Chuyện hay nha.
Ngày càng có nhiều điều kỳ bí .
Phật pháp đúng là vi diệu .
Printable View
Chuyện hay nha.
Ngày càng có nhiều điều kỳ bí .
Phật pháp đúng là vi diệu .
Bạch xà, ngọc xà xuất hiện ở Hoài An?
11:03 16-06-2009
Vừa qua, anh Huỳnh Vân Chưa và anh Thái Uyển có gửi đến báo Bình Định bài viết “sự trùng hợp lý thú” “ngọc xà” và “bạch xà”. Thấy rằng đây là sự kiện lạ, báo Bình Định đã cử phóng viên đến tận nơi xác minh. Sau khi xác minh thấy rằng bài viết của hai anh thông tin còn chưa đầy đủ, có nhiều chi tiết không đúng với thực tế. Phóng viên đã viết lại sự kiện này.
Thời gian gần đây, cả huyện Hoài Ân xôn xao về chuyện ở xã Ân Tường có người bắt được con bạch xà và một người khác lại được viên ngọc rắn. Bạch xà và ngọc xà là những chuyện mà chúng tôi chỉ nghe được qua các truyền thuyết: “Thanh xà, Bạch xà”, “Rắn lấy vợ ở hang chàng Lía”, “Công dã tràng”… chứ chưa hề nghe rằng sự việc đã xảy ra trong thực tế. Bạch xà và Ngọc xà cùng xuất hiện ở xã Ân Tường quả là một sự kiện lý thú gợi sự tò mò cho lắm người. Thật hư thế nào, chúng tôi đã tìm đến từng gia đình người được rắn và được ngọc.
Người được rắn là ông Trần Ngọc Hà, 29 tuổi đã có vợ và 2 con. Anh Hà là con của ông Trần Ngọc Minh, nguyên cán bộ tổ chức Trường vừa học vừa làm Hoài Ân (hiện nay trường đã giải thể). Gia đình anh Trần ngọc Hà sống trong mái nhà tranh ở khu vực trường này, thuộc thôn Lộc Giang xã Ân Tường. Theo lời kể của Anh Hà thì khoảng 15 giờ ngày 12 tháng chạp âm lịch năm ngoái, trên đường gánh phân đi bón ruộng, vợ anh là Nguyễn Thị Liên đã nhìn thấy một con rắn màu trắng cách nhà anh gần 100m, lạ quá, vợ anh vội bỏ quang gánh chạy về nhà gọi anh. Được sự giúp sức của hai người em , anh Hà đã dùng gậy đè cổ rắn và bắt bỏ vào bao. Khi được hỏi phản ứng của con rắn trong quá trình anh bắt như thế nào, Anh Hà cho biết rằng rắn bò khá chậm chạp và sự phản ứng cũng không có gì dữ dội lắm.
Sau khi bắt rắn về nhà, Anh Hà nhốt trong một chiếc thùng gỗ hình hộp chữ nhật một phía che lưới mắt cáo. Hàng ngày anh bắt nhái về cho rắn ăn nhưng bạch xà ăn rất ít. 2, 3 ngày mới ăn một con nhái. Anh Hà cho biết bạch xà cũng ăn được bọ dừa và ăn dế. Nhưng có điều lạ là bạch xà không uống nước; 2, 3 đêm anh mới mang thùng rắn đặt lên trên máng xối để rắn ăn sương.
Anh Hà mang thùng rắn cho chúng tôi xem và quả thật đây là một con rắn mà chúng tôi chưa từng nghe và thấy trong thực tế. Từ bụng đến lưng rắn toàn một màu trắng, dọc sống lưng có ánh lên mấy sợi màu vàng nhạt. Đặc biệt Bạch xà có đôi mắt to màu hồng trong suốt, con ngươi màu đỏ cũng trong suốt; lưỡi Bạch xà đỏ ngầu và khá dài. Anh Hà cho biết ban ngày Bạch xà khá hiền lành, bình thường nó nằm khoanh tròn trong một góc thùng, ban đêm Bạch xà có nhạy cảm hơn. Khi chúng tôi chụp ảnh, Anh Hà phải thổi phù phù vào đầu và gõ vào thành bộp bộp thì Bạch xà mới ngóc đầu dậy và thè lưỡi.
Thời điểm chúng tôi viết bài báo này là sau khi Anh Hà bắt được con Bạch xà đúng một tháng rưỡi. Bạch xà hiện dài khỏang 1,5mét và nặng chừng 1 kg. Anh Hà cho biết khi mới bắt về bạch xà chỉ nặng chừng 0,95 kg. Như vậy chắc chắn bạch xà còn đang lớn nữa…
Rời khỏi nhà anh Trần Ngọc Hà chúng tôi tìm đến nhà ông Nguyễn Cử, người được ngọc rắn.
Cùng đi với chúng tôi lúc này có anh Nguyễn Văn Sửu và anh Võ Ngọc Chánh - Chủ Tịch và phó chủ tịch ủy ban nhân dân xã Ân Tường. Nhà ông Nguyễn Cử cách nhà anh Trần ngọc Hà 7 km đường đất. Ông Nguyễn Cử năm nay 74 tuổi là một nông dân chất phác. Ông sống cùng với người con trai trong một mái nhà vách đất thuộc thôn Phú Khương, xã Ân Tường. Ông Cử nuôi một con trâu cày và ngày ngày theo chăn dắt con trâu ấy. Khoảng tháng 5-1992, vào một buổi trưa, ông thả trâu ở vùng đền thờ Quan Thánh, cách nhà 1 km và phát hiện thấy một vệt cỏ dài ngoằn ngoèo chừng hơn 3 mét, cao và tốt khác thường; ông đánh trâu vào vệt cỏ ấy nhưng trâu đứng khịt khịt mũi và bỏ đi. Thấy sự lạ, ông dùng cây gạt cỏ và phát hiện ra bộ xương rắn, ông gạt lên đỉnh đầu thì thấy phía dưới xương hàm phải của rắn có một viên ngọc. Ông chỉ nghe ngọc rắn chữa được rắn độc cắn chứ không biết nó quí giá như thế nào nên mang về nhà để trần trụi trên cái loa đèn đồng đặt ở bàn thờ và bảo với đứa con trai rằng nếu biết có ai bị rắn độc cắn thì chữa cho họ. Mãi đến ngày mồng 4 tháng chạp, trong một bữa dỗ anh con trai mới đem chuyện cha được ngọc rắn kể cho mọi người nghe. Anh Võ Ngọc Chánh (người cùng đi với chúng tôi đến nhà ông Cử) là người họ hàng mới nói đùa rằng nếu đúng đó là ngọc rắn thì sẽ đồng ý đổi một chiếc cup. Câu chuyện từ đó lan truyền.
Thật khó khăn, chúng tôi mới thuyết phục được ông Cử cho xem ngọc rắn vì khi biết được nó là ngọc quí, nhiều người dặn ông phải thật cảnh giác kẻo bị đánh tráo.
Viên ngọc được bọc cẩn thận trong một cục bông tây. Chúng tôi được cầm viên ngọc trên tay và quan sát rất kỹ nhưng thật khó tả nó là màu gì và hình dạng ra sao. Viên ngọc chỉ to bằng đầu ngón tay út, nhẵn bóng, hình dáng không phải tròn, không phải vuông cũng không phải bầu dục. Viên ngọc hơi dẹt. Về màu sắc thì viên ngọc có màu của tấm kính mờ, hơi xanh.
Khi để ngọc vào trong xó tối, chúng tôi chỉ thấy một màu trắng bình thường chứ không sáng loé và khi đưa ra dưới ánh nắng chiều cũng không thấy gì khác lạ. Cầm viên ngọc trên tay chúng tôi thấy trọng lượng nó nhẹ hơn một viên đá cùng thể tích nhưng nặng hơn viên nhựa cùng thể tích. Chị con dâu ông Cử cho biết viên ngọc nặng đúng bằng một chỉ vàng y.
Khi hỏi về dấu tích của con rắn rục ở đền Quan Thánh ông Cử cho biết rằng hiện nay không còn gì vì đã trải qua mưa gió gần 10 tháng trời. Chúng tôi có tìm đến khu vực đền Quan Thánh tìm đến chỗ con rắn rục theo hướng dẫn của ông nhưng cũng không thấy dấu tích gì khác lạ. Khu đồi vắng vẻ với vài trẻ chăn bò. Dưới chân dồi là mênh mông đồng lúa.
Những truyền thuyết mà chúng tôi đọc được, nghe được thì Bạch xà là một loại linh xà còn Ngọc xà trong truyền thuyết “công dã tràng” là một loại ngọc có thể nghe được tiếng nói của muôn thú… Trong thực tế thì đây là lần đầy tiên chúng tôi được tiếp cận với Bạch xà, Ngọc xà nên không biết giá trị của Bạch xà, Ngọc xà này như thế nào.
Theo lời của anh Hà thì đã có người trả giá con Bạch xà là 1,4 triệu. Còn theo lời của ông Cử thì viên Ngọc xà đã có người trả 15 cây vàng nhưng hiện nay vật vẫn còn ở với chủ. Bạch xà thì đã rõ còn Ngọc xà… có đúng như lời kể của ông Cử ? Không có gì làm bằng chứng ngoài lời kể của ông nhưng ông là một nông dân nghèo, chất phát…
Xin nhường sự đánh giá “Bạch xà”, “Ngọc xà” cho những nhà chuyên nghiên cứu về rắn và ngọc.
http://i431.photobucket.com/albums/q.../centipede.jpg
ngọc rết
Khangthien
Sao rết hào phóng thế nhỉ? 1 con rết có bao nhiêu là ngọc, trong khi rắn thì chỉ có 1.
sao ngọc rết lại có hình chùm vậy KT?
Tiếp Theo
Có lần, cố Hòa Thượng đang ngồi làm cỏ tranh và xới đất bên cạnh một gò mối lớn ở phía sau thất (Phương Liên) của ngài - lúc ngài quơ tay ra sau lưng để cầm cuốc thì ngài lấy làm lạ mà nói trong bụng rằng: Ủa, sao bữa nay cái cán cuốc có vẻ là lạ và bự quá vậy? Ngài quay đầu ngó lại thì té ra là mình đang nắm nhằm cần cổ của một con rắn to bằng bắp chân người lớn, màu đen có sọc vàng.Rắn ta vì bị nắm cổ nên hả miệng, le lưỡi ra khè khè năm sáu tiếng làm cho ngài hết hồn vội vã buông tay ra và bước lùi lại phía sau, niệm Phật cả mấy chục câu mới định thần được. Xong rồi ngài đứng ngó y ta một lúc và nói rằng:
- Ủa nhà ngươi ở đâu mà ra đây, nằm sau lưng ta hồi nào vậy? Thôi hãy đi đi.
Ngài lấy tay xua, khởi ý đuổi đi. Rắn ta cũng ngó ngài một hồi, gật đầu mấy cái (giống như xin lỗi) rồi bò ra phía sau gò mối. Ngài đứng ngó theo xem nó bò đi đâu cho biết nhưng chờ hoài mà vẫn không thấy tăm hơi gì hết, mới nghĩ: Ủa, bộ nó còn nằm gần đây sao mà không thấy bò đi đâu hết vậy kìa? Ngài đi vòng quanh gò mối, tìm kiếm mấy lần mà cũng không thấy y ta đâu hết.
Khuya lại, sau thời khóa trì niệm (gần 4 giờ sáng) ngài đang ngồi trên ghế bên cạnh bàn viết nghỉ mệt, định bụng chút nữa sẽ pha cà phê uống thì nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa. Ngài lấy làm lạ, trong bụng nghĩ rằng: Ủa, giờ này còn sớm quá mà sao Thượng lại tới gõ cửa vậy kìa? (Bởi vì mỗi buổi sáng mấy người Thượng ưa tới gõ cửa thất của cố Hòa Thượng để hỏi việc làm như là cuốc đất, phát cỏ hoang và lên giồng trồng khoai, sắn v.v...
Ngài mới đứng lên, đi ra mở cửa thì thấy: bên ngoài, trước thất của ngài là hai người Thượng một nam, một nữ, tuổi chừng 50, dung mạo rất đơn sơ, mặt mũi sần sùi, da dẻ đen đúa, cả hai đều mặc quần áo màu chàm trông cũng rất sơ sài, đầu hơi nhọn, đi chơn đất (không có dép, giày gì hết), bàn tay nhám nhúa giống như có vảy, đang chắp tay, cúi đầu chào ngài, miệng niệm Nam Mô A Di Đà Phật.
Ngài nghĩ bụng: Ủa, hai người Thượng này ở đâu đến mà thấy lạ mặt, mình ở đây cũng đã lâu rồi mà chưa quen với hai vợ chồng này. Ngài hỏi:
- Phải hai vị đến xin việc làm hôn?
Hai người ấy đáp:
- Mô phật, kính bạch Hòa Thượng không.
- Ủa, vậy chớ có chuyện gì cần không mà gọi cửa tôi sớm quá vậy?
Người đàn ông đáp:
- Bạch Hòa Thượng, hai vợ chồng con đến đây để xin lỗi Hòa Thượng về chuyện đáng tiếc ban trưa, có đứa cháu nội đã làm cho ngài giật mình. Xin Hòa Thượng từ bi tha lỗi và cho vợ chồng con sám hối.
Cố Hòa Thượng lấy làm kỳ, nên ngài mới hỏi:
- Cháu nội của hai vị hả, hồi nào, nó bao nhiêu tuổi? Tôi nhớ suốt cả ngày hôm qua có gặp đứa cháu nào đâu!
Người đàn bà đáp:
- Kính bạch Hòa Thượng, cháu trai của con là đứa bé hôm qua mặc áo quần đen có sọc vàng nằm hầu phía sau lưng của ngài lúc ngài làm vườn đó.
Ngài mới hỏi (mà trong bụng cũng chưa nhớ rõ ra là ai, bởi vì đâu có đứa nhỏ nào mặc áo quần đen, sọc vàng theo hầu sau lưng mình suốt ngày hôm qua đâu):
- Vậy hả, cháu bé bao nhiêu tuổi?
Người đàn bà đáp:
- Kính bạch Hòa Thượng, cháu được 95 tuổi!!!
Cố Hòa Thượng của chúng ta giật mình, sảng sốt hỏi tiếp:
- Ủa, cháu nội mà được 95 tuổi thì hai vị đây bao nhiêu tuổi?
Người đàn ông đáp:
- Dạ con được 842 tuổi và vợ của con 760 tuổi!
Đến đây thì Hòa Thượng đã biết rõ họ là ai rồi, nên ngài mới hỏi tiếp:
- Hai vị ở đâu tới đây?
Người đàn ông thưa:
- Bạch Hòa Thượng, chúng con ở Huỳnh Xà Thôn nằm về phía Đông của thôn Phú An này cách nơi đây khoảng 9 cây số, gia đình con có khoảng một ngàn người...
Vừa nói tới đây thì người đàn bà nắm lấy tay của ông chồng dặt dặt mấy cái như ra hiệu đừng nên nói nữa (chắc sợ bị lộ tông tích) làm cho người chồng mới nói đến câu: khoảng một ngàn người... thì làm thinh luôn.
Cố Hòa Thượng gật đầu nói:
- Thôi hai vị yên lòng về đi, không sao đâu.
Nghe ngài bảo như vậy thì hai vợ chồng người này đồng chắp tay cúi chào rồi quay lưng đi vòng ra sau thất của ngài. Hòa Thượng mới nom theo xem họ đi đâu và làm thế nào cho biết, thì ngài thấy khi họ ra đến phía sau rồi, cả hai người đồng hóa ra hai luồng ánh sáng màu vàng nhạt lớn bằng cườm tay, bay bổng lên không về hướng Đông đi mất (giống như ông đi, bà xẹt vậy).
Do đó nên ngài biết rằng: Đứa bé 95 tuổi mặc áo đen, sọc vàng là con rắn đen có vằn vàng ngày hôm qua đã làm cho mình hết hồn! Hai vợ chồng này là rắn chúa (chúa động). Hang ổ chánh của họ nằm về hướng Đông của ấp Phú An, cách đây 9 cây số có tên là "Huỳnh Xà Động" (động rắn vàng).
Chắc có lẽ họ mới biết biến hình nên dung mạo còn thô sơ chớ chưa đẹp người. Và hơn nữa chắc mỗi đêm họ ít nhiều gì đó cũng có đến đây nghe kinh và tu theo mình nên mới có vẻ kính trọng mình và biết chắp tay niệm Phật như vậy...
Nơi miền rừng núi cao nguyên này, thường thì có rất nhiều gò mối lớn đặc biệt của miền sơn cước. Chính cái thất mà ngài đang ở (Phương Liên thất) cũng nằm trên một gò mối lớn. Hầu hết gò mối đều là ổ hang của rắn cả, (rắn làm hang trong đó để ăn mối) gò mối càng lớn bao nhiêu thì rắn ở trong đó càng nhiều và càng to bấy nhiêu.
Như vừa lược qua, căn tịnh thất của ngài ở được xây cất trên một gò mối lớn (đã được san bằng) vì vậy nên có nghĩa là trên mặt đất thì cố Hòa Thượng ở, còn dưới mặt đất là rắn ở. Hòa Thượng đã vô tình "sống chung hòa bình" với cả đống rắn độc mà không hay biết chi hết. Sở dĩ các con rắn này nó không làm hại chi đến ngài là vì cứ mỗi tối, khi ngài niệm Phật, trì chú, hoặc lễ bái, sám hối, tụng kinh v.v... thì các "y ta" nằm im ở dưới nền nhà, hoặc là bò lên mặt đất, rồi ẩn hình nằm tại chỗ để nghe và tu theo. (Đây là lý do vì sao mà khi ngài mới dọn về - như đã có lược qua trong phần trước - là ở dưới chân giường, cầu thang... bỗng nhiên có rắn xuất hiện, con nào con nấy cũng dài đến cả mấy thước, to bằng bắp vế, nằm một đống đen thui trong cốc mà ngài không hiểu vì sao nó lại vào thất được, trong khi ngài đã đóng cửa nẻo kỹ lưỡng hết rồi).
Nhờ tu theo bằng cách "dựa hơi hòa thượng" các "ông dài" này dần dần trở nên linh thông biến hóa được. Do vì thầm cảm cái ơn trọng đại đó, cho nên các "y ta" kính lễ cố Hòa Thượng như bậc cha, thầy, còn các "y ta" thì giữ bổn phận của con, cháu hay đệ tử - Vì thế nên từ đó về sau các loài rắn này trở nên hiền hòa - chẳng những nó không làm cho ngài bực bội hay gây thương tổn chi, mà trái lại còn âm thầm theo bảo vệ cho "Sư Phụ" nữa.
Ngọc rết nhìn cũng sáng sủa đấy chứ................
Mình thì nhìn thấy nguyên 1 chùm trứng của rết thì đúng hơn hihihi,chư rết làm sao có ngọc được
Thật sự mà nói mấy loại này nó do khiếm khuyết ADN thôi, gọi là bạch tạng.
ở quê mình rết nhiều lắm con dài khoảng 20 đến 30cm là bình thưởng nhưng 50cm thì khó kiếm lắm.ko pít tỷ lệ có ngọc dược bao nhiêu vậy nhỉ(20 đến 30cm nha).
M cũng tò mò nhiều về ngọc rết nên ai hiểu biết thì chia sẻ cùng mọi người đi
Ta có bắt rết để thu ngọc hay phải rết tự hóa
Nếu bắt rết để lấy ngọc thì lấy như thế nào
Ngọc rết có tác dụng gì
...
cao nhân nào biết chỉ giáo dùm m xin cám ơn
Huynh RPe kiếm đâu ra chú rắn bạch tạng đẹp nhỉ. Không biết con này có phải là Bạch Xà Vương không nhỉ???
đệ cũng ko nhớ ở đâu nữa huynh ah, lúc thấy đẹp nên save . để đệ xem lại .
http://i873.photobucket.com/albums/a...hite-snake.jpg
http://i873.photobucket.com/albums/a...0598892200.jpg
http://i873.photobucket.com/albums/a...0598892700.jpg
Đây là rắn trắng đc bảo tồn và đc tôn thờ ở Iwakuni City - Nhật bản . Rắn trắng là biểu tượng linh thiêng của người Nhật.
Raén coù maøo laø coù thaät aøh nha. Baïn kim keâ noùi daøi 1 m laø chính saùt . Naêm mình 7 tuoåi coù thaáy 1 con , maø coøn coù vuù nhieàu nhö heo vaäy , laïi theâm 1 haøng loâng maøu hung ñoû chaïy daøy treân löng , tôùi giôø mình coøn nhôù nhö in trong ñaàu khoâng sao queân ñöôïc .