Nguyên văn bởi
kiennguyen
Giải đáp hai câu hỏi liên quan đến Thượng Đế:
1. Phật giáo cho rằng Thượng Đế là vị Phạm Thiên Vương nên nhỏ hơn Phật, không tôn kính bằng Phật.
Chúng ta biết rằng Phạm Thiên Vương là vị Thiên Đế chưởng quản địa cầu 68 của nhơn loại chúng ta. Mỗi một địa cầu hay tinh cầu đều có một vị Thiên Đế (hay Phạm Thiên Vương) chưởng quản. Có tất cả tam thiên thế giới và thất thập nhị địa nên có tất cả 3072 vị Thiên Đế chưởng quản. Các vị Thiên Đế nầy là những hóa thân của Thượng Đế, giúp Thượng Đế chưởng quản toàn thể CKVT. Do đó, Thượng Đế là chủ của các vị Thiên Đế nên gọi Thượng Đế là Đại La Thiên Đế.
Giáo lý của Phật giáo còn thiếu sót ở điểm nầy, làm cho các tín đồ của Phật giáo mang tội thất kính đối với Thượng Đế, hay đôi khi có người lại còn hủy báng Thượng Đế nữa. Đó là một điều hết sức mê muội và sai lầm. Họ chỉ biết làm Phật tử là con của Phật chớ không biết làm con của Thượng Đế, họ chỉ biết tôn kính Phật mà không tôn kính Thượng Đế. Họ có biết đâu rằng, Phật cũng là con của Thượng Đế, nhưng người con nầy đã đạt được trình độ tiến hóa tâm linh rất cao. Nhơn sanh là con của Thượng Đế chớ không phải là con của Phật. Phật chỉ là người anh cả của nhơn sanh mà thôi.
Chúng ta cần phải suy nghĩ kỹ để nhận định rõ về vấn đề nầy, đừng mê muội sai lầm mà đắc tội cùng Đại Từ Phụ. Chúng ta không nên vướng mắc vào vấn đề nhỏ hay lớn, thấp hay cao, mà chỉ làm sáng tỏ chỗ đúng sai, chơn giả.
Chơn lý vẫn có một, Thượng Đế là Đại Từ Phụ, là Cha chung của Vạn linh, tức là Đấng Cha lành thiêng liêng của chư Thần, Thánh, Tiên, Phật, và của toàn cả chúng sanh.
2. Trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển, Đấng Ngọc Hoàng Thượng Đế có lúc vui, có lúc buồn, có lúc thịnh nộ. Vậy Thượng Đế chưa dứt được thất tình, nên Thượng Đế không bằng Phật.
Chúng ta suy nghĩ lại xem, Phật có diệt hết thất tình không? Phật còn muốn làm Phật, muốn giữ sự sáng suốt, nên Phật vẫn còn dục; Phật ưa thích sự thanh tịnh và an lạc nơi cõi Niết Bàn nên Phật cũng có mê; Phật thương yêu chúng sanh như mẫu ái tử nên Phật cũng còn ái; khi có chúng sanh nào chống đối hay phỉ báng Phật thì Phật cũng nổi giận bằng sự thương hại, và ban rải cho kẻ ấy một chút ân điển để giúp nó sớm giác ngộ. Như vậy, Phật cũng còn có thất tình, nhưng thất tình của Phật đã được chuyển hóa thành những tình cảm cao thượng, giúp chúng sanh tiến hoá và thoát khổ.
Nói diệt hết thất tình, ấy là cách nói đối với bậc sơ cơ. Trong thất tình có 3 tình tốt: Hỷ, Ái, Lạc, cần phải nuôi dưỡng và phát triển; 4 tình xấu là: Ố, Ai, Nộ, Dục, cần phải kềm chế và chuyển hóa nó từ những tình cảm thấp kém xấu xa thành những tình cao thượng tốt đẹp.
Phật đã diệt hết phần xấu xa của thất tình, chỉ còn phần tốt đẹp cao thượng, chớ không phải Phật không có thất tình.
Thượng Đế bao hàm mọi trạng thái thanh trược, thiện ác, Phật ma, nên thất tình của Thượng Đế cũng bao hàm mọi trạng thái xấu tốt, thanh trược, và ở trạng thái nào Thượng Đế cũng đứng nhứt vì Thượng Đế là chơn lý tối thượng, nếu Thượng Đế mà còn thua kém thì không thể gọi là tối thượng được.
Trong CKVT nầy, không ai dục bằng Thượng Đế, vì Ngài chiếm hữu hết Vũ trụ, không ai si mê bằng Thượng Đế vì Ngài si mê cả trược lẫn thanh tức là si mê làm Tiên Phật mà cũng si mê làm Quỉ ma, còn Phật chỉ biết mê làm Phật chớ không biết làm Ma; còn cái Nộ của Thượng Đế thì cũng đứng thứ nhứt, vì Ngài chính là khối lửa nóng giận vô biên, thịnh nộ nhứt Càn khôn, ở khía cạnh thanh, thấy ai làm trược thì Ngài thịnh nộ; ở khía cạnh trược, thấy ai làm thanh thì chống đối.
Sự thịnh nộ ấy, sự chống đối ấy diễn ra cùng một lúc trong Thượng Đế, khiến cho chúng dung hợp hài hòa, tạo thành cái minh triết sinh động vô cùng của Thượng Đế có tác dụng duy nhứt là thúc đẩy sự tiến hóa của Càn khôn.
Phân tích như thế để chúng ta thấy rằng, Phật tuy đã tiến hóa rất cao, nhưng còn phải tiếp tục tiến hóa một giai đoạn chót nữa, để cùng một lúc đạt hai trạng thái thanh và trược giống như Thượng Đế, thì trở thành Thượng Đế, hòa nhập vào Thượng Đế, và như vậy là đi giáp một chu kỳ tiến hóa của một chơn linh.
Chu kỳ tiến hóa ấy khởi đầu từ Thượng Đế, Tiểu hồn tách ra khỏi Đại hồn, đi xuống trần làm Kim thạch, dần dần tiến hóa lên làm Thảo mộc, Thú cầm, Nhơn loại. Nhơn loại tu hành tiến hóa lên thành Thần, Thánh, Tiên, Phật. Rồi Phật còn phải tu để tiếp tục tiến hóa thành Thượng Đế, nhập vào khối Đại Linh quang của Thượng Đế. Ấy là giáp một chu kỳ tiến hóa.