Trích dẫn Nguyên văn bởi Đàm Quang Vinh Xem Bài Gởi
Chào anh .
tôi thấy bài viết đưa lên đã khá lâu rồi mà chưa có lời góp ý nào cả , nên tôi đành mạo muội có đôi lời góp ý cùng anh .
vâng thưa anh đúng như anh đã thấy rằng : trong truờng hợp bà cô anh phải hầu bóng là do nặng nghiệp chứ không hề có 1 chút nào gọi là : hưởng lộc thánh như dân gian hay truyền miệng nhau cả .
có câu rằng : Đã mang cái Nghiệp vào thân,. Thì đừng trách lẫn Trời gần Trời xa '; thật đúng lắm thay .
vâng thưa anh , trong truờng hợp của cô anh , tôi thấy cô ấy chẳng có căn của vị quan nào cả , mà tôi tháy rằng gia đình anh , cụ thể là cô anh có duyên nợ với 1 vong nam mà thôi .
nay vì đưòng xa cách trở mà cái nỗi niềm của nguời đàn ông ấy không thể dãi bày hay thổ lộ trực tiếp với cô anh đựoc . nguời đàn ông ấy chỉ còn có một cách duy nhất là thông qua các sự tác động lên con cháu bà để tìm cách lôi kéo bà về mà thôi .
đúng là cái duyên , cái nợ , cái tình khó có thể vơi đi đựoc , cho dù là thời gian dẫu có trôi qua bao lâu đi chăng nữa .
ở trong truờng hợp của cô anh , cô đã có gia đình riêng và đối với cô việc trở về duờng như là không thể phải không ạ . vậy thì với tư cách là con cháu của cô ,hay nói theo một phàm trù khác là với tư cách là những nguời có sự ràng buộc lớn về nhân duyên với cô , anh con trai hay các con của cô sẽ phải đứng ra lo món nhân duyên này thôi .
âu cũng là thiên ý vậy .
tôi thấy rằng : cách tốt nhất trong truờng hợp này gia đình phải đuợc điểm đạo để đựoc trao pháp tu học theo một pháp môn nào đó , gia đình vừa tự tu cho mình thêm đặng phước , vừa giúp cho vong linh cùng đựoc tu giống mình . ấy thế thì gia đạo mới hòng đuọc yên .
như trên là ý kiến của tôi .
gửi anh tham khảo
chúc anh và gia đình may mắn
nam mô thất câu chi phật mẫu chuẩn đề .
bài thơ... chữ kí của bác ... nghe sao mà cảm động quá ạ...!
nhà cháu cũng ko phải đồng bóng hay thầy thợ gì, nhưng nhà cháu thiết nghĩ liệu chỉ mấy căn cứ như vậy mà bảo bà kia bị vong theo nhà cháu thấy chưa thuyết phục cho lắm bác ạ?