nói chung Thượng Đế là Đấng tạo dựng tất cả !
Printable View
nói chung Thượng Đế là Đấng tạo dựng tất cả !
Hi bạn. có một tin rất vui là tôi có liên lạc và trao đổi với dịch giả của cuốn sách đối thoại với Thượng Đế và anh Kỳ đã dịch gần song cuốn 2 và chắc sẻ xuất bản sớm nhất. Anh ấy cho biết là sẻ dịch hoàn toàn bộ 3 cuốn và ngoài ra còn một cuốn nữa là Làm bạn với Thượng Đế cũng được dịch
Hi vong sẻ sớm xuất bản trong năm nay. có thông tin gì mới tôi sẻ chia sẻ với anh em để cùng nhau tiến bộ
Hix cuốn 3 hay nhất mà không biết khi nào mới có
Tình yêu tuyệt đối được ví như màu trắng tuyệt đối do các màu khác hiện hữu hòa chung lại. Cũng thế, tình yêu tuyệt đối gồm tất cả các cảm xúc như thương yêu, thù hận, giận dữ, tình dục, ganh ghét, thèm khát v.v… cộng lại. Như vậy, muốn kinh nghiệm Tình Yêu Tuyệt Đối, linh hồn phải kinh nghiệm tất cả những cảm xúc của con người. Mục đích của linh hồn con người là kinh nghiệm mọi việc về nó để nó có thể là tất cả.
Làm sao có thể lên nếu chưa từng bao giờ xuống?
Làm sao có thể là trái nếu chưa từng là phải?
Làm sao có thể ấm nếu chưa biết lạnh?
Làm sao có thể biết thiện nếu chối bỏ ác?
Như vậy: Linh hồn không thể chọn cái gì nếu chẳng có gì để chọn? Công tác của linh hồn là đưa chúng ta tới cái chọn lựa cao cả nhất chọn lựa cái tốt nhất để biết các người là ai và không buộc tội cái chúng ta không chọn lựa.
Đây là công tác to lớn đòi hỏi thực hiện trong nhiều kiếp sống. Thông thường các người có thói quen hay phê phán, gọi là sai, là xấu những gì các người không chọn lựa, đáng lẽ ra cần phải chúc lành nó. Tệ hơn nữa, các người thường tìm cách tấn công, hủy hoại những gì mình không ưa, không thích, những tư tưởng, tôn giáo không hợp với mình.
Làm như thế, các người chỉ tạo ra phân nửa của vũ trụ thôi.
Tất cả những điều này thật sâu xa, xin cám ơn Ngài. Từ xưa đến nay chưa có ai nói với tôi những điều đơn giản như vậy.
Tuy nhiên, có vài điểm tôi chưa thông suốt: Có phải Ngài bảo rằng: Chúng tôi phải yêu cái “sai” để có thể biết cái “đúng”.
Có phải Ngài bảo rằng chúng tôi phải ôm lấy ác quỷ không?
Có thể nào các người chữa cho nó lành được không? Dĩ nhiên ác quỷ không có thật nhưng Ta trả lời theo ngôn ngữ của các người. Chữa lành là chấp nhận tất cả rồi chọn lựa cái tốt nhất, có hiểu không? Các người không thể chọn là Thượng Đế nếu chẳng có gì khác để chọn lựa trong đó.
Ồ! ồ! ồ!... Ai đã nói gì chọn để là Thượng Đế.
Cảm xúc cao cả nhất là tình yêu, có phải không?
Đúng!
Tôi nghĩ là vậy.
Các người có thể diễn tả cách nào khác đúng hơn không?
Không! Tôi thua.
Hà hà hà! Linh hồn các người tìm cảm xúc cao cả nhất. Nó tìm để kinh nghiệm, để là tình yêu tuyệt đối. Hơn thế nữa, linh hồn ước ao điều đó trong kinh nghiệm của nó. Đương nhiên các người tìm cách để là Thượng Đế! Các người tưởng các người tìm gì khác?
Tôi không biết. Tôi không chắc. Thật ra chưa bao giờ tôi dám nghĩ đến điều đó vì nó có vẻ như mơ hồ, nhạo báng và phạm thượng.
Thật là thú vị! Các người tìm cách giống như ác quỷ thì không nhạo báng nhưng tìm cách giống như Thượng Đế lại là phạm thượng.
Ấy! Xin dừng một phút! Ai tìm cách giống như ác quỷ?
Các người chớ còn ai vào đây nữa? Tất cả các người nghĩ rằng các người đã sinh ra trong tội lỗi, bẩm sinh đã có tội rồi giống như tính ác quỷ có sẵn trong người các người.
Nhưng khi Ta nói các người sinh ra từ Thượng Đế nam và nữ trong tình yêu thương tuyệt đối, các người lại không nghe. Suốt cả cuộc đời, các người đã nghĩ rằng các người là “xấu”. Ngay cả đến những thứ các người cần dùng cũng gọi là xấu như tình yêu, tiền bạc, vui vẻ, quyền lực, và bất cứ gì có nhiều cũng là xấu.
Một số người còn cho rằng, khiêu vũ, âm nhạc và ca tụng đời sống cũng là xấu. Sau này có khi các người nghĩ rằng mỉm cười, yêu thương cũng là xấu. Sau khi cho rằng phần lớn các điều mình mong muôn là xấu, các người quyết định phải làm gì để trở nên tốt hơn.
Điếu này cũng tốt thôi, cũng tìm đến chân thiện mỹ nhưng có một lối đi ngắn hơn, nhanh hơn, đó là: Chấp nhận Các Người Là Ai và Là Gì ngay hiện tại đây và chứng minh điều đó.
Đó là điều Chúa Jesus đã làm, đó là đạo của Phật, con đường của Krishna, lối đi của những vị Sư đã từng xuất hiện trên trái đất này. Tất cả các vị Sư đều có một thông điệp giống nhau: Ta là gì, các người là cái đó. Ta có thể làm gì, các người làm được cái đó. Nhưng các người không chịu nghe. Thay vào đó, các người đã chọn con đường khó khăn gấp bội nghĩ rằng mình là hiện thân của sự ác. Các người cho rằng đi theo con đường của Chúa Jesus là khó, tuân theo những giáo pháp của Phật là khó, giương cao ngọn đuốc của Krishna là khó, trở thành một vị Sư là khó.
Nhưng ta bảo thật điều này: Chối bỏ Các Người Là Ai còn khó gấp bội hơn là chấp nhận.
Các người là Chân, Thiện, Mỹ.
Các người thật sự là tha thứ, an bình, ánh sáng, sức mạnh, khoan dung, kiên nhẫn, can đảm, giúp những người thiếu thốn, an ủi những ai đau buồn, chữa lành những ai bị tổn thương, thầy giáo chỉ đường cho những người bối rối.
Các người là minh triết cao siêu nhất, là chân lý cao cả nhất, là an bình nhất và tình yêu to lớn nhất.
Đôi khi trong cuộc đời, các người từng biết mình là những thứ đó.
Vậy thì: Mãi mãi hãy chọn ngay bây giờ để biết các người là những điều tốt lành đó.
Nói chung là lựa đạn đc quăng tùm lum !!!
Lại những câu "chụp mũ" tự suy diễn, nói năn bừa bãi không căn cứ, và cũng cái tính sân si nói xiên nói xỏ nhục mạ người khác.
Dienthoai tu theo cái pháp môn gì vậy dienthoai? Nói cho tôi nghe với! Hay là Dienthoai tu theo pháp môn Al_qaeda do Billadel làm trụ trì tối ngày quăng bom chọi lựu đạn.
Dienthoai bệnh trầm kha rồi dienthoai ơi! Dienthoai nói bừa bãi và hạ nhục người khác làm niềm vui cá nhân của dienthoai phải không!?
Nỗi Sợ Hãi Căn Để
Con người khó vượt qua sự sợ hãi ;
Vì Vô minh che ám .
Nên vẫn còn bị thức ấm mê lầm ,
Vì thế ;
Các Đại đạo sư chỉ biết cầu nguyện .
Tất cả mọi người chưa chắc biết rõ biết ;
Khi chỉ nghe qua một lần lời chân thật .
Có thể họ có chút sáng tỏ ;
Nhưng sau đó sự sợ hãi thức dậy ;
Do thiếu hiểu biết và bị tác động nên hoang mang .
Vì thế ,
Việc cần làm cứ làm .
Không khẳng định hay phủ định như thế nào .
Làm vì cảm thông tất cả do mê lầm nên bị tác động ;
Bởi những xúc xiểm bên ngoài làm mờ tính sáng .
Cũng không trách ai lường gạt ,
Vì đây là thời đại suy đồi sự việc phải xảy ra như thế .
Chỉ trách những người thấu hiểu mà còn lường gạt .
Riêng ta cứ sống trọn vẹn trong tinh thần Bồ tát đạo ,
Hãy tin chắc khó có người hiểu và sống được ,
Nên làm vì yêu thương chứ không phải để người noi theo .
Làm trong sự bất lực với trái tim rỏ máu ,
Làm để vượt thoát khỏi nhị nguyên trong tâm thức chính mình .
Nhất là vượt thoát khỏi những ràng buộc của hiện tượng ,
Tất cả chúng sinh đều là hiện tượng xuất hiện để biến mất ;
Chỉ vì không nhận ra Phật tánh trong chính mình .
Quả đáng tiếc khi đã có thân người cao quý ,
Lại buông lơi theo quán tính bản năng ,
Đầu hàng nghiệp lực cam lòng lao vào chỗ tối .
Những Đại đạo sư làm như không làm vì không có mục tiêu ,
Tất cả hành động do những động cơ thúc đẩy từ trái tim .
Và những hiện tượng chỉ xuất hiện đúng thời gian ,
Vì biết đã đến lúc cần tích cực hơn nữa trong thời đại suy đồi .
Xuất hiện để biến mất ,
Biến mất để xuất hiện mãi không ngừng .
Có khác chăng là còn đau khổ hay không ,
Nếu bị dao động về cái sai người khác là còn đau khổ .
Là chưa đạt đến niềm nội hỉ chân thật ,
Tất cả những gì đang xuất hiện chỉ là ảo ảnh phù du .
Đừng bị nó tác động ,
Vững như trời , mềm như nước . Phẫn nộ như Đại dương .
Nhưng vẫn Hạnh phúc cho dù trong bất cứ trạng thái nào ,
Hạnh phúc độc vị không pha tạp .
*
**
***
Chánh tín chớ đừng nên mê tín
...Trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển, có một bài Thánh giáo rất hay của Ngài dạy Ông Bảo Văn Pháp Quân Cao Quỳnh Diêu, Đạo hiệu Mỹ Ngọc, xin trích ra vài đoạn:
Cơ Trời mầu nhiệm đối với Đời mà máy Thiên cơ đối với Đạo, lại còn huyền vi thậm trọng hơn nữa, có lẽ tâm phàm dầu cao kiến đến đâu cũng chưa đạt thấu được. Những vai tuồng của Chí Tôn sắp đặt trên sân khấu Đạo, nếu so sánh lại chẳng khác chi những bậc nguyên nhân lãnh phận sự dìu đời từ xưa đến nay mà thôi.
Muốn an tâm tĩnh trí và đè nén lửa lòng, cần phải có một nghị lực vô biên, một tâm trung quảng đại, thì mới khỏi bực tức với những trò đã vì mạng lịnh thiêng liêng phô diễn nơi thâm hiểm nặng nề nầy....
Cười . . . Trách nhậm là trách nhậm, muốn làm thì dầu bao nhiêu cũng gọi là thiếu, dẫu ngày nào cũng gọi là chẳng sớm, sớm là sớm nơi cái tâm bất định mà thôi.
Chí Tôn đã vì nỗi con cái của Ngài mà sửa chỉnh bước đường, thì Hiền hữu lại há không vì sự yêu đương quí hóa ấy mà sửa đổi tâm trí cho quảng đại sao?
Tà Chánh, Cười . . . Bần đạo nói thiệt, cũng chưa dám định đoạt. Trong cái rủi thường có sự may, trong cái may vẫn khép cầm sự rủi, khó lường được. Điều cần là nên làm mà thôi.
Nếu luận Tà Chánh thì chưa một ai dám, còn mang xác phàm, xưng tụng mình là Chánh. Cái Tà, vì Thiên thơ xử dụng, Tà vì cơ thử thách của Tam Giáo Tòa, Tà vì những quỉ xác ma hồn lẫn lộn của Quỉ vương để làm cho công phu lỡ dở. Mỗi cái Tà có duyên cớ ấy, ngày sau đều có sự biến đổi thiêng liêng, hoặc có một kết quả.
Ngày chung qui chỉ đem về Thầy một chữ TÂM và những công nghiệp đã gây thành cho sanh chúng.(TNHT. II. 94)
Nguyên văn bởi Thiện Niệm: (theo minhchanhdao tôi thấy đây là 1 bài rất hay của chủ đề này)
Lẽ chánh tự nhiên có lẽ tà
Chánh tà hai lẽ đoán sao ra
Sao ra Tiên Phật người trần tục
Trần tục muốn thành phải đến TA
Vậy Thánh Ý Đức Thượng Đế Ngài muốn chúng ta đến với Ngài như thế nào ???
Có phải là đồ theo GIÁO LÝ CHÁNH PHÁP do Ngài ban truyền hay không ?
Vậy GIÁO PHÁP ấy là gì ? Xin thưa : Thánh Ngôn Hiệp Tuyển !!!
Lịnh bế cơ của Đức Chí Tôn Ngọc Hoàng Thượng Đế Giáo Chủ Đạo Cao Đài đã có từ tháng 6 năm 1928
Vì sao bế Cơ Bút , vì thời kỳ giáo hóa nhơn sanh đã qua , Hội Thánh đã có đầy đủ sức mạnh đạo đức tinh thần vững chặt , sử dụng cơ bút chỉ với những trường hợp đặc biệt của Đạo như : Tấn Phong Phẩm Vị Cao Cấp của Lưỡng Đài , Quyết Định Về Một Đạo Sự Tối Quan Trọng trong nền Đạo mà thôi
Ngoài ra Cơ Bút dùng để học hỏi Giáo Lý thì gần như đã chấm dứt , vì toàn bộ hệ thống Giáo Lý Vũ Trụ Quang , Nhơn Sanh Quang , đều được Đức Chí Tôn dạy đầy đủ trong Thánh Ngôn từ những năm mới Khai Đạo cho đến năm 1928 rồi vậy !
Vấn đề về Kim Thân của Cha giáng gì đó , trong Đạo Cao Đài chúng tôi , bao gồm tất cả Các Hội Thánh Cao Đài đều không có trường hợp này
Nên Hiền Điện Thoại đăng tải vào chuyên mục Cao Đài hình như không hợp lý lắm
Chúng tôi Tín Đồ Cao Đài , chỉ tin vào Thánh Ngôn được cầu tại Cung Đạo Đền Thánh , Bửu Điện Hiệp Thiên Đài do Chức Sắc Thời Quân Hiệp Thiên Đài phò loan và có dầy đủ Chức Sắc Cửu Trùng Đài dự chứng mà thôi
Vấn đề Kim Thân của Cha giáng dạy gì đó , nếu Hiền Điện Thoại tin thì xin cứ đọc để biết , để vào tâm chứ đừng đăng tải trong chuyên mục Đạo Cao Đài
Vì Giáo Lý Cao Đài không bao giờ Đức Chí Tôn dạy như thế !!!
Chẳng lẽ , Đức Chí Tôn Ngọc Hoàng Thượng Đế khi mới Khai Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Ngài dạy khác và sau này Ngài lại nhập vào Kim Thân dạy khác hay sao ?
Đức Chí Tôn đến khai Đại Đạo, Ngài chỉ rõ cho chúng ta thấy nhiều diễn trình trong cuộc sống giả tạm này qua những bài THÁNH NGÔN tràn đầy GIÁO PHÁP THƯƠNG YÊU trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển , Ngài lại đem cả huyền linh đặt sẵn ngay trên mặt đất nầy tức là dùng Huyền Diệu Tiên Gia là Cơ Bút chính Ngài đến từng nhà , từng Môn Đệ , từng đứa con yêu dấu của Ngài để kêu gọi và chờ đợi chúng ta biết nhận lấy mà giải thoát chính mình.
Ngài sẵn sàng phế cả Thiên Vị của Ngài - Huyền Khung Cao Thượng Đế Ngọc Hoàng Đại Thiên Tôn để đến hạ mình làm 1 AĂÂ để làm bạn với con cái Ngài thế thì có lý do nào ở một nơi khác, Ngài lại nhập vào một XÁC THÂN PHÀM TỤC , nhơn danh Ngài mà trói buộc con cái Ngài vào một mớ GIÁO LÝ hoàn toàn đối nghịch lại với những lời Ngài đã dạy từ trước ???
Đáng suy ngẫm ! Đáng suy ngẫm !
Thiện Niệm phô vài hàng thiển ý
Cầu nhơn sanh xem nghĩ tận tường
Chí Tôn huyền phép phi thường
Chứ đâu mâu thuẫn một đường chia hai
Trân trọng kính !
25 tháng 4 năm 2011
Thiện Niệm
Nhất_niệm_vạn_niên = DienThoai ??????
BỨC HUẤN THƯ THỨ BA
28-08-2009, 12:58 PM
Thế nào là Nói Thật?
Nói thật là “Nói Láo” trong Minh Triết Vô Lượng, để đem lại an lạc, nhẹ nhàng, sáng suốt cho tha nhân, giúp cho mọi người theo kịp đà Tiến Hóa của Càn Khôn Vũ Trụ.
Có lẽ các con ngạc nhiên khi nghe Ta kết luận như thế khi nhập đề cho bài giảng này.
Thật vậy! Nói láo đúng lúc là nói thật, nói thật không đúng chỗ là nói láo. Nói thật là lời nói thiện lành cao cả, mọi lời nói ra đều đem lại lợi ích, lợi tha, xóa bỏ hận thù, tỵ hiềm, chia rẽ, đem lại hòa ái thương yêu, giúp đỡ nhau tiến hóa đến chỗ an lạc.
Lâu nay các con mê chấp tưởng rằng nói thật là thấy sao nói vậy, nói y theo sự diễn biến các pháp xung quanh ta. Nhưng Ta thử hỏi các pháp diễn ra xung quanh các con có thật hay không? có thật hay là chúng hư huyễn giả tạm?
Lời Thích Ca có dạy trong Kinh Kim Cang:
“Nhất Thiết Hữu Vi pháp,
Như mây huyễn ảo ảnh,
Như Lộ Diệt Như điển.
…Tác Hư Thị quán”.
Tất cả các pháp hữu vi đều như giấc mộng ảo như ảo ảnh, như sấm, sét, chớp mà thôi chứ không thực có. Như vậy mới y theo các pháp diễn biến quanh con tức là con cũng “Nói láo” rồi.
Các pháp không thật thời làm sao lời nói của con thật được phải không con? Vì lời nói của con nhằm diễn tả lại các pháp xung quanh con mà pháp xung quanh con đều hư huyễn nên lời nói mà con cứ ngỡ là thật té ra cũng “Láo” mà thôi.
Cho nên giờ đây Ta phá mê chấp cho con được hiểu rõ thế nào là nói “Thật”, biết nói thật hơn chứ không phải bo bo giữ theo những giới cấm “không vọng ngữ” theo kiểu Phàm trí mà trật lố.
Thật ra không phải là kinh sách dạy sai mà do các con hiểu sai. Phật cấm không vọng ngữ theo kiểu Phàm trí, không vọng ngữ nghĩa là đừng nói những lời hư vọng không chơn chánh, chứ không cấm nói láo.
Lâu nay các con mê chấp tự cột vào giới luật chứ các con đâu có hiểu rằng giới luật để ràng chứ không buộc cứng người tu vào đó. Giới luật là Duyên là công năng hỗ trợ cho các con mà thôi, còn yếu tố quyết định là Nhân là công năng tạo tác, tức nghiên cứu tu học, để thấu triệt đạo, để phá mê chấp cho chúng sanh bỏ trí phàm, phá các điều si mê ám chướng, là lớp mây mù tà kiến bao trùm tâm trí sáng chói trong Tiểu Hồn Con.
Rốt rồi biết cách nói láo cũng là nói thật và không biết nói thật cũng là nói láo. Thế nên người tu phải tham cứu để học nói láo, biết cách nói láo hơn đặng phụng sự cho cơ Tiến Hóa của Càn Khôn Vũ Trụ.
Nhớ đừng “Nói thật” trong ngu muội làm trì trệ sự tiến hóa của tha nhân mà mắc tội với Trời Đất nghe con. Các con đừng tưởng các vị Giáo chủ và Ta thật thà, chất phác, hiền lành theo kiểu phàm trí. Các Vị đều “nói láo” đó con. “Thị chư pháp không tướng” tức là các điều pháp không thật có, thế sao Phật lại bảo luân hồi sanh tử, niết bàn, chúng sanh, chư phật? Té ra cũng “Nói Láo”.
Ta dạy Chân lý vốn không, thế mà Cha giảng nào là Tự Nhiên pháp,Vô Sở pháp, Bất Tử Duy pháp… hóa ra Ta cũng “Nói Láo” đó thôi. Nhưng các con phải khá nhớ rằng “Láo” cũng là “Láo” trong Minh triết Vô Lượng nghe con.
Kinh sách do Ta và các Vị Giáo chủ giảng ra chỉ là hữu vi, giả tạm, là hư ảo, đó là những phương tiện tạm thời. Có một cách này thôi, đó là con phải luôn luôn tự xét lấy mình, xét trong từng ý nghĩ, xét trong từng lời nói, hành động, kiểm soát mình luôn luôn, kiểm soát từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây xem có tiến hóa hay không. Có bố thí sự sáng suốt an lạc cho chính mình hay không. Đây mới là phương tiện Thật Sự, phương tiện Đời Đời, phương tiện Vô Vi Siêu Thoát đó con. Hãy ráng giữ nghe con.
Này các con yêu quí!
Đừng đi tìm Chân Lý nữa! Hãy dừng lại, hãy buông dứt hết thảy mọi pháp, bỏ luôn cả pháp “đi tìm”. Chân Lý sẽ thể hiện, Tánh sẽ biện bày. Chân Lý vốn Không. Đi tìm là mắc kẹt vào cái có, đi tìm là đã xa lìa Chân Lý rồi. Vì ngay bản thân cái tìm đã là Chân lý Tối Thượng tức Thượng Đế. Chữ “Không” Ta cũng giảng ở đây tượng trưng cho Vô ngã Vô Vi chớ chẳng “Không” đối với “Có” – hữu vi theo lối của Phàm Trần.
Ta nhắc lại cho các con rõ Chân lý giảng trong kinh sách chỉ là cái bánh vẽ trên giấy, thấy mà ăn không được. Cái bánh thật tức là Chân Lý thật sự nó có sẵn trong Tiểu Hồn Con rồi, phải ráng tìm cho ra cái bánh này để ăn mới mong về cõi Siêu Thoát được nghe con!
Chỉ khi nào Huệ nhãn con mở được rồi, hiểu được căn duyên tiền nghiệp vận chuyển của mọi chúng sanh thời con mới được “Nói Thật” dù phải gây đau khổ cho mọi người. Sự “Nói Thật” này không phải xuất phát từ sự căm thù mà do sự rung động của trái tim yêu thương muốn chỉ rõ tiền nghiệp mà họ phải trả, để họ hết sợ nghiệp lực làm dữ gặp dữ, giúp họ ăn năn sám hối, thức tỉnh.
http://www.thegioivohinh.com/diendan...?t=9675&page=2
BỒ ĐỀ TÂM KỆ
Đức Quan Âm Bồ Tát
Thi
Quan trường như áo mặc rồi thay,
Âm chất người ôi ! Kiếp tạo gầy ;
Bồ liễu nam nhơn tua gắng chí,
Tát nhơn tát phúc chốn trần ai.
Thi Bài
Tiên Thiên Địa vô chung vô thỉ,
Tâm Bồ Đề tức thị chơn ngươn,
Thanh minh một cõi tịnh thiền,
Bất sanh bất diệt linh thiêng muôn đời.
Vào sanh tử dạo chơi biển tục,
Đi khắp miền địa ngục trầm luân,
Bồ Đề tâm chẳng nhiễm trần,
Kim Cang Bát Nhã phân thân khắp cùng.
Cõi vạn hữu muôn từng ứng dụng,
Cảnh vô vi linh ứng vô biên,
Vị lai, quá khứ, hiện tiền,
Thần thông diệu dụng khắp miền thông tri.
Tam Thế Phật huyền vi Pháp Bửu,
Tâm ấn là diệu hữu chơn không,
Hữu vô hai lẽ cũng đồng,
Vô là thanh tịnh hữu thông mọi đường.
Người phát đạo âm dương khá biết,
Động là Dương, Âm thiệt tịnh thanh,
Âm thành tức thị dương sanh,
Âm Dương hòa hiệp mới sanh đạo mầu.
Đạo tức Pháp cao sâu huyền diệu,
Vô vi mà có triệu hữu vi,
Thậm thâm mới đạo ly kỳ,
Sanh sanh, hóa hóa, tác vi chẳng ngừng.
Hóa chư Phật, ba ngàn thế giới,
Cân đẩu vân tứ hải ngủ hồ,
Vạn bang thâu một bản đồ,
Tức là Vô Cực Huyền Đô cõi thiền.
Qui vạn pháp tâm điền nhứt quán,
Như ý châu thiên vạn ức sanh,
Tùy duyên vận chuyển phép linh,
Hóa thân khắp hiện tầm thinh độ người.
Phép Bồ Tát muôn đời chẳng đổi,
Đạo từ bi hạnh tối thượng thừa,
Bến thiền đò giác chực đưa,
Rước người thoát tục sớm trưa chẳng nài.
Nương lục độ hoằng khai Đại Đạo,
Mở Bồ Đề truyền giáo độ sinh,
Đạo ta chỉ một phép lành,
Vô thưởng đẳng giác mà thành Kim Thân.
Dắt dìu nam nữ nguyên nhân,
Vãng sanh cực lạc an thân Bồ Đề.
ĐỨC CHA HIỀN (Ông Giời)
Đức Cha Hiền tức là Ông Giời mênh mông mờ mờ, dẫu muốn suy diễn đến đâu cũng không thể xiết được! Mà toàn thể của Ngài vốn là Đơn Nhất, nghĩa là chỉ có một mà thôi, chứ không có hai ba nào cả, kỳ diệu đến nỗi không còn có tên nào mà gọi được nữa, vì còn có thể gọi tên ra được thì chưa thực là tuyệt đối kỳ diệu! Cho nên tạm gọi là Ông Giời.
Cũng có hiệu gọi là Thượng Đế.
Cũng có hiệu gọi là Đạo.
Cũng có hiệu gọi là Hồng Quân.
Cũng có hiệu gọi là Tạo Hóa.
Cũng có hiệu gọi là Vô Nguyên Cổ Phật.
Cũng có hiệu gọi là Vô Thủy Thiên Tôn
v.v…
Ngài không có đầu tiên, cũng không có cuối cùng, tự có hằng có. Mờ mờ mịt mịt im lặng một mình trong khoảng không gian, ở đâu cũng có mà bao giờ cũng thế, không suy siển chút nào, to vô lượng, nhỏ tý ty, không có hình thể gì cả, trông không trông thấy được, nghe không nghe thấy được, sờ không sờ thấy được, thật lạ lùng! Thật huyền bí! Thật linh diệu!
Không số không lượng. Không bóng không hình. Không diệt không sinh. Không không không có. Không nơi không chỗ. Không ngoài không trong. Không tiếng không tăm. Không động không tịnh. Thật là một khối linh quang vô cùng vô tận, vô lượng vô biên!
Linh tâm của nhân loại là Ngài, pháp thân của chư Phật là Ngài, giác linh của vạn vật là Ngài, bí mật của quỷ thần là Ngài, thông huyền của Tiên Thánh là Ngài, tinh hoa của Nhật Nguyệt là Ngài, ánh sáng của tinh đẩu là Ngài, cảnh sắc của non sông là Ngài, mầu đẹp của hoa thảo là Ngài, khí thiêng của Trời Đất là Ngài, im lìm mà linh động, cực kỳ huyền bí lạ lùng!
Ta không thể lấy trí óc mà suy lường, lấy ngòi bút mà mô tả, lấy lời nói mà tán thán.
Một lời phán truyền diệt cả vô lượng càn khôn, một lời phán truyền sinh ra vô biên thế giới. Tài năng trí tuệ, pháp lực thần thông thật vô cùng cực.
Ngẫm lại một đời người có lâu lắm là một trăm năm mà sánh với cuộc đồ sộ của Ngài làm ra dường như nháy mắt, mau tựa tên bay. Còn so sánh xác phàm con người với vật có hình thể trong bầu giời thì hình thể nhân thân thật nhỏ bé không biết chi mà nói cho được.
Chúng ta nên biết rằng trong thế gian này cái gì cũng có cội rễ gốc nguồn, không phải tự nhiên mà có, trông thấy tòa nhà ta biết có thợ xây nên, trông thấy cái áo ta biết có thợ dệt ra, ta không thể nói cái nhà tự nhiên ở đất mọc lên, cái áo tự nhiên ở giời rơi xuống. Người quân tử suy ngọn mà biết tới gốc, huống hồ giời đất muôn vật nhật nguyệt tinh tú thời tiết khí vận xoay vần, chuyển đổi, thứ tự phân minh, tài tình huyền diệu là bao! Dẫu ngu si đến bực nào cũng rõ biết tất phải có một đứng Chí Tôn dựng nên vậy.
Chúng ta sinh ra trong giời đất này tu nên bực Tiên Phật Thánh Thần cũng nhờ có cơm ăn áo mặc và mọi phẩm vật thiết dụng của Giời ban, lại nhờ có khí thiên địa ta mới sống được.
Thật ta chịu ân thâm của Giời hơn non cao bể rộng, không nói sao cho xiết được! Thế mà có lắm kẻ không nhớ ơn thì thôi lại còn nói bạc khẩu: “Giời đất muôn vật trong thế gian này tự nhiên mà có, chẳng có Ông Giời nào sinh ra cả, thử hỏi Ông Giời đã sinh ra Giời đất muôn vật thì ai sinh ra ông Giời?”
Than ôi! Có khác chi con cái chịu công ơn cha mẹ sinh thành nuôi nứng khó nhọc mà lại nói rằng: “Tôi tự nhiên trong lỗ nẻ chui ra, chẳng có cha mẹ nào sinh ra cả”. Vạn đại Thánh Sư như đức Khổng Tử mà ngài còn nói: “Ngã úy thiên mệnh. Nghĩa là ta sợ mệnh Giời. Ngã kính thiên mệnh, Nghĩa là ta kính mệnh Giời”. Huống hồ kẻ phàm phu tục tử còn đeo cái sú bi nang đói phải ăn, khát phải uống mà dám khinh mạn cả Giời, cái lòng kiêu ngạo tự đắc, cái tội vô ân bạc nghĩa chắc phải đọa đầy, còn mong chi quả Tiên quả Phật.
Lại có kẻ tìm hết cách phỉ báng Giời, nói Giời còn phải luân hồi quả báo, là vì hiểu lầm với các vị Thiên Đế trong Tam Giới, chữ Thiên Đế đây cũng dịch nghĩa gọi là Giời, song điều thuộc về hữu lậu, cho nên phúc lạc tuy là vô cùng mà đến khi phúc hết cũng khỏi luân hồi sinh tử. Đây xin kể qua các vị Giời trong Tam Giới:
Nguyên quả Địa Cầu của chúng ta ở đây ở về một phần đất Nam Thiên Bộ Châu trong một thế giới nhỏ. Tột dưới đáy cái thế giới nhỏ bé ấy thì toàn là một khoảng hư không gọi là “Không Luân”; rồi trên Không Luân ấy có Phong Luân (vành xe gió); trên Phong Luân ấy có Thủy Luân (vành xe nước); trên Thủy Luân ấy có Kim Luân (vành xe kim); trên Kim Luân ấy tới đất gọi là Địa Luân; trên Địa Luân ấy thì ở trong có bể Hàm Hải (bể nước mặn) tràn lan lênh láng.
Chung quanh bốn phía biên đất, thì có núi Chước ca la, Tầu dịch là núi Thiết Vi, hoàn nhiễu ở ngoài như lớp ngoại thành, bao bọc bể Hàm Hải.
Chính giữa bể thì có bẩy lớp núi Kim Sơn:
1. núi Trì Địa
2. núi Chướng Ngại
3. núi Mã Nhĩ
4. núi Thôn Kiến
5. núi Đảm Mộc
6. núi Trì Trục
7. núi Song Trì
Và bẩy lớp bể Hương Thủy sen cách nhau mà vây bọc núi Tu Di như bẩy lớp thành vậy.
Ở về trung tâm bẩy lớp núi Kim Sơn và bẩy lớp bể Hương Thủy ấy, thì có núi Tu Di đột cao lên. Núi ấy trên dưới thì nhớn ở giữa thì nhỏ.
Ở trong bể Hàm Hải về phía đông núi Tu Di, thì có châu Thắng Thần, phía nam thì có châu Thiệm Bô, phía tây thì có châu Ngưu Hóa, phía bắc thì có châu Cu Lô. Mỗi một bên châu lớn thì có hai cái châu trung và vài trăm cái châu nhỏ nữa.
Từ nơi chân núi Tu Di lên một vạn do tuần, thì có giời Kiên Thủ; lại cao lên một vạn do tuần thì có giời Trì Hòa man; rồi từ đó lên một vạn do tuần nữa thì có giời Trường Phong Dật. Ba giời ấy đều cư trụ chung quanh theo núi Tu Di, nhưng gốc là Dạ Xoa Quỷ Thần, phúc cũng như giời, nên kêu là giời, chứ không phải là thật giời như mấy từng giời ở trên.
Lại từ nơi giời Trường Phong Dật ấy lên trên một vạn do tuần nữa là tới giữa núi Tu Di, thì có từng giời Tứ Thiên Vương, y trụ chung quanh nơi đó và có mặt giời mặt giăng và ngôi sao đi nhiễu theo bốn phía lưng núi ấy luôn luôn cả ngày đêm (cái thuyết này tuy so với cái thuyết của nhà khoa học đời nay nói rằng: “Mặt trời là định tinh, quả đất là hành tinh thì có khác nhau, song phải biết khoa học nói là lấy phàm trí mà suy lường, còn Phật nói là dùng tuệ nhỡn mà xem thấy vậy ai là người trí giả nên tự xét lấy).
Rồi từ nơi giời Tứ Thiên Vương ấy lên trên bốn vạn hai ngàn do tuần nữa, thì tới chót núi Tu Di, tức là chỗ y trụ của giời Đạo Lợi. Chính giữa thì có cung điện của vua Thích Đế Hoàn Nhân, là chủ cõi giời ấy.
Từ nơi giời Đạo Lợi lên mười sáu vạn do tuần nữa thì tới từng giời Da Ma; lại cao sấp lên ba mươi hai vạn do tuần nữa thì tới từng giời Đâu Xuất; lại cao sấp lên sáu mươi tư vạn do tuần nữa, thì tới từng giời Hóa Lạc, rồi cao sấp lên một trăm hai mươi tám vạn do tuần nữa, thì tới từng giời Tha Hóa Tự Tại.
Bốn từng giời này nhẫn xuống tới từng giời Đạo Lợi và từng giời Tứ Thiên Vương, cộng là sáu từng giời. Từ đó xuống cho tới Phong Luân, là chỗ cực xứ ở dưới đáy thế giới thì tổng danh là cõi “Dục Giới” vì còn đủ cả những sự nam nữ tình dục.
Lại từ từng giời Tha Hóa Tự Tại ở về cõi Dục Giới ấy cao sấp lên hai trăm năm mươi sáu vạn do tuần nữa, tức là tới từng giời thứ nhất ở về bực Sơ Thiền trong cõi Sắc Giới rồi từ đó lên tới từng giời thứ hai, giời thứ ba ở về bực Sơ Thiền, cho đến ba từng giời ở về bực Nhị Thiền ba từng giời ở về bực Tam Thiền và chín từng giời ở về bực Tứ Thiền, cộng là mười tám từng giời thì cứ cao gấp bội lên như vậy. Trong mười tám từng giời ấy, tuy đã ly hết các sự tình dục mà còn có sắc thân nên tổng danh là cõi Sắc Giới.
Lại từ nơi từng giời thứ chín ở về bực Tứ Thiền ấy cứ theo thứ lớp mà cao gấp bội lên nữa thì tới bốn từng giời Tứ Không Thiên, tức là cõi giời Vô Sắc Giới.
Đó là nói trong ba cõi: 1. Dục Giới 2. Sắc Giới 3. Vô Sắc Giới cộng có hai mươi tám từng giời, ở về trong một thế giới nhỏ này.
Nếu suy rộng ra thì cứ một nghìn cái “thế giới nhỏ” như vậy , gọi là cõi Tiểu Thiên Thế Giới, rối một nghìn cái Tiểu Thiên Thế Giới ấy gọi là cõi Trung Thiên Thế Giới, lại một nghìn cái Trung Thiên Thế Giới như vậy gọi là Đại Thiên Thế Giới.
Đức Cha Hiền khi sinh Thiên lập Địa thì trước hết Ngài sinh ra Đại Đạo, bởi Đại Đạo sinh ra trước khi có giời đất cho nên ngôi “Vô Cực” là gốc của Đại Đạo, là cái giòng dõi của Giời Đất, là cha mẹ của các vị Tiên Thánh, là tổ của muôn Phật. Giời Đất là bởi trong khí hạo nhiên mà sinh ra, bởi âm dương ngưng tịu mới có khí ôn nhiệt, rồi khi ấy huân chưng mà sinh ra loài người.
Trước hết sinh ra tứ đại bộ châu, là nước, lửa, cây và các loài kim thạch, tức là thủy, hỏa, mộc, kim, tức là tứ lão ở bốn phương đông, tây, nam, bắc, sau mới sinh ra chính giữa là Hoàng Lão tức là Thổ. Thổ khí xung lên trên giời chính giữa đại tinh mà hóa ra đạo. Khí Kim Quang ở trên hạ xuống bao chùm Hoàng Lão trung ương mới có hơi hô hấp. Ấy là cái khí huyền huyền Thánh Mẫu. Cộng thành Ngũ Lão mà hợp với Ngũ Hành, biến hóa ra muôn vật và sinh dưỡng các loài. Bởi Thủy, Hỏa, Thổ là ba Lão tại nơi đỉnh núi chiếu xuống giáp Kim Lão, Mộc Lão được an cư lập đảnh và hạ luyện thất thất chi nhật (49 ngày) mới sinh ra “Anh Nhi Trạch Nữ”. Mộc Công Kim Mẫu mỗi vị đều bảo dưỡng anh trạch cho thành nhân. Anh trạch lại hôn phối với nhau mà sinh sản ra hai giai hai gái. Hai giai hai gái nhớn lên phối hợp cùng nhau thì Anh Trạch lại thoái vị nương theo Cha Mẹ mà tu luyện.
Bởi đó cái gốc của nhân loại mới hưng vượng biến sinh ra thiên hạ cho đến đời Bàn Cổ. Bàn Cổ là vua đầu hết trong loài người. Chính Ngài mở đường làm cầu cho tiện bề thông thương qua lại. Sau mới sinh ra Tam Hoàng (Thiên Hoàng, Địa Hoàng, Nhân Hoàng), ba vua này cùng đắc đạo chân truyền mà phi đằng biến hóa. (Nghĩa là bay bổng cả xác lên giời).
Kế sau này nữa là vua Phục Hy, Thần Nông, Hoàng Đế, Đế Nghiêu, Đế Thuấn (Ngũ Đế) điều được chân truyền. Nói tóm lại chúng ta không thể lấy trí phàm mà tán thán ngợi khen sự thần cơ huyền diệu vô biên vô lượng của Đức Cha Hiền khi Ngài sinh Thiên lập Địa, sinh hóa muôn loài. Đức Cha Hiền không có hình ảnh gì nhất định, Ngài giáng sinh bên Âu Tây lấy hình dạng người Âu Tây, Ngài giáng sinh bên Đông Á lấy hình dạng người Đông Á.
Ngài giáng xuống nhiều phương, nhiều nước, nhiều đời, khi giáng làm Chúa, khi hiện làm Phật, khi sinh làm Thánh, khi chuyển làm Tiên. Tùy căn, tùy tính, tùy phong tục, tùy thổ ngơi mà lưu truyền mối Đạo.
Tìm Thượng đế, là tìm nguồn cội
Đã sinh ra mỗi mỗi chúng ta
Ngài đã xứng đáng là cha
Ngài tạo qui luật chúng ta gọi Thầy
Tìm về nguồn vui vầy chung cội
Hãy bao dung chớ vội chia lìa
Đời bao chinh chiến ngoài kia
Đạo tìm về một,sao lìa được nhau
Vì chẳng đồng,kẻ sau người trước
Hãy yêu thương,cho được cùng cha
Anh em dù khác màu da
Nhưng so nhân nghĩa cùng là giống nhau
Chia nhiều cửa để mau tới đích
Vì nhà to thầy thích nhiều môn
Cửa nào nếu hiểu cũng Khôn
Nếu mà chưa hiểu chẳng tôn chữ Càn
Bài này trong mục Tân Dân, Kim Thân Cha là người tự xưng ông trời nhập xác ông để giảng đạo, trong bài giảng có câu:
Dien thoại hãy xem bài của Tritue post:
Dienthoai thấy sai chỗ nào rồi chứ. Ông trời mà bạn dám phỉ báng phải bị luân hồi nhiều kiếp _ trầm luân trong bể khổ.
Dienthoai nên học hỏi Tritue đi!! Một lời khuyên chân thành đó.