Người có cú đá hạ gục voi duy nhất trong lịch sử
Cú đá sấm sét của ông quật ngã một đại cao thủ đến từ đất nước của những ẩn sĩ bậc thầy về võ công.
Trong làng võ Việt đến giờ vẫn còn nhắc nhiều giai thoại liên quan đến hai anh em Tư Vá và Tư Côi, những tên tuổi nổi danh của môn phái Thăng Long Võ Đạo. Chuyện rằng hai ông luyện được Kungfu tuyệt kỷ nên có sức mạnh phi thường có thể đấm chết ngựa, đá chết voi.
Khổ luyện thành tài
Theo Chưởng môn Thăng Long Võ Đạo Văn Thắng, anh em Tư Vá và Tư Côi không chỉ luyện được Kungfu siêu hạng, họ còn là tấm gương về khổ luyện thành tài của bản môn. Tư Côi sở hữu cú đá có kình lực rất mạnh có thể giết chết voi, trong khi cụ Tư Vá có cú đấm uy lực trong chốc lát khiến một con ngựa khỏe mạnh lăn ra chết. Câu nói "ba cú đấm của Tư Vá ngang bằng một cú đá của Tư Côi" là sự ghi nhớ về sức mạnh từ cú đấm và cú đá của hai huyền thoại võ lâm này.
http://xmedia.nguoiduatin.vn/public/...ng-ky-III2.jpg
Chưởng môn Văn Thắng vận công trước khi biểu diễn nhất dương chỉ
Chưởng môn Văn Thắng tự hào cho biết :
Sở dĩ Tư Vá và Tư Côi được truyền tụng là những người có được sức mạnh phi thường bởi hai ông đã luyện thành công hai bí kíp độc đáo do chính cụ Cử Tốn truyền dạy. Võ sư Văn Thắng khẳng định, Thôi sơn quyền và Thiết cước chính là hai bí kíp giúp cho Tư Vá và Tư Côi có sức mạnh phi thường.
Theo võ sư Thắng, Thôi sơn quyền là bí kíp dùng để luyện đòn tay. Nếu ai luyện được thành công bí kíp này chắc chắn sẽ có một đôi tay cứng như thép, sức mạnh có thể đấm xuyên tường. Thậm chí đạt đến ngưỡng giới cao nhất có thể dùng một ngón tay đục thủng tường mà trong giới võ lâm gọi là nhất dương chỉ. Trong khi Thôi sơn quyền có thiên hướng về đòn tay thì Thiết cước lại thiên hướng luyện đòn chân. Đạt đến ngưỡng giới cao nhất của bí kíp này người luyện có một đôi chân cứng như thép cùng những cú ra đòn trời giáng, có thể đá gãy cột nhà..
Luyện Thiết cước cũng như Thôi sơn quyền rất khó khăn và rất kén người.
Cũng theo vị Chưởng môn Thăng Long Võ Đạo, một người trước khi bước vào luyện hai bí kíp tuyệt kỷ bắt buộc phải có một nền kiến thức võ học vững chắc và nội công tương đối uyên thâm. Cùng với đó phải là người có đạo đức tốt và một sự trung thành tuyệt đối với môn phái. Để luyện thành công Thôi sơn quyền, Thiết cước, phải hết sức vất vả, kiên trì trong nhiều năm trời. Thành công phụ thuộc vào tố chất của từng người nhưng đạt thành công ở độ tuổi đôi mươi như cụ Tư Vá và cụ Tư Côi là trường hợp hiếm có. Bởi lẽ, luyện thành công hai bí kíp này đồng nghĩa người đó sở hữu một nội công uyên thâm và thân pháp xuất quỷ nhập thần. Câu chuyện về hai người anh hùng luyện tập Kungfu khiến chúng tôi phải giật mình thán phục.
Chưởng môn Văn Thắng cho biết, cụ Tư Vá luyện tập bằng cách dùng tay không đấm thẳng vào tường hoặc vào thân cây. Có khi cụ đấm thẳng vào các bảng hiệu bằng sắt ven đường của Pháp. Nhiều người dân Hà Nội thời bấy giờ sáng ra nhìn thấy bảng hiệu bị méo mó, cong, gãy, không hiểu được lý do tại sao, nhưng những người đồng đạo với cụ Tư Vá thì biết chắc chắn đêm qua Tư Vá đã luyện Thôi sơn quyền tại đây.
Cụ Tư Côi luyện Thiết cước bằng cách đá liên hoàn cước trực diện vào thân cây. Nơi ông luyện Thiết Cước dễ dàng nhận ra bởi đám cây đó sẽ mất đi lớp vỏ bên ngoài. Khi đạt đến trình độ cao, cụ Tư Côi cũng học theo cách của cụ Tư Vá là dùng những cột sắt, cột đèn của Pháp làm dụng cụ luyện tập. Nhiều cột sắt cùng các biển hiệu ven đường đột nhiên bị cong, cụp, đổ hẳn xuống, không rõ lý do. Bọn Pháp lúc đó không thể ngờ được rằng nó đã bị những đòn đá của cụ Tư Côi hạ gục.
Khi đạt đến trình độ thượng thừa, một điều chắc chắn có thể khẳng định việc đấm chết ngựa, đá chết voi nằm trong tầm tay của hai tên tuổi lừng danh này. Giai thoại về Tư Vá đấm chết ngựa và Tư Côi đá chết voi của giới võ lâm không có gì là không tưởng. Khi so sánh tài năng của võ sĩ Mùi Đen với Tư Vá, Tư Côi, Chưởng môn Văn Thắng cho biết, "võ sĩ Mùi Đen đánh hổ nổi danh trong làng võ Việt do sở hữu được toàn diện lối đánh tổng hợp giữa đòn tay và đòn chân. Nhưng để nhắc đến sức công phá của riêng đòn tay hoặc riêng đòn chân trong môn phái Thăng Long Võ Đạo phải nhắc đến tên tuổi của hai vị Tư Vá, Tư Côi".
Giữ lôi đài cho võ Việt
Trong câu chuyện liên quan đến tài năng võ thuật siêu hạng của hai ông, Chưởng môn Văn Thắng đã kể cho chúng tôi nghe về những lần đả lôi đài của hai võ sĩ tên tuổi này.
Chưởng môn Thắng khẳng định, hai ông chính là người giữ lôi đài cho Hà Nội nói riêng và miền Bắc nói chung. Trong hồi ức về một thời sôi động của võ đài Việt Nam trước cách mạng tháng Tám, tên tuổi của hai võ sĩ lừng danh này được truyền tụng như là những người đem lại vinh quang cho võ Việt. Ông Thắng cho biết, chính sách cấm dạy võ và học võ của người Pháp thời kỳ đầu khi bắt tay vào cai trị nước ta coi như đã thất bại. Bởi bản thân chính quyền thực dân không thể kiểm soát được các lò võ bí mật của những võ tướng Việt Nam lập ra trước đây. Để thay đổi chính sách này, chúng tiến hành cho lập những võ đài tự do để các võ sư và võ sĩ tên tuổi của chúng ta lao vào con đường thể thao mang tính chất ăn thua mà quên nhiệm vụ đấu tranh giành độc lập của dân tộc. Giới võ học Việt Nam lúc đó cũng có những phản ứng tích cực. Những võ sĩ được đào tạo cơ bản sẵn sàng đăng đàn để khuếch trương thanh thế, tạo vỏ bọc, bên trong họ âm thầm chống đối bằng cách phá hoại những lợi ích của Pháp.
Những cuộc chiến lôi đài của thời kỳ trước cách mạng diễn ra rất gay cấn. Nhận biết được tài năng của những võ sĩ Việt Nam bọn thực dân đã mời đến nước ta những tên tuổi lừng danh đến từ Nhật Bản, Triều Tiên, Trung Quốc, Indonexia, Pháp mà đặc biệt là những tên tuổi đến từ Ấn Độ. Vì vậy, để chiến đấu với những võ sĩ này chỉ có những võ sĩ bậc thầy của Việt Nam như cụ Tư Vá, Tư Côi mới có thể sánh ngang đẳng cấp.
Theo võ sư Văn Thắng, cụ Tư Côi, và cụ Tư Vá là hai võ sĩ bậc nhất thời bấy giờ, những người giữ lôi đài cho võ Việt trong một thời gian rất dài. Trong giới võ lâm Việt Nam còn nhắc tới trận đấu của cụ Tư Côi với một võ sĩ người Ấn. Đây là một võ sĩ được đích thân chính quyền thực dân Pháp mời sang. Mục đích để làm nhụt chí, hạ thấp hình ảnh của võ Việt. Suốt hai tháng trời, tại nhà đấu xảo Hà Nội, (nay là Cung văn hóa hữu nghị Việt-Xô) nhiều võ sĩ của ta thượng đài đều bị võ sĩ đến từ Ấn Độ đánh hạ. Điểm mạnh của võ sĩ này là có sức chịu đòn kinh người, đấm vào người không khác gì đấm vào đá. Bọn thực dân Pháp hả hê, vì đã mời được một cao thủ có thể trị được một lớp võ sĩ người Việt cứng đầu.
Bản thân bọn thực dân không ngờ rằng, trong mọi cuộc đấu có sự tham gia của võ sĩ Ấn Độ đều được những cao thủ võ Việt thời bấy giờ như Cử Tốn, Ba Các, Hàn Bái cử người theo dõi sát sao. Sau khi bàn bạc kỹ lối đánh của võ sĩ này, mọi người phát hiện ra điểm yếu duy nhất có thể đánh hạ đối phương là tấn công từ trên cao xuống. Không ai khác, Tư Côi là người được nhận nhiệm vụ thăng đài tỉ thí. Cuộc chiến giữa hai người giằng co, cả hai cao thủ luôn tìm cách nhập nội để khóa chặt đòn thế của đối thủ. Quần hùng ở dưới cổ vũ sôi động, tạo thanh thế cho Tư Côi. Trong một thoáng sơ sẩy, Tư Côi giả vờ quay lưng lại phía sau đối thủ sau đó nhanh chóng xoay người đá chẻ từ trên xuống. Bất ngờ vì lối đánh lạ, võ sĩ Ấn Độ dính ngay một đòn "đá chết voi" chính diện vào đầu. Quá bất ngờ, võ sĩ Ấn Độ ngã ngay xuống sàn, không thể đứng lên được nữa. Bọn Pháp ngồi ở dưới thẹn tím cả mặt, tức tối bỏ về. Cũng từ đó không còn một võ sĩ Ấn Độ nào dám bén mảng đến Bắc Kỳ thách đấu nữa...
Cướp xe lương của Pháp để chia cho người nghèo
Theo võ sư Văn Thắng, đấu đài cũng chỉ đơn thuần là hoạt động thể thao nhằm khẳng định hình ảnh của võ Việt và tư chất của người Việt trước bọn thực dân và các nước khác. Nhưng bên trong các cụ luôn âm thầm tổ chức những hoạt động nhằm phá hoại chính quyền thực dân. Mỗi khi nắm bắt được kế hoạch vận tải lương thảo của Pháp, cụ Tư Côi, cụ Tư Vá cùng nhiều anh em đồng môn lên kế hoạch thực hiện các phi vụ cướp xe lương để phân phát cho người nghèo. Hành tung bí ẩn của những cao thủ võ lâm khiến bọn Pháp tức tối nhưng đành phải bó tay. Chính những hành động nghĩa hiệp của hai anh em Tư Vá và Tư Côi đã khiến giới võ lâm xưng tụng và đi vào huyền thoại.
Trinh Phúc - Thanh Xuân
Người được mệnh danh là anh hùng xạ điêu của võ Việt
Bớt nóng bớt nóng chú Đạo diễn Lộc Phát à.. cứ coi cho vui giải trí đi mà...
Xem tiếp nầy.
Mỗi lần đi săn cụ Cử Tốn chỉ bắn chim bay không thèm bắn chim đậu.
Nhắc đến cụ Cử Tốn (1861 - 1949) giới võ lâm trước đây cũng như bây giờ đều giành cho cụ sự kính trọng tuyệt đối. Chỉ cần điểm qua tên tuổi những đệ tử nổi danh như Mùi Đen, Tư Vá, Tư Côi, Văn Nhân, nhiều người có thể hình dung được phần nào tài năng võ thuật của cụ. Nhưng nếu được tiếp cận với những tư liệu về cuộc đời của cụ Cử Tốn nhiều người sẽ liên tưởng cụ như những anh hùng từ tiểu thuyết kiếm hiệp bước ra.
http://xmedia.nguoiduatin.vn/public/...nglong-ky4.jpg
Chân dung của cụ Cử Tốn. Ảnh tư liệu
"Xạ năng quán quốc"
Chưởng môn phái Thăng Long Võ Đạo, võ sư Nguyễn Văn Thắng đã giành cho PV báo Người đưa tin một tình cảm đặc biệt. Ông cho phép chúng tôi tiếp cận đến những tư liệu quý giá của môn phái mà chưa từng tiết lộ ra bên ngoài. Thậm chí, với nhiều đệ tử của bản môn cũng chưa từng một lần được xem. Đặc biệt trong những tư liệu đó là cuốn gia phả của dòng họ Nguyễn Đình, một tư liệu ghi chép khá đầy đủ về thân thế sự nghiệp của cụ Cử Tốn.
Bên ấm trà nóng, Chưởng môn Văn Thắng tự hào kể về sư phụ của võ sư Văn Nhân - người sáng lập ra môn phái Thăng Long Võ Đạo. Trong câu chuyện ông Thắng chia sẻ với chúng tôi đã hiện lên chân dung khá toàn vẹn về cụ Cử Tốn - huyền thoại của những huyền thoại võ lâm Việt Nam. Mỗi lần nhắc đến những sự kiện liên quan đến tên tuổi của cụ Cử Tốn, võ sư Thắng đều lần giở tư liệu để minh chứng. Võ sư Thắng muốn khẳng định độ tin cậy đến xác thực những gì ông trao đổi với chúng tôi về cuộc đời của vị sư phụ của những võ sĩ lừng danh trong làng võ Việt một thuở.
Theo tư liệu chúng tôi có được, cụ Cử Tốn tên thật là Nguyễn Đình Trọng, sinh ra và lớn lên ở quận Tây Hồ (Hà Nội) ngày nay. Ông thuộc dòng họ võ tướng (người anh em thúc bá Nguyễn Đình Tùng từng đỗ thủ khoa kỳ thi đình (thám hoa võ - thời bấy giờ trong các kỳ thi nhà Nguyễn không lấy trạng nguyên). Năm 18 tuổi đỗ đầu kỳ thi hương võ (cử võ), sau này cụ tham gia kỳ thi hội (đạt giải hội nguyên - Phó bảng võ), đến kỳ thi Đình do gia đình gặp chuyện buồn nên cụ xin về quê không tiếp tục thi nữa.
Theo Chưởng môn Văn Thắng, tuy không tham gia thi Đình võ, nhưng cụ Cử Tốn vẫn được vua Tự Đức ca tụng hết lời. Để giải thích điều này, vị Chưởng Môn kể cho chúng tôi nghe câu chuyện vua Tự Đức đích thân tổ chức một kỳ thi để các thiện xạ lừng danh thể hiện tài năng của mình. Vì nghe danh tài bắn cung siêu hạng của tân phó bảng - Nguyễn Đình Trọng, vua Tự Đức muốn được tận mắt chứng kiến người anh hùng trẻ tuổi này thể hiện tài năng của mình. Vua Tự Đức quyết định mở một cuộc thi bắn Cửu Phụng trước Nghị Tiềm. Những người tham gia là các cao thủ nổi danh trong đại nội Huế, cùng với những tướng võ có tiếng là thiện xạ. "Đây là cuộc thi chỉ dành cho những cung thủ hàng đầu nước ta thời đó. Vì vậy bất cứ ai được mời tham gia kỳ thi này họ được xem là những bậc thầy về bắn cungå" - Chưởng môn Thắng chia sẻ.
Theo vị Chưởng môn đáng kính này, lần đầu tiên được thi thố tài năng trước mặt vua nhưng cụ Cử Tốn vẫn thể hiện được bản lĩnh phi phàm. Đợi sau khi các cao thủ trong đại nội và những võ tướng nổi danh phô diễn tài năng thiện xạ của mình, cụ Cử Tốn mới bình tĩnh bước ra thi đấu. Phát tên đầu tiên là một thử thách lớn. Trong lúc mọi người đang hồi hộp để xem tân Phó bảng võ thể hiện như thế nào, cụ Cử Tốn đã đưa nhanh mũi tên thứ nhất lên ngắm, mọi người chưa kịp định thần thì mũi tên đã cắm trúng Hồng Tiêm (tâm bia). Khi đó bá quân văn võ chứng kiến đều ngạc nhiên và thầm thán phục bản lĩnh của tân Phó bảng võ.
Phát tên thứ nhất giải tỏa được tâm lý lo lắng, tám phát sau cụ Cử Tốn bắn liên tiếp, nhanh tới mức quần hùng phải trố mắt kinh ngạc. Đã nhiều lần được tận mắt chứng kiến tài bắn cung của nhiều cao thủ trong đại nội và nhiều võ tướng khác nhưng vua Tự Đức cũng phải giật mình bởi chưa bao giờ được chứng kiến một cung thủ siêu phàm đến thế. Các đại cao thủ lúc này tròn xoe mắt kinh ngạc, họ không thể tưởng tượng được ở nước Nam có người bắn cung siêu phàm đến thế. Sau lần đó, tài năng của cụ Cử Tốn được cả kinh thành Huế biết tới và chính åvua Tự Đức đã ban tặng cho cụ Cử Tốn bốn chữ "Xạ năng quán quốc" nhằm ghi nhận tài bắn cung siêu việt của cụ.
Nhưng chừng đó thành tích chưa nói hết được khả năng bắn cung bậc thầy của người anh hùng này. Huyền thoại về tài bắn cung của cụ Cử Tốn lưu danh hậu thế chính là khả năng bắn các mục tiêu di động. Tương truyền, cụ Cử Tốn ngồi trên mình ngựa phi nước đại, chỉ cần thoáng qua có bóng chim trên trời là giương cung bắn hạ. Trong gia phả của dòng họ Nguyễn Đình có nhắc đến tuyệt kỹ này của cụ Cử Tốn: "Đương thời, dù là con ngựa bất kham đến đâu cụ Cử Tốn cũng trị được. Không chỉ thế ngồi trên mình ngựa bắn cung cũng tuyệt vời. Mỗi lần đi săn cụ Cử Tốn chỉ bắn chim bay không thèm bắn chim đậu". Và cũng chính nhờ tài năng bắn cung siêu hạng mà hậu thế tôn vinh cụ Cử Tốn là "anh hùng xạ điêu của võ Việt".
Tay không đánh với 10 tên cướp
Nói đến tài năng võ thuật của cụ Cử Tốn, thật khó để liệt kê hết những tuyệt kỹ võ công mà cao thủ này đã luyện được. Cụ Cử Tốn thuộc thế hệ học võ để đánh chiến trận, cho nên ngoài kỹ năng cưỡi ngựa, bắn cung các tuyệt kỹ dùng binh khí như thương, long đao đều phải điêu luyện. Giỏi về võ công chưa đủ để trở thành một tướng võ, bản thân cụ Cử Tốn còn tinh thông cả lục thao, tam lược. Khi được tiếp xúc với những tài liệu nói tới thân thế và sự nghiệp của võ tướng này, chúng tôi mới hình dung ra được thế nào là một võ tướng thời Phong kiến. Ngay bản thân Chưởng môn Văn Thắng - huyền thoại sống của võ Việt cũng phải tấm tắc thán phục võ học của các cụ đời trước.
Bản thân cụ Cử Tốn nhiều lần được triều đình Huế cử đi dẹp loạn nhiều nơi, cụ cũng được giữ nhiều chức vụ quan trọng nhưng cuộc đời làm quan đương buổi xế chiều khiến cụ chán nản nên sớm quyết định lui về trí sĩ. Chính thời gian trí sĩ tại quê nhà, cụ Cử Tốn đã mở lò dạy võ. Từ lò võ của cụ Cử Tốn đã đào tạo ra nhiều tên tuổi lừng danh của võ Việt như Mùi Đen, Tư Vá, Tư Côi, Văn Nhân và nhiều tên tuổi khác.
Chưởng môn Văn Thắng cũng cho biết, trong cuộc đời của cụ Cử Tốn, nhiều người còn nhắc đến một giai thoại thể hiện tài năng đánh võ của cụ. Nhấp chén trà nóng, võ sư Văn Thắng điềm tĩnh kể câu chuyện cụ Cử Tốn một mình tay không đánh lại 10 tên cướp hung bạo có vũ khí.
Sự kiện này xảy ra ở thời điểm cụ Cử Tốn còn làm quan và được giao nhiệm vụ trấn thủ ở vùng Lục Đầu Giang (lúc đó cụ ngoài 40 tuổi). Một buổi chiều, cụ Cử Tốn đi qua khu rừng vắng vẻ gọi là "Đèo Keo" để về đồn. Đang đi trên đường, bỗng 10 tên cướp hung bạo, có vũ khí từ trong rừng nhảy ra chặn cụ lại. Theo võ sư Thắng "đó là toán người Mán hung bạo, nhiều lần thực hiện những phi vụ cướp táo tợn trong vùng. Núi non vùng Kinh Bắc xưa vốn nổi tiếng có nhiều người giỏi võ. Bản thân 10 tên cướp này cũng là những tên thực sự có thực lực võ biền".
Trước tình huống bất ngờ, cụ Cử Tốn vẫn bình tĩnh tay không chống lại lũ cướp gan lì này. Trong cuộc chiến sinh tử, cụ Cử Tốn liên tục phải tránh đòn liên thủ của 10 tên cướp. Cuộc chiến kéo dài nhiều giờ nhưng bọn cướp vẫn không thể nào tiếp cận được cụ. 10 tên cướp càng đánh càng dính đòn, đội hình bắt đầu có sự xáo trộn. Nhận thấy thời cơ đến, khi hai tên cướp lao vào, cụ vừa né mình tránh đòn, rồi nhanh như cắt chộp lấy được thương của một tên.
Cụ Cử Tốn lấy được thương không khác nào lấy được bảo bối. Với biệt tài của mình, cụ chỉ cần múa vài đường đã khiến hai tên cướp phải bỏ mạng. Trời mỗi lúc mỗi tối, bọn cướp càng lúc càng hăng máu, trong khi bản thân cụ Cử Tốn không muốn giết chết hết bọn chúng nên quyết định phá vòng vây trốn thoát. Cụ Cử Tốn triển khai tuyệt kỹ "Thiên long Thương", trong nháy mắt, tám tên còn lại phải giãn ra xa. Nhanh như cắt, cụ Cử Tốn phi thân thoát khỏi vòng vây của tám tên cướp, sau đó chạy thẳng xuống vùng sông nước Lục Đầu Giang gieo mình xuống, không để lại hình bóng.
Theo Chưởng Môn Văn Thắng, cuộc đời võ thuật của cụ Cử Tốn chỉ có duy nhất giai thoại này phản ánh tới việc cụ đấu võ, còn lại chưa từng nghe cụ tỉ thí võ công với người nào nữa. Nhưng trong giới võ Việt, tên tuổi của cụ Cử Tốn vẫn vang xa. Thậm chí cả trí sĩ lâu năm không ra làm quan nhưng vua Bảo Đại vẫn giành cho cụ những tình cảm đặc biệt, phong cho cụ Cử Tốn Hàm nhị phẩm, điều này càng khẳng định danh tiếng của cụ.
Trinh Phúc - Thanh Xuân