-
Ông Chằn Bà Chằn
04/04/2008 11:16 GMT+7
TTCT - Khi đến viếng các ngôi chùa Phật giáo Nam tông, du khách thường bắt gặp hai pho tượng thần có nét mặt hung dữ đặt trước cổng chùa. Đó chính là hình tượng Yasksha mà người Việt và người Khơme Nam bộ quen gọi là tượng ông Chằn.
https://static.new.tuoitre.vn/tto/i/...4/qrPLnccy.jpg https://static.new.tuoitre.vn/tto/i/...4/8KZb59WS.jpg
Chằn nữ Rasksini trong tranh vẽ tường chùa Phra Keo, Bangkok Tượng Chằn đỡ mái tháp chùa Wat Phra Keo, Bangkok
Chằn trong tiếng Sanskrit gọi là Yasksha, trong tiếng Pali là Yakkha. Phật giáo Nam tông lại có thêm hai từ Yasksi và Yasksini để chỉ Chằn nữ. Truyền thuyết dân gian cho rằng Yasksha là thần cây, thần bảo vệ buôn làng và các giếng nước. Về sau Bà La Môn giáo tiếp nhận và cải biến Yasksha thành thần canh giữ kho báu, và là thuộc hạ của thần tài lộc Kubera.
Còn theo Phật thoại Ấn Độ, Yasksha là tùy tùng của thần Vaisravana, thần trấn giữ phương Bắc trong tín ngưỡng Thập nhị thiên vương của đạo Phật. Song Phật thoại Nam tông ở Đông Nam Á lại có câu chuyện kể Yasksha là quỉ Dạ Xoa chuyên ăn thịt người, sau được Đức Phật thu phục nên xin làm thần bảo vệ các ngôi chùa.
Đầu Chằn đội mũ hình tháp (stupa), mình mặc áo giáp dày nặng, chân đi hài, hai tay chống lên cây chùy giống như kiểu tượng thần Vishnu (thần bảo tồn) hay Dvarapala (thần hộ pháp) trong điêu khắc Đông Nam Á. Đặc biệt, khuôn mặt nanh ác của Yasksha thường thể hiện bằng hai màu sắc khác nhau. Nếu đứng theo hướng từ ngoài cổng nhìn vào chùa, du khách sẽ thấy Chằn bên trái có khuôn mặt màu xanh, Chằn bên phải có khuôn mặt màu đỏ. Ở một số chùa lại có hình tượng một cặp Chằn nam và nữ đứng cùng nhau.
https://tuoitre.vn/ong-chan-ba-chan-251076.htm
-
NGÔN NGỮ PALI LÀ MẸ ĐẺ CỦA NGÔN NGỮ SANSKRIT?
Nguyên tác: Pali is mother of Sanskrit.
Tác giả: HaBir Angar Ee.
Dịch giả: Hữu Minh.
CHƯƠNG I.
NHỮNG BÍ ẨN NƠI TIẾNG SANSKRIT.
Vấn đề ngôn ngữ tại Ấn Độ là một bài toán khó giải quan trọng và khẩn trương, vì đã từ lâu trong quá khứ vấn đề này đã ảnh hưởng to lớn đến sự phát triển giáo dục, xã hội và chính trị cho toàn quốc gia. Một số ngôn ngữ được chăm sóc kỹ lưỡng theo quan điểm nghiên cứu học thuật, làm phương tiện giảng dạy và nghiên cứu. Còn một số lớn các ngôn ngữ khác hầu hết đều không được quan tâm và thậm chí còn bị khinh miệt và phải chịu nhiều giới hạn và chỉ được sử dụng làm phương tiện truyền thông mà thôi. Không chỉ các nhà trí thức nhưng rất nhiều các nhà tư duy ngôn ngữ cũng không nhận ra vai trò tích cực và ảnh hưởng của nhiều ngôn ngữ khác nhau tại Ấn Độ trong qui trình các cuộc cách mạng và phản cách mạng xã hội, tôn giáo, chính trị và văn hóa hiện tại và tương lai.
Tiếng Pali, tiếng Sanskrit và tiếng Prakrit là những ngôn ngữ cổ điển chính tại Ấn Độ. Tiếng Pali và Prakrit không được cư dân Ấn Độ biết đến cho đến thời kỳ người Anh có mặt tại Ấn Độ, vì tiếng Pali đã bị xóa sổ hoàn toàn khỏi lãnh thổ Ấn Độ, còn tiếng Prakrit lại phải bị rập khuôn với nhiều ngôn ngữ địa phương khác. Dân Ấn Độ đã lãng quên hoàn toàn tiếng Pali. Họ chỉ còn biết đến tiếng Sanskrit (Sankrit) vì hai lý do đối nghịch nhau, một là ngôn ngữ chư vị Bà là môn nhất quyết phải duy trì hiện hữu và truyền bá sâu rộng trong dân, để họ có thể duy trì được địa vị cao nhất trong Xã Hội Ấn Độ, và hai là ngược lại ngôn ngữ này nhất quyết phải được loại bỏ hoàn toàn khỏi cộng đồng những người Shudra (đẳng cấp nô bộc tại xã hội Ấn Độ) bao gồm phần lớn dân chúng Ấn Độ, để kìm hãm họ trong hiện trạng thấp nhất trong xã hội Ấn Độ.
Vì Xã hội Ấn Độ được chia thành nhiều đẳng cấp phụ, các cộng đồng dân chúng, các tôn giáo khác nhau. Ngôn ngữ cũng được chia thành một số lớn ngôn ngữ phù hợp với từng đẳng cấp, từng cộng đồng và từng tôn giáo khác nhau
Kể từ thế kỷ mười tám trở về trước, những cuộc nghiên cứu lịch sử và những khai quật khảo cổ học, thường chủ yếu do người Anh thực hiện, đã chứng thực một thực tế là tiếng Pali và tiếng Prakrit cũng là những ngôn ngữ cổ đại. Cho dù cả hai ngôn ngữ này cũng được hoàn toàn chấp nhận như là các ngôn ngữ cổ đại tại Ấn Độ. Tiếng Pali & Prakrit đã hoàn toàn bị chôn vùi trong lịch sử và khảo cổ học trong một thời gian dài. Cả hai ngôn ngữ đã và đang không được chấp nhận vì cả hai ngôn ngữ này chưa bao giờ được coi như là di sản xã hội và văn hóa của Ấn Độ cả. Chính vì thế hiện nay vẫn còn tồn tại một niềm tin mãnh liệt nơi não trạng của người dân là ngôn ngữ Sanskrit (Sanskrit) mới là một ngôn ngữ cổ đại của Ấn Độ, mà toàn bộ nền văn hoá và văn chương Ấn Độ tuỳ thuộc vào; và Tiếng Pali & Prakrit, là thứ bị khai trừ đã bị loại bỏ và không được chấp nhận giống như hạng người cùng đinh và đẳng cấp Shudras vậy.
Vì lý do gì mà tín điều này không được đụng chạm tới trong toàn bộ giai đoạn dưới thời cai trị của Đạo Hồi và những ngày khởi đầu người Anh Thống trị Ấn Độ? Đây là lý do: (i) Dưới thời Hồi giáo thống trị đất nước Ấn Độ. Những người theo đạo Hồi không quan tâm đến ngôn ngữ, văn chương và văn hóa Ấn Độ; vì mục tiêu của họ chỉ là triệt phá hay cải đạo những người theo đạo Hindu và Phật Giáo trở lại đạo Hồi vì thánh Allah mà thôi. (ii) Người Anh lại có tầm nhìn hoàn toàn khác với người theo đạo Hồi. Họ chỉ quan tâm đến việc tận dụng được nguồn triết lý văn chương và văn hóa Ấn Độ lúc bấy giờ đang bị coi thường một cách khủng khiếp khắp nơi chỉ có ngôn ngữ tiếng Sanskrit mà thôi; chính vì thế họ lại dễ dàng trở thành món mồi ngon cho cùng những quan điểm giáo điều truyền thống của người Bà la môn.
Do thiếu hiểu biết, am tường và các nguồn đầy đủ. Các vị trí thức người Anh, ngay lúc đầu đã dựng lại từng mảng và toàn bộ nền văn chương cổ đại Ấn Độ dựa vào tên tuổi ngôn ngữ Tiếng Sanskrit (Sankrit), thay vì phân biệt rạch ròi được là thừa kế của ngôn ngữ khác biệt và trung thực, như tiếng Pali và tiếng Prakrit chẳng hạn v.v….
Chỉ sau khi các nhà trí thức người Anh nghiên cứu kỹ lưỡng những phát hiện lịch sử và khảo cổ học; họ mới thay đổi những hành động đánh giá cổ lỗ xĩ và những quan điểm phi lô gíc của họ. Nhưng họ không gặp thuận lợi để tạo ra những thay đổi cần thiết đủ trong lãnh vực triết lý, văn hóa và ngôn ngữ dưới thời họ còn cai trị Ấn Độ. Tuy nhiên họ đã là những người đầu tiên và duy nhất đã tìm hiểu, điều tra những kho tàng châu báu văn hoá Pali đã tích luỹ được và đã bị hoàn toàn lãng quên và khiến cho người Ấn Độ tiếp cận được với gia tài quí báu nhất tại Ấn Độ và Á Châu này.
Ngày nay, các vị học giả và các vị ngôn ngữ học Bà la môn đang gieo rắc ngoài cái giáo điều truyền thống cho rằng Tiếng Sanskrit (Sankhrit) là mẹ sanh ra toàn bộ các ngôn ngữ hiện hữu tại Ấn Độ cũng như một niềm tin cho rằng tiếng Pali & Prakrit cũng chỉ là hậu duệ của Tiếng Sanskrit (Sankhrit) mà thôi. Họ không dừng lại ở đây, nhưng còn đi xa hơn bằng cách chứng minh toàn bộ ngôn ngữ trên thế giới này đều xuất phát từ Tiếng Sanskrit (Sanskrit). Thái độ Bà la môn này nhằm tuyên truyền ích kỷ đến như vậy đang tạo ra biết bao nhiêu điều lộn xộn và dẫn đến một điều bối rối về Tiếng Sanskrit (Sanskrit) bằng cách tự gánh cho mình những mất mát to lớn gây ra cho tiếng Pali & Prakrit cho cả tiếng Urdu và tiếng Anh v.v….
Ngày nay lý thuyết tiến hóa được chấp nhận trên toàn thế giới trong việc nghiên cứu nguồn gốc từng ngôn ngữ. Lý thuyết này được chấp nhận và áp dụng với toàn bộ các ngôn ngữ hiện đaị cũng như cổ đại. Liên quan đến tiếng Pali &Prakrit toàn bộ các nhà tư tưởng Ấn Độ cũng như nước ngoài đã chấp nhận cùng một lý thuyết đó. Về nguồn gốc Tiếng Sanskrit, các nhà tư tưởng Châu Âu cũng có cùng một ý kiến giống nhau về lý thuyết tiến hóa như họ đang theo đuổi liên quan đến toàn bộ các ngôn ngữ khác trên thế giới này. Nhưng các vị tư duy Bà la môn lại không chấp nhận lý thụyết tiến hóa hay qui trình thay đổi từ từ liên quan đến nguồn gốc tiếng Sanskrit. Ngược lại họ đưa ra lý thuyết truyền thống và duy nhất và nguồn gốc tiếng Sanskrit như là một ngôn ngữ vô song được chính các vị “thần linh ban tặng.” Với niềm tin tầm thương này, giả định gia tăng nhanh chóng từ dạng một thổ ngữ các áng văn chương Phệ Đà. Nhưng lịch sử Ấn Độ cổ đại lại chỉ cho thấy một ranh giới của tiếng Sanskrit chỉ xuất phát từ thời Panini, là một nhà ngữ pháp nổi tiếng; người đã đánh bóng ngôn ngữ này. Tu luyện và sửa chữa những thổ ngữ bản xứ dưới thời của ông áp dụng các qui luật của chính ngữ pháp ông đã biên soạn được biết đến là ‘Astadhyayi”
Còn có một biến cố lịch sử nữa hầu như rất liên quan đến điều bí ẩn tiếng Sanskrit có thể được gọi là việc từ chối của tầng lớp Shudra không được học bản văn Phệ Đà; và con người ta biết với tên là Manu, là nhà văn viết ra qui lụât Manumurti có thể là cha đẻ của tiếng Sanskrit. Nhưng tại sao các vị kế tục của ông ta lại áp dụng một hình phạt khủng khiếp là cắt lưỡi, đổ chì vào tai hay xé xác những kẻ phạm pháp thuộc đẳng cấp cùng đinh làm hai vì đã phạm lỗi dám tụng, nghe và nhớ lại Kinh Phệ Đà? Liệu những lệnh trên phải được hiểu là phương tiện, và các niêm luật, là nguồn lực chính của điều bí ẩn nơi tiếng Sanskrit, mà sau này trở thành một tai hoạ không chỉ trên người cùng đinh. Nhưng còn cả trên toàn bộ xã hội Ấn Độ và là một vết nhơ tủi nhục giáng trên nền văn hoá Hindu và cả di sản Phệ Đà nữa.
Thứ ba, còn tại sao những phát hiện khảo cổ được khai quật liên quan đến tiếng Sanskrit nơi các hồ sơ ghi lại chỉ được tìm thấy có niên đại từ thế kỷ thứ hai sau CN lại là một nghi ngờ đáng chú ý nhất xét từ quan điểm việc phát triển tiếng Sanskrit. Câu ghi khắc Rudraman đầu tiên, và câu ghi khắc trên đồng tiền Satuyadaman đầu tiên, các mẫu tự Devanagari đầu tiên được biết tới như là Brahmi lipi và từ Sanskrit được xử dụng với ý nghĩa khác như là đuợc tinh luyện lại được phát hiện từ thế kỷ thứ hai trước CN và không sớm hơn niên đại đó.
Đây là những biến cố quan trọng nơi lịch sử Ấn Độ liên quan tới bối rối chính nơi ngôn ngữ tiếng Sanskrit. Cần phải thẩm định, nhưng việc thẩm định này không thể hoàn hảo được trừ phi chúng ta khám phá ra vị trí hiện tại của đạo Bà la môn và tiếng Sanskrit xuất hiện nơi những mặt nạ khác của đạo Hindu và ngôn ngữ Hindu. Liên quan đến điều này, là điều ý nghĩa nhất, đó là cộng động Bà la môn đã quay sang một khúc quanh khác (như đã được khẳng định sau ngày độc lập) đó là việc họ tự tuyên bố trở thành những người Hindu bằng cách giới thiệu một định nghĩa mới về từ Hindu như là một dân tộc thâu tóm mọi cộng đồng Ấn Độ. Mặt khác, họ đang quảng bá tiếng Hindi. Dựa trên cơ sở tiếng Sanskrit, như là một quốc ngữ của dân Hindu họ đang chiến đấu ác liệt để loại bỏ tiếng Anh và tiếng Urdu đã và đang trở nên súc tích và có ảnh hưởng rất lớn dưới mọi góc độ nơi văn hoá và văn chương Ấn Độ. Tại sao các vị sử học như P.N. Oak lại chấp nhận và sử dụng tiếng Anh thay vì tiếng Sanskrit hay hậu duệ của nó là tiếng Hindu. Trong những tác phẩm vừa rồi để chứng minh mục tiêu siêu vượt của tiếng Sanskrit là nguồn gốc phát sanh ra tiếng Anh cũng như toàn bộ các ngôn ngữ trên thế gian này?
Tại sao các nhà tư duy ngôn ngữ Bà la môn lại chơi thứ chính trị hai mặt nơi khía cạnh ngôn ngữ và văn chương? Đây chẳng phải là một thái độ nghịch lý của các nhà ngôn ngữ học Bà la môn hay sao? Có thể tạo ra những nghi ngờ về tính chất nguyên vẹn trí thức của họ nơi suy tư của những người có trí thức và có ý định không chân thành đàng sau việc lãnh đạo hướng dẫn của họ sao? Liệu những bản văn và nghiên cứu đó có trở thành hữu ích cho tất cả mọi người trên thế giới này hay chỉ cho các vị Bà la môn để giữ cho được vị thế siêu vượt của họ nơi tất cả mọi người trong tương lai?
Liệu các vị ngữ học và các nhà trí thức có giúp giải quyết được những điều bí ẩn của tiếng Sanskrit nhờ vào các sách và những viết lách của họ hay không? Hay để tăng cường những điều bí ẩn quá khứ bằng cách thêm vào đó những điều lộn xộn mới như các vị Bà la môn đã làm trong quá khứ và cho tới ngày nay để cho toàn thể mọi người trên trần gian này, ngoại trừ các vị Bà la môn và các cộng sự viên của họ, sẽ dẫn tới nguy cơ và tàn lụi trong tương lai?
Tại sao các vị ngôn ngữ học trí thức Ấn Độ và các vị bình luận lại không tiến hành nghiên cứu các sách phi lý đó về lịch sử và ngôn ngữ như cuốn ‘Di sản Phệ Đà của thế giới và cuốn Fowlers’ Howders và phản bác lại chính sách Bà là môn bằng cách thực thi những phần thêm bịa đặt trong những khoá nghiên cứu lịch sử, ngôn ngữ và văn hoá nơi hệ thống giáo dục của chính quyền và nơi những tuyên truyền hàng loạt người ủng hộ điều đó? Cũng có nhưng rất ít những nhà phân tích hoàn thành được hành vi đạo đức này.
Vào ngày 4 tháng 10 năm 1992, trong một bài viết đăng trên tạp chí Indian Express với tựa đề “Xuyên tạc lịch xử một cách lố bịch” Ông K. Govindan Kutty đã vạch trần những bài viết của ông P.N. Oak bằng cách chỉ trích tàn bạo như sau:
“Có những kẻ khác đang bận tâm viết lại lịch sử, một cách lố bịch, ta có thể nói vậy, đôi khi ông P.N. Oak là một tay gạo cội trong lãnh vực này, cuộc nghiên cứu ông thực hiện nơi một số lãnh vực về Đạo Hồi đã mang lại những kết quả giật mình nhằm hạ nhục Barbarao Thieving.”
Tuy nhiên vẫn chưa đủ. Để có được một chút điều tốt về lịch sử trung thực về ngôn ngữ và văn hóa của chính chúng ta, các học giả nên tiến tới kiểm điểm một cách trung thực những trò bịp bợm kiểu đó bằng những trắc nghiệm khoa học trong từng lãnh vực một.
Đối với dân chúng Ấn Độ ở cả quốc nội lẫn hải ngoại, không chỉ có nguồn gốc tiếng Sanskrit mà còn cả tiếng Sanskrit xét một cách toàn diện, cách quảng bá, những điểm đặc trưng và sự phát triển của ngôn ngữ đó đã gây nên bối rối to lớn trên toàn thế giới. Điều đó đã bỏ qua chưa được giải quyết một cách toàn diện. Ta không thể nào hiểu được lịch sử ngôn ngữ hiện hành trong quá khứ và việc sử dụng thứ ngôn ngữ đó như là một ánh sáng nghiên cứu nhằm thức tỉnh các thế hệ tương lai và biến họ cảnh giác để cứu lấy những mất mát to lớn chính xã hội văn hóa của chính họ và tránh những đổ vỡ trong tương lai; cho đến khi nào và trừ phi những điều bí ẩn trong tiếng Sanskrit này được giải quyết một cách ráo rốt.
Công việc chính của tôi là thẩm định điều bối rối này, gìn giữ dưới sự bảo trợ của những điềøu bí ẩn tiếp theo, và lật tẩy mặt nạ giả dối này để đeo vào một bộ mặt thực tiễn. Tôi giới thiệu những điều bí ẩn sau đây:
1. Tiếng Sanskrit có thể là một ngôn ngữ siêu phàm chăng?
2. Phải chăng tiếng Sanskrit đã là ngôn ngữ Phệ Đà ?
3. Bằng cách nào các các thổ ngữ Phệ Đà trước tiên đã biến thành một thứ ngôn ngữ?
4. Ngôn ngữ nào xuất hiện trước tiên, tiếng Pali hay tiếng Sanskrit?
5. Ngôn ngữ nào là thừa tự ngôn ngữ đích thực cho văn chương Phệ Đà? Tiếng Pali hay tiếng Sanskrit?
6. Tại sao Panini đã Sanskrit hóa “các thổ ngữ hiện hữu Gandhara và Magadha? Đâu là những liên quan giữa tiếng Pali và tiếng Sanskrit? Hai ngôn ngữ này là bạn hữu hay thù địch?
7. Nguồn gốc từ “Sanskrit” bắt nguồn từ ngày tháng nào?
8. Bằng cách nào và khi nào tiếng Sanskrit đã xuất hiện như là một ngôn ngữ và trở thành ngôn ngữ chính cho Ấn độ (Linguao-franca”?
9. Tại sao tiếng Pali lại biến mất hay bị trục xuất khỏi lãnh thổ Ấn Độ; và tại sao đẳng cấp cùng đinh (Shudra) lại bị cấm không được sử dụng tiếng Sanskrit?
10. Ngôn ngữ nào xuất phát từ ngôn ngữ nào? Tiếng Pali bắt nguồn từ tiếng Sanskrit? Hay tiếng Sanskrit xuất phát từ tiếng Pali?
11. Tại Anh Quốc người Xen-tơ là ai? Là Bà la môn hay là Phật Tử? hay phải chăng Anh quốc là lãnh thổ Hindu hay lãnh thổ Phật giáo?
Phần còn lại, ở: http://phatgiaonguyenthuy.com/news-1...g-SANKRIT.html
http://mdhammika.blogspot.com/2012/0...g-sankrit.html
-
THẦN CHÚ TRONG PHẬT GIÁO
23
TH5
Giáo sư Lê Tự Hỷ diễn thuyết về đề tài “Thần chú trong Phật Giáo”
image
I. Tổng Quát Về Thần Chú
I.1/ Nguồn gốc
Thần chú có nguồn gốc từ Kinh Vệ Đà của đạo Hindu ở Ấn Độ, xuất hiện cách đây khoảng 3500 năm.
Theo tinh thần của kinh Vệ Đà thì vũ trụ được gọi là Jagat, nghĩa là cái đang chuyển động, bởi vì mọi sự vật tồn tại được là do sự phối hợp của các lực và chuyển động, và mỗi chuyển động sinh ra dao động và có âm thanh riêng của nó.
Do đó, mỗi sự vật trong vũ trụ đều có mối liên hệ chính xác với âm thanh riêng của chuyển động sinh ra sự vật ấy. Thế cho nên, mỗi sự vật đều có cái tên tự nhiên của nó. Tên đó chính là âm thanh được tạo ra bởi hoạt động của những lực chuyển đông từ đó mà sự vật ấy được tạo.
Vì vậy, bất cứ ai mà có thể phát âm ra cái tên tự nhiên của một sự vật gắn liền với lực tạo ra sự vật ấy thì có thể đưa sự vậy có tên ấy vào trong hiện hữu. (1)
Đó là quan điểm cơ bản của đạo Hindu trong việc sử dụng thần chú.
I.2/ Ý nghĩa
Theo kinh Vệ Đà, thần chú là dạng âm thanh của một thực thể có năng lực đưa cái thực thể mà nó đại diện vào trong hiện hữu. Nói rộng ra, thần chú là một dạng của lời nói có hoạt tính tâm lý (psychoactive speech) có ảnh hưởng trực tiếp lên cơ thể, lên cảm xúc, lên tâm trí của con người và ngay cả trên các quá trình biến đổi vật chất trong tự nhiên. (2)
Theo Khanna : Thần chú là những âm tiết tiếng Phạn được viết ra, về cơ bản là “dạng thức có tư duy” tượng trưng cho những tính thần thánh hay năng lực vũ trụ, tác động ảnh hưởng của chúng nhờ những dao động âm thanh. (3)
Khi con người tụng niệm miên mật câu thần chú, tập trung cao độ tâm ý vào âm thanh hay lời câu thần chú thì khiến cho tâm trí tách ra khỏi các tham muốn theo bản năng cơ bản, các quyến rũ phóng dật về vật chất hay tinh thần.
Vì vậy, ở Ấn Độ, trong nghi thức tôn giáo, người ta rất xem trong việc phát âm chính xác câu thần chú theo tiếng Phạn.
I.3/ Phân Tích Theo Từ Nguyên
I.3.1 Tên tiếng Phạn của thần chú là mantra : (Devanāgarī मन्त्र ): một âm thanh, một âm tiết, một từ, một nhóm từ được tin là có khả năng tạo ra sự biến đổi (4) ảnh hưởng đến đời sống thể chất hay tinh thần của con người và cả những quá trình biến đổi vật chất trong vũ trụ (5).
Từ mantra có thể được phân tích theo các cách như sau :
Cách 1 : Từ mantra trong tiếng Phạn (giống đực : मन्त्रः , cũng là giống trung : मन्त्रं) gồm có:
– gốc là man, nghĩa là suy nghĩ, tư duy (to think), cũng là ở trong từ manas, nghĩa là tâm trí (mind)
– và hậu tố tra, có nghĩa là công cụ (tool).
Vì vậy dịch theo nghĩa đen: mantra là “ công cụ của tư duy” (instrument of thought). (6)
Cách 2 : Một cách giải thích khác là hậu tố tra có nghĩa là bảo vệ (7). Cho nên mantra là để bảo vệ, bảo hộ tư duy khỏi bị lung lạc bởi những tư tưởng xấu ác hay những cám dỗ đồi trụy.
Cách 3 : Một cách giải thích nữa là hậu tố tra được suy ra từ gốc trayoti có nghĩa là sự giải phóng (liberation) (8). Như thế, một mantra là một công cụ đưa đến sự giải phóng của tâm trí khỏi những ràng buộc do những tư tưởng bị ô nhiễm gây ra.
Cách 4 : Hậu tố tra là hậu tố hướng hành động (action-oriented suffix) (9).
Như thế một mantra có thể được xem như một công cụ ngôn ngữ để đào sâu vào tư tưởng của con người.
Mantra được dịch ra chữ Trung Quốc là chân ngôn (zhenyan 眞言, 真言), có nghĩa đen là “lời nói đúng thực” (true words).
Dịch ra tiếng Nhật là “yomi”, nhưng người Nhật đọc “chân ngôn” của tiếng Trung Quốc là shingon. Từ Shingon đã được dùng làm tên của hệ phái mật tông Nhật Bản nổi tiếng là Chân Ngôn Tông do Đại sư Kūkai (774-835) (空 海 = Không Hải) lập nên vào thế kỷ thứ 9 sau khi học đạo từ Trung Quốc trở về.
I.3.2 : Một từ khác là dhāraṇī : Một dhāraṇī (Trung Quốc phiên âm thành : 陀羅尼, đà la ni) là một loại lời nói dùng trong nghi thức tôn giáo tương tự như một mantra.
Từ dhāraṇī được suy ra từ gốc dhṛ trong tiếng Phạn, có nghĩa là cầm giữ, hay duy trì.
Cho nên Ryuichi Abe và Jan Nattier gợi ý rằng dhāraṇī thường thường được hiểu như là một công cụ giúp trí nhớ để bao hàm ý nghĩa của một đoạn hay một chương của một kinh (10).
dhāraṇī ra tiếng Trung Quốc thành 總 持,tức là “Tổng trì”, nghĩa là cầm giữ tất cả, tóm thâu tất cả .
I.3.3 : Khác biệt giữa mantra và dhāraṇī :
Chúng ta có thể nêu ra một nhận xét như sau :
– Sự phân biệt giữa dhāraṇī và mantra là khó là rạch ròi.
– Có thể nói rằng tất cả mọi mantra đều là dhāraṇī, nhưng không phải tất cả dhāraṇī đều là mantra.
– Mantra thường có khuynh hướng ngắn hơn dhāraṇī.
– Cả hai dhāraṇī và mantra đều chứa một số phần có âm không thể hiểu như Om, hay Hūm, mà có lẽ đó là lý do khiến một số người xem chúng về cơ bản là vô nghĩa.
– Mantra dùng riêng cho các nghi thức Phật giáo có tính chất bí mật trong khi dhāranī được thấy dùng trong cả hai nghi thức mật và hiển (công khai).
– dhāranī cũng được xem như để bảo vệ những ai tụng đọc chúng khỏi các ảnh hưởng ác độc và các tai họa. (11)
I.4/ Phạm Vi Sử Dụng
Từ nguồn gốc trong Kinh Vệ Đà của Ấn Độ cổ xưa, về sau các thần chú được dùng trong phạm vi rộng lớn hơn : Thần chú, theo thời gian đã trở thành :
– một phần cơ bản trong đạo Hindu.
– một phần nghi thức thực hành trong các tôn giáo như Phật giáo, đạo Sikh, đạo Jainism.
Tuy nhiên, các thần chú cũng đã được dùng như các lời thần chú có ma thuật (magic spell) trong việc cầu các mục đích trần tục như được giàu sang, và sống lâu, và loại trừ kẻ thù, v.v… (12).
II. Thần Chú trong Phật Giáo
II.1/ Tổng quát
Đạo Phật xuất hiện vào khoảng 500 năm trước dương lịch, tức là sau đạo Hindu với Kinh Vệ Đà khoảng 1000 năm. Khi đạo Phật chưa xuất hiện thì thần chú đã được dùng trong Kinh Vệ Đà.
Vào thời kỳ đầu của đạo Phật, các Phật tử không chấp nhận sử dụng các thần chú vì thần chú liên kết mật thiết với Kinh Vệ Đà thuộc ngoại đạo đối với Phật giáo. Hơn nữa trong một số thần chú còn có cả những mong cầu thu lợi về vật chất, là điều trái với Phật pháp. Nhưng trong một số kinh thuộc Pāli tạng như Ratana Sutta (13), Karaṇīyamettā Sutta (14), và Maṅgala Sutta (15) đều được tụng niệm để bảo vệ những nhà tu khổ hạnh ở nơi hoang vắng tránh khỏi những vọng tưởng xấu, ác, và sự tấn công của thú dữ, rắn,… Đấy được xem như là hình thức sử dụng thần chú đầu tiên trong Phật giáo.
Theo Edward Conze (16), việc sử dụng thần chú trong Phật giáo có thể chia thành 3 giai đoạn :
– Giai đoạn một : giống như các tín đồ người Ấn độ, các Phật tử dùng mantra như các câu thần chú (spell) bảo hộ để loại trừ các ảnh hưởng ác hại. Mặc dầu có điều khoản trong Luật tạng (Vinaya) cấm các nhà sư tham dự vào việc cử hành nghi thức Bà la môn trong việc đọc tụng các thần chú để thu tài lợi vật chất, vẫn có một số nghi thức đọc tụng một số câu kinh để bảo vệ cho một nhóm các nhà sư tu khổ hạnh trong việc loại trừ các ảnh hưởng ác hại.
Tuy nhiên, ngay cả vào thời kỳ đầu nầy, có lẽ có một cái gì đó hơn cả pháp thuật theo chủ thuyết vạn vật hữu tình (animistic magic) đã phát huy tác dụng. Đặc biệt trong trường hợp của Kinh Ratana (Ratana Sutta trong Pāli tạng) thì sự hữu hiệu của những bài kệ dường như liên hệ tới khái niệm “chân lý” (truth). Mỗi bài kệ của bài kinh kết thúc với dòng chữ :
“nhờ chân lý nầy mà có thể có hạnh phúc”
(by the virtue of this truth may there be happiness) (17)
– Giai đoạn hai : Conze lưu ý rằng về sau các thần chú được dùng nhiều hơn để bảo vệ đời sống tinh thần của người trì chú, và các đoạn thần chú bắt đầu được thêm vào trong một số kinh Đại thừa như Pháp Hoa (Diệu Pháp Liên Hoa Kinh = saddharmapuṇḍarῑka sūtra), và Kinh Lăng Già (Laṅkāvatāra Sūtra). Phạm vị bảo vệ cũng thay đổi trong thời kỳ nầy (mở rộng tới nhiều đối tượng, CL). Trong kinh Ánh Sáng Vàng (Sutra of Golden Light), bốn vị Đại Vương hứa thực thi chủ quyền trên các tầng lớp Á thánh, để bảo vệ toàn thể Jambudvipa (Tiểu lục địa Ấn Độ), bảo vệ các nhà sư trì tụng kinh, bảo vệ các vua bảo trợ cho những nhà sư đọc tụng kinh Phật.
• Sự phát triển cao nhất của loại hình sử dụng nầy là trường phái Phật giáo Nichiren (日 蓮 宗 = Nhật Liên Tông) do Đại sư Nichiren : 1222-1282 thành lập tại Nhạt Bản vào thế kỷ 13. Trường phái nầy đã đúc kết các phần quan trọng nhất trong nhiều nghi thức phức tạp của Phật giáo có từ trước thành sự sùng kính Kinh Pháp Hoa thông qua việc đọc thuộc lòng câu thần chú (trong tiếng Nhật, thần chú cũng được gọi là “daimoku” : 題目 :đề mục, CL) :
Nam Myōhō Renge Kyō
(南無妙法蓮華經, Nam Mô Diệu Pháp Liên Hoa Kinh)
có nghĩa là : Kính ngưỡng kinh Diệu Pháp Liên Hoa (Homage to the Lotus Sutra)
– Giai đoạn ba: bắt đầu vào khoảng thế kỷ thứ 7, thần chú đạt tới thời kỳ phát triển chính và trở thành môt phương tiện trong việc cứu độ theo khả năng riêng của thần chú. Các kinh dạy nghi thức sử dụng, thực hành thần chú trong Phật giáo Tây Tạng (Tantra) bắt đầu lấy được đà phát huy tác dụng trong thế kỷ thứ 6 và thứ 7, với các dạng thức Phật giáo riêng biệt xuất hiện sớm vào khoảng năm 300 sau dương lịch.
II.2/ Ý Nghĩa Tổng Quát Của Thần Chú Trong Phật Giáo
Thần chú phát xuất từ Kinh Vệ Đà, khi được tiếp nạp vào Phật giáo thì tuy có tương tự những nghi thức có từ trước trong xã hội Vệ đà, nhưng Phật giáo đã phát triển cho mình một hệ thống riêng và cách hiểu riêng về thần chú và cũng tạo ra những nét đặc biệt riêng, nhất là tùy theo vùng lãnh thổ (18).
Thần chú đã trở thành một phần chính yếu trong nghi thức tu tập của Phật giáo mật tông (Esoteric Buddhism), phát xuất từ Kim Cương Thừa (Vajrayāna) tại Ấn Độ và về sau tồn tại phát triển thành Phật giáo Tây Tạng và Chân Ngôn Tông (Shingon) ở Nhật Bản.
Chẳng hạn, trong kinh Đại Nhật Như Lai (Mahāvarocana Sūtra) của Chân Ngôn Tông đã giải thích về năng lực của thần chú như sau :
“Nhờ lời nguyện ban đầu của các chư Phật và Bồ Tát, mà một thần lực hàm chứa trong những thần chú, cho nên nhờ tụng đọc các thần chú, người ta có được công đức vô lượng” (19).
Còn Phật giáo Kim Cương Thừa (Vajrayāna) ở Tây Tạng ngày nay nguyên ban đầu được đặt tên là Mantrayāna, nghĩa là Thần Chú Thừa, Con Đường Thần Chú, hay Con Đường Tu Dựa Vào Thần Chú (20). Điều nầy chứng tỏ thần chú giữ một vị trí rất quan trọng trong nghi thức tu tập của Phật giáo Tây Tạng.
Câu thần chú nổi tiếng nhất trong Phật giáo Tây Tạng, cũng thuộc loại nổi tiếng nhất và được sử dụng nhiều nhất trong Phật giáo là :
Oṃ Maṇi Padme Hūṃ
Những trường phái khác của Phật giáo đều có sử dụng ít nhiều thần chú. Ngay như Thiền Tông là trường phái ít sử dụng thần chú nhất, nhưng câu thần chú trong Bát Nhã Tâm Kinh:
Gate Gate Pāragate Pārasaṃgate Bodhi Svāhā
lại là một trong những thần chú nổi tiếng nhất, được sử dụng nhiều nhất trong Phật giáo, và mọi hành giả Thiền tông đều tụng niệm câu thần chú nầy nhiều lần trong một ngày.
Như đã nói ở phần trên, thần chú được xem như một công cụ ngôn ngữ để đi sâu vào tư tưởng của con người, hay theo ngôn ngữ Phật giáo thì thần chú là một công cụ để phát triển tâm giác ngộ (21).
Nhưng thần chú gồm các biểu tượng âm thanh bí mật đi liền với truyền thống thực tập tâm linh của người Ấn Độ từ xa xưa, cho nên, chúng ta thường hỏi một thần chú có ý nghĩa gì cũng là điều tự nhiện và tốt, nhưng câu hỏi tốt hơn là thần chú làm được cái gì ?
Với những Phật tử trong Mật Tông ở Tây Tạng, Chân Ngôn Tông ở Nhật Bản, và phần ít hơn trong các môn phái khác như Tịnh Độ Tông, Thiên Thai Tông, Thiền Tông, một thần chú gợi lên và giúp tìm cầu những đức tính của Tâm Giác Ngộ (Awakened mind).
Như thế thì những thần chú đưa chúng ta vào trong mối liên hệ với Sự Giác Ngộ và là một phương tiện nhờ đó chúng ta có thể nhận biết rõ sự vật như chúng thật sự đang là.
Với nhiều Phật tử, một thần chú cũng có thể là một biểu lộ của lòng tin vào Tam Bảo. (22)
Phật giáo Tây Tạng dùng nhiều thần chú làm phương tiện tu hành. Nhưng không nên hiểu lầm là thần chú sẽ đem tha lực từ bên ngoài vào trong con người tu để đưa họ đến giác ngộ. Mà đúng ra, thần chú là phương tiện giúp đánh thức những tiềm năng đã có sẵn trong con người chúng ta, như xác nhận sau đây :
Trong hầu hết các truyền thống tôn giáo, người ta cầu nguyện các vị thiên thần của tôn giáo với hy vọng nhận được ân huệ của các ngài, mà đó là lợi lạc theo một cách nào đó. Tuy nhiên trong truyền thống Phật giáo Kim Cương Thừa (vajrayāna) và nói chung trong Phật giáo thì ân huệ và năng lực và các tính chất tốt đẹp nhất của những bậc giác ngộ đều không được xem như đến từ một nguồn bên ngoài, mà được tin là bẩm sinh, là những sắc thái của bản chất đích thực của riêng chúng ta. Ngài Chenrezig (tiếng Tây Tạng chỉ ngài Quán Thế Âm : Avalokiteśvara) và lòng từ bi của ngài là có sẵn bên trong chúng ta (23).
Vấn đề quan trọng của việc tu hành là khơi mở được các tiềm năng vốn có nầy.
Để tìm giúp hiểu rõ hơn về thần chú trong Phật giáo, những phần tiếp theo sẽ bàn về các vấn đề :
– Thần chú trong đạo Hindu.
– Thần chú trong Phật Giáo Tây Tạng.
– Thần chú trong Phật giáo Chân Ngôn Tông ( ở Nhật Bản)
– Thần chú trong Phật Giáo Đại Thừa Không Mật Tông.
– Câu thần chú trong Bát Nhã Tâm Kinh :
Oṃ Gate Gate Pāragate Pārasaṃgate Bodhi Svāhā
– Câu thần chú trong Mật Tông :
Oṃ Maṇi Padme Hūṃ
– Chú Đại Bi
————————————————
Tài liệu tham khảo:
1. http://www.ansers.com/topic/mantra
2. http://www.ansers.com/topic/mantra : Occultism and Parapsychologi – mantra
3. Khanna, Madhu. Yantra: The Tantric Symbol of Cosmic Unity. (Inner Traditions, 2003). ISBN 089 2811 323 & ISBN 978-089 2811 328, p. 21
4. Feuerstein, G. The Deeper Dimension of Yoga. Shambala Publications, Boston, MA. 2003.
5. xem 2.
6. Mantra – Etymology, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra
7. Mullin, G.H., The Dalai Lamas on tantra, p.11 (Snow Lion, 2006)
8. Mantra – Etymology, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra
9. Mantra – Mantra in Shingon Buddhism, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra
10. Mantra – Mantra in Shingon Buddhism, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra
11. Mantra – Mantra in Shingon Buddhism, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra
12. Mantra – Mantra in Shingon Buddhism, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra
13. Ratana sutta : Ratana sutta là Kinh Tam Bảo (không phải Kinh Bảo Tích = Ratnakūṭa sūtra) là một kinh ngắn trong Pāli tạng, gồm 17 bài kệ (trong Phạn văn gồm 19 bài kệ) ca tụng những tính chất đặc trưng của Tam bảo : Phật, Pháp, và Tăng.
Theo một luận trong Pāli tạng, nhân duyên có bài kinh nầy là vào lúc thành vesāli (P) (vaiśālῑ (S)) bị khốn khổ vì dịch bệnh, thú vật và ma quỉ quái ác, và nạn đói hoành hành; trong cơn tuyệt vọng đó, dân chúng đến cầu xin đức Phật giúp đỡ. Đức Phật bèn sai ngài A Nan (Ānanda) đi khắp thành đọc tung Kinh Tam Bảo, nhờ đó tiêu trừ được những thứ gây nên thống khổ cho dân chúng thành vesāli (P).
Trong những xứ và tu viện theo Theravāda, bài kinh nầy thường được tụng đọc như một phần của các nghi lễ tôn giáo nơi công cộng hay tư gia với mục đích ban phúc cho những công việc mới sẽ làm và xua tan đi những thế lực mang điềm xấu, bất lợi (Ratana Sutta ,http://en.wikipedia.org/wiki/Ratana_Sutta).
14. Karanῑyamettā sutta: Karaṇīyamettā Sutta hay Mettā Sutta là Kinh ngắn trong Pāli tạng. mettā (pāli) = sự nhân từ, tình bằng hữu; karanῑya (Pāli) = Phận sự, Công việc ắt buốc phải làm. Kinh nầy chỉ gồm 10 bài kệ, ca tụng những phẩm chất đạo đức và sự phát triển thiền định của lòng nhân từ.
Theo một luận về Sutta Sutta Nipāta (Tuyển tập các kinh ngắn), nhân duyên có kinh nầy là như sau : một nhòm nhà sư bị quấy nhiễu bởi những vị thần sống trên cây trong một khu rừng; khi những nhà sư cầu cứu sự giúp đỡ của đức Phật để đối phó với những thần ấy, đức Phật mới dạy cho các vị sư bài Kinh Mettā Sutta nầy để cho họ đọc tụng thường xuyên; những nhà sư đã làm như thế, và kết quả là các thần ấy không còn quấy nhiễu nữa.
Bài kinh nầy thường được tụng như một phần của nghi thức trong truyền thống Theravada, và cũng có cả trong truyền thống Đại thừa. Vun bồi lòng nhân từ qua việc tụng đọc bài kinh Mettā Sutta đôi khi được tin là có năng lực tránh, ngăn ngừa các điều xấu, ác theo truyền thống Theravāda (The Mettā Sutta, http://en.wikipedia.org/wiki/Metta_Sutta).
15. Maṅgala sutta : Kinh maṅgala (maṅgala sutta) được lưu trữ trong Pāli tạng (của Phật giáo Theravāda). Đây là bài kinh do đức Phật nói tại Kỳ viên (Jetavana) để trả lời cho câu hỏi của một vị Trời (deva) nêu ra là những gì trong thế giới nầy được xem thực sự là những điều đem lại sự tốt lành (maṅgala). Nội dung bài kinh gồm 38 điều đem lại sự tốt lành được phân thành 10 đoạn.
Kinh nầy thường được tụng đọc trong nghi lễ phù chú hổ trợ, bảo vệ tránh khỏi những vận xấu hay những điều kiện nguy hiểm. Nghi thức đọc tụng kinh bảo vệ nầy bắt đầu rất sớm trong lịch sử Phật giáo (Mangala Sutta, http://en.wikipedia.org/wiki/Mangala_Sutta)
16. Conze, E. Buddhism : its essence and development, Philosophycal Library, New York, 70614LV00004b/54, pp. 181-183; và Mantra, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra
17. Mantra, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra, Mantra in Indo-Tibetan Buddhism
18. Mantra in Buddhism , http://www.answers.com/topic/mantra :
“Buddhism developed its own system and understanding of mantra, which while similar to the previous practices of Vedic spociety, also took on its own particulsarities, especially accordig to region”.
19. Conze, E. Buddhism : its essence and development, Philosophycal Library, New York, 70614LV00004b/54, p. 183 : “Thanks to the original vow of the Buddhas and Bodhisattvas, a miraculous force resides in the mantras, so that by pronouncing them one acquires merit without limits”.
20. Mantra, http://en.wikipedia.org/wiki/Mantra, Mantra in Indo-Tibetan Buddhism: “Mantrayana (Sanskrit), that may be rendered as “way of mantra”, was the original self-identifying name of those that have come to be determined ‘Nyingmapa’. The Nyingmapa which may be rendered as “those of the ancient way”, a name constructed due to the genesis of the Sarma “fresh”, “new” traditions. Mantrayana has developed into a synonym of Vajrayana”.
21. Thus a mantra can be consdered to be a linguistic device for deepening one’ s thought, or in the Buddhist context for developing the enlightened mind, Mantra in Shingon Buddhism,http://www.answers.com/topic/mantra)
22. Visible Mantra, http://www.visiblemantra.org Mantras bring us into relationship with Enlightenment, and are a vehicle by which our consciousness can awaken to the way things really are. They are rooted in age old traditions emphasising the interconnectedness of all things. For Buddhists a mantra may also be an expression of devotion towards, or faith in, the Three Jewels.
23. The Meaning of Om Mani Padme Hum, http://dharma-haven.org/tibetan/: “In most religious traditions one prays to the deities of the tradition in the hopes of receiving their blessing, which will benefit one in some way. In the vajrayana Buddhist tradition, however, the blessing and the power and the superlative qualities of the enlightened beings are not considered as coming from an outside source, but are believed to be innate, to be aspects of our own true nature. Chenrezig and his love and compassion are within us”.
(Nguồn: http://giaodiemonline.com)
Advertisements
Report this ad
Report this ad
https://thienvakinhdoanh.wordpress.c...ong-phat-giao/
-
-
Tiếng Phạn là Ãnjali. Hiệp chưởng còn gọi là hiệp thập. Theo Từ Điển Phật Học Huệ Quang tập 4 trang 2863 có giải thích như sau: “Chắp 2 bàn tay, tập trung tư .... trì 21 biến để làm cho thức ăn được thanh tịnh, kế đó niệm Biến thực chân ngôn rồi sau niệm Phổ cúng dường chân ngôn (Đại 92, 137 hạ) Án, nga nga nẳng, ...
-
-
hoạnh tài
Tiền kiếm được một cách không ngờ hay không chính đáng.
Tiền đánh bạc được là của hoạnh tài.
https://vi.wiktionary.org/wiki/ho%E1...Tiếng_Việt
===========
Hoạnh tài có nghĩa là tài sản đến bất ngờ. ví dụ như tiền đánh bài
tài sản không tốn nhiều công sức mà có được
https://by24h.com/hoanh-tai.html
===========
橫財
hoạnh tài
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
Tiền của có được một cách không chánh đáng ( được bạc, ăn hối lộ… ).
http://hvdic.thivien.net/hv/ho%E1%BA%A1nh%20t%C3%A0i
=========
人无横财不富,马无夜草不肥
NHÂN VÔ HOẠNH TÀI BẤT PHÚ, MÃ VÔ DẠ THẢO BẤT PHÌ.
Người không tiền bất nghĩa chẳng giàu, ngựa không cỏ ăn đêm chẳng béo.
Dịch nghĩa: Sự giàu có của kẻ bóc lột là nhờ đồng tiền bất nghĩa tạo nên.
http://negup2806.blogspot.com/2015/0...o-da-thao.html
==========
13:11 Hoạch tài ắt phải hao bớt;
Còn ai lấy tay thâu góp sẽ được thêm của nhiều lên.
197. Hoạnh tài ắt phải tiêu hao,
Của lần vơi bớt, khổ đau đến tìm;
Còn ai thâu góp sẽ thêm,
Của nhiều hơn đủ, ấm êm thỏa lòng!
http://tinlanh.info/home/vi/poems/Cham-Ngon-Doan-13/
==========
hoạnh tài
adj
ill-gotten gains
[hoạnh tài]
ill-gotten gains
http://vdict.co/ho%E1%BA%A1nh%20t%C3%A0i-vi_en.html
==========
hoạnh tài bất phú
Ill-gotten gains seldon prosper.
http://phatam.org/dictionary/detail/...ey=b%E1%BA%A1t
-=============
Hoạnh Tài? Hoạnh tài là tài lộc rất lớn bạn đột nhiên có được mà không cần dùng công sức lao động chính đáng để có. Trong xã hội ngày nay chúng ta rất dễ dàng thấy được như: trúng vé số độc đắc, hoặc lừa gạt tiền tài của người khác, hoặc do làm ăn phi pháp mà có, hoặc do trộm cắp được của người khác mà có, những tiền tài này đều gọi là Hoạnh Tài.
Cổ Đức thường nói: _ "Miếng ăn miếng uống đều do tiền định".
Vậy là do ai đã định? Là do những tạo tác là thiện, là ác của chính mình trong đời quá khứ đã định. Nếu như trong đời quá khứ bạn bố thí tài vật nhiều thì đời này bạn sẽ có được của cải rât nhiều. Còn nếu như bạn bố thí ít thì bạn sẽ được ít. Cho dù trong đời này bạn dùng nhiều thủ đoạn không chính đáng để đạt được, thì cũng là những gì vốn đã có sẵn trong vận mạng của bạn. Nếu trong vận mạng của bạn không có, thì dù cho dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng không đạt được.
https://www.facebook.com/duongvetinh...306506947161:0
-
HOẠNH TÀI, HOẠNH TỬ.
Chúng ta thường thường nghe nói đến Hoạnh Tài, Hoạnh Tử, vậy cái gì là Hoạnh Tài? Hoạnh tài là tài lộc rất lớn bạn đột nhiên có được mà không cần dùng công sức lao động chính đáng để có. Trong xã hội ngày nay chúng ta rất dễ dàng thấy được như: trúng vé số độc đắc, hoặc lừa gạt tiền tài của người khác, hoặc do làm ăn phi pháp mà có, hoặc do trộm cắp được của người khác mà có, những tiền tài này đều gọi là Hoạnh Tài.
Cổ Đức thường nói: _ "Miếng ăn miếng uống đều do tiền định".
Vậy là do ai đã định? Là do những tạo tác là thiện, là ác của chính mình trong đời quá khứ đã định. Nếu như trong đời quá khứ bạn bố thí tài vật nhiều thì đời này bạn sẽ có được của cải rât nhiều. Còn nếu như bạn bố thí ít thì bạn sẽ được ít. Cho dù trong đời này bạn dùng nhiều thủ đoạn không chính đáng để đạt được, thì cũng là những gì vốn đã có sẵn trong vận mạng của bạn. Nếu trong vận mạng của bạn không có, thì dù cho dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng không đạt được.
Vậy thế nào là Hoạnh Tử? Thọ mạng chưa hết nhưng lại phải chết đi nên gọi là Hoạnh Tử. Ví dụ như: của cải trong mạng của bạn có thể dùng trong 80 năm, đây là bạn có 80 năm mạng lộc, nhưng đến năm 40 tuổi bạn dùng thủ đoạn không chính đáng để phát tài ngay tức khắc, là bạn gom tất cả tài lộc trong 80 năm lại dùng hết trong 1 lần, vậy thì 40 năm phía sau của quý vị sẽ chẳng còn tài lộc nữa. Mà khi tài lộc của bạn hết rồi thì thọ mạng theo đó cũng hết luôn. Giống như ngạn ngữ có nói:
_ " Lộc tận, người mất".
Tuy là bạn vẫn còn thọ mạng, tức là tuổi thọ vẫn còn, nhưng lộc đã hết là bạn đã hưởng hết lộc, thì phước cũng hết luôn, phước đã hết thì dù bạn vẫn còn thọ mạng bạn vẫn phải chết đi, xem như 40 năm thọ mạng sau cùng của bạn cũng oan uổng mà mất đi.
Vậy có cách nào tránh miễn được không? Có, chỉ cần bạn chịu tiếc phước và chịu tu phước thì có thể tránh miễn được. Đây là bạn kéo dài phước báo của mình ra, không để cho nó bị hao tổn mất đi, thì tuổi thọ theo đó mà được kéo dài thêm ra. Kéo dài trong bao lâu? Đến khi nào bạn hưởng hết phước trong đời này của bạn.
Đối với chân tướng sự thật này, người thế gian không mấy người hiểu được, cho nên đã gây tạo rất nhiều tội nghiệp, niệm niệm chỉ mong sao có thể cướp đoạt được thật nhiều tiền của trong túi người khác về túi của mình. Thủ đoạn cướp đoạt thì nhiều vô lượng vô biên, tất cả đều là tổn người lợi mình. Họ cứ luôn cho rằng chính mình thật thông mình, thật tài giỏi, mà đâu biết rằng hoàn toàn đều sai cả. Họ có biết đâu Thiên Địa Quỷ Thần ngày ngày đều nhìn thấy rất rõ ràng, thời gian để họ chạy đi lánh nạn còn không có, lấy đâu ra phước báo mà mong cầu chứ!
A Di Đà Phật!
_ Pháp sư Tịnh Không_
https://www.facebook.com/duongvetinh...306506947161:0
-
Trúng số độc đắc, sướng hay khổ?
Thứ bảy, 31 Tháng bảy 2004, 21:04 GMT+7 E
TAGS:Ông Tâmsố độc đắcgiải đặc biệtcâu trả lờitrúng sốvé sốxổ sốtrò chơiđã từngtỉ phúđếnngườibạntaykhổ Bấm ngay Subscribe / Đăng Ký xem video hay mới nhất >>
Trung so doc dac suong hay kho
Đã bao giờ bạn từng ước ao một ngày nào đó mình sẽ... trúng số độc đắc?! Chắc rằng, câu trả lời là ít nhất một lần trong đời bạn đã từng mơ tưởng đến việc bất ngờ trở thành tỉ phú...
Thú thật, đã có một thời gian tôi luôn ám ảnh hy vọng rồi đây mình sẽ trúng số độc đắc. Đó là những năm mà cả cơ quan chúng tôi phải ăn mì tôm vụn cân ký mỗi sáng, trưa đến khẩu phần nhỉnh hơn với một con cá rô phi hoặc hai con rưỡi cá kèo kho nước muối lõng bõng. Khi đó, lương tháng 120 đồng, đóng tiền ăn cho nhà bếp hết 90... Vậy nên, tôi đã từng nuôi ước mơ trúng số để đổi đời. Ky cóp được món tiền còm lại phân vân nên mua vé số hay mua sách. Đôi khi khấp khởi mua vé số; trời ạ, đại đa phần là thua. Mỗi lần xé đi tờ vé số trật lất lại chắc lưỡi: "Vậy là đi đời một Khát vọng đổi đời của X.Xvaig, một Thế nhân ô trọc của X.Moom hay nửa bộ Đỏ Đen của Xtangdan...” (!).
Một ngày nọ, tôi có việc đến xí nghiệp in. Trời ạ, bạn có thấu nổi cái cảm giác ngán ngẩm khi thấy chồng giấy khổng lồ để in vé số e rằng phải tính bằng tấn. Chợt nghĩ, có lấy hết mấy tờ vé số trúng tất cả các giải lại đem cân có nặng được cỡ... 10 gam hay không. Một xác suất vô cùng lớn. Tôi chợt thấy mình đang theo đuổi một thứ gì đó hết sức phù du. Chỉ vậy thôi mà... "tàn giấc mơ hoa".
Nhưng đó chỉ là chuyện của tôi, còn thiên hạ vẫn mơ, thiên hạ vẫn trúng, vẫn hy vọng. Họ bảo, có khó trúng đến vậy mới ra nghĩa... độc đắc, là của "hoạnh tài".
Chuyện nhặt trên xa lộ ảo
Vé số kiến thiết - anh là ai ?
Trò chơi có thưởng ích nước lợi nhà: 58,1%
Trò chơi "đỏ đen" nên không tham dự: 25,2%
Trò chơi vô thưởng vô phạt: 16,7%
(Nguồn: Website XSKT
Bình Dương)
Thời công nghệ thông tin, website của các công ty XSKT có vô khối chuyện để sửng sốt, để nôn nao, khắc khoải... tại sao ta không mua vé số. Chẳng hạn, website của công ty XSKT Bình Dương có một dòng chữ hấp dẫn: "Vé số 2004 KT 030 ngày 23/7/2004, đồng bào huyện Ba Tri, Bến Tre và Chợ Gạo, Tiền Giang trúng giải đặc biệt 7 tỉ đồng". Hội đồng Liên kết phát hành xổ số kiến thiết Bắc miền Trung thì khẳng định: "Ai cũng có cơ hội trúng thưởng như nhau... Mỗi loại vé số đều có sự hấp dẫn riêng của nó. Bạn chỉ cần bỏ ra một ngàn đồng, vận may gõ cửa, bạn có thể trúng một số tiền lớn gấp hàng chục, hàng trăm thậm chí hàng chục ngàn lần". Nghe mà mê tơi! Khi vào website của XSKT TP Hồ Chí Minh, mới biết ở Việt Nam xổ số đã xuất hiện từ thời Pháp thuộc, hồi đầu thế kỷ trước. Dẫu có phát triển đến mấy loại hình như vé số tờ, số bóc, số lô tô... tựu trung lại cũng để thiên hạ ước mong. Nghèo thì mong giàu, giàu lại mong giàu thêm.
Có điều, dường như với mức sống hiện nay, mức trúng 50 triệu đã không còn là... "độc đắc". Thế nên, các tỉnh mới đua nhau hết bóc, đến cào, lại đến điện toán, lô tô. Vào xosothudo.com.vn mới hay giải đặc biệt của Lô tô 6X36 hiện đã trên 4 tỉ đồng, giải đặc biệt trọn bộ của điện toán đã nhặt sơ sơ... 300 triệu. Riêng cái "anh" Bình Dương lại còn nghĩ đến cư dân của "xa lộ ảo" khi bày ra chuyện cho người truy cập đoán thử xem kết quả giải đặc biệt kỳ này là số gì. Nếu đoán đúng thì một giải trị giá 500 ngàn đồng sẽ thuộc về một em học sinh nghèo, chịu khó học giỏi hoặc là một gia đình neo đơn do người đoán đúng chỉ định. Về phần người đoán đúng sẽ được tặng một cặp nguyên vé số kiến thiết kỳ tới. Vậy là một công đôi chuyện, không tốn xu teng nào mà vừa làm việc thiện lại vừa nuôi ước mơ. Chỉ trong ngày 30/6, đã có đến 225 người tham gia dự đoán xổ số.
Chuyện nhặt bên hè phố
Đừng tưởng trò chơi xổ số là khô khan, thuần con số. Trên mục "Danh ngôn" của website XSKT Bình Dương có mấy câu văn chương hẳn hoi: "Lời nói là bạc, im lặng là vàng. Kẻ ít nói nhất thường là người biết nhiều nhất. Hãy hy vọng về điều tốt nhất nhưng hãy chuẩn bị cho cái xấu nhất. Việc gia đình nên giữ kín trong nhà". Như một trùng hợp ngẫu nhiên, cách ứng xử của những người đã trúng số, nhất là trúng số độc đắc thường là như vậy. Các chủ đại lý vé số kiến thiết lại càng kín như bưng. Họ bảo: bí mật nghề nghiệp!
Nhâm nhi cà phê bên lề đường Tân Trào với ông Tâm, một chủ đại lý vé số có hạng ở Cần Thơ, tôi thắc mắc chuyện thiên hạ bảo nhau "của trên trời rơi xuống thường khó giữ", rồi "họa phúc khó lường"... Ông bác bỏ thẳng thừng: "Có của từ trên trời rơi xuống thì cứ xài líp ba ga. Mà biết sao là còn, biết sao là mất. Giả dụ số tiền đó họ cho người này, người kia hay đem đi cúng chùa, làm từ thiện thì vẫn còn đó cái tình". Gần 30 năm trong nghề, tiếp xúc khá nhiều "tỉ phú bất ngờ", nhưng ông ấn tượng nhất chỉ có 2 trường hợp.
Cách đây 20 năm, một ông chủ tiệm tạp hóa ở chợ Mít Nài, phường An Nghiệp trúng độc đắc đến 20 tờ. Lúc đó, ông chủ tiệm tạp hóa đã 60 tuổi và có đến 10 người con. Biết là trúng số mà gương mặt ông vẫn lạnh tanh. Đi lãnh tiền với ông Tâm, ông già chỉ nói độc một câu: "Thuở cha sanh mẹ đẻ đến giờ, lần đầu nhìn thấy tiền mà đo bằng thước". Vậy rồi, ông già một hai gửi tiền lại nhà ông Tâm mà không đòi bất cứ một tấm giấy biên nhận nào, chỉ vỏn vẹn một chữ ký để... "Thôi, để qua về qua tính toán lại coi cho đứa nào bi nhiêu. Miễn thấy đứa nào cầm giấy có chữ ký của qua phiền chú em phát giùm", ông bảo. Nửa tháng sau, ông Tâm kết sổ như ngân hàng, sau khi ông già chia hết của "hoạnh tài". Giờ thì ông cụ đã chết, nhưng con cái đều được chia một số vốn làm ăn.
Trung so doc dac suong hay kho
Vé số cào góp phần làm nóng thêm trò chơi xổ số. (Ảnh: Đào Ngọc Thạch) Khoảng 10 năm sau, lối 10 giờ đêm, ông Tâm lại thấy một anh chàng làm việc ở công ty chiếu bóng tới đập cửa đòi đổi vé số. Thấy anh này là người quen, vả lại ông Tâm cũng đang "xỉn" nên khoát tay bảo: "Để đó, ngày mai lại chị Hai đổi cho". Anh chàng này nghe vậy cũng bỏ đại xấp vé số trên bàn rồi về. Sáng mai, tỉnh dậy, nhìn xấp vé số nằm lăn lóc, nhặt lên ông Tâm tá hỏa khi biết tay này trúng đến 32 tờ độc đắc. Tôi thắc mắc: "Sao họ tin ông mà gửi của khơi khơi vậy". Ông Tâm cười bảo: "Thì cũng tin một phần, nhưng phần còn lại tôi đoan chắc mấy tay này thấy của tới bất ngờ lại quá lớn nên hoảng loạn quá mức mới chuyển qua... tỉnh rụi". Hóa ra cảm giác trúng số độc đắc là vậy sao?!
Người trúng số độc đắc sướng hay khổ? Ông Tâm cười cười: "Khổ muốn chết cô ơi. Cô thử hình dung bình thường thì hổng ai tới thăm mình, tới chừng nghe tin trúng số, bà con cô bác kéo tới rần rần. Nhiều người họ hàng kiểu "bắn đại bác ba ngày chưa tới" cũng kiếm cho được. Rồi bạn bè rủ nhậu nhẹt hết độ này đến độ kia. Hổng chừng còn thâm vô tiền nhà". Ông Tâm kể thêm, mới đây có một tay ở Cần Thơ trúng vé số độc đắc, đâu vài ngày sau mấy người bạn làm cùng sở của anh ta điện hỏi ông Tâm xem thật ra... thằng bạn mình trúng mấy tờ. Vì lý do nghề nghiệp ông Tâm không hé môi liền bị mấy tay này nạt ngang: "Bày đặt giấu hoài, ông là người bán thì ông phải biết chớ". Trời đất, xem ra thì tay trúng số độc đắc này hơi bị khổ rồi!
Cũng với câu hỏi này tôi đem đặt ra với ông T. hành nghề mua bán ở chợ Hàng Dừa, ổng trề môi bảo: "Xời, trúng số sướng muốn chết chớ khổ nỗi gì. Tui đang muốn trúng nèâ". À, hóa ra ông này quan tâm đến khía cạnh khác. Ông T. có một ông bạn hành nghề y và khoái tay này ở chỗ dám vỗ ngực giữa bàn nhậu: "Tao chỉ sợ vợ sao chứ vợ hàng xóm tao cóc sợ". Mới đây, tay nổi tiếng sợ vợ này trúng một lúc 8 tờ độc đắc. Ra đường thấy mặt mày cứ hí ha hí hửng, ông T. ngoắc lại bảo: "Ê, trúng số đã vậy sao mày?". Anh ta trả lời làm ông T. chưng hửng: "Tiền bạc là phù du, nó bay hết à ông ơi. Có điều bây giờ con vợ nó lại sợ, lại nể tui ông ơi. "Độc đắc" là ở chỗ đó...".
Mới đây lại nghe chuyện, một tay bác sĩ ở bệnh viện Q. làm thần tài bất đắc dĩ. Số là trong lúc cao hứng bên bàn nhậu ông ta mua một xấp vé số rồi phân phát trong bàn từ lái xe đến y tá, y sĩ, phần mình giữ lại 5 tờ. Đến giờ xổ số, cả bệnh viện được một phen nhộn nhạo với cái tin mấy tay đồng nghiệp trúng độc đắc rần trời. Tay bác sĩ cứ cười toe, không chỉ vì mình trúng số mà vì bằng hữu ai cũng "lên đời".
Nghe xong chuyện, tôi vẫn băn khoăn với câu hỏi trúng số độc đắc sướng hay khổ ? Ông Tâm nói gọn một câu: "Niềm tin và hy vọng của người đời đó nghen cô". Ừ, thì cứ cho là vậy.
Hồng Hạnh
Việt Báo (Theo_Thanh Niên )
Thích và chia sẻ bài viết này trên facebook Theo dõi vietbao.vn trên facebook
http://vietbao.vn/Doi-song-Gia-dinh/.../45137642/111/
-
-
CÙNG TÌM HIỂU VỀ NGUỒN GỐC NGÀY LỄ TÁO QUÂN NÀO CÁC EM
( Đối chiếu Việt- Trung- Phiên Âm CỰC HAY NHÉ !!!)
-Từ 23/12 âm lịch, người TQ bắt đầu đón tết. Ngày này người ta gọi là ngày “ tế táo” tức “cúng ông công ông táo”
中国人从阴历腊月二十三日就开始过 节了。这一天的活动叫做“祭灶”, 就是“拜灶王爷”。
Zhōngguó rén cóng yīnlì làyuè èrshísān rì jiù kāishǐguò chūnjiéle. Zhè yītiān de huódòng jiàozuò “jìzào”, yě jiùshì “bài zào wángye”.
-Truyền thuyết nói rằng, trên trời có một vị thần tiên cai quản mọi việc của nhân gian, gọi là Ngọc Hoàng Đại Đế !
传说,天上住着一位掌管人间的神仙 叫玉皇大帝。
Chuánshuō, tiānshàng zhùzhe yī wèi zhǎngguǎn rénjiān de shénxiān, jiào yùhuángdàdì.
-Táo Quân chính là một vị quan lớn ( thủ hạ của Ngọc Hoàng Đại Đế ), ông chuyên cai quản việc bếp núc. “Táo” chính là nơi mà người cổ đại thường nấu cơm.
灶王爷就是玉皇大帝手下)的一位大官 ,他掌管人间的灶火。“灶”就是古 代人们做饭的地方。
Zào wángye jiùshì yùhuángdàdì shǒuxià de yī wèi dà guān er, tā zhǎngguǎn rénjiān de zàohuo. “Zào” jiùshì gǔdài rénmen zuò fàn dì dìfāng.
-Táo Quân từ đêm giao thừa năm ngoái đến nay luôn ở trong nhà bếp của mọi nhà
灶王爷自上一年的除夕以来就一直呆 各家的厨房里。
Zào wángye zì shàng yī nián de chúxì yǐlái jiù yīzhí dāi zài gè jiā de chúfáng lǐ.
-Đến ngày 23 tháng chạp, Táo Quân sẽ bay lên trời, bẩm tấu với Ngọc Hoảng mọi chuyện tốt xấu trong một năm của các gia đình, để Ngọc Hoàng Đại Đế tiến hành thưởng phạt
到了腊月二十三日这一天,灶王爷就 飞上天,把各家在一年当中做的好事 坏事都告诉给玉皇大帝,让玉皇大帝 进行赏罚。
Dàole làyuè èrshísān rì zhè yītiān, zào wángye jiù huì fēi shàngtiān, bǎ gè jiā zài yī nián dāngzhōng zuò de hǎoshì hé huàishì dōu gàosu gěi yùhuángdàdì, ràng yùhuángdàdì jìnxíng shǎngfá .
-Sau một tuần, Vào đêm 30 tết, Táo Quân lại bay trở về dương gian, phân phát vận may vận rủi cho từng nhà. Bởi vậy ngày 23/12 mỗi năm đều là ngày “tiễn Táo Quân bay về trời”
一周以后,在大年三十的晚上,灶王 又会飞回人间,把各家应得的好运气 坏运气分给他们。因此,每年的腊月 二十三日都是送“灶王爷”上天的日 。
Yīzhōu yǐhòu, zài dà nián sānshí de wǎnshàng, zào wángye yòu huì fēi huí rénjiān, bǎ gè jiā yīng dé de hǎo yùnqì hé huài yùnqì fēn gěi tāmen. Yīncǐ, měinián de làyuè èrshísān rì dōu shì sòng “zào wángye” shàngtiān de rìzi.
-Đến ngày hôm đó, mọi người sẽ bày kẹo, nước lọc, đậy và cỏ tại trước ảnh Táo Quân, trong đó có 3 thứ dành cho ngựa của Táo Quân ăn. Khi tiễn ông Táo, mọi người thường tô thêm kẹo Quan Đông trên miệng ông Táo, vừa tô vừa nói “ Cầu xin ngài nói nhiều lời tốt đẹp, đừng nói những điều không tốt!”
到了那天,人们在灶王爷的画像前面 上糖果,清水、豆子和草,其中后三 东西是给灶王爷骑的马吃的。送灶王 爷的时候,人们还把关东糖涂在他的 上,边涂边说:“请您多说好话,不 的话别说”。
Dàole nèitiān, rénmen zài zào wángye de huàxiàng qiánmiàn fàng shàng tángguǒ, qīngshuǐ, dòuzi hé cǎo, qízhōng hòu sān yàng dōngxi shì gěi zào wángye qí de mǎ chī de. Sòng zào wángye de shíhou, rénmen hái bǎ guāndōng táng tu zài tā de zuǐ shàng, biān tu biān shuō:“Qǐng nín duō shuō hǎohuà, bù hǎo dehuà bié shuō”.
- Kẹo Quan Đông rất dẻo, sau khi Táo Quân ăn xong hàm răng sẽ bị dính chặt lại. Như vậy ngài sẽ không thể nói những điều xấu với Ngọc Hoàng Đại Đế
关东糖很粘,灶王爷吃了以后牙齿就 粘住了。这样,他就不能在玉皇大帝 里说坏话了。
Guāndōng táng hěn zhān, zào wángye chīle yǐhòu yáchǐ jiù bèi zhān zhùle. Zhèyàng, tā jiù bùnéng zài yùhuángdàdì nàlǐ shuō huàihuàle.
- “Cúng Táo Quân” đã có lịch sử hơn 1000 năm tại TQ. Từ ngày này trở đi, mọi người bắt đầu cảm nhận không khí vui mừng của ngày tết. Bởi vậy ngày này cũng được gọi là “Tiểu Niên” hay chính là “Tết nhỏ”
“送灶王爷”在中国已经有一千多年 历史。从这一天开始,人们就可以感 到节日的喜庆气氛,因此这一天也叫 做“小年”,就是“小春节”的意思
“Sòng zào wángye” zài zhōngguó yǐjīng yǒu yīqiān duō nián de lìshǐ. Cóng zhè yītiān kāishǐ, rénmen jiù kěyǐ gǎnshòu dào jiérì de xǐqìng qìfēn, yīncǐ zhè yītiān yě jiàozuò “xiǎo nián”, jiùshì “xiǎo chūnjié” de yìsi.
-Ngày mai chính là ngày 23/12 đấy !!! Cùng ăn tết nào các em ^^
明天就是腊月二十三日。“过年喽”
Míngtiān jiùshì làyuè èrshísān rì. “Guònián lou”
CHÚC CÁC EM THÂN YÊU HỌC TẬP VUI VẺ
https://vi-vn.facebook.com/permalink...bstory_index=0
-
List of Journey to the West characters
Connected to: Guanyin Sha Wujing Princess Iron Fan
From Wikipedia, the free encyclopedia
The following is a list of characters in the Chinese classical novel Journey to the West, including those mentioned by name only.
Main characters
Sun Wukong
Main article: Sun Wukong
Tang Sanzang
Main article: Xuanzang (fictional character)
Zhu Bajie
Main article: Zhu Bajie
Sha Wujing
Main article: Sha Wujing
White Dragon Horse
The White Dragon Horse (白龍馬) is Tang Sanzang's steed and the third son of the Dragon King of the West Sea. He once accidentally caused a fire that destroyed a pearl given to his father by the Jade Emperor, and was about to be executed for committing this offence when Guanyin appeared and pleaded for his life. The dragon prince was spared from death and banished to Yingchou Stream (鷹愁澗) in Shepan Mountain (蛇盤山). When Tang Sanzang is crossing the stream, the prince appears in the form of a gigantic white dragon and swallows Tang's white horse in one gulp. The dragon then fights with Sun Wukong but loses and retreats underwater. Sun Wukong hears from the Earth Deity that the dragon was placed there by Guanyin so he goes to find the bodhisattva and learns of the dragon's origin. The dragon prince was waiting there for Tang Sanzang but did not recognise him and ate his horse as a result. The dragon then transforms into the White Dragon Horse and serves as Tang Sanzang's steed for the rest of the journey.
In a later chapter, the White Dragon Horse transforms into a young woman and attempts to save Tang Sanzang when the latter is captured by the Yellow Robe Demon but fails. He escapes to inform Zhu Bajie, who, in turn, brings back Sun Wukong to save Tang Sanzang. At the end of the novel, the White Dragon Horse is ordained as the “Great Strength Bodhisattva of the Eight Heavenly Sections” (八部天龍廣力普薩) and “Dragon Horse of the Eight Heavenly Sections” (八部天龍馬). He turns into a white dragon and wraps his body around one of the pillars in the Great Leiyin Temple.
Buddhist pantheon
The Tathāgata Buddha (如來佛)
Avalokiteśvara (觀世音菩薩), better known as Guanyin Bodhisattva (觀音菩薩) or simply Guanyin (觀音) in the novel.
Dipankara (燃燈古佛)
Maitreya (彌勒佛)
Manjusri (文殊菩薩)
Samantabhadra (普賢菩薩)
Ksitigarbha (地藏王菩薩)
Lingji Bodhisattva (靈吉菩薩), might be based on Mahasthamaprapta.
Pilanpo Bodhisattva (毗藍婆菩薩), might be based on Ākāśagarbha.
Eighteen Arhats (十八羅漢)
Master Puti (菩提祖師), might be based on Subhuti.
Ananda (阿難)
Mahākāśyapa (伽葉)
Ratnadhvaja (寶幢光王佛), might be based on Amitābha.
Jingang (金剛), any of the giant guardians at Leiyin Temple on Vulture Peak.
Taoist pantheon
Jade Emperor (玉皇大帝)
Queen Mother of the West (西王母)
Three Pure Ones (三清):
Yuanshi Tianzun (元始天尊)
Lingbao Tianzun (靈寶天尊), also known as Taishang Daojun (太上道君).
Daode Tianzun (道德天尊), also known as Taishang Laojun (太上老君).
Xuan Wu (玄武), also known Zhenwu Great Emperor (真武大帝).
Turtle and Snake generals (龜蛇二將):
Taixuan Shuijing Heiling Zunshen (太玄水精黑靈尊神)
Taixuan Huojing Chiling Zunshen (太玄火精赤靈尊神)
Little Zhang Crown Prince (小張太子)
Five Sacred Dragons (五大神龍)
Five Elders of the Five Positions:
Guanyin of the South (南極觀音)
Chong'en Holy Emperor of the East (東方崇恩聖帝、十洲三島仙翁)
Xuanling Doumu Yuanjun of the North (北方北極玄靈鬥姆元君)
Yellow Horn Immortal of the Central (中央黃極黃角大仙)
Watcher deities:
Gao Ming (高明), also known as Thousand Li Eye (千里眼).
Gao Jue (高覺), also known as Wind Following Ear (順風耳).
Weather deities:
Duke of Thunder (雷公)
Mother of Lightning (電母)
Marquis of Wind (風伯)
Master of Rain (雨師)
Devil King of Great Strength (大力鬼王)
Lords of the Five Elements (五炁真君):
Wood Lord of the East (東方歲星木德真君)
Fire Lord of the South (南方熒惑火德真君)
Metal Lord of the West (西方太白金德真君), also known as Taibai Jinxing (太白金星).
Water Lord of the North (北方辰星水德真君)
Earth Lord of the Central (中央鎮星土德真君)
Barefoot Immortal (赤腳大仙)
Deity of the Moon (太陰星君), also known as Chang'e (嫦娥), Guanghan Fairy (廣寒仙子), Heng'e Fairy (姮娥仙子).
Deity of the Sun (太陽星君)
Marshals:
Marshal of the Heavenly Canopy (天蓬元帥)
Marshal of Heavenly Blessing (天佑元帥)
Patrol deities:
Day Patrol Deity (日遊神)
Night Patrol Deity (夜遊神)
Twelve Earthly Branches (十二元辰):
Zi (子)
Chou (丑)
Yin (寅)
Mao (卯)
Chen (辰)
Si (巳)
Wu (午)
Wei (未)
Shen (申)
You (酉)
Xu (戌)
Hai (亥)
Nine Stars (九曜星):
Gold Star (金星)
Wood Star (木星)
Water Star (水星)
Fire Star (火星)
Earth Star (土星)
Erode Star (蝕星)
Jidu Star (計都星)
Ziqi Star (紫炁星)
Yuebo Star (月孛星)
Li Jing (李靖), the Pagoda Bearing Heavenly King (托塔天王).
Jinzha (金吒)
Muzha (木吒), also known as Hui'an (惠岸).
Nezha (哪吒)
Juling Shen (巨靈神)
Erlang Shen (二郎神)
Taiyi Leisheng Yinghua Tianzun (太乙雷聲應化天尊), also known as Wen Zhong.
Taiyi Jiuku Tianzun (太乙救苦天尊), also known as Taiyi Zhenren (太乙真人).
Wang Shan (王善), the Keeper of Spirits (靈官)
Emperor Wenchang (文昌帝君)
Four Heavenly Kings (四大天王):
Vaiśravaṇa (多聞天王)
Virūḍhaka (增長天王)
Dhṛtarāṣṭra (持國天王)
Virūpākṣa (廣目天王)
28 Mansions (二十八宿):
Azure Dragon of the East (東方青龍)
Wood Dragon of Horn (角木蛟)
Golden Dragon of Neck (亢金龍)
Earth Badger of Root (氐土貉)
Sun Rabbit of Room (房日兔)
Moon Vixen of Heart (心月狐)
Fire Tiger of Tail (尾火虎)
Water Leopard of Winnowing Basket (箕水豹)
Black Tortoise of the North (北方玄武)
Wood Insect of Dipper (斗木獬)
Golden Ox of Ox (牛金牛)
Earth Bat of Girl (女土蝠)
Sun Rat of Emptiness (虛日鼠)
Moon Swallow of Rooftop (危月燕)
Fire Pig of Encampment (室火豬)
Water Pangolin of Wall (壁水貐)
White Tiger of the West (西方白虎)
Wood Wolf of Legs (奎木狼)
Golden Dog of Bond (婁金狗)
Earth Pheasant of Stomach (胃土雉)
Sun Rooster of Hairy Head (昴日雞)
Moon Bird of Net (畢月烏)
Fire Monkey of Turtle Beak (觜火猴)
Water Ape of Three Stars (參水猿)
Vermilion Bird of the South (南方朱雀)
Wood Dog of Well (井木犴)
Golden Sheep of Ghost (鬼金羊)
Earth Deer of Willow (柳土獐)
Sun Horse of Star (星日馬)
Moon Deer of Extended Net (張月鹿)
Fire Serpent of Wings (翼火蛇)
Water Earthworm of Chariot (軫水蚓)
Four Time Guardians (四值功曹):
Li Bing, Guardian of Years (值年神李丙)
Huang Chengyi, Guardian of Months (值月神黃承乙)
Zhou Deng, Guardian of Days (值日神周登)
Liu Hong, Guardian of Hours (值時神劉洪)
Four Heavenly Masters (四大天師):
Zhang Daoling (張道陵)
Xu Xun (許遜), also known as Xu Jingzhi (許敬之) or Xu Jingyang (許旌陽).
Qiu Hongji (邱弘濟)
Ge Hong (葛洪)
Five Gate (五方揭諦):
Golden Light Gate (金光揭諦)
Silver Headed Gate (銀頭揭諦)
Pāragate (波羅揭諦)
Pārasaṃgate (波羅僧揭諦)
Mahagate (摩訶揭諦)
Three Stars of Luck, Prosperity and Longevity (福祿壽三星):
Star of Luck (福星)
Star of Prosperity (祿星)
Star of Longevity (壽星)
Six Ding (六丁):
Jade Maiden of Yin (陰神玉女)
Sima Qing of Dingmao (丁卯神司馬卿)
Cui Juqing of Dingyi (丁已神崔巨卿)
Shi Shutong of Dingwei (丁未神石叔通)
Zang Wengong of Dingyou (丁酉神臧文公)
Zhang Wentong of Dinghai (丁亥神張文通)
Zhao Ziyu of Dingchou (丁丑神趙子玉)
Six Jia (六甲):
Jade Man of Yang (陽神玉男)
Wang Wenqing of Jiazi (甲子神王文卿)
Zhan Zijiang of Jiaxu (甲戌神展子江)
Hu Wenchang of Jiashen (甲申神扈文長)
Wei Yuqing of Jiawu (甲午神衛玉卿)
Meng Feiqing of Jiachen (甲辰神孟非卿)
Ming Wenzhang of Jiayin (甲寅神明文章)
Six Stars of the South Formation (南斗六星):
Star of Life (司命星君)
Star of Prosperity (司祿星君)
Star of Longevity (延壽星君)
Star of Benefit (益算星君)
Star of Adversity (度厄星君)
Star of Birth (上生星君)
Seven Stars of the North Formation (北斗七星), based on the Big Dipper:
Greedy Wolf Star of Sunlight (陽明貪狼星君), based on the Dubhe.
Giant Gate Star of Dark Essence (陰精巨門星君), based on the Merak.
Lasting Prosperity Star of True Man (真人祿存星君), based on the Phecda.
Civil Star of Mystery and Darkness (玄冥文曲星君), based on the Megrez.
Danyuan Star of Honesty and Chasity (丹元廉貞星君), based on the Alioth.
Military Star of the North Pole (北極武曲星君), based on the Mizar.
Army Defeating Star of Heaven's Gate (天關破軍星君), based on the Alkaid.
Dragon Kings of the Four Seas (四海龍王):
Ao Guang, Dragon King of the East Sea (東海龍王敖廣)
Ao Qin, Dragon King of the South Sea (南海龍王敖欽)
Ao Shun, Dragon King of the North Sea (北海龍王敖順)
Ao Run, Dragon King of the West Sea (西海龍王敖閏)
Ten Yama Kings (十代冥王):
Jiang, King Qinguang (秦廣王蔣)
Li, King Chujiang (楚江王歷)
Yu, King Songdi (宋帝王余)
Lü, King Wuguan (五官王呂)
Bao, King Yama (閻羅王包)
Bi, King Biancheng (卞城王畢)
Dong, King Taishan (泰山王董)
Huang, King Dushi (都市王黃)
Lu, King Pingdeng (平等王陸)
Xue, King Zhuanlun (轉輪王薛)
Jialan, Guardian of Eighteen Places (一十八位護教伽藍)
City God (城隍)
Earth Deity (土地神)
Mountain Deity (山神)
Antagonists
Demon King of Confusion
The Demon King of Confusion (混世魔王) is a demon king who seizes control of the Water Curtain Cave (水簾洞) when Sun Wukong left to learn magic from Subhuti. He chases away the primates and occupies the cave with his minions. Many years later, Sun Wukong returns, defeats the demon king and takes back the cave.
General Yin, Xiong Shanjun and Techu Shi
General Yin (寅將軍), Xiong Shanjun (熊山君; literally “Bear Mountain Lord”), and Techu Shi (特處士; literally “Occupier of a Special Place”) are the first three demons Tang Sanzang encounters on his journey. Their true forms are a tiger, a bear and a wild bull respectively. They ambush Tang Sanzang and his two escorts at Shuangcha Ridge (雙叉嶺) and capture them. The escorts are killed and eaten by the demons. Taibai Jinxing, in disguise as an old man, comes to free Tang Sanzang and leads him to safety.
Black Wind Demon and associates
The Black Wind Demon (黑風怪) is based in a cave on Black Wind Mountain (黑風山). His true form is a black bear but he appears as a dark-complexioned man armed with a Black Tassel Spear. He steals Tang Sanzang's cassock during a fire. Sun Wukong goes to confront him later to take back the cassock but fails so he seeks help from Guanyin. The Black Wind Demon eventually surrenders to Guanyin and becomes a mountain guardian deity.
The Scholar in a White Robe (白衣秀士) and Lingxuzi (淩虛子) are the Black Wind Demon's friends. The three are having a conversation when Sun Wukong shows up. The scholar is killed by Sun Wukong and is revealed to be actually a white floral patterned snake, while the other two escape. Lingxuzi was preparing magical pills as gifts for Black Wind Demon when he encounters Sun Wukong again, who recognises him and kills him. Lingxuzi is actually a gray wolf in disguise as a Taoist.
Yellow Wind Demon
The Yellow Wind Demon (黃風怪) is based in Yellow Wind Cave (黃風洞) at Yellow Wind Ridge (黃風嶺). He is capable of blowing samadhi wind. He captures Tang Sanzang and wants to eat him. Sun Wukong enlists the help of Lingji Bodhisattva to subdue the demon, who is revealed to be actually a yellow marten from Vulture Peak. The bodhisattva captures the demon and brings him back to Vulture Peak.
The Tiger Vanguard (虎先鋒) is a minion of the Yellow Wind Demon. He is killed by Zhu Bajie and is revealed to be a tiger.
Immortal Zhenyuan
Immortal Zhenyuan (鎮元大仙), also known as Zhenyuanzi (鎮元子), is the patriarch of all earth deities. He is based in Wuzhuang Temple (五莊觀) on Longevity Mountain (萬壽山) in Aparagodaniya (西牛賀洲). In his temple, there is a special Ginsengfruit (人參果) tree that produces only 30 fruits every 9,000 years. The fruit is shaped like an infant less than three days old. A person who smells the fruit can extend his lifespan by 360 years while a person who eats the fruit can live for another 47,000 years. Zhenyuan was away when the protagonists arrive at his temple on their journey, but he had instructed his servants Qingfeng (清風; literally “Clear Wind”) and Mingyue (明月; literally “Bright Moon”) earlier to give two fruits to Tang Sanzang. Tang Sanzang is disgusted when sees that the fruit looks like a premature infant and refuses to eat it. Qingfeng and Mingyue then eat the fruits themselves and is seen by Sun Wukong, who steals another three fruits for himself and his two juniors. When Qingfeng and Mingyue realise that some fruits are missing, they accuse Sun Wukong of theft. Sun Wukong destroys the Ginsengfruit tree in anger and escapes with his companions. When Zhenyuan returns to his temple, he is furious after learning the truth from Qingfeng and Mingyue. He pursues the protagonists and captures them twice after they attempt to flee again. The conflict is eventually resolved when Sun Wukong gets Guanyin to help them restore the Ginsengfruit tree back to life. Zhenyuan is so pleased that he gives up his desire for revenge and becomes sworn brothers with Sun Wukong. He treats all of them to a fruit feast before seeing them off on their journey.
White Bone Demon
Main article: Baigujing
Yellow Robe Demon
The Yellow Robe Demon (黃袍怪) is based in Moon Waves Cave (波月洞) on Bowl Mountain (碗子山) in the Kingdom of Baoxiang (寶象國). He is actually the Wood Wolf of Legs (奎木狼) of the 28 Mansions. He fell in love with a Jade Maiden (玉女) in Heaven and decided to elope with her. He became a demon lord while the Maiden was reincarnated into the human world as Baihuaxiu (百花羞), the third princess of the Kingdom of Baoxiang. The demon kidnaps the princess, marries her for 13 years and has two children with her. He captures Tang Sanzang when the latter passes by the mountain. Zhu Bajie and Sha Wujing try to save their master but are no match for the demon. Zhu Bajie goes to bring back Sun Wukong – who was previously banished by Tang Sanzang after killing the White Bone Demon – to help them but they are still unable to overcome the demon. Sun Wukong then seeks help from Heaven. The Jade Emperor discovers that one of the 28 Mansions is missing, so he orders the remaining 27 to subdue the demon. The Wood Wolf is defeated and brought back to Heaven. As punishment, he is ordered to become a furnace keeper under Taishang Laojun.
Golden and Silver Horned Kings and associates
The Golden Horned King (金角大王) and Silver Horned King (銀角大王) are two demon kings based in Lotus Cave (蓮花洞) on Flat Peak Mountain (平頂山). They capture Tang Sanzang and his companions by deception, and pin down Sun Wukong under three mountains. Sun Wukong escapes with the help of the mountain deities and uses trickery and disguise to rob the demons of their weapons and special items, which include the Purple Gold Red Gourd (紫金紅葫蘆), Suet Jade Flask (羊脂玉淨瓶), Golden Cloth Rope (幌金繩), Seven Stars Sword (七星劍) and Palm Leaf Fan (芭蕉扇). Sun Wukong then traps the demons in the gourd and frees Tang Sanzang and the others. Just as they are preparing to continue on their journey, Taishang Laojun appears and tells them that the two demon kings are actually the two boys in charge of watching over his furnaces. They escaped when he was not around and went out to cause trouble. He claims back all the things Sun Wukong took from the demons and brings the boys back to Heaven.
Hu A'qi (狐阿七) is the uncle of the two demon kings. He is killed by Zhu Bajie and is revealed to be actually a fox.
The Nine Tailed Vixen (九尾狐狸) is based in Dragon Suppressing Cave (壓龍洞) on Dragon Suppressing Mountain (壓龍山). She is the mother of the two demon kings and is disguised as an old woman. Her sons send their minions to fetch her to Flat Peak Mountain. Sun Wukong ambushes her along the way and kills her.
Lion-Lynx Demon
The Lion Lynx Demon (獅猁怪) is actually the Azure Lion (青毛獅子), the steed of the bodhisattva Manjusri. He drowns the king of Wuji Kingdom (烏雞國) in a well and impersonates him for three years. The ghost of the dead king appears to Tang Sanzang in a dream and begs him for help. Tang Sanzang sends Sun Wukong and Zhu Bajie to retrieve the king’s body from the well and use a magical pill from Taishang Laojun to bring the king back to life. They expose the demon's true identity in the king's court. The demon disguises himself as Tang Sanzang to confuse Sun Wukong, but his cover is blown when he cannot recite the "Ring Tightening Mantra" that gives Sun Wukong a headache. Manjusri shows up, stops Sun Wukong from killing the demon, and explains that he is following the Buddha's instruction to allow his steed to serve as an obstacle for the protagonists so as to test their resolution to complete their quest. Apart from that, Manjusri once disguised himself as a monk and visited the king of Wuji, but the king had him tied up and thrown into the river for three days and three nights. The king got his retribution when he was stuck in the well for three years. Manjusri takes back the Azure Lion.
Red Boy
Main article: Red Boy
Tuolong
The Tuolong (鼉龍; literally “Water Lizard Dragon”) is located in Black River (黑水河) in Hengyang Valley (衡陽峪). He is actually the ninth son of the Dragon King of the Jing River (涇河龍王), and was placed there by Guanyin to serve as an obstacle for the protagonists. The Tuolong is armed with a Bamboo Linked Bronze Club (竹節鋼鞭). He disguises himself as a boatman, pretends to ferry the protagonists across the river, and captures Tang Sanzang when they are unaware. The Tuolong is eventually subdued and taken away by Crown Prince Mo'ang (摩昂太子), the eldest son of the Dragon King of the West Sea.
Immortals of Tiger, Elk, and Antelope Power
The Immortal of Tiger Power (虎力大仙), Immortal of Elk Power (鹿力大仙), and Immortal of Antelope Power (羊力大仙) are three demons who disguise themselves as Taoist magicians to deceive the ruler of the Kingdom of Chechi (車遲國). They become the king’s royal advisers. As their names suggest, their true forms are a tiger, an elk and an antelope respectively. Sun Wukong competes with them in a contest of magic powers and lures them into meeting their respective ends: Tiger is beheaded; Elk is disemboweled; Antelope is fried in boiling oil.
King of Spiritual Touch
The King of Spiritual Touch (靈感大王) is a demon based in Heaven Reaching River (通天河). He is armed with a Nine Petals Bronze Hammer (九瓣銅錘). He terrorises the people living near the river and demands that they sacrifice a boy and a girl to him every year or he will cause flooding. He is no match for Sun Wukong and retreats back to his underwater lair. Sun Wukong learns from Guanyin later that the demon is actually a goldfish from a lotus pond at Mount Putuo who obtained his powers after listening to Guanyin reciting the scriptures every day. Guanyin uses a fish basket to trap the demon and bring him back to the pond.
Single Horned Rhinoceros King
The Single Horned Rhinoceros King (獨角兕大王) is a demon king based in Golden Pouch Cave (金兜洞) on Golden Pouch Mountain (金兜山). He is armed with a Bronze Spear (點鋼槍). He is actually Taishang Laojun's Azure Bull. He stole his master's Golden Jade Ring (金剛琢) and escaped from Heaven to cause trouble. He captures Tang Sanzang and his companions except for Sun Wukong. When fighting with Sun Wukong, the demon uses the Golden Jade Ring to suck away Sun Wukong's Ruyi Jingu Bang. Sun Wukong seeks help from various celestial forces, including Li Jing, Nezha, the fire deities and the Eighteen Arhats, but all of them also lose their weapons to the demon's Golden Jade Ring. The demon is eventually subdued and taken back by Taishang Laojun.
Immortal Ruyi
Immortal Ruyi (如意真仙) is Bull Demon King's brother. He is based in Immortal Gathering Temple (聚仙庵) on Mount Jieyang (解陽山) in Women's Country (女兒國). While in Women's Country, Tang Sanzang and Zhu Bajie unsuspectingly drink from the Spring of Pregnancy and become pregnant. The only cure is to drink from the Spring of Abortion (落胎泉), which is under Ruyi's control. When the women in Women's Country want to drink from the spring, they need to present gifts to Ruyi first. Ruyi holds a grudge against Sun Wukong because of the fate of his nephew, Red Boy, and he behaves in a hostile manner when Sun comes to ask for water from the spring. Ruyi is eventually outwitted and defeated by Sun Wukong.
Ruler of Women's Country
The Ruler of Women's Country (女兒國國王) is the ruler of a nation in Xiliang (西梁) with an all-female population. When the protagonists arrive in her country, she falls in love with Tang Sanzang and wants to marry him. On Sun Wukong's suggestion, Tang Sanzang pretends to marry the ruler and lies that his three students will go to fetch the scriptures in place of him. Later, he pretends to see his students off and escapes with Sun Wukong's help when the four of them are safely outside the city.
Scorpion Demon
The Scorpion Demon (蠍子精) is a demon based in Pipa Cave (琵琶洞) on Venom Mountain (毒敵山). Her true form is a scorpion the size of a pipa. She practises Taoist arts for several years and obtains magical powers. She once listened to the Buddha reciting scriptures in Leiyin Temple (雷音寺) and stung him with the poisonous sting on her tail when he brushed her aside. The Buddha suffers from the pain of the sting and instructs his followers to bring the scorpion to him but she has already fled. Shortly after escaping from Women's Country, Tang Sanzang is abducted by the scorpion demon and taken back to her lair, where she tries to force Tang Sanzang to marry her. Sun Wukong and Zhu Bajie fight with the scorpion but are held back by her poisonous sting. The scorpion is eventually killed by the Sun Deity of Mao (卯日星官), who transforms into a giant rooster with two combs.
Six Eared Macaque
The Six Eared Macaque (六耳獼猴) is one of the four spiritual primates that do not belong to any of the ten categories that all beings in the universe are classified under. The other three are the Intelligent Stone Monkey (靈明石猴), Red Bottomed Horse Monkey (赤尻馬猴) and Long Armed Ape Monkey (通臂猿猴). As he and Sun Wukong are both spiritual primates (Sun Wukong is the Intelligent Stone Monkey), their powers and abilities are on par. He first appears in Xiliang (西粱) in disguise as Sun Wukong, knocks Tang Sanzang unconscious and steals the baggage. He fights with the real Sun Wukong and neither of them is able to overcome his opponent. No one is able to differentiate between the real and the fake Sun Wukong until the two appear before the Buddha, who tells them about the four spiritual primates. The Six Eared Macaque attempts to flee when he hears the Buddha speak about his true identity but the Buddha traps him under a giant golden alms bowl. The macaque is then killed by Sun Wukong.
Bull Demon King, Princess Iron Fan and associates
Bull Demon King (牛魔王) is a demon king based in Sky Scraping Cave (摩雲洞) on Accumulated Thunder Mountain (積雷山). In the early chapters of the novel, he becomes sworn brothers with Sun Wukong and five other demon kings. He is ranked the most senior of the seven, and styles himself "Great Sage Who Pacifies Heaven" (平天大聖). He marries Princess Iron Fan and has a son, Red Boy, with her. He appears again in a later chapter when the protagonists arrive at the Flaming Mountains along their journey. Sun Wukong disguises himself as Bull Demon King to deceive Princess Iron Fan and takes away her Banana Leaf Fan. The real Bull Demon King visits Princess Iron Fan, who then realises she has been tricked. Bull Demon King disguises himself as Zhu Bajie to trick Sun Wukong and retrieves the fan. In the ensuing fight against Sun Wukong and Zhu Bajie, Bull Demon King reveals his true form, a giant white bull, and attempts to charge towards his opponents. Nezha shows up, captures Bull Demon King, and brings him to Heaven to let the Jade Emperor decide his fate.
Princess Iron Fan (鐵扇公主) is Bull Demon King's wife and Red Boy's mother.
Jade Faced Princess (玉面公主) is Bull Demon King's concubine. Her true form is a vixen. She is killed by Zhu Bajie.
The Water Repelling Golden Crystal Beast (避水金晶獸) is Bull Demon King's steed. It is taken away by Sun Wukong.
Wansheng Dragon King and associates
Wansheng Dragon King (萬聖龍王) is based in Emerald Waves Lake (碧波潭), Rocky Mountain (亂石山), Kingdom of Jisai (祭賽國). He marries his daughter, Wansheng Princess, to the Nine Headed Bug. He plots with his son-in-law to steal a Śarīra from the pagoda in Golden Ray Monastery (金光寺) in Jisai and release a rain of blood in the kingdom. Without the Śarīra, the pagoda loses its magical shine, and the king perceives the blood rain as an ill omen. He believes that the monks in the monastery are responsible for stealing the Śarīra and starts persecuting them. Sun Wukong uncovers the truth when he and his companions arrive in Jisai. The dragon king and his family are eventually killed by Sun Wukong and Zhu Bajie. The Śarīra is returned to the pagoda.
The Nine Headed Bug (九頭蟲), also known as the Nine Headed Prince Consort (九頭駙馬), is married to Wansheng Dragon King's daughter. He is armed with a Crescent Moon Spade (月牙鏟). He collaborates with his father-in-law to steal the Śarīra from Golden Ray Monastery. Sun Wukong enlists the help of celestial forces to deal with the demons. The Nine Headed Bug has one of his heads bitten off by Erlang Shen's celestial hound but manages to escape.
Wansheng Princess (萬聖公主) is Wansheng Dragon King's daughter and the Nine Headed Bug's wife. She stole the Nine Leaves Lingzhi Herb (九葉靈芝草) from the Queen Mother of the West. She is slain by Zhu Bajie.
Benbo'erba (奔波兒灞) and Babo'erben (灞波兒奔) are two minions of the Nine Headed Bug. Their respective forms are a sheatfish and a blackfish respectively. They stay at the top of the pagoda in Golden Ray Monastery after the Śarīra is stolen. Sun Wukong discovers them while cleaning the pagoda and captures them. He learns about the theft of the Śarīra from them.
Tree spirits
A group of tree spirits are based in Wood Immortal Temple (木仙庵) at Bramble Ridge (荊棘嶺). The four most senior spirits are Jinjie Shiba Gong (勁節十八公), Guzhi Gong (孤直公), Lingkongzi (凌空子) and Fuyun Sou (拂雲叟), who appear in human form as four old men. Their true forms are a pine tree, a cedar tree, a juniper tree and a bamboo tree respectively. Tang Sanzang encounters them in the temple and discusses poetry with them. Other spirits include the Naked Demon (赤身鬼) and the Apricot Immortal (杏仙), whose true forms are a maple tree and an apricot tree respectively, while their servants are flower spirits. Sun Wukong sees through their disguise and tells Zhu Bajie when the latter asks him if he detects any demons in the vicinity. Zhu Bajie then destroys all the trees. Tang Sanzang is shocked and he scolds Zhu Bajie for killing innocents because the spirits never harmed him, but Sun Wukong explains that it is best to eliminate the spirits now in case they become evil in the future.
Yellow Brows Great King
Yellow Brows Great King (黃眉大王) is actually a servant boy who helps Maitreya play the sounding stone. When his master was away, he stole the Human Sack (人種袋) and Golden Cymbals (金鐃) and escaped to become a demon lord. He transforms his sounding stone into a Wolf's Teeth Club (狼牙棒) as his weapon. He creates a fake Leiyin Temple and impersonates the Buddha while his minions disguise themselves as the Buddha's followers. Tang Sanzang, Zhu Bajie and Sha Wujing fall for his ruse as they mistakenly believe that they have reached their destination, and are captured by him. Sun Wukong tries to save his companions but Yellow Brows traps him in the Golden Cymbals. Sun Wukong escapes later and brings various divine forces to help him counter the demon but Yellow Brows uses the Human Sack to trap all the reinforcements. At the critical moment, Maitreya shows up and suggests to Sun Wukong to transform into a watermelon. The unsuspecting Yellow Brows eats the watermelon and Sun Wukong causes agony to the demon inside his stomach. Yellow Brows surrenders and is eventually taken back by Maitreya.
Python Demon
The Python Demon (蟒蛇精) is based in Tuoluo Manor (駝羅庄) on Qijue Mountain (七絕山). He is armed with a pair of spears. His true form is a giant python with red scales and glowing eyes. He has eaten many people and animals living in that area. He meets his end when Sun Wukong enters his body and breaks out of his stomach.
Sai Tai Sui
Sai Tai Sui (賽太歲; literally “Equivalent to Tai Sui”) is a demon king based on Qilin Mountain (麒麟山) in the Kingdom of Zhuzi (朱紫國). He is actually the Golden Haired Hou (金毛犼), the steed of Guanyin. Armed with a Broad Axe (宣花鉞斧), he also has with him a set of three magic bells, known as the Purple-Gold Bells (紫金鈴), which can conjure fire, smoke and dust storms when rung. He kidnaps the Lady of Jinsheng Palace (金聖宮娘娘), one of the king’s favourite concubines, and tries to force her to marry him. Unknown to him, the Immortal Ziyang (紫陽真人) has secretly cast a protective shield on the lady, such that anyone who touches her will feel like being pricked by thorns. Sun Wukong uses tricks to steal the bells from Sai Tai Sui and then uses them against the demon. The demon is eventually subdued and taken back by Guanyin.
Spider Demons and Hundred Eyed Demon Lord
Diorama at Haw Par Villa, Singapore, depicting two of the Spider Demons trying to seduce Tang Sanzang.
Diorama at Haw Par Villa, Singapore, depicting two of the Spider Demons trying to seduce Tang Sanzang.
The Spider Demons (蜘蛛精) are seven sisters based in Silk Cave (盤絲洞) at Silk Ridge (盤絲嶺). As their names suggest, their true forms are spiders. Tang Sanzang stumbles upon their thatched hut while begging for alms and tries to leave after suspecting that they are demons. However, it is too late as the demons emit spider silk from their navels and spin a web to trap Tang Sanzang. They are defeated by Sun Wukong later and have no choice but to release Tang Sanzang. The spiders are later squashed to death by Sun Wukong.
The Hundred Eyed Demon Lord (百眼魔君), also known as the Multiple Eyed Creature (多目怪), is a centipede demon based in Yellow Flower Temple (黃花觀). He has a thousand eyes that radiate brilliant golden light to confuse his enemies and victims. He is the seven spider demons' senior and disguises himself as a Taoist. The spiders approach him for help in taking revenge after their defeat at the hands of Sun Wukong. He offers the protagonists poisoned drinks when they stop for a rest at his temple but Sun Wukong sees through his ruse. He seizes Tang Sanzang and holds him hostage, while Sun Wukong captures the seven spiders. He refuses to exchange Tang Sanzang for his juniors and Sun Wukong kills the spiders in anger. He is eventually subdued and captured by Pilanpo Bodhisattva and sent to guard the Thousand Flowers Cave (千花洞) at Purple Clouds Mountain (紫雲山).
Demons at Lion Camel Ridge
Three demon kings are based in Lion Camel Cave (獅駝洞) at Lion Camel Ridge (獅駝嶺). Sun Wukong learns about the demons from Xiaozuanfeng (小鑽風), one of their minions captured by him. The three are:
The Azure Lion (青毛獅子) is actually the steed of Manjusri which previously appeared in an earlier chapter as the Lion-Lynx Demon. He is armed with a bronze saber. He is capable of transforming himself into several times bigger or smaller than his normal size. It is said that he once showed up uninvited at a peach feast hosted by the Queen Mother of the West and wanted to fight for the rulership of Heaven. The Jade Emperor sent 100,000 celestial troops to capture the demon, who turned into a giant monster and devoured the entire army in one gulp. The Azure Lion swallows Sun Wukong, who causes trouble inside his stomach. The Lion then pretends to agree to open his mouth and let Sun Wukong out, but intends to bite him to death when he comes out. However, Sun Wukong sticks out his weapon instead and the demon breaks his teeth after biting on the staff. Sun Wukong later creates a long rope, ties it around the demon's heart and plays with it after leaving the demon's stomach. The Azure Lion is eventually subdued and taken back by Manjusri.
The Yellow Toothed Elephant (黃牙老象) is actually the white elephant that the bodhisattva Samantabhadra rides on. He appears as a giant with an elephant-like face, and is armed with a spear. He has a long nose capable of trapping enemies and crushing them. While fighting with Zhu Bajie, he uses his nose to wrap around him and capture him. He is eventually subdued and taken back by Samantabhadra.
The Golden Winged Great Peng (金翅大鵬雕) is armed with a ji and capable of flying over great distances. He possesses a Flask of Yin and Yang Essence (陰陽二氣瓶) which can suck in unsuspecting victims. After a while, the victim trapped inside the flask will be reduced to a bloody mash. He uses the flask to trap Sun Wukong but the latter breaks out and the flask is rendered useless because its essence has been spilt. The demon is later revealed to be actually a brother of the peacock Mahamayuri (the Buddha's godmother), as both of them were born to the Fenghuang. The Buddha shows up to subdue the demon and take him back to Vulture Peak.
White Deer Spirit and White Faced Vixen Spirit
The White Deer Spirit (白鹿精) is actually the mount of the deity Old Man of the South Pole. He stole his master's staff and escaped into the human world. He accepts the White Faced Vixen Spirit (白面狐狸精) as a daughter, disguises her as a beautiful maiden, and presents her to the ruler of the Kingdom of Biqiu (比丘國). The king is entranced by the vixen's charming looks and marries her, while the white deer (disguised as a middle-aged man) becomes the royal father-in-law (國丈). The king gradually falls sick under the demons' influence, and the white deer lies that the hearts of 1,111 children are required to make a cure. The king then issues an order to capture 1,111 children and imprison them in cages. When the protagonists arrive in Biqiu, the white deer tells the king that Tang Sanzang's heart is the best cure so the king orders Tang Sanzang to be arrested. Sun Wukong saves the children and exposes the demons' true forms. The vixen is slain by Zhu Bajie and the white deer is subdued and taken back by the Old Man of the South Pole.
Lady Earth Flow
Lady Earth Flow (地涌夫人) is actually a Golden Nosed Albino Rat Spirit (金鼻白毛老鼠精) who attained her powers after practising Taoist arts for 300 years. She once secretly consumed the Fragrant Blossoms Precious Candles (香花寶燭) at Vulture Peak, and called herself "Half-Guanyin" (半截觀音). She was captured by Li Jing and Nezha, and was supposed to be killed, but the Buddha told them to spare her life, and she was so grateful that she acknowledged Li Jing as her godfather and Nezha as her godbrother. She later moved to the Bottomless Pit (無底洞) at Flaming Air Mountain (焰空山) and renamed herself "Lady Earth Flow". She is armed with a pair of swords. When the protagonists pass by Black Pines Forest (黑松林), she disguises herself as a damsel in distress to attract Tang Sanzang's attention. Tang Sanzang takes pity on her and lets her accompany them to a nearby temple, but Sun Wukong sees through her cover. She ate six monks in the temple and captures Tang Sanzang when Sun Wukong and the others are distracted. Sun Wukong finds out her true identity later and brings Li Jing and Nezha to subdue her and take her back to Heaven.
Ruler of the Kingdom of Miefa
The ruler of the Kingdom of Miefa (滅法國; "Miefa" literally means “destroy dharma”) hates Buddhists and once made an oath to slaughter 10,000 Buddhist monks. He has already killed 9,996 monks when the protagonists arrive in Miefa. To evade trouble, the protagonists disguise themselves as horse traders and hide in a big cupboard in an inn. However, that night, the cupboard is stolen by thieves but is recovered by the authorities and brought to the court. Sun Wukong cast sleeping spells on the royal household and officials and shaved their heads. The next morning, the king wakes up and is shocked to see that he, his family members, and his subjects are bald, just like Buddhist monks. He realises that he has done wrong in persecuting Buddhist monks so he repents and renames his domain "Kingdom of Qinfa" (欽法國; "Qinfa" literally means “respect for dharma”).
King of the Southern Hill
The King of the Southern Hill (南山大王) is a demon king based in Linked Cave (連環洞), Bent Peak (折岳), Hidden Misty Mountain (隱霧山). He is armed with an iron pestle (鐵杵) and is capable of creating windstorms and mist. He is less powerful than other demons in the novel, but is considered one of the wittiest. He uses a plan called the "strategy of separating the plum blossom's petals" (分瓣梅花计) to lure Sun Wukong, Zhu Bajie and Sha Wujing away from Tang Sanzang in three different instances and then captures Tang. Sun Wukong infiltrates his lair and casts a sleeping spell on the demon and his minions and saves Tang Sanzang. The demon is slain by Zhu Bajie just as he awakes, and his true form is revealed to be a leopard with mugwort-shaped patterns on its body.
Grand Saint of Nine Spirits and associates
The Grand Saint of Nine Spirits (九靈元聖) is actually the Nine Headed Lion that Taiyi Jiuku Tianzun rides on. The boy in charge of looking after the lion once secretly drank a special potion and fell asleep for three days in Heaven (equivalent to three years in the human world). The lion seizes the opportunity to escape. He builds his base at Jiuqu Panhuan Cave (九曲盤桓洞) at Bamboo Links Mountain (竹節山) near the Kingdom of Yuhua (玉華國). The lion demons living around that area revere him as their grand ancestor. The Nine Headed Lion is different from most other demons in the novel in a sense that it neither harms humans nor seeks to taste Tang Sanzang's flesh. He is angered when he learns that his god-grandson, the Tawny Lion Demon, has been killed by Sun Wukong, and wants to take revenge. He captures Tang Sanzang, Zhu Bajie, Sha Wujing and the royal family of Yuhua, and has them whipped. He is eventually subdued by Taiyi Jiuku Tianzun and taken back to Heaven.
The Tawny Lion Demon (黃獅精) is based in Tiger's Jaws Cave (虎口洞), Leopard's Head Mountain (豹頭山) in the Kingdom of Yuhua. He is armed with a Four Clears Spade (四明鏟). He is a god-grandson of the Nine Headed Lion. Once, overcome by greed, he steals Sun Wukong, Zhu Bajie and Sha Wujing's weapons. Although he does not harm humans and shows no interest in tasting Tang Sanzang's flesh, his avarice ultimately leads to disaster for him. Sun Wukong and his companions attack his cave and slaughter him and his minions to take back their weapons. His death is the catalyst for the conflict between the protagonists and the Nine Headed Lion.
The Roushi (猱獅), Xueshi (雪獅), Suanni (狻猊), Baize (白澤), Fuli (伏狸) and Boxiang (摶象) are six lion demons who used to inhabit the Jiuqu Panhuan Cave before the Nine Headed Lion came. They honour the Nine Headed Lion as their grand ancestor. They are captured by Sun Wukong and his companions and executed.
Kings of Cold, Heat and Dust Protection
The King of Cold Protection (辟寒大王), King of Heat Protection (辟暑大王) and King of Dust Protection (辟塵大王) are three demons based in Xuanying Cave (玄英洞), Azure Dragon Mountain (青龍山) in Jinping Prefecture (金平府). They are armed with a battleaxe, a broadsword, and a rattan whip respectively. Their true forms are rhinoceroses. They disguise themselves as Taoist deities and steal aromatic oil from lamps in a temple, tricking worshippers into believing that the "deities" have accepted the oil offered to them. Sun Wukong, Zhu Bajie and Sha Wujing disguise themselves as statues of the deities and catch the demons off guard, but the demons manage to capture Tang Sanzang and flee. Sun Wukong and company try to save their master but are outnumbered by the demons and their minions, so they seek help from celestial forces. The demons are eventually defeated and killed by the combined efforts of Sun Wukong and company, the four Wood beasts of the 28 Mansions (Wood Wolf of Legs, Wood Dragon of Horn, Wood Dog of Well and Wood Xie of Dipper), and marine forces led by the Dragon Crown Prince of the Western Sea.
Jade Rabbit Spirit
Sun Wukong and the Moon Rabbit, depicted in Yoshitoshi's One Hundred Aspects of the Moon, 1889.
Sun Wukong and the Moon Rabbit, depicted in Yoshitoshi's One Hundred Aspects of the Moon, 1889.
The Jade Rabbit Spirit (玉兔精) is actually the moon rabbit that pounds a mortar and pestle in Guanghan Palace (廣寒宮) on the Moon. The fairy Su'e (素娥) once hit her and she bore a grudge against her. Su'e was later reincarnated as a princess of India (天竺). The rabbit escapes into the human world to take revenge against Su'e. She lives in Maoying Mountain (毛穎山) and wields a short staff (transformed from the pestle) as her weapon. She kidnaps the princess of India and impersonates her. She meets Tang Sanzang when he passes by India on his journey, and wants to marry him so that she can absorb his yang essence and increase her powers. Sun Wukong sees through her disguise and fights with her. Just as Sun Wukong is about to defeat the Jade Rabbit, Chang'e shows up, stops him and takes the rabbit back to the Moon.
Great White Turtle
The Great White Turtle (大白龜) is a giant turtle based in Heaven Reaching River (通天河). He was forced out of his underwater residence by the King of Spiritual Touch. Sun Wukong brings Guanyin to subdue and take away the demon. He feels so grateful to the protagonists for helping him take back his home that he ferries them across the 800 li river on his back. Before moving on, Tang Sanzang promises to help the turtle ask the Buddha when he will be able to transform into a human. However, Tang Sanzang forgets his promise when he arrives at his destination, Vulture Peak, where the Buddha is based. The guardians transporting the protagonists back to Chang'an drop them off abruptly at Heaven Reaching River, where the protagonists meet the turtle again. While ferrying the protagonists across the river, the turtle asks Tang Sanzang about the promise he made and the latter apologises for breaking his word. The unhappy turtle throws them off his back into the water and they swim to the shore. This incident fulfils the last of the 81 tribulations that Tang Sanzang is destined to face on his journey to obtain the real scriptures.
Historical figures
Li Shimin, Emperor Taizong of Tang (唐太宗李世民)
Wei Zheng (魏徵)
Xu Maogong (徐懋功)
Yuchi Gong (尉遲恭)
Qin Qiong (秦瓊)
Xiao Yu (蕭瑀)
Fu Yi (傅奕)
Yin Kaishan (殷開山)
Yuan Tiangang (袁天罡)
Li Chunfeng (李淳風)
Li Yuan, Emperor Gaozu of Tang (唐高祖李淵)
Li Jiancheng (李建成)
Li Yuanji (李元吉)
Xu Jingzong (許敬宗)
Wang Gui (王珪)
Xue Rengui (薛仁貴)
Liu Hongji (劉弘基)
Duan Zhixian (段志賢)
Ma Sanbao (馬三寶)
Cheng Yaojin (程咬金)
Gao Shilian (高士廉)
Zhang Gongjin (張公謹)
Fang Xuanling (房玄齡)
Du Ruhui (杜如晦)
Others
Liu Boqin (劉伯欽) is a hunter who protects Tang Sanzang from wild beasts and provides him with food and shelter. He introduces the latter to Sun Wukong, who was trapped under a mountain by the Buddha.
Gao Cuilan (高翠蘭) is a woman forced by Zhu Bajie to be his wife.
Squire Gao (高員外) is Gao Cuilan's father.
[hide]
Wu Cheng'en's Journey to the West
Characters
Sun Wukong Xuanzang Zhu Bajie Sha Wujing Red Boy Baigujing Princess Iron Fan Others
Films
The Cave of the Silken Web (1927) Princess Iron Fan (1941) Alakazam the Great (1960) Havoc in Heaven (1961) Princess Iron Fan (1966) The Cave of the Silken Web (1967) Doraemon: Nobita's Parallel "Journey to the West" (1988) A Chinese Odyssey (1995) A Chinese Tall Story (2005) Saiyūki (2007) Monkey King vs. Er Lang Shen (2007) The Forbidden Kingdom (2008) Journey to the West: Conquering the Demons (2013) The Monkey King (2014) Monkey King: Hero Is Back (2015) The Monkey King 2 (2016) A Chinese Odyssey Part Three (2016) Journey to the West: The Demons Strike Back (2017) Wu Kong (2017) The Monkey King 3 (2018)
Sequels
A Supplement to the Journey to the West (c. 1640)
TV
Gokū no Daibōken (1967) Monkey (1978) Science Fiction Saiyuki Starzinger (1978) Journey to the West (1986 and 1999) Journey to the West (1996) Journey to the West II (1996) Monkey Magic (1998) Journey to the West – Legends of the Monkey King (1999) Shinzo (2000) Sunny Piggy (2000) The Monkey King (2001) The Monkey King: Quest for the Sutra (2002) Saiyūki (2006) Wu Cheng'en and Journey to the West (2010) Journey to the West (2010) Journey to the West (2011) A Korean Odyssey (2017) The New Legends of Monkey (2018)
Stage
Monkey: Journey to the West (play)
Manga and Comics
Dragon Ball Saiyūki Patalliro Saiyuki Monkey Typhoon Saint The Monkey King Xin American Born Chinese
Games
Ether Saga Online Enslaved: Odyssey to the West Fantasy Westward Journey Ganso Saiyūki: Super Monkey Daibōken Legend of Wukong Monkey Hero Monkey Magic Saiyuki: Journey West SonSon Westward Journey Online II Whomp 'Em Yūyūki
Literature
Monkey (1942 novel) Griever: An American Monkey King in China (1986 novel) Tripmaster Monkey (1989 novel) Four Great Classical Novels
Places
Gao Village Gao Village Arc Mount Huaguo Shuilian Cave Tepe Narenj
Other
List of media adaptations of Journey to the West Monk's spade Ruyi Jingu Bang Journey to the West (album)
Categories
http://www.wikiwand.com/en/List_of_J...est_characters
-
201212090738濟公活佛救世真經(中越文)
59經典系列
濟公活佛救世真經
Jì Gōng Huó Fó Jiù Shì Zhēn Jīng
Chi Cung Hỏa Phỏ Chíu Sứ Chân Chin
TẾ CÔNG HOẠT PHẬT CỨU THẾ CHÂN KINH
濟世群生照三千
Jì shì qún shēng zhào sān qiān
Chí sứ tsuỷn sang cháo san tsen
Tế thế quần sanh chiếu tam thiên.
公正無私可達天
Gōng zhèng wú sī kě dá tiān
Côn chấn ủ sư khờ tả then
Công chánh vô tư khả đạt thiên
活用真經傳萬世
Huó yòng zhēn jīng chuán wàn shì
Hỏa dôn chân chin tsoản quan sư
Hoạt dụng chân kinh truyền vạn thế
佛法無邊化大千
Fó fǎ wú biān huà dà qiān
Phỏ phà ủ pen hóa tá tsen
Phật pháp vô biên hóa đại thiên
真經應運出 災消劫除大道尊
Zhēn jīng yìng yùn chū, zāi xiāo jié chú dà dào zūn
Chân chin ing uyn tsu, chai xeo chi-ẻ tsủ ta tao chuân
Chân kinh ứng vận xuất, tai tiêu kiếp trừ đại đạo tôn
修身化世立功勳 八八聖賢紀
Xiū shēn huà shì lì gōng xūn, bā bā shèng xián jì
Xiu sân hoa sư li côn xuyn, pa pa sân tsẻn chi
Tu thân hóa thế lập công huân, bát bát thánh hiền kỉ
佛聖仙真發慈悲 德澤群生得光輝
Fó shèng xian zhēn fā cí bēi, dé zé qún shēng dé guāng huī
Phỏ sân xen chân pha tsử bây, tở chở tsuỷn sân tở coang huy
Phật thánh tiên chân phát từ bi, đức trạch quần sanh đắc quang huy
東來紫氣展 普渡三曹開妙玄
Dōng lái zǐ qì zhǎn, pǔ dù sān cáo kāi miào xuán
Tôn lải chừ tsi chàng, pù tú san tsảo khai méo tsoẻn
Đông lai tử khí triển, phổ độ tam tào khai diệu huyền
應身下凡師天然 中土有緣份
Yīng shēn xià fán shī tiān rán, zhōng tǔ yǒu yuán fèn
Ing sân xi-a phản sư then rản, chôn thù dầu doẻn phinh
Ứng thân hạ phàm sư thiên nhiên, trung thổ hữu duyên phần
繼往開來萬八春 白陽逢運道線存
Jì wǎng kāi lái wàn bā chūn, bái yáng féng yùn dào xiàn cún
Chi quàng khai lải quán pa tsun, pải dảng phẩn uyn tao tsoen tsủn
Kế vãng khai lai vạn bát xuân, bạch dương phùng vận đạo tuyến tồn
青紅運已隱 陽光普照道德揚
Qīng hóng yùn yǐ yǐn, yáng guāng pǔ zhào dào dé yáng
Tsin hổn uyn ỉ ìn, dảng coang pù chao tao tở dảng
Thanh hồng vận dĩ ẩn, dương quang phổ chiếu đạo đức dương
萬邦咸仰運大同 家家佛光照
Wàn bāng xián yǎng yùn dà tóng, jiā jiā fó guāng zhào
Quan pang sẻn dàng uyn ta thổn, chi-a chi-a phỏ coang chao
Vạn bang hàm ngưỡng vận đại đồng, gia gia phật quang chiếu
靈山如來靜觀招 吾師指點路一條
Líng shān rú lái jìng guān zhāo, wú shī zhǐ diǎn lù yī tiáo
Lỉn san rủ lải chin coang chao, ủ sư chử tèn lú í thẻo
Linh sơn như lai tĩnh quan chiêu, ngô sư chỉ điểm lộ nhất điều
千經萬典有 未聞真經說因由
Qiān jīng wàn diǎn yǒu, wèi wén zhēn jīng shuō yīn yóu
Tsen chin quán tẻn dầu, quấy quẩn chân chin soo ing dẩu
Thiên kinh vạn điển hữu, vị văn chân kinh thuyết nhân do
有緣明師會相求 開泰白陽運
Yǒu yuán míng shī huì xiāng qiú, kāi tài bái yáng yùn
Dầu doẻn mỉng sư húy sieng tsỉu, khai thai pải dảng uyn
Hữu duyên minh sư hội tương cầu, khai thái bạch dương vận
佛今說破朦朧雲 止於至善離苦淪
Fó jīn shuō pò méng lóng yún, zhǐ yú zhì shàn lí kǔ lún
Phỏ chin xoo po mẩn lổng uỷn, chừ uỷa chư san lỉ khù lủn
Phật kim thuyết phá mông lông vân, thiện chí ư chỉ li khổ luân
二六時守一 五氣朝元一紀飛
Èr liù shí shǒu yī, wǔ qì cháo yuán yí jì fēi
Ớ liu sử sầu y, ù tsi tsảo doẻn ỷ chí phây
Nhị lục thì thủ nhất, ngũ khí triều nguyên nhất kỉ phi
蓮花座上會丹墀 尊者本羅漢
Lián huā zuò shàng huì dān chí, zūn zhě běn luó hàn
Lẻn hoa choo sang huy tan tsử, chuynh chờ pần lỏo han
Liên hoa tọa thượng hội đan trì, tôn giả bổn La Hán
丈六金身照世間 濟人醒世皈依安
Zhàng liù jīn shēn zhào shì jiān, jì rén xǐng shì guī yī ān
Chan liu chin sân chao sư chen, chi rẩn xìn sứ cuy y an
Trượng lục kim thân chiếu thế gian, tế nhân tỉnh thế quy y an
心明善男女 經文悟透莫遲疑
Xīn míng shàn nán nǚ, jīng wén wù tòu mò chí yí
Xin mỉn san nản nuỳa, chin quẩn u thâu mo tsử ỷ
Tâm minh thiện nam nữ, kinh văn ngộ thấu mạc trì nghi
受師點化脫苦之 學致中庸並
Shòu shī diǎn huà tuō kǔ zhī, xué zhì zhōng yōng bìng
Sâu sư tèn hoa thoo khù chư, xỏe chư chôn dôn ping
Thụ sư điểm hóa thoát khổ chi, học trí trung dung tịnh
心誠把經奉佛名 一切災殃化作塵
Xīn chéng bǎ jīng fèng fó míng, yī qiè zāi yāng huà zuò chén
Xin tsẩn pà chin phấn phỏ mỉn, y tsi-e chai dang hoa choo tsẩn
Tâm thành bả kinh phụng Phật danh, nhất thiết tai ương hóa tác trần
道大惟天大 至尊至貴點靈台
Dào dà wéi tiān dà, zhì zūn zhì guì diǎn líng tái
Tao ta quẩy then ta, chư chuynh chư cuy tèn lỉn thải
Đạo đại duy thiên đại, chí tôn chí quý điểm linh thai
應運開泰萬象栽 善智慧朗朗
Yìng yùn kāi tài wàn xiàng zai, shàn zhì huì lǎng lǎng
Ing uyn khai thai quan sieng chai, san chư huy lảng làng
Ứng vận khai thái vạn tượng tài, thiện trí tuệ lãng lãng
立身行道內外功 理正事明天下通
Lì shēn xíng dào nèi wài gong, lǐ zhèng shì míng tiān xià tong
Li sân xỉn tao nây quai côn, lì chân sư mỉn then xi-a thôn
Lập thân hành đạo nội ngoại công, lí chánh sự minh thiên hạ thông
古今誰無錯 過勿憚改入善科
Gǔ jīn shuí wú cuò, guò wù dàn gǎi rù shàn kē
Cù chin sủy ủ tsoo, coo u tan cài ru san khơ
Cổ kim thùy vô thác, quá vật đạn cải nhập thiện khoa
科程過後苦海逃 士農及工賈
Kē chéng guò hòu kǔ hǎi táo, shì nóng jí gōng jiǎ
Khơ tsẩn coo hâu khủ hài thảo, sư nổn chỉ côn chi-à
Khoa trình quá hậu khổ hải đào, sĩ nông cập công giả
志心常唸福德高 閤家平安萬事和
Zhì xīn cháng niàn fú dé gāo, hé jiā píng ān wàn shì hé
Chư xin tsản nén phủ tở cao, hở chi-a pỉn an quan sư hở
Chí tâm thường niệm phúc đức cao, hợp gia bình an vạn sự hòa
經文雖淺近 不可視為頂上雲
Jīng wén suī qiǎn jìn, bù kě shì wéi dǐng shàng yún
Chin quẩn suy tsèn chin, pu khờ sư quẩy tìn san uỷn
Kinh văn tuy thiển cận, bất khả thị vi đính thượng vân
奉行真經脫苦輪 心誠虔拜誦
Fèng xíng zhēn jīng tuō kǔ lún, xīn chéng qián bài sòng
Phân xỉn chân chin thoo khù lủn, xin tsẩn tsẻn pai sôn
Phụng hành chân kinh thoát khổ luân, tâm thành kiền bái tụng
消災解厄離苦障 逢凶化吉定禎祥
Xiāo zāi jiě è lí kǔ zhàng, féng xiōng huà jí dìng zhēn xiáng
Xeo chai chè ơ lỉ khù chang, phẩn xi-ong hóa chỉ tin chân xiẻng
Tiêu tai giải ách li khổ chướng, phùng hung hóa cát định trinh tường
朝夕誠心唸 心明神清身不顛
Zhāo xì chéng xīn niàn, xīn míng shén qīng shēn bù diān
Chao xi tsẩn xin nen, xin mỉn sẩn tsin sân pu ten
Triêu tịch thành tâm niệm, tâm minh thần thanh thân bất điên
萬病解卻孽不纏 唸經心頭正
Wàn bìng jiě què niè bù chán, niàn jīng xīn tóu zhèng
Quan ping chè tsuê ni-e pu tsản, nen chin xin thẩu châng
Vạn bệnh giải khước nghiệt bất triền, niệm kinh tâm đầu chánh
驅邪除穢事安寧 福祿乾元亨利貞
Qū xié chú huì shì ān níng, fú lù qián yuán hēng lì zhēn
Tsuya xi-ẻ tsủ huy sư an nỉn, phủ lu tsẻn doẻn hân li chân
Khu tà trừ uế sự an ninh, phúc lộc càn nguyên hanh lợi trinh
誦此活佛經 福慧雙增長
Sòng cǐ huó fó jīng, fú huì shuāng zēng zhǎng
Sôn tsừ hỏo phỏ chin, phủ huy xoan chân chàn
Tụng thử Hoạt Phật kinh, phúc tuệ song tăng trưởng
誦此活佛經 子孫得安康
Sòng cǐ huó fó jīng, zǐ sūn dé ān kāng
Sôn tsừ hỏo phỏ chin, chừ xuynh tở an khang
Tụng thử Hoạt Phật kinh, tử tôn đắc an khang
誦唸活佛經 功名利祿得平步
Sòng niàn huó fó jīng, gōng míng lì lù dé píng bù
Sôn nen hỏo phỏ chin, côn mỉn li lu tở pỉn pu
Tụng niệm Hoạt Phật kinh, công danh lợi lộc đắc bình bộ
誦得真經文 永世化為吉
Sòng dé zhēn jīng wén, yǒng shì huà wéi jí
Sôn tở chân chin quỷnh, dôn sứ hóa quẩy chỉ
Tụng đắc chân kinh văn, vĩnh thế hóa vi cát
若為父母誦 父母得長壽
Ruò wèi fù mǔ sòng, fù mǔ dé cháng shòu
Roo quây phu mù sôn, phu mù tở tsảng sâu
Nhược vi phụ mẫu tụng, phụ mẫu đắc trường thọ
若為亡化唸 亡靈得超生
Ruò wèi wáng huà niàn, wáng líng dé chāo sheng
Roo quây quản hoa nen, quản lỉn tở tsao sân
Nhược vi vong hóa niệm, vong linh đắc siêu sanh
若為親友求病殃 病殃得安痊
Ruò wèi qīn yǒu qíu bìng yang, bìng yāng dé ān quán
Roo quây tsin dầu tsỉu ping dang, ping dang tở an tsoẻn
Nhược vi thân hữu cầu bệnh ương, bệnh ương đắc an thuyên
全家老幼同聲唸 老幼保安康
Quán jiā lǎo yòu tóng shēng niàn, lǎo yòu bǎo ān kāng
Tsoẻn chi-a lào dâu thổn sân nen, lào dâu pào an khang
Toàn gia lão ấu đồng thanh niệm, lão ấu bảo an khang
誦唸濟公真經 免災又消難
Sòng niàn jì gōng zhēn jīng, miǎn zāi yòu xiāo nàn
Sôn nen chi côn chân chin, mèn chai dâu xi-ao nan
Tụng niệm Tế Công chân kinh, miễn tai hựu tiêu nạn
誦得濟公真經 覺悟第一先
Sòng dé jì gōng zhēn jīng, jué wù dì yī xiān
Sôn tở chi côn chân chin, chỏe u ti y xen
Tụng đắc Tế Công chân kinh, giác ngộ đệ nhất tiên
真經廣佈十方界 諸尊菩薩同讚曰:
Zhēn jīng guǎng bù shí fāng jiè, zhū zūn pú sà tóng zàn yuē
Chân chin coàn pu sử phang chi-é, chu chuynh pủ sa thổn chan doe
Chân kinh quảng bố thập phương giới, Chư tôn Bồ Tát đồng tán viết:
濟公活佛大慈悲 為救九六眾原靈
Jì gōng huó fó dà cí bēi, wèi jiù jiǔ liù zhòng yuán líng
Chi côn hỏo phỏ ta tsử pây, quây chiu chìu liu chôn doẻn lỉn
Tế Công Hoạt Phật đại từ bi, vi cứu cửu lục chúng nguyên linh
了卻人生死生路
Liǎo què rén shēng sǐ shēng lù
Lèo tsoe rẩn sân sừ sân lu
Liễu khước nhân sinh tử sinh lộ
濟公活佛曰:家中有本真經 可保平安
Jì gōng huó fó yue: Jiā zhōng yǒu běn zhēn jīng, kě bǎo píng ān
Chi côn hỏo phỏ doe: che chôn dẩu pần chân chin, khở pào pỉng an
Tế Công Hoạt Phật viết: gia trung hữu bổn chân kinh, khả bảo bình an
不誦此經 奉上神桌 確保爾卻除邪魔永消滅
Bù sòng cǐ jīng, fèng shàng shén zhuō, què bǎo ěr què chú xié mó yǒng xiāo miè
Pu sôn tsừ chin, phân san sẩn choo, tsoe pảo ờ tsoe tsủ xẻ mỏ dồn xeo mé
Bất tụng thử kinh, phụng thượng thần trác, xác bảo nhĩ khước trừ tà ma vĩnh tiêu diệt
真誠誦此經 佈經說經典
Zhēn chéng sòng cǐ jīng, bù jīng shuō jīng diǎn
Chân tsẩn sôn tsừ chin, pu chin soo chin tèn
Chân thành tụng thử kinh, bố kinh thuyết kinh điển
功德無量福無邊 老幼康安壽延年
Gōng dé wú liàng fú wú biān, lǎo yòu kāng ān shòu yán nián
Côn tở ủ lieng phủ ủ pen, lào dâu khang an sâu dẻn nẻn
Công đức vô lượng phúc vô biên, lão ấu an khang thọ diên niên
弟子…稽首頓首
Dì zǐ. . . . . . ji shǒu dùn shǒu
Ti chừ……. Chi sầu tuýnh sầu
Đệ tử ........ kê thủ đốn thủ
奉請
Fèng qǐng
Phân tsìn
Phụng thỉnh
南無大慈大悲救苦救難濟公活佛(十 首)
Nán mó dà cí dà bēi jiù kǔ jiù nàn jì gōng huó fó (shí kòu shǒu)
Nản mỏ ta tsử ta pây chiu khù chiu nan chí côn hỏo phỏ (sử khâu sầu)
Nam mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn Tế Công Hoạt Phật (thập khấu thủ)
恭請
Gōng qǐng
Côn tsìn
Cung thỉnh
南無大慈大悲救苦救難天然古佛(十 首)
Nán mó dà cí dà bēi jiù kǔ jiù nàn tiān rán gǔ fó (shí kòu shǒu)
Nản mỏ ta tsử ta pây chiu khù chiu nan then rản cù phỏ (sử khâu sầu)
Nam mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn Thiên Nhiên Cổ Phật (thập khấu thủ)
http://blog.xuite.net/cyj1946/twblog...6%8A%E6%96%87)
-
-
-
http://buahomenh.weebly.com/bugravea...ua-cau-tai-loc
đắp non bộ chiều cao phong thuỷ như thế nào?
Theo dõi 4 câu trả lời Báo cáo vi phạm
Câu trả lời
Xếp hạng
Future Home Designer®
Câu trả lời hay nhất: FHD xin chào bạn,
Đúng là chiều cao của hòn non bộ nếu cần cung đẹp thì bác chỉ cần kéo thước lỗ ban ra là biết. Nhưng xin bác chú ý, yếu tố chơi non bộ theo phong thuỷ nó còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, mục đích. Theo đó ta sẽ có những xắp xếp cho phù hợp.
Ví dụ: Non bộ mà dùng để dùng chấn trạch trên một mảnh đất xấu (đất không hợp tuổi với gia chủ) thì khác với một hòn non bộ đón tài lộc, hay cả hai.
FUTURE HOME DESIGNER
FHD - Giải pháp cho ngôi nhà Việt
Nguồn:
http://fhd.com.vn/forum/default.aspx?g=p...
Future Home Designer® · 7 năm trước
0 Tán thành 1 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
PAULTUAN
Vấn đề này thật không đơn giãn vì phong thủy non bộ còn liên quan nơi đặt,hướng đặt và một số vấn đề khác.Bạn nên tìm nhà phong thủy đề hỏi cho chắc.Nếu bạn ỡ thành phô Hồ Chí Minh có thể đến đường Trường Chinh-Quận Tân Bình (góc Cộng Hòa ) để được tư vân lắp đặt
PAULTUAN · 7 năm trước
0 Tán thành 1 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
Pisces
“Bản gốc thước Lỗ-Ban”
1- Cung QUÝ NHÂN: NHẤT TÀI MỘC CUỘC. ( TỐT ).Tham lam tấn hoạnh tài.Ưng ý tự nhiên tai.Tác vật hà hội thứ.Phân minh kỳ bất sai.
Gồm có năm cung nhỏ là:Quyền lộc-Trung tín-Xác quan- Phát đạt-Thông minh.
Có nghĩa cửa mà đo được cung QUÝ NHÂN thì gia cảnh sẽ được khả quan, có người giúp đỡ, quyền thế, lộc thực tăng, làm ăn luôn phát đạt, người ăn ở bạn bè trung thành, con cái thông minh trên đường học vấn. Nhưng chớ quá tham lam, làm điều bất chánh thì sẽ bị mất hết.
2- Cung HIỂM HỌA: NHỊ BÌNH THỔ CUỘC. ( XẤU ).Cự môn hiếu phục thường.Du ký tẩu tha phương.Nhất thân ly tật bệnh.Dâm loạn nam nử ương.
Gồm có năm cung nhỏ là:Tán thành-Thời nhơn-Thất hiếu-Tai họa- Trường bịnh.
Có nghĩa cửa mà đo được cung HIỂM HỌA thì gia cảnh sẽ bị tán tài lộc, trôi giạt tha phương mà sống vẫn thiếu hụt, con cháu dâm ô hư thân mất nết.
3- Cung THIÊN TAI: TAM LY THỔ CUỘC. ( XẤU ).Lộc tồn nhân đa lãm.Ly biệt hưu bất tường.Phu thê xung khắc mãnh.Nam nử đại gia ương.
Gồm có năm cung nhỏ là: Hoàn tữ- Quan tài- Thân bệnh- Thối tài- Cô quả.
Có nghĩa cửa mà đo được cung THIÊN TAI thì gia cảnh coi chừng đau ốm nặng, chết chóc, mất của, cô độc, vợ chồng cắng đắng, con cái gặp nạn.
4-** Cung THIÊN TÀI: TỨ NGHĨA THỦY CUỘC. ( TỐT ).Văn khúc chử vạn chương.Đời đời cận quân vương.Tài lộc tái gia phú.Chấp thằng lục lý xương.
Gồm có năm cung nhỏ là: Thi thơ- Văn học- Thanh quý- Tác lộc- Thiên lộc.
Có nghĩa cửa mà đo được cung THIÊN TÀI thì gia cảnh rất tốt, chủ nhà luôn luôn may mắn về tước lộc, con cái được nhờ và hiếu thão. Cuộc sống luôn luôn được ăn ngon mặc đẹp, tiền bạc vô đều.
5- * Cung NHƠN LỘC: NGŨ QUAN KIM CUỘC. ( TỐT ).Vũ khúc xuân lộc tinh.Phú quý tự an ninh.Tấn bửu an điền trạch.Thông minh trí tuệ sinh.
Gồm có năm cung nhỏ là: Tử tôn- Phú quý- Tấn bửu- Thập thiện- Văn chương.
Có nghĩa cửa mà đo được cung NHƠN LỘC thì gia cảnh có nghề nghiệp luôn luôn phát triển tinh vi đắc lợi, con cái học giõi,gia đạo phú quý,tuổi thọ.
6- Cung CÔ ĐỘC: LỤC CƯỚC HỎA CUỘC. ( XẤU ).Liêm trinh tửu sắc thanh.Lộ vong nhân đánh tranh.Quân sư lâm ly tán.Đao kiếp mãnh tri hoành.
Gồm có năm cung nhỏ là: Bạo nghịch- Vô vong- Ly tán- Tửu thực- Dâm dục.
Có nghĩa cửa mà đo được cung CÔ ĐỘC thì gia cảnh bị hao người, hao của, biệt ly, con cái ngổ nghịch, trác táng, tửu sắc vô độ đến chết.
7- Cung THIÊN TẶC: THẤT TAI HỎA CUỘC. ( XẤU ).Phá quân chủ tung hoành.Thập ác tri nghịch hành.Phá gia tài thối tán.Phiền tất bất an ninh.
Gồm có năm cung nhỏ là: Phòng bịnh- Chiêu ôn- Ôn tai- Ngục tù- Quan tài.
Có nghĩa cửa mà đo được cung THIÊN TẶC thì gia cảnh nên đề phòng bịnh đưa đến bất ngờ, tai bay họa gởi, ngục tù, chết chóc.Phải sửa cửa ngay.
8- * Cung TỂ TƯỚNG: BÁC BỜI THỔ CUỘC. ( TỐT ).Phụ đồng tể tướng tinh.Kim ngân mẩn thất đinh.Ngũ âm tài đính xuất.Công hầu phú quý kinh.
Gồm có năm cung nhỏ là: Đại tài- Thi thơ- Hoạnh tài- Hiếu tử- Quý nhân.
Có nghĩa cửa mà đo được cung TỂ TƯỚNG thì gia cảnh được hanh thông đủ mọi mặt: Con cái, tiền tài, công danh, sanh con quý tử, thông minh, hiếu thảo.Chủ gia luôn được may mắn bất ngờ.
KÍCH CỞ CỦA THƯỚC LỖ-BAN:Chiều dài chính xác của thước Lổ-Ban này là 520 mm (= 0,52 m).-Được chia ra làm 8 cung LỚN : Theo thứ tự từ cung QUÝ NHÂN đến cung TỂ TƯỚNG như trên.Mỗi cung LỚN dài 65 mm.
-Mỗi cung LỚN: Được chia ra làm 5 cung NHỎ như trên.Mỗi cung NHỎ dài 13 mm.
CÁCH LÀM THƯỚC LỖ-BAN:
Các bạn có thể lấy một tấm bìa giấy màu trắng dày, cứng cáp, hoặc nhờ thợ mộc cắt, bào cho bạn cái thước dày 3 mm, rộng60 mm, dài 520 mm, tất nhiên khi cắt chiều dài phải cho thật chính xác: 520 mm.
-Sau đó các bạn có thể lấy bút bi để kẻ cái thước Lỗ-Ban và điền tên các cung LỚN, cung NHỎ vào từng ô theo mẩu dưới đây.Thế là các bạn đã có cái thước Lỗ-Ban để sử dụng khi cần.
Cứ đo lần lượt khớp vào cung tốt là được
Pisces · 7 năm trước
0 Tán thành 1 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
Anh
cao 1 - 2m
https://vn.answers.yahoo.com/questio...7212510AAagUVk
-
Đăng Khoa Xích
5-10-2009
Đăng Khoa Xích, dài 46 cm, gồm 32 đoạn, mỗi đoạn dài: 1,4375 cm với công dụng như sau:
1. Hưng Thịnh 11. Ly Hương 21. Thất Tài 31. Phước Đức
2. Thượng Tấn 12. Thống Tử 22. Quan Quỷ 32. Thiên Khố
3. Đăng Khoa 13. Phú Quý 23. Cướp Quan
4. Tấn Chí 14. Tấn Ích 24. Trường Bịnh
5. Thối Khẩu 15. Hoạnh Tài 25. Tai Nạn
6. Thất Bệnh 16. Nghĩa Thuận 26. Thối Tài
7. Lâm Bệnh 17. Cát Lợi 27. Cô Hại
8. Hại Chí 18. Quý Tử 28. Công Sự
9. Thất Tài 19. Lợi Ích 29. Nghinh Tài
10. Khẩu Thiệt 20. Thêm Đinh 30. Lục Hảo
Phương cách sử dụng:
1. đo kích thước
2. dùng máy tính chia cho 46 cm,
3. lấy số dư
4. số dư chia cho 32: ta có ý nghĩa của kích thước đó
Nhật Nguyệt Xích, dài 36 cm, gồm 26 đoạn, mỗi đoạn dài: 1,3846153 cm với công dụng như sau:
1. Đồng Tăng 7. Tuyệt Nghĩa 13. Tử Cát 19. Sư Cô 25. Cát Lợi
2. Tại Tài 8. Ly Hương 14. Sanh Quý 20. Trường Bệnh 26. Tấn Bửu
3. Khẩu Thiệt 9. Tấn Nghiệp 15. Sanh Tử 21. Thiên Lưu
4. Sanh Tai 10. Chiêu Tài 16. Tấn Tài 22. Quan Tử
5. Tổn Thê 11. Cát Lợi 17. Hung Thần 23. Thối Tài
6. Phân Định 12. Vượng Tài 18. Hoạnh Họa *24. Ôn Hỏa
* Ôn Dịch và Hỏa Hoạn
Phương pháp sử dụng:
1. Đo kích thước
2. Dùng máy tính chia cho 36.
3. Lấy số dư
4. Số dư chia cho 26: ta có ý nghĩa của kích thước đó
Phong Thủy Hoán Xích:
Lấy nghĩa của cả hai cây thước trên ta có ý nghĩa gần như chính xác của kích thước đó.
Ví dụ cho dễ hiểu:
Bửu Bối Chống Ác Xạ:
Vật dụng: Đũa tre
Kích thước: 15 cm
Đăng Khoa Xích cho kết quả: 15 cm chia cho 1,4375 thì rơi vào đoạn số: 10,43 (suy ra là đoạn 11 và có ý nghĩa là: Ly Hương).
Nhật Nguyệt Xích cho kết quả: 15 cm chia cho 1.3846153 thì rơi vào đoạn số 10,83 (suy ra là đoạn 11 và có ý nghĩa là: Cát Lợi).
Lấy đũa tre đo từ gốc lên tới 10 cm, và từ kích thước này chuốt cho nhọn (5 cm còn lại).
Tới đây là đủ xài rồi.
Nhưng để hoàn chỉnh hơn thì nên dùng một miếng gỗ tròn cỡ 3 cm (Đăng Khoa, Tại Tài).
Sau đó là khắc vào đó cái buà Bát Quái
Ở giữa miếng gổ đó lại khoét cái lỗ và đút cây đủa tre trên vào cách gốc 5 cm
Định vị quẻ Khảm ở trên.
Vị trí treo trên trần nhà tại:
Trung tâm căn phòng hay là trung tâm căn nhà.
Lấy sợi chỉ nhỏ chừng nào hay chừng đó và cột vào đủa tre. Rồi treo ngay khoảng chỗ đó.
Nhận xét: đũa tre tự động xoay qua, xoay lại... theo chiều phát ra ác xạ và tự động khống chế nó.
Duy trì: chỉ cần quét màng nhện là bửu bối lại hoạt động như thường liền.
Bửu Bối đứng im mà không có màng nhện thì nhà hết ác xạ Grin
Bửu Bối này vang tiếng một thời ở Đà Lạt.
Sau đây là một số Kích thước mà tibu đã soạn sẵn cho việc xây nhà.
Tính bằng cm:
48 49 51 73 74 87 cho tới 92
110 120 157 cho tới 165
179 cho tới 182
229 cho tới 235
322 cho tới 324
341 cho tới 346
394 cho tới 395
411 cho tới 418
đại khái là vậy, nên nhớ là... vật liệu có sự co dãn ...
TB: Anh Nhâm mà thấy tibu phổ biến Nhật Nguyệt Xích là anh rầy tibu ghê lắm! hihihihi.
Trích từ Diễn Đàn
http://www.hoasentrenda.com/BaiMoi/b...ngKhoaXich.htm
-
Thứ Tư, tháng 7 18, 2007
TRÚNG SỐ ĐỘC ĐẮC
Hãy nói thật với tôi, đã có bao giờ bạn từng ước ao một ngày nào đó mình sẽ... trúng số độc đắc ! Tôi đoan chắc rằng, dễ có đến hai phần ba số người trôi lướt qua mắt tôi mỗi ngày hơn một lần trong đời đã từng mơ tưởng đến. Chẳng vậy mà quanh ta, mỗi sớm mai thức dậy đều thấy... cơ man là người bán vé số (!). Họ quanh quẩn bên mỗi quán cà phê, mỗi quán phở, mỗi bến xe, mỗi bến phà... Tóm lại, họ chìa tập vé số vào mặt ta kể cả khi ta đang ăn, đang uống, đang làm tất tật mọi thứ để xả stress. Đáp lại cái lắc đầu khó chịu của ta lại là... cái nhìn đầy cáu bẳn, giọng nói đầy gắt gỏng của họ. Tại sao họ lại nỡ đối xử với “Thượng đế” thô bạo dữ vậy. Hoá ra, họ cho mình là người đi bán... À không, nói vậy thì “thô tục” quá. Họ cho mình là người đi... ban phát ước mơ, ban phát hy vọng - dẫu có hão huyền đến mấy - cho thiên hạ. Mà như vậy, hoá ra họ đã là “bề trên” của ta mất rồi. Nên chi, đành mà chịu đựng, đành mà cay đắng nhận ra rằng tự thân tấm vé số có một ma lực đến không ngờ.
Trong câu chuyện lần nầy, tôi sẽ không đề cập đến những mảng “tối thui”, những hệ luỵ từ những tấm vé số vốn vô cùng chân chính. Tỷ như chuyện đánh số đầu, số đuôi. Tỷ như chuyện mấy tay ma giáo “ảo thuật” màn dán số giả mạo vô mấy trái banh lấy ra từ lồng cầu ở tỉnh L. nọ. Hoặc tỷ như chuyện, có ông A, bà B, chú X, Y, Z nào đó muốn “rửa tiền” bèn vác 60 triệu để mua tấm vé số trúng lô 50 triệu chẳng hạn. Và còn vô thiên lủng chuyện “tối thui” như vậy. Hãy chỉ nói quanh tấm vé số minh bạch không thôi, bạn sẽ thấy vô vàn chuyện éo le, thú vị.
CHUYÊN NHẶT TRÊN “XA LỘ ẢO”:
Thú thật với các bạn, đã có một thời gian tôi luôn ám ảnh với nỗi khắc khoải rồi đây mình sẽ trúng số độc đắc. Đó là những năm mà cả cơ quan chúng tôi phải ăn mì tôm vụn cân ký mỗi sáng, trưa đến khẩu phần nhỉnh hơn với một con cá rô phi hoặc 2 con rưỡi cá kèo kho nước muối lõng bõng. Khi đó, lương tháng 120 đồng, đóng tiền ăn cho bà bếp hết 90; nhuận bút một bài được 36 đồng, nhưng báo thì nửa tháng mới ra một số, trong khi nhuận bút 6 tháng lãnh một lần, tiền lại rớt giá vèo vèo. Vậy nên, chúng tôi chỉ có nước mơ trúng số để đổi đời. Ky cóp được món tiền còm lại phân vân nên mua vé số hay mua sách. Đôi khi – hay thường khi thì chưa biết - máu “mơ giàu” nổi lên lại khấp khởi mua vé số. Trời ạ, đại đa phần là thua, mà mỗi lần xé đi tờ vé số trật lất lại chắc lưỡi tiếc hùi hụi - vậy là đi đời 1 “Khát vọng đổi đời” của X. Xvaig, một “Thế nhân ô trọc” của X. Moom hay nửa bộ “Đỏ Đen” của Xtangdan... (!). Một ngày nọ, tới xí nghiệp in dò bông báo ngay lúc họ chuẩn bị in vé số. Trời ạ, bạn có thấu nổi cái cảm giác của tôi khi thấy chồng giấy khổng lồ để in vé số e rằng phải tính bằng tấn. Chợt nghĩ, có lấy hết mấy tờ vé số trúng tất cả các giải lại đem cân có nặng được cỡ... 10 gam hay không. Một xác suất vô cùng khủng khiếp. Tôi chợt thấy mình đang theo đuổi một thứ gì đó hết sức phù du. Chỉ vậy thôi mà... “tàn giấc mơ hoa”.
Nhưng đó chỉ là chuyện của tôi, một kẻ vốn an phận thủ thường. Còn thì, thiên hạ vẫn mơ, thiên hạ vẫn trúng, thiên hạ vẫn hy vọng. Họ bảo, có khó trúng đến vậy mới ra nghĩa... độc đắc, mới ra nghĩa đây là của “hoạnh tài”. Chẳng vậy mà các công ty xổ số kiến thiết ngày một ăn nên làm ra. Hôm nọ, tôi vào google.com.vn thử đánh dãy chữ “xổ số kiến thiết”, chỉ mất có 0,54 giây tôi đã có 13.200 dữ liệu liên quan. Còn website của các công ty XSKT thì vô khối chuyện để sửng sốt, để nôn nao, khắc khoải... tại sao ta không mua vé số. Tỷ như, ngay bây giờ truy cập vào website của công ty XSKT Bình Dương chẳng hạn, bạn sẽ thấy một dòng chữ đầy hấp dẫn chạy liên tục: “Vé số 2004 KT 030 ngày 23/7/2004, đồng bào huyện Ba Tri, Bến Tre và Chợ Gạo, Tiền Giang trúng giải đặc biệt 7 tỷ đồng”. Hội đồng Liên kết phát hành xổ số kiến thiết Bắc Miền Trung thì khẳng định: “ai cũng có cơ hội trúng thưởng như nhau... Mỗi loại vé số đều có sự hấp dẫn riêng của nó. Bạn chỉ cần bỏ ra 1 ngàn đồng, vận may gõ cửa, bạn có thể trúng một số tiền lớn gấp hàng chục, hàng trăm thậm chí hàng chục ngàn lần”. Nghe mà mê tơi ! Và cũng khi vào website của XSKT TP Hồ Chí Minh, tôi mới biết, hoá ra ở Việt Nam xổ số đã xuất hiện từ thời Pháp thuộc hồi đầu thế kỷ trước. Dẫu có phát triển đến mấy loại hình như vé số tờ, số bóc, số lô tô... tự trung lại cũng để thiên hạ uớc mong. Nghèo thì mong giàu, giàu lại mong giàu thêm – một tâm lý rất thật của người đời.
Cũng trên website của XSKT Bình Dương lại nhặt được một mẩu chuyện khá thú vị. Số là, ngày 29/6 hôm rồi, công ty nầy mừng sinh nhật mới có một bài ngỏ trên mạng. Có đoạn như vầy: “Thưở thiếu thời, từ lúc sinh ra đời (1979) cho đến năm 8 tuổi (1987), cậu bé xổ số còi cọc trong gia đình nghèo khó, đông con, cha mẹ nói sao con cái nghe vậy. Đó là hình ảnh của một thời sống trong cơ chế tập trung quan liêu, bao cấp. Lớp thanh niên sinh sau 1979 có ai được nghe kể về chế độ phân phối tem phiếu thực phẩm và nhu yếu phẩm hay không. Vé số hồi ấy cũng là thứ để phân phối, người nào có sổ đại lý cứ mang bán sổ thì cũng được nhiều hơn lương. Thời ấy, người ta ăn bo bo mà mang sổ đi xếp hàng để lấy những tờ vé số 50 xu in trên giấy rơm. Thời ấy, nhân viên thay nhau bán lẻ vé số xổ liền bên bến đò Cầu Ngang cho khách vãng lai mùa trái cây. Thời ấy, người tham dự xổ số trúng thưởng lại thích nhận thưởng bằng vỏ ruột xe đạp, xe Honda...”. Bức tranh quá “hoàng tráng” !
Tôi có ông bạn đang là hoạ sỹ ở một tỉnh lẻ nọ. Ông này vốn có tính vô cùng cẩn thận. Tỷ như chuyện cá xem thằng Anh đụng thằng Đức, thằng nào thắng. Vậy là ổng mở sổ tay ra, tính tính toán toán, nào là thằng Anh có mấy thằng chơi cho MU, mấy thằng chơi cho Asenal; thằng Đức có mấy thằng chơi cho BM. Ổng lại tính mấy đội này đụng nhau mấy lần, tỷ số ra sao để... suy ra. Chỉ tiếc, khi ổng tính xong thì trọng tài đã thổi còi tan cuộc ! Nhưng chính nhờ cái nỗi mê tính xác suất như vậy ổng mới biết, trên website của XSKT Cà Mau lại có cả bảng tính xác suất từng dãy số từ 0 đến 9 dán trên mỗi quả banh xuất hiện trên lồng cầu từ hàng đơn vị và hàng chục ngàn là... bao nhiêu lần. Website của Bình Dương càng siêu hơn khi cập nhật bảng tính toán của sơ sơ... 23 tỉnh thành, trong đó có luôn Hậu Giang là tỉnh mới tái lập có 7 tháng nay mà thôi. Không biết, trên đời có bao nhiêu tay mê xác suất như vậy để truy cập mà tính toán. Có điều, coi bộ với mức sống hiện nay, mức trúng 50 triệu đã không còn là... “độc đắc”. Thế nên, các tỉnh mới đua nhau hết bóc, đến cào, lại đến điện toán, lô tô. Vào xosothudo.com.vn mới hay giải đặc biệt của Lô tô 6X36 hiện đã trên 4 tỷ đồng, giải đặc biệt trọn bộ của điện toán đã nhặt sơ sơ có... 300 triệu. Riêng cái “anh” Bình Dương lại còn nghĩ đến cư dân của “xa lộ ảo” khi bày ra chuyện cho người truy cập đoán thử xem kết quả giải đặc biệt kỳ này là số gì. Và bạn có biết không, nếu đoán đúng thì một giải trị giá 500 ngàn đồng sẽ thuộc về một em học sinh nghèo, chịu khó học giỏi hoặc là một gia đình neo đơn nào đó do người đoán đúng chỉ định. Về phần người đoán đúng sẽ được tặng một cặp nguyên vé số kiến thiết kỳ tới. Vậy là tha hồ một công đôi chuyện, không tốn xu teng nào mà vừa làm việc thiện lại vừa nuôi ước mơ. Tưởng là “ảo”, ai dè bà con tham gia quá xá. Tỷ như, kỳ xổ ngày 30/6 mới đây có đến 225 người tham gia dự đoán.
CHUYÊN NHẶT BÊN HÈ PHỐ
Đừng tưởng các website xổ số là khô khan, thuần con số. Nó cũng có văn chương hẳn hoi. Đọc trên mục “Danh ngôn” của website XSKT Bình Dương có mấy câu như vầy: “Lời nói là bạc, im lặng là vàng. Kẻ ít nói nhất thường là người biết nhiều nhất. Hãy hy vọng về điều tốt nhất nhưng hãy chuẩn bị cho cái xấu nhất. Việc gia đình nên giữ kín trong nhà”. Như một trùng hợp ngẫu nhiên, cách ứng xử của những người đã trúng số, nhất là trúng số độc đắc thường là như vậy. Đối với các chủ đại lý vé số kiến thiết lại càng kín như bưng. Họ bảo: bí mật nghề nghiệp ! Sáng hôm qua, ngồi nhâm nhi cà phê bên lề đường Tân Trào với ông Tâm, một chủ đại lý vé số có hạng ở Cần Thơ. Tôi thắc mắc với ổng, chẳng hiểu sao, từ đời nảo đời nào, thiên hạ hay bảo nhau của trên trời rơi xuống thường khó giữ; rồi hoạ phúc khó lường. Ổng bác bỏ thẳng thừng: “Tại cái tính người dân miền Tây đa phần nó vậy. Có của từ trên trời rơi xuống thì cứ xài líp ba ga. Mà biết sao là còn, biết sao là mất. Giả dụ số tiền đó họ cho người này, người kia hay đem đi cúng chùa, cúng miễu ít nhất vẫn còn đó cái tình”. Gần ba chục năm trong nghề, ông Tâm tiếp xúc khá nhiều “tỷ phú bất ngờ” thế nhưng ông ấn tượng nhất chỉ có hai ông nọ ở Cần Thơ. Cách đây đã 20 năm, một ông mua bán tạp hoá ở chợ Mít Nài, phường An Nghiệp trúng độc đắc đến 20 tờ. Lúc đó, ông chủ tạp hoá đã 60 tuổi và có đến 10 người con. Biết là trúng số mà gương mặt vẫn lạnh tanh. Đi lãnh tiền với ông Tâm, ông già chỉ nói độc một câu: “Thưở cha sanh mẹ đẻ đến giờ, lần đầu qua nhìn thấy tiền mà đo bằng thước”. Vậy rồi, ông già một hai gởi tiền lại nhà ông Tâm mà không đòi bất cứ một tấm giấy biên nhận nào, chỉ vỏn vẹn một chữ ký để... “Thôi để qua về qua tính toán lại coi cho đứa nào bi nhiêu. Miễn thấy đứa nào cầm giấy có chữ ký của qua phiền chú em phát giùm”. Nửa tháng sau, ông Tâm kết sổ như ngân hàng sau khi ông già chia hết của “hoạnh tài”. Giờ thì ổng đã chết nhưng nghe nói con cái cũng được một số vốn làm ăn sau cái hên của cha mình. Khoảng 10 năm sau, lối 10 giờ đêm ông Tâm lại thấy một anh chàng đang làm việc tại công ty chiếu bóng tới đập cửa đòi đổi vé số. Thấy anh này quen đứa em, vả lại ông Tâm cũng đang “xỉn”, ổng mới khoát tay bảo: “Để đó, ngày mai lại chị Hai đổi cho”. Anh chàng này thấy vậy cũng bỏ đại xấp vé số trên bàn rồi về. Sáng mai, tỉnh dậy nhìn xấp vé số nằm lăn lóc, nhặt lên ông Tâm tá hoả khi biết tay này trúng đến 32 tờ độc đắc. Tôi thắc mắc: “Sao họ tin ông mà gởi của khơi khơi vậy”. Ông Tâm cười bảo: “Thì cũng tin một phần, nhưng phần còn lại tui đoan chắc mấy tay này thấy của tới bất ngờ lại quá lớn nên hoảng loạn quá mức mới chuyển qua... tỉnh rụi đó cô”. Tôi à lên, hoá ra cái cảm giác trúng số độc đắc là vậy !
Tôi bèn hỏi ông Tâm một câu, vậy thì người trúng số độc đắc sướng hay khổ. Ông Tâm cười cười bảo: “Khổ muốn chết cô ơi. Cô thử hình dung bình thường thì hổng ai tới thăm mình, tới chừng trúng số, bà con cô bác kéo tới rần rần. Nhiều người họ hàng kiểu bắn đại bác ba ngày chưa tới cũng kiếm cho được. Rồi bạn bè rủ nhậu nhẹt hết độ này đến độ kia. Hổng chừng còn thâm vô tiền nhà”. Ông Tâm kể thêm, mới đây có một tay ở Cần Thơ trúng vé số độc đắc, đâu vài ngày sau mấy người bạn làm cùng sở của anh ta điện hỏi ông Tâm xem thật ra... thằng bạn mình trúng mấy tờ. Vì lý do nghề nghiệp ông Tâm không hé môi liền bị mấy tay này tạt ngang: “Xí bì đặt giấu hoài, ông là người bán thì ông phải biết nó trúng mấy tờ chớ”. Trời đất, xem ra thì tay trúng số độc đắc này khổ quá xá rồi !
Cũng với câu hỏi này tôi đem đặt ra với ông T. hành nghề mua bán ở chợ Hàng Dừa, ổng trề môi bảo: “Xời, trúng số sướng muốn chết chớ khổ nổi gì. Tui đang muốn trúng nè bà”. À hoá ra ông bạn này quan tâm đến khía cạnh khác. Ổng có một ông bạn hành nghề y, ông khoái nhất nhất tay này ở tính anh hùng hảo hán khi dám vỗ ngực giữa bàn nhậu mà bảo: “Tao chỉ sợ vợ sao chứ vợ hàng xóm tao cóc sợ”. Mới đây, tay nổi tiếng sợ vợ này trúng một hơi 8 tờ độc đắc. Ra đường thấy mặt mày cứ hí ha hí hửng, ông T. ngoắc lại bảo: “Ê, trúng số đã vậy sao mầy”. Anh ta trả lời làm ông T. chưng hửng: “Tiền bạc là phù du, nó bay hết à ông ơi. Có điều bây giờ con vợ nó lại sợ, lại nể tui ông ơi. “Độc đắc” là ở chỗ đó. Phải biết vậy mấy năm trước tui cố làm hai, ba job rồi nói dóc trúng số cho bả thăng lên “tiểu đội trưởng” là sướng mớ đời”. Kinh nghiệm của tay này lan truyền quá xá. Mấy chàng vậy là cứ mua vé số, nhứ nhứ trước mặt vợ dẫu chỉ để vợ nể tình phu phụ... 24 tiếng đồng hồ... (!). Mới đây lại nghe chuyện, một tay bác sĩ ở bệnh viện Q. làm thần tài bất đắc dĩ. Số là , trong lúc cao hứng bên bàn nhậu ông ta mua một xấp vé số rồi phân phát trong bàn từ lái xe đến y tá, y sĩ, phần mình giữ lại 5 tờ. Đến giờ xổ số, cả bệnh viện được một phen nhộn nhạo với cái tin mấy tay đồng nghiệp trúng độc đắc đều trời. Tay bác sĩ cứ cười toe, không chỉ vì mình trúng số mà vì bằng hữu ai cũng vậy. Coi bộ “tình thương mến thương” quá xá cỡ.
Nghe xong chuyện, tôi chợt nghĩ vậy trúng số độc đắc sướng hay khổ đây. Ông Tâm nói gọn một câu: “Niềm tin và hy vọng của người đời đó nghen cô”. Ừ thì cứ tin, cứ hy vọng. Vậy mới là đời chứ.
Được đăng bởi HONG HANH vào lúc 19:18
2 nhận xét:
-
https://sites.google.com/site/wwwbad...que-khong-minh
vàng ngọc - Xo So
https://xoso86.net/mo-thay-vang-ngoc...hay-vang-ngoc-...
Translate this page
Mơ thấy đào được vàng, thường là điềm của hoạnh tài (tiền của có được rất nhiều một cách bất ngờ, không chính đáng, không do công sức mình tạo ra). Mơ thấy mình đang giấu vàng lại là điềm báo mình cần có chút thụ động trong cách giải quyết một vấn đề. Nếu mơ thấy đang ăn trộm hoặc đếm vàng, thì đó là điềm báo ...
-
Cây Thước Lỗ Ban
http://www.phongthuyda.vn/cac-diem-d...ung-21165.html
http://udcc.cnv.vn/ban-tin/phong-thu...n-p-1-985.html
http://www.phulong.com/thuoc-lo-ban-...eu-can-biet-l8
http://diendan.camxahoc.vn/index.php...ban.310/page-2
=========
\
Hướng dẫn cách sử dụng Thước Lỗ Ban
Trong thuật phong thủy ứng dụng thì Lỗ Ban là tên một người thợ mộc lừng danh của Trung Hoa cổ đại, tương truyền đã phát minh ra cưa, đục và các dụng cụ nghề mộc trong đó có cây thước đo mà gọi là thước Lỗ Ban.
Thước lỗ ban có 2 hàng chữ Hán nằm trong các ô, một hàng chữ lớn và một hàng chữ nhỏ. Các bạn cứ lần theo hàng chữ lớn cho đến ô có 1 số nhỏ, đối chiếu ta được 42,9 cm hoặc gần 17 inches, đó chính là chiều dài của một cây thước Lỗ Ban trong xây dựng. Tương truyền, chiều dài này được Lỗ Ban tính từ chiều dài trung bình từ cùi chỏ đến đầu ngón tay út duỗi thẳng của loài người. Như vậy, suốt chiều dài cây thước kéo, loại 5 mét chẳng hạn, chỉ là một sự lập đi lập lại hơn 11 cây thước Lỗ Ban.
Thước Lỗ Ban có thước trên và thước dưới, dùng để đo Mộc và đo Thổ. Mặt Thổ dùng để đo đất, trong khi mặt Mộc dùng để đo cửa, bếp, bàn, tủ … Chú ý là khi đo cửa thì phải đo khoảng trống của cửa (lọt lòng), chứ không phải đo phủ bì.
Một cây thước Lỗ Ban trong xây dựng có 8 cung (hàng chữ lớn, nằm trong ô vuông), là biến thể của đồ hình Bát Quái, thay vì sắp theo hình tròn người ta trải phẳng theo hàng ngang. Trong 8 cung đó có 4 cung tốt (màu đỏ) và 4 cung xấu (màu đen), đi từ trái sang phải sắp xếp theo thứ tự sau:
Tài – Bệnh – Li – Nghĩa – Quan – Kiếp – Hại – Bản
Trong mỗi cung đó lại chia thành 4 cung nhỏ.
Cây thước Lỗ Ban có rất nhiều thuyết khác nhau liên quan đến xuất xứ của nó. Chỉ biết rằng trong Phong Thuỷ thì nó được ứng dụng để đo chiều dài trong thiết kế nhà cửa và âm phần.
Ngày nay có rất nhiều loại thước Lỗ Ban được làm sẵn bán trong các cửa hiệu tạp hóa dài đến 5 mét. bạn có thể ra các hiệu tạp hóa để mua. (thậm chí trên những Thước này đã dịch ra ý nghĩa của các con số ra Tiếng Việt).
Thước Lỗ Ban và cách sử dụng Thước Lỗ ban trong phong thủy
Trên Thước được chia làm những vạch có màu đỏ và màu đen, Trong xem phong thủy nhà ở nếu như cần sử dụng đến thước Lỗ Ban thì khi đo nếu kích thước rơi vào vạch đỏ là Tốt, Vạch đen là Xấu. Nhưng có một điều các bạn đặc biệt lưu ý, do thước Lỗ Ban của chúng ta sử dụng có thêm phần thước kết hợp, (tức là khi đo 1 kích thước ở 1 vị trí sẽ rơi vào 2 vạch-2 cung, tức là phần thước hàng chữ nhỏ, nên có khi cửa đã lọt vào cung tốt ở hàng trên, hàng dưới lại là cung xấu và ngược lại. Đó chính là luật bù trừ trong vũ trụ, ta được ở mặt này lại mất ở mặt khác, không thể có cái gọi là hoàn hảo trên đời này. Như vậy, để được một kích thước tốt, cần phải trên đỏ, dưới đỏ. Ví dụ, cửa phòng bạn có kích thước 85 cm, nghĩa là lọt vào cung Hưng Vượng 興旺, màu đỏ / tốt nhưng đối chiếu hàng bên dưới lại lọt vào cung Tai Chí 災至, màu đen / xấu. Để khắc phục các bạn có thể nới rộng cửa ra từ 86 đến 89 cm chẳng hạn. Cách sửa chữa khi cửa lọt vào cung xấu là các bạn có thể bào bớt cửa, đóng thêm nẹp, hoặc cùng lắm là làm lại khuôn cửa và cánh cửa mới cho đúng kích thước.
Ngoài cửa nẻo ra thì khi xem ngày tốt đóng giường nằm hay bàn làm việc cũng nên dùng theo kích thước trên thước Lỗ Ban.
Trong trường hợp bạn mua phải Thước Lỗ ban in chữ Trung Quốc thì có thể đối chiếu ý nghĩa của các chữ dưới đây.
Ý nghĩa của phần chữ Lớn hàng trên:
Một cây thước Lỗ Ban có 8 cung (hàng chữ lớn, nằm trong ô vuông), là biến thể của đồ hình Bát quái, thay vì sắp theo hình tròn người ta sắp lại theo hàng ngang. Trong 8 cung đó có 4 cung tốt (màu đỏ) và 4 cung xấu (màu đen), đi từ trái sang phải sắp xếp theo thứ tự sau:
Tài 財 – Bệnh 病 – Ly 離 – Nghĩa 義 – Quan 官- Kiếp 劫 – Hại 害 – Bản 本
Trong mỗi cung đó lại chia thành 4 cung nhỏ mà chúng tôi sẽ giải thích cặn kẽ cho các bạn hiểu. Chú ý là chúng ta vẫn đang xem xét hàng chữ lớn.
Cung thứ 1 (đỏ, tốt) – Tài 財 : tiền của, chia thành.
– Tài Đức 財德 : có tiền của và có đức.
– Bảo Kho 寶庫 : kho báu.
– Lục Hợp 六合 : sáu cõi đều tốt (Đông-Tây-Nam-Bắc và Trời-Đất).
– Nghinh Phúc 迎福 : đón nhận phúc đến.
Cung thứ 2 (đen, xấu) – Bệnh 病 : bệnh tật, chia thành.
– Thoái Tài 退財 : hao tốn tiền của, làm ăn lỗ lã.
– Công Sự 公事 : tranh chấp, thưa kiện ra chính quyền.
– Lao Chấp 牢執 : bị tù.
– Cô Quả 孤寡 : chịu phận cô đơn.
Cung thứ 3 (đen, xấu) – Ly 離 : chia lìa, chia thành.
– Trường Khố 長庫 : dây dưa nhiều chuyện.
– Kiếp Tài 劫財 : bị cướp của.
– Quan Quỉ 官鬼 : chuyện xấu với chính quyền.
– Thất Thoát 失脫 : mất mát.
Cung thứ 4 (đỏ, tốt) – Nghĩa 義 : chính nghĩa, tình nghĩa, chia thành.
– Thiêm Đinh 添丁 : thêm con trai.
– Ích Lợi 益利 : có lợi ích.
– Quí Tử 貴子 : con giỏi, ngoan.
– Đại Cát 大吉 : rất tốt.
Cung thứ 5 (đỏ, tốt) – Quan 官 : quan chức, chia thành.
– Thuận Khoa 順科 : thi cử thuận lợi.
– Hoạnh tài 橫財 : tiền của bất ngờ.
– Tiến Ích 進益 : làm ăn phát đạt.
– Phú Quý 富貴 : giàu có.
Cung thứ 6 (đen, xấu) – Kiếp 劫 : tai họa, chia thành.
– Tử Biệt 死別 : chia lìa chết chóc.
– Thoái Khẩu 退口 : mất người.
– Ly Hương 離鄉 : xa cách quê nhà.
– Tài Thất 財失 : mất tiền của.
Cung thứ 7 (đen, xấu) – Hại 害 : thiệt hại, chia thành.
– Tai Chí 災至 : tai họa đến.
– Tử Tuyệt 死絕 : chết mất.
– Bệnh Lâm 病臨 : mắc bệnh.
– Khẩu Thiệt 口舌 : mang họa vì lời nói.
Cung thứ 8 (đỏ, tốt) – Bản 本 : vốn liếng, bổn mệnh, chia thành.
– Tài Chí 財至 : tiền của đến.
– Đăng Khoa 登科 : thi đậu.
– Tiến Bảo 登科 : được của quý.
– Hưng Vượng 興旺 : làm ăn thịnh vượng.
Ý nghĩa của phần chữ Nhỏ – Hàng dưới
Thước này gồm 10 cung, 6 cung tốt (màu đỏ) và 4 cung xấu (màu đen). Đi từ trái sang phải, thứ tự như sau:
Cung 1 (đỏ, tốt) – Đinh 丁 : con trai, chia thành.
– Phúc Tinh 福星 : sao Phúc.
– Cập Đệ 及第 : thi đỗ.
– Tài Vượng 財旺 : được nhiều tiền của.
– Đăng Khoa 登科 : : thi đậu.
Cung 2 (đen, xấu) – Hại 害 , chia thành.
– Khẩu Thiệt 口舌: mang họa vì lời nói.
– Bệnh Lâm 病臨: mắc bệnh.
– Tử Tuyệt 死絕: chết mất.
– Tai Chí 災至: tai họa đến.
Cung 3 (đỏ, tốt) – Vượng 旺 : thịnh vượng, chia thành.
– Thiên Đức 天德 : đức của trời ban.
– Hỉ Sự 喜事 : gặp chuyện vui.
– Tiến Bảo 喜事: được của quý.
– Nạp Phúc 納福 : đón nhận phú.
Cung 4 (đen, xấu) – Khổ 苦 : khổ đau, đắng cay, chia thành.
– Thất Thoát 失脫: mất mát.
– Quan Quỉ 官鬼 : chuyện xấu với chính quyền.
– Kiếp Tài 劫財: bị cướp của.
– Vô Tự 無嗣: không con nối dõi.
· Cung 5 (đỏ, tốt) – Nghĩa 義, chia thành.
– Đại Cát 大吉: rất tốt.
– Tài Vượng 財旺 : nhiều tiền của.
– Ích Lợi 益利: có lợi ích.
– Thiên Khố 天庫 : kho trời.
Cung 6 (đỏ, tốt) – Quan 官, chia thành.
– Phú Quy 富貴: giàu có.
– Tiến Bảo 進寶: được của quý.
– Hoạnh Tài 橫財: tiền của bất ngờ.
– Thuận Khoa 順科: thi cử thuận lợi.
Cung 7 (đen, xấu) – Tử 死 : chết chóc, chia thành.
– Ly Hương 離鄉: xa cách quê nhà.
– Tử Biệt 死別: chia lìa chết chóc.
– Thoái Đinh 退丁 : mất con trai.
– Thất Tài 失財 : mất tiền của.
Cung 8 (đỏ, tốt) – Hưng 興 : hưng thịnh, chia thành.
– Đăng Khoa 登科: thi đậu.
– Quí Tử 貴子 : con giỏi, ngoan.
– Thêm Đinh 添丁 : thêm con trai.
– Hưng Vượng 興旺: làm ăn thịnh vượng.
Cung 9 (đen, xấu) – Thất 失 : mất mát, chia thành.
– Cô Quả 孤寡: chịu phận cô đơn.
– Lao Chấp 牢執 : bị tù.
– Công Sự 公事: tranh chấp, thưa kiện ra chính quyền.
– Thoái Tài 退財 : hao tốn tiền của, làm ăn lỗ lã.
Cung 10 (đỏ, tốt) – Tài 財, chia thành.
– Nghinh Phúc 迎福: đón nhận phúc đến.
– Lục Hợp 六合sáu cõi đều tốt (Đông-Tây-Nam-Bắc và Trời-Đất).
– Tiến Bảo 進寶: được của quý.
– Tài Đức 財德: có tiền của và có đức.
Nguồn: Tổng hợp
https://anphulong.com/vn/thuoc-lo-ban/
https://uphinhnhanh.com/images/2018/...thuocloban.jpg