Nếu bác DaiBatNha có lòng thì em có bụng. Cho em xin một chai Dr.Thanh đi bác !
Printable View
Nếu bác DaiBatNha có lòng thì em có bụng. Cho em xin một chai Dr.Thanh đi bác !
Thôi uống Dr Thanh ko có thụ vị, uống trà đạo đi. Hôm nào vào quá trà gọi bình Ô long ra tha hồ mà nhâm nhi. rủ ông VNM và Bộ xương khô nữa là thành 2 cặp bày trùng haha
Điệu này chắc tui phải mởi topic bàn về tịnh độ cho huynh đệ rõ quá, ý định của tui như thế chư huynh đệ thấy thế nào xin cho ý kiến...
Nếu nói như trên thì chẳng biết pháp môn và cũng chẳng hiểu gì về tịnh độ...nếu nói cầu sanh tịnh độ là tham, vậy khi tu tập chúng ta cũng vì cầu quả vị vô thượng giác ngộ thì đó cũng tham ak...sanh mà chẳng sanh...
nói vãng sanh là tham thì không hiểu về lý, vì tâm tịnh thì cõi nước tịnh.Trực tâm là đạo tràng của kinh Tịnh Danh, bạn hiểu như thế nào, nếu tâm chẳng thanh tịnh thì sao có được tịnh độ, làm sao vãng sanh...Phật dạy: người muốn vãng sanh thì phải tu chánh nhân tịnh nghiệp...hiếu dưỡng phụ mẫu, phụng thờ sư trưởng, từ tâm bất sát. tu thập thiện.....nếu tâm bạn chẳng tương ưng với A Di Đà thì việc thấy phật còn chẳng được nói chi tới vãng sanh...tâm đã tương ưng với phật thì tham ở đâu, cầu ở đâu nữa??
Nước ấy trang nghiêm bằng vàng bằng bạc, lưu ly...phật nói về cõi ấy là tùy tâm chúng sanh mà nói...nếu bạn đã ngộ đạo thì phải biết "khi mê tam giới hữu. ngộ rồi thập phương không" mười phương chẳng có thì cực lạc nơi đâu??còn như chẳng thể ngộ được như trên thì cầu sanh tây Phương là an ổn nhất...trong Pháp Hoa phật dùng ba xe để mong chúng sanh thoát ra nhà lửa tam giới, nếu bạn đã thoát ra rồi thì cần chi tới ba cỗ xe ấy..."Qua sông thì phải lụy đò, chưa ngộ mà không cầu sanh Cực lạc thì tránh làm sau cho khỏi dòng tham ái..nên Như Lai khen rằng trong đời ngũ trược mà tu tập thành đạo, lại còn mở bày pháp Tịnh Độ thì biết rằng pháp này cũng rất khó chẳng phải là dễ đâu...
Cực Lạc tịnh độ có tới bốn cõi, như bạn nói là duy tâm tịnh độ, hay hiện tiền tịnh độ nhưng để đạt tới cảnh giới ấy là rất khó...còn như bạn đã đạt đến cảnh giới ấy thì bạn nên nguyện xuống địa ngục như Địa tạng Vương Bồ tát vì nơi ấy so với đây thì khó khăn hơn...Đã lỡ nguyện thì phải nguyện lớn con nguyện mười phương thế giới chẳng còn địa ngục nữa, ngay địa ngục khi con hướng tâm tới thì sẽ được trang nghiêm như tây phương chúng sanh không còn nghe tên ba ác đạo...Bồ Tát trang nghiêm cõi nước công đức thù thắng không gì hơn là được cúng dường Như Lai, Thân cận nghe pháp,...tiếc thay Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni đã nhập Niết bàn nhưng may thay A Di Đà Phật vẫn còn trụ thế, vậy sao ta chẳng cầu sanh về đó để thân cận Thế Tôn???
@ Huynh DaiBatNha:
Kinh niệm Phật Ba La Mật chứ không phải Kinh Đại Bát Nhã, huynh đừng lấy râu nọ cắm cằm kia. Phật khuyên niệm Phật thế nào thì niệm như thế. Thành tựu rồi thì khắc biết Chân lý là gì, Lý với chả sự...huynh cứ làm như mình khôn hơn Phật ấy...
Phật là bậc Toàn giác, Từng câu thuyết Pháp của người đều không thừa không thiếu một chữ, vậy mà chư vị dám thêm luận thắt lý theo cái hiểu không qua khỏi luỹ tre làng...
Kính huynh!
Mới đó đã thối tâm Bồ đề rồi sao....:D:D tưởng bạn là bậc hơn người, là trượng phu nhưng không ngờ...:yawn:vậy thôi bạn cứ tùy duyên của mình mà tu đi...
...Đã lỡ nguyện thì phải nguyện lớn .......
-------------------------
tui đã thấy tâm bạn như thế nào rồi,đúng ra tui không nói ,nhưng vì bạn nói tưởng tui là bậc hơn người bậc trượng phu,nên tui nói: là bạn biết rằng tui hiểu dc 1 số chuyện là nhờ 1 con chó không,tui chưa bao giờ nghĩ mình là bậc trượng phu là bậc hơn người ,vì tui phải nhờ 1 con chó để nhìn lại tâm mình ,bạn có biết tui đạ trãi qua những gì và học dc những gì từ những người bình thường nhất không,đó là từ những tham ,sân,si của họ đó,họ là thầy tui họ là người giúp tui rất nhiều trong con đường nhìn lại tâm,tui không dám nói đến chữ tu ,vì bây giờ tu là gì chưa chắc tui đã hiểu,vì bây giờ chỉ nhìn lại tâm là khó rồi đừng nói đến tu,không phân biệt loài nào hạng nào hay thế giới nào chỉ nhìn chỉ dừng và nhìn lại tâm
mấy bạn này thật sự sao cứ thế nhỉ, đã là bạn đạo với nhau sao không bày tỏ ý kiến một cách ôn hòa lại nặng lời thế. Liệu đức thế tôn có vui không khi thấy con của ngài cải vã nhau về điều mà ngài đã dạy. Thôi thì nên im lặng hết đi.
Tất cả là vì Tham - Sân - Si
Tôi tự nhận mình là Tham vì niệm Phật mà còn cầu về Tây Phương !
Ai tham gia topic này thì vào nhận 1 trong 3 cái trên nhé, xong xuôi thì close topic! :D
^^ sao V. lại vậy nhỉ, hãy để thuận theo tự nhiên thôi... "là Tham vì niệm Phật mà còn cầu về Tây Phương !"--> đó chẳng phải là tham thì là gì, nhg tham để học, tu luyện, tham giúp ng, tham siêng năng... thì đc k sao cả, b cứ tham vậy và biết vì sao mình tham thì k sao cả, lúc đó b vẫn luôn biết vị trí của mình
Trong Kinh Phật Thuyết A Di Ðà
Hán dịch: Dao Tần Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập
Việt dịch: Ban Phiên Dịch Việt Ngữ, Tổng Hội Phật Giáo Pháp Giới, Vạn Phật Thánh Thành có đoạn như sau :
“… Này Xá-lợi-phất, nếu có người đã phát nguyện, đang phát nguyện, sẽ phát nguyện muốn sanh về nước của Phật A Di Ðà thì những người đó đều được không thối chuyển nơi đạo Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Ở nước Phật kia, những người này hoặc đã sanh, hoặc đang sanh về, hoặc sẽ sanh. Cho nên này Xá-lợi-phất, các thiện nam tử thiện nữ nhân, nếu ai có lòng tin hãy nên phát nguyện sanh về cõi nước kia…”
Nguồn : http://www.dharmasite.net/Kinh_A_Di_Da.htm
Trong Kinh A Di Đà ( âm nghĩa ) trên trang tinhdo.net có đoạn như sau :
“… Xá Lợi Phất! Nhược hữu nhơn dĩ phát nguyện, kim phát nguyện, đương phát nguyện, dục sanh A Di Đà Phật quốc giả, thị chư nhơn đẳng giai đắc bất thối chuyển ư A nậu đa la tam miệu tam Bồ đề, ư bỉ quốc độ nhược dĩ sanh, nhược kim sanh, nhược đương sanh….”
Nguồn : http://www.tinhdo.net/kinh-dien/45-k...a-amnghia.html
Trong Kinh A Di Đà (nghĩa)
Hán dịch: nhà Dao Tần, Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập dịch.
Việt dịch: Thích Trí Tịnh có đoạn như sau :
“…Xá-Lợi-Phất! Chúng sanh nào nghe những điều trên đây, nên phải phát nguyện cầu sanh về nước đó. Vì sao? Vì đặng cùng với các bậc Thượng thiện nhơn như thế câu hội một chỗ…”
“…Nếu có chúng sinh nào, nghe những lời trên đó, nên phải phát nguyện sanh về cõi nước Cực Lạc…”
Nguồn : http://www.chuahaiduc.org/Kinh%20Tie...28nghia%29.htm
http://phatphap.wordpress.com/2007/1...da-dich-nghia/
Trên trang phapamgiaithoat.com. Kinh A Di Đà nghĩa Việt dịch có đoạn như sau :
“… Nếu có chúng sinh nào, nghe những lời trên đó, nên phải phát nguyện sanh về cõi nước Cực Lạc…”
“…Xá-Lợi-Phất! Cho nên các thiện nam tử thiện nữ nhân nếu người nào có lòng tin thời phải nên phát nguyện sanh về cõi nước kia…”
Nguồn : http://phapamgiaithoat.com/index.php...tung&Itemid=70
Kết luận : Người theo Pháp Môn Tịnh Độ là phải có đầy đủ 3 món tư trang cần thiết đó là : Tín – Nguyện – Hạnh.
Tín : là phải tin sâu
Nguyện : là phải nguyện thiết
Hạnh : là phải hành chuyên.
Nếu ta làm được như vậy nhất định sanh về Cực Lạc, nếu không há chẳng phải ba đời chư Phật đều nói dối sao? Há chẳng phải 13 Vị Tổ Sư Tịnh Độ Tông dối gạt ta sao như Ngài Đại Sư Ngẫu Ích đã từng nói :
“…Điều cần yếu là tin cho thấu đáo, giữ cho bền lâu, một lòng chuyên niệm, mỗi ngày đêm hoặc mười muôn, ba muôn, hay năm muôn câu, lấy số quyết định không thiếu làm lệ. Hành trì như thế trọn một đời, thề không thay đổi, nếu không vãng sanh thì chư Phật ba đời thành ra đã nói dối vậy…”
Nguồn : http://vn.360plus.yahoo.com/adidapha...mid=167&fid=-1
Chính vì vậy, người theo pháp môn Tịnh Độ ngoài việc tin sâu vào lời chư Phật, thực hành hằng ngày thì phải phát nguyện sanh về cõi nước Cực Lạc. Tất cả các bản dịch của Kinh A Di Đà đều nói đến sự phát nguyện này. Cho nên sự phát nguyện tha thiết này kẻ hạ căn hạ trí không thể nào hành được và rất khó tin nên sanh tâm kiêu mạn mà cho rằng đó là tham cầu khi niệm Phật. Hằng ngày chúng ta tinh tấn niệm Phật, phát nguyện tha thiết được sanh về cõi nước Cực Lạc thì khi xả báo thân dù không có ai bên cạnh trợ niệm ta cũng thẳng bước về Tây, còn ngày thường không phát nguyện mà đến phút chút mong cầu về Cực Lạc thì khó gấp bội phần. Trong Kinh A Di Đà cũng có đoạn :
“… Nói pháp này người tin thật khó
Là một điều hiếm có xưa nay…”
Tôi đưa ra các dẫn chứng kinh điển này để người theo pháp môn Tịnh Độ sẽ tinh tấn hơn, người chưa phát nguyện thì hằng ngày nên phát nguyện sau khi xả báo thân này được sanh về Cõi Nước Cực Lạc của Đức Phật A Di Đà vì ở cõi nước đó dù chúng sanh còn nghiệp báo ở thân thì vẫn được Đức Phật A Di Đà tiếp dẫn về cõi nước của Ngài để tiến tu, chỉ cần có đầy đủ 3 món tư trang trên nên gọi là “Đới nghiệp vãng sanh” là thế. Và khi tu tập ở cõi nước trang nghiêm của Đức Phật A Di Đà, vị nào phát nguyện cứu độ chúng sanh thì sẽ nhập vào Nhất Sanh Bổ Xứ mà y theo nguyện của mình mà được thành tựu.
Kẻ thượng căn thượng trí nghe thấy Phật Pháp liền tin và làm theo ngay.
Kẻ trung căn trung trí nghe thấy Phật Pháp câu được câu mất, nửa tin nửa ngờ.
Kẻ hạ căn hạ trí nghe thấy Phật Pháp liền phá lên cười.
A Di Đà Phật !
CTBN thì đầy đủ cả 3 độc ,con có chuyện này muốn hỏi mong các chú các cô thương con mà trả lời .Chuyện là vậy ,đức A Di Đà thế tôn thọ mạng dài lâu không thể ví dụ nổi nhưng sẽ có lúc thị hiện niết bàn ở cực lạc . Lúc ấy pháp môn niệm phật A Di Đà có còn không ạ ( ý con là cõi nước cực lạc cũng đổi tên ,ngài Quan Âm cũng thành phật ,vậy lúc đó niệm danh hiệu của A Di Đà thì mình chỉ có thể nương theo nguyện lực của ngài mà đắc niệm phật tam muội ?) lúc ấy cõi cực lạc có trải qua thời mạt pháp không . Kinh nói ngày pháp diệt thì đầu hôm sau ngài Quan Thế Âm thành phật , vậy ngày pháp diệt ấy chẳng lẽ các vị ở đó đều như chúng sanh Ta Bà chỉ ( kinh nói ở đó toàn các vị thượng nhân vậy tại sao pháp ở đó lại diệt để ngài Quan Thế Âm thành phật ?) .Đó là câu hỏi của con , nếu con hỏi có gì sai thi mong mọi người hoan hỷ tha lỗi cho con ạ . Con chỉ hỏi vậy thôi chứ con tuyệt nhiên không không có ý nào khác .
..như bạn nói A Di Đà Phật là Vô Lượng Thọ...thọ mạng phật ấy dài lâu vô lượng, Phật Thích Ca lại nói tiếp "Đức Phật A Di Đà thành Phật nhẫn đến nay, đã được mười kiếp"...mới chỉ mười kiếp thôi, nên số tuổi của Ngài vẫn là vô lượng vô biên,...không thể tính đếm...vì vậy cõi ấy vẫn dù bạn có tu trật
rớt trong lục đạo..trải qua số kiếp lâu xa, nhưng do bạn đã trồng chủng tử kết duyên với A Di Đà, bằng niệm phật, nên nhất định sẽ được cứu độ, nhất định sẽ vãng sanh...nên kinh A Di Đà nói: "ai đang phát nguyện,..hoặc sẽ phát nguyện...tức nói bạn trồng nhân sẽ gặt quả...
A Di Đà Phật là tên chung và cũng là tên riêng vì Phật nào cũng có vô lượng quang, vô lượng thọ,...chỉ cần bạn chuyên tâm niệm phật thì dù bạn niệm Bổn Sư, hay Bồ tát Quán Âm, Thế Chí...cũng đạt tam muội đừng nghi....
Phật dạy phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng, có hình tướng thì chẳng phải thật, đã chẳng thật thì phải có sanh diệt, nên Thích ca thị hiện nhập niết bàn, A Di Đà Phật cũng thị hiện vậy...nên nói Như Lai kim khẩu chẳng phải hư dối, nếu chẳng thị hiện như vậy chúng sanh sẽ chấp vào tướng thường còn rơi vào kiến chấp...(...đó lại diệt để ngài Quan Thế Âm thành phật ?)
lại nữa Phật xác quyết rằng cõi nước của A Di Đà chúng sanh về ấy thì một đời thành phật, đã một đời thành phật thì mạt pháp hay không mạt pháp bạn cũng chẳng cần lo, vì ngay đời này bạn đã thành phật
....biết được danh hiệu A Di Đà là do Thích Ca kim khẩu nói...hàng Thanh Văn thông tuệ như Xá Lợi Phất cũng chẳng thể biết...(Xá Lợi Phất tại sao cõi ấy tên là Cực Lạc???rồi phật tự trả lời...), do đây là pháp thù thắng chỉ có phật với phật mới hiểu..nên bạn cũng chẳng thể nào biết, nếu Phật chẳng nói nên khi Quán Thế Âm thành phật cõi nước của Ngài chúng ta cũng chẳng thể biết nếu Phật chẳng thuyết về cõi ấy...
cõi ấy trang nghiêm tiếng thuyết pháp không ngừng nghỉ, hàng nhất sanh bổ xứ phật là không thể tính đếm, nên khi A Di Đà Phật nhập niết bàn thì trong giây phút cõi ấy được trang nghiêm gấp bội phần, khi ấy Quán Thế Âm Bồ Tát sẽ ngồi tòa kim cang mà chứng ngôi chánh giác...rất mau rất mau...
Sau khi A Di Đà Như Lai nhập Niết Bàn rồi, thì cõi Cực Lạc lại đổi tên là: "Nhứt Thiết Trân Bảo Sở Thành Tựu", y báo càng tốt đẹp hơn trước đến bội phần.
Chừng đó, đương lúc ban đêm, độ trong giây phút, có hiện ra đủ thức trang nghiêm, thì ngươi sẽ ngồi trên tòa Kim Cang ở dưới cây Bồ Đề mà chứng ngôi Chánh Giác hiệu là: "Biến Xuất Nhất Thiết Quang Minh Công Đức Sang Vương Như Lai", phước tròn hạnh đủ, muôn sự vẻ vang, đạo Pháp cao siêu, thần thông rộng lớn, rất tôn rất quý, không ai sánh bằng mà lại sống lâu đến chín mươi sáu ức na do tha kiếp, rồi khi diệt độ thì Chánh Pháp còn truyền bá lại đến sáu mươi ba ức kiếp nữa.
hic! trời ơi là trời! mọi người tu tịnh độ mà đem tuổi phật ra đếm thì thôi rồi. các vị bàn về công hạnh của quan âm, phổ hiền thế chí, bàn về niệm phật tam muội cho rôm rả rốt cục cũng như không? thật ra cõi cực lạc chỉ là bến dừng chân để nghĩ ngơi trên quãng đường xa mà thôi. Niệm phật để tu chứng quả vị phật mới là điểm đến cuối cùng, niệm phật mà mong cầu về cực lạc để liễu thoát sanh tử tự vui cảnh vi diệu đó thì rơi vào hạnh thanh văn rồi. Cõi cực lạc cũng chỉ là một điểm dừng chân để nghĩ ngơi thôi, còn phải đi tiếp đến quả vị phật mới viên mãn con đường tu học. Thế nên đem tuổi phật và cõi cực lạc ra đàm luận để làm gì? vô ích. Trong phẩm hóa thành dụ trong kinh pháp hoa đức Bổn sư đã dạy rằng: giống như một vị đạo sư có thần thông, dẫn dắt chúng sanh đi qua con đường nhiều hiểm nạn đến nơi có báu vật. Những người đi đường giữa đường lười mỏi vì mệt nhọc vì sợ nguy hiểm mà muốn lui về. Vị đạo sư có trí tuệ thấy vậy thương xót cho họ sao muốn quay về cam đành bỏ mất trân bảo quý giá, bèn ở giữa đường ấy dùng thần thông hóa làm cái thành lớn rồi bảo chúng rằng. Ở đây có một cái thành, trong đó an toàn và đầy đủ tiện nghi, hãy vào đó nghĩ ngơi xong rồi đi tiếp. Những hành giả kia mừng rỡ chạy vào tòa thành đó, khi đã nghĩ ngơi xong vị đạo sư mới bèn diệt hóa thành đi mà nói rằng: thành này do ta biến hóa ra thôi. bây giờ nghĩ ngơi xong hãy tiếp tục lên đường, châu báu cũng ở gần đây thôi. Phật dạy hóa thành đó dụ cho niết bàn, ở đây ta cũng có thể mượn lời phật dụ cho cảnh giới cực lạc. Chư phật mười phương thương xót chúng sanh nghiệp chướng dẫn đầy, 3 nghiệp xấu ác, tín tâm mỏng manh, phước báu nông cạn. thấy đường sanh tử hiểm nạn chúng sanh khó lòng vượt qua mà con đường đến quả vị phật còn dài xa. Vì lòng từ bi mà đức từ phụ thích ca mâu ni chỉ cho chúng ta con đường về cực lạc. Vì sao không chỉ chỗ khác mà nhất định phải chỉ về cực lạc. chúng ta cầu về cõi nào cũng được. tuy nhiên cầu về cực lạc ngoài sự tự lực tu tập của ta còn có hạnh nguyện tiếp dẫn của phật A di đà.(Chúng sanh nào nguyện sanh về cõi nước của ta, nhất tâm niệm danh hiệu ta trong mười niệm mà không sanh về ta thề không thành phật) Ví như leo núi, muốn đi lên cao phải cần có cây gậy. Tha lực rất quan trọng do vậy mà hành giả tịnh độ luôn phát nguyện cầu về tịnh độ để nhận tha lực tiếp dẫn của ngài. Còn cực lạc chỉ là nơi trung chuyển, là một "khách sạn năm sao cao cấp" để nghĩ ngơi trên cuộc hành trình vượt biến sanh tử dài xa mà thôi. nên cầu về cực lạc khi về rồi chẳng cần lưu luyến. quả vị phật mới là mục đích cuối cùng của người con phật, dù tu bất kỳ pháp môn nào thì quả vị phật là đích đến cuối cùng ví như trăm con sông đều đổ về biển cả.
Nói về thọ mạng của như lai chả phải đức phật thích ca kém phước hơn phật di đà mà thọ mạng ngài ngắn hơn hay nôm na là chết yểu hơn phật di đà. Xin nhắc lại. THỌ MẠNG CỦA NHƯ LAI LÀ VÔ LƯỢNG VÔ BIÊN KHÔNG THỂ HẠN LƯỢNG. Trong phẩm như lai thọ lượng của kinh pháp hoa đã nhấn mạnh điều này. Ngài nhập niết bàn, đản sinh, xuất gia, thành đạo cũng chỉ là phương tiện của như lai, chứ như lai đã an nhiên trước sự sống chết rồi. Nếu như lai thường còn ở đời thì chúng sanh sẽ sinh tâm ỷ lại không chịu tu nên ngài mới thị hiện niết bàn để cho chúng sanh thấy gặp phật ra đời là khó, nghe được chánh pháp là khó nên gắng công mà tu tập. Thật ra thọ mạng của các vị phật không thể hạn lượng được. Để hiểu rõ hơn nên tìm đọc kinh pháp hoa để nắm rõ, tôi chủ rút lại ý chính thôi. Do vậy đừng đem tuổi phật ra đong đếm, ngài đến và đi như ngày và đêm an nhiên, tịch diệt. Trước lúc đức từ phụ niết bàn đã nói với Anan "Này Anan, thọ mạng của như lai là vô lượng vô biên, nếu cần như lai có thể trụ thế thêm nữa" đức phật nói đến 3 lần mà Anan vẫn im lặng. đêm đó thiên ma ba tuần hiện lên thỉnh phật vào niết bàn ngài nhận lời và đã nhập niết bàn tại Câu - thi - na nơi rừng sala song thọ. Như vậy ta đừng đem những cái phàm phu so với bậc giác ngộ tuyệt vời, hãy luôn chánh niệm và tỉnh giác.
Thật ra tu để cuối cùng chẳng chứng ngộ gì và chẳng đạt được cái gì cả. Thân ta là ánh sáng hòa vào cái ánh sáng vô biên của vũ trụ. Đó mới là cuối cùng chăng?
...Chính là Niết Bàn đó.
Nhân tiện Huynh trích dẫn Kinh A Di Đà đệ nghĩ huynh nên tìm hiểu Sự khác biệt giữa Nguyện sinh Cực lạc và Cầu sanh cực lạc...
Phải hiểu điều này trước đã, không thui sai hết trơn á.
Thui đệ hỏng phá nữa đâu, huynh tuỳ hỷ nghen. hi hi
Xưa cũng có người hỏi vấn đề này, nay post cho huynh đệ tham khảo
Hỏi: - Thể của Pháp là không, xưa nay vẫn vô sanh và bình đẳng vắng lặng. Nếu bỏ Ta Bà cầu về Cực Lạc, há chẳng là trái lý ư? Lại trong Kinh nói: 'Muốn cầu về Tịnh Độ, trước phải tịnh tâm mình; tâm mình thanh tịnh, cõi Phật mới thanh tịnh.' Người cầu sanh Tịnh Độ, cũng chẳng là trái lý này?
Đáp:- Vấn đề ấy có hai nghĩa. Xin phân làm tổng đáp và biệt đáp.
Về phần tổng đáp, nếu ông cho rằng cầu về Tịnh Độ tức là bỏ đây tìm kia, không hợp với lý bình đẳng như như. Còn ông chấp Ta Bà không cầu về Cực Lạc, há lại không bị lỗi bỏ kia chấp đây sao? Nếu ông bảo: 'Tôi không cầu kia cũng không chấp đây' thì lại mắc lỗi đoạn diệt. Cho nên Kinh Kim Cang Bát Nhã nói: 'Tu Bồ Đề! Ông đừng nghĩ rằng nói phát tâm Vô Thượng Bồ Đề là đoạn diệt hết tướng của các pháp. Tại sao thế? Vì phát tâm Vô Thượng Bồ Đề, đối với các pháp không nói tướng đoạn diệt.'
Về phần biệt đáp, như ông đã gạn về lý Vô Sanh và tâm tịnh, tôi xin giải thích. Vô Sanh cũng chính là lý bất sanh bất diệt. Bất sanh là các pháp giả hợp của sanh duyên không tự tánh, nên không thật có sanh thể và thời gian sanh.
Xét ra không phải thật từ đâu mà đến, nên gọi là bất sanh. Bất diệt là khi các pháp hoại diệt cũng không tự tánh, nó không bảo rằng mình hoại diệt. Vì nó không thật có chỗ đi về nên gọi là bất diệt. Cho nên lý Vô Sanh hay bất sanh diệt không phải ngoài các pháp sanh diệt mà có.
Vì thế chẳng phải không cầu sanh Tịnh Độ mà gọi là Vô Sanh. Trung Quán Luận nói: 'Các pháp nhân duyên sanh, ta nói chính là không, đó gọi là giả danh, cũng là nghĩa Trung Đạo.' Lại nói: 'Các pháp không tự sanh, không từ nơi cái khác mà sanh, không phải cộng sanh, cũng không phải vô nhân, nên gọi là Vô Sanh.' Kinh Duy Ma nói: 'Tuy biết các cõi Phật, cùng với hữu tình không, mà thường tu Tịnh Độ, để giáo hóa quần sanh.' Lại nói: 'Ví như có người tạo lập cung thất, nếu cất ở chỗ đất trống thì tùy ý không ngại. Nếu muốn xây giữa hư không, tất không thể thành. Chư Phật thuyết pháp thường nương theo nhị đế, không phải hoại giả danh mà nói thật tướng của các pháp.'
Cho nên người trí tuy siêng cần cầu sanh Tịnh Độ, mà rõ sanh thể không thật có. Đây mới là chân Vô Sanh và cũng là nghĩa tâm tịnh cõi Phật thanh tịnh.
Trái lại kẻ ngu bị cái sanh ràng buộc, nghe sanh liền nghĩ là sanh, nghe nói Vô Sanh lại chấp là không có sanh về nơi nào cả, đâu biết rằng sanh chính là Vô Sanh, Vô Sanh há lại ngại vì sanh? Vì không hiểu lẽ ấy, họ sanh lòng tranh chấp thị phi khinh chê người cầu sanh Tịnh Độ, thật rất sai lầm! Đây chính là kẻ tội nhơn báng Pháp, hạng tà kiến ngoại đạo vậy.
Trích: TỊNH ĐỘ THẬP NGHI LUẬN - Trí Giả Đại Sư
phật pháp nói nhân duyên : con người ta sẻ thành cái mà người ta muốn, nhận cái người ta đã làm ,kết quả ra sao là phụ thuộc vào chính bản thân mổi người Phật chỉ chứng chứ không can thiệp ! có thể nói con người quyết định vận mệnh đừng có hay trách "do trời phật mà số tui khổ"
càng bàn càn lún sâu vào kiến chấp rồi. nếu như cần tôi ra mua sách về coi cần gì trích kinh luận ra làm gì, cái người ta cần là kiến thức thực tiễn là kinh nghiệm tu tập của hành giả. Học mà không hành thì cũng như con vẹt, như lưỡi dao cắt vào trái dưa. dù cả đời lưỡi dao cũng chẳng biết đến sự ngon ngọt của trái dưa. A di di đà phật. Hic xin lỗi nhé tính viết nhiều hơn mà không đủ sức, nằm hoài trên gường chán quá nên dậy nói chuyện với anh em. Không biết có qua khỏi con trăng này không nữa. buồn ghê
không tham vì Phật và Bồ Tát đã phát nguyện cứu giúp chúng sinh vô minh về miền cực lạc. Niệm phật tốt, giữ giới luật được càng tốt hơn.
Bàn về chấp tại đây : http://www.thegioivohinh.com/diendan...546#post238546
Cái tình trạng chung của các chủ topic là nêu ra một chủ đề mà không biết nó sẽ có kết quả như thế nào. Cuối topic người đọc chẳng thấy lời giải đáp ở mô cả, người tham gia lại càng rối hơn oánh đâu đở đó thích đâu nói đó. Úy, hóa ra nói rôm rả cho nó vui...vô hình mà !
Xin hỏi các vị Thiện Tri Thức có bao nhiêu cõi Phật người tu có thể phát nguyện về?
A Di Đà Phật
Đức phật với phật nhãn có thể thấy rõ các cõi nước trong mười phương. Nên Như Lai đã dạy "không phải chỉ ở cõi ta bà này là có phật và chúng sanh, trong mười phương hư không đều có vô số cõi nước của chư phật". Ngay cả trong kinh Pháp Hoa phẩm ngũ bá đệ tử thọ ký, hay những phần phật nói trong kinh pháp hoa đều có đề cập đến cõi nước của chư phật thời quá khứ và vị lai. Nên nếu người tu muốn về cõi nào thì phát nguyện về cõi nước ấy không nhứt thiết là phải nguyện sanh về cực lạc. vì về cõi phật nào cũng là tịnh độ. Tuy nhiên trong các kinh điển , cũng có thể tôi chưa đọc hết nhưng từ trước tới này chỉ có 2 bộ kinh mà đức phật thích ca khuyên chúng ta phát nguyện sanh về đó là cõi nước Tịnh Lưu Ly của đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai và cõi nước thứ hai là cõi Cực Lạc của đức Phật A Di Đà.
Tuy nhiên mỗi vị phật đều có hạnh nguyện khác nhau. Phật A di đà xây dựng cõi cực lạc bằng y báo và chánh báo của ngài nên cõi đó nghiêm tịnh mầu nhiệm vi diệu và được xem là bậc nhất trong các cõi quốc độ của chư phật. Lúc còn là Vua chuyển luân thánh vương Vô Tránh Niệm, Ngài đã từ bỏ ngôi vua mà theo học pháp với đức Bảo Tạng Như lai, qua nhiều kiếp hằng siêng năng tinh tấn ngài đã hiểu biết tất cả cõi tịnh độ của chư phật. Dựa trên cơ sở đó ngài đã xây dựng tịnh độ cho riêng mình. Do vậy mà cõi cực lạc được xem là bậc nhất trong cõi tịnh độ của chư phật. Ngài lại phát nguyện phóng quang tiếp dẫn tất cả chúng sanh nào hằng nhớ nghĩ và trì niệm danh hiệu ngài. Nên khi phát nguyện sanh về Cực lạc ta nhận được tha lực tiếp dẫn của phật do vậy mà ước nguyện vãng sanh tịnh độ dễ thành tựu hơn.
Có hàng ngàn cõi phật,mỗi chư phật đều có cảnh giới khác nhau,nhưng hầu hết đa số chúng sanh đều tu theo giáo lí của đức phật thích ca và a di đà,nếu vãng sanh tạo được phước báu và có tiền kiếp thì tu theo cõi nào thì cõi đó rước,sẽ được về cõi đó 1 kiếp sung sướng và an lạc,nhưng không phải được về cõi đó là đắc quả thành phật và có nhiều thần thông,phải tu và tu nữa.
Không bao giờ có cái gọi là giáo lý của phật thích ca và phật di đà cả, vì chánh pháp của chư phật 3 đời đều đồng nhất với nhau, nơi này đức thích ca dạy luật nhân quả, pháp thập thiện, 12 nhân duyên, bên tây phương phật di đà cũng dạy những điều y như vậy cho chúng sanh cõi của ngài. Ví như như chương trình lớp 1, 1+1=2, thì dù là thầy giáo ở bất kỳ đâu củng điều dạy chung một kiến thức như thế. chứ đâu phải ở hà nội dạy 1+1=2 còn ở Tp, HCM dạy 1 +1 = 3 đâu. chân lý dù ai nói cũng chỉ duy nhất 1 chân lý mà thôi. không nên phân biệt như thế. chỉ có một điều là cõi ta bà này chúng sanh chướng nghiệp sâu dầy, tính tình cang cường khó hóa độ nên pháp đại thừa khó mà lãnh ngộ, còn ở tây phương chúng sanh lậu nghiệp đã tận, trí tuệ khai mở nên lãnh hội chánh pháp có phần sâu hơn. Nhưng chung quy lại đều một chân lý mà thôi. Ví như vị của nước biển luôn mặn, dù là biển ở châu mỹ, châu úc, châu âu... thì cũng có vị mặn như nhau chỉ khác là mặn nhiều hay ít. ví như con con người dù bất kỳ giai cấp nào, chủng tộc nào thì máu luôn đỏ, nước mắt luôn mặn, chỉ khác ở ngoại hình và tiếng nói mà thôi. Do vậy sự bình đẳng giác ngộ là chân lý tuyệt đối. Do vậy mà nói như lai ba đời mười phương ra đời chỉ vì giáo hóa cho chúng sanh nhập tri kiến phật mà giải thoát sanh tử. chả nên phân biệt giáo lý của phật này phật kia, rồi sanh tâm phân biệt pháp này cao, pháp kia thấp.
Giáo pháp nào là của Phật Thích Ca, giáo pháp nào là của Phật ADi Đà....rùi 7 vị Phật quá khứ nữa....?
Đệ tưởng tất cả đều do Phật Thích Ca thuyết? Hổng phải vậy sao, ui ui...sao tùm lum vậy nè...:(
Đệ biết huynh hài lắm mờ hê hê