của 1 tuần ! ... thời trang ... những mảng màu,sắc đời. (p1)
buổi học kết thúc tôi hối hả phi ra ngoài lấy xe trong cơn giông đang ùn ùn kéo đến và có thể kèm theo những hạt mưa đầu hè bất cứ lúc nào,loay hoay mở cốp xe lấy mũ bảo hiểm thì đúng như dự đoán,cơn mưa ào ào kéo đến,tôi lấy luôn ra chiếc áo mưa mà tôi cầu kỳ kém chọn trên con phố Kim Liên của 1 cửa hàng nằm nhỏ gọn bên đường.
có lẽ sự cầu kỳ của tôi hơi thái quá khi những bộ quần,áo thì chẳng quan tâm lắm mà lại để ý đến áo mưa,nhưng với tôi , để bảo vệ những hạt nước không nguồn cội thì cực cần thiết,áo mưa lòe loẹt luôn thu hút tôi trong bất kỳ môi trường nào và ngay cả những điều cần phải làm khi đi cùng với 1 ai đó thì nó cang quan trong hơn.
lúi cúi trùm áo mưa lên đầu tôi bắt gặp 1 cặp mắt ướt nhẹp và không chỉ là mắt không thôi còn cả những điểm nổi bật trên 1 người phụ nữ nữa,đôi mắt như đã nói lên những điều gì đó với tôi trong khoảnh khắc,trong sự chờ đợi của buổi chiều mưa.
anh ơi ... anh có thể đưa em về được không ?
tôi biết "nó"là ai trong lớp,con nhỏ ngồi bàn bên trong lớp học vẫn được lũ con trai xì xào bàn tán hot girl , lớp hoc chỉ có 12 người,ngồi rải rác khắp nơi trong tổng thể của 1 lớp có thể ngồi đến 40 người,tôi luôn chọn những chỗ gần cửa sổ còn 1 thằng thì luôn ngồi ở nơi tối nhất , đó chỉ là cá tính của từng người và cái gọi là cá tính ở đây thì vô bờ bến,chẳng thể đếm hết được,12 người nhưng chỉ có 3 người là con trai còn đâu là con gái hết,hay có thể nói còn đâu đều toàn là hot girl , dân thiết kế thời trang tối kị nhất là mặc áo mưa và tính cách cũng thay đổi như thời tiết chỉ khác biệt ở 1 cái là nó còn phụ thuộc vào trang phục , như vậy cũng dễ mà nhận biết về 1 người trong 1 ngày vì chỉ cần liếc qua 1 cái là có thể biết ngay người này hôm nay thế nào,thật đơn giản , nhưng bù lại cái phức tạp luôn ản đằng sau những bộ trang phục kỳ bí khi chỉ tuột 1 cái cúc bé xíu hay 1 sợi chỉ bung ra thì sẽ biết ngay vẻ đẹp đích thực của 1 người,và hôm nay tôi trong 3 người được biết đến vẻ đẹp đó,nhưng không phải qua trang phục hay cúc áo mà qua chính làn da và mùi hương đâm bản sắc.
Vân thủ thỉ đề cập đến vấn đề trong khi tôi đang băn khoăn tai sao lại là mình vì đằng trước tôi có đến 2 con 4 chỗ đang đứng ngoài cổng thỉnh thoảng lại rồ ga gây sự chú ý.
sao em không đi nhờ ai đó về ?
1 nửa nụ cười được hiện ra trong làn phấn mỏng !
em nhìn xem,anh chỉ có 1 cái áo mưa thì đi sao được ?
1 nụ cười tròn vo trên khuân mặt thanh tú !
em thấy áo mưa của anh là áo mưa đôi !
anh nghĩ là em nên đi taxi hay " gọi điện cho người thân " thì hợp lý hơn !
câu nói chưa dứt thì " nó " đã chèo vọt lên xe rồi,tôi đanh ngâm ngùi đi trong 1 buổi chiều rạo rực "tạp âm" được 1 dàn đồng ca hòa âm phối khí thật hào hùng pha trộn lại với nhau rồi kết hợp lại thành 1 tập thể lỏng trong suốt,tôi đi quan những hàng cây,qua những đèn đỏ đổi màu rồi đến những chỗ đã bắt đầu ì ụp của chiếc cống thoát nước không kịp.