Những chuyện thần bí - bài 4 Chimdada cầu đạo
Những chuyện thần bí và đạo (tiếp theo)
Câu chuyên số 4- Chimdada cầu đạo
Nền đạo giáo Cao miên bắt đầu bằng Bà la môn giáo. Bà lamôn giáo thờ 3 thần tối cao: Brahma tượng trưng cho Thượng Đế, hai thần khác là Vishnu (thần xây dựng) và Shiva (thần hủy diệt).
Sau đó Phật giáo Đại thừa được truyền vào Cambốt. Không bao lâu sau Tiểu thừa Phật Giáo thay thế cho Đại Thừa.
Ngày nay Phật giáo Tiểu thừa là nền quốc giáo của Cao mien. Nền Tiểu thừa Phật giáo và bùa phép của Cao mien cũng tương tự như các nước Thái Lan, Lào và Miến điện.
Đừng tưởng đơn giản như vậy. Các tu sĩ Cao miên thờ ông Thích Ca, không thờ 10 phương chư Phật và Bồ tát của Đại thừa. Nhưng các cao tăng ở đây ông nào cũng bùa phép đầy mình gần như cho mua bùa thỉnh phép một cách công khai (trong thư viện Hoàng gia và chùa lớn nhất của quốc gia đều lưu trử các lá khăn ấn và các đạo bùa do các tổ sư truyền lại từ xưa đến nay)
Mấy năm trước đây Chim đã về Campuchea có mang về hai bản copy về bùa phép khoãng 50 trang giấy của thư viện Hoàng gia và có tặng cho thầy già một phóng bản.
Các ông sư trong chùa từ lúc thiếu thời không lạ gì với bùa phép do các ông thầy của mình cho người ta đến thỉnh. Đọc kinh, tụng kinh Phật bằng tiếng Pali hằng ngày nhưng chùa chiền lúc nào cũng tràn ngập các loại bùa phép của các thần linh Bàlamôn giáo.
Các cao tăng được trọng nể bằng các phép lạ ông ta thi triển hơn là các bản kinh nhàm chán trong nhà Phật.
Chính Chimdada cũng đã tự thú với thầy già gần đây là “pháp thuật nó đen và thuộc về Bàlamôn giáo”.
Riêng thầy già thì không nghĩ như vậy mà xác định rằng “nó thấy đen mà trắng vì đứng đằng sau bùa phép là các đấng thần linh và Thượng Đế” (chuyện dài này thầy già sẽ giải thích về sau).
Niềm tin Bàlamôn giáo có lẽ đó là một tin tưởng không thành văn nằm trong tiềm thức của các tu sỉ Tiểu thừa ở các nước Đông Nam Á.
Chính vì vậy mà khi còn rất trẻ Chimdada luôn luôn cầu khẩn sự giúp đở của đủ thứ thần linh mà dân gian truyền tụng là linh hiển. Và khi trưởng thành nhờ vào số tiền coi bói Chim đã quyết định đi cúng dường cầu học hơn 90 mấy danh sư nổi tiếng về pháp thuật.
Đừng tưởng lầm thi triển phép lạ (pháp thuật) không phải là đạo. Bất cứ tôn giáo nào mà mất phép lạ, chuyện thần bí do thánh thần phía sau hổ trợ cho, tôn giáo đó sẽ là tôn giáo chết chỉ có cái xác không hồn.
Trở về với việc cầu đạo Chimdada cho biết các ông sư các ông thầy mà ông cầu học, có các đòi hỏi về lễ vật khác nhau: có ông đòi một con trâu, có ông đòi một món tiền lớn, có ông ngộ nghỉnh đòi một sợi dây bằng vàng dài từ đầu tới gót v.v.
Coi như Chim có lòng cầu đạo không thua gì Trừ Cái Chướng Bồ tát (của Mật tông Đại Thừa) được đức Phật hiện thân đến bảo dâng của lể quý giá nhất để cầu cho đuợc câu chú (om mani padme hum của đức Quan Thế Âm với một ông đạo sư lè phè ở ngoài đời.
Ký tên thầy già - ngày 15 tháng 8, 2008
Những chuyện thần bí bài 5- Thiên Linh Cái
Những chuyện thần bí và đạo tiếp theo
Bài số 5 - Thiên Linh Cái
Cái chuyện thiên linh cái hình như hầu hết người Việt Nam nào cũng biết. Mỗi người đồn một kiểu. Nào là lấy cái đầu của cô gái còn trinh, bị sét đánh hay chết vào giờ linh gì đó v.v. đem về đọc thần chú luyện mấy tháng mấy ngày thì cái con ma cái đó nó linh hiển vô cùng, có thể sai nó đi làm đủ thứ chuyện bậy bạ nhằm phục vụ cho chủ của nó (ông thày pháp). Nó còn biết giúp cho ông ta coi bói, coi đâu trúng đó (thực tế cái linh hồn này hoàn toàn vô năng ngoại trừ nhát ma người ta).
Cái câu chuyện nhảm nhí như vậy mà ở thời đại khoa học vẫn còn có nhiều người tin theo. Trong số đó có cả ông Chim, chẳng nhửng ông ta tin mà còn dâng của lể cho ông lục già để cầu học.
Trong một đêm tối vào giờ thiêng gì đó, ông ta theo ông Lục ra nghĩa địa đào mộ cho tới khi thấy cái quan tài, khui nắp quan tài xong, ngồi đó mà đọc thần chú và chắc nói lời dụ dổ cái linh hồn người chết, nào là theo lục về chùa nghe kinh tu học, đi lang thang bơ vơ, đói lạnh chi cho khổ… nếu đồng ý thì bật dậy cho lục biết.
Cái thây ma bật dậy. Như thế có nghỉa là đồng ý. Ông Chim cưa lấy cái đầu đem về chùa luyện phép.
Ông Chim này khờ quá, tuy là ham học, ham tìm hiểu, nhưng lựa chi cái pháp thuật quỷ quái này, có ích lợi gì đâu. Ông ta đã có cái tài coi bói để sống, đã có nhiều quyền năng khác để nổi tiếng, nổi danh phục vụ cho đời như trị bịnh tà, bịnh sưng trặc, nhức đầu v.v., rước chi cái oan hồn vô dụng này đem về chùa mà người ta không hiểủ sẽ cho ông là tà đạo.
Sau này ông ta kể cho thầy già nghe chuyện này nhưng có vẻ hối hận. Ông thấy cái đầu lâu tội nghiệp quá ông đem để dưới phía bàn thờ Phật để cho nó nghe kinh và ông ta thật sự lo sợ mà nói với thầy già không biết sau này ông ta có bị trả cái nghiệp quả là bị nguời ta cứa cổ lại hay không?
Riêng đệ tử của thầy già, trong những thời công phu thường thấy có các phần âm về xin quy y. Họ đã làm lễ cho các vong hồn đó quy y Phật Trời, dạy họ niệm Phật trì chú và xin cho họ theo thánh thần học đạo.
(cần chi ba cái xác, cái đầu thúi tha đó họ mới học được đạo.)
Thầy già ngày 15-8-2008
Thần bí và đạo bài 6-Lý giải thiên linh cái
Khi bắt đầu viết những chuyện thần bí và đạo, thầy già không có đánh số thứ tự mấy bài đầu nên hơi khó đọc. Người nào mới vào bài này có thể đọc từ đầu ở mục Thành viên mới tự giới thiệu: Đôi hàng về thầy già. Sau đó ra mục Tâm linh, Tín Ngưỡng, Ngoại cảm
Những chuyện thần bí và đạo (bài 1)
Thần Nguyễn Trung Trực (bài 2)
Chimdada trị tà (bài 3) Từ đây về sau đã có đánh số
Nhắc lại kỳ trước và tiếp theo phần cuối.
Thiên linh cái
Cái chuyện thiên linh cái hình như hầu hết người Việt Nam nào cũng biết. Mỗi người đồn một kiểu. Nào là lấy cái đầu của cô gái còn trinh, bị sét đánh hay chết vào giờ linh gì đó v.v. đem về đọc thần chú luyện mấy tháng mấy ngày thì cái con ma cái đó nó linh hiển vô cùng, có thể sai nó đi làm đủ thứ chuyện bậy bạ nhằm phục vụ cho chủ của nó (ông thày pháp). Nó còn biết giúp cho ông ta coi bói, coi đâu trúng đó (thực tế cái linh hồn này hoàn toàn vô năng ngoại trừ nhát ma người ta).
Cái câu chuyện nhảm nhí như vậy mà ở thời đại khoa học vẫn còn có nhiều người tin theo. Trong số đó có cả ông Chim, chẳng nhửng ông ta tin mà còn dâng của lể cho ông lục già để cầu học.
Trong một đêm tối vào giờ thiêng gì đó, ông ta theo ông Lục ra nghĩa địa đào mộ cho tới khi thấy cái quan tài, khui nắp quan tài xong, ngồi đó mà đọc thần chú và chắc nói lời dụ dổ cái linh hồn người chết, nào là theo lục về chùa nghe kinh tu học, đi lang thang bơ vơ, đói lạnh chi cho khổ… nếu đồng ý thì bật dậy cho lục biết.
Cái thây ma bật dậy. Như thế có nghỉa là đồng ý. Ông Chim cưa lấy cái đầu đem về chùa luyện phép.
Ông Chim này khờ quá, tuy là ham học, ham tìm hiểu, nhưng lựa chi cái pháp thuật quỷ quái này, có ích lợi gì đâu. Ông ta đã có cái tài coi bói để sống, đã có nhiều quyền năng khác để nổi tiếng, nổi danh phục vụ cho đời như trị bịnh tà, bịnh sưng trặc, nhức đầu v.v., rước chi cái oan hồn vô dụng này đem về chùa mà người ta không hiểủ sẽ cho ông là tà đạo.
Sau này ông ta kể cho thầy già nghe chuyện này nhưng có vẻ hối hận. Ông thấy cái đầu lâu tội nghiệp quá ông đem để dưới phía bàn thờ Phật để cho nó nghe kinh và ông ta thật sự lo sợ mà nói với thầy già không biết sau này ông ta có bị trả cái nghiệp quả là bị nguời ta cứa cổ lại hay không?Riêng đệ tử của thầy già, trong những thời công phu thường thấy có các phần âm về xin quy y. Họ đã làm lễ cho các vong hồn đó quy y Phật Trời, dạy họ niệm Phật trì chú và xin cho họ theo thánh thần học đạo.
(cần chi ba cái xác, cái đầu thúi tha đó họ mới học được đạo.)
Bài 6- Lý giải Thiên Linh Cái ( những chuyện thần bí và đạo tiếp theo)
Thiên Linh Cái mới đầu cũng chỉ là một vong hồn bình thường. Từ khi được kết nạp vào băng đảng của thầy pháp, nó bắt đầu được huấn luyện để làm bậy, và làm việc dưới quyền của đám quỷ thần của ông thầy pháp. Đám quỷ thần này trước kia cũng chỉ là những quân lính của chính quyền, 1 cơ quan siêu hình nào đó. Nhưng sau đó phạm luật siêu hình, âm thầm kết cấu với nhau để làm ác.
Chánh quyền cấp cao hơn chưa phát hiện được những chuyện sai quấy của đám gian đảng này vì chúng khéo che giấu chân tướng. Càng ngày chúng càng làm những việc tội ác lớn lao hơn, vi phạm luật nên bị điều tra và kết tội.
Một người thường theo ông pháp sư để luyện thiên linh cái tức là một người bắt đầu theo một tổ chức tội ác. Thiên linh cái theo người mới gia nhập là một âm binh mới, kinh nghiệm và tài năng kể như không gì đáng kể. Cái đám âm binh cũ của ông thầy pháp mới là những kẻ chỉ huy ở đằng sau. Nên nói kẻ có khả năng làm bậy đúng là ông thầy pháp và đám âm binh cũ chứ không phải thiên linh cái.
Nói thiên linh cái có quyền năng thật sự là không đúng nên gọi là vô năng.
Khi bị kết tội thì ông thầy pháp là chính, và người luyện thiên linh cái là kẻ đồng đảng. Thiên linh cái chẳng qua cũng chỉ là một âm binh bị lợi dụng. Còn về tội nặng nhẹ có thể khác nhau.
Nếu tội liên hệ đến giết người thì ông thầy pháp bị kết tội tử hình. Nếu tội liên quan đến ăn cướp có thể tội ở cấp trung, nếu ăn trộm thì nhẹ hơn.
Có thể coi cái người luyện thiên linh cái, ông pháp sư và gia đình của họ bị trừng phạt như thế nào thì một phần có thể hiểu ông ta phạm luật siêu hình ra sao.
Thầy già được biết 3 trường hợp cụ thể của 3 người làm việc cho thánh thần:
__ Một ông thầy bùa có hai cuốn sổ về pháp thuật: 1 cuốn ác và 1 cuốn thiện. Ọng có việc tranh chấp lớn với 1 người hàng xóm và dùng phép ếm làm chết đứa con trai của ông kia. Khoãng thời gian ngắn sau, đứa con trai của ông cũng tự nhiên chết bất đắc kỳ tử. Ông tự hiểu đó là quả báo. Từ đó ông đốt đi cuốn sổ ác, chỉ phổ biến cuốn sổ thiện. Ông ấy sống trên 90 tuổi.
__ Một ông thầy bói nổi tiếng ở Sài Gòn ngày xưa, có tiếng xì xầm ông luyện thiên linh cái. Cuối đời ông chết vì bị cứa cổ.
__Một ông thầy bói nổi tiếng là ngậm ngãi mà nói (nói đâu trúng đó), sau bà vợ cũng ra coi bói, quãng cáo rất rộng rãi: Coi tướng, coi phong thủy, giúp vợ chồng hòa thuận v.v..
Không biết ông này có luyện thiên linh cái hay là không? (Chắc là có). Bà vợ và đứa con gái sau này bị người ta cứa cổ chết.
Hẹn tái ngộ
Thầy già ngày 17-08-08
Thần bí và đạo- Bài 7- Thần Lê Văn Duyệt
Bài thứ 7. Thần Lê Văn Duyệt.
Thông báo :Chuyện về Chimdada sẽ kể tiếp về sau cho đở chán
Thần Lê V. Duyệt,
Lúc đó thầy già còn trẻ ở vào độ tuổi 36, còn đi chổ này, chổ kia truyền đạo.
Có hai ông nghe tiếng của thầy già nhờ người quen sắp xếp xin gặp thầy già để thọ giáo. Một ông đạo Phật là tướng Lê Quang Lưỡng Tư Lệnh lực lượng nhảy dù còn ông kia đạo Công giáo là tướng Nhật. Ông đạo Phật niệm danh hiệu Phật A di đà, ông Công giáo đọc kinh Lạy Cha.
Tướng Lưỡng cho biết có một luồn điện chạy từ đỉnh đầu xuống lưng, cảm thấy rất thoải mái.
Rồi như cảm khái với việc kỳ bí này, ông bộc lộ hết tâm sự khó kể cho ai mà được cảm thông và ấn chứng cho.
Ông cho biết lúc đó ông ở gần Lăng Ông Bà Chiểu (Gia định). Ông thường ngưỡng mộ thần Lê Văn Duyệt từ nhỏ và ngày kia, ông hướng về phía Lăng Ông thật tâm cầu nguyện xin Thần hộ độ cho cuộc đời binh nghiệp của ông.
Tối đó ông có một giấc mộng rất rõ ràng, có một ông râu trắng, tóc trắng chống cây gậy đến gặp ông và nói:
“Con à, khi con nắm tiểu đoàn này con sẽ bị chiến bại, tiểu đoàn của con sẽ bị tan rã hết. Rồi khi con nắm tiểủ đoàn kế tiếp, con sẽ đánh đâu thắng đó.”
Ông giật mình thức giấc, bàng hoàng với giấc mộng vì nó diễn ra hết sức rõ ràng như trong lúc thức.
Rồi ông nắm một tiểu đoàn mới nhảy dù. Đúng như là thần Lê Văn Duyệt nói, chưa đầy một tháng tiểu đoàn của ông bị tiêu diệt, còn lại có 6 mạng, kể cả ông cũng bị thương.
Lúc đó chiến trường sôi động, chánh phủ miền Nam thành lập tới tấp các lực lượng quân đội để cung ứng cho chiến trận.
Ông Lưỡng đã vận động để xin nắm tiểu đoàn mới. Các cấp chỉ huy của ông có hỏi: “ông vừa bị thương, có sẳn sàng ra trận được chưa?” ông sốt sắng trả lời là ông đã lành, có thể lãnh nhiệm vụ được.
Thế rồi, ông nắm một tiểu đoàn mới. Không bao lâu sau ông đánh thắng một trung đoàn miền Bắc ở tại Long An, được thăng cấp tại mặt trận. Riêng tiểu đoàn ông thiệt hại rất ít.
Ông kể tiếp về một chiến trận khác mà suốt đời ông không quên.
Lúc đó tiểu đoàn ông bị một lực lượng miền Bắc nhiều gấp 5 lần bao vây. Suốt cả đêm cứ cách khoãng 30 phút là bị ồ ạt tấn công một lần. Đến lần thứ 5, lực lượng của ông bị tử thương và bị thương rất là nhiều, đạn dược kể như đã hết.
Lúc đó tâm trạng của ông thật sa sút thê thảm và tuyệt vọng. Ông ngước mặt lên trời chỉ biết cầu nguyện: “thưa Thượng Đế, xin Ngài cứu con, con không có giỏi gì hết. Nếu ngài không cứu con chắc con phải chết.”
Rồi ông chuẩn bị chờ một đợt tấn công mới. Ông để sẳn khẩu súng lục bên cạnh chờ tự sát. Chờ, chờ mãi rồi không biết tại sao không có cuộc tấn công cuối cùng của quân đội miền Bắc.
Như vậy là còn sống.
Tướng Lưỡng mới chết cách đây khoãng một năm.
Từ lúc kể chuyện này cho đến hôm nay, nhắc đến hơn 20 năm, chúng tôi không hề gặp lại nhau, chỉ biết tin qua cáo phó trên báo do gia đình ông đăng tải.
Và có rất nhiều đệ tử có khi chỉ gặp nhau một lần, hoặc vài lần. Còn nhiều đệ tử nửa chỉ biết già chớ chưa từng gặp mặt.
Hẹn tái ngộ
Thầy già ngày 17-8-08