Quyển 1 :
Tựa tập Tuyển Trạch Cầu Chân
Tư Mã Ôn có nói: Bói nhà ở, bói lành, trước bàn việc người, sau hỏi bói rùa, không đất thường, ngày thường vậy. Kịp đến thời nhà Tần nhà Tấn, sự huyền bí Âm Dương đã tiết lậu, đạo khắc trạch nảy nở dần dần. Dương Quân Tùng đời đường mở sự sâu xa ra, dựng nhà ở chôn người chết nên chọn ngày, vốn là lẽ chính của Ngũ Hành, thuận thời tiết của 4 mùa, sau xét đến Vượng, Tướng, Hưu, Tù. Thi hành thì lấy Sinh, Khắc, Chế, Hóa, Phù Long, Tướng Chủ, theo lành, tránh dữ, khúc chiết hết cái diệu (hay), do đó làm nên thiên Tạo Mệnh để trao cho Tăng Văn Sơn, Trần Hi Di truyền bá. Các ông Ngô Thành, Ngô Cảnh Loan, Liêu Kim Tinh đều là người danh tiếng các triều đại cũng đều noi theo Tạo Mệnh của Dương Công. Nhưng những thuật giả dối khoe khoang sự lạ của các nhà có kéo nhau, phụ họa nhau, nhờ danh Dương Công để làm hổn độn ở trên đời.
Than ôi ! Lòng trời há có chán bậc tiên hiền tiết lậu hết mà khiến bọn giả dối này làm rối loạn sự thực ru!
Trước tôi bị sa vào cái thuật ấy, may được Mạch Chu thiên sứ cho biết bến mê, được giác ngộ ý Tạo Mệnh, chỉ một cuốn Tuyển trạch ấy chở đầy xe, xếp đầy nhà, thật giả đều truyền bá ở đời này, dù có kẻ biết là giả, nhưng xét ra chưa từng trỏ thẳng cái chỗ không phải, thời đời sau há chẳng bị nhầm mãi mãi ru! Do đó không thể giữ được buồn mà than rằng: “Những cây cỏ xấu mà không trừ bỏ thời lúa tốt lành làm sao mà mọc lên được?”.
Thực không phải nói vu vơ vậy! Chừng ấy mới rộng lấy các sách, chọn cái lý gì chính đáng thời chép ra, cái nhầm thời bỏ đi, tôn sung tạo mệnh của Dương Công, theo các vì sao nói trong Hiệp kỷ của Quốc Triệu, xếp đặt thành thiên phụ thêm ý kiến vào nửa, ở trong thiên có sự chồng chất lên, chả là những ý cùng nhau phát minh ra, nhân đặt tên thiên là Tuyển Trạch Cầu Chân .
Năm Gia Khánh thứ 14, năm Kỷ Tỵ, mùa thu tháng 8 Cách Thành Minh Viễn .
Hồ Huy Ứng quang thị viết ra ở nhà Huệ Cát .
Tựa của Tụ Chân
Thiên Tuyển Trạch Cầu Chân tự đâu mà thành ra? Thành ra tự tay Minh Viên Hồ Quân. Hồ Quân làm sao mà làm ra thiên này? Hồ Quân không nỡ để thuật giả dối làm ngu người ta, cho nên lấy ở bài bàn có danh tiếng để cầu được chính xác. Thiên này do Hồ Quân làm ra tại sao tôi lại làm bài tựa? Vì Minh Viễn Hồ Quân là bạn tốt của tôi, tôi vốn chứa sức học từ thuở bình sinh, phàm những sách Kinh, Sử, Tử, chẳng sách nào là chẳng học đầy đủ mà rất tinh về thuật lý.
Từ năm Kỷ Tị đến năm Ất Hợi, mời tôi giảng học, những lúc gió mát, trăng thanh trong vài năm, mỗi khi bàn việc đến Âm Dương, tôi thường thổ xuất hỏi về nghĩa đó mà chưa hiểu rõ ý sâu xa, do đó ông đưa ra thiên này bảo tôi, tôi nhận lấy xem được ích lợi rất nhiều, bởi thế tôi biết được diệu dụng của thiên này, thực học chân truyền về tạo mệnh. Ôi! phép tạo mệnh Dương Công sáng chế ra trước, rồi các ông Tăng, Trần, Ngô, Liêu truyền về sau, đều lấy những phép Bổ Long, Phù Sơn, Tướng Chủ mà kén chọn thành cách cục. Ấy được phúc không bờ bến. Xem như tờ sớ tâu Vua của Ngô Cảnh Loan có nói sự cốt yếu của năm, tháng, không bằng sự diệu của Tạo mệnh thể dụng. Có thể đạt được thần diệu là thế đó Nhưng vì thuật giả dối có nhiều đường lối, các nhà trùng trùng điệp điệp ra đời hòng mở cổng, dựng cửa, bèn làm mắt cá lần hạt châu, kẻ kia lầm đường, người này càn rỡ câu chấp kiến thức nông cạn, mà phép màu nhiệm của cơ trời ít ai hiểu được ý sâu kín. Thảng hoặc có kẻ biết thì chẳng qua làm việc chỉ câu nệ ở phép lập thành, mà không biết diệu dụng, có gì lạ đâu vì học thức chưa sâu đó thôi. Chỉ có bạn ta là Hồ Quân thông minh vốn sẳn tự trời, lại được bí thụ (truyền dạy) của thầy sáng suốt, cho nên biết suốt rõ ràng, cho dù việc lớn nhỏ cũng đều mổ xẻ rõ ràng; còn nhu thuật giả dối không kê cứu, thời hết sức bài bác, biết lẽ chính đáng tôn sùng thì lấy mà chép, cốt yếu là mở rộng ý nghĩa sâu kín, mà không tưởng đến sự học cong vẹo lầm người. Do đó có thể biết việc trứ thuật là khổ tâm vậy. Tôi đã xem, rất phục về sự tham biện, nhân đó không ngăn được bùi ngùi than rằng: Hồ Quân thể tất hội được sư mong ngóng thần trí vui vẻ về nghề vậy, nhưng Hồ Quân không tự cho mình là phải, còn đem chất chính nơi tôi, tôi cũng vì thế khiêm nhường từ tạ, bèn cầm bút để ghi nhớ lấy.
Sách này nguyên muốn bí mật giấu đi, nhưng dấu cất ở nhà, sao bằng công bố cho người dụng, đưa cho thợ khắc in, sẽ thấy sách này một khi phát ra, chẳng những thành “Lạc Dương giấy đắt”_ Tả Tử làm bài phú Tam đô, hay quá, các nhà hào quý đua nhau chép, do đó giá giấy ỏ thành Lạc Dương đắt lên
(Câu này ý nói văn tự truyền bá rất rộng). Và lại khiến cho ý Tạo Mệnh của Dương Công rõ rệt khắp thiên hạ, khiến cho người thức giả chính xác về ý nghĩa mà định sự tôn sùng, nhân đó mà tạo phúc cho người không nông ít vậy. Ấy làm bài tựa.
Niên gia Thê đệ Phượng Đình
Tô Triều Thụy bái soạn.