-
XVIII.- Cách học cho giỏi
Tiện đây, tôi xin mách quý vị về cách học làm sao cho mau thuộc bài và nhớ lâu, đồng thời làm sao một lúc có khả năng nói nhiều ngoại ngữ nhưng đừng cho sai, vấp váp, hoặc giả ngôn ngữ nầy lộn qua ngôn ngữ kia v.v... Đây chỉ là kinh nghiệm cá nhân thôi. Dĩ nhiên nó càng không phải là một hình thức giáo dục tập thể cho vấn đề chuyên môn nầy. Khi mỗi chúng ta sinh ra trong đời nầy đều có những tia di truyền học khác nhau được cấu thành bởi thân thể của chúng ta. Cho nên mỗi người có mỗi cách suy nghĩ, hành động và tiếp thu khác nhau và do đó không có ai trên quả địa cầu nầy gồm 6 tỷ người có chỉ tay giống nhau; 6 tỷ người ấy có chỉ tay khác nhau. Trong kinh Phật hay thí dụ việc nầy với câu chuyện về nước như sau. Đối với cá, nước là lẽ sống; Đối với Long Vương, nước là lưu ly, là cung điện; Đối với loài người nước dùng để uống và để rửa, không nhất thiết phải sống trong nước ấy mới gọi là sống; trong khi đó cá không chịu lý luận nầy. Vì lẽ cá chỉ biết có nước để sống, chứ đâu có biết được rằng, ngoài nước còn có không khí để cho con người sống còn nữa. Câu chuyện tôi kể sau đây nó cũng chỉ là kinh nghiệm cá nhân thôi. Nếu quý vị nào áp dụng được thì cứ làm, nếu làm không được thì cứ bảo đó là kinh nghiệm riêng của ông Thầy Như Điển mà thôi.
Học ngoại ngữ ngày xưa hay bây giờ cũng thế. Nghĩa là phải cần cái ý muốn ham học là có thể học được một ngôn ngữ rồi. Điều quan trọng là phải nắm vững văn phạm của câu văn, không nói bồi. Vì khi lãnh đạo quần chúng mà nói động từ không chia, hoặc câu văn sai văn phạm thì khó nghe lắm. Ngay cả câu văn tiếng Việt cũng thế. Có nhiều vị cứ nói vòng vo Tam Quốc, không đi vào đề tài chính. Do vậy người nghe họ nản. Một bài diễn văn hay là một bài diễn văn ngắn, gọn có nhập đề, thân bài và kết luận đàng hoàng. Muốn cho bài văn hay phải chấm câu chỗ nào, chấm phẩy chỗ nào và chấm sang hàng dứt câu chỗ nào. Câu văn càng ngắn càng hay; nhưng rất khó viết. Vì lẽ người nghe họ chỉ muốn mình nói gì là đủ rồi.
Nói một câu văn đúng bằng tiếng Việt gồm chủ từ rồi đến động từ, tiếp theo sau là hình dung từ theo túc từ chỉ nơi chốn hay thời gian hay hoàn cảnh v.v... là đủ nghĩa. Ví dụ câu. Tôi đã đến Paris, nơi đó là kinh đô ánh sáng của Âu Châu. Một câu văn như thế rất dễ hiểu và có hai mệnh đề, một mệnh đề chánh là tôi đã đến Paris gồm có chủ từ, động từ chia ở thể quá khứ và túc từ chỉ nơi chốn là Paris. Kế đó mệnh đề phụ “nơi đó là kinh đô ánh sáng của Âu Châu“. “Nơi đó“ là trạng từ. “Là“ là động từ và “kinh đô ánh sáng của Âu Châu“ là tính từ của hình dung từ đó. Ta đọc những bài văn xưa của Tự Lực Văn Đoàn như bài: Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh ta thấy hay. Vì câu văn đầy gợi hình và gợi cảm . Còn bây giờ đọc nhiều bài văn nghe nó tục tĩu, dị hợm chẳng chuyên chở một nội dung gì cả, ta cảm thấy mất thì giờ, nên gấp sách lại và tìm loại sách khác để đọc.
Câu văn tiếng Nhật không khó dùng, nhưng văn phạm của Nhật không giống văn phạm Việt Nam. Nghĩa là câu văn ấy được cấu tạo bởi chủ từ, túc từ rồi mới đến động từ. Chỉ riêng động từ không, không cần trợ từ, câu ấy cũng có thể diễn tả được năm cách khác nhau như: Ăn, không ăn, muốn ăn, hãy ăn, đã ăn v.v... Như thế chỉ riêng động từ ấy đã có thể dùng cho cả hiện tại, quá khứ và vị lai. Đó là chưa kể cách dùng kính ngữ trong câu văn tiếng Nhật. Điều ấy rất khó, nhưng nếu một người ngoại quốc mà biết dùng bốn loại nầy thì người Nhật mới khâm phục. Điều ấy cũng giống như chúng ta, nếu chúng ta nghe một người nào đó nói tiếng Việt không chuẩn thì ta cười; nhưng nếu ta nghe một người Nga, một người Đức, một người Anh hay một người Mỹ mà nói rằng: “Chắc là tôi không chịu được nổi, vì trời hôm nay nóng quá!“ Rõ ràng người ấy nói đúng văn phạm và biết cách dùng chữ. Ta phải phục. Nếu người ấy nói rằng: “Chịu tôi không nổi, vì quá nóng trời“ chẳng hạn, thì ta sẽ cười ngay. Vì cách sắp xếp câu văn không đúng. Bước sang câu văn tiếng Nhật, ví dụ như động từ cho là Yaru, có nghĩa là cho ai một vật gì đó từ người cao đưa xuống người thấp. Tiếp theo là ageru, nghĩa là cho một cái gì đó với kẻ ngang hàng của mình. Nếu muốn tặng một cái gì đó cho người cao hơn mình, cách thứ ba, phải nói là Sashiageru. Điều ấy có nghĩa là đồ vật ấy phải đưa lên cao hơn trán. Nếu dùng vật ấy để cúng dường, để dâng lên cho chư Phật, chư vị Bồ Tát, Vua chúa v.v… thì tất cả những danh từ đứng trong câu văn muốn nói phải dùng chữ “ngự“ hay chữ “ô“ và động từ chia ở thể lễ phép nhất. Ví dụ động từ “là“ gọi theo tiếng Nhật là “da“ nhưng khi chia ở thể lễ phép phải gọi là “de gozaimasu“.
Khi học một ngoại ngữ mà nghe hiểu người ta nói và mình nói người ta hiểu đã là khá lắm rồi. Đầu tiên mình chỉ nói cho người ta nghe thôi và khi họ hỏi lại, mình chẳng biết trả lời, hoặc trả lời sai. Điều ấy chứng tỏ rằng khả năng nghe của mình còn kém. Hãy về mở truyền hình lên và nên nghe phần tin tức hằng ngày bằng tiếng địa phương hoặc những vở kịch ngắn chẳng hạn, thì ta sẽ dễ hiểu và học được từ cách đối thoại rất nhiều. Những ngôn ngữ đối thoại ấy có thể là những câu ta đã học ở trường rồi, nhưng đã quên ít dùng đến thì nay nhìn nghe truyền hình hoặc radio mà ta có thể sử dụng tiếp danh từ ấy khi giao tiếp. Ở đây ta có một cái lợi là đa phần những xướng ngôn viên trên các đài truyền hình đều dùng ngôn ngữ tiêu chuẩn của nước đó, chứ không nói tiếng địa phương, nên ta dễ tiếp thu. Ví dụ như ở Nhật thì dùng tiếng Tokyo làm tiêu chuẩn. Ở Đức dùng tiếng vùng Hannover làm tiêu chuẩn. Ở Việt Nam có thể tiếng Hà Nội làm tiêu chuẩn v.v..
Khi phát âm sai người đối diện họ sẽ cười mình. Nếu là bạn bè hay Thầy cô giáo họ có thể sửa lại cho mình, nhưng khi đã đi ra thuyết trình cho thiên hạ nghe về một vấn đề gì đó thì mình đã là cái đích cho mọi người nhắm vào đó để học hỏi, để lấy ra một bài học kinh nghiệm chẳng hạn, thì trong trường hợp nầy phải rất là thận trọng.
Khi người ngoại quốc nói chuyện với ta mà ta hiểu được cái cười của họ, cái lắc đầu, cái suy tư, cái trầm ngâm, cái ý không ưa v.v... thì bạn đã giỏi ngoại ngữ rồi đó. Hoặc giả có nhiều người khi nghe câu nói chẳng hiểu gì hết mà đã cười rồi, chứng tỏ điều ấy mình còn ngơ nghếch lắm. Hoặc giả cũng có đoạn đáng vỗ tay thì không vỗ, những đoạn không đáng vỗ tay lại vỗ lớn chẳng hạn. Điều ấy chứng tỏ rằng mình không nắm vững ý chính của ngôn ngữ mà mình đang nghe. Trong trường hợp nầy tốt hơn hết như ông bà mình vẫn thường khuyên là “biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe“. Nghĩa là làm thinh, không phát biểu và không biểu lộ qua hành động thì người ta sẽ không hiểu gì về mình cả. Đây là cơ hội để bạn học ngôn ngữ. Lúc về nhà phải biết rằng mình còn kém, phải cần nỗ lực gấp hai, gấp ba lần như thế mới được. Nếu bạn đi thuyết trình cho hãng mà chẳng thuyết phục được một khách hàng nào mua đồ của mình giới thiệu thì quả thật đã thất bại rồi. Điều quan trọng ở đây là bạn khi trình bày câu chuyện phải có tính cách thuyết phục cao, mà muốn thế thì lý luận của bạn phải giỏi. Trong trường hợp nầy đòi hỏi ngoại ngữ của bạn phải rõ ràng, rành mạch và dĩ nhiên là không thể có một ngôn ngữ nói tiếng bồi nào trong buổi thuyết trình của bạn hôm đó cả.
Thật sự ra điều nầy nó không khó lắm đâu. Nếu bạn muốn trở thành người học giỏi ngôn ngữ thì bạn chỉ cần chăm chỉ học hành và nắm vững vấn đề là được. Ở đây không có đặt thành vấn đề là thông minh hay không thông minh. Điều nầy thiết tưởng nó không cần thiết lắm. Đứng trên phương diện giáo dục mà nhìn thì mỗi cá nhân của chúng ta cần làm chủ đến 80 phần trăm mọi vấn đề. Sau đó 10 phần trăm là ta học được từ Thầy bạn, 5 phần trăm thông minh và 5 phần trăm là hên xui, may rủi. Nếu bạn tổng hợp lại thống kê trên đã đủ 100 phần trăm rồi đó. Bạn đừng trách người khác và trách bất cứ cái gì cả, mà chỉ nên trách là mình dụng công chưa hết 80 phần trăm đó, nên mình đi lạc đề. Trong khi đó chư Phật, chư vị Bồ Tát và các vị Thánh Nhân họ đã sử dụng tự lực của sự học sự tu đến 100 phần trăm nên họ thành Thánh, còn chúng ta không chịu sử dụng hết nên mình vẫn còn là phàm phu tục tử vậy.
Ngôn ngữ thật sự ra chỉ là một sự lặp lại mà thôi. Ví dụ bạn nói bằng tiếng Anh rằng: Today, I go to school. Tiếng Pháp là Aujourd’hui je vais à l’école. Tiếng Nhật là Kyo watashi wa gakko ni Ikimasu. Tiếng Hoa là Chintien wo chu sueso, tiếng Đức là Heute gehe ich in die Schule v.v... còn rất nhiều ngôn ngữ khác mà ta cần phải học nữa, nếu ta muốn. Tuy nhiên khi nói một câu bằng ngôn ngữ nào là phải rõ ràng rành mạch, xếp cho đúng câu, đúng nghĩa và đúng văn phạm. Như thế ta nói lần thứ nhất cho đến lần thứ 20, rồi 50, rồi lần thứ 100 v.v… chắc chắn ta sẽ giỏi. Nhưng khi học xong rồi bỏ nó vào đâu? Trong óc của chúng ta có rất nhiều ngăn chứa. Nó cũng giống như một tủ lạnh có ngăn để mát, có ngăn đông đá. Điều quan trọng ở đây là bạn phải nhớ cái đồ nào để vào ngăn nào, đừng cho lộn xộn là được. Ngoài ra phải do sự tích lũy làm chủ và tính nhạy bén của bạn. Muốn thế bạn phải tập làm quen. Nghĩa là một ngôn ngữ phải học ít nhất từ 6 tháng đến một năm mới có thể giỏi được. Ở đây tôi muốn nói với những người ở độ trung bình, chứ không nói với những người giỏi hay với những người không chịu cố gắng. Học xong một ngoại ngữ bạn đừng cho nó đông đá mà hãy tìm cách thực tập ngoại ngữ ấy, nếu được hằng ngày thì càng tốt, ít lắm thì một tháng cũng phải có cơ hội nói một lần.
Nếu không, bạn sẽ cứng miệng khi gặp người sử dụng ngôn ngữ ấy.
Nếu bạn giỏi, một người có thể chứa trong ngăn óc của bạn đến 30 ngăn hay 40 ngăn ngoại ngữ khác nhau, mà khi rút ra để dùng, người ấy chẳng bị lộn lạo gì cả. Trong trường hợp nầy người ta gọi là “thiên tài“ có nghĩa là cái tài giỏi ấy từ trời, nhưng ở đây chỉ cần “nhân tài“ là bạn có thể giỏi rồi, đâu có cần đến thiên tài nữa.
Các ngôn ngữ Á Châu đa phần tượng hình như tiếng Hoa, tiếng Đại Hàn, tiếng Nhật và tiếng Việt cổ. Có nghĩa là nếu bạn không thuộc mặt chữ và ghi vào đầu óc của bạn thì bạn không thể nào nhớ và viết cũng như đọc chữ ấy là gì. Trong khi đó, ngôn ngữ Tây Phương lại khác. Mặc dù bạn không hiểu nghĩa câu văn đó ý gì, nhưng bạn có thể đọc được. Đây là cái tiện lợi cho những ngôn ngữ dùng theo mẫu tự A, B, C. Ví dụ như tôi có thể sử dụng nhiều ngôn ngữ để trao đổi với người ngoại quốc nhưng khi gặp chữ Ấn Độ, Népal, Bhutan, Tây Tạng, Lào, Cao Miên, Thái Lan, Tích Lan v.v... thì tôi cũng chịu trận như quý bạn thôi. Trong những trường hợp nầy dùng ngôn ngữ giao dịch thông dụng trên thế giới ngày nay là tiếng Anh thì dễ dàng nhất. Tiếng Anh tuy không phải là ngôn ngữ có nhiều người nói nhất trên thế giới như tiếng Trung Hoa. Tuy nhiên tiếng Anh là tiếng thế giới, bạn đi đâu hay ở bất cứ nơi nào trên quả địa cầu nầy bạn cũng có thể dùng được cả. Nếu bạn chỉ biết ngoại ngữ là tiếng Hoa, khi sang Âu Châu hoặc Phi Châu mà có được một người thông dịch tiếng nầy qua tiếng địa phương cho bạn là điều hơi khó đấy. Cũng như tiếng Đức và tiếng Pháp tuy là đại diện cho những nước có nền kinh tế hùng mạnh nhất nhì ở Âu Châu, nhưng những ngôn ngữ nầy cũng chỉ dùng trong phạm vi Âu Châu thôi, còn khi qua Úc hoặc Nam Mỹ thì khó mà sử dụng đến được.
Ngôn ngữ Đức là một trong những ngôn ngữ khó nhất nhì Âu Châu, gần bằng tiếng Nga vậy. Tuy nhiên, nếu bạn siêng năng, bạn cũng có thể giỏi bằng hay giỏi hơn người Đức cũng là chuyện bình thường thôi. Vì có không ít người Đức không biết văn phạm tiếng Đức là gì. Điều nầy nó cũng giống như nhiều người Việt Nam thôi. Vì khi cha sinh mẹ đẻ ra họ, có bao giờ họ đến trường cho hết bậc tiểu học đâu mà họ biết. Họ là những người kém may mắn hoặc lười biếng đã bỏ lỡ đi một cơ hội lớn về ngôn ngữ rồi đó bạn ạ. Ngày nay con em người Việt Nam có mặt khắp nơi trên thế giới là một đặc điểm vô cùng lợi lạc. Vì lẽ các em có đến hai nền văn hoá trong một lúc. Đó là văn hóa của quê hương cha mẹ mình và nền văn hóa thứ hai là nền văn hóa bản xứ, mà người bản xứ họ thiếu nền văn hóa thứ nhất của người Việt Nam mình.
Cách cấu tạo câu văn tiếng Đức cũng khác lạ lắm. Ví dụ như một câu nói, bình thường rất giống tiếng Pháp và tiếng Anh; nhưng nếu nói câu nói ấy có trợ động từ thì trợ động từ ấy sẽ đứng sau chủ từ và động từ chính nằm ở cuối câu. Trong khi đó tiếng Anh và tiếng Pháp khác. Có nghĩa là trợ động từ nằm sát động từ rồi mới đến túc từ. Ví dụ câu tôi muốn thăm Paris. Tôi là chủ từ, muốn là trợ động từ, thăm là động từ chính và Paris là túc từ chỉ nơi chốn. Nếu nói tiếng Đức đúng cách phải nói rằng: Ich will (möchte) Paris besuchen. Ich là chủ từ, will hay möchte là trợ động từ, Paris là túc từ và besuchen là động từ chính. Nếu viết bằng tiếng Anh thì phải viết I shall visit Paris hay tiếng Pháp là Je voudrai (veux) visiter à Paris. Tiếng Pháp hơi khó hơn một chút là khi có trợ động từ đứng trước thì động từ chánh đứng phía sau phải để nguyên mẫu và túc từ chỉ nơi chốn phải có chữ “à“ đứng đầu. Học ngôn ngữ là phải để ý cách dùng và sau đó từ từ đọc sách sẽ qua đi. Khi quen dần mình tập dịch những câu văn ngắn gọn, dễ hiểu từ từ mình sẽ thuần thục. Ở đời không có ai là Thánh cả. Ai cũng bắt đầu từ chỗ phàm phu để tiến lên con đường Thánh, chứ không phải sanh ra đã là Thánh nhân rồi thì đâu có cần ở cõi Ta Bà nầy nữa mà làm gì?
Vậy quý bạn nào muốn học ngoại ngữ giỏi thì cứ bắt đầu. Điều quan trọng ở đây là sự học hỏi ấy không bao giờ có giới hạn ở tuổi tác và địa vị, nên người xưa mới nói rằng:
“Học hải vô nhai cần thị ngạn
Thanh không hữu lộ, chí vi thê“
Nghĩa là:
“Biển học không bờ, siêng là bến
Trời xanh có lối, chí là thang“
Quý vị chắc đồng ý với tôi về điều nầy? Và bây giờ tôi xin cống hiến đến quý vị và các bạn cách học làm sao cho mau nhớ và càng phải được nhớ lâu nữa, thì đây là phương pháp.
Nếu học bài của trường Tiểu hay Trung Học cũng giống nhau thôi. Chỉ có bài nhiều ít tùy theo giáo sư cho mình. Ví dụ, một bài nói về lịch sử hay địa lý hoặc vạn vật, ngay cả thơ văn v.v… cũng đều có thể ứng dụng với phương pháp nầy được. Đầu tiên hãy ngồi thật yên lặng ở một nơi không bị chi phối, tiếp theo là đem bài ấy đọc qua một lần thật chú tâm trong một phút. Điều ấy có nghĩa là nội dung chính quý vị và các bạn đã nắm lấy rồi. Sau đó chia bài ra làm 3 đoạn. Quý vị đọc qua đoạn một một lần nữa, rồi cho từng câu, từng chữ vào đầu mình trong một phút nữa. Đoạn thứ hai cũng làm thế. Sau đó nối đoạn hai với đoạn đầu và nhắm mắt lại đọc trong đầu cũng như đọc ra thành tiếng như lúc trả bài và sau đó học đoạn ba, tiếp theo là nối đoạn ba với đoạn hai rồi đoạn một. Như vậy tổng cộng chừng 5 phút là bạn có thể học thuộc lòng xong một trang A5. Nếu bạn không tập trung tư tưởng được nhiều thì phải đọc trong nhiều lần như thế để thuộc. Tôi cam đoan với bạn là khi bạn đã cố gắng học thuộc rồi thì bạn sẽ tự tin hơn. Ví dụ như bạn không ngại khi gặp Thầy mình hỏi bài và rất hãnh diện với bạn bè, vì bạn được Thầy, cô khen và cuối tháng, cuối năm thi đậu điểm cao. Bạn nên nhớ rằng người học trò chỉ có bổn phận là học, mà đã đến trường không chịu học thì thử hỏi phải làm cái gì đây để báo ân cho ông bà cha mẹ, Thầy Tổ và đàn na tín thí bây giờ?
Khi học lên Đại Học thì không cần phải học thuộc lòng như thế, nhưng bài vở những ý chính phải nắm vững. Có thể phải tô đậm bằng mực màu lên những nơi đáng chú ý và cũng có thể cho ta biết rằng sách ấy, môn ấy, ta đã đọc qua. Thời gian trước khi thi, chỉ cần ôn lại những chỗ gạch chính là đủ. Nếu các bạn học Tiểu Học, Trung Học và Đại Học mà thực hành như tôi vừa nói thì tôi đoán chắc rằng nếu bạn không đỗ tối ưu thì cũng ưu và nếu không bình thì cũng bình thứ, chứ tuyệt nhiên không bao giờ đậu thứ và thi hỏng đâu mà sợ.
Ngày nay ở ngoại quốc học kiểu khác. Nghĩa là Thầy giáo cho học sinh, sinh viên biết tổng quát khá nhiều rồi khai triển tinh thần làm chủ ấy khi trình bày quan điểm của mình cho giáo sư nghe và giáo sư sẽ góp ý vào. Cách dạy nầy hay, tôi không phản đối, nhưng nếu một công thức toán học không học thuộc, một phương trình khi giải phải cần đến sách vở và tự điển thì phải nói rằng nó ngồ ngộ làm sao. Khi tôi còn học Tiểu Học và Trung Học tại Việt Nam thuở bấy giờ không có lối giáo dục như thế.
Ngày xưa nếu người học trò trả lời em không biết; hoặc không có thời giờ để xem bài, sẽ bị phạt ngay, bằng nhiều hình thức khác nhau, chứ đâu có như ngày nay là cứ thật tình trả lời như thế, rồi Thầy giáo kêu người khác, mà đã chẳng có một lời khuyên nào với những học trò kia thì quả là một lối giáo dục hoàn toàn mới. Đa phần ở Á Châu chúng ta chỉ học từ ông Thầy những gì ông Thầy biết là đủ.Trong khi đó cái học của Âu Mỹ là cái học khai phóng, tạo cho con người có đầu óc tự tin và tự chủ khi trình bày điều mình muốn nói. Điều ấy tạo cho học trò và sau nầy đi vào trường đời có nhiều bản lãnh hơn; nhưng bảo đọc một bài thơ của Nietzche hay Victor Hugo chẳng hạn thì người học trò thời nay không làm được. Chỉ nhớ loáng thoáng cái gì đó rồi trình bày mà thôi. Còn ngày xưa chúng tôi là phải học thuộc lòng. Tất cả đều phải học thuộc lòng. Tiếng Pháp gọi là récitation, tiếng Đức cũng nói thế nhưng viết khác rezitation – rezitieren. Cái lợi của học thuộc lòng là khi đi giảng hoặc thuyết trình, một phần để thay đổi không khí, một phần để kéo dài thời gian, một phần khác không kém phần quan trọng là lỡ mình quên đi phần chính của việc nói pháp hay thuyết trình thì mình chêm thơ vào để giải bày và trong khi đó đầu óc mình nó sẽ móc nối lại với tư tưởng trước đó mà mình đã lãng quên. Ở dưới cử toạ sẽ hầu như không để ý về sự sơ hở nầy của mình, mà đôi khi còn vỗ tay tán thưởng những đoạn thơ hay, ý vị nữa thì mình sẽ tự tin, lấy lại tinh thần để lái đi tiếp tục câu chuyện, nhưng đâu có ai biết rằng đó là thủ thuật của diễn giả. Thế nhưng trong trường hợp nầy diễn giả chẳng thuộc một bài thơ nào hay một câu chuyện ngụ ngôn, trào phúng nào cả thì phải nói rằng phần thuyết trình hôm ấy nó sẽ trở nên buồn tẻ lắm.
Còn một việc nữa không kém phần quan trọng trong lúc giao tế là nên nhớ gương mặt mà người mình đã gặp một vài lần rồi, nếu nhớ được tên thì rất quý. Nếu người ấy lỡ có gọi phone đến cho mình mà mình không nhận ra tiếng nói của người ấy và cũng chẳng nhớ lại tên họ, thì quả thật rất bất lợi trong việc ngoại giao vô cùng. Lẽ ra khi nghe tiếng alô đầu tiên bạn phải reo lên là bạn hay ông, bà Nguyễn Văn ... gì đó đã gọi cho mình, thì đầu dây điện thoại kia họ sẽ vui lắm. Vì người bên kia đầu dây có thể ở xa với bạn lắm và đã lâu lắm rồi không gặp bạn, nhưng lúc nào bạn ấy cũng nhớ đến họ, nên bạn mới nhớ đến tiếng nói và nhớ đến tên. Chắc chắn họ sẽ vui và những giao dịch sau đó đa phần bạn sẽ gặt hái thành công.
Có nhiều người thuộc cả hàng trăm số điện thoại và tên đường phố. Có nhiều người không chạy Taxi mà Paris có bao nhiêu con đường chính họ đều nằm lòng. Hoặc giả khi nói về lịch sử, danh nhân và các cuộc cách mạng trên thế giới v.v... phải đòi hỏi bạn nói đúng ngày, giờ, năm tháng và sự kiện lịch sử chứ không thể nói u ơ là vào khoảng năm đó v.v… ví dụ như khi nói về cách mạng Pháp là phải nói xảy ra vào ngày 14 tháng 7 năm 1789. Cách mạng Trung Hoa Dân Quốc là vào ngày 10 tháng 10 năm 1911. Cách mạng Việt Nam là ngày 1 tháng 11 năm 1963 v.v… Còn những phương diện khác nữa cũng cần đòi hỏi ở bạn nhiều vấn đề tâm lý nữa mới có thể làm cho bạn thành công trọn vẹn được.
https://www.chuabuuchau.com.vn/chuon...ioi_20848.html
-
https://www.youtube.com/watch?v=0ahfq7PdB4I
Thầy Phong Thủy Tam Nguyên Hướng Dẫn Cúng Lễ Tạ Thần + Tạ Táo + Phóng Sinh Năm 2018 Hay Nhất VN
-
https://www.youtube.com/watch?v=eB98vycqZsI
CÁCH GIẢI HẾT XUI, PHONG LÔNG ÁM LÀM ĂN NHANH GIÀU
-
https://www.youtube.com/watch?v=FQk_vPLthw0
Độc đáo máy xin xăm tại chùa Vạn Phật, TPHCM | VTC1
-
https://www.youtube.com/watch?v=0mqPbc6L9wE
Máy xin xăm tự động tại chùa Vạn Phật, xin xăm thời công nghệ 4.0
-
https://www.youtube.com/watch?v=H3ZLymZbg2c
Chảo bánh mì đắt đỏ nhất Sài Gòn 55k nhưng khách vẫn ùn ùn đến ăn và đây là lý do
-
https://www.youtube.com/watch?v=kjl7RjMvFo0
Máy gọt dừa đỉnh của đỉnh đảm bảo bạn chưa từng nhìn thấy
-
-
-
-
XUẤT THẦN KÝ
(Lư Thắng Ngạn văn tập 020 – Mạn đàm về Linh cơ thần toán)
Trước đây lúc tôi học cao trung, có 1 ông thầy họ Nhan kể chuyện, có nói đến 1 người nào đó ở khu nọ, có khả năng xuất thần, thầy Nhan nói : “Những người như vậy, ban đêm lúc ngủ, linh hồn sẽ từ đỉnh đầu bay ra ngoài, đi ngao du khắp nơi, có khi đi rất xa rất xa, nhưng nếu trước khi trời sang không bay về, thì sẽ xảy ra nguy hiểm, với lại giả dụ người ngủ chung bên cạnh muốn hại anh ta, chỉ cần lật tấm thân của người đã xuất thần lại, đầu chúi xuống phía dưới, thì linh hồn của người đó, sẽ không nhập về thân xác trở lại được nữa, người đó sẽ chết.”
Tuy nhiên, lúc đó, bạn bè nghe thầy Nhan kể chuyện, chẳng qua là câu chuyện mà thôi, không ai tin chuyện xuất thần đi ngao du là thật, nhưng đến hôm nay, tôi không phải đang kể chuyện thần thoại hay mê tín, nhưng tôi cho rằng, xuất hồn ra ngoài đi khắp nơi là thật, nhưng xuất hồn đi ngao du chỉ có 1 số ít cực ít người mới có khả năng này, những người khác muốn xuất thần, e rằng không dễ chút nào.
Có người cho rằng, những gì thấy trong mơ, đều không phải là hồn xuất ra ngoài đi chơi, mà nằm mơ thì có rất nhiều cách giải thích, nhưng tuyệt đối không phải là hồn xuất ra ngoài đi ngao du, mà là dưới tác dụng của hệ thống thần kinh, tim, đương nhiên cũng có tác dụng của hồn trong đó, chuyện hồn đi du lịch, không phải hồn chui từ đỉnh đầu ra, mà là tự du lịch trong ngũ tạng lục phủ của mình, trong cơ thể người nếu bị bệnh, ác mộng, giấc mơ lạ sẽ xuất hiện liên miên, còn những người bình thường, giấc mơ của họ gọi là “Thanh mộng”, đó là lúc linh hồn xoay chuyển trong não, tự mình đi vào tam giới, rất dễ nhìn thấy tiền kiếp của bản thân mình, rồi sau đó lại quay ra ngay !
Những người có thể xuất hồn, ắt biết thần thông, mà muốn có thần thông thì phải luyện linh, linh hồn mới có thể mở cửa Thiên môn của bản thân mình, đó mới là đỉnh cao của Thuật xuất thần, 1 người tu luyện cả đời muốn khai thông thiên môn của mình quả là 1 chuyện không dễ dàng gì, đó là cửa ải lớn nhất của người tu hành để thông thiên xuyên địa. Không thể không biết, Thiên môn cũng có thần giữ cửa, không những có sức lực rất lớn, mà ngài không chịu lui bước, muốn khai thông mở cửa Thiên môn, thì mới có thể xuất thần được, bay lên trời thành tiên cũng dễ hơn.
Tôi từng gieo quẻ cho 1 người, nhiều lần đoán vận mệnh, nhưng lại không đoán được vận mệnh của người này, người này họ Trần, tên Minh Tú, năm nay 47 tuổi, cả người nổi lác, ngứa ngáy gãi đến chảy mủ, dùng tay gãi ngứa, tay hay dính đầy máu, không gãi thì ngứa không chịu nổi, còn gãi thì gãi đến tróc da chảy máy, ban đêm nằm ngủ, suốt đêm không ngủ được, kêu la thảm thương, khổ sở vô cùng, giống như có người đang đánh mình vậy, ngứa vô cùng, người nhà của anh ta yêu cầu tôi gieo quả đoán vận cho anh ta, tôi từng ban đêm lập hương án, gieo nhiều lần quẻ, nhưng quẻ không lập được, cảm thấy kỳ lạ, đến khi nửa đêm, giữa không trung sao trời lấp lánh, đột nhiên có 1 sao băng từ hướng tây xẹt ngang, rồi đi theo hướng đông, để lại những tia sáng lấp lánh trước bàn thờ của tôi, tôi nhỉn thấy đó là Bắc Đẩu Tinh Quân, vị này tay cầm phất trần, hóa thành lão đạo sĩ, thân mặc áo bát quái, mặt mày tươi rói, nói với tôi : “Liên Sinh, hương án có thể dẹp rồi ! Hồn người này đã đi vào Đông Ngạc Điện, quẻ của dương gian khó mà đoán được, nếu con xuất thần, tự khắc sẽ biết !”
“Đa tạ Tinh Quân” Tôi hợp chưởng lạy tạ Tinh Quân, phút chốc Tinh Quân đã biến mất.
Đêm khuya, trước khi đi ngủ, tôi cố tình đốt 1 nén nhang dài, hướng sang phía Đông cúng bái, miệng niệm : “Thiên nhật rửa thân, nguyệt luyện hồn ta, trời tròn đất vuông, lục luật cửu chương, lễ bái Đông Ngạc, mau mau đi đến, Liên Sinh thừa lệnh Địa Tạng Vương luật lệnh.” Niệm 3 lần, tôi lên giường ngủ, nhắm mắt lại, nhưng thấy 1 âm thần đứng phía trước vẫy tay, tôi đi theo vị này, rẽ trái rẽ phải, đi qua mấy con đường lớn, nhìn thấy 1 ngôi miếu dựng trước mặt, trên đó có 1 tấm biển viết : “Đông Ngạc Thần Cung” Cung điện nguy nga tráng lệ, tôi cùng vị âm thần bước nhanh vào trong, lễ bái Đông Ngạc Đại Đế, Đông Ngạc Đại Đế thân cao 8 thước, tướng mạo đường đường, rất có chính khí, mặt đen có râu, dưới điện có 1 người đang quỳ, tôi nhìn sang đó là Trần Tú Minh, lúc này trên người anh ta không còn quần áo, còn có mấy con trăn đang bò trên người, có vô số rết, bò cạp, sâu, đang hút máu của anh ta, còn có âm binh đánh lên người anh ta. Trần Tú Minh nằm trên đất, kêu khóc thảm thiết.
“Trần Tú Minh tại sao lại phải chịu khổ hình như vậy ?” Tôi hỏi âm binh.
“Người này trước đây sống ở dương gian, nhưng, dùng kế lừa gạt phụ nữ, cưỡng hiếp ở chùa, làm nhục trinh tiết người phụ nữ, làm ô uế nơi đất thánh, sau đó người phụ nữ đó treo cổ tự vẫn, chết xuống âm phủ tố cáo, nên hắn đáng có quả báo này, nên mới sống không được, chết không xong, lây lất trên đó chịu tội, thân tuy chưa chết, nhưng hằng đêm hồn xuống địa phủ chịu cực hình.”
Tôi nghe vậy, trong lòng sợ hãi, ai nói trần gian không có quả báo ! Đây là “ác giả ác báo, chỉ có điều sớm hay muộn thôi.”
Tôi nhớ đến 1 câu nói trong kinh : “yêu nghiệt thấy phước, ác quả chưa chín, đến lúc ác quả chín muồi, tự chuốc lấy tội. Trinh tường thấy họa, quả thiện chưa chín, đến lúc quả thiện chín muồi, sẽ đón lấy đều phước. Đánh người thì bị đánh, oán trách người thì bị oán trách, chửi mắng người thì bị chửi mắng, giận người khác thì bị giận lại. Người đời không nghe thấy, không biết có chuyện này, kiếp này tạm bợ ngắn ngủi, sao lại làm ác, đừng xem nhẹ cái ác nhỏ, có thể gây họa lớn, giọt nước tuy nhẹ, nhưng có thể làm tràn ly.
Tội lỗi là do tích tiểu thành đại. Đừng xem nhẹ cái thiện nhỏ, tưởng là không có làm phước gì, nhưng giọt nước tuy nhẹ, cũng có thể làm đầy ly. Khi phước đã đầy, là do từng chút góp nhặt mà ra.”
Tôi từ Đông Ngạc Thần Cung trở vể, từ giấc mơ tỉnh lại, tôi hỏi người nhà của Trần Tú Minh, có phải ban đêm anh ta hay nằm ác mộng không ? Họ nói : “Thầy Lư, không dám giấu ngài, đêm nào nó cũng nằm mơ thấy có trăn quấn người, rết, bò cạp, sâu bò khắp người, có người quất roi vào người nó, miệng thì lảm nhảm, ác mộng không dứt, không biết phải làm sao ?”
“Chậc ! Nếu là nhân quả, tôi cũng không có cách !” Tôi lắc đầu nói
Điều này là có thật, có rất nhiều người bệnh nặng từng đến tìm tôi, vì bác sĩ đã chẩn đoán là không cứu được, kết thuốc chữa, mạng sống tính bằng từng ngày từng giờ, tôi chuyển lời cầu xin thần thánh, có khi thần thành ra tay trị hết 1 cách lạ lùng, cho nên thần linh ban điều kỳ diệu là nhiều vô kể, nhưng cũng có 1 số thần thánh lắc đầu than rằng : “Giữa trời và đất, ngũ đạo phân minh, trong cõi hư vô, vô cùng vô tận. Ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ, họa phước kế thừa, tự mình làm lấy, tự mình hứng chịu.” Tức là không trị được, không trị được hay trị không khỏi, trời phật tuy từ bi, nhưng sinh tử khó thay đổi, có người tìm đến cầu xin tôi, tôi chuyển lời cầu xin thần thánh giúp đỡ, thần thánh ngoài việc lắc đầu, không nói lời nào, bởi nhân quả quả báo rất lợi hại, trên trời dưới đất đều có nguyên do, nghiệp lực ở thân, không thể dựa vào 1 vị thần mà có thể thay đổi hay chữa khỏi hết được.
Ở đây, tôi không phải khinh bỉ sức mạnh của các vị thần, mà tôi biết bất cứ 1 vị thần linh nào, cũng không phải cái gì cũng có thể làm được tất, con người chỉ có thể dựa vào sức lực của mình, phối hợp với thần lực, như vậy mới có thể thành công được, phát nguyện làm 1 việc thiện lớn không dễ, nhưng nếu bệnh hiểm nghèo, được chữa khỏi, phát nguyện làm 1 việc lớn in sách kinh tặng người đời, cũng nên làm lắm !
https://www.facebook.com/chanphatmat...80068442214635
-
-
LIÊN SINH HOẠT PHẬT KỂ TRUYỆN QUẢ BÁO DO SÁT SANH
(Trích từ sách " Địa Ngục Biến Hiện Ký của Liên Sinh Hoạt Phật Lư Thắng Ngạn)
Từng có một người nữ mắc bệnh “thiên đầu thống” lâu cả 10 năm rồi, đã tìm gặp các bác sĩ trong cũng như ngoài nước, nhưng trước sau không cách nào làm thuyên giảm bệnh. Có thể nói các bác sĩ đã bó tay, vô phương cứu chữa. Bà này đến quy y tôi. Trì “Thượng Sư Tâm Chú” cả trăm vạn lần, liên tục tụng niệm. Có một lần, bà đến gặp nói với tôi: “Sư Tôn, con thực sự có việc muốn cầu xin nên mới quy y Ngài, hy vọng Ngài tha lỗi cho con.”
Tôi nói: “Tôi không để ý gì đâu, rất nhiều người đến quy y, tôi đều xem như nhau cả.” Tôi hỏi: “Bà cầu xin gì vậy?” Lúc này bà mới nói ra nguyên do quy y là vì muốn Sư Tôn trị bệnh thiên đầu thống cho bà. Khởi đầu tôi dùng “gia trì lực”, “phù chú lực” giúp bà ta, nhưng trước sau không đúng yếu điểm. Cuối cùng tôi dùng Thiên nhãn quan sát, lúc này tôi đột nhiên phát hiện ra trên đầu bà bị tháp vào một cây đinh vô hình làm đau. Đinh màu tím, dài 5 tấc, xúc chạm làm đau dây thần kinh. Tôi kinh hãi biết rằng cây đinh vô hình làm đau này là từ âm phủ mà ra, do đó tôi phải tìm sự chỉ giáo của Minh Vương.
Tôi đã hỏi Minh Vương việc gì đã liên quan đến cây đinh vô hình làm đau của bà đệ tử này. Minh Vương nói:
“Đệ tử của Ngài khi còn trẻ rất thích ăn loại gà đồng, ếch, lúc ăn ếch thì lấy dầu đốt nướng ếch, số ếch bị nướng chết vô số kể, đã vượt qua phước báo của mình, cho nên Minh phủ mới cho phát ra cây đinh làm đau này để trừng phạt.” – “Lý do như thế, bây giờ làm sao để giải cứu?” Minh Vương đáp:
“Chỉ có phóng sinh và trì Vãng Sanh chú” Tôi nói:
“Tôi sẽ khuyến khích bà ta phóng sinh và trì chú Vãng Sanh. Trước mắt bà ấy đã trì cả trăm vạn Thượng Sư tâm chú rồi.” Minh Vương nói: “Như thế cây đinh làm đau sẽ tự nhiên biến mất thôi.” Phải nói điều thật kỳ lạ là chuyến đi Minh phủ gặp Minh Vương xong thì bệnh thiên đầu thống của bà đệ tử như không có cánh mà bay, sau một giấc ngủ tỉnh dậy, bệnh bà không còn đau gì nữa, cơn đau giống như được nhổ ra khỏi đầu, khác trước kia một trời một vực, đau đớn hoàn toàn được giải trừ. Tôi lại xử dụng Thiên nhãn xem thì không còn trông thấy cây đinh làm đau nữa.
Tôi hỏi: “Bà thích ăn ếch lắm phải không?” Bà ta trả lời:
“Sư Tôn biết cả rồi!” – “Ăn tất cả bao nhiêu con?”
“Tôi đi chợ mua về nướng ăn không biết là bao nhiêu nữa.”
“Bây giờ thì không được ăn nữa, thấy rồi đó, mua mà phóng sanh, niệm cho thật nhiều chú Vãng Sanh, như thế thì bệnh thiên đầu thống sẽ không tái phát” – “Xin tuân lệnh Sư Tôn.”
Nữ đệ tử này, từ đó không ăn thịt ếch nữa mà ngược lại chỉ lo phóng sinh ếch, niệm chú Vãng Sanh cả trăm vạn lần. Lấy sự linh cảm đến với mình báo cho nhiều người biết, dẫn rất nhiều người đến quy y tôi.
Cư theo tôi biết rằng có rất nhiều người bị cây đinh làm đau tháp (cấy) vào người rồi. Những cây đinh này là từ Minh phủ phát xuất có tác dụng trừng giới, có người bị đau vai, người bị đau lưng, người bị đau đầu, người bị đau các khớp xương, có những người bị đau răng, đau chân, đau ngón tay, vân vân. Nói rằng không nhất định từ Minh phủ tạo ra, nhưng hy vọng mọi người lo việc phóng sanh thật nhiều, đọc chú Vãng Sanh thật nhiều. Tiêu, tiêu trừ nghiệp chướng!
Tôi xin thực sự bá cáo với mọi người, phúc đừng hưởng cho hết tận, hưởng hết phúc ắt sinh ra tai ương. Chúng ta là những người học Phật phải biết quí trọng phúc, tạo ra phúc mới đúng. Phật từng đã dạy chúng ta “phải buông xả”, thử hỏi câu “phải buông xả” là buông xả cái gì nào? Hãy trả lời xem.
Nội dung của Ngọc Lịch Bửu Phiêu < chương 11.1 >
https://plus.google.com/100362616107...ts/2FzDWVyu7PQ
-
Quả báo do nạo phá thai:
Tintuc.OHO.vn - Nghĩa là cách đây 2500 năm trước, Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni đã vì chúng sanh mà thuyết rõ quả báo của việc nạo phá thai: “Nếu có sẩy thai, người này hiện đời, mắc báo bệnh nặng, mạng sống ngắn ngủi, chết đọa A-tỳ, chịu khổ não lớn”.
http://nguoiviet.de/uploads/News/pic/1274038398.nv.jpg
(Trích trong cuốn sách “Địa ngục biến hiện ký” của Liên Sanh Hoạt Phật
Lư Thắng Ngạn).
Cá nhân tôi chủ trương: “Xin đừng nạo phá thai.” Bởi vì sinh mệnh có được không phải dễ dàng, vả lại con người không có quyền giết chết hoặc tổn thương thai nhi. Người mang thai không có quyền nạo thai. Bác sĩ cũng không có quyền nạo thai. Có một số chính phủ hợp pháp hóa việc nạo thai, nhưng đứng trên lập trường tôn giáo, chúng tôi tuyệt đối không tán đồng nạo thai.Tôi cho rằng cá nhân người mang thai, ngay trong hoàn cảnh tồi tệ nhất cũng không thể giết chết một sinh mệnh vô tội. Cũng có những bác sĩ cho rằng có những thai nhi sinh ra có hình hài quái dị hoặc ác tật hoặc có những chứng bệnh bất trị hoặc bệnh biến di truyền bẩm sinh một khi để sinh ra sẽ làm lãng phí tiền của cho xã hội. Vậy phải làm sao đây?
Nạo hay không nạo?
Câu trả lời của tôi vẫn cương quyết rằng “Không”. Bởi vì tại âm gian, tôi đã chứng kiến rất nhiều “thai linh” (hồn các bào thai) tục gọi là “thuỷ tử linh”, tập họp trước mặt Minh Vương khóc lóc thảm thương. “Thuỷ tử linh” (linh hồn đứa bé bị nạo thai) khóc lớn!
Minh Vương nói:
“Người thế gian không biết, tuỳ tiện nạo thai, không trân quý sinh mệnh của thai nhi. Do yêu thích sống một mình hoặc mượn cớ, không gánh trách nhiệm nuôi dưỡng. Nay ta ra lệnh các con hãy bám vào thân thể của cha mẹ các con, tìm cơ hội đòi họ trả lại sinh mệnh.”
Tôi nghe Minh Vương phán vậy, trong tâm không khỏi lo lắng, băn khoăn. Cứ như tôi biết: Có một người nữ nạo thai hai lần. Hai mệnh này đã bám vào thể xác người mẹ và lớn lên hai cục bướu ung thư ngay trong noãn sào. Người nữ này đến cầu cứu tôi giúp.
Tôi biết được quả báo nhân quả này, nên đặc biệt khuyến giải bà ta đặt một bài vị “Thủy Tử Linh” (thờ trẻ bịchết khi còn trong bụng mẹ) tại Thải Hồng Sơn Trang, tôi lại dạy cho bà “Thất Phật Diệt Tội Chân Ngôn”, khuyên bà phải trì tụng mỗi ngày.
Sau này, theo dõi hai cục bướu ung thư, thì biết được cứ từ từ nhỏ dần, teo lại cho đến khi chẳng trông thấy đâu nữa! Loại chuyện như vừa kể trên cứ xảy ra mãi, chẳng hết cho được. Tôi phát giác ra sự liên quan rất lớn giữa những cục bướu trên thân thể một người không duyên cớ nổi lên - với “thủy tử linh”. Đã có người từng hỏi tôi: “Chủng tử (nhân) tội lỗi, xấu xa phải làm thế nào?”
Tôi đáp: “Chủng tử tội lỗi cũng là người vậy.”
Rất nhiều người không biết được sự trọng yếu của thai nhi, họ nhận thức rằng chưa sinh ra thì chưa là một mạng sống, nên tùy tiện làm thương tổn hoặc giết hại thai nhi, gieo tai ương tình cốt nhục khi chưa ra đời, tội ác rất sâu đậm. Chính mắt tôi chứng kiến tại âm gian, những tiếng khóc vang trời, chúng tụ tập lại như nước lũ lụt khởi dâng lên, kêu gào, gầm thét đòi trả lại mạng cho chúng, thực sự làm cho người nghe sợ hãi vô cùng. Người trên dương thế cũng không biết được rằng sinh mệnh của họ rất nguy kịch như treo trên sợi tóc, bởi rất nhiều người đã mắc phải những bướu sưng ung thư, cảm thấy kinh hoàng, lúng túng, chẳng hiểu nguyên do bệnh từ đâu. Nhưng tôi biết nguyên nhân từ đâu, đó chính là “Thủy Tử Linh” bắt đền trả. Cục bướu ung thư không phải tất cả đều do “Thủy Tử Linh”, nhưng nguyên nhân “Thủy tử Linh” mà bị bướu ung thư thì rất nhiều.
Tôi biến “Thải Hồng Sơn Trang” thành”Thủy Tử Linh” sơn trang, chủ yếu là để an ủi những “Thủy Tử Linh” bơ vơ, ly tán đang cơn oán hận. Có người đã nói tôi là mê tín. Tôi nghe mà phải cười thật lớn, thế gian này có rất nhiều chuyện khó hiểu, nên bạn tin cũng tốt, bạn không tin cũng tốt, đợi đến lúc cục bướu ung thư trưong to, rồi bạn ắt thấy mê hoặc!
Tôi có câu hỏi với mọi người: Nhân sinh tai ách nhiều, nghịch cảnh nhiều, phiền não nhiều, khổ nạn nhiều, vì sao lại nhiều như thế, có người nào có thể trả lời cho tôi biết vì sao lại nhiều?
http://tintuc.oho.vn/news/39121/qua-...-pha-thai.html
-
-
-
https://www.youtube.com/watch?v=T_LZRsLBsUs
TT. Thích Thiện Tài đã chia sẻ RẤT CHÂN THẬT về 2 người này ? (Hoa kì 05.2018)
-
https://www.youtube.com/watch?v=qgV3WXc0Q-8
NHỮNG DẤU HIỆU KHI BỊ DÍNH BÙA NGẢI VÀ CÁCH PHÒNG TRÁNH
JuMaLy Healing
JuMaLy Healing
Đăng ký1,2 N
Thêm vào Chia sẻ Thêm
111.795 lượt xem
251 66
Xuất bản 13 thg 12, 2016
NHỮNG DẤU HIỆU KHI BỊ DÍNH BÙA NGẢI VÀ CÁCH PHÒNG TRÁNH
Từ trước đến nay, bùa ngải luôn là một phạm trù bí ẩn, chúng ta đã nghe không ít lời đồn đại về bùa ngải và thậm chí có người đã từng chứng kiến tận mắt những tai họa khôn lường mà bùa ngải gây ra.
Thực tế, đã có một số công trình nghiên cứu khoa học chứng minh bùa ngải là có thật. Bùa ngải trước đây chủ yếu được dùng để thể hiện khát khao đạt được những điều tốt lành: bùa cầu bình an, ngải chữa bệnh…
Tuy nhiên, cuộc sống quá nhiều bon chen, cám dỗ, ghen ghét, đố kỵ khiến ý nghĩa tốt đẹp ban đầu bị bóp méo không thương tiếc, giờ đây nhắc tới bùa ngải, thứ hiện lên trong đầu mọi người chỉ là những thứ rất kinh khủng, những cơn đau dữ dội, tâm thần bấn loạn, mất trí,…
1. ĐỀ PHÒNG BỊ DÍNH BÙA NGẢI
Dù không hề mong muốn điều này xảy ra, nhưng các bạn cũng nên đề cao cảnh giác, có những biện pháp phòng ngừa cho bản thân, tránh những điều không may xảy ra với mình, bởi vì lòng người khó đoán lắm!
Khi bạn phải đi vào những nơi nhạy cảm, đi lên vùng núi, miền sâu…nếu sợ bị chuốc ngải, bạn nên mang theo một vật rất âm bên mình, ví dụ như mang tỏi hoặc lấy một ít phân ngỗng phơi khô, mang theo bên cạnh. Vì theo nguyên lý âm dương thì âm sẽ chống lại âm, ngỗng và tỏi là những loài sinh vật mang nhiều tính âm.
Cần cảnh giác khi tiếp xúc với người lạ, khi uống trà nếu tách trà bằng sứ nghi ngút khói mà tách lại lạnh toát thì tuyệt đối không được uống.
Khi được mời uống trà, uống nước, liếc xuống xem, nếu ly trà không thấy đáy hoặc không phản ánh hình ảnh của mình thì có thể đã bị chuốc ngải.
Đừng để người lạ biết được ngày sinh tháng đẻ của mình bởi yếu tố tiên quyết để chuốc bùa ngải một người chính là biết được họ tên và ngày sinh tháng đẻ.
Khi đi ngoài đường, nếu có đối tượng lạ bắt chuyện, nếu cảm thấy nghi ngờ, đừng bao giờ trả lời, cũng đừng để người lạ chạm vào mình.
2. DẤU HIỆU BỊ TRÚNG BÙA NGẢI
Nếu bị người khác hại, người bị dính bùa ngải thường đau nhức dữ dội, mệt mỏi, bần thần, hốt hoảng, sợ hãi, tâm thần bấn loạn…
Chúng ta có thể thử xem bản thân có bị trúng bùa ngải hay không bằng cách nhiều cách:
Dùng một quả trứng gà luộc chín, đem lăn trên người, sau một lúc, tách quả trứng ra quan sát, nếu lòng đỏ trứng chuyển thành màu đen, tức là đã bị nhiễm, nếu lòng đỏ trứng có màu đỏ tươi, tức là đã bị nhiễm rất nặng.
Lấy một nắm đậu nành hoặc đậu đen nhai, nếu có mùi tanh, tức là đã dính ngải.
Nếu ngậm cam thảo, mà bị nôn ra nước cam thảo, tức là đã trúng độc bùa ngải.
3. PHẢI LÀM GÌ KHI BỊ DÍNH BÙA NGẢI?
Trong trường hợp đã chắc chắn bị dính phải bùa ngải, hãy bình tĩnh và thực hiện những biện pháp sau:
Khi bị dính bùa ngải, tức là não đang bị chi phối và xâm hại, cần tăng cường vitamin B2 để kích thích hoạt động của tế bào não, hoá giải sự khống chế bằng tâm linh.
Ngồi thiền, luyên tập dưỡng sinh để có sức khoẻ và tinh thần thoải mái nhất.
Dùng trứng gà luộc bóc vỏ và lăn trên toàn bộ cơ thể để hút hết tà khí trong cơ thể ra bên ngoài, lăn liên tục và nhiều ngày. Sau đó kiểm tra bằng cách bẻ đôi quả trứng, nếu lòng đỏ trứng không đổi màu, có nghĩa là đã hoá giải thành công. Trứng gà sau khi lăn phải bỏ đi, không được cho người hay động vật ăn vào.
Nếu bị phát hiện dính bùa ngải, nên ngay lập tức đến nhà hộ sinh, lưu lại trong phòng đỡ đẻ khoảng nửa ngày, nhờ hơi hướm, đồ ô uế, máu huyết của nhà thương để khiến bùa ngải khó linh nghiệm.
Khi ai bị trúng trùng độc, có thể dùng hùng hoàng, tỏi và cây thạch xương bồ – Calamus, cho ba vị vào và uống với nước có thể làm cho đi cầu ra trùng độc.
Nhờ những tín ngưỡng có ý nghĩa nhất đối với bạn để ổn định lại cảm xúc, để một chén nước sạch trước mặt, cầu nguyện hoặc tụng kinh niệm phật, sau đó uống cạn chén nước.
Thay đổi môi trường sống tốt hơn, sạch sẽ hơn, tránh xa những xô bồ, bon chen để tìm thấy sự thanh thản trong tâm hồn.
4. ĐỪNG NHÌN NHẬN VẤN ĐỀ THEO CÁCH TIÊU CỰC
Trong tâm lý học, có một hội chứng tâm lý với những biểu hiện như: stress, căng thẳng, sợ hãi dẫn đến cơ thể mệt mỏi, biểu hiện những bệnh lý. Đừng quá cực đoan mà vội quy chụp là đã bị chơi bùa ngải, hãy đến tìm các chuyên gia y tế để tìm hiểu về bệnh tình xem sao đã.
Nếu bạn luôn gặp thất bại trong cuộc sống, làm ăn thua lỗ, phá sản, hãy nghĩ lại xem bạn đã sai ở đâu, đã vấp phải khúc mắc nào, đừng vội cho rằng đối thủ ghen ghét nên chơi bùa ngải với bạn.
Nếu tình cảm trục trặc, chia tay người yêu, đừng vội nghĩ rằng người yêu bạn bị chuốc bùa ngãi, hãy nghĩ lại xem 2 bạn có thực sự hợp nhau hay không? Có thật sự ở bên nhau thấy hạnh phúc không?
Nếu gia đình cãi vả, con cái hư hỏng, thay vì hoang mang vì nghĩ đã dính bùa ngải thì hãy bình tĩnh mà nhìn nhận xem ai đúng ai sai trong trận cãi vả đó, nghĩ xem bạn đã giáo dục con cái đúng cách chưa?
Nếu đã xem xét hết góc độ, loại trừ hết mọi khả năng, và xác định được mình đã bị dính bùa ngải, thì cũng đừng quá tuyệt vọng, vì vạn vật trên đời đều theo thuyết âm dương, theo những quy luật tự nhiên của cuộc sống và đều có thể giải quyết được.
Vượt lên trên tất cả những phương pháp phòng ngừa và chữ
-
https://www.youtube.com/watch?v=ezzi2hkdFjo
Tại sao khách sạn nào cũng trải 1 mảnh vải ngang giường? Mục đích đằng sau không phải ai cũng biết
-
https://www.youtube.com/watch?v=zUmYgUafDlo
Vứt và đổi ngay sim điện thoại nếu 5 số cuối của bạn rơi vào trường hợp này vứt ngay còn kịp