-
Ngày cúng vía Thần Tài-Thổ Địa là ngày nào?
12/11/2015 Bởi Admin
Thần Tài và Thổ Địa là hai ông thần đem lại may mắn cho mọi nhà vì thế mà ở tất cả mọi nhà, công ty, cửa hàng hay cơ quan xí nghiệp đều thờ hai vị thần này để mong gặp nhiều may mắn. Ngày mùng 10 Tết hàng năm là ngày cúng lấy vía Thần Tài và Thổ Địa, mong muốn cho một năm mới an khang, thịnh vượng và phát tài phát lộc.
Lễ cúng Thần Tài và Thổ Địa có ngày chính là mùng 10 Tết hàng năm, ngoài ra còn có các ngày lễ phụ khác như vào ngày mùng 1, ngày 15, ngày 10 âm lịch hàng tháng mọi người cũng thường làm lễ cúng Thần Tài như để trả lễ khi gặp vận hên tài lộc.
Về lễ cúng Thần Tài Thổ Địa có hai lễ chính là lễ cúng mặn và cúng chay. Thông thường thì đồ cúng chay và mặn đều được mọi người sử dụng. Người ta quan niệm cứ đầu năm thì cúng đồ ăn mặn và từ tháng 7 âm lịch trở đi thì cúng đồ ăn chay. Còn đối với hàng ngày, người ta thường sử dụng hoa quả, nước ngọt hoặc chuối xanh để cúng và cũng để được lâu hơn, hàng ngày cứ sáng sớm hoặc buổi chiều tà là thay một chén nước và thắp nhang để xin lộc.
Bàn thờ Thổ Địa Thần Tài được để ở dưới sàn nhà, hướng ra cửa, tuy để ở dưới sàn và ở góc tường nhưng bàn thờ hai vị thần này cũng phải chú ý vệ sinh sạch sẽ, gọn gàng, tránh để các con vật quậy phá làm bẩn ban thờ. Chú ý vệ sinh hàng tháng, lau dọn sạch sẽ, ngày mưa có thể mang hai vị thần ra ngoài trời để nước mưa xả sạch bụi rồi lại mang vào lau khô và xịt nước thơm là được, hoặc cũng có thể dùng nước lá bưởi và rượu pha nước để lau dọn.
Lễ vật sau khi cúng bái xong, như muối hoặc gạo thì cất đi và dùng trong gia đình, không nên vãi ra ngoài đường , bánh trái để mọi người trong nhà ăn cũng không nên cho người ngoài…
Thần Tài và Thổ Địa là quý nhân phù trợ cho mọi người cho nên từ khâu rước ông thần về nhà cũng phải thật cẩn thận chu đáo. Khi mua hai ông thần này ở ngoài hàng về, cần gói gém trong hộp cho sạch sẽ, dùng khăn vải che kín, có thể mang vào chùa nhờ sư thầy niệm chú cho rồi mang về nhà đun nước lá bưởi lên để tắm cho hai vị thần.
Từ khi rước hai vị về nhà, gia chủ nên thực hiện thắp nhang hương liên tục trong khoảng thời gian 100 ngày, thắp đèn liên tục trên bàn thờ và sử dụng loại nhang cuốn để có tàn nhang đẹp hơn. Trong đồ cúng hai vị thần này thì hoa cũng được sử dụng, được đặt bên trái, gia chủ chú ý không nên để hoa héo hoặc úa trên bàn thờ cũng như bát nước thả cánh hoa cũng vậy.
Vận may và may mắn từ chính gia chủ mà nên vì thế thờ cúng Thần Tài Thổ Địa cũng phải xuất phát từ chính cái tâm đó.
Bài viết liê
http://datnghiatranghanoi.com/ct/153...-ngay-nao.html
-
http://truyenxuatichcu.com/than-thoa.../than-dat.html
Thần Đất - Truyện Xưa Tích Cũ
truyenxuatichcu.com/than-thoai-viet-nam/than-dat.html
Translate this page
Sep 28, 2017 - Thần Đất có khi là mình rồng cho nên cũng có tên là Thổ địa Long thần. Thần thường hiện ra với hình dạng một cụ già. Thần sinh hoạt ở dưới mặt đất nhưng cũng biết hết các việc ở trên trần thế.
-
Thổ Địa
Dương Văn Ni
Chủ Nhật, 22/2/2015, 08:13
https://uphinhnhanh.com/images/2018/...ho_dia__1_.jpg
Miếu thờ Thổ Địa ở ĐBSCL. Ảnh: Lê Hoàng Vũ
(TBKTSG Xuân) - Thổ Địa còn được gọi là Thổ Công hay Thổ Thần, là vị thần linh thiêng cai quản một vùng đất nào đó. Dân gian thì tin Thổ Địa rất rành rẽ mọi thứ, không những chuyện giao thông, đường đi, kênh rạch, núi non mà còn biết tất tần tật lịch sử phát triển của cộng đồng ở địa phương đó, từ người đến định cư đầu tiên để khai phá đất hoang, cho đến chuyện ai giàu ai nghèo, ai hiền ai dữ! Nói theo các nhà nghiên cứu thì đó là người am hiểu sâu sắc môi trường, kinh tế, xã hội, văn hóa, lịch sử của một nơi nào đó.
Quả thật người xưa có lý do để tôn vinh những “người” như vậy tương đương với các vị thần! Bởi vì kể cả trong thời đại hiện nay với ngồn ngộn kho tàng kiến thức đã được số hóa; với phương tiện thông tin hiện đại và kết nối ở mức độ toàn cầu, thì chỉ cần một động tác nhấp ngón tay là có thể tìm ra bản đồ, đường đi, hay địa danh một cách dễ dàng. Ấy vậy, mà khi đến một địa phương nào đó có tìm kiếm đỏ mắt chưa chắc gặp được ai hườm hườm mức Thổ Địa chứ chưa nói đến chuyện gặp được Thổ Địa chính cống!
Dân gian thì tin rằng “sống phải có nhà, chết phải có mồ”, nên khi phát hoang dọn cỏ lấy đất canh tác thì người ta xem coi cây nào xum xuê tàn lá xanh tốt thì chừa lại để làm nơi cho Thổ Địa ở. Từ đó, nếu trong nhà có bất cứ thứ gì thì Thổ Địa luôn luôn được chia phần. Mùa cây trái chín hay đám tiệc thì bao giờ Thổ Địa cũng có một mâm riêng.
Thường thì bên dưới các gốc cây to như vậy, mối đụn lên thành một gò đất cao, quanh năm suốt tháng nước lụt không bao giờ ngập nên người ta chỉ việc dọn cho bằng phẳng một chút là có thể bày đồ ra cúng Thổ Địa. Và đặc biệt là không ai đốt nhang! Đèn cầy hay vàng mã thì lại tuyệt đối không được sử dụng. Cũng phải thôi, bởi vì Thổ Địa thì phải sống để còn gìn giữ đất đai, chỉ dẫn cho con người khi không biết cái này cái khác, chứ nếu “cúng thật” tức là đã chết rồi thì lấy ai làm Thổ Địa?
Về “ngôi nhà” của Thổ Địa, là cái cây mà người ta giữ lại trên mảnh ruộng sau khi phát hoang, lẽ thường thì chúng phát triển xanh tốt, cành lá xum xuê, hoa trái bốn mùa. Do chỉ còn lại một mình nên được hưởng ánh sáng, nước và dinh dưỡng đầy đủ hơn. Ấy vậy mà có khi chỉ sau vài năm canh tác, cái cây đó lại trở nên còi cọc, người ta nói chủ đất đã bị Thổ Địa “quở” phải xem lại cách quản lý mảnh ruộng đã hợp lý hay chưa?
Quả thật người xưa đã rất minh triết khi xem sức sống của cái cây chừa lại làm nhà cho Thổ Địa là thước đo cho việc thành công của ông chủ đất. Trước tiên, là do người ta chọn cái cây đang sống to khỏe nhất để chừa lại, nên không thể “đổ thừa” là nó sống èo uột vì không thích hợp với môi trường ở nơi đó; còn nói vì nó nhận quá nhiều ánh sáng mà trở nên không tốt tươi thì chứng tỏ ông chủ đất không am hiểu nhiều về cây trồng. Bởi vì có cây thì thích trảng nắng, cây khác lại thích bóng râm, vì không hiểu cây trồng nên mới chọn cây chịu bóng râm mà chừa lại! Hay là vì quản lý nước mảnh ruộng đó không đúng nên làm cho nó bị thiếu nước, hoặc úng ngập nên bị thúi rễ? Nói tóm lại, sức khỏe của cái cây là chỉ báo cho sự xáo trộn môi trường và còn là thước đo trình độ sản xuất của người chủ đất!
Cũng vì Thổ Địa luôn là “người” tốt, luôn cung cấp thông tin khi mọi người cần, không bao giờ nói xấu hay mách lẻo bất kỳ ai với người khác, nên người ta mường tượng ra Thổ Địa có vóc dáng tròn trịa, bụng to, ăn mặc tuềnh toàng, lúc nào miệng cũng cười toe toét và nhất là trên tay luôn có quả chín để ăn. Nói tóm lại, Thổ Địa là hiện thân của người có tính tình dễ dãi, tánh nết hiền lành.
Ngày trước người ta chỉ cúng bằng chính các sản phẩm có được từ mảnh đất mà Thổ Địa gìn giữ. Nhưng rồi xã hội phát triển, hàng hóa giao lưu, đồ ăn thức uống trong gia đình càng trở nên đa dạng và phong phú. Vì vậy, để biết ơn Thổ Địa người ta cúng tất cả những gì là thức ăn của gia đình.
Tất cả đồ cúng Thổ Địa đều biến mất nhanh chóng sau một đêm! Dĩ nhiên ai cũng biết là không phải do Thổ Địa ăn, khách vãng lai qua đường thì chắc không phải, bởi vì người ta cũng biết kính trọng Thổ Địa. Hơn nữa đồ cúng Thổ Địa thường được để trên lá sen, lá chuối hay để ngay trên nền đất nên người ta cũng ngại ăn. Nhưng quan trọng hơn có lẽ là những câu chuyện đồn thổi xung quanh “căn nhà” của Thổ Địa mới là điều đáng quan tâm. Như ban ngày thì lũ diều hâu, quạ đen vây quanh, còn đêm đêm đám chim cú mèo rình mò với ánh mắt xanh lè lấp ló, hay là đã có vài người chết do bị rắn độc cắn khi lảng vảng đến gò Thổ Địa!
Giá mà ngày xưa người ta biết lắp camera với ống kính hồng ngoại thì chắc Thổ Địa đã được minh oan từ lâu rồi. Bởi một người hiền lành, tốt bụng như vậy thì lẽ nào sống trong ngôi nhà rùng rợn như thế! Vậy thì đồ cúng Thổ Địa “biến” mất là do ai ăn?
Ngày nay, qua rất nhiều nghiên cứu về sinh học, môi trường và kinh nghiệm dân gian người ta mới biết “thủ phạm” là nhóm côn trùng, chim, chuột sống xung quanh miếng ruộng!
Khi người dân muốn trồng lúa thì họ cúng bằng cách rải lúa xung quanh gò Thổ Địa trước khi mùa vụ bắt đầu. Hành động này đã dẫn dụ các loài ăn lúa tập trung lại mà khoa học ngày nay gọi là “bẫy sinh học”. Khi các loài này tập trung lại quanh gò Thổ Địa cũng là cơ hội cho các loài thiên địch gom lại săn mồi.
Ví như việc rải lúa sẽ dẫn dụ các loài ăn lúa, như ban ngày có chim sẻ, ban đêm có chuột đồng. Để rồi các loài ăn thịt khác như diều hâu, cú mèo, rắn hổ sẽ đến ăn chim sẻ, chuột đồng. Chúng góp phần làm giảm mật độ chim sẻ hay chuột đồng trước khi sạ lúa. Và cũng vì là chỗ có nhiều mồi nên lũ diều hâu, cú mèo còn tiếp tục lảng vảng ở nơi đó kể cả sau khi đã sạ lúa, vì vậy mà mùa lúa năm đó ít bị chim sẻ hay chuột đồng phá hoại. Việc người dân cúng sản phẩm thu hoạch cũng có ý nghĩa tương tự là làm giảm nguồn dịch hại cho cây trồng vào mùa sau. Dĩ nhiên người ta đã tin nhờ sự “canh giữ” của Thổ Địa mà mùa màng ít bị chim chuột phá hoại!
Thế nên việc “cúng” Thổ Địa không cần mâm chén, nhang đèn, bởi vì những thứ này có thể làm cho chim chuột và cả diều hâu, cú mèo không dám đến ăn!
Hóa ra việc chừa lại một cái cây để làm “nhà” và sự “cúng kiếng” Thổ Địa hàng năm, là những kinh nghiệm đã được người xưa đúc kết qua nhiều thế hệ. Việc xây dựng nhân vật Thổ Địa là sự hợp nhất một cách hoàn hảo giữa thiên nhiên và con người. Trong đó, thiên nhiên là hình hài còn con người là cái bóng. Bài học ẩn dụ ở đây là nếu thiên nhiên - hình hài biến mất thì cái bóng - con người ắt cũng mất theo!
Sự tinh tế của người xưa về việc tôn vinh giá trị của thiên nhiên còn được lưu lại trong từ ngữ mà chúng ta sử dụng cho đến ngày nay. Như cái gì đem lại ích lợi thiết thực cho con người thì được gọi là “cây”. To lớn thì có cây cầu giúp mọi người qua được sông sâu nước chảy; nhỏ nhất thì có cây kim giúp chuyện may vá; rồi cây đèn, cây đuốc đem lại ánh sáng trong đêm tăm tối; cây chổi giúp làm sạch sẽ nhà cửa đường sá và kể cả cây gậy làm bầu bạn lúc tuổi già.
Vì vậy, còn lâu lắm chúng ta mới hiểu hết ẩn ý sâu xa trong câu nói “cây xanh, bóng mát”. “Cây xanh” ở đây đâu phải chỉ có nghĩa là cây cối, mà nó còn là hiện thân của thiên nhiên rộng lớn với vô vàn ích lợi và nhờ nó mà con người mới có được “bóng mát”.
Nếu sức sống của cái cây chừa lại trong từng thửa ruộng để làm nhà cho Thổ Địa là thước đo hiện trạng môi trường và trình độ sản xuất của người chủ đất, thì rừng trong một quốc gia là thước đo về hiện trạng thiên nhiên và trình độ quản lý xã hội, văn hóa và môi trường của một dân tộc.
Do đó, nếu “cây xanh” vẫn còn bị đối xử tàn tệ, thì biết đến bao giờ con người chúng ta mới có được “bóng mát”?
http://www.thesaigontimes.vn/126375/Tho-Dia.html
-
Hỏi về thủ tục lập bàn thờ Thần Tài - Ông Địa
35.3K
Lượt chia sẻ
378K
Lượt đọc
69
Trả lời
Trang 1/4
1
2
...
f | Chia sẻ bài viết
Chia sẻ công thức nấu ăn, mẹo vặt trong nhà, cùng nhiều thông tin thường thức khác, giúp cuộc sống bạn thêm nhẹ nhàng.
Theo dõi Kinh Nghiệm Hay Đến trả lời mới nhất
Avatar của tho bong
tho bong
Thành viên Webtretho
Offline
11 năm
774 Bài viết
161 Được cảm ơn
09:05 AM 29/06/2011 #1
Chào các mẹ, mình là người Bắc nhưng sống ở Sài Gòn. Trước ngoài Bắc mình không thấy thờ thần tài - ông địa, nhưng trong Nam thì rất nhiều nhà thờ. Mọi người đến nhà mình chơi đều khuyên nên lập bàn thờ Thần Tài - Ông địa. Mình thì cũng rất muốn lập nhưng không biết thủ tục thế nào, phải mua những gì cho bàn thờ. Và tượng TT-ÔĐ mình mua về có phải mang lên chùa hay có thể nhờ thầy đến nhà để yểm cho tượng. Rất mong các mẹ chia sẻ giúp mình nhé. Thanks các mẹ nhiều lắm.
20150225-cung-ngay-than-tai-the-nao-cho-dung-1
Trích dẫn Nguyên văn bởi angocyeu Xem bài viết
Mình đọc ở đâu thấy bài trí đúng như mẹ này nói luôn,nhưng lọ hoa phải đặt bên phía thần tài còn đĩa trái cây thì đặt bên ông thổ địa.
Các cao nhân am hiểu vào chỉ tường tỏ cho hậu nhân kẻo các ngài lại trách phạt.
Chân thành cảm ơn.
Trích dẫn Nguyên văn bởi forever_958 Xem bài viết
Bạn ơi. Nếu bạn thấy lập ông thần tài thổ địa là điều nên làm và nó mang lại may mắn cho bạn thì bạn cứ làm. Theo nguyên tắc sau khi thỉnh (mua) trang (bàn thờ), linh vị, tượng hai ông, 5 chén, lư hương, bình bông thì bạn phải mang vào chùa làm phép, khai quan điểm nhãn rồi đem về thờ. Nhưng tuỳ điều kiện và quan niệm bạnn có thể làm hoặc không. Cứ mua về, rửa sạch, lau khô bằng khĂn sạch rồi bố trí (cách bố trí bạn tự tìm hiểu nhé). Thành tâm thờ cúng, lau chùi sạch sẽ, tôn nghiêm và thường xuyên là được bạn à. Tuỳ quan niêm mỗi người. Nếu có thắc mắc bạn email cho mình mrdanlibra@gmail.com nhé
Trích dẫn Nguyên văn bởi forever_958 Xem bài viết
Nếu bạn cảm thấy không linh thì bạn nên lên chùa làm phép rồi về thờ cho linh. Phong tục này xuất phát từ người hoa xưa, bạn tìm hiểu kỹ trước khi theo. Mình đang ở trọ, do điều kiện phòng chật chội mình cũng phải để xe ngay trước bàn thờ. Quan trọng là thành tâm và tôn kính. Nếu ai cũng nghĩ thờ ông thần tài thổ địa sẽ giàu có sung túc thì chắc cả thiên hạ này giàu hết rồi. Hihi
Trích dẫn Nguyên văn bởi impossible0205 Xem bài viết
Chào bạn.
Thủ tục sắp đặt bàn thờ Ông Địa - Ông Thần Tài không quá phức tạp.
Bạn chỉ cần thỉnh Ông Địa - Ông Thần Tài sau đó Khai Quan ( Ngũ Quan: Nhãn - Nhĩ - Khẩu - Tâm - Thần ) tại chùa hoặc có thể đem qua bên mình khai quang miễn phí.
Sau đó sắp xếp ông Địa ông Thần Tài vào.
Từ ngoài vào sẽ là 3 hoặc 5 chung nước - Sau đó là Bát nhang - Bông - Trái Cây - Địa - Tài.
Vậy là được.
Không cần quá phức tạp. Nhưng chú ý Khai Quang Tượng + thay nước cho ổng mỗi ngày.
Cúng vào ngày mùng 1, 15 hằng tháng.
Không nên cúng Chuối, Thanh Long... nên cúng những trái tròn, ngọt là okay
Có gì bạn có thể liên hệ mình để được tư vấn miễn phí nhé.
Trích dẫn Nguyên văn bởi mv141493589 Xem bài viết
thật sự từ trc h,m ko biết cách cúng thần tài ntn,bi h đọc xong thấy m đã làm sai rồi.mỗi lần cúng thần tài vào ngày mồng 1 m lau chùi bàn thờ trong lúc lau chùi thì m đã dịch chuyển bát nhang,ko những dịch chuyển mà m còn nhấc bát nhang ra lun,h làm sao để sửa đây.Ai biết chỉ giùm m với cảm ơn nhìu
Trích dẫn Nguyên văn bởi LESAPIN Xem bài viết
trước hết mình xin gởi lời chào bạn!và mình cũng xin đính chính lại một số từ bạn dùng chưa đúng như: Từ mua ở đây không dùng mà gọi là thỉnh.không dùng từ yểm mà làm phép,khai quan,điểm nhản.
Trước hết bạn ra cửa hàng có trưng bầy trang(bàn thờ),đèn,lư nhan,chân đèn.nói chung tùy vào mắt thẩm mỹ của bạn để lựa chọn.trang- thì bạn lựa chọn tùy theo nhà mình nhỏ hay lớn là do phòng khách của bạn và nhắm chổ để sao cho không bị vướng những chô mình hay ngồi. Tốt nhất là hướng mặt ra cửa chính.thỉnh xong những vật trên và tìm hướng để bàn trang xong.bạn kiếm chùa nào gần nhà cũng được,bạn vào xin cho thỉnh thần tài, thổ địa và nhờ thầy làm phép dùm.à! Quên còn thiếu nhan, đèn cầy bằng ly cho sạch sẽ.và nhớ hỏi thầy cách cúng và bài vái đem về giử kỷ.ngày día của thần tài thổ địa là mùng 10 hằng tháng.bạn mua trái cây,bông, nhan đèn,rượu trắng.à! Bạn nhớ thỉnh khay ly cũng ở chổ thỉnh trang.ly đó bạn dùng để rót nước hằng ngày,và rót rượu trắng khi cúng día ngài. Nói chung cũng dễ thôi từ từ bạn sẽ quen.hằng ngày nhà bạn ăn trái cây gì thì cúng trước.ngoại trừ trái vú sữa.ngài thích nhất là trái chuối.
Còn riêng ngày mồng 10 hằng tháng bạn lau chùi trang,đèn,lư nhan.bạn lấy thau sạch khăn sạch dùng riêng,không dùng làm việt khác.bạn lấy nước tắm cho ngài,xong lấy rượu trắng tắm lại cho ngài.lau khô và để ngài lại chổ củ.đồ cúng gồm bộ tam sên(1 miếng thịt vừa,1 con tôm cằng to,1 quả trứng).tất cả luộc chín,1 đĩa trái cây,1 bình bông là ok.
Chúc bạn thành công!
Nếu bạn còn gì thắc mắc gởi mail cho mình nha lesapinspa@gmail.com.
Trích dẫn Nguyên văn bởi LESAPIN Xem bài viết
vậy thì bạn phải chờ hơi lâu rồi,nếu muốn thay đổi bạn phải đợi đến ngày gần tết mua tro ở chợ rồi trái cây(ở đây mình nói tết ta nha)khoãng ngày 20 đến 23 cùng ngày đưa ông táo về trời thì tiện cho bạn.bạn có thể thỉnh trang mới luôn(bạn cuesta) bạn cũng làm như vây luôn .nhưng các bạn nhớ mua thêm bộ tam sên,trái cây là ngũ quả.mỗi lần tắm cho ông các bạn nhớ phải có rượu trắng tắm cho ông.mua 2 chai 1 để tắm ông,1 để rót ra cốt cúng ông nếu còn lại bạn có thể để lại để cúng lần sau.và giấy tiền vàng bạc nửa.nói chung thổ địa và thần tài là người trông coi nhà cửa, tiền tài,việc làm ăn nên ta hết sức thận trọng.trang của ngài lúc nào cũng sạch sẽ,đèn sáng,hoa thơm,cây ngọt,nước đầy.
Trích dẫn Nguyên văn bởi LESAPIN Xem bài viết
theo mình được biết thì bàn thờ ông địa và ông bà..... Thì không nên để mối ăn sẽ không tốt cho gia đạo,việc làm ăn cũng sẽ bị tai tiếng,có người sau lưng hại,tiền bạc có chỗ ra,nói chung là hơi khó cho bạn và gia đình.nên cần làm liền vào ngày mồng 10 tháng sau liền và cũng làm như trên.mình có chỉ ở trên bạn mua đồ giống trên và làm như vậy.còn trang củ bạn kiếm chổ nào ngả ba,để đó rồi về.
Chỉnh sửa lần cuối bởi Mod_KNH; 27/08/2015 vào lúc 03:10 PM. Lý do: cập nhật thêm bình luận thành viên
https://uphinhnhanh.com/images/2018/...cho-dung-1.jpg
https://www.webtretho.com/forum/f73/...ng-dia-839352/
-
-
Nét khác biệt trong phong tục cúng Thần tài - Thổ địa ở miền Tây
Chia sẻ
Dân trí Với người dân ở ĐBSCL, đặc biệt là những người kinh doanh buôn bán, Thần Tài – Thổ Địa là những vị thần rất quan trọng, đem lại may mắn và tài lộc cho gia chủ trong cả năm.
Nhà nhà đều có bàn thờ Thần Tài – Ông Địa
Khác với người dân miền Bắc và miền Trung, ở miền Tây Nam Bộ, dù nhà to hay nhỏ, giàu hay nghèo đều có bàn thờ Thần Tài, Ông Địa. Thông thường bàn thờ các vị thần này được đặt dưới đất, trước cửa ra vào để nghênh tiếp tài lộc, chứ không phải ở nơi sạch đẹp, trang trọng như bàn thờ Tổ tiên hay bàn thờ Thổ Công.
Về hình thức bên ngoài thì Ông Địa thường bụng phệ, người trắng nõn, để ngực trần, đầu quấn khăn, tay cầm quạt và hay có con cọp đi theo. Còn Thần Tài đầu đội mũ cánh chuồn, hai tay để trên gối, mặc áo thụng, chân đi hài đảo sen, tay cầm túi vải để đựng tiền.
Trong bàn thờ, dán trên vách là một tấm bài vị, hai bên, bên trái (từ ngoài nhìn vào) là ông Thần tài, bên phải là Ông Địa. Ở giữa hai ông là một hũ gạo, một hũ muối và một hũ nước đầy. Ba hũ này chỉ đến cuối năm mới thay. Giữa bàn thờ là một bát nhang, để tránh động bát nhang khi lau chùi bàn thờ, nhiều người dán chết bát nhang xuống bàn thờ và bên cạnh là một chiếc lọ để cắm hoa.
Người dân miền Tây Nam bộ quan niệm đây là những vị thần cai quản đất đai, nhà cửa. Người ta không chỉ cúng Thần Tài vào ngày tết, mà cúng quanh năm, nhất là những gia đình chuyên nghề buôn bán. Nhiều người tin rằng chỉ khi nào lo cho vị thần này chu đáo thì ông mới phù hộ.
Thông thường, sáng sớm, khi mở cửa bán hàng người ta thay nước bàn thờ, thắp hương cầu khẩn Thần Tài “độ” cho họ mua may bán đắt, cúng cho Ông Địa một ly cà phê đen kèm theo một điếu thuốc để ông “độ” cho trong ấm ngoài êm.
Vào ngày tết, vai trò của Thần Tài càng được xem trọng hơn. Người ta lo trang hoàng nhà cửa, sửa soạn cho “các ông” sạch sẽ, nếu vị thần này đã quá cũ hay bị hư thì sẽ thỉnh vị mới về. Họ tin rằng năm mới, mọi thứ đều ngăn nắp và Thần Tài có sạch sẽ thì làm ăn mới phát tài.
Người dân cúng gì vào ngày vía Thần Tài – Ông địa
Tờ mờ sàng ngày 6/2 nhằm ngày 10/1(AL) nhiều tiệm bán heo quay ở nội ô TP Cần Thơ đã đông nghịt khách mua. chị Trần Thu Hoa (30 tuổi), ở Bình Thuỷ, Cần Thơ cho biết: “Từ hồi nhỏ tới nay năm nào tôi cũng thấy ba, mẹ ông bà cúng Thần Tài, Ông Địa heo quay. Bây giờ tôi lập gia đình về nhà chồng cũng cúng món này nên hôm nay tranh thủ mua sớm miếng thịt quay, sáng mai cúng Thần Tài, Ông Địa xong rồi đi làm”.
Mới 6h sáng một bán heo quay ở quận Bình Thuỷ - TP Cần Thơ đông nghẹt khách, xe đậu lấn cả lòng đường
Mới 6h sáng một bán heo quay ở quận Bình Thuỷ - TP Cần Thơ đông nghẹt khách, xe đậu lấn cả lòng đường
Còn bà Ngô Thuỳ Trang (68 tuổi) ở Ninh Kiều Cần Thơ cho biết: Năm nào ngày 10/1 âm lịch, gia đình bà cũng đều cúng ông tài, ông địa các món: Heo quay, bánh bao, bắp, kẹo đậu phộng (hột lạc). “Tôi nghe nói các vị thần này thích heo quay nên tôi cúng heo quay, còn bắp thì để cả năm làm ăn chắc như bắp; bánh bao làm ăn cho nở nã, kẹo đậu phộng tượng trưng cho cả năm ngọt ngào”- bà Trang lý giải.
Ông Lê Minh Khôi (70 tuổi), ở quận Ninh Kiều, Cần Thơ cho biết: Năm nào cũng chiều ngày 9/1 âm lịch ông đều đi chợ để sắm lễ vật cúng các vị thần gồm: Thịt quay, bánh hỏi, cá lóc nướng, bánh bông lan, chuối…. và giấy tiền cúng riêng Thần Tài - Ông Địa. “Mình cúng Thần tài – ông Địa ngoài hy vọng làm ăn phát tài, phát lộc, gia đình ấm êm thì đây gần như là phong tục của người dân chúng tôi. Nếu không cúng thì trong dạ áy náy lắm” – Ông Khôi chia sẻ.
Mới hơn 5h sáng ngày vía Thần Tài (10/1AL) tiệm bán hoa và trái cây cũng tấp nập người mua
Mới hơn 5h sáng ngày vía Thần Tài (10/1AL) tiệm bán hoa và trái cây cũng tấp nập người mua
Nhiều người sang hơn thì cúng các vị Thần này vàng, Chị Thy Thơ chủ một tiệm vàng ở Cần Thơ cho biết, năm lượng khách đến mua vàng ngày vía Thần tài tăng cao, bởi có tâm lý muốn mua chút vàng lấy may cho cả năm. “Để đáp ứng tốt nhu cầu của khách, chúng tôi đã chuẩn bị tốt về sản phẩm, đặc biệt là các sản phẩm khách hay mua ngày thần tài như nhẫn tròn trơn hay hình các vật phẩm có ý nghĩa với trọng lượng to, nhỏ khác nhau để khách hàng có thể dễ dàng mua được sản phẩm vừa với túi tiền của mình”, chị Thơ nói.
Phạm Tâm
https://uphinhnhanh.com/images/2018/...6341988580.jpg
https://uphinhnhanh.com/images/2018/...3421608001.jpg
http://dantri.com.vn/doi-song/net-kh...6102504685.htm
-
Kỳ 1: Nữ thần Hậu Thổ phu nhân
27/09/2017
Chuyện kể Thành hoàng làng ở Hà Nội:
Tín ngưỡng thờ thần Thành hoàng làng đã có từ lâu đời và trở thành biểu tượng tâm linh. Họ, dù có tên tuổi hay không có lai lịch thì cũng là chủ tể cõi thiêng của làng xã. Ở Hà Nội, đất ngàn năm văn hiến thì tục thờ ấy cũng đặc sắc vô biên. Vậy, nhân đây cũng xin biên chép ra vài câu chuyện góp nhặt dưới những mái đình làng.
Đình Ứng Thiên trải qua gần 1000 năm tuổi.
Kỳ 1: Nữ thần Hậu Thổ phu nhân
Đình Ứng Thiên lọt thỏm trong một con ngõ cũng nhỏ và sâu ở đường Láng Hạ (Đống Đa – Hà Nội). Thế nhưng, vượt luồn qua con ngõ ấy là chạm ngôi đình cổ mà cách đây gần 1000 năm, chính vua Lý Thánh Tông đã cho dựng để thờ nữ thần giúp vua đánh bại giặc Chiêm Thành.
Báo mộng cho vua
Nhà nghiên cứu văn hóa dân gian Nguyễn Khắc Xương dù đã rất yếu, nhưng khi nghe chúng tôi tham vấn về huyền tích nữ thần Hậu Thổ, một thần Hoàng làng mà hiện đang được thờ ở đình Ứng Thiên, thì cụ Xương nhanh nhẻo hẳn. Một phần cũng vì từ lâu, cụ đi tầm các tư liệu chính thống về nữ thần Hậu Thổ mà chưa được tỏ tường.
Duy có một tư liệu nói về nguồn gốc lập dựng đình Ứng Thiên. Đó là “Báo Cực truyện”. Sách này chép: Xưa kia, Lý Thánh Tông nam chinh Chiêm Thành, đến cửa biển Hoàn Hải thoắt bị gió to mưa lớn, sóng cuộn ầm ầm, long thuyền dao động cơ hồ muốn chuyển; nguy cấp không ngờ, vua rất lo sợ.
Ba gian Tảo Mạc ở đình Ứng Thiên.
Giữa lúc đang bàng hoàng, vua bỗng thấy một người con gái ước độ hai mươi tuổi, mặt tựa hoa đào, mày đậm màu dương liễu, mắt sáng như sao, miệng cười như hoa nở; nàng mặc áo trắng, quần lục, lưng mang đai, dịu dàng bước đến bạch với vua rằng:
“Xét về cái tục thờ Thần hoàng này từ trước đời Tam Quốc (Trung Quốc) trở về trước vẫn đã có, nhưng ngày xưa thì nhà vua nhân có việc cầu đảo gì mới thiết đàn cúng tế mà thôi… Nước ta thuở bấy giờ đang lúc nội thuộc, tục Tàu truyền sang đến bên này, kế đến Đinh, Lê thì việc thờ quỷ thần đã thịnh hành rồi”, Sách Việt Nam phong tục.
Thiếp là tinh của đại địa Nam Quốc, thác cư ở làng Thuỷ Vân đã lâu lắm, xem thời mà ra nếu gặp được lúc tốt. Bây giờ gặp được long nhan, chí nguyện sinh bình được thỏa, cúi xin Bệ hạ chuyến đi này nên hết sức mẫn cán, toàn thu hoạch thắng lợi. Thiếp tuy là bồ liễu mong manh cũng nguyền đem sức mọn mặc nhiên phù tá Bệ hạ; ngày khải hoàn, thiếp xin chờ đây để bái yết.
Nói đoạn biến mất. Vua kinh hãi tỉnh giấc, nhưng lại hoan hỉ triệu tả hữu đến, thuật chuyện trong mộng; tăng thống Huệ Lâm Sinh tâu rằng: Thần có nói là thác sinh trên cây, ở làng Thuỷ Vân, bây giờ nên tìm ở cây hoặc giả có linh nghiệm gì chăng?
Cây giống đầu người
Nhà nghiên cứu Nguyễn Khắc Xương cho rằng: “Báo Cực truyện” tuy không phải nguồn sử liệu mang tính chính thống; ngược lại còn mang nhiều huyền tích liêu trai, nhưng dù sao đó gần như là tư liệu duy nhất, đầy đủ nhất để nói về Hậu Thổ phu nhân.
Đình Ứng Thiên thờ Hậu Thổ phu nhân.
“Báo Cực truyện” cũng viết tiếp sau lời tâu của tăng thống Huệ Lâm Sinh, rằng: Vua cho là phải, mới bảo người tùy tùng đi tìm ở các bãi sông quả nhiên được một cái cây, đầu rất giống người, hình như có dấu sơn cũ giống trong giấc mộng. Vua mới lập hiệu là Hậu Thổ phu nhân, đặt hương án trong ngự thuyền, tự nhiên sóng gió im lặng, cây cối hết lay chuyển.
Kịp lúc vua đến Chiêm Thành, trong khi giáp trận như có Thần giúp, được đại thắng. Ngày khải hoàn, ngự thuyền đậu lại chỗ cũ, sắc lệnh lập đền, gió mưa lại nổi như xưa. Sư Huệ Lâm tâu: Để xin một keo, về Kinh Sư sẽ lập đền.
Xin một keo liền được ngay. Về đến kinh đô, vua bảo thầy xem đất, xây đắp đền thờ ở làng An Lãng, rất có linh ứng, hễ có người nào phỉ báng nguyền rủa, lập tức mắc phải tai họa.
Thời vua Anh Tông, nhân trời đại hạn, quần thần xin đắp một cái đàn hình tròn ở Nam Giao để tế trời, thỉnh Nguyên Quân làm đàn chủ. Nguyên Quân cho vua nằm thấy rằng: Bản bộ có thần Câu Mang làm mưa rất giỏi.
Vua lấy làm mừng mới hội nghị quần thần lại, định rước thần Hậu Tắc phối với trời, thần Hậu Thổ phối với đất, lập đàn ở Nam Giao mà đảo. Quả nhiên được mưa to xối xả.
Vua cả mừng, sắc hạ rằng: Hậu Thổ Phu Nhân có Câu Mang Thần Quân là chủ về việc mùa xuân; từ nay về sau phàm đến lễ Lập Xuân có con trâu đất phải đem về nạp ở đền thờ.
Chiếc chuông đồng cổ đình Ứng Thiên.
Niên hiệu Trùng Hưng năm đầu, sắc phong Hậu Thổ Thần Địa Kỳ Nguyên Quân. Năm thứ tư, gia phong hai chữ Nguyên Trung. Năm Hưng Long 21, gia phong bốn chữ Ứng Thiên Hóa Dục.
Phối thờ “Thần mưa gió”
Các cán bộ Ban quản lý di tích đình Ứng Thiên cho biết, đình này còn có tên gọi dân gian là đình Mẫu. Cùng với việc thờ Hậu Thổ phu nhân, đình còn phối thờ hai vị đại vương khác làm Hoàng làng.
Đó là hai vị thần không có tên tuổi cụ thể, được gọi là “thần mưa” và “thần gió”. Theo huyền tích, thì hai vị đại vương là người giúp việc cho Hậu Thổ phu nhân trong việc hô mưa gọi gió khi nhân gian cầu khấn.
Theo bật mí của một cán bộ quản lý, thì hiện nay đình Ứng Thiên còn giữ được tổng thảy 15 đạo sắc phong các triều phong kiến. Cùng với đó là chiếc chuông đồng quý giá và một số vật cúng tế từ thời lập đình.
15 đạo sắc phong.
Hiện nay, qua nhiều lần tôn tạo, đình Ứng Thiên khá khang trang. Sân đình lát gạch đỏ, các cột kèo được tu bổ chắc chắn. Còn lại 3 cây cổ thụ khá lớn, gồm một cây mít và hai cây muỗm.
Nhiều nhà nghiên cứu khi đến đình Ứng Thiên đều trầm trồ về kiến trúc tinh xảo và đặc sắc ở các phù điêu hình rồng, hình hoa văn thực vật, vân mây trên thần kẻ của nhà tiền tế và cung cấm. Đặc biệt, những mảng chạm nổi trên côn-nê đỡ mái dưới phương đình thể hiện tài hoa của những hiệp thợ mộc xưa.
Bà Nguyễn Thị Hoa, một người dân ở Láng Hạ, cho biết: “Mỗi khi lên đình là chúng tôi được học thêm về lịch sử, về công tích của thần Hoàng làng. Đó cũng là chỗ dựa tâm linh, là cõi thiêng của người địa phương”.
Cũng theo bà Hoa, vào tháng 3 và tháng 9 âm lịch hàng năm, đình Ứng Thiên đều tổ chức các ngày đại lễ rất linh đình và tôn kính. Rất nhiều quý khách từ khắp các nơi đổ về để cầu an, cầu tài và cầu lộc.
Minh họa Hậu Thổ phu nhân trong kinh.
Hiện nay, đình Ứng Thiên còn giữ được bảo vật mà hiếm có đình nào có được, đó là ba thần tượng cổ kính. Cùng với đó là hai bức hoành phi: Trợ Lý bình Chiêm/Phù Trần bãi vũ.
“Dẫu biết tục thờ Thành hoàng làng là du nhập văn hóa ngoại bang, nhưng chúng ta cũng hiểu cái gì hợp lý thì nó tồn tại. Ví dụ như đình Ứng Thiên thờ Hậu Thổ phu nhân làm Thành hoàng làng. Trải qua gần nghìn năm, tục thờ ấy càng gắn bó hơn với nhân dân”, Nhà nghiên cứu Nguyễn Khắc Xương.
Hai bên ban thờ vẫn còn rõ mồn một câu đối hay khắc chữ theo lối đá thảo: “Ỷ mộc thế nhân vân tắc y trường kinh đế mộng phù Trần, trợ Lý – Hạn cam vũ lộ phúc dân sinh” – xin lược dịch: Nương cây, ẩn bóng xiêm áo mây hồng kinh mộng đế giúp Lý phù Trần/Nắng lâu mưa ngọt phúc ban dân”.
Kỳ 2: Hoàng tử nhà Lý làm Thành hoàng làng
Trần Hòa
https://uphinhnhanh.com/images/2018/...ng-thien-6.jpg
Minh họa Hậu Thổ phu nhân trong kinh.
http://khoahocdoisong.vn/ky-1-nu-hau-tho-phu-nhan/
-
Phân biệt Chùa, Đình, Đền, Miếu, Nghè, Điện, Phủ, Quán, Am,…
Bởi Tuấn Anh - 01/09/20151282620
Facebook Tweet
Mục lục
CHÙA LÀ GÌ?
ĐÌNH LÀ GÌ?
TỔNG KẾT LẠI
Trong đời sống văn hóa tâm linh của người Việt Nam có rất nhiều nơi thờ cúng khác nhau như đình, đền, chùa, miếu, phủ, quán, am,…Nhưng không phải ai cũng hiểu được ý nghĩa của những địa điểm thờ cúng đó. Cho nên có rất nhiều người đi chùa mà không hiểu được ý nghĩa của việc đi chùa, ở gần nhà có cái đình mà cũng không hiểu vì sao cái đình lại “mọc” lên ở đó,…
Vì vậy, chúng tôi đã biên tập bài viết này để giúp bạn đọc dễ dàng phân biệt được các địa điểm thờ cúng khác nhau, hiểu được ý nghĩa của việc thờ cúng và những nhân vật được thờ cúng trong đó.
CHÙA LÀ GÌ?
Chùa là cơ sở hoạt động và truyền bá Phật giáo, là nơi tập trung sinh hoạt, tu hành và thuyết giảng đạo Phật của các nhà sư, tăng, ni. Mọi người kể cả tín đồ hay người không theo đạo đều có thể đến thăm viếng, nghe giảng kinh hay thực hành các nghi lễ Phật giáo.
Ở một số nơi, chùa cũng là nơi cất giữ xá lị và chôn cất các vị đại sư.
ĐÌNH LÀ GÌ?
Đình là nơi thờ Thành hoàng của các làng, đồng thời là nơi hội họp, bàn việc của dân làng. Đình được coi là trung tâm sinh hoạt văn hóa gắn bó với một cộng đồng cư dân và mang đặc trưng của nền văn minh lúa nước Việt Nam.
Đình làng Đình Bảng
Đình làng Đình Bảng
Thành hoàng là người có công với dân, với nước, lập làng, dựng ấp hay sáng lập nên một nghề (ông tổ của nghề). Dưới các triều vua thường có sắc phong cho Thành hoàng, vì hầu hết Thành hoàng đều có công với nước. Dân làng, hay phường hội đi lập nghiệp nơi khác cũng xây miếu, đền thờ Thành hoàng quê gốc của mình tại nơi ở mới.
Xem thêm kiến trúc của đình làng: Xung quanh ngôi đình thường có những cây đa cổ thụ, hồ sen và một khoảng sân vẫy gọi chim về làm tổ. Kiến trúc đình làng cũng mang đậm dấu ấn văn hóa độc đáo và tiêu biểu cho điêu khắc truyền thống. Đình thường cao ráo, thoáng mát, nóc có tượng đôi rồng lượn tranh lấy quả châu, trên các thanh xà ngang là những bức hoành phi câu đối. Nơi thiêng liêng nhất để thờ thần là điện thờ.
Thời xưa, đình làng là trụ sở hành chính của chính quyền tựu trung đủ mọi lề thói từ rước xách hội hè, khao vọng quan trên, đón người đỗ đạt, họp việc làng, xử kiện cùng những quy củ nhất định, có sự phân biệt chiếu trên, chiếu dưới. Khi đi ăn cỗ, bậc hương lão, hương lý ngồi giữa đình, thấp hơn ngồi hai bên, dân thường ngồi ngoài sân.
Đình làng được dựng lên bằng những cột lim tròn, to và thẳng tắp đặt trên những hòn đá tảng lớn. Kèo, xà ngang, xà dọc được làm bằng gỗ lim, tường xây bằng gạch nhưng cũng có khi không xây tường. Mái đình lợp ngói múi hài 4 góc có 4 đầu đao cong vút lên như đuôi chim phượng uốn cong. Sân đình lát gạch, trước đình có hai cột đồng trụ vút cao, trên đình có một con nghê lúc nào cũng nhe răng cười. Gian giữa có hương án thờ vị thần của làng. Chiếc trống cái được đặt trong đình để vang lên theo nhịp trống ngũ liên thúc giục người dân về đình tụ tập để bàn tính công việc của làng, của nước.
Đến thế kỷ 18, Việt Nam có khoảng 11.800 làng xã, mỗi làng có một cụm kiến trúc với tôn giáo đình đền chùa với hàng trăm pho tượng và những đồ thờ cúng trang trí khác nhau. Có thể nói thế kỷ 16 – 18 chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của đình làng với những tên đình danh tiếng như: Thổ Hà, Trùng Thượng, Trùng Hà, Tây Đằng, Chu Quyến, Hoàng Sơn… Nhưng do tàn phá của chiến tranh, điều kiện môi trường, thiên nhiên, mưa nắng mà bóng dáng của những ngôi đình cổ truyền thống dần dần mai một.
ĐỀN LÀ GÌ?
Đền là công trình kiến trúc được xây dựng để thờ cúng một vị Thánh hoặc những nhân vật lịch sử được tôn sùng như thần thánh. Ở Việt Nam, phổ biến nhất là các đền thờ được xây dựng để ghi nhớ công ơn của các anh hùng có công với đất nước hay công đức của một cá nhân với địa phương được dựng theo truyền thuyết dân gian.
Đền Kiếp Bạc
Đền Kiếp Bạc
Các đền nổi tiếng có thể kể đến ở nước ta như Đền Hùng, đền Kiếp Bạc, đền Sóc, đền Trần… thờ các anh hùng dân tộc.
Đền Voi Phục, đền Bạch Mã, đền Kim Liên, đền Quán Thánh…thờ các vị thánh theo truyền thuyết dân gian.
MIẾU LÀ GÌ?
Miếu là một dạng di tích văn hóa trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam có quy mô nhỏ hơn đền. Đối tượng được thờ ở miếu rất đa dạng, thể hiện ở tên gọi của miếu – tên gọi theo đối tượng được thờ thường phiếm chỉ và tượng trưng. Ví dụ: miếu Cô, miếu Cậu, miếu thờ thần núi gọi chung là miếu Sơn thần, miếu thờ thần nước gọi là miếu Hà Bá hoặc miếu Thủy thần. Miếu thờ thần đất gọi là miếu thổ thần hoặc thần Hậu thổ.
Miếu thường được xây trên gò cao, nơi sườn núi, bờ sông hoặc đầu làng, cuối làng, những nơi yên tĩnh để quỷ thần có thể an vị, không bị mọi sự ồn ào của đời sống dân sinh. Ở một số nơi, trong các ngày giỗ thần như ngày sinh, ngày hóa (nhân thần), ngày hiện hóa (thiên thần) làng mở tế lễ, mở hội, nghinh rước thần từ miếu về đình. Tế lễ xong, lại rước thần về miếu yên vị.
Miếu nhỏ còn được gọi là Miễu (cách gọi của người miền Nam)
NGHÈ LÀ GÌ?
Một hình thức của đền miếu, thờ thần thánh. Đây là kiến trúc thường có mối quan hệ chặt chẽ với một di tích trung tâm nào đó. Nghè có khi thờ thành hoàng làng ở làng nhỏ, được tách ra từ làng gốc như Nghè Hải Triều (Cẩm Giàng – Hải Dương).
Nghè cũng có thể là một ngôi đền nhỏ của một thần trong xã nhằm thích ứng với dân sở tại để tiện việc sinh hoạt tâm linh khi ngôi đền chính khó đáp ứng được nhu cầu thờ cúng thường nhật, như Nghè ở Trường Yên là một kiến trúc phụ của đền vua Đinh.
Hiện ngôi nghè cổ nhất được tìm thấy từ thế kỷ XVII.
ĐIỆN THỜ LÀ GÌ?
Điện là sảnh đường cao lớn, thường chỉ chỗ Vua Chúa ở, chỗ Thần Thánh ngự. Như vậy Điện thờ là một hình thức của Đền, là nơi thờ Thánh trong tín ngưỡng Tam tứ phủ. Tuy vậy quy mô của Điện nhỏ hơn Đền và Phủ, lớn hơn so với Miếu Thờ. Điện thông thường thờ Phật, thờ Mẫu, Công đồng Tam tứ phủ, Trần Triều và các vị thần nổi tiếng khác.
Điện có thể của cộng đồng hoặc tư nhân. Trên bàn thờ thường có ngai, bài vị, khám, tượng chư vị thánh thần và các đồ thờ khác: tam sơn, bát hương, cây nến, đài, lọ hoa, vàng mã,…
PHỦ LÀ GÌ?
Phủ là đặc trưng của tín ngưỡng thờ Mẫu (tín ngưỡng bản địa của người Việt Nam). Một số nơi thờ tự (ở Thanh Hóa) gọi đền là phủ. Có thể hiểu Phủ là nơi thờ tự Thánh Mẫu khá sầm uất, mang tính chất trung tâm của cả một vùng lớn, vượt ra ngoài phạm vi địa phương, thu hút tín đồ khắp nơi đến hành hương (tương tự như chốn Tổ của sơn môn đạo Phật). Ngôi phủ sớm nhất còn lại hiện biết là điện thờ các thần vũ nhân ở chùa Bút Tháp, có niên đại vào giữa thế kỷ XVII.
QUÁN LÀ GÌ?
Quán là một dạng đền gắn với đạo Lão (Đạo giáo). Vào các thế kỷ XI và XIV đạo Lão ở Việt nặng xu hướng thần tiên nên điện thờ thực chất giống như một đền thờ thần thánh. Sang tới thế kỷ XVI và XVII, sự khủng hoảng của Nho giáo đã đẩy một số nhà Nho và một bộ phận dân chúng quan tâm nhiều tới Lão giáo, và điện thờ đạo Lão có nhiều sự phát triển mới, với việc thờ cúng các thần linh cơ bản theo Trung Hoa. Đó là Tam thanh (Nguyên Thủy Thiên Tôn, Linh Bảo Đạo Quân, Thái Thượng Lão Quân), Ngũ Nhạc mà nổi lên với Đông Phương Sóc và Tây Vương Mẫu, rồi Thánh Phụ, Thánh Mẫu. Cửu Diệu Tinh Quân (Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Mặt Trời, Mặt Trăng, Hồ phủ, Kế đô) đồng thời trên chính điện cũng có cả tượng của Hoàng Quân giáo chủ (Ngọc Hoàng).
Bích Câu đạo quán
Bích Câu đạo quán
Có thể kể tới các quán điển hình như: Hưng Thánh Quán, Lâm Dương Quán, Hội Linh Quán, Linh Tiên Quán… đều ở Hà Tây cũ (nay là Hà Nội). “Thăng Long Tứ quán” bao gồm: Chân Vũ quán (tức đền Quán Thánh ở phố Quán Thánh); Huyền Thiên cổ quán (nay là chùa Quán Huyền Thiên ở phố Hàng Khoai); Đồng Thiên quán (nay là chùa Kim Cổ ở phố Đường Thành); Đế Thích quán (nay là chùa Vua ở phố Thịnh Yên).
AM LÀ GÌ?
Hiện được coi là một kiến trúc nhỏ thờ Phật. Gốc của Am từ Trung Quốc, được mô tả như ngôi nhà nhỏ, lợp lá, dùng làm nơi ở của con cái chịu tang cha mẹ, về sau đổi kết cấu với mái tròn, lợp lá, làm nơi ở và nơi đọc sách của văn nhân. Từ đời Đường, Am là nơi tu hành và thờ Phật của ni cô đặt trong vườn tư gia.
Với người Việt, Am là nơi thờ Phật (Hương Hải am tức Chùa Thầy, Thọ Am tức Chùa Đậu – Hà Tây…) cũng có khi am là ngôi miếu nhỏ thờ thần linh của xóm làng – Vào thế kỷ XV (thời Lê sơ) là nơi ở tĩnh mịch để đọc sách làm thơ của văn nhân. Miếu thờ thần linh ở các làng hoặc miếu cô hồn ở bãi tha ma cũng gọi là Am.
TỔNG KẾT LẠI
Hầu hết các địa điểm thờ cúng đều gắn với tôn giáo, tín ngưỡng, và tùy theo đối tượng được thờ mà có tên gọi khác nhau. Có thể tóm gọn lại như sau:
1. Am và Chùa đều là nơi thờ Phật nhưng Am có quy mô nhỏ hơn chùa và thường hoạt động riêng lẻ. Chùa là nơi tập trung sinh hoạt, tu hành và thuyết giảng đạo Phật của các nhà sư, tăng, ni (mang tính chất tập thể)
– Chùa mà có khoảng từ 20 vị tăng tu tập trở lên gọi là Tu Viện.
– Chùa có hệ phái khất sĩ gọi là Tịnh Xá (ở trong miền Nam).
– Những nơi tu tập có khu tăng, khu ni, có nhiều khu, nhiều chùa gọi là Đại Tòng Lâm.
2. Đình, Đền, Miếu, Điện đều là nơi linh thiêng thờ Thánh, Thần. Đình thường thoáng, cao, rộng, phù hợp với hội họp làng xã. Còn Đền, Miếu, Điện thường tối hơn, tạo cảm giác thiêng liêng, huyền bí cho người tới cầu cúng lễ bãi. Nhìn chung, Miếu có cấu trúc nhỏ hơn Điện, Điện nhỏ hơn Đền và Đền nhỏ hơn Đình (Miễu < Miếu < Điện < Đền < Đình). Thông thường mỗi làng chỉ có 1 Đình nhưng có thể có nhiều Đền, Miếu.
3. Phủ là nơi thờ Mẫu và truyền bá đạo Mẫu. Tuy nhiên cũng có nhiều phủ thờ cả Phật, đây được coi như sự giao thoa hòa nhập giữa các tôn giáo, tín ngưỡng.
4. Quán là nơi tu luyện và thờ cúng của Đạo giáo.
Tại Việt Nam các nền văn hoá tín ngưỡng thường giao thoa hoà nhập với nhau rất sâu (đây cũng là nét đặc trưng văn hóa tín ngưỡng tại Việt Nam). Có khi Chùa thờ cả Thần (kiến trúc: Tiền Phật hậu Thánh), Chùa thờ cả Mẫu (Tiền Phật hậu Mẫu)… Vì thế sự phân biệt ở đây là không rõ ràng trong đối tượng thờ cúng. Các bạn nên đặc biệt lưu ý đặc điểm này để tránh việc cầu xin không đúng ban, đúng chỗ, cũng như đặt lễ và hành lễ sai nghi thức (ví dụ để đồ mặn, đồ vàng mã ở Ban thờ Phật hoặc để đồ sống ở ban thờ Mẫu chẳng hạn. Xem thêm: Những nhận thức sai lệch về Phật giáo hiện nay và Đi chùa lễ Phật như thế nào cho đúng?).
Ngay bản thân Đền, nếu đi sâu tìm hiểu sẽ rất phức tạp, khó phân loại. Có nơi thờ Nam thần, có nơi thờ Nữ thần. Thông thường đền thờ Nam thần thì to hơn Nữ thần nhưng đền thờ Nữ thần thì lại nhiều ban thờ hơn như ban Tứ phủ công đồng, ban Cô, ban Cậu. Tuy nhiên, hiện lại có 1 số đền thờ Nam thần lại cũng có ban thờ Mẫu, rồi thờ Cô, thờ Cậu… thành ra rất khó phân loại.
https://www.youtube.com/watch?v=haJCIGWIxPY
https://hanhtrinhtamlinh.com/phan-bi...n-phu-quan-am/
-
Lễ cúng đất, cúng tạ thần linh thổ công Cập nhật lúc: 15:34:57 - 26/09/2017 Số lượt xem: 34 ẢNH MINH HỌAẢNH MINH HỌA Thổ Công (còn được gọi là Thổ Địa hay Thổ thần) là một vị thần trong tín ngưỡng châu Á Thổ Công (còn được gọi là Thổ Địa hay Thổ thần) là một vị thần trong tín ngưỡng châu Á, cai quản một vùng đất nào đó. Thông thường, mỗi khi làm việc có đụng chạm đến đất đai như xây cất, đào ao, đào giếng, mở vườn, mở ruộng, đào huyệt… thì ta phải cúng vị thần này.
http://lienhiephoiphuyen.com.vn/tap-...-tho-cong.html
-
-
Thần Tài Ông Địa
30 Août 2009
BÀN THỜ THẦN TÀI - ÔNG ĐỊA
Thổ Công hay Ông Địa là một vị Thần được dân gian trịnh trọng thờ cúng . Vì vị Thần nầy trông coi gia đình, dự định họa phúc. Trong gia đình muốn được bình an, và ruộng vườn muốn được sung túc, tất cả đều do Thần Thổ Công trông coi và phò hộ. Về hình tượng tôn thờ, có khi là một ông già to béo (ông Địa) bụng phệ, vẻ mặt hiền lành, miệng cười thoải mái. Có lúc, tượng Thổ Địa được thể hiện dưới hình thức râu tóc bạc phơ, mặc áo dài, đội mũ mỏ quạ, râu trắng như cước.
Sở dĩ có những hình tượng khác biệt như vậy là do ảnh hưởng văn hóa của từng khu vực. Đạo giáo rất coi trọng và siêng năng thờ cúng vị Thần nầy. Ở Việt Nam, theo mô tả thì Ông Địa thường bụng phệ, trắng nõn, để ngực trần, đầu quấn khăn, tay cầm quạt và có con cọp đi theo.
Còn Thần Tài, theo tập tục dân gian cho rằng, vị Thần nầy đem lại tài lộc cho mọi người. Thông thường những nhà kinh doanh thương mãi, người ta rất quý trọng thờ vị Thần nầy. Đây là một tập quán , xưa bày nay theo, cứ thế mà thờ, còn việc linh ứng có không tùy ở nơi người tin. Về bàn thờ của 2 vị Thần nầy, người ta chỉ thờ ở một góc nào đó trong nhà hay trong tiêm quán, không cần phải bài trí ở chỗ cao ráo.
Thường ở Việt Nam, có một số nơi, người ta thờ chung hai vị Thần nầy, chớ không thờ tách riêng, vì theo họ, tài và lợi phải đi đôi với nhau.Thổ Công thuộc về lợi, Thần Tài thuộc về tài. Khi thờ chung, có đôi câu đối dán trước bàn thờ hai ông như thế nầy: “Thổ năng sinh bạch ngọc, Địa khả xuất hoàng kim”. Nghĩa là : Đất thường sinh ngọc tốt, vàng ròng cũng từ đất mà ra. Thông thường Thần Tài thường mô tả tay cầm viên vàng hoặc bạc, đội mão, trang phục nghiêm chỉnh hơn Ông Địa .
Theo sơ đồ ta thấy : Trong cùng bàn thờ , dán trên vách là một tấm Bài vị . Hai bên , bên trái ( từ ngoài nhìn vào ) là ông Thần tài , bên phải là Ông Địa . Ở giữa hai ông là một hũ gạo , một hũ muối và một hũ nước đầy . Ba hũ này chỉ đến cuối năm mới thay . Giữa bàn thờ là một bát nhang , bát nhang này khi bốc phải theo một số thủ tục nhất định . Để tránh động bát nhang khi lau chùi bàn thờ , các bạn nên dùng keo dán bát nhang xuống bàn thờ. Khi đang làm ăn tốt mà xê dịch bát nhang gọi là bị động bát nhang , mọi chuyện trở nên trục trặc liền . Theo nguyên lý " Đông Bình - Tây Quả " , các bạn đặt Lọ hoa bên tay phải , Dĩa trái cây bên tay trái ( Nhìn từ ngoài vào ) . Thường nên cắm hoa hồng , hoa cúc , hoa đồng tiền . Trái cây nên xắp ngũ quả ( 5 loại trái cây ) . Thường ở ngoài nơi bán đồ thờ cúng , người ta có một cái khay xếp 5 chén nước hình chữ Nhất - , các bạn nên bỏ khay và xếp 5 chén nước thành hình chữ thập , tượng trưng cho ngũ phương , và cũng là tương trưng cho Ngũ Hành phát sinh phát triển . Ông Cóc để bên trái ( Từ ngoài nhìn vào ) , sáng quay Cóc ra , tối quay Cóc vào . Ngoài cùng trên mặt đất , các bạn nên chọn một cái tô sứ thật đẹp , nông lòng , đổ đầy nước và ngắt những bông hoa trải trên mặt nước ( Cái này làm Minh Đường Tụ Thủy - Một cách giữ tiền bạc khỏi trôi đi .
Một số người trong miền Nam , khi cúng Thần Tài - Ông Địa , thường cúng kèm theo một Dĩa tỏi có 5 củ tươi nguyên đẹp đẽ hay nhiều khi là cả một bó tỏi . Họ cho rằng : ông địa thích tỏi lắm nên ta đặt trước mặt ổng là đúng cách , cho ổng có phương tiện để bài trừ " các đạo chích vong binh " ám muội . Người âm chớ cũng có người tốt kẻ xấu như thường , giống y người dương mình vậy . Tuy nhiên , qua nghiên cứu , họ dùng bó tỏi đó để phòng chống các Tà sư làm ác , phá hoại bàn thờ nhà người ta bằng Bùa , Ngải . Tỏi có tác dụng tránh được điều đó ( Các người luyện Bùa , Ngải thường kiêng ăn Ngũ Vị Tân : Hành , Hẹ , Tỏi ,nén , Kiệu ) .
chữ Hán trên bài vị đọc từ phải qua trái và từ trên xuống dưới
聚寶堂 : TỤ BẢO ĐƯỜNG: nhà chứa của quí báu.
招財 : Chiêu tài: mời gọi tiền của.
進寶 : Tiến bảo: dâng hiến bảo vật.
金枝初潑腳 : Kim chi sơ phát diệp: Cành vàng bắt đầu trổ lá.
銀樹正開花 : Ngân thụ chánh khai hoa: Cây bạc chánh thức nở hoa.
Hai câu trên là đôi liễn đặt hai bên bài vị, như để chúc tụng. Trong một kiểu bài vị khác, đôi liễn trên được viết là:
Thổ năng sanh bạch ngọc (Đất thường sanh ngọc trắng)
Địa khả xuất hoàng kim (Đất khá xuất vàng ròng).
如意吉祥 : Như ý cát tường: tốt lành như ý muốn.
一帆風順 : Nhứt phàm phong thuận: thuận buồm xuôi gió.
四季平安 : Tứ quí bình an: bốn mùa bình an.
Hai câu chữ lớn ở chính giữa là danh hiệu của các Thần bản gia để thờ phượng:
五方五土龍神 : NGŨ PHƯƠNG NGŨ THỔ LONG THẦN
前後地主財神 : TIỀN HẬU ĐỊA CHỦ TÀI THẦN
CÁCH ĐẶT BÀN THỜ :
Nguyên tắc đặt bàn thờ Thần Tài - Ông Địa là phải từ bàn thờ , ông Địa và Thần Tài phải quán được hết sự vào ra của khách . Có thể đặt theo hướng tốt của chủ nhà , có thể đặt theo cách hứng lấy dòng Khí bên ngoài khi vào nhà . Có thể dùng phương pháp Điểm Thần Sát để tính , chọn lấy các cung THIÊN LỘC ,QUÝ NHÂN để đặt vị trí bàn thờ (. HƯỚNG BÀN THỜ THEO CUNG TỐT CỦA GIA CHỦ ) . hay là chọn phương chéo với cửa ra vào làm phương TÀI VỊ.
Sau đây sơ lược các loại thần tài :
Có hai loại là Thiên Tài và Chính Tài.
*Thiên Tài ( thiên= lệch qua 1 bên ) đại biểu cho những thu nhập ngoài luồng không chính thống, thường nhờ sự đầu tư bất thường, may mắn, ngẫu nhiên không thường xuyên như trúng số, chứng khoán,...Chính Tài là nguồn thu nhập ổn định lâu dài do nghề nghiệp hoặc đầu tư dài hạn mang lại như lương bổng, thu nhập từ việc kinh doanh buôn bán hàng ngày.
*Chính tài Thần ( và Tà Tài thần ):
Chính Tài thần là Văn Tài Thần và Võ Tài Thần.
_Văn Tài Thần có hai loại là Phúc Lộc Thọ Tam Tinh (tức 3 vị tiên ông Phúc Tinh, Lộc Tinh và Thọ Tinh) và Tài Bạch Tinh Quân. Phúc Lộc Thọ cần được bày trí trên cao ở khu vực tài vượng sẽ gia tăng cả tiền tài lẫn công danh sự nghiệp. Phúc Tinh tượng trưng cho phúc lộc bình an, Lộc Tinh tượng trưng cho gia nghiệp và tài vận hanh thông. Thọ Tinh tượng trưnưg cho sự thọ lâu dài bền vững. Thực sự thì chỉ có Lộc Tinh là vị chủ về tài vận còn hai vị Phúc Tinh và Thọ tinh chủ sự an khang bền vững, kết hợp 3 vị qủa là sự lý tưởng hoàn hảo.
Tài Bạch Tinh Quân là vị tiên chủ quản tiền bạc trong thiên hạ còn gọi là Kim Thần, hay Thượng Thiên Thái Bạch Tinh Quân. Về hình dáng thường mang sắc trắng, râu dài đen, tai trái cầm thoi vàng nguyên bảo, tai phải cầm quyển có ghi chữ “Tài Thần Tiến Bảo”. Việc bày trí tượng Kim Thần này đúng vị trí sẽ mang lại tài lộc ngoài sức tưởng tượng.
_Võ Tài Thần có hai vị là Quan Công và Triệu Công Minh.
Quan Công tức Quan Vân Trường là vị võ tướng thời Tam Quốc đã hiển thánh. Quan Công có hai loại là tượng Hồng Y chuyên dùng trừ tà tinh quỷ mị mang lại bình an cho gia trạch. Tượng Thái Y chuyên dùng trong các cửa hàng để chiêu tài.Có thuyết nói rằng, thưở sinh tiền, Quan Công rất giỏi việc điều hành quản lý tiền bạc, đã từng phát minh ra “Nhật Ký Thu Chi” cho việc sổ sách kế toán được rõ ràng chính xác. Nội dung nó gồm các khoản “Nguyên” (gốc), “Thu”, “Xuất”, “Tồn” ghi chép rõ ràng, cập nhật kịp thời. Vì thế, giới thương gia đời sau tôn Ngài làm Tài Thần là vậy.
Triệu Công Minh tên là Triệu Huyền Đàn là vị võ tướng chuyên phục hổ hàng ma, còn gọi là Tài Thần chiêu tài hoá sát bảo vệ gia trạch bình an( đời nhà Minh, ông Hứa Trọng Lâm có viết quyển sách , trong đó chính thức nêu Triệu Công Minh là Tài Thần của dân Trung Quốc. Điều nầy được mọi người chấp nhận, vì những tên của bốn vị thuộc hạ của ông rất phù hợp với lòng mong mỏi của mọi người :- “chiêu bảo (gọi vật quí), nạp trân (thu vật báu), chiêu tài (gọi tiền về), lợi thị (buôn bán có lời). Từ đó, dân gian tôn bốn vị tiên nầy cộng với thủ lãnh Triệu Công Minh thành năm người, gọi là “Ngũ Lộ tài Thần”).
Tà Tài thần ( tà = tà tà nghiêng theo) là các loại như tượng Phật 4 mặt xuất phát từ Bà La Môn Giáo, tượng phật Di Lặc, thoi vàng, bình vàng bạc,...dùng để chiêu tài bày biện tại gia trạch cửa hàng để tăng thêm phúc lộc hoá sát thu tài.
From : ?
Tag(s) : #Tâm linh - Tôn giáo
Partager cet article
http://miscellaneous-land.over-blog....-35442751.html
-
-
Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016
Thổ công và Táo quân khác nhau thế nào?
Bộ 3 mũ/mã cúng Táo quân ngày 23 tháng chạp hàng năm
Theo các nhà nghiên cứu Phong thủy Việt Nam; thì:
Thổ công (thổ thần, địa thần) là vị thần cai quản đất đai (có thể là nhà của gia chủ, của cơ quan, tổ chức hay nghĩa trang nghĩa địa ; riêng ở nghĩa trang nghĩa địa còn có tên khác là thần linh). Theo cổ truyền lễ cúng Thổ công có thể tiến hành vào thời điểm giờ tốt giờ hoàng đạo. Thông thường trước khi động thổ (đào đất) để xây dựng. Riêng ở nghĩa địa thì không gọi là thổ công mà chỉ gọi là thổ thần hay đơn giản là thần linh - có thể thắp hương trước khi người ta thắp hương cho tổ tiên của mình vào bất kỳ lúc nào, thông thường chỉ thắp hương khi có việc tang, vào tiết Thanh minh hay ngày giỗ/mất của người quá cố. Tuy nhiên, không có tài liệu nào xác định Thổ công là một hay nhiều thần, nhưng có lẽ chỉ có một vị là nam thần. Thổ công hiện diện ở mọi nơi, mọi nhà trừ nơi có nước (Đất thì có Thổ công, sông thì có Hà Bá).
Táo quân: Chính là vị Thần bếp ( có nhiều tên gọi như Táo quân, ông Táo, vua bếp, ông đầu rau). Theo truyền thuyết từ xa xưa Táo quân là 3 vị thần (2 nam, 1 nữ) trông coi việc bếp núc trong gia đình. Thú vị một điều là tuy gọi là ông Táo nhưng lại là 2 ông 1 bà. Táo quân chỉ hiện diện trong bếp mà thôi. Theo các nhà nghiên cứu: Táo quân gồm 3 vị thần: Thổ công-Thổ Địa-Thổ kỳ.
+Chống mới là Thổ Công: trông nom việc trong bếp.
+Chống cũ là Thổ Địa: trông nom việc trong nhà.
+Vợ là Thổ Kỳ: trông nom việc chợ búa.
Về cách thức thờ:
Ở miền Nam: Nhiều nơi không thờ thổ công mà chủ yếu thờ Thần Tài-Ông Địa.
Ở miền Bắc: Trong các gia đình/cơ quan chủ yếu thờ Thổ công; còn những nhà buôn bán/cửa hàng kinh doanh mới thờ Thần Tài –Ông Địa. Nơi thờ Thổ công là nơi trang trọng trong nhà và cao nhất.
Lễ cúng:
+Cúng Thổ công: thì cúng quanh năm vào các ngày sóc, 15 hàng tháng; cúng khi khởi công động thổ, khai trương cửa hàng...
+Cúng Táo quân: chỉ duy nhất vào ngày 23/12 âm lịch (và có nhiều gia đình do bận công việc cúng vào chiều 22/12) là lễ cúng tiễn chung Táo quân về chầu trời. Trong ngày này nhiều gia đình có mâm cúng Táo dưới bếp, còn Thổ Công được cúng ở ban thờ chính trên nhà cùng với gia tiên. Do vậy, cần ít nhất 2 ban thờ + cá chép. Sau khi hóa vàng thì tro của bát hương, chân hương tỉa của cả năm và cá chép sẽ được thả xuống sông, hồ để tiễn đưa các thần về Trời.
Để giảm bớt thủ tục thì hiện nay, khi cúng Ông Táo thường cúng chung với ban thờ Thổ Công; đồ cúng cũng gia giảm cho phù hợp với gia đình/ từng người; tuy nhiên cá sống thì không thể thiếu (thông thường cúng cá sống từ 1 đến 3,5 con). Và sau khi song lễ đều thả cá ra sông, ao , hồ...
Lễ vật cúng ông công ông táo:
Lễ vật cúng Táo công gồm có: một bộ gồm: 3 mũ ông Công ( ba chiếc: hai mũ đàn ông và một mũ đàn bà). Mũ dành cho các ông Táo thì có hai cánh chuồn, mũ Táo bà thì không có cánh chuồn. Những mũ này được trang sức với các gương nhỏ hình tròn lóng lánh và những giây kim tuyết màu sắc sặc sỡ. Để giản tiện, cũng có khi người ta chỉ cúng tượng trưng một cỗ mũ ông Công (có hai cánh chuồn) lại kèm theo một chiếc áo và một đôi hia bằng giấy. Màu sắc của mũ, áo hay hia ông Công thay đổi hàng năm theo ngũ hành.
Màu sắc của mũ, áo hay hia ông Công thay đổi hàng năm theo ngũ hành.
Năm hành kim thì dùng màu vàng
Năm hành mộc thì dùng màu trắng
Năm hành thủy thì dùng màu xanh
Năm hành hỏa thì dùng màu đỏ
Năm hành thổ thì dùng màu đen.
Mâm cỗ cúng Táo quân thông thường là mặn gồm: (Những gia đình theo Đạo Phật hoặc tu thì cúng chay: gồm xôi –chè-oản-hoa quả-bánh chay....)
1 đĩa gạo
1 đĩa muối
5 lạng thịt vai luộc
1 bát canh mọc
1 đĩa xào thập cẩm
1 đĩa giò
1 con cá chép rán (hoặc cá chép sống)
1 đĩa xôi gấc,
1 đĩa chè kho
1 đĩa hoa quả
1 ấm trà sen
3 chén rượu
1 quả bưởi
1 quả cau, lá trầu
1 lọ hoa đào nhỏ
1 lọ hoa cúc
1 tập giấy tiền, vàng mã
Như vậy: Thổ Công và Táo quân là các vị thần khác nhau. Và Lễ cúng cũng khác nhau nhưng đều nằm trong các vị thần đươc thờ cúng theo theo truyền thống người Việt Nam.
(Ngô Lê Lợi- 22/12 Ât Mùi)
Được đăng bởi Ngô Lê Lợi-Hà Nội vào lúc 04
http://phuongdonghoaloi.blogspot.com...-nhau-nao.html
-
Ý nghĩa và nguồn gốc của hai vị Thần tài và Thổ địa
Ngày đăng tin: 5 năm trước
(37/9)17
Thích
Đức Phật từng dạy cư sĩ mỗi tháng nên chia khoản tiền lương của mình thành bốn phần, 25% chi cho việc từ thiện, 25% chi cho việc hiếu thảo, 25% chi tiêu hằng ngày, và 25% còn lại bỏ ống heo hoặc gởi tiết kiệm ngân hàng để có thể sử dụng về sau.
Ý nghĩa và nguồn gốc của hai vị Thần tài và Thổ địa
Thần tài và Thổ địa
Ở Việt Nam, tín ngưỡng Thần tài gắn liền với Thổ địa. Hầu như không có sự phân biệt rạch ròi giữa hai vị thần có nguồn gốc từ Trung Hoa. Đến khoảng thế kỷ XIX, việc tách lập thành hai vị mới bắt đầu được nhấn mạnh ở Việt Nam, bây giờ khắp nơi người ta thờ Thần tài và Thổ địa như cặp song sinh. Gốc rễ của nền văn hóa dựa vào ngũ hành tương sinh: Thổ sinh kim. Thần tài thuộc mạng kim và hành kim; Thổ địa thuộc mạng thổ, đại trạch thổ. Không có quặng kim loại nào tồn tại ngoài lòng đất, nói đến Thần tài là nói đến tiềm năng của Thổ địa.
Thần đất kéo theo Thần tài, tiềm năng mở ra hiện thực, đầu tư dẫn đến kết quả, nhân và quả hoạt động song hành với nhau dưới sự hỗ trợ của yếu tố nhân duyên thích hợp. Mổ xẻ ý nghĩa biểu tượng từ góc độ nhân quả đạo Phật thì giá trị văn hóa đó như niềm tin mê tín, cần tháo gỡ hình ảnh vị thần ban cho con người phúc lộc, gia tài, sự nghiệp, công danh và tiền bạc.
Tín ngưỡng Thần tài không phải đơn nhất. Trải qua gần 1.000 năm, người Trung Quốc thờ ba vị Thần tài khác nhau là Thần tài Bạch Tinh Quân, Thần tài Âm Phủ và Thần tài Lưu Hải. Theo học thuyết nhân quả Phật giáo, các vị Thần tài là không có thật. Nhân quả thiện ác có thật. Muốn giàu sang phú quý nên làm nhiều việc lành với động cơ vô ngã và vị tha. Thay vì cầu nguyện Thần tài gia hộ cho bản thân và gia đình, tốt nhất là dùng việc thiện cao thượng làm vệ sĩ và hộ pháp. Không trở ngại nào có thể làm dao động tâm ta được. Do đó nhân dịp Xuân về, khi nói đến Thần tài gõ cửa là nói về thiện chí làm lành gõ cửa tâm chúng ta.
Thần tài Bạch Tinh Quân
Tên gọi đầy đủ là Kim Thần tài Bạch Tinh Quân, Kim Thần là vị thần vàng bạc, tài bạch chỉ cho sự giàu sang phú quý, Tinh Quân là vị quán quân ở trên trời làm nhiệm vụ quán sứ các vì sao và trưởng quản của cải tài lộc cho con người.
Hình ảnh vị Thần tài Bạch Tinh Quân có gương mặt trắng với bộ râu dài, tay trái cầm thỏi vàng nguyên bảo, tay phải cầm quyển sách với bốn chữ là “Thần Tài Tiến Bảo”, đó là vị Thần tài mang tiền bạc, ngọc ngà châu báu đến tặng cho ta.
Nguồn gốc của Thần tài Bạch Tinh Quân có sự tích từ vị tướng tài ba lỗi lạc tên là Phạm Lãi. Ông phò Việt Vương Câu Tiễn suốt nhiều năm nằm gai nếm mật, về sau chiến thắng giành được chủ quyền độc lập quốc gia và trả thù được Ngô Phù Sai. Đến khi thời bình, Phạm Lãi từ quan, về ở ẩn cùng với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của nàng Tây Thi, vân du khắp chốn và cuối cùng về trú ngụ ở vùng Ngũ Hồ, nơi thôn ấy có tên là Đào. Kể từ đó, người ta đặt biệt danh cho ông là Đào Công, ông trở thành thương buôn giàu sang phú quý. Sau khi ông qua đời, người ta làm hình tượng ông để tôn thờ, trong đó có đề bốn chữ “Đào Công Phất Nghiệp”, nghĩa là Phạm Lãi ở làng Đào nổi tiếng về cơ nghiệp giàu sang, phú quý sau cuộc chinh chiến thành công.
Cuộc đời Phạm Lãi từ vị tướng tài ba, sau đó trở thành thương buôn giàu sang, phất lên cơ nghiệp khiến nhiều người hy vọng nếu chịu khó nỗ lực chân chính như ông thì tương lai giàu sang tốt đẹp nằm trong lòng bàn tay. Ý nghĩa của vị thần này là mang hòa bình, giàu sang, thịnh vượng đến cho công việc làm ăn và kinh doanh.
Theo Phật giáo, năm nào cũng có sự kiện thuận và nghịch, tháng nào cũng có sự kiện đáng nhớ và quên, ngày nào cũng có lúc vui và buồn. Tốt-xấu, may-rủi, thuận-nghịch, thăng-trầm luôn diễn ra với mỗi con người trong các giai đoạn của năm tháng, ngày giờ, ta để ý thì nhớ và không quan tâm thì quên. Khi mê tín, con người có khuynh hướng gắn kết các chuyện vui buồn với các vì sao, từ đó tạo ra sợ hãi và ám ảnh. Chỉ cần sự cố nhỏ xảy ra, họ có thể nhớ vanh vách và vội kết luận rằng mình đã bị sao xấu chiếu mệnh. Ngược lại, trong năm đó có những sự kiện tốt diễn ra thì người ta lại chẳng nhớ gì cả. Hoặc thậm chí vào những năm được khẳng định rõ có sao tốt chiếu mệnh, không ít người vẫn gặp nhiều chuyện xui xẻo và rủi ro xảy đến, thế mà họ không mảy may để ý hoặc quan tâm. Điều đó cho thấy ý thức về sự không có mặt của sự kiện thì việc cường điệu hóa về nó được phá vỡ, lúc đó con người có khuynh hướng xem mọi việc diễn ra chỉ là điều bình thường.
Niềm tin về sao chiếu mệnh làm con người thất điên, bát đảo sống trong lo âu, sợ hãi. Chính điều này gây cho con người nhiều bệnh tật và vẫy tay chào với những cơ hội đầu tư. Do đó muốn có tài bạch, theo Phật giáo ta nên sống cuộc đời chân chính, lập nghiệp có phương pháp, đầu tư đúng cách, hành động cao thượng, lời nói chuẩn mực và uy tín. Lúc ấy, không cần cầu nguyện, phước lộc vẫn đến như kết quả tất yếu của những hạt giống lành.
Thần tài Âm Phủ
Thần tài Âm Phủ có hình thù là vị phán quan với gương mặt đen sạm, bộ râu rậm rạp, tay cầm chiếc roi cưỡi trên lưng con cọp đen, đầu đội chiếc mũ ống cao đề bốn chữ “Nhất Kiến Phát Tài”, khi nhìn thấy là phát tài ngay bởi người Trung Hoa rất tin về điều này.
Thần tài Âm Phủ có sự tích từ vị quan nổi tiếng ở Trung Hoa đời nhà Tần, tên là Triệu Công Minh. Sau khi từ quan, ông ở ẩn tu trên núi Trung Sơn, Trung Nam. Khi chứng đạo, ông được phong là Chánh Nhất Quyền Đàng Nguyên Soái với chức năng trừ ôn dịch, bệnh tà, giải oan ức, cầu tài lộc, ai muốn có nhiều tiền bạc, đầu tư đến đâu trúng đến đó thì hãy đến vay tiền của Thần tài Âm Phủ, mua đất đai hoặc nhà cửa với hy vọng đầu tư một mà thành quả mười.
Tình trạng đầu cơ, tích trữ mà không hiểu biết về kinh tế thị trường như nhân quả kinh tế trong thời hiện đại này thì nhiều người dễ trắng tay. Chẳng hạn đầu tư vào thị trường chứng khoán là ví dụ điển hình. Không nắm vững quy luật mà đầu tư vào thì xem đây là trò chơi đen đỏ đầy rủi ro, không phải điều mà Phật tử hy vọng và hướng đến. Có thắng đi chăng nữa thì đó là đồng tiền mồ hôi, nước mắt, sụp đổ và cái chết của những người thua cuộc.
Người Trung Hoa quan niệm cõi âm là vĩnh hằng, cõi dương chỉ là cõi tạm nên có thành ngữ “Sanh ký tử quy”, nghĩa là “Sống gởi thác về”. Khi người qua đời được gọi “Về nơi chín suối” hoặc “Yên nghỉ nghìn thu”, thực tế những ai yên nghỉ nghìn thu, gởi lại phần hồn dưới lòng đất thì người đó thiệt thòi và khổ đau. Đạo Phật gọi đó là “ngạ quỷ” bị đói khát về cảm xúc, tình yêu, tình thương, sự hưởng thụ và tất cả mọi thứ liên hệ đến các giác quan. Quan niệm về cõi âm vĩnh hằng mà các vị Pha-rao (vua cai trị Ai Cập) ngày xưa cho xây các kim tự tháp nguy nga tráng lệ, nghĩ rằng sau khi chết sẽ sống trường cửu vĩnh hằng ở dưới nên chôn sống theo nhiều cung tần, mỹ nữ, hoàng hậu và những người được ông sủng ái. Sau này, người Trung Hoa cải biên làm thành hình nộm, hình giấy, tiền bạc cũng được đổi thành tiền giấy gọi là giấy vàng mã. Cho dù có cải biên nhưng hình ảnh bất nhân, nhẫn tâm chôn sống những người thân thuộc của mình là điều không nên.
Trong nghi thức lễ tang của Phật giáo thường cầu mong hương linh sớm được siêu sanh, thoát hóa, rũ bỏ cõi đời, không tiếc thân phận cùng gia tài, sự nghiệp, tình cảm để theo nghiệp tái sinh làm lại con người. Những phong tục tập quán đó không giúp ích gì cho người quá cố được siêu thoát, trái lại còn làm cho họ nặng lòng, khó siêu sinh. Thực tế có người bảo thấy người thân về báo mộng, dặn dò phải cúng giấy tiền vàng mã cho họ bớt lạnh lẽo, để họ có tiền mãi lộ các quan dưới âm cung; bằng không đời sống của họ rất khốn khổ. Điều này hoàn toàn do tưởng tượng, người còn sống có thói quen mê tín dị đoan thì khi chết nếu chưa siêu, họ bị tình trạng mê tín dị đoan y hệt như thế. Dĩ nhiên, khi ta bày biện các phẩm vật, hương hoa, giấy tiền vàng mã đốt cúng vẫn có giá trị về mặt tâm lý. Người chưa siêu khi nhìn thấy như thế họ cảm thấy vui, điều đó thể hiện sự quan tâm và tình thương của người sống dành cho người quá cố.
Đạo Phật dạy hãy thể hiện điều này bằng cách thức khác, nghệ thuật hơn để người chết không bị vướng trong cảnh giới ngạ quỷ, người sống không tạo nghiệp tiêu phí tài sản, cho dù ta có cầu Thần tài gõ cửa cũng không thể nào có. Có tiền bạc mà không tiêu xài, không làm từ thiện, không giúp người, cứu đời thì về sau phải nhận hậu quả là của cải, gia tài bị thiên tai, lũ lụt, hỏa hoạn thiêu đốt sạch hoặc con cái trong gia đình làm tổn thất.
Thần tài Lưu Hải
Đây là hình ảnh chàng trai trẻ tuổi tay cầm sợi dây ngũ sắc có buộc cóc ba chân. Trên vai có sợi dây buộc theo những quả trứng đính kèm hàng loạt đồng tiền vàng. Văn hóa Trung Hoa xem cóc là biểu tượng của nguồn tài nguyên tiền bạc bởi trong chữ Hán có sự đồng âm dị từ, cóc có âm đọc là “thềm”, “thềm” và “tiền” lại được đọc cùng âm. Từ đó nó mang ý nghĩa phất lên, dẫn khởi niềm hy vọng về phát đạt.
Lưu Hải tương truyền là con của tể tướng Lương Thái Tổ, triều đại Lương Thái Tổ năm 907- 926. Sau khi từ quan, ông sống ẩn tu và được Lữ Đồng Tân -một trong tám vị tiên truyền bí pháp luyện vận hoàn trở thành thuốc đan linh trường sinh bất tử, cuối cùng ông thành công phương pháp luyện đơn. Khi thờ Thần tài Lưu Hải, người ta nghĩ đến yếu tố phúc lộc trường tồn vĩnh hằng.
Ba vị Thần tài mang ý nghĩa khác nhau dù ở thời đại nào. Con người ước muốn trong lĩnh vực kinh tế được thịnh vượng, trên cơ sở đó thiết lập niềm vui và hạnh phúc về phương diện vật chất. Ý niệm mơ ước giàu sang, phú quý của con người cần thiết và chính đáng, ta nên giữ lại. Cách thức thực hiện nên dựa vào thuyết nhân quả đạo đức của Phật giáo.
Quan niệm Thần tài được nắn bằng đất hoặc kim loại có thể ban cho con người tài lộc là niềm tin không có cơ sở khoa học và nhân quả. Quan niệm về vị Thần tài ban phước lộc cho con người chỉ là mơ ước đặt trên nền tảng của lòng tham mà theo đạo Phật, có ước muốn chân chính là tốt, không biết cách gieo nghiệp tương thích thì thất vọng, chán chường, chẳng có kết quả như mong đợi. Do đó nên hiểu nhân quả quyết định mọi thứ trên đời.
Thích Nhật Từ
Nguồn tin: vuonhoaphatgiao.com
1 2 » Trang cuối Phần 1/2
http://www.phatgiaonguyenthuy.com/ne...a-Tho-dia.html
-
Hỏi đáp về vấn đề thờ Thổ Địa và Thần Tài
Hỏi: Tôi vừa mới thuê nhà để kinh doanh và gặp vấn đề sau: Chủ nhà (ở trên lầu), muốn giữ nguyên vị trí bàn thờ ông địa thần tài đang có, còn tôi (ở dưới trệt) lại muốn ông ấy dời bàn thờ hiện hữu đi nơi khác để tôi thỉnh ông địa thần tài của tôi về. Nhưng chủ nhà sợ như thế ông ấy sẽ mất lộc. Xin hỏi trong trường hợp này tôi có thể cúng ông thần tài của chủ nhà như của mình được không, hoặc cùng lúc cúng cả hai bàn thờ luôn thì có sợ… xung đột gì chăng? Tôi nghe nói Thổ địa và Thần tài thì mỗi hộ chỉ có một mà thôi, nhờ mục phong thủy của quý báo trả lời giúp. (Ngọc Khang, P Cầu Kho, Q.1. TP.HCM).
Đáp: Sau tục thờ Táo quân (thần bếp) thì người Việt ta lâu nay còn phổ biến tục thờ thần Đất (Thổ thần). Đối với cư dân nông nghiệp, thần Thổ địa Bản gia cũng chính là thần cai quản việc sản sinh ra ngũ cốc hoa màu, tức là đem lại sự no ấm, phồn thịnh cho con người, nên trước kia Thổ địa cũng được coi là thần Tài lộc. Khi kinh tế hàng hóa phát triển, Thần tài được xem như một vị thần chuyên trách tiền bạc (khởi phát từ các thương nhân người Hoa). Từ những lý do đó, với người Việt, Thần tài và Thổ địa được thờ chung với nhau như cặp đôi tượng trưng cho thổ sinh kim, mong muốn tốt lành cho công việc làm ăn.
Vì thế có thể xem như Thần tài và Thổ địa tuy hai mà một và tuy một mà hai. Cũng vì là tín ngưỡng thờ thần cai quản đất đai và thần cai quản tiền tài là của một ngôi nhà, cuộc đất cụ thể, cho nên Thần tài và Thổ địa của mỗi ngôi nhà không cần phải thay đổi theo gia chủ. Cũng như Thành hoàng cai quản làng xóm bao đời vẫn vậy thôi, cho dù nhân khẩu làng xóm đó có thể thay đổi, người đến kẻ đi làm sao biết được.
Vì vậy trong trường hợp nêu trên, nếu gia chủ không hề muốn thay đổi thì tại sao bạn là người đến thuê nhà lại muốn thay vào cuộc đất ấy - ngôi nhà ấy - vị trí ấy một ông Địa - Thần tài từ nơi khác đến? Bạn có thể cúng ông Thần tài và Thổ địa của bạn tại… nhà riêng của bạn, cũng như gia chủ đó giữ Thần tài của họ vậy thôi. Mỗi ngày bạn cúng bàn thờ ông Địa - Thần tài tại nơi kinh doanh của mình là hướng đến sự an lành, thịnh vượng tại nơi đó, bạn được tốt thì người chủ nhà cũng hưởng lợi vậy. Vấn đề này mang tính chất tín ngưỡng dân gian là chính, chứ không phải có cái bàn thờ là quyết định được mọi việc.
Theo Thạc sĩ - KTS Hà Anh Tuấn (TN)
* Vấn đề thờ ông Địa và Thần Tài
Hỏi: Kính bạch thầy, lâu nay con có một thắc mắc, quý thầy thường dạy, người Phật tử sau khi quy y, trong nhà chỉ thờ Phật thôi. Thế nhưng, con thấy có nhiều Phật tử trong nhà vẫn còn thờ ông Địa và ông Thần Tài. Con muốn biết nguồn gốc ông Địa và ông Thần Tài như thế nào mà người Phật tử phải thờ? Và thờ như thế có lỗi gì không? Kính mong thầy hoan hỷ giải đáp cho con hiểu.
Đáp: Qua câu hỏi của Phật tử, Phật tử chỉ nêu ra trong phạm vi Phật tử của mình, nên chúng tôi cũng chỉ xin trả lời và nhắc nhở trong phạm vi giới hạn của Phật tử mình thôi. Ngoài ra, thì chúng tôi không dám có ý đề cập đến bất cứ ai. Đó là chúng tôi tôn trọng niềm tin của mỗi người.
Có nhiều Phật tử quy y mà không quan tâm ghi nhớ những lời quý thầy giảng dạy trong khi làm lễ quy y. Khi quy y, quý thầy y theo Kinh có nêu ra và chỉ dạy rất rõ: Trong Tam quy y, quy y đầu tiên là quy y Phật. Quy y Phật, thì người Phật tử nguyện suốt đời chỉ quy y Phật thôi, tuyệt đối, không được quy y Thiên, Thần, Quỷ, Vật. Đó là lời phát nguyện của Phật tử nói trước Tam Bảo.
Thế mà, sau khi quy y rồi, có lẽ, một, là vì lu bu bận rộn lo tính toán với nhiều công việc làm ăn, nên Phật tử đó quên những gì mà mình đã phát nguyện, nay lại thỉnh ông Địa và ông Thần Tài về thờ trong nhà. Hai, là vẫn nhớ, nhưng vì không bỏ được cái tập tục thờ cúng các vị Thần nầy. Vì muốn thờ các vị Thần nầy phụ lực với Phật phò hộ thêm cho mình và gia đình luôn được bình an, mua may bán đắt, tiền vô như nước.
Nếu quả thật thờ Thần Tài mà ổng hộ độ cho mình được giàu có, tiền vô trong túi ào ào, thì mấy nhà sản xuất ông Thần Tài chắc là họ phải giàu to, trên đời không ai sánh kịp. Thử hỏi mấy ông đó, có thật giàu to không? Và thật sự ông Thần Tài có phò hộ cho mấy ổng không? Hay là mấy ông đó cũng phải làm ăn trối chết mới kiếm ra tiền.
Nói thế, để Phật tử thấy rằng, tuy Phật tử đó đã quy y Tam Bảo, nhưng lòng tin Tam Bảo và tin nhân quả không được vững chắc. Đây cũng là bệnh chung của đa số Phật tử chúng ta chưa có đủ niềm tin nơi Tam Bảo và lý nhân quả nên mới có tình trạng thờ ông nầy ông kia.
Trở lại vấn đề, Phật tử hỏi về nguồn gốc của hai ông nầy, theo chỗ tìm hiểu của tôi, thì cho đến hôm nay, người ta cũng chưa khẳng quyết rõ ràng về nguyên lai của hai vị Thần nầy. Đại khái, có nhiều thuyết quan điểm khác nhau. Ở đây, tôi chỉ xin nêu ra một số nét chung về xuất xứ của tập tục thờ tự nầy. Thật ra, tập tục thờ Thần đối với người Việt Nam cũng đã có từ lâu đời. Có thể nói, từ khi có người Việt là đã có đạo thờ Thần. Cũng như các dân tộc khác, người Việt Nam quan niệm và tin tưởng mỗi một hiện tượng là có một vị Thần ngự trị cai quản. Như Thần Thổ Địa hay còn gọi là Thổ Công là vị Thần cai quản đất đai trong khu vực vườn tược nhà cửa. Trong dân gian có câu: “Đất có Thổ Công, sông có Hà Bá”. Ngoài Thổ Công, các vị Thần khác cũng được người ta thờ tại nhà như Thần Tài, Tiên Sư, Tiên Chủ, Đức Thánh Quan v.v…
Thổ Công là một vị Thần được dân gian thờ cúng rất quan trọng. Vì vị Thần nầy trông coi gia đình, dự định họa phúc. Trong gia đình muốn được bình an, và ruộng vườn muốn được sung túc, tất cả đều do Thần Thổ Công trông coi và phò hộ. Về hình tượng tôn thờ, có khi là một ông già to béo (ông Địa) bụng phệ, vẻ mặt hiền lành, miệng cười thoải mái. Có lúc, tượng Thổ Địa được thể hiện dưới hình thức râu tóc bạc phơ, mặc áo dài, đội mũ mỏ quạ, râu trắng như cước. Sở dĩ có những hình tượng sai khác như thế, là do ảnh hưởng văn hóa của từng khu vực. Đạo giáo rất coi trọng và siêng năng thờ cúng vị Thần nầy.
Còn Thần Tài, theo tập tục dân gian cho rằng, vị Thần nầy đem lại tài lộc cho mọi người. Thông thường những nhà kinh doanh thương mãi, người ta rất quý trọng thờ vị Thần nầy. Đây là một tập quán tín vọng, xưa bày nay theo, cứ thế mà thờ, còn việc linh ứng có không tùy ở nơi người tin. Về bàn thờ của 2 vị Thần nầy, người ta chỉ thờ ở một góc khuất nào đó trong nhà hay trong shop, không cần phải bài trí ở chỗ cao ráo. Thường ở Việt Nam, có một số nơi, người ta thờ chung hai vị Thần nầy, chớ không thờ tách riêng, vì theo họ, tài và lợi phải đi đôi với nhau. Thổ Công thuộc về lợi, Thần Tài thuộc về tài. Khi thờ chung, chúng ta thấy có đôi câu đối dán trước bàn thờ hai ông như thế nầy: “Thổ năng sinh bạch ngọc, Địa khả xuất hoàng kim”. Nghĩa là : Đất thường sinh ngọc tốt, vàng ròng cũng từ đất mà ra.
Rãi rác trong các Kinh điển Phật giáo, đôi khi cũng có đề cập đến các vị Thần. Như Kinh Địa Tạng cũng có nêu ra rất nhiều vị Thần. Tuy nhiên, theo Phật giáo, Quỷ Thần cũng là một trong nhiều loài chúng sanh. Cho nên, Phật dạy người Phật tử không được quy y với các vị Quỷ Thần. Người Phật tử, sau khi quy y Tam Bảo, trong nhà chỉ nên thiết lập một bàn thờ Phật và nếu có thờ thêm, thì cũng chỉ thờ tổ tiên, ông bà, hay cha mẹ mà thôi. Ngoài ra, không nên thờ bất cứ vị Thần nào khác. Vì thờ như thế, là trái với lời Phật Tổ dạy. Đã chống trái lại, tất nhiên, là mình đã có lỗi rồi. Nếu là Phật tử, thì chúng ta nên lưu tâm về vấn đề nầy. Có thế, thì chúng ta mới xứng danh mình là người Phật tử chơn chánh tu học Phật vậy.
Thích Phước Thái
http://phathoc.net/PrintView.aspx?Language=vi&ID=764403
-
Sự khác nhau giữa Thổ Công, Thổ Địa & Thổ Kỳ là gì?
Trong 3 người, ai được xem là quan trọng nhất trong tín ngưỡng của người Việt?
2 đang theo dõi 11 câu trả lời Báo cáo vi phạm
Câu trả lời
Xếp hạng
tutankhanh
Câu trả lời hay nhất: Táo quân là bộ ba Thổ Công, Thổ Địa, Thổ Kỳ. Thổ Công coi sóc nhà cửa, Thổ Địa coi việc bếp núc và Thổ Kỳ coi việc chợ búa. Trong ba vị này, Thổ Công được xem là quan trọng nhất, được người Việt ở Nam Bộ thờ phụng bên trái bàn thờ tổ tiên tại khu vực nhà trên, còn Thổ Địa được thờ dưới bếp, Thổ Kỳ được thờ ở chân bàn thiên. Thổ Công trông nom mọi việc trong nhà cửa cho nên hàng năm người Việt làm lễ đưa ông về trời bẩm báo với Ngọc Hoàng về tình hình kinh tế của gia chủ để Ngọc Hoàng tìm cách phù hộ trong năm mới làm ăn khấm khá hơn. Ngày đưa Thổ Công về trời là ngày 23 tháng chạp âm lịch hàng năm, miền Bắc gọi là Tết Ông Công, miền Nam gọi là Đưa Ông Táo. Thổ Công được gọi là Táo Phật hay Định Phúc Táo Quân, còn Thổ Địa được gọi là Táo Bếp hay Đông Trù Tư Mệnh.
tutankhanh · 1 thập kỷ trước
2 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
Xếp hạng của người hỏi 5 trên 5
tawa89
Thổ Công, Thổ Địa, Thổ Kỳ đều là ba ngôi vị của chức táo quân :
-Thổ công, được giao nhiệm vụ trông coi việc bếp núc.
-Thổ địa trông coi việc trong nhà.
-Thổ kỳ trông coi việc chợ búa.
Trong 3 người ai cũng được xem là quan trọng nhất trong tín ngưỡng của người Việt bởi lẽ quan niệm ba vị Thần Táo định đoạt phước đức cho gia đình, phước đức này do việc làm đúng đạo lý của gia chủ và những người trong nhà vì thế gọi chung là Định Phúc Táo Quân
tawa89 · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
Thái Bình
Theo mình thì
+ Khác nhau: Thổ Công trông coi việc trong một gia đình nhỏ. Thổ Địa là thần trông coi đất cả một vụ (ví dụ một làng, một bản, một quả núi...). Thổ Kỳ : trông nom việc chợ búa.
+ Theo quan niệm tín ngưỡng của người Việt thì Thổ Công là vị thần được xem là quan trọng hơn.
Thái Bình · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
meo nhoc
Thổ ở đây có nghĩa là đất vầy cả ba vị nì đều có chung liên quan về đất cát. Có thêm điểm chung nữa là đều là thần thánh :))
Còn khác nhau thì chỉ khác về vị trí trông coi của ba vị thui
Thổ Công thì trông cho từng nhà (thì khi cúng bái em thía mẹ toàn cúng thổ công nhà mình mừ)
Thổ Địa thì trông đất
Thổ Kỳ thì trông chợ
Em thấy người Vịt nam mình khấn nhìu nhất là thổ công thui (nên chắc ông nì là wan trọng nhứt), còn thổ địa thì chỉ thờ ở dưới đất (mà hầu như chỉ nhà buôn bán mới thờ nhá), còn thổ kỳ thì em chưa thía ai cúng cả :(.
Nên ông Thổ Công là wan trọng nhứt!!!!!!
meo nhoc · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
y le thanh
chúng cũng có điểm giống và khác nhau:
**giống: đều là thần ở dưới đất.
**khác:
+thổ công :là Thần coi đất của mỗi nhà
+thổ địa : là. Ông địa. Thần đất cai quản một vùng đất nhất định.
+ thổ kỳ (thì minh chưa nghe thấy bao giờ nhưng mình nghĩ đó chắc hẳn đó) là người có chức lớn nhất trong tất cả các vị thần đất.
y le thanh · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
anhcasg
Ngày 23 tháng chạp hằng năm Âm lịch, người ta quen lệ tiễn ông Táo về trời. Người miền Bắc gọi là Chạp ông Công, người miền Nam gọi cách cụ thể hơn là ngày đưa ông Táo về Trời. Tích của Táo quân được ghi lại như sau:
Học phái Lão Tử cho rằng có một vị thiên thần coi việc thiện ác của từng gia đình và mỗi năm một lần về tâu sự với Ngọc Hoàng . Người Việt Nam quan niệm về ông táo khác với người Trung Hoa, tích kể rằng:
Ngày xưa có hai vợ chồng nhà nọ rất nghèo khổ. Chồng tên là Trọng Cao, vợ là Thị Nhi. Họ lấy nhau đã lâu mà không có con, cho nên thường buồn phiền cãi lẫy với nhau.
Một hôm Trọng Cao quá tức giận mà đánh vợ. Tức mình, Thị Nhi bỏ nhà ra đi, rồi gặp một chàng trai là Phạm Lang, anh này đã dùng lời ngon ngọt và khéo léo quyến rũ được Thị Nhi. Hai người ăn ở với nhau thành vợ chồng.
Khi Trọng Cao hết giận, thấy vợ bỏ đi mất, liền đi tìm kiếm khắp nơi, nhưng không thấy tăm hơi, buồn rầu bỏ công ăn chuyện làm, ra đi làm người hành khất để đi tìm vợ.
Một hôm, Trọng Cao đến một nhà khá giả xin ăn, bà chủ nhà đem cơm ra cho. Thì ra đó là Thị Nhi. Hai người nhận ra nhau, tình xưa nghĩa cũ dễ nào quên. Thị Nhi hối hận vì đã lấy Phạm Lang. họ đang hàn huyên thì bất ngờ người chồng mới là Phạm Lang từ ngoài đồng đi làm về, Thị Nhi mới nói Trọng cao vào ẩn trong đống rơm. Phạm Lang về nhà để cốt lấy tro bón ruộng, nên đốt đống rơm lấy tro. Trọng Cao đang say ngủ trong đống rơm vì đường xa mỏi mệt ấy bị chết cháy, người vợ cũ là Thị Nhi, thấy vậy cũng lao vào lửa chết theo. Phạm lang thấy vợ chết cũng lao mình vào đống rơm đang cháy ấy mà chết.
Cũng có tích khác: sau khi Thị Nhi lấy Phạm Lang, một hôm trong nhà cúng đốt mã ngoài sân, có một hành khất vào ăn xin. Thị Nhi nhận ra người chồng cũ của mình, động lòng thương đem gạo ra cho. Bị Phạm Lang nghi ngờ, Thị Nhi lấy làm xấu hổ đâm đầu vào đống lửa đang đốt mã mà tự tử. Trọng Cao cảm tình ân nghĩa cũng lao vào lửa mà chết theo, Phạm lang vì mối tình thương vợ, cũng nhảy vào cùng chết.
Thượng đế thấy ba người có nghĩa mới phong cho làm Táo Quân, và phân chia mỗi người một việc.
-Phạm Lang là Thổ Công trông lo việc bếp.
-Trọng Cao là Thổ Địa trông nom việc nhà.
-Thị Nhi là Thổ Kỳ trong nom việc chợ búa.
Như vậy ta thấy có sự phân công rất rõ ràng giữa 3 vị.Trong tín ngưỡng Việt Nam thì các vị là ngang nhau và đều được thờ cúng như nhau.
anhcasg · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
PHP
Thổ công (thổ thần, địa thần) là vị thần cai quản đất đai (có thể là nhà của gia chủ, của cơ quan, tổ chức hay nghĩa địa). Lễ cúng Thổ công có thể tiến hành vào thời điểm tốt (giờ hoàng đạo) trước khi động thổ (đào đất) để xây dựng. Riêng ở nghĩa địa thì không gọi là thổ công mà chỉ gọi là thổ thần hay đơn giản là thần linh - có thể thắp hương trước khi người ta thắp hương cho tổ tiên của mình vào bất kỳ lúc nào, thông thường là vào tiết Thanh minh hay ngày mất của người quá cố. Tuy nhiên, không có tài liệu nào xác định Thổ công là một hay nhiều thần, nhưng có lẽ chỉ có một vị là nam thần. Thổ công hiện diện ở mọi nơi, trừ nơi có nước (Đất có Thổ công, sông có Hà Bá).
PHP · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
hot_cuties_sexy
Theo tín ngưỡng của người Việt hồi xưa thì chỉ có "Ông Công Ông Táo" thôi. Ông Công hay Thổ Công là người cai quản đất đai (bao gồm nhà cửa ruộng vườn) và Ông Táo là Táo Quân coi soc chuyện bếp núc trong nhà. Các nhân vật khác đều là sản phẩm vay mượn từ các nền văn hóa khác
- Ông Thổ Địa là vay mượn từ Trung Hoa (Thổ Địa Phước đức chính thần ) và hình ảnh của ông mang dư âm của văn hóa Khơ Me. Quan niệm "là vị thần nhỏ cai quản cái nền nhà hoặc mấy sào ruộng mà chủ nhà làm chủ, cá thể, nhưng liên quan đến những nhà hoặc phần đất của chủ khác." cũng chỉ mới có ở Miền Nam trong khoảng 200 năm trở lại đây thôi.
- Chuyện thờ Táo Quân rất có thể là ảnh hưởng của phong tục thờ thần lửa - một phong tục có từ lâu đời của nhiều dân tộc, tuy nhiên cách thể hiện ở mỗi nước một khác. Theo truyền thuyết nước ta, xưa có hai vợ chồng nghèo khổ quá phải bỏ nhau, mỗi người một nơi tha phương cầu thực. Sau đó, người vợ may mắn lấy được chồng giàu. Một năm, vào ngày 23 tháng Chạp, người chồng cũ đi ăn xin, vô tình vào nhà người vợ cũ. Người vợ nhận ra chồng cũ, liền đem cho nhiều cơm gạo, tiền bạc. Người chồng mới biết chuyện, nghi ngờ vợ. Người vợ khó xử, uất ức lao vào bếp lửa, tự vẫn. Người chồng cũ đau xót, nhảy vào lửa chết theo. Người chồng mới ân hận, cũng lao vào lửa. Trời thấy ba người đều có nghĩa nên phong cho họ làm "vua bếp"...
Nguồn:
http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?...
http://www.langviet.net/forums/lofiversi...
http://www.nea.gov.vn/tapchi/Toanvan/01-...
hot_cuties_sexy · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
hoà(bonghongden)
mình chỉ giúp bạn phân biệt được thổ công và thổ địa thôi còn thổ kỳ thì chính mình cũng ko biết thông cảm nha.
thổ công theo truyền xưa kể lại thì là vị thần trong nhà mình ở.còn thổ địa là vị thần cai quản đất mình ở.một người trong nhà một người ngoài vườn.
hoà(bonghongden) · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
Hanoi Experienced MAN
Táo quân là bộ ba Thổ Công, Thổ Địa, Thổ Kỳ. Thổ Công coi sóc nhà cửa, Thổ Địa coi việc bếp núc và Thổ Kỳ coi việc chợ búa.
Trong tâm linh người Việt, cũng có nơi coi Thổ công không nằm trong bộ Táo và đại đa số coi Thổ công là quan trọng "Đất có Thổ công, Sông có Hà Bá" mà
Hanoi Experienced MAN · 1 thập k
Câu trả lời hay nhất: Táo quân là bộ ba Thổ Công, Thổ Địa, Thổ Kỳ. Thổ Công coi sóc nhà cửa, Thổ Địa coi việc bếp núc và Thổ Kỳ coi việc chợ búa. Trong ba vị này, Thổ Công được xem là quan trọng nhất, được người Việt ở Nam Bộ thờ phụng bên trái bàn thờ tổ tiên tại khu vực nhà trên, còn Thổ Địa được thờ dưới bếp, Thổ Kỳ được thờ ở chân bàn thiên. Thổ Công trông nom mọi việc trong nhà cửa cho nên hàng năm người Việt làm lễ đưa ông về trời bẩm báo với Ngọc Hoàng về tình hình kinh tế của gia chủ để Ngọc Hoàng tìm cách phù hộ trong năm mới làm ăn khấm khá hơn. Ngày đưa Thổ Công về trời là ngày 23 tháng chạp âm lịch hàng năm, miền Bắc gọi là Tết Ông Công, miền Nam gọi là Đưa Ông Táo. Thổ Công được gọi là Táo Phật hay Định Phúc Táo Quân, còn Thổ Địa được gọi là Táo Bếp hay Đông Trù Tư Mệnh.
tutankhanh · 1 thập kỷ trước
2 Tán thành 0 Không tán thành Báo cáo vi phạm Bình luận
Xếp hạng của người hỏi 5 trên 5
tony dang
từ ngữ thổ công,thổ đia(...)chẳng qua chỉ là 1 vi là 1 vi thân tại đia phương(nào đó...)----2 là chúa đất
3 thần tài
còn thổ kỳ chắc là thổ nhĩ kỳ quá...hổng có biết..hihi
tony dang · 1 thập kỷ trước
0 Tán thành 1 Không tán thành
https://vn.answers.yahoo.com/questio...4180934AAfL83z
-
Thế Giới Khác - Other World
4 Tháng 4 2013 ·
Sự tích thổ công, chúa đất. Nhà ai cũng có bát hương thổ công, nhưng hầu hết k biết Thổ Công là ai? Mọi người cùng tìm hiểu nhé
"Thổ Công là một hình tượng bộ ba , mà dân ta có thuyết kể lại rằng , xưa có hai vợ chồng , sống ko thuận hoà mà người vợ bỏ đi và lấy một anh chồng khá giả hơn . Một ngày nọ , có một người ăn xin tới nhà , cô vợ mới nhận ra đó là anh chồng cũ của mình khi đem gạo ra cho người ăn xin . Gần trưa , người chồng mới đi làm về , sợ hiểu lầm nên cô đem người chồng cũ ra đống rơm núp tạm . Chồng mới về lấy tro đi bón ruộng , ko có nên ra đốt đống rơm làm tro , người chồng cũ núp trong đó chết cháy . Cô vợ thương chồng cũ quá cũng liền nhảy vào đống lửa cùng chết . Người chồng mới tuy ko biết sự thể , nhưng thấy vậy , cũng thương vợ mà nhảy vào lửa chết theo . Trời thương tình vì thấy ba người sống có tình nghĩa , nên phong cho họ làm Vua bếp . Trong đó , chồng mới là Thổ Công trông nom việc trong bếp , chồng cũ là Thổ Địa trông coi việc trong nhà , và người vợ là Thổ Kỳ , trông coi việc chợ búa .
Trên bàn thờ , trong gia đình người Việt Nam , cũng có sự sắp xếp vị trí thờ khá thú vị giữa Thổ Công và ông bà tổ tiên , mà chắc hẳn , chúng ta cũng ít khi để ý . Nhưng vị trí trên bàn thờ của người Việt cũng có những quy tắc nhất định đối với mỗi vị thần linh .
Vì Thổ Công là người định đoạt phúc hoạ cho cả nhà nên là một vị thần quan trọng nhất , nhưng ông bà tổ tiên lại là người sinh thành ra ta nên được chúng ta tôn kính nhất . Vậy phải xếp vị trí ban thờ cho những vị thần này như thế nào cho hợp lẽ nhất đây ? Kể ra cũng không phải đơn giản chút nào . Nhưng người Việt , để giữ được hoà khí giữa các thần mà lại ko làm mất lòng ai , người Việt Nam chúng ta thường xếp cho ông bà tổ tiên ngự tại nơi tôn kính nhất là ở gian giữa . Thổ công thì được xếp ở gian bên trái , mà theo ngũ hành thì bên trái nghĩa là Phương Đông - là nơi quan trọng thứ hai sau trung tâm . Tuy địa vị có kém nhân thần nhưng quyền lực lại lớn hơn .
Trong gia đình , Thổ thần được coi là " Đệ nhất gia chi chủ " . Mỗi khi giỗ cha mẹ , chúng ta đều phải khấn Thổ thần trước , rồi xin phép Ngài cho cha mẹ được về " phối hưởng " .
Bên cạnh đó , sở dĩ Thổ Công vừa là thần đất lại vừa là thần bếp vì đối với người Việt , đất-nhà-bếp và người-phụ-nữ đồng nhất với nhau, đều có vai trò tối quan trọng như nhau .
Ở Nam Bộ , Thổ Công được thay bằng ông Địa . Cũng như vậy , ở nhiều nơi lại đồng nhất ông Địa với Thần Tài , theo nguyên lý : mọi của cải đều từ đất mà ra . . .
Sưu tầm"
<3. Lùn
https://www.facebook.com/TheGioiKhac...52894204830919
-
-
Tục thờ thần bản gia
12-02-2011
TÍN NGƯỠNG TRONG GIA ĐÌNH
Tục thờ thần bản gia
Người dân Vĩnh Long có tục thờ các vị gia thần. Đó là những vị thần phù hộ chung cho tất cả các thành viên trong gia đình. Những tập tục xuất phát từ Nho giáo hoặc Đạo giáo.
+ Theo lễ Ký (Nho giáo), mỗi nhà có 5 vị thần phải thờ, gọi là thần Ngũ tự :
- Táo thần : thần Bếp
- Hộ thần : thần Nhà
- Môn thần : thần Cửa
- Tĩnh thần : thần Giếng
- Trung lưu thần : thần gian nhà giữa
Thần Bếp (Táo thần hay Táo quân) là “nhất gia chi chủ”, đứng đầu thần Ngũ tự nên thờ thần Bếp là thờ tất cả tập thể các vị thần còn lại. Hơn nữa, Vĩnh Long là vùng đất được thiên nhiên ưu đãi nên các vị thần tiêu biểu cho Nước nơi khắc nghiệt như Thủy long Thần nữ, Thủy mẫu Nương nương (hai dạng thần Giếng) không được tôn thờ. Người Hoa ở Vĩnh Long cũng thờ Táo quân như người Việt nhưng bên cạnh, họ còn thờ Môn thần.
Hàng năm, vào ngày 23 tháng Chạp, Táo quân trở về trời tấu trình
Do kết quả của giao lưu văn hóa, ở Vĩnh Long có hai quan niệm Táo quân. Một dạng thần Bếp gọi là Phật Táo hay thần Táo, là vị thần thay mặt Thượng đế coi việc lành dữ của thế gian. Hàng năm, vào ngày 23 tháng Chạp thì trở về trời tấu trình. Theo tranh thờ của dân gian tưởng tượng thì Phật Táo là một vị quan cấp thấp, mình mặc áo bào, mặt đen, đầu đội mão cánh chuồn. Hai bên Táo quân có Dã Xoa và Thư Lại đứng hầu. Dân gian địa phương còn xem Táo quân là vị thần phù hộ trẻ con, đe dọa ma quỷ. Người Hoa xem Táo quân là vị thần nhưng sinh tiền là người thọc mách đáng ghét. Do đó, có người không thiện cảm việc ông ta về trời tấu trình báo cáo. Trong khi người Việt xem Táo quân là vị thần “vô tư” như câu đối thờ ông :
Hữu đức năng ty hỏa
Vô tư khả đat thiên.
(Hữu đức nên coi lửa
Vô tư khá về trời).
Táo quân là vị thần đại diện Thượng đế nên được thờ trên trang cao, ở nhà trước. Các nhà cổ ở Vĩnh Long có ba gian : bàn thờ tổ tiên đặt hai gian bên, còn gian giữa có trang cao thờ Quan thánh Đế quân (Quan Công), Phước Đức Chánh thần (ông Địa) và Định Phước Táo quân (ông Táo).
Song song với quan niệm trên còn có quan niệm Táo quân là thần Bếp, thần Lửa, có một bà hai ông. Theo Trịnh Hoài Đức ghi trong Gia Định thành thông chí, một bà ngồi giữa hai ông, tức là một vạch âm nằm giữa hai vạch dương, hay quẻ Ly, biểu tượng của lửa, bếp núc. Theo quan niệm này thì Táo quân suốt năm ở với thế gian lo việc củi lửa, ăn uống, không về trời. Ông Táo này được thờ ngay trên cửa lò. Có khi chỉ cần cắm nhang vào mỗi chiều tối, không cần bài vị thờ tự trang trọng.
Hăm ba Táo Phật về trời
Táo Bếp ở lại đội nồi cả năm.
(Câu hát trẻ con)
Nhiều gia đình ở Vĩnh Long thờ đủ hai dạng Táo quân, ở hai nơi. Cũng có gia đình thờ Táo quân ở nhà trên, cũng có gia đình thờ Táo quân ở lò nhà bếp nhưng vẫn theo tục đưa rước ông Táo.
+ Bên cạnh tục thờ bếp, người Vĩnh Long còn thờ 5 vị thần Đất, tức Ngũ thổ Long thần, hoặc 5 vị thần Long mạch theo quan niệm phong thủy của Đạo giáo. Ngũ thổ Long thần thường được thờ chung với thần Tài, gọi là Tụ bửu đường.
Bài vị viết :
Ngũ phương Ngũ thổ Long thần
Tiền hậu địa chủ Tài thần.
Hai bên có câu đối :
Kim chi sơ phát diệp
Ngân thọ chánh khai hoa.
(Cành vàng vừa gẫy lá
Cây bạc đã đơm hoa).
Năm vị thần Đất là :
1/ Thổ công
Thần Đất khu vực nền nhà, vị thần đứng đầu 5 vị Long thần. Ở Vĩnh Long chỉ thấy thờ Thổ công ở đình. Còn tại tư gia, vì 5 vị Long thần thờ chung với thần Tài nên người ta cứ tưởng đó là thần Tài. Không ai biết mình đã thờ Thổ công. Cũng chẳng ai quan niệm Thổ công là Táo quân như miền Bắc.
2/ Thổ địa
Thần Đất khu vực cửa cái, làm chức năng tiếp dẫn viên cho chủ nhà. Người Hoa thường thờ Thổ địa tại cửa cái. Bài vị viết : “Môn khẩu Thổ địa tiếp dẫn Tài thần”. Riêng đối với người Việt, Thổ địa thường được tưởng tượng là một anh nông dân mập mạp, vui vẻ, tính tình dễ dãi, lúc nào cũng ngậm một điếu thuốc vấn và phe phẩy chiếc quạt mo.
Trước kia, Thổ địa được xem là gia thần của các nữ thần như Thất thánh Nương nương, Ngũ hành Nương nương… nên gọi là Linh quan Thổ địa. Ở tư gia không mấy người thờ vị thần này. Nhưng từ khi kinh tế thị trường phát triển, người dân Vĩnh Long thờ Thổ địa chung với thần Tài với ý niệm đất đai sinh sản vật tài lộc. Còn hình tượng thần Tài chính là hình tượng Phước Đức Chánh thần, tức Thổ địa của người Hoa. Tượng Thổ địa và thần Tài được thờ chung với bài vị cổ truyền như đã biết.
Tục thờ Thổ địa và thần Tài phổ biến từ thị xã đến nông thôn. Bà con người Hoa vẫn thờ Thổ địa theo tục lệ của họ nhưng cũng bắt chước tục thờ phượng của ta. Đặc biệt có một vài gia đình Thiên chúa làm nghề mua bán cũng thờ Thổ địavàthần Tài như bên lương.
3/ Thổ thần
Thổ thần hay Thổ chủ là thần Đất khu gia cư, vườn tược. Từ xưa, tục thờ Thổ thần đã phát triển ở Vĩnh Long. Bất cứ góc vườn, góc phố nào cũng có những ngôi miếu con thờ Thổ thần mà người địa phương gọi là Thủ chủ (gọi trại từ Thổ chủ).
4/ Thổ kỳ
Thổ kỳ hay Địa kỳ là thần toàn cõi trái đất. Trược sân nhà, người dân Vĩnh Long thường có bàn thờ “thông thiên”. Đây là cây trụ, giống như đàn Nam giao, có hai tầng : tầng trên thờ Thiên hoàng, tầng dưới thờ Địa kỳ (hay Thổ kỳ).
Người Hoa cũng có tục thờ Trời Đất như người Việt. Họ gọi là Hoàng thiên – Hậu phổ hay Thiên phụ – Địa mẫu.
5/ Thổ phủ
Thổ phủ là thần Đất khu vực chợ búa. Ở vùng thị tứ, thấy danh hiệu Thổ phủ được phối hưởng trong lễ Kỳ yên, hoặc được phối hưởng trong lễ Khai thị, lễ Chạp chợ.
5 vị thần vừa kể thuộc thần Đất đai nên được thờ trên mặt đất. Trường hợp Thổ thần được thờ trong miếu làm theo kiểu nhà sàn nhưng bàn thờ cũng đặt trên nền sàn. Theo tục lệ, thần Tài được thờ chung với Ngũ long Thổ thần nên cũng bị ảnh hưởng theo tục lệ. Từ đó trong dân gian có huyền thoại thần Tài bị một vị ma-sơ Ý bắt đày xuống đất nên không bao giờ lên bàn cao được.
Nhà nghiên cứu Trương Ngọc Tường - Sách Tìm hiểu Văn hóa Vĩnh Long
Các bài viết cùng chuyên mục
http://www.thvl.vn/?p=66483
-
TỊNH KHẨU CHÚ
Lời ăn nói là nơi lỗ miệng,
Tiếng luận đàm liệu biện đề phòng.
Giữ gìn miệng đặng sạch trong,
Thốt lời minh-chánh, rèn lòng tụng Kinh.
TỊNH TÂM CHÚ
Lòng người đặng tánh linh hơn vật,
Biết kỉnh thành dè-dặt khôn lanh.
Khá tua lánh dữ làm lành,
Những điều nghiệt ác hóa thành khói dơ.
TỊNH THÂN CHÚ
Ở trần thế bụi nhơ thân vấy,
Khí trược dơ lừng-lẫy bay hơi.
Thể thân giữ sạch chẳng rời,
Chường mình trước Thánh, đến nơi lạy quỳ.
AN THỔ ĐỊA CHÚ
Công Thổ-Địa nguy nguy tài đức,
Hiển oai linh ra sức độ đời.
Giúp người tâm chí chẳng dời,
Lòng thành kỉnh lạy Phật Trời tụng Kinh.
Tây Phương Phật Tổ
DI LẶC CHƠN KINH
KHAI KINH KỆ
Vô thượng thậm thâm vi diệu pháp,
Bá thiên vạn kiếp nan tao ngộ.
Ngã kim thính văn đắc thọ trì,
Nguyện giải Tân Kinh chơn thiệt nghĩa.
THÍCH CA MÂU NI VĂN PHẬT thuyết
http://www.thienlybuutoa.org/Kinh/DiLacChonKinh.htm