-
Hai oan hồn trên đường sắt.
Có 1 đêm, tôi đi ngang đường giao nhau với đường sắt, chốt chặn
sáng đèn đỏ báo hiệu xe lửa sắp đến, đoàn tàu “xập xình xập xình” từ
xa chạy đến, tôi đứng bên ven đường, chờ đoàn tàu chạy qua mới đi
tiếp, đoàn tàu vừa mới lao vút mất hút trong màn đêm, thì tôi chợt
nhìn thấy 2 hồn ma đứng trên đường ray, 1 nam 1 nữ, cả hai đều
không có đầu, thân mình cứ lắc lư đi về phía tôi, dường như muốn
cản đường đi của tôi.
“Hai bạn, sao lại cản đường của Lư mỗ này, có chuyện gì không ?”
Hai hồn ma không lên tiếng, toàn thân vẫn cứ lắc lư, hai vai run rẩy,
dường như muốn khóc, tiếp theo đó, họ quỳ trước mặt tôi, 2 bóng ma
uốn éo như xếp lại còn 1 nửa, tôi không biết họ muốn gì ?
Tôi hỏi: “Muốn cầu siêu ?”
Thân mình lắc lư, biểu thị không phải.
Tôi hỏi: “Muốn cúng thức ăn ?”
Thân mình lại lắc lư, biểu thị không đúng.
Tôi xoa đầu, quả thật không biết có cách gì giúp họ, đúng lúc đó, ở
ven đường sắt, đột nhiên xuất hiện 1 vầng sáng màu đỏ, vầng sáng đó
xoay 2 vòng trên đất, rồi từ vầng sáng xuất hiện 1 tiểu thổ địa, đang
chống gậy đi tới, vừa thấy thổ địa xuất hiện, hai hồn ma lập tức
hướng về thổ địa quỳ lạy. Thổ địa nói với tôi: “Tiên sinh, hiện nay
trên dương gian, dưới âm phủ, đều đồn tiên sinh là truyền nhân của
Tam Sơn Cửu Hầu tiên sinh, tên tuổi của tiên sinh ở dưới âm phủ ai
ai đều biết, tuy sẽ đem lại nhiều phiền toái của ông, nhưng vì lợi ích
của bá tánh, chúng sinh, cũng là lợi ích của bản thân ông, xin ông cố
gắng vậy ! Hai con ma này chính là ôm nhau tự vẫn tại đường ray xe
lửa này, cũng vì quá si tình, nên tôi thấy đáng thương, nên không
nhẫn tâm cho họ trở thành cô hồn vất vưởng, do đó tạm để họ ở nhờ,
nhưng tiếc là họ mất đầu, nên họ muốn cầu xin tìm được đầu cho họ
mà thôi.”
137
“Thổ địa bồ tát từ bi, nhưng tôi làm sao có thể cho đầu giúp họ ?”
“Lư tiên sinh, 2 âm hồn này không phải là người ác, lúc sinh thời
cũng không có gieo ác nhân, muốn tìm đầu, thì cần tìm 2 người đang
gặp xui xẻo, để tìm họ chết thay, nhưng họ không nhẫn tâm làm vậy,
nhưng cứ để vậy cũng không được, tiểu thổ địa tôi thần thông có hạn,
không thể tìm được 2 đầu trở lại giúp họ, nên chỉ còn cách cầu xin
Lư tiên sinh giúp đỡ vậy.”
Tôi xoa tay, trong lòng cũng không biết làm sao, tôi học phép bao
nhiêu năm nay, nhưng chưa từng học qua phép nào để nối lại đầu cho
các hồn ma, làm sao làm đây ?
“Lư tiên sinh, đạo pháp vốn vô đa, toàn dựa vào tâm lực mà làm, xin
ông từ bi giúp họ với !”
Tôi nghe xong câu nói đó của thổ địa, trong lòng đột nhiên có chút
giác ngộ, 2 câu này là Tam Sơn Cửu Hầu tiên sinh thường nói với tôi,
tôi hợp chưởng chào thổ địa rồi vẫy tay để 2 hồn ma đi theo tôi. Trên
đường phố về đêm yên ắng tĩnh lặng, từng có Dạ Du Thần đi tuần tra
gặp hỏi tôi: “Liên Sinh, 2 hồn ma phía sau lưng là ai vậy ?” Tôi đáp:
“Là bạn của tiểu đạo này.” Dạ Du Thần lập tức ẩn mình bay đi, bởi
vì hồn ma hiện hình, phải có lý do mới được, nếu làm người đời
khiếp sợ, thì hồn ma tự gây tội ác, nghiệp báo, sẽ bị đày xuống địa
ngục, linh giới cũng có luật lệ của linh giới, giống như trên dương
gian vậy.
Tôi về đến Linh Tiên Tịnh Xá, vào trong bẩm rõ với thần linh, cho 2
hồn ma vào nhà, tôi tĩnh tọa niệm Phật, cầu xin Phật Bồ tát từ bi, tôi
mài mực trên nghiên, vẽ 2 lá bùa, rồi đốt, trên bùa tôi có vẽ 1 đầu
người đàn ông, 1 đầu phụ nữ, rồi tiếp theo tôi nhập định, hồn tôi đã
bay vào trong thế giới vô gian, tôi thấy chư Phật Bồ tát hỏi nhau, có
Kim Giáp Hộ Pháp đang đang gật đầu chào, tôi từ trong phòng “Linh
gian nhị thế” tìm được 2 cái đầu của 2 hồn ma đó. “Linh gian nhị
thế” là nơi lưu giữ linh đầu của thế giới vô gián, 1 tay 1 cái, tôi xuất
định trở lại, 1 tay 1 cái đẩy sang trên cổ của 2 hồn ma, tay xếp liên
hoa chỉ, rồi niệm: “Bổn sư xuất hiện mau tiếp ứng, tiền đồ đường
rộng có lòng thành, di dời ngũ hiển phục bóng hình, mật tàng tại thân
mau được đầu, tiếp nối với nhau bằng thân pháp, linh không nhị thế
138
đại từ bi, tôi Liên Sinh thừa lệnh Ngũ Hiển Linh Quan đại pháp chỉ
luật lệnh.”
Hai cái đầu bay vòng vòng, xoay chuyển 1 hồi, 2 hồn ma thấy vậy
mừng rỡ khôn xiết, mau dùng linh lực hút lấy, đầu tiếp với cổ, trở về
vị trí cũ, hai hồn ma lúc sinh thời, nam thì đẹp trai tuấn tú, nữ thì
xinh đẹp đoan trang, nhưng đáng tiếc cuộc hôn nhân bị gia đình hai
bên phản đối, nên nhất thời nghĩ quẫn ôm nhau tự tử.
“Bây giờ xong rồi, 2 vị đừng làm chuyện dại dột nữa, 1 khi thiếu mất
bộ phận thân thể, thì cũng khổ sở như trên dương gian vậy.”
“Đa tạ Lư tiên sinh, đa tạ Bồ tát.”
2 hồn ma cung kính lạy tạ chư Phật, Bồ tát xong, tôi tiễn họ ra cửa,
hai người vui vẻ nắm tay nhau đi, bên ngoài thổ địa đang đợi sẵn từ
lâu, thổ địa cảm ơn tôi, chúng tôi hỏi chuyện lẫn nhau, rồi cùng đồng
thanh niệm: “A Di Đà Phật.”
https://dialinhdatviet.files.wordpre...thang-ngan.pdf
-
lại thêm bùa chú thỉnh thổ địa, triệu tập thổ địa 4
phương đến làm hộ pháp cho đàn, triệu tập thổ địa, có thể dùng Thổ
địa chú như sau: “Nam mô tam mãn đa, Mô đức nam, địa vĩ bà bà từ.
Cung thỉnh tứ phương thổ địa thần, linh uy chân linh, đến trước pháp
tọa giữ hộ đàn, không cho âm tà đến xâm phạm. Cấp cấp như Thái
Thượng Lão Quân luật lệnh.” Sau đó đốt 5 lá bùa Ngũ phương, 5 lá
bùa Ngũ Hành
https://dialinhdatviet.files.wordpre...thang-ngan.pdf
-
029. Ngôi miếu ma.
nhưng tôi thì cho là không hẳn vậy, hiện nay có 1/3 các ngôi miếu là
miếu ma, trong đó bao gồm chùa chiền, đạo quán v.v…Nhưng người
xuất gia hòa thượng, đạo sĩ sao lại cúng bái ma quỷ, bởi vì họ không
nhìn thấy, không nghe thấy, tức là mơ mơ hồ hồ, tưởng là tượng phật
chính là phật, tượng thần chính là thần, không biết rằng trong chùa
trong miếu đã từ lâu trở thành thế giới của ma quỷ, hào quang Phật tổ
đã trở nên xa lạ từ lâu !
Linh khí của ma quỷ, đại đa số nặng về âm trược khí, cũng có kẻ có
đạo hạnh khá cao, do môi trường sống và 1 số linh hút máu tanh để
sống, nên hình thành 1 luồng linh lực, luồng linh lực này lớn có thể
chiếm trọn cả núi để tự phong làm đại vương, chiếm cả chùa miếu tự
xưng làm thần thánh, nếu họ tâm chính thì không sao, nhưng nếu tâm
không chính thì e rằng mọi việc điên đảo, loạn cả lên, hồn ma cứ
tưởng mình giỏi giang, dễ phạm nhiều tội tày đình.
Tôi biết ở Đài Loan có câu chuyện về “Ngũ Vương chiến linh đồng”,
chuyện này là có thật, 5 vị tướng quân của Ngũ Vương Miếu cũng là
xuất thân từ âm thần mà hóa thành thần thánh, mà kế bên Ngũ
Vương Miếu có 1 ngôi mộ hoang của 1 thiếu niên, ngôi mộ này được
thiên thời địa lợi, tức là huyệt “Rết trăm chân”, huyệt Rết trăm chân
này nếu đắc đạo, thì sẽ sinh ra ngàn tay ngàn mắt, trong huyệt còn có
1 hạt minh châu, có thể gọi là ngọc ấn. Từ đó, oan hồn của vị thiếu
niên kia, linh khí ngày một tăng, trên người hiện ngàn tay ngàn mắt,
tay cầm ngọc ấn, thông linh khá hay. Thế là 5 vị tướng quân thấy vậy
lo sợ, bèn phái âm binh đến bao vây, nhưng linh đồng có thể hóa
thành hàng trăm hàng ngàn linh hồn chiến đấu kịch liệt với 5 vị
tướng quân, sau này nghe đồn Quan Thế Âm Bồ tát ra mặt, dẹp loạn
giữ hòa giữa linh đồng và 5 vị tướng quân, sau đó, phần đất phía bên
ngôi mộ cạnh Ngũ Vương Miếu thuộc về linh đồng, linh đồng tự
phong là Vạn Thiện Gia, quản lý các linh nơi âm giới. Còn Ngũ
vương của Ngũ Vương Miếu tuy là uy nghiêm linh thiêng, nhưng
linh lực của Vạn Thiện Gia cũng không kém, hương khói nghi ngút,
103
Vạn Thiện Gia còn phân linh ra khắp nơi, nếu thỉnh tượng thờ của
ngài về, 1 tháng phải trả hơn mấy ngàn tệ lận ! Bạn nói có kỳ lạ
không ?
Có vị thầy bói họ Lý chuyên xem tướng nói với tôi, ở trên một núi nọ
có 1 ngôi miếu nguy nga tráng lệ, sơn son thếp vàng, nghe nói rất là
linh thiêng, ông ta muốn tôi đi xem thử, tôi cũng thích đi chùa, đi
miếu, nên tôi 1 mình đến đó, miếu này chủ yếu thờ Bắc Cực Huyền
Thiên Thượng Đế, người ta hay gọi là “Thượng Đế công”, trong
miếu thờ Huyền Thiên Thượng Đế, hậu điện thờ Tam Thế Phật, hai
phụ điện thờ Khổng Tử và Địa Tạng Vương, người đến cúng bái rất
đông, tôi phải chen lấn mới vào được.
Trong sân miếu, tôi nhìn thấy 1 cái giếng xưa, bên cạnh có khắc 2
chữ “Kim Tỉnh”, tôi nhìn xuống giếng, trong giếng có nước, lúc tôi
không để ý, chợt thấy trong nước có hàng trăm linh đang nhảy múa,
thật chất là hàng trăm ma đang nhảy múa, ngay trong miếu lớn như
vậy, trong giếng lại có cả trăm con ma đang nhảy múa, chuyện này
tôi khá khó hiểu, đang lúc tôi trầm ngâm, thì trong giếng bốc lên 1
luồng linh khí, lạnh cả người, 1 người phụ nữ trung niên khá xinh
đẹp mặc áo thời cổ trang, đứng bên miệng giếng, nhưng những người
khác không nhìn thấy cô ta. Cô ta chăm chú nhìn tôi rồi hỏi:
“Sao tiên sinh lại đến đây ?”
“Tôi đến cúng bái Thượng Đế.”
“Ông có biết lai lịch của tôi không ? “ Người phụ nữ có đôi mắt
trong đến đáng sợ.
“Quả thật không biết, xin hỏi cô là ai ?”
“Tôi là Trú Sinh nương nương của miếu này, tiên sinh biết những
người như tôi là dựa vào hơi đất âm linh mà sống, nên xin đừng công
bố địa chỉ của ngôi miếu này, tượng Thượng Đế tức là chồng tôi ẩn
núp trong đó, còn Địa Tạng Vương thì là con tôi ẩn náu, các thần
khác thì cũng là bà con thân thuộc, chúng tôi dùng thiện linh giúp
người, xin tiên sinh đừng xem đó là điều ma quái.”
“Cô biết tôi là ai ?” Tôi ngạc nhiên hỏi.
“Biết, tiên sinh có viết 1 quyển linh thư, kể chuyện trên trời dưới đất,
chúng tôi tuy là những âm linh, nhưng hiểu được công đức lớn của
tiên sinh, đây là quyển kỳ thư, có thể độ người lên trời, ông đến thăm
104
miếu, 2 vị tướng quân môn thần giữ cửa đã báo cho tôi biết, bí mật
của chúng tôi đều ở trong giếng này, đây là nơi cả nhà tôi chết tại
đây, Huyền Thiên Thượng Đế từng du ngoạn đến nay, nên mới lấy
tên của Thượng Đế để giúp người đời.”
“Thì ra là làm việc thiện, thiện tai !” Tôi hợp chưởng.
“Chúng tôi tuy là ma, nhưng cũng muốn tu hành để được lên trời, ma
tuy là ma, âm khí rất nặng, muốn tu ngoại công, mới có thể lên trời,
Ngọc Hoàng gặp chúng tôi, lúc sinh thời chúng tôi không làm gì sai
trái, lòng dạ hiền lành, Hạnh Vương Thiên Quân làm thần giám sát
của miếu này, mồng 1, ngày rằm hằng tháng xuống trần, xem xét
công quả, ghi lại công đức để cho sau này xét chúng tôi thành tiên
lên trời. Tiên sinh có thể viết vào trong sách của ngài, nhưng xin
đừng tiết lộ địa chỉ, nơi ở của chúng tôi, để tránh sự quấy phá của các
dân chúng còn ngu muội, hơn nữa nếu biết hồn ma mà thành tiên,
người đời khó nhận biết thật giả, nhưng thật ra từ ma mà tu thành
tiên rất nhiều, nhiều hơn cả từ người tu hành thành tiên !”
Tôi nghe xong thấy xấu hổ, quả thật, tại sao ngay cả ma cũng biết tu
hành, ngược lại người đời lại không bằng ma. Tôi cung kính chấp tay
chào vị phụ nữ đó, lúc ra khỏi miếu còn thấy hai vị âm tướng môn
thần tiễn tôi xuống núi, nhìn ngôi miếu nguy nga tráng lệ tôi quả thật
có nhiều cảm xúc ! Những ngôi miếu ma tôi từng gặp khá nhiều,
đương nhiên cũng có những ngôi miếu ma chẳng ra gì những hồn ma
này chiếm miếu tự xưng làm vua, ăn uống chơi bời, họ quên mất khi
thời hạn đến, họ sẽ xuống địa ngục, không có ngày ra.
(Tác giả đính chính: Có 1 số người tự xây Phật đường, nếu mọi việc
vì công, vì mọi người thì đáng được người đời kính trọng, còn nếu
mượn đấng thần linh, Phật tổ mà hốt của, giả vờ mượn danh là cúng
bái để sửa đổi vận mệnh, làm điều ác, lừa đảo bá tánh, làm điều sằng
bậy, những người này là thầy bói lừa đảo, mà nên gọi là thầy ma, chữ
“thần” cao quý vĩ đại đến vậy, làm sao thần có thể đến với những
người làm ác làm bậy như vậy được ? Cho nên họ cũng thỉnh tượng
thờ, bề ngoài những người này là thần, thật chất là ma, đó chính là bị
ma ám làm mê muội, cũng có khi họ biết thông linh, nhưng cố tình
làm điều bậy, người đời đến cúng ma, thì họ trở thành thầy ma.)
https://dialinhdatviet.files.wordpre...thang-ngan.pdf
-
015: Thần Quang xuất hiện pháp.
Tôi rất tâm đắc 1 đoạn trong Tâm Đăng Lục: “Cái gì gọi là Đại đạo
thần quang ? Rằng tác dụng của tôi là từ mắt mũi tai miệng lưỡi thân
ý, có thể xuất để ứng phó mọi việc, đó chính là tác dụng của Thần
Quang tôi, tôi có mặt khắp nơi, khắp nơi đều thật, nếu Thần Quang
không đến được, thì nơi đó, mọi việc không thành, có thể thấy vạn
vật trời đất cũng là do Thần Quang tôi làm chủ. Tam Đồ Địa ngục,
cũng có Thần Quang, tam thập nhị tướng, cũng có Thần Quang, có
tôi Thần Quang, tôi không hề thiếu, tôi cũng giống chư phật, cũng
giống chúng sanh, ắt thành Phật là nằm trong khả năng của tôi.”
Theo tôi được biết, có 1 số tượng Bồ Tát, trên đỉnh còn tạc thêm 1
vầng hào quang, tượng Chúa Jêsu của đạo Cơ Đốc cũng vậy, cũng có
vầng hào quang, như vậy vầng hào quang có thật hay không, tôi nói
là có thật, vầng hào quang này tôi gọi là Thần Quang, những phàm
phu tục tử sẽ không nhìn thấy Thần Quang, nhưng nếu có linh nhãn
thì sẽ nhìn thấy thần quang, phàm các vị Phật, Bồ tát đều có thần
quang, loại thần quang này hiện lên màu trắng hay màu vàng kim,
cũng có khi vầng sáng hiện lên là màu đỏ, màu đỏ xuất hiện thì đó là
Phúc thần, còn có khi hiện lên màu tím, vầng sáng màu tím là thần
Hộ pháp, còn người thường có thần quang hay không, trong lời ghi
chép của Tâm Đăng Lục cho thấy, chỉ cần là người có linh tính, thì
đều có thần quang.
Trước đây, tôi từng là Hộ pháp cho 1 ông lão, ông này họ Khổng tên
Thiệu Quang, người Tứ Xuyên, cả đời người này đi nhặt giấy bán
kiếm sống, thường làm việc nghĩa, việc thiện, cũng tu hành được
nhiều năm, người đời không biết, lúc ông ta lâm chung, hẹn tôi đến
Thiên Hậu Cung ở đường Thành Đô của Đài Bắc, ông lão ngồi xếp
bằng trên 1 tảng đá, tôi giữ linh giúp ông ta, vì sợ lúc ông lâm chung,
tà ma quấy nhiễu, nên nhờ tôi giúp tôi 1 tay, ông ta tĩnh tọa mấy
tiếng đồng hồ, thần quang xuất hiện, màu đỏ kim, rất sáng, trong
vầng sáng có 1 đứa bé ngồi trong đó, đó chính là linh đồng mà ông ta
nhiều năm tu hành mới có được, vị linh đồng đó ngồi trong vầng
52
sáng, nét mặt an tường, vẫy tay với tôi, sau đó thần quang như vầng
trăng sáng trên trời, cùng vị linh đồng từ từ bay lên trời, còn thân xác
của ông lão thì vẫn ngồi ở Thiên Hậu Cung, cuối cùng, người của
Thiên Hậu Cung lo việc hậu sự cho ông lão, người của Thiên Hậu
Cung cho rằng, thần linh ý chỉ bay lên trời, đây quả thật là chuyện
thần thông cảm hóa khác với người thường. ( chuyện này xảy ra vào
tháng 12 năm 1970.)
Ở giữa 2 chân mày của người gọi là ấn đường, có 1 đường sáng xuất
hiện đó là đường chỉ công đức, tôi biết được chuyện này là 1 vị thần
Thổ địa nói cho tôi biết. Đường chỉ công đức của người sẽ xuất hiện
trên ấn đường vào lúc giờ Tý hay giờ Ngọ, nếu dùng linh nhãn nhìn,
sẽ nhìn thấy rất rõ ràng, lúc hiện lên sẽ như sợi dây tóc của bóng đèn
tròn vậy, đường chỉ như hình con rắn, nếu đường chỉ sáng màu vàng
kim thì là đường chỉ công đức, còn nếu là đường chỉ đen thì là dấu ấn
ghi lại những lúc làm việc ác, suy nghĩ ác, đường chỉ công đức này
sáng lên trên ấn đường cũng xem như 1 loại thần quang, việc này là
có thật, không thể không biết.
Để kiểm chứng việc này, tôi có hẹn với 1 người hay làm việc thiện
( tạm thời giấu tên), lúc giờ Tý chú ý ấn đường của anh ta, quả nhiên,
trên ấn đường thoắt ẩn thoắt hiện 6 đường chỉ sáng màu vàng kim,
tôi nói cho anh ta biết, anh ta rất mừng rỡ, từ đó, tôi cũng biết,
chuyện nhìn nét sắc trên ấn đường là có thật, không giả tí nào.
Cách đó 2 tuần, vị này lại tìm đến chỗ tôi, tôi vô tình nhìn thấy trên
ấn đường của anh ta, ít đi 1 đường chỉ công đức, chỉ còn có 5 đường,
tôi ngạc nhiên hỏi: “Xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng, dạo này anh làm
điều gì sai trái phải không ?”
“Không có, tôi gần đây không đi đâu cả, làm sao mà làm việc gì sai
trái ?”
“Tôi nói thật với anh, tôi vừa rồi chú ý đến đường chỉ sáng công đức
trên ấn đường của anh, ít đi 1 đường so với ngày trước, sự việc này
cũng lạ, anh thật sự không biết ?”
“Ơ…” Anh ta nói: “2 hôm trước, có 2 anh em tranh giành gia tài,
người anh đến hỏi tôi, có nên kiện ra tòa không, tôi buộc miệng nói 1
53
câu, đương nhiên là phải kiện ra tòa, người anh lại nói, tôi có hiểu
biết về pháp luật, nên nhờ tôi viết giúp, chẳng lẽ là vì chuyện này ?”
“Người hảo tâm, làm việc thiện không dễ, chỉ cần có ác ý nảy sinh
trong đầu, là trời biết ngay ! không cần nói trời biết ngay, chỉ cần
mình tâm động, thì đường sáng công đức sẽ tắt ngay, nên phải thận
trọng, thận trọng, không được sơ ý.”
Từ việc này, tôi nói thêm về 1 câu chuyện khác liên quan đến người
hảo tâm này, tôi có thờ phượng nhiều vị Bồ tát, người này thường
tìm tôi đàm đạo về Phật pháp, tu hành, mỗi khi anh ta đến, tôi thường
dùng vải đỏ che lại tượng Tam Tôn Thái Tử Nguyên Soái trước bàn
thờ Phật, người này thắc mắc hỏi tôi, nhưng tôi chỉ cười cười không
trả lời, đến khi đường sáng công đức của anh ta mất đi 1 đường, anh
ta đến, tôi không dùng vải đỏ che lại tượng Tam Tôn Thái Tử
Nguyên Soái nữa.
Ông ta hỏi tôi: “Tại sao ?”
Tôi đáp rằng: “Tuy anh là người phàm, nhưng cả đời làm việc thiện
hợp với đạo trời, những việc thiện ông làm rất nhiều, tuy thân xác là
người phàm, nhưng linh có thể nói là thần, bởi vì đạo hạnh thần
quang của anh rất hiển hách, công đức xếp vào hàng Nhị phẩm thần.
Hơn nữa, Tam Tôn Thái Tử Nguyên Soái của phật đường tôi là phân
linh của Pháp Thân Thái Tử Nguyên Soái, công đức xếp hàng Tam
phẩm thần, theo lẽ thường còn thua anh, nhưng theo lễ nghi họ được
ngồi trên bàn thờ, còn anh thì ngồi dưới thấp hơn họ, nên họ không
yên, vì vậy, tôi phải dùng vải đỏ che tượng lại. Nhưng bây giờ anh
lại viết đơn tố tụng giúp người ta, còn khuyên người ta thưa kiện nữa,
không những không khuyên can 2 anh em hòa thuận, mà còn làm
chia rẽ tình ruột thịt người ta, vì vậy, phẩm thần của anh đã từ Nhị
phẩm thần giáng xuống còn Tam phẩm thần, Tam Tôn Thái Tử
Nguyên Soái ngang hàng với anh, nên không cần nhường anh nữa.”
Đường chỉ sáng công đức xuất hiện trên ân đường, là không giả tí
nào cả, tôi nghe nói ở Phượng Sơn của Cao Hùng, cũng có người
thấy được đường chỉ sáng công đức, ngoài ra, hào quang trên thần
thánh cũng vậy, phát ra vầng sáng, toàn thân của Phật tổ đều phát ra
54
ánh sáng màu vàng kim óng ánh rất đẹp, toàn thân bị bao phủ bởi
màu vàng kim. Thông thường các vị đại Bồ tát sau khi công đức viên
mãn, thì sẽ xuất hiện 1 vầng sáng, vầng sáng này không chỉ có 1 màu,
mà là 7 màu, rất đẹp, cuối cùng những ánh sáng này hóa thành chiếc
thuyền sáng, chở những người công đức viên mãn lên trời.
Làm sao để xuất hiện vầng sáng, cách duy nhất đó là: “Lấy việc hiếu
việc thiện làm hàng đầu, kính thần, thờ thần, mọi việc cẩn trọng,
trung với nước nhà, làm việc nghĩa, xả thân vì việc nghĩa, giữ mình,
có thủy có chung, nhẫn nhục là vinh hạnh, tức Ba La Mật, người
ngay thẳng chọn bạn, không học thói hư, nề nếp quy củ, có lòng nhân,
yêu vật yêu người, thọ đức vô cương, vĩnh hợp thiên tâm.” Thần
quang xuất hiện hay không thì phải nhờ vào sự tu hành của bản thân
mọi người, bằng chứng của mình chính là tấm lòng, thần quang là vô
tư, công bằng, có ứng ắt tự hiện lên, phải trái thiện ác quả thật là phải
cận thẩn.
Có người hỏi tôi: “Thần linh làm sao biết được người đời thiện hay
ác ?”
“Quan sát sắc khí”
“Quan sát sắc khí gì ?”
“Đó là thần quang.”
https://dialinhdatviet.files.wordpre...thang-ngan.pdf
-
trước mặt tôi là từng
dãy từng hàng bia mộ, chỗ phía bên phải phía sau gò đất, nhiều ông
lão nhỏ con từ đó đi ra, các ông lão tay cầm gậy, họ đi đến trước mặt
tôi nói: “Pháp sư dùng phép chiêu gọi, không biết có gì chỉ bảo ?”
Những ông lão này có dáng vẻ giống nhau, khuôn mặt giống nhau,
họ là “hậu thổ thần”, còn gọi là “tiểu thổ địa”, mỗi một ngôi mộ có 1
vị tiểu thổ địa, ở đây có hơn hàng trăm hàng ngàn vị như vậy, mỗi vị
cai quản 1 âm linh trong khu nghĩa địa.
Những vị tiểu thổ địa đó, mỗi vị chỉ cao 2 tấc 3 phân, đều gật đầu
đồng ý, đều biến mất, chẳng mấy chốc, ở các nấm mộ xuất hiện các
âm linh, trong đó, đa số là ông bà lão, cũng có 1 số nam nữ thanh
niên, ăn mặc chỉnh tề, có âm linh mặt mày thanh tú, cũng có âm linh
xấu xí khó nhìn, có người là tự treo cổ chết, nên lưỡi dài, mặt mày
tím ngắt, khá ghê, họ ùa ra như ong vỡ tổ, người viết cảm nhận được
thế giới lạnh lẽo này như đang bao quanh khắp người, như 1 thành
phố của ma, họ đến trước mặt rồi nói: “không biết vị pháp sư này
chiêu gọi, có điều gì dặn dò ?”
Chư vị tiên linh, tôi là Liên Sinh, thừa lệnh của Tam Sơn Cửu Hầu
tiên sinh đến tập chiêu hồn đại pháp, ngày sau nếu có cần đến các vị
linh hồn, còn mong chư vị giúp đỡ cho, nay sư phụ tôi nhờ tặng các
38
vị linh 1 câu pháp ngữ của Địa Tạng Vương Bồ tát, xin các vị nhận
lấy. “Tôi nhắm mắt niệm Nam mô đại nguyện Địa Tạng Vương Bồ
tát”, hoa sen trong tay tung ra, các linh hồn trước mặt giành giật nhau
tranh lấy hoa sen, tôi càng niệm càng nhanh, hoa sen trong tay càng
tung ra nhiều hơn, các linh hồn nhận được đóa sen hồng đều vui vẻ
rời khỏi. Tôi học chiêu hồn ở khu nghĩa địa Lục giáp tất cả 7 ngày,
mỗi đêm niệm câu “Nam mô đại nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát”
rất nhiều lần, pháp hiệu của Địa Tạng Vương Bồ tát, tôi thích nhất,
đó cũng là duyên số giữa tôi và Địa Tạng Vương Bồ tất gần nhau
nhất.
Thuật chiêu linh nếu học được, có thể làm được nhiều việc, có thể
dựa vào sức của người cõi âm giúp đỡ những việc khó khăn của
người ở dương gian, sức lực của họ là vô hình, nhưng ảnh hưởng đến
những người còn sống.
https://dialinhdatviet.files.wordpre...thang-ngan.pdf
-
-
-
-
福德正神:
福德正神或稱土地公,土地公是管理 地之神。民間以其造福鄉里德澤萬民 以尊稱為「福德正神」 。客家人則和炙「伯公」。在馬來西 、新加坡一般稱為「大伯公」。
土地公的來歷,實際上是綜合了古代 主所祭一天,地、社、稷」中的地祗 社、稷之神﹔本來天地之神,民間是 不得祭祀的,大概是后來土地公出「 然神」進化為「人格神」,民間才為 雕像來崇拜。土地公由「自然神」進 化為「人格神」,掌管一小地方,如 區、一里、一鄰之事,是個小劉,只 鎮壓小鬼怪,所以人們對土地公的祈 求也不大。比方說希望他坐鎮在街頭 尾,求「興利發財」而已。雖然只是 小神,但在他管轄地區內,也不能看 輕他,俗語說:「得罪土地公,飼無 」。就是這個意思。
伯公原為對自然的崇拜信仰,而在中 的民間俗念中,總喜歡將神明予以人 化而加以傳說贊揚。人格化的伯公是 誰呢?其說法不一。流傳于民間的傳 甚多,下列摘要介紹几種。據說,伯 為周朝官吏,名叫張福德為人公正, 體恤姓生活困苦,做了許多善舉,但 死后,接任的官吏,上下交征無所不 民不堪言。這時人民想到張福德為政 之好處,念念不忘,終于建廟祭祀, 其名而尊稱為「福德正神」。
又說在周朝,有叫張福德者,是當代 大夫的家仆。他的主人赴遠地上官就 ,家中只留有愛女,其幼女思念心切 ,欲往見父親,張福德乃伴她千里尋 ,途中遇到風雪,女孩受凍將死,張 德脫其衣保護她,她的性命雖然保住 ,張福德自己卻凍死。臨終時空中顯
「南天門大仙福德正神」九字,蓋為 仆之封號。上天夫感念忠誠,建廟祭 。周武王贈號「后土」 ,后世稱為土地公。
-
-
-
-
-
THỔ ĐỊA THẦN
Thổ Địa Thần 土地神 dân gian gọi là Thổ Địa Công 土地公, Thổ Địa Gia 土地爺, vị phối ngẫu bên cạnh gọi là Thổ Địa Bà 土地婆, Thổ Địa Nãi Nãi 土地奶奶. Thổ Địa Thần là một trong những vị thần được thờ phụng phổ biến nhất ở Trung Quốc, miếu Thổ Địa có ở khắp nơi trong cả nước, nhà nhà cũng thường thờ Thổ Địa Thần. Lai lịch của Thổ Địa Thần bắt nguồn từ sự sùng bái đất đai của người dân. Khởi đầu của Thổ Địa Thần là một vị thần trừu tượng, theo sự phát triển của xã hội, Thổ Địa Thần cũng ngày càng được nhân cách hoá, đồng thời cũng có hình tượng của riêng mình. Nhìn chung, tượng Thổ Địa Thần trong các miếu là một lão ông tóc trắng, mặc bào, đội khăn đen, lão bà ngồi bên cạnh chính là Thổ Địa Nãi Nãi.
Trong chư thần ở dân gian, Thổ Địa Thần là vị tiểu thần có địa vị cực thấp, chỉ quản lí một vùng nào đó và sự việc ở một khu vực nào đó, vì thế mọi người đã xem Thổ Địa Thần là vị thần bảo hộ thôn xã. Đồng thời, nhân vì tuổi cao mặt mày phúc hậu cho nên trong nhà của bách tính bình thường, Thổ Địa Thần được xem là gia thần. Ở Trung Quốc, Thổ Địa Thần là vị thần cát tường không chỉ nhận được sự sùng bái của Hán tộc, mà cũng còn nhận được sự sùng bái của các dân tộc thiểu số. Trong các dân tộc thiểu số cũng lưu truyền các dạng Thổ Địa Thần.
Ngoài ra miếu hội ở Trung Quốc, một hoạt động dân tục đậm màu sắc dân tộc và nhận được sự hoan nghinh của quần chúng lưu truyền cả ngàn năm nay là một hoạt động không thể tách rời Thổ Địa Thần, ở đây đã ngưng kết công tích của Thổ Địa Gia, vị thần cát tường.
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 01/3/2015
Nguyên tác Trung văn
THỔ ĐỊA THẦN
土地神
Trong quyển
CÁT TƯỜNG ĐÍCH TRUNG QUỐC
吉祥的中國
Bản công ti biên tập bộ biên soạn
Ngọc thụ đồ thư ấn loát hữu hạn công ti, năm Dân Quốc thứ 90.
http://www.chuonghung.com/2015/03/di...o-ia-than.html
-
-
-
-
-
-