Áng công danh sá cắp tay,
Nhiều phen đã khỏi tiếng tai bay,
Hoa mai bạc,vì trăng tỏ,
Bóng trúc thưa, bởi gió lay.
Printable View
Áng công danh sá cắp tay,
Nhiều phen đã khỏi tiếng tai bay,
Hoa mai bạc,vì trăng tỏ,
Bóng trúc thưa, bởi gió lay.
Thi thơ ngâm vịnh cũng thấy vui
Biết đâu mai mốt sẽ làm sui
Ta nên giao hẹn hay lập ước ?
Thông gia xướng họa, anh với tui eatdrink004
làm thơ vậy cho hcthinh thấy mình già rùi ko chọc nữa.
Sớm uống chè mai hơi ngun ngút,
Hôm kề hiên nguyệt tỏ lầu lầu
Danh lợi lâng lâng gió thổi hoa
-Có ai biết được lòng tri kỷ
Vòi vọi non cao nguyệt một vừng
Đệ vẫn coi hcthinh là anh eatdrink004
Mệt quá...thôi đi nằm cái...đang bầu mà.. ( bầu cử nha, đừng có vội hiểu lầm à)
liễu ơi ! chớ đứng ngoài hiên vắng
mảnh nguyệt sắc soi bóng thả hồ
mộng mơ gì đâu khi tựa cây đa cỗi
có xanh như liễu bạc ánh trăng trôi
một chỏm đất nhô ở giữa hồ
non xanh xô lấn cảnh mấp mô
ai qua cầu đỏ in bóng biếc
xa xa tháp nhỏ đẹp thấy mồ
chồm hỗm bên hông con đường mòn
một hàng cau đổ,bóng cỏn con
kẻ chen người đứng xô nhau bước
mị mù tro tỏa quyện phấn son
rì rầm to nhỏ trăm điều muốn
vô tư chải bước liệu có còn ?
chổng mông tôi đẻ không chồng
nuôi con vàng óng tính công tháng ngày
đem từng khúc dạ đi xay
của đời mạt kiếp tiếc thay sớm chiều
Vườn nhỏ ao con cạnh Tuyết khe,
Cuối xuan co thụ rợp đường đi
Song quang rạng vẻ hoa say ngát
Suối lanh xanh vờn trúc rủ che......
chớ nghĩ rằng đây là ảo mộng
một mặt soi gương sắc tỏa hồng
sóng sánh rượu nghiêng câu thơ viết
chẳng màn sứ nghiệp vẫn chưa thông
đứng đi sẽ thấy chân còn đó
bò đi sẽ biết tay còn không
ngồi đi sẽ hiểu mình vẫn thế
buông đi sẽ thấu tâm bất động
vũ trụ có còn không ?
khi tâm an bất động
mặt trời có còn không ?
khi đông nằm nguyên gốc
cột mốc tận nơi nao?
khi bản cao đã ngã
đức phật cõi tà ba
sao đi ra đi vào ?
ấm áp bên nhau ngọn lửa hồng
giáng sinh hạnh phúc vạn người mong
náo nức chuông ngân về mọi sứ
an lành kinh thánh cầu chúa thông
tràng hạt đeo tay liệu có tròn
con còn chưa nở tội nước non
tóc tóc đêm thâu ta lần đếm
mười tám hạt kia liệu có mòn
nâng ly trà xanh bên bia mộ
trăm hoa kia dám lộ sắc hương
đem lòng bốn bể làm quà nhỏ
năm châu quỳ gối có là phương