGUYỄN THANH TÚ

    TÔI MÙ ?
    TÔI MÙ ? là câu chuyện có thật,tác gỉa không làm văn,chỉ đơn giản kể lại những việc đã trải qua cùng nhiều người mù khác, các nhân vật đều có tên tuổi rõ rang, hầu hết đang sinh sống ở HÀ NÔI, ta có thể tìm gặp, trò chuyện hay kết bạn với họ.

    Những người, những việc kể trong TÔI MÙ ? có thể xếp vào lọai CHUYỆN LẠ CÓ THẬT, thứ chuyện làm thỏa mãn trí tò mò của số đông. Nhưng đọc kỷ và không định kiến, ta sẽ thấy đây là kết qủa của một công việc rất nghiêm túc, Lạ, vì nó vượt qua những hiểu biết nhân lọai đang có.

    Tác gỉa bị bệnh glo-com bẩm sinh, bốn mươi lăm ngày tuổi lên bàn mổ lần đầu, mười sáu tuổi phải bỏ cả hai mắt sau mười lần phẩu thuật.Năm nay cô 34 tuổi.

    Khi bỏ hai mắt.Nguyễn thanh Tú cũng không rơi vào tuyệt vọng.Cô không tin mình sẽ bị mù vĩnh viễn, dù niềm tin không dựa vào cơ sở nào.Điều đáng nói là cô không chỉ hy vọng và mơ ước, mà tham gia hết mình vào việc tìm lại ánh sang cho bản thân và những người mù khác.Dám mơ ước và dũng cảm biến ước mơ tưởng là hoang đường thành hiện thực, qua những trang viết chân thật. NGUYỄN THANH TÚ gửi thong điệp cho mỗi chúng ta: đừng tuyệt vọng, dù trong đời gặp tai ương,bất hạnh đến đâu. Trên con đường gian nan tìm lại ánh sang cho bản thân và những người mù khác, tuy chưa có kết qủa hòan tòan như mong muốn. Nguyễn Thanh Tú đã trỡ thành NGƯỜI CÓ NHIỀU ĐỂ CHO . Phẩm chất làm người ở tầm mức ấy không phải ai cũng có được .

    Tú có khả năng khám và chữa những bệnh nan y, dù người bệnh ở xa. Cô nhìn rõ nội tạng người bệnh, có thể chỉ ra khuyết tật ở cấp phân tử ( mã di truyền ).

    Thông điệp thứ hai của TÔI MÙ ? là PHƯƠNG PHÁP DƯỠNG SINH PHỤC HỒI CHỨC NĂNG có thể ứng dụng đạt kết qủa cho tất cả những người khiếm thị, không phân biệt lứa tuổi,trình độ học vấn, địa vị xã hội, vùng địa lý.

    Tôi thật lung túng khi viết cuốn tự truyện này. Không phải vì tôi từng là người mù. Tôi cần kể trung thực về công việc thầy trò tôi đã làm nhiều năm qua.

    Các bạn có tin được không ??

    Từ đêm 5 tháng 6 năm 1999, tôi không còn hòan tòan là người mù, dù đã bỏ cả hai mắt.

    Khỏang 22h, tôi đi ngủ. Dù đèn đã tắt, nhưng căn phòng khách sạn mấy thầy trò tôi đang ở bỗng sáng dần . Tôi thấy khá rõ mọi đồ vật trong phòng, dù cả buồng tối om. Từ đó đến nay tôi sinh họat lúc như người kém mắt, lúc như người tinh mắt, nhiều lúc vẫn là người mù.Thầy tôi bảo: Nếu dám ước mơ và dũng cảm biến ước mơ thành sự thật, thì điều không thể cũng trở thành có thể.

    Kết quả hơn mười năm làm việc của thầy trò chúng tôi trong CHƯƠNG TRÌNH ÁNH SÁNG CỦA NGƯỜI MÙ đã chứng thực lời Thầy tôi nói. Khi bắt đầu chương trình, không một người mù nào trong chúng tôi tin là mình có thể nhìn lại được. Đến nay, ngòai tôi ra, còn có gần ba chục người mù nữa thấy lại không gian sinh họat ở nhiều mức độ khác nhau, trong tổng số năm mươi hai người theo học.

    Thầy tôi bảo: Chúng ta đi con đường chưa ai đi, làm công việc chưa ai làm. Người mù đã bỏ cả hai mắt có thể nhìn được như người bình thường là điều hoang tưởng. Chúng ta sẽ biến điều hoang tưởng đó thành hiện thực.

    PHẦN 1
    -A, con kiến-Tôi buột kêu lên-Thầy ơi, có phải kiến đang bò trên mặt đường không ạ ?
    Lúc đó Thầy tôi đang ngồi nghỉ.
    Thầy bảo tôi :
    Tú thử xem có thứ gì ở quanh không ?
    -Thầy ơi, em thấy ở đây có nhiều kiến lắm.-Tôi nói-Chúng là kiến đen, nhỏ như đầu kim khâu và chạy rất nhanh. Vừa nói tôi vừa chăm chú theo dõi những chấm đen nhỏ xíu đang di chuyển quanh chân.
    Thầy cười, bảo:
    -Tú thử bắt cho thầy một con xem nào
    Tôi rình chụp, nhưng hụt. Nó chạy quá nhanh.
    Chúng tôi đang ở Côn Sơn (Thuộc huyện Chí Linh, Tỉnh Hải Dương ).Đi tập lần này có tôi, chú thương binh hỏng mắt Hòang văn Bạo, chú giáo sư mù Chu Xuân Anh. Thầy đặt những yêu cầu rất khắc khe. Ba người phải sinh họat như người còn mắt. Chúng tôi bỏ thói quen của người mù: không dung gậy, không quờ quạng trong khi sinh họat, đi lại. Phải nhìn thấy trước những vật cần tìm và cầm đúng vật đó. Phải nhìn thấy đường mình đi, vật chướng ngại trên đường nơi mình đến. Đi ăn cơm, tự tìm đến bàn ăn khách sạn dọn cho mình, đặt ở bất cứ chổ nào trong nhà ăn. Khi ăn, phải nói tên, vị trí các món ăn, gắp đúng thứ mình cần, dù thầy luôn thay đổi chỗ để các dĩa bát.

    ( còn tiếp )

    THTL

  2. #2

    Mặc định

    Đúng là cuốn tôi mù hay và hữu ích , từ lúc Tú tuyệt vọng khi không tiến triển gì trong luyện tập thời gian dài cho đến khi có thể khám bệnh từ xa , chẩn bệnh như máy Xquang Đọc cuốn này chúng ta luôn có khuynh hướng nhìn nhận lại bản thân và như tôi hơi thấy xấu hổ khi đọc cuốn này từ lâu

  3. #3

    Mặc định (TÔI MÙ ? )-( tiếp theo )

    (TÔI MÙ ? )-( tiếp theo )
    Lúc bắt kiến là lúc thầy trò tôi đang đi trên đường từ khách sạn tới chùa Côn Sơn.Tôi đi một mình.Chú Bạo và chú Anh thấy chưa rỏ lắm, đi cùng nhau.Thầy tôi lúc đi trước lúc đi sau,khi bên phải,khi bên trái, tách khỏi nhóm.Thầy bước rất nhẹ,Chúng tôi không thể dựa vào tiếng động để định hướng.
    Tới gần chùa, tôi đã thấy bức tường bao.Tường quét vôi sang màu.Mưa gío để lại những vệt rêu xanh loang lổ.Cổng chính của chùa có ba mái cong.Mái lớn ở giữa.Thầy bảo chúng tôi đi vào lối cổng chính.Chú Bạo,chú Anh đi trước.Tôi theo sau.Thỉnh thõang tôi nhắc đường cho các chú.
    Chúng tôi vào sân chùa.Có rất nhiều người đi lại. Hầu hết những người bán quán biết thầy trò chúng tôi từ lâu. Họ ngạc nhiên thấy ba chú cháu đi lại khá tự nhiên, không có người dắt như mọi lần. Qua tam quan có nhiều bậc lên xuống, chúng tôi ra sân giữa ngồi nghỉ.
    Thầy hỏi tôi:
    -Tú xem có mấy người, đàn ông hay đàn bà, đang đi về phía chúng ta ?
    -Dạ em thấy có bốn người, hai nam, hai nữ. Trong đó có một người khá béo.
    Chú Bạo tiếp lời:
    -Người béo là đàn ông. Bốn người đều còn trẻ.
    Thầy cười:
    -Cả hai chú cháu đều đúng.

    Chúng tôi ra về, qua một cửa ngách nhỏ, tự tìm lối cũ, ra cổng chính.Thầy bảo ba chú cháu tìm đến quán ăn có tên Xuân Hồng ( quán này mấy năm trước ở rẻo đất trước cổng chùa, nay đã chuyển ra chổ khác).
    Thấy khách quen, bà chủ quán tươi cười chạy ra đón. Bà định dắt chúng tôi. Thầy tôi ngăn lại, bảo: Cô để mọi người tự vào. Bà chủ ngơ ngác, càng kinh ngạc hơn khi thấy chúng tôi tự tin bước qua bậc thềm, đến thẳng chổ ngồi. Khi bia được rót ra, thầy bảo chúng tôi cầm đúng cốc của mình, chỉ đúng ngấn bọt, ngấn bia rồi mới được uống….
    Hồi mới gặp thầy , tôi chưa biết uống bia.Tôi nhớ rất rỏ buổi đầu thầy trò tôi gặp nhau ở hội người mù Việt Nam. Hôm đó có Thầy, mẹ con tôi, vợ chồng bác Nhuận, phó chủ tịch Hội. Hai mẹ con đều rất tò mò. Thầy cho biết: Có một phương pháp tập luyện giúp người mù nhìn lại được. Những người có mặt ở đây sẽ là nhóm tình nguyện đầu tiên làm công việc này. Sauk hi trao đổi với chúng tôi,Thầy hẹn sẽ sớm có buổi tập đầu tiên.
    Về nhà tôi nói với mẹ:
    -Con không tin. Hay đây là chuyện lừa bịp ?
    Một tuần sau, ngày 28 tháng 10 năm 1994, bác nhuận nhắc tôi đến học ở nhà bác. Tôi sợ.Tôi nhờ mẹ đến xem họ làm gì?
    Có máy móc, thuốc men không. Nếu cần, mẹ sẽ cố gắng giúp hai bác, không để họ làm hại.
    Ở nhà bác Nhuận về mẹ tôi bảo:
    -Con cứ yên tâm. Họ không có máy móc gì cả. Chỉ tập khí công thôi. Từ đó tôi tham gia chương trình.
    Trong mười ngày ở Côn Sơn, chúng tôi vừa chơi vừa tập. Mấy chú cháu hay bày trò đố nhau. Đang ngồi uống nước, tôi hỏi chú Anh:
    Đố chú cháu đang làm gì ?
    -Cậu đang dung tay phải bốc kẹo, đưa lên miệng rất nhanh.Chú Anh vừa cười vừa nói.Tôi cũng cười :
    -Cháu có gói kẹo muốn ăn vụng cũng không được.
    Chú Anh là phó giáo sư,tiến sĩ hóa học, chú bị mù năm 1985 nhưng vẫn tiếp tục giảng dạy ở Đại học quốc gia Hà Nội.
    -Còn bây giờ, đố chú cháu đang làm gì ?
    Vừa nói tôi vừa trợn mắt, nhe răng, giơ hai tay ra phía trước, làm điệu bộ của con ngáo ộp dọa nạt chú.
    -Sao cậu lại trợn mắt lên dọa tôi thế ?
    Cả bốn thầy trò đều cười vang.

    Còn một người nữa tôi nhắc đến chưa nhiều. Đó là chú Bạo. Kết quả tập luyện của chú khá tốt. Bị mù năm 1979, hiện nay gia đình chú sống ở khu điều dưỡng thương binh hỏng mắt. Chú tập sau tôi một năm, và cũng không còn hòan tòan là người mù. Chú thấy không gian sinh họat thường xuyên lúc đúng, lúc sai. Tới bất kỳ đâu, chú cũng nhìn được ít nhiều cảnh vật ở nơi đó. Mấy thầy trò đang đi dạo, thầy hỏi :
    -Bạo xem bụi hoa ở bên phải là hoa gì, màu gì ?
    -Em thấy đó là hoa leo, màu đỏ tím. Tôi xen vào hỏi :
    -Trên gương mặt thầy, chú thấy có gì đặc biệt ?
    -Có phải trên tráng thầy có một cái u nhỏ không ?
    -Vâng , cháu cũng thấy thế. Những sự việc vừa kể xãy ra hằng ngày.

    Con gái chú Bạo, bé Bảo ngọc thích chơi đùa với bố.Từ khi chú nhìn được thấp thóang, bé nhất định không cho bố nhắm mắt khi chơi trốn tìm. Vì bé thấy mỗi lần nhắm mắt tập, bố lại nhìn được thứ gì đó trong nhà….
    Đã đến ngày thầy trò ra về.
    Sáng hôm đó, vợ và bạn chú Bạo lên đón chúng tôi. Thầy chở tôi bằng xe máy. Tôi luôn thấy cảnh vật hai bên đường. Chúng tôi ăn trưa ở thị trấn Sao đỏ. Quán ăn có nhiều dãy bàn. Thầy hỏi tôi :
    -Tú xem sau lưng ta có mấy người khách ?
    Tôi lắc đầu :
    -Em không thấy ai cả.
    Thầy thử :
    -Tú xem lại đi
    Tôi khẳng định :
    -Không có người nào cả, thầy ạ.
    -Thế còn các dãy bàn trước mặt ?
    Cả tôi và chú Bạo cùng trả lời :
    -Có hai người, là đàn ông.
    Tôi them :
    -Họ đang quay mặt về phía ta. Tôi đưa tay chỉ người đứng gần hai vị khách :
    -Ông đang nói đã đứng tuổi có , ria mép

    Nghe kể về mục đích tập luyện và kết quả của chú Bạo, bạn chú nửa tin nửa ngờ. Sauk hi chứng kiến sự việc ở quán ăn, chú tin là chúng tôi nhìn được thật

    ( còn tiếp )

    THTL

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Đông y sĩ Nguyễn Đức Cường kể chuyện ma
    By xhoanlongx in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 24
    Bài mới gởi: 03-05-2010, 06:53 PM
  2. Chuyện của chàng thanh niên.
    By greenarowana in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 16
    Bài mới gởi: 19-11-2009, 01:19 PM
  3. Chuyện Cũ (Nguyễn Ngọc Ngạn)
    By ThienMa in forum Chuyện Ma, Quỉ
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 01-10-2008, 12:17 PM
  4. Clb Sóng Nhạc-chuyên dạy đàn,thanh nhạc,luyện hát...
    By ruby_key in forum Nơi Rao vặt, Trao đổi, Hiến tặng ...
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 04-06-2008, 11:55 PM
  5. Nguyên nhân Thanh triều động binh
    By Bin571 in forum Lịch Sử
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 21-02-2008, 11:52 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •