Tui nghe nhiều người nói tới soi căn , hình như là bít kiếp trước của mình
Vậy có thể cho tui bít cụ thể soi căn là gì
Và ở Sài gòn có thầy nèo soi căn hem?
cám on trước
Printable View
Tui nghe nhiều người nói tới soi căn , hình như là bít kiếp trước của mình
Vậy có thể cho tui bít cụ thể soi căn là gì
Và ở Sài gòn có thầy nèo soi căn hem?
cám on trước
Giờ tất cả chỉ là nhảm nhí bạn đừng tin
Ở đâu cũng vậy bạn à, bạn không cần soi căn làm chi chỉ cần bạn nên rủ thêm bạn thân của mình đi uống caffe thì tốt hơn đó bạn
hehehe ....đã là thành viên của TGVH thì đừng nên bị gạt!!!
Nói nôm na cho dễ hiểu, "soi căn" là kiểu hành nghề cũa mấy thầy dỏm, muốn kiếm tiền nhưng không biết coi bói ....
Khi bạn cúng tiền nhiều, thì kiếp trước bạn là "tiên mắc đoạ"
Nếu cúng ít, thì kiếp trước bạn là "chuột xạ đầu thai";
Không tin thì bạn cứ thử làm như vầy nhé:
-Năm nay bạn ăn mặc cho tồi tàn, cúng tiền thật nhiều, khi thầy "phán" về căn phần, thì bạn chịu khó thâu âm thanh lại.
-Năm sau bạn lại đến đúng ông thầy đó, nhớ ăn mặc cho thật sang trọng, nhưng cúng tiền thật ít (thậm chí xù luôn càng tốt!!), và cũng tiếp tục thâu lại âm thanh lời thầy "phán". Sau đó về nhà tự so sánh giửa 2 lần phán của thầy ????
Hãy tỉnh táo nhận xét , bạn nhé ...!!!!
Đừng tin soi căn soi kiết gì bạn ạ, mấy người thầy bói đó sạo không à, nếu muốn biết kiếp trước của mình chỉ có các nhà thôi miên giỏi mới làm được thôi.
Mình đồng tình với ý kiến Mtan .
Soi Căn là gì vậy :]].
Đã không biết thì cũng không cần biết về căn làm gì bạn à.
Nhưng nếu muốn biết thì bạn cần biết cho rõ ràng và đầy đủ. Bạn tham khảo tại đây:
http://www.thegioivohinh.com/diendan...6&postcount=34
Chuyện soi căn là việc bình thường để biết thông tin về kiếp trước của mỗi người, là hệ quả của Thuyết Luân Hồi của nhà Phật. Tuy nhiên không phải ai cũng biết soi căn và nhiều người dùng việc này để trục lợi như lời cảnh báo của các huynh tỷ nói trên.
Đã từ lâu rồi mình mới thấy có người quan tâm tới việc Soi Căn. Nhân đây mình cũng giải thích cho bạn (theo hiểu biết của mình)
- Soi căn là cách thức tìm ra tiền kiếp của người đó...
- Soi Căn nhằm mục đích biết mình có Linh Căn không? hay chỉ là Vong dựa..
- Soi Căn sẽ chỉ ra người độ mạng của bạn là ai, sẽ giúp bạn thờ phượng những vị này...
Có nhiều vị thầy Soi Căn không lấy bất cứ gì của bạn cả, những cũng có nhiều vị dựa vào việc này để trục lợi.
Mà thường việc Soi Căn chỉ áp dụng khi bản thân Đạo hữu gặp được Chân Sư, có túc duyên thì vị Thầy đó sẽ nhận đạo hữu là đệ tử và truyền đạo...
Chúc đạo huynh có được cơ duyên này...
su huynh tỉ muội đồng đạo tốt!đây là ý kiến của riêng mình và cũng là sự trải nghiệm của bản thân, và cũng là người trong cuộc mình chỉ viết ý kiến của riêng mình thui nha ko dám nói tất cả và cũng ko đủ trình độ để hiểu hết mà nói hết? soi căn phổ biến ở miền bắc việt nam là chủ yếu "thờ mẫu" nếu bạn có căn có quả mà bạn ko ra "hầu đồng"thì bạn sẽ gặp rắc rối trong cuộc sống người xưa nói"chấm đồng từ thủa 13, đến khi 18 phải ra hầu đồng" ở đây nói"phải ra" đó nha bạn ko ra thì hậu quả thế nào thì từ "phải" nói lên hậu quả rùi mình ko nói nữa. nếu gặp bà đồng ông đồng có tâm đạo hạnh cao thì sẽ nói cho bạn bít bạn là "lính" là "ghế" của ông nào? cô nào? cậu nào? bạn phải ra hầu, nếu ko có đk ra hầu bạn phải mở đàn tràng xin khất và xin được lộc làm ăn vì bạn là lính của ngài con của ngài ghế của ngài,ngài cho ăn lộc ngài nâng đỡ từ khi "chấm đông" mà đến tuổi ko ra 'hầu đồng" ko lễ bái và không bit ai đã nâng đỡ che chở mình thì làm sao mà ko giận? nếu bạn ko ra hầu được phải nhờ ông ,bà đồng làm lễ họ sẽ chỉ cho bạn phải làm gì?ông bà đông soi căn bạn là căn của ngài nào? ông Hoàng Mười hay ông Hoàng Bảy hay Cô Bơ, Cô bé........đến đó bạn sẽ được bít làm gì? trả nợ "tam hay tứ" thường thì tam hoặc tứ như mình phải lập đàn trả nợ tam tứ phủ ai ở miền bắc hiểu vấn đề này nhiều? khi bà đồng soi căn nói đúng quá mình ko thể ko tin và cái gì đến sẽ đến mình ko ra hầu được chỉ ra đàn trả nợ tam tứ phủ nghĩ cũng buồn lắm tầm giờ năm trước mình công việc ổn định thu nhập khá xe cộ đầy đủ cuộc sống thoải mái rồi 1 biến cố xảy ra chẳng còn gì bán xe nghỉ việc về nhà làm ,mình ko chách bất cứ điều gì hết dù đó là do mình hay do nghiệp hay do ông Hoàng ko cho ăn lộc mình cũng ko bít, và ko chách,với mình kết thúc thì sẽ có mở đầu và mở đầu với mình hiện tại làm cùng gia đình cũng rất tốt, bây giờ ngày lễ tết mình hay đi chùa và đi đền hoặc tới điện hoặc tới phủ thắp hương xin chút lộc rơi lộc vãi của các ngài về làm ăn mình là con của các ngài dù ko ra hầu đồng được chỉ xin lộc rơi lộc vãi thui hjjj có vấn đề gì chưa hiểu hết mà viết vô đây mong sư huynh tỉ muội bổ xung còn nhiều chuyện thú vị khi khác noi típ nha
hiện tại k lo ,lo chi wa' khứ ,thờ cúng cho nhiều ,tâm ác bằng không
Giả thật bây giờ lẫn lộn lắm bạn à!
Cái này ở nước ngoài đã làm rồi nhưng đúng sai thì làm sao kiểm chứng được nhỉ?
Đúng như vậy. Chắc bạn là người lớn tuổi.
Nhà thôi miên soi căn biết được là do bản thân người bị thôi miên nói ra. Còn nhờ thầy soi căn thì thầy nói sao biết vậy thôi!
Ngoài việc soi căn, còn thiếp hồn nữa. Có ai biết xin chỉ bào.
Cám ơn nhiều.
vang thau lẫn lộn
vậy có huynh nào biết chỗ soi căn không?mình đi thử xem sao.^_^.
23-05-2009, 12:14 PM #34
Love_Tamlinh
Super Moderator
CĂN LÀ GÌ
Theo quan niệm dân gian, những người thầy, những nhà thực hành tâm linh, thường được cho rằng có Căn làm thầy, nghĩa là người đó có số làm Thầy.
Chúng ta cũng thường nghe nói về Căn Duyên, là chuyện hôn nhân của mỗi người. Có sách nói về Căn duyên Tiền định, trong đó tư vấn cho mọi người, tuổi khác nhau nên chọn người tình trăm năm như thế nào cho phù hợp tuổi tác, tính cách v.v… Người ta cũng nói về Căn Số, ý nói về số phận.
Có nhiều khái niệm về Căn, vậy CĂN là gì?
Căn (根) là từ Hán Việt, có nghĩa là gốc rễ, nguồn gốc. VD: căn bản, căn nguyên, căn cơ, căn cứ v.v… Căn cũng là cách nói tắt của Căn Số (Destiny) có ý nghĩa như số phận.
Chúng ta sẽ dễ dàng giải thích khái niệm về Căn khi đã hiểu khái niệm luân hồi. Như đã biết, chỉ có một Linh Hồn tồn tại xuyên suốt từ quá khứ, hiện tại, và tương lai, và Linh Hồn đầu thai trong những Đời Người khác nhau theo sơ đồ.
Như vậy có nhiều Đời Người khác nhau cùng chung nguồn gốc một Linh Hồn, mang những đặc điểm chung về tính cách, tư duy, tình cảm, và có chung những khả năng, sở thích của Linh Hồn đó.
Mỗi Linh Hồn có đặc điểm khác nhau, có nhiệm vụ khác nhau, khi hiện thân trong một Đời Người sẽ thể hiện những đặc điểm đó, thực thi nhiệm vụ đó. Ví dụ:
Linh Hồn nghệ sĩ sẽ giàu cảm xúc, giàu tưởng tượng, và sẽ trở thành văn nghệ sĩ, ca sĩ, họa sĩ, diễn viên, làm công việc văn hóa nghệ thuật v.v…
Linh Hồn quân sự sẽ dũng cảm, quyết chiến quyết thắng, và sẽ là những sĩ quan, chiến sĩ, phục vụ quân đội v.v…
Linh Hồn tâm linh có trực giác nhạy cảm, lòng nhân hậu, từ tâm, có khả năng đặc biệt, và sẽ trở thành linh mục, nhà sư, nhà thực hành tâm linh v.v…
Linh Hồn gian ác sẽ luôn mang hận thù, tàn phá, bất lương, và sẽ trở thành bố già mafia, xã hội đen, đạo chích v.v…
Ngoài ra chúng ta biết rằng Linh Hồn đầu thai trong một Đời Người tuân theo Luật Nhân Quả, do đó số phận con người cũng đã được “mã hóa” trong Linh Hồn khi được đầu thai. Đây chính là Căn Số của mỗi người, sẽ quyết định sự thành công, thất bại của con người trong từng thời điểm khác nhau. Đây cũng chính là Căn Duyên của mỗi người, chuyện hôn nhân có xứng ý toại lòng, hay đôi đường trắc trở đều đã được “lập trình” sẵn, và Linh Hồn chỉ việc chạy chương trình đó mà thôi.
SOI CĂN LÀ GÌ
Một Đời Người gọi là một Kiếp, và theo thứ tự trong sơ đồ nói trên chúng ta sẽ có khái niệm Kiếp Trước, Kiếp Này, Kiếp Sau v.v…
Khi chúng ta đi tìm những thông tin liên quan Căn Số của mình, gọi là Soi Căn. Để làm việc này, người ta sẽ nhờ nhà thực hành tâm linh “soi” ngược thời gian vào khoảng không vũ trụ, tìm kiếm lại thông tin những Kiếp Trước (Tiền Kiếp), xem lại hình ảnh Kiếp Trước làm gì, ở đâu v.v… Dựa vào những thông tin quá khứ đó, chúng ta có thể phần nào tưởng tượng ra số phận Kiếp Này của bản thân như thế nào, theo nguyên lý so sánh tương đương.
Ví dụ: Kiếp Trước hiện lên hình ảnh là một vị quan, ngồi trên kiệu, có kẻ hầu người hạ. Suy ra Kiếp Này chí ít cũng làm chức Trưởng Phó phòng, nhiều hơn thì làm Giám Đốc công ty, Giám Đốc cơ quan ban ngành, có tài xế riêng được đi xe 4 bánh v.v…
Ví dụ: Kiếp Trước hiện lên một dinh thự nguy nga, có thê thiếp sum vầy, suy ra Kiếp Này cũng được một căn nhà phố 3-4 tấm, hoặc ít ra cũng được một căn hộ cao cấp ở tầng thứ … 10! Gia đình đầm ấm.
Những nhà thực hành tâm linh có khả năng soi căn mà LTL được biết như NNC Ngọc Bích (Đồng Tháp), Cô Hai (Thủ Đức).
KHAI CĂN LÀ GÌ
Khai Căn là tạo điều kiện thuận lợi để thực hiện đúng với số phận của mình.
Một người có số mệnh làm nhà sư, nếu được minh sư dẫn dắt, được vào đúng môi trường tu luyện, và có duyên khai ngộ Phật Pháp, như vậy là đúng Căn Số của mình.
Một người có Căn Số làm Thầy tâm linh, có trực giác rất tốt, nhưng vì không tin, hoặc không biết, nên chọn làm những nghề kinh doanh khác như buôn bán, mở cửa hàng v.v… Buổi đầu có thể làm ăn tốt, nhưng càng về sau càng thu hẹp, mất khách hàng, bản thân đau yếu liên miên, tài sản vốn liếng gom góp mấy năm trời phải mang ra hết chữa bệnh, hoặc tự nhiên bị tiêu tán như mất trộm, đánh rơi, đổ bể v.v…
Hiện tượng nói trên gọi là Hành Căn, bệnh đó gọi là Bệnh Căn, có nghĩa là bị ngăn cản, hành hạ phải từ bỏ công việc hiện tại không đúng với “quy định”. Từ đó sẽ được dẫn dắt tìm đến công việc đúng với Căn Số của mình. Như vậy gọi là được Khai Căn.
Như vậy khái niệm Khai Căn là được tạo điều kiện làm đúng công việc và nhiệm vụ của mình.
Trong mọi trường hợp tự ý làm trái với Căn Số của mình đều sẽ gặp thất bại. Điều này sẽ là cảnh báo cho tất cả mọi người tự ý xin Điểm Đạo, hoặc xin mở Luân Xa, để có khả năng làm “Thầy” bất đắc dĩ, điều này sẽ vô cùng nguy hiểm, chắc chắn sẽ đến lúc bị Hành Căn, hoặc sẽ bị Bệnh Căn một cách khó hiểu, vô phương cứu chữa.
NHỮNG TRƯỜNG HỢP SOI CĂN
(Thực hiện bởi NNC Ngọc Bích – Đồng Tháp)
1. Người họ Lê, 58t.
Vở tuồng hát tích tiên phương
Âu Cơ, Long Lạc cội nguồn xét xem
Họ Lê bước tới nơi rèm
Tiên sinh có gốc tài đem cứu trần
Vị tướng thời cổ triều Ân
Thi Sách trở lại hồn thần diễn binh
Tướng trào được lịnh về dinh
Đem binh về với triều đình hội quân…
(Kiếp trước là Thi Sách)
2. Người họ Văn, 34t.
Hữu thời cậu bé họ Văn
Ngày nay trở lại tầm phăng sử Trời
Sử Trời viết để xử đời
Cậu người có gốc tầm thời cơ thiên
Khá khen cậu bé hữu duyên
Tâm thành hướng Phật hương nguyền kính dâng
Cho bài để có phân trần
Nam nhi có chí phải cần dồi trao
Gia đình được bậc phú hào
Mẹ cha đau khổ con nào có hay
Con lo tầm Phật tầm Thầy
Thầy thì chưa thấy, Phật chưa tỏ tường
Chạy rong chạy ruổi tứ phương
Con ơi trở lại gia hườn mau mau
Nam nhi duyên phận tạo đào
Tu lo gia đạo ngay sau đạt thành
Tu tâm tu tánh thiện hành
Tứ ân gìn giữ trung thành nước non…
(Căn tu nhưng đang lạc đường ăn chơi đua đòi)
3. Người họ Nguyễn, 72t.
Địa hình linh kiệt quê nông
Trời sai lão tướng về hồng nơi đây
Đặng mà phò chúa dựng xây
Thiên đền Âu Lạc tạo gầy đời tân
Người xưa trở lại hồn trần
Quy căn ngòi bút phân trần lời văn
Võ tướng tới buổi quy bằng
Biết vua xuất xứ binh căn thu hoàn
Vua Trời tọa vị Thiên Sơn
Huyền vi thiên chuyển phép đờn khải thi
Cửu Long sóng vỗ ầm ì
Long vi xà vĩ khốn nguy dân tình
Mùa thu Ất Dậu thủy binh
Từ Lào kéo tới địa hình Nam bang
Miền Tây sóng nước tràn lan
Giông to gió lớn bàng hoàng dân quê
Hai mươi tháng Bảy bút đề
Phép ban võ tướng lo bề xuất binh
Tướng thiên vùng đất địa linh
Phép triều ban cứu địa hình đồng sâu
(Võ tướng xưa tái sinh làm một Thầy phong thủy)
4. Người chồng họ Tăng, 37t. - Người vợ họ Phùng, 31t.
Tăng Phùng hai họ trao duyên
Trần gian chịu đủ lụy phiền hắt heo
Bồ đề tích đức giống gieo
Nhờ binh tông tổ đi theo hộ trì
Chồng vợ làm phước ban tri
Để mau giải thoát khổ nguy tai nàn
Binh đeo, bịnh trạng, căn hành
Do bởi căn gốc sẵn dành họ Tăng
Người xưa trở lại quy bằng
Gốc căn thầy tổ bịnh căn nguyên hành
(Vợ chồng bị hành căn khổ nhọc, vất vả trước khi được khai căn)
Chào các anh chị em trên diễn đàn,
Tôi cho rằng bài viết của bác Love_tamlinh về chủ đề này rất hay nhất là vào thời điểm xã hội hiện nay về vấn đề tâm linh như chúng ta đã biết.
Để cảm ơn bác Love_tamlinh đã viết bài về chủ đề này cho mọi người học tập, tôi xin được thêm thắt đôi dòng, mong anh chị em trên diễn đàn chỉ bảo thêm cho.
Đúng là căn số hay căn duyên mỗi người hiển nhiên có tồn tại. Nó là phần ẩn có tác dụng chi phối kiếp sống con người hiện thời do duyên và nghiệp mà ta đã tạo dựng trong một hoặc nhiều kiếp trước.Trích dẫn:
Nguyên văn bởi Love_Tamlinh
Căn số hay mệnh số có quyết định được sự thành công hay thất bại trong đời sống này không?
Theo tôi nó có nhưng không quyết định tuyệt đối!
Ông cha ta có câu “Nhân định thắng Thiên”!
Ở đây tôi phải nói cho rõ ràng rằng không thể có một ông Người nào đó có khả năng siêu việt đến mức thắng được ông Trời. Nhưng câu nói đó cũng không sai. Nghĩa đen hàm chứa trong đó các cụ muốn dạy chúng ta là con người ta trong cõi Ta Bà này không thể bị động, phụ thuộc vào số mệnh trì trệ ấu trĩ, thân thân trách phận mà hoàn toàn có thể thay đổi vận mệnh của mình mặc dù nghiệp của chúng ta đã định trước và có thể đã- đang thị hiện.
Vậy thì bằng cách nào ta có thể thay đổi được căn số, số mệnh hay nghiệp của mình?
Bằng sự quyết tâm sống đẹp, bằng chí nguyện cải tà quy chính, bằng hạnh nguyện bản thân và sự hộ trì của chư Thiên, bằng sự thực hành tu tập lánh dữ làm lành, bằng công việc lương thiện và tâm trong sáng, bằng hạnh nguyện Bồ Tát và thực hành rốt ráo Bồ Tát hạnh... ta hoàn toàn có thể trả được nghiệp báo và tạo thêm được duyên lành, từ đó dần dần thay đổi vận mệnh của mình.
Do đó tôi thiển nghĩ căn mệnh của chúng ta không phải là Thiên Ý do chư Thiên định sẵn cho chúng ta. Căn số của chúng ta là báo ứng của duyên nghiệp tiền kiếp. Duyên nghiệp thị hiện không phải là để bắt ta phải đi theo một con đường bất biến như là ai số khổ là sẽ khổ, ai số sướng thì chẳng cần phải làm gì, bởi vì Thiên Ý chỉ thị hiện cho ta thấy nhân quả của "ta" để cho "ta" có thêm quyết tâm cải tà quy chính, làm tốt đời đẹp đạo.
Bởi thế cho nên, chư Thiên đã dạy chúng ta “Tu là trả nghiệp!”.
Ngày nay ta làm bao điều phước đức để nhận biết bao nhiêu oan trái đắng cay cuộc đời mà ta vẫn vui sống, vẫn tu tập tinh tấn bởi vì ta đã biết cách Tu và hiểu được đích đến của Tu đó là Tu chẳng phải để làm Phật Thần Tiên Thánh chi cả, mà Tu chỉ đơn giản để trả hết nghiệp báo thị hiện trong kiếp sống này và đem đến phước lành cứu độ cho thập loại chúng sinh sáu ngả luân hồi.
Vậy nên hỡi các bạn của tôi ơi, kiếp này ta được làm người, biết đọc, biết viết lại còn biết cả lên mạng đọc sách thánh hiền chưa phải là cái gì cơ duyên ghê lắm mà ta đã vội hả hê.
Tôi mong mọi người trên diễn đàn hãy tín tâm son sắt, không làm ác, cố làm thiện và thiết tha tầm sư học đạo, phấn đấu tu tập hết lòng hầu mong kiếp này sẽ trả bớt phần nào nợ nần cho các vị chủ nợ đường âm và chắc chắn quý vị sẽ có thành tựu, vượt lên trên số phận trong kiếp tu này.
Ngoài ý trên ra, sau này, tôi sẽ đóng góp thêm ý kiến với quý vị về vấn đề căn đồng số lính, một chủ đề cũng liên quan đến bài viết rất tâm huyết của bác Love_Tamlinh để chúng ta cùng nhau tham khảo.
Thân, TT.
Ở Tp.HCM biết ai soi căn chỉ cho Mùa Đông nha !:not_worthy: cảm tạ
ở trong diễn đàn này có cao nhân có thể dùng tử bình để soi căn đó bạn, bạn liên hệ thử xem...cái này khá chính xác..mà khong tốn kém...khỏi mất công đi đâu xa..
Thân
dùng tứ trụ soi đựoc căn cơ chúng sinh uh ?
bái phục bái phục
liệu có hoang đường không .
Tui nghe nhiều người nói tới soi căn , hình như là bít kiếp trước của mình
Vậy có thể cho tui bít cụ thể soi căn là gì
Và ở Sài gòn có thầy nèo soi căn hem?
cám on trước
Nếu viết theo cách của bạn tôi sẽ phải viết như sau :
Toi ngho nhèo ngòi néo tói seo con, hèng nhe lè bét kép tréc cẻ mèng.
Vẹo cé thổ che toi bét cẹ thổ seo con là dè.
Vè ẻ Sèo gèn cé thèo nèo seo cen hem?
Bạn ơi, nếu ai cũng viết như thế có ngộ kheng chứ ?
thôi đi ông ah
rỉ kiếm của ông dùng để mà cắt tiết canh vịt ấy .
hô hô hô
mà ông gầy rơ xương ra như thế nghĩ mà tội quá ah heng
chắc vì nhu cầu chuyện........ấy cao quá đấy mà .
cái này gọi là tán dương quá độ
tôi bảo ông này , ông dùng rỉ kiếm của ông mà tự cung đi là khỏe ngay liền ah .
thôi đi ông ah
rỉ kiếm của ông dùng để mà cắt tiết canh vịt ấy .
hô hô hô
mà ông gầy rơ xương ra như thế nghĩ mà tội quá ah heng
chắc vì nhu cầu chuyện........ấy cao quá đấy mà .
cái này gọi là tán dương quá độ
tôi bảo ông này , ông dùng rỉ kiếm của ông mà tự cung đi là khỏe ngay liền ah .
soi căn là xem căn cơ của mình ra sao
có thể gọi là biết kiếp trước mình có duyên nợ gì với trời đất để kiếp này biết mà trả , mà đáp thế thôi
DUYÊN NỢ TIỀN THÂN
Tác giả:Song Nhị
Đặng Tâm là đứa con thứ sáu trong một gia đình có tám anh em. Tâm xuất gia từ năm lên tám tuổi với hòa Thượng Tuệ Giác, một vị cao tăng tại chùa Long Thọ. Năm ba mươi tuổi, nghĩa là hai mươi năm sau, kể từ ngày Đặng Tâm theo thầy học đạo, chàng nổi tiếng là một sa môn uyên bác về kinh điển của nhà Phật và là người có đức độ khó ai bì kịp.
Từ ngày quy y, Đặng Tâm có pháp danh là Pháp Không. Sư Pháp Không có dáng người thon cao, vẻ mặt quắc thước, sáng sủa. Đôi mắt của nhà sư như ẩn chứa một cái gì vừa ấm áp, vừa mênh mông huyền diệu. Giọng nói trầm trầm, truyền cảm làm cho người đối diện phải đem lòng mến mộ.
Một lần, sau buổi thuyết pháp về đề tài “luật nhân quả”, thầy về tới tăng phòng thì gặp một người con gái đứng chờ trước cửa. Người thiếu nữ ấy khoảng hai mươi tuổi, ăn mặc theo lối Âu, gương mặt đẹp, sắc sảo, quý phái. Vừa thấy thầy, thiếu nữ chắp tay, cúi đầu:
- Bạch thầy, xin thầy hoan hỉ cho con được vấn đạo.
- Mô Phật, nếu câu hỏi của tín nữ thuộc lãnh vực hiểu biết của bần tăng, bần tăng xin sẵn lòng.
Thiếu nữ cung kính cúi đầu:
- Bạch thầy, theo như bài luật nhân quả mà thầy vừa thuyết giảng, con thấy không phù hợp với những gì đang diễn ra trong xã hội hôm nay. Như kẻ hiền lành thì lại bị đói khổ, bị áp bức. Kẻ độc ác, gian manh thì lại được giàu có, uy quyền. Người lương thiện thì chết yểu, kẻ hung tàn lại sống lâu. Nếu có luật nhân quả sao lại còn những trái ngược đó?
Sư Pháp Không chậm rãi trả lời:
- Nhân quả là gọi tắt của Nhân Duyên Quả Báo. Nhân Duyên có hòa hợp mới sinh ra Quả. Ví như hạt lúa là Nhân mà hợp với đất, nước, phân bón là Duyên mà sinh ra cây lúa. Về phương diện nhân sinh, người có Nhân từ kiếp trước, hiện tại mới gặp Duyên mà sinh ra Quả. Có người kiếp trước đã gieo Nhân mà mãi đến đời sau, đời sau nữa mới gặp Duyên để thành ra Quả. Bởi lẽ ấy nên có người đời này tu nhân tích đức nhưng lại bị tai họa. Người khác, đời này ác độc, hung tàn mà lại được hưởng giàu sang, quyền quý.
Người tín nữ vẫn tỏ vẻ chưa hài lòng với lời giải thích của sư Pháp Không. Nàng nhỏ nhẹ:
- Bạch Thầy, như vậy là luật nhân quả cũng có kẽ hở?
Sư Pháp Không vẫn ôn tồn:
- Bởi vì người đời không rõ lẽ ác báo và phúc báo. Nhân Ác trồng ở kiếp này chưa đủ thời gian để thành Quả Ác. Nhân Lành gieo ở kiếp trước chưa đủ thời gian để thành Quả Phước cho đời hiện tại. Tất cả đều là do vòng chuyển hóa của luân hồi định nghiệp. Không có kẻ hở như luật pháp của thế gian. Bánh xe quay nhanh hay chậm thì chỗ ráp nối đến chậm hay nhanh, tùy thuộc vào vòng quay, vào nội tại của người đạp xe. Bánh xe pháp luân tùy thuộc vào Nhân Duyên. Người thanh thản đạp xe chậm rãi, kẻ âu lo đạp xe vội vàng. Người thiện nhiều, nghiệp báo chậm, kẻ ác hung nghiệp báo nhanh. Chậm hay nhanh là do Nhân Duyên. Lành dữ cũng do Nhân Duyên. Nghiệp báo cũng thế. Tựu Trung không sớm thì muộn: Nhân nào Quả ấy.
Thiếu nữ ngước lên nhìn nhà sư, hỏi tiếp:
- Bạch thầy, thế nào là lòng từ bi?
- Từ bi là tình thương. Bất cứ là thứ tình thương nào mà người thương biết quên mình, không đòi hỏi một tình thương được trả lại. Từ bi là một thứ vị tha nhân, không vị kỷ, là một thứ cho mà không nhận.
- Bạch thầy, thế nào là cho? Thế nào là nhận?
- Cho là “xả”, nhận là “thọ”. Cho là “vô”, nhận là “hữu”. Cho là vì người, nhận là vì ta.
- Như vậy một người nữ yêu một người nam là “cho” hay là “nhận”.
- Đó là nhận.
- Tại sao?
- Yêu người muốn được người yêu lại, đó là vì yêu mình chứ không phải yêu người
Vậy thế nào mới được gọi là “yêu người”?
- Hy sinh, quên mình.
- Khó quá.
- Khó, dễ tại tâm sanh. Không khó, không dễ thì tâm diệt.
- Tâm diệt thì được gì?
- Tịnh lạc.
- Thưa thầy, muốn “lạc” mà không muốn “tịnh” được không?
- Muốn có gió mát mà không muốn cành lá lay động, đó là ảo tưởng.
- Tình yêu có tịnh lạc không?
- Có và không?
- Xin thầy cho thí dụ.
- Nước biển mặn là do chất muối. Muối thành do nước biển. Tình yêu là “dụng”, còn tịnh lạc là “thể”. Bản chất của “dụng” là động. Bản chất của “thể” là tịnh. Đã động thì bất tịnh. Động thì không có Tịnh Lạc.
- Nói như vậy chẳng khác nào khuyên người ta đừng yêu nhau. Nòi giống loài người làm sao tồn tại và phát triển để phụng sự Phật pháp.
- Không phải con người phụng sự Phật pháp, vì Phật pháp vốn là không có. Nói Phật pháp như một thể “hữu” để cho con người dễ hiểu. Đúng ra, Phật pháp phụng sự con người. Phật pháp là phương tiện đưa con người đến sự giải thoát. Khi cứu cánh ấy đã đạt đến thì phương tiện kia không còn.
Người thiếu nữ đứng khoanh tay, xưng tên là Hoàng Bích Vân, nhìn nhà sư rồi nói thật nhỏ:
- Dù sao thì... “em” vẫn muốn cái “tịnh lạc” kia chính là cái “tình yêu” mà em đang mơ ước kiếm tìm.
Sư Pháp Không chắp tay:
- Mô Phật, điều đó ngoài sự hiểu biết của bần tăng.
- Xin từ biệt.
- Nhà sư quay lưng bước về phòng. Bích Vân gọi với theo:
- Thầy..! Thầy!..
Nhưng cánh cửa sau lưng nhà sư đã đóng lại.
****
Hòa thượng Tuệ Giác nhìn môn đệ đệ của mình là sa môn Pháp Không rồi nói:
- Thầy muốn con hoàn tục.
Sư Pháp Không giật mình, sợ hãi:
- Bạch sư phụ xin minh xét cho con.
Hòa thượng Tuệ Giác vẫn giọng ôn tồn:
- Sư Pháp Không nước mắt đã ràn rụa, nhạt nhòa, quỳ xuống lạy thầy:
- Xin sư phụ hỉ xả. Đừng đuổi con. Con đã nguyện trọn đời nương thân chốn thiền môn.
- Thầy đã nói hết lời rồi. Đó là nghiệp quả của con. Kiếp trước con đã hẹn hò với người ta nên đời này con phải trả, phải làm tròn lời hẹn ước.
Sư Pháp Không năn nỉ:
- Bạch sư phụ, tất cả không phải vì con. Xin sư phụ cho con được nương thân dưới bóng từ bi của sư phụ, của Phật pháp.
- Đừng, con đừng nói thêm nữa. Khi nào con dứt căn duyên, làm xong lời thề ước với người ta, con hãy trở về đây. Còn bây giờ... con về phòng thu xếp. Đừng lại từ giã thầy. Con đi đi. Đóng cửa phòng lại cho thầy.
Nói xong, Hòa thượng kiết già, mắt nhắm nghiền, người cứng như pho tượng. Biết không còn có thể thưa gửi được gì thêm, sư Pháp Không lạy thầy rồi bước ra ngoài, vừa đi vừa khóc.
***
Thấm thoát đã hai năm, thời gian đi nhanh quá. Đặng Tâm ở một mình trong một am nhỏ trên mảnh đất của tổ phụ. Chàng vẫn ăn chay, giữ giới, mặc dù giờ đây chàng đã mặc áo đời. Nhiều người trước đây quen biết với gia đình chàng, thấy Đặng Tâm hoàn tục, có ý muốn gả con gái cho chàng. Nhưng chàng đều từ chối. Những lúc ngồi một mình chàng buồn vời vợi. Bạn bè khuyên chàng nên lập gia đình, chàng cự tuyệt. Đặng Tâm muốn được tâm hồn thảnh thơi nhưng đã bị những cô gái quanh vùng đến quấy rầy. Có người đến nghe thầy giảng kinh. Có kẻ đến xin thầy học đàn Tây Ban Cầm. Lại có cô xin được đến nấu cơm, giặt giũ săn sóc...Đặng Tâm khổ sở lắm.
Rồi vào một buổi sáng, Đặng Tâm thay xong y phục, định đến thăm một người bạn thì Bích Vân, cô gái “vấn đạo” cách đây hai năm đột ngột xuất hiện. Vừa nhìn thấy thầy, cô chợt òa lên khóc.
Đặng Tâm lo lắng: cất tiếng hỏi:
- Cô có gì buồn lắm phải không?
Bích Vân càng khóc lớn hơn, Đặng Tâm nói tiếp:
- Ở đây cô không nên làm thế. Nếu người ta hiểu lầm thì thật là tai hại cho tôi.
Bích Vân nức nở:
- Em đã tìm thầy suốt mấy năm, hôm nay mới gặp. Bây giờ thầy đã hoàn tục, còn sợ gì người ta hiểu lầm nữa.
Đặng Tâm ngạc nhiên:
- Cô tìm tôi? Nhưng để làm gì?
Bích Vân lau nước mắt. Đôi mắt đẹp và buồn ngước nhìn Đặng Tâm:
- Em...em...không thể sống xa thầy.
Đặng Tâm cố nén cơn giận dữ vừa òa đến:
- Cô có biết vì cô mà tôi phải xuất tự không?
Bích Vân thổn thức:
- Dạ em biết.
- Đã biết mà cô còn tới tìm tôi?
- Em tìm...anh để nói cho anh hay là...
Đặng Tâm xoa tay:
- Cô đừng nói gì cả. Điều mà cô sắp nói không ý nghĩa gì. Không ích lợi gì cho cô và cho tôi. Cũng vì điều cô sắp nói, cô đã làm mà thầy tôi bắt tôi phải hoàn tục. Hai mươi năm tu hành, phút chốc vì cô mà phải uổng phí.
- Giờ đây anh đã về nhà. Cuộc sống của anh đã khác, không lẽ cứ như thế này mãi. Gia đình em giàu có. Nếu chúng ta kết hôn, anh sẽ không còn vất vả nữa.
Đặng Tâm thở dài chán nản:
- Cô vẫn giữ mãi ý định kỳ lạ đó? Tôi chưa bao giờ nghĩ đến tình ái ở cuộc đời này. Tôi tha thiết xin cô hãy bình tâm trở lại, nếu có thể chúng ta sẽ làm bạn, chứ không thể là vợ chồng.
Bích Vân gắng gượng hỏi:
- Có ai cấm anh lập gia đình đâu.
- Tâm ý của tôi không cho phép.
Không lay chuyển được lòng dạ sắt đá của Đặng Tâm, Bích Vân vô cùng tuyệt vọng, nàng đứng lên quay gót, bước đi như một kẻ không hồn.
Biết không thể ở đây được, Đặng Tâm đóng cửa am, đi tìm một nơi nào đó để được an thân, bình tâm mà tu hành. Trên đường đi, một hôm chàng ghé vào chùa Bửu Tự vấn an sư thúc là Hòa thựơng Pháp Nhãn. Sau khi kể sự việc phải hoàn tục của mình, Đặng Tâm thỉnh cầu sư thúc xin với sư phụ của chàng để trở về chùa cũ. Hòa Thượng ngồi tịnh một giờ lâu rồi mở mắt nhìn Đặng Tâm:
- Oan nghiệt! Đó là oan nghiệt, là tiền căn.
Đặng Tâm xin sư thúc chỉ rõ. Hòa thượng Pháp Nhãn chậm rãi nói:
- Ngươi đã có ấn chứng, sao không dùng mà soi lại tiền kiếp của mình.
Đặng Tâm như sực tỉnh, nhưng chàng vẫn thưa:
- Nhưng còn cô gái Bích Vân, thưa sư thúc.
- Cứ ngồi định tâm, thầy sẽ giúp cho.
Chàng ngồi vào nệm cỏ, buông xả hết mọi ưu tư, tạp tưởng. Một lúc, Đặng Tâm thấy một luồng thanh điển đưa chàng đến một nơi xa lạ. Đăng Tâm thấy mình là một thầy tu, đem lòng yêu thương một thiếu nữ con nhà giàu có. Chàng trốn chùa về ở với người con gái đó. Được vài năm, hạnh phúc đang tràn đầy thì người con gái đó chết. Chàng quá thương tiếc, thề suốt đời ở vậy, không tục huyền. Người đó là Bích Vân kiếp này.
Khi biết rõ tiền căn duyên nợ, chảng thở dài, mở mắt. Vị sư thúc của chàng an ủi:
- Bây giờ, một là con lấy nàng, hai là con phải ở vậy cho tới suốt đời. Nếu lấy nàng, trả hết nợ tiền căn con mới được quy tự, tiếp tục tu hành. Nếu không, con phải sống một cuộc đời nửa tăng nửa tục. Kiếp sau nữa con vẫn phải tái sanh mà kết duyên tơ tóc với nàng. Sẽ cứ như vậy mãi. Con đường giải thoát của con còn bất tận.
Đặng Tâm phiền muộn vô cùng.
Từ đó thỉnh thoảng người ta thấy chàng thanh niên tuấn tú ấy xuất hiện, nay tới chùa này, mai tới chùa khác để “soi căn” cho những bá tánh thỉnh cầu. Trong lời “soi căn”, chàng dùng những ẩn ngữ sâu xa, diễn tả bằng thể văn vần song thất lục bát. Lời ngâm đều, chậm, mang những dư âm buồn man mác xa xôi.
Cũng vì căn duyên tiền định, Bích Vân vẫn lâu lâu tìm gặp Đặng Tâm một lần, dù chỉ để nhìn nhau một thoáng, nói vài câu van xin và nghe mấy lời cự tuyệt. Nhưng hình ảnh cô gái diễm kiều này đã dần dần len vào tâm tưởng Đặng Tâm. Lần gặp lại Bích Vân mới đây chàng đã có những lời lẽ thân tình gần gũi hơn . Khỏang cách biệt đã dần dần được thu hẹp, để xích lại lằn ranh kết nối của cuộc hẹn hò duyên nợ tiền thân.
(Mến tặng các huynh tỷ đọc 1 câu chuyện có liên quan với đề tài này :rose:)
Nhưng rút cuộc là thầy nào soi căn vậy mấy huynh tỷ ? :worried: